Phì Lũ Đại Náo Dị Giới
Chương 289: Quay về Bán Nguyệt thành
Với tốc độ bay của Hao Thiên Khuyển, không tốn quá nhiều thời gian cả ba đã có mặt tại Thiên Bảo Thành.
Đáp xuống hoa viên của trang viên mà cả đội đang trú chân, dặn dò vài câu để thập nhị công chúa và Hao Thiên Khuyển quay về phòng nghỉ ngơi, Dương Kiệt trực tiếp đi thẳng về hướng đại sảnh.
“ Tiễn ca ca ~~~!!" “ bang chủ ~~~!!" “ Dương bang chủ ~~!!" “ Dương huynh đệ đã về tới rồi, tốt quá tốt quá ~~!!"
Dương Kiệt vừa bước chân vào đại sảnh, phát hiện tất cả mọi người đã có mặt đầy đủ, ai nấy đều tỏ vẻ vui mừng khi nhìn thấy Dương Kiệt quay trở về, thái độ hoàn toàn khác xa một trời một vực so với khi thí luyện vừa bắt đầu.
Không cần biết anh là ai, chỉ cần anh có năng lực, chắc chắn sẽ nhận được sự nhìn nhận và kính trọng của tất cả mọi người xung quanh.
Dương Kiệt khẽ ngật đầu chào hỏi tất cả mọi người, và tỏ ra bất ngờ khi nhìn kỹ khuôn mặt của Cửu thúc lúc này.
Nếu như trước đó khuôn mặt của Cửu thúc già cõi nhiều nếp nhăn đầy khắc khổ như hình tượng Cửu thúc trong phim Cương Thi Tiên Sinh thì lúc này khuôn mặt của ông ta đã trở nên trẻ trung đi rất nhiều, mái tóc bạc pha đen đã hoàn toàn ngả hẳn sang màu đen tuyền, nét nhăn trên khuôn mặt cũng biến mất, hình tượng giống hệt như Cửu thúc trong phim Tân Cương Thi Tiên Sinh phát hành vài năm sau đó.
Cửu thúc đã phục dụng tẩy tủy đan mà có những biến đổi đáng kinh ngạc như thế này.
“ Không ngờ tẩy tủy đan lại có tác dụng cải lão hoàn đồng như thế này, thế mà tên ngu xuẩn Trương Nghị kia không thèm phục dụng để cất trong nhẫn Càn Khôn, lúc này Cửu thúc được hưởng lợi từ sự ngu xuẩn của hắn rồi, hihi ~~!!" Dương Kiệt mỉn cười hài lòng không ngừng chế giễu Trương Nghị.
Thực ra Dương Kiệt đã hiểu lầm cho Trương Nghị rồi. Viên Tẩy Tủy đan thực ra hắn mới thu mua chưa được bao lâu, vừa định phục dụng lại nhận được tin tức người của vương triều Thiên Ưng chuẩn bị tấn công Thiên Bảo thành, nên đã khiến kế hoạch phục dụng Tẩy Tủy Đan của hắn bị phá sản.
Vì ngay sau khi phục dụng Tẩy Tủy Đan, phải chờ đợi lực thuốc phát huy tác dụng, người phục dụng phải tìm một nơi yên tĩnh để bế quan, và trong thời gian này không thể vận hành chân nguyên trong cơ thể. Thời gian có thể kéo dài từ hai tới ba ngày.
Biết được tin đang có người nhắm vào Thiên Bảo thành, đừng nói hai tới ba ngày, nếu không cẩn thận chỉ sợ chưa đầy một canh giờ đã đủ để Thiên Bảo Thành dịch chủ rồi. Nên hắn đã thận trọng cất giữ Tẩy Tủy Đan trong nhẫn Càn Khôn, chờ đợi sau khi đẩy lùi được kẻ địch mới phục dụng sau, vì dù gì đan dược cũng đã nằm trong nhẫn Càn Khôn của mình, phục dụng lúc nào mà chả được chứ?? Nên mới có chuyện tẩy tủy đan còn nguyên vẹn ở đó biến thành chiến lợi phẩm cho Dương Kiệt sau khi hắn bị Hao Thiên Khuyển giết chết.
Đúng là người tính không bằng trời tính mà.
“ tình hình thế nào rồi??" Dương Kiệt trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính.
“ Theo thông tin nhận được, ba ngày trước phía vương triều Thanh Mãng đã tế cờ xuất quân từ vương thành Hắc Cang, với tốc độ bay của phi thuyền tối ưu nhất của vương triều Thanh Mãng, chỉ cần năm ngày bay đã có thể xuất hiện trên bầu trời của khu vực Bán Nguyệt thành. Nghĩa là chúng ta còn hai ngày để quay trở về Bán Nguyệt thành sắp xếp và bàn bạc phương án bố trí thủ thành trước khi bị quân địch vây chặt thành trì." Hoàng Dung nhanh chóng nói ra những thông tin mà mình nắm bắt được cho Dương Kiệt nghe.
“ theo mệnh lệnh của tam công chúa, muội và Cửu thúc sẽ cùng tiểu đội Kim Ưng tiếp tục ở lại Thiên Bảo thành để trấn thủ đề phòng trường hợp bất trắc xảy ra, còn việc dẫn viện binh quay về Bán Nguyệt thành chi viện, sẽ giao lại cho huynh và tiểu đội Bạch Ngân của tam công chúa." Hoàng Dung vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt để xem xem phản ứng của anh ta như thế nào.
Chỉ thấy Dương Kiệt vẫn mang theo vẻ mặt thản nhiên không đổi, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.
“ được thôi, mọi chuyện để ta giải quyết." Dương Kiệt hào khí xung thiên vẫy vẫy tay một cái, trực tiếp quay người chuẩn bị rời khỏi đại sảnh để lên đường quay trở về Bán Nguyệt thành.
Chỉ là sắc mặt của các thành viên Bạch Ngân không dễ coi chút nào, việc chi viện này lần tuyệt đối không đơn giản, thậm chí có thể nói là cửu tử nhất sinh cũng không quá đáng, biết rõ có thể đâm đầu vào chỗ chết nhưng vẫn không thể phản kháng, sắc mặt dễ coi mới là lạ á.
Chỉ có tiểu đội Kim Ưng ai nấy đều thầm thở phào nhẹ nhõm khi bản thân không cần phải dấn thân vào nơi nguy hiểm, chỉ cần sơ sẩy chút có thể mất mạng như chơi đấy chứ.
Cộc cộc ~~~!! Két ~~~!! “ bang chủ ca ca???"
Dương Kiệt di chuyển tới phòng nghỉ của thập nhị công chúa gõ cửa, thập nhị công chúa mang theo vẻ mặt ngáp ngủ mở cửa phòng, nhìn thấy Dương Kiệt lộ ra vẻ bất ngờ hỏi.
“ tình hình đang vô cùng nguy cấp, huynh phải nhanh chóng quay về Bán Nguyệt thành để tiếp viện cho tam công chúa, nên định hỏi mượn Lucky một thời gian, mong thập nhị công chúa cho phép ạ." Dương Kiệt trực tiếp nói rõ lý do của mình.
“ Được thôi, không thành vấn đề." Thập nhị công chúa nghe xong lời giải thích của Dương Kiệt lập tức lộ ra vẻ lo lắng, nhưng vẫn nhanh chóng quay vào phòng trong kêu gọi: “ Lucky, ngươi hãy cùng bang chủ ca ca đi tiếp viện cho tam tỷ của ta nhé!!"
Hao Thiên Khuyển với bộ dạng lường biếng miễn cưỡng từ dưới đất đứng dậy từ từ bước ra, trong bụng không ngừng trù ẻo: “ mẹ kiếp, sao cái lũ này nắm chuyện thế này, bộ không thể cho bổn cẩu gia được thảnh thơi một chút nào được sao??"
Mặc dù chửi rủa như vậy, nhưng Hao Thiên Khuyển cũng chỉ còn cách cắn răng đi theo Dương Kiệt chứ biết sao giờ, ai biểu mình không thể rời quá xa tên khốn này.
“ Đa tạ thập nhị công chú, huynh phải xuất phát ngay trong đêm nay, tạm biệt." Dương Kiệt chấp tay thi lễ một cái, đưa mắt ra hiệu về phía Hao Thiên Khuyển rồi quay người rời đi."
“ bang chủ ca ca ~~~!!" “ Hử???" “ Hãy cẩn thận, muội chờ ca ca quay về dẫn muội đi du sơn ngoạn thủy nữa đấy."
Nghe thấy câu “ du sơn ngoạn thủy" Dương Kiệt không kìm được run bắn người lên.
Mẹ kiếp! biết khi nào mới thoát được khỏi cái kiếp làm bảo mẫu người giữ trẻ đây ~~!!
Nghĩ lại cảm giác của mấy ngày nay, Dương Kiệt chỉ muốn dùng hai từ để hình dung: “ chết tiệt"!!
Dương Kiệt chỉ khẽ quay người giơ ngón cái về phía thập nhị công chúa, không nói năng gì thêm nữa, trực tiếp đi thẳng về điểm xuất phát mà cả đội đang chờ sẵn.
Tuy thập nhị công chúa không hiểu động tác của Dương Kiệt có ý nghĩa gì, nhưng lại cho cô ta một cảm giác an toàn an tâm, đối phương chắc chắn sẽ bình an trở về.
“ Xuất phát thôi ~~~!!!" Dương Kiệt dẫn theo Hao Thiên Khuyển xuất hiện ngay trên chiếc phi thuyền đã được đậu sẵn tại “ sân bay tạm thời", vẫy vẫy tay ra hiệu cho cả đội chuẩn bị xuất phát.
Tuy khá bất ngờ Dương Kiệt lần nữa dẫn theo Hao Thiên Khuyển, nhưng cả đội không ai dám lên tiếng ý kiến và bất mãn. Lần trước người ta cũng dẫn theo con chó này mà chỉ nửa ngày đã trảm sát được Trương Nghị, lần này dẫn theo nó nữa không chừng sẽ giúp ích được trong cuộc chiến này lần này cũng không chừng.
Lúc này không còn ai dám coi Hao Thiên Khuyển chỉ là một con sủng vật làm cảnh của thập nhị công chúa nữa rồi.
Vù vù ~~~~~~~~~~~!!!
Khi tất cả đã đi vào trong phi thuyền, nhanh chóng cất cánh hướng về phía Bán Nguyệt thành phóng nhanh về phía đó.
Từ Thiên Bảo thành bay về Bán Nguyệt thành không quá xa, nên chỉ cần khoảng một canh giờ với vận tốc tối đa của phi thuyền, nhóm Dương Kiệt đã có mặt trên bầu trời của khu vực Bán Nguyệt thành.
Trực tiếp điều khiển phi thuyền bay thẳng vào trong thành dưới sự cho phép của người phụ trách canh giữ tường thành, phi thuyền nhẹ nhàng đáp xuống ngay sân bay tạm thời trong tòa trang viên của tam công chúa.
Két ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Cánh cửa phi thuyền được mở ra, Dương Kiệt dẫn theo tiểu đội Bạch Ngân từ bên trong bước ra, phát hiện tam công chúa đã đứng đợi sẵn từ khi nào, cả nhóm đều tỏ ra hơi bất ngờ.
“ tham kiến tam công chúa ~~~!!!" Tiểu đội Bạch Ngân trực thuộc quyền quản lý của tam công chúa, nên cả nhóm nhanh chóng bước tới quỳ một chân trên mặt đất thi lễ.
Còn Dương Kiệt chỉ khẽ chấp tay thi lễ một cái mà thôi.
Tam công chúa lúc này cũng không còn tâm trạng quan tâm tới những nghi thức ngày thường nữa, khẽ ngật đầu đáp lại một cái, sau đó nhanh chóng dẫn theo cả nhóm đi thẳng vào trong đại sảnh để tiến hành họp nội bộ.
“ nghe nói lần này có thể dễ dàng chiếm được Thiên Bảo thành là nhờ vào công lao của Dương bang chủ, tại nay tiểu muội xin gửi lời cảm tạ chân thành nhất tới Địa Cầu Bang, nhất là Dương bang chủ ạ." Trước khi vào vấn đề chính, tam công chúa vô cùng thuần thục sử dụng thủ đoạn lấy lòng “ thuộc hạ phía dưới", khẽ chắp tay thi lễ về phía Dương Kiệt, đồng thời buông lời cảm tạ.
“ ôi dào, chuyện nhỏ, công chúa đừng quá bận tâm." Mặc dù miệng nói thế, nhưng trong lòng không ngừng chửi rủa: “ mẹ kiếp, bố mày tốn biết bao mồ hôi nước mắt và xương máu, thế mà cô ta chỉ có mỗi một lời cám ơn đơn giản vậy thôi sao?? Ít ra cũng phải ban thưởng bằng vật chất gì đó chứ, đúng là đồ keo kiệt mà."
Tam công chúa khẽ ngật đầu hài lòng, dường như biết được suy nghĩ của anh ta, vội vã lên tiếng nói: “ sau khi cuộc thí luyện hoàn thành, bổn công chúa chắc chắn sẽ ban thưởng một cách xứng đáng cho những công lao và đóng góp do Địa Cầu Bang đạt được trong giai đoạn thí luyện này, xin Dương bang chủ hãy yên tâm ạ."
“ ôi dào, hà xá gì ba cái ban thưởng gì đó chứ??? Chúng ta thân quen như vậy, nói ban thưởng gì gì đó quả thật mất tình cảm quá đi." Mặc dù miệng không ngừng từ chối, nhưng bất kỳ ai nhìn thấy vẻ mặt đầy phấn khích của anh ta cũng biết những gì đang nghĩ không giống như những gì miệng đang nói rồi.
Nhìn thấy biểu hiện của Dương Kiệt, tam công chúa càng tỏ ra hài lòng hơn nữa. Không sợ ngươi tham, chỉ sợ ngươi không tham mà thôi, nếu ngươi không tham thì ta làm sao có thể dễ dàng kiểm soát được ngươi chứ??
“ Do tính chất nghiêm trọng của cuộc giao chiến lần này, hai chục vạn binh sĩ của Bán Nguyệt thành tuyệt đối không thể trông mong gì vào họ nữa, nên phía phụ hoàng đã điều phái thêm năm vạn cấm vệ quân đang trên đường chi viện cho chúng ta. Ngoài ra, trong quá trình giữ thành, có thể nhờ vả sự trợ giúp của người ngoài không thuộc danh sách tham dự cuộc thí luyện lần này, tối đa là 10 người. Dương bang chủ, xin hỏi có cao kiến gì không ạ??" sau khi làm xong “ thủ tục" khích lệ lấy lòng, tam công chúa trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói rõ tình hình hiện giờ của tổ đội mình phải đối mặt.
“ ủa, hả?? Kiến gì ở trên cao???" Dương Kiệt vẫn còn đang chìm đắm trong YY sau khi nhận được ban thưởng bằng núi linh thạch của tam công chúa, khẽ ngơ ngác buộc miệng hỏi ngược lại.
Trên vầng trán của tam công chúa và thành viên Bạch Ưng tràn đầy kẽ đen.
Rốt cuộc hồn vìa của tên khốn này nãy giờ đã chu du ở phương nào đây??
‘ À, à, chuyện nhỏ, tam công chúa không cần phải quá lo lắng, mọi chuyện có tại hạ giải quyết." Dương Kiệt lần nữa tỏ ra hào khí xung thiên vỗ ngực cười nói.
“ Dương bang chủ đã có kế sách???" đôi mắt của tam công chúa lập tức rực sáng bởi sự tự tin của Dương Kiệt, hoàn toàn không tỏ ra nghi ngờ lời nói của đối phương.
Đáp xuống hoa viên của trang viên mà cả đội đang trú chân, dặn dò vài câu để thập nhị công chúa và Hao Thiên Khuyển quay về phòng nghỉ ngơi, Dương Kiệt trực tiếp đi thẳng về hướng đại sảnh.
“ Tiễn ca ca ~~~!!" “ bang chủ ~~~!!" “ Dương bang chủ ~~!!" “ Dương huynh đệ đã về tới rồi, tốt quá tốt quá ~~!!"
Dương Kiệt vừa bước chân vào đại sảnh, phát hiện tất cả mọi người đã có mặt đầy đủ, ai nấy đều tỏ vẻ vui mừng khi nhìn thấy Dương Kiệt quay trở về, thái độ hoàn toàn khác xa một trời một vực so với khi thí luyện vừa bắt đầu.
Không cần biết anh là ai, chỉ cần anh có năng lực, chắc chắn sẽ nhận được sự nhìn nhận và kính trọng của tất cả mọi người xung quanh.
Dương Kiệt khẽ ngật đầu chào hỏi tất cả mọi người, và tỏ ra bất ngờ khi nhìn kỹ khuôn mặt của Cửu thúc lúc này.
Nếu như trước đó khuôn mặt của Cửu thúc già cõi nhiều nếp nhăn đầy khắc khổ như hình tượng Cửu thúc trong phim Cương Thi Tiên Sinh thì lúc này khuôn mặt của ông ta đã trở nên trẻ trung đi rất nhiều, mái tóc bạc pha đen đã hoàn toàn ngả hẳn sang màu đen tuyền, nét nhăn trên khuôn mặt cũng biến mất, hình tượng giống hệt như Cửu thúc trong phim Tân Cương Thi Tiên Sinh phát hành vài năm sau đó.
Cửu thúc đã phục dụng tẩy tủy đan mà có những biến đổi đáng kinh ngạc như thế này.
“ Không ngờ tẩy tủy đan lại có tác dụng cải lão hoàn đồng như thế này, thế mà tên ngu xuẩn Trương Nghị kia không thèm phục dụng để cất trong nhẫn Càn Khôn, lúc này Cửu thúc được hưởng lợi từ sự ngu xuẩn của hắn rồi, hihi ~~!!" Dương Kiệt mỉn cười hài lòng không ngừng chế giễu Trương Nghị.
Thực ra Dương Kiệt đã hiểu lầm cho Trương Nghị rồi. Viên Tẩy Tủy đan thực ra hắn mới thu mua chưa được bao lâu, vừa định phục dụng lại nhận được tin tức người của vương triều Thiên Ưng chuẩn bị tấn công Thiên Bảo thành, nên đã khiến kế hoạch phục dụng Tẩy Tủy Đan của hắn bị phá sản.
Vì ngay sau khi phục dụng Tẩy Tủy Đan, phải chờ đợi lực thuốc phát huy tác dụng, người phục dụng phải tìm một nơi yên tĩnh để bế quan, và trong thời gian này không thể vận hành chân nguyên trong cơ thể. Thời gian có thể kéo dài từ hai tới ba ngày.
Biết được tin đang có người nhắm vào Thiên Bảo thành, đừng nói hai tới ba ngày, nếu không cẩn thận chỉ sợ chưa đầy một canh giờ đã đủ để Thiên Bảo Thành dịch chủ rồi. Nên hắn đã thận trọng cất giữ Tẩy Tủy Đan trong nhẫn Càn Khôn, chờ đợi sau khi đẩy lùi được kẻ địch mới phục dụng sau, vì dù gì đan dược cũng đã nằm trong nhẫn Càn Khôn của mình, phục dụng lúc nào mà chả được chứ?? Nên mới có chuyện tẩy tủy đan còn nguyên vẹn ở đó biến thành chiến lợi phẩm cho Dương Kiệt sau khi hắn bị Hao Thiên Khuyển giết chết.
Đúng là người tính không bằng trời tính mà.
“ tình hình thế nào rồi??" Dương Kiệt trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính.
“ Theo thông tin nhận được, ba ngày trước phía vương triều Thanh Mãng đã tế cờ xuất quân từ vương thành Hắc Cang, với tốc độ bay của phi thuyền tối ưu nhất của vương triều Thanh Mãng, chỉ cần năm ngày bay đã có thể xuất hiện trên bầu trời của khu vực Bán Nguyệt thành. Nghĩa là chúng ta còn hai ngày để quay trở về Bán Nguyệt thành sắp xếp và bàn bạc phương án bố trí thủ thành trước khi bị quân địch vây chặt thành trì." Hoàng Dung nhanh chóng nói ra những thông tin mà mình nắm bắt được cho Dương Kiệt nghe.
“ theo mệnh lệnh của tam công chúa, muội và Cửu thúc sẽ cùng tiểu đội Kim Ưng tiếp tục ở lại Thiên Bảo thành để trấn thủ đề phòng trường hợp bất trắc xảy ra, còn việc dẫn viện binh quay về Bán Nguyệt thành chi viện, sẽ giao lại cho huynh và tiểu đội Bạch Ngân của tam công chúa." Hoàng Dung vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt để xem xem phản ứng của anh ta như thế nào.
Chỉ thấy Dương Kiệt vẫn mang theo vẻ mặt thản nhiên không đổi, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.
“ được thôi, mọi chuyện để ta giải quyết." Dương Kiệt hào khí xung thiên vẫy vẫy tay một cái, trực tiếp quay người chuẩn bị rời khỏi đại sảnh để lên đường quay trở về Bán Nguyệt thành.
Chỉ là sắc mặt của các thành viên Bạch Ngân không dễ coi chút nào, việc chi viện này lần tuyệt đối không đơn giản, thậm chí có thể nói là cửu tử nhất sinh cũng không quá đáng, biết rõ có thể đâm đầu vào chỗ chết nhưng vẫn không thể phản kháng, sắc mặt dễ coi mới là lạ á.
Chỉ có tiểu đội Kim Ưng ai nấy đều thầm thở phào nhẹ nhõm khi bản thân không cần phải dấn thân vào nơi nguy hiểm, chỉ cần sơ sẩy chút có thể mất mạng như chơi đấy chứ.
Cộc cộc ~~~!! Két ~~~!! “ bang chủ ca ca???"
Dương Kiệt di chuyển tới phòng nghỉ của thập nhị công chúa gõ cửa, thập nhị công chúa mang theo vẻ mặt ngáp ngủ mở cửa phòng, nhìn thấy Dương Kiệt lộ ra vẻ bất ngờ hỏi.
“ tình hình đang vô cùng nguy cấp, huynh phải nhanh chóng quay về Bán Nguyệt thành để tiếp viện cho tam công chúa, nên định hỏi mượn Lucky một thời gian, mong thập nhị công chúa cho phép ạ." Dương Kiệt trực tiếp nói rõ lý do của mình.
“ Được thôi, không thành vấn đề." Thập nhị công chúa nghe xong lời giải thích của Dương Kiệt lập tức lộ ra vẻ lo lắng, nhưng vẫn nhanh chóng quay vào phòng trong kêu gọi: “ Lucky, ngươi hãy cùng bang chủ ca ca đi tiếp viện cho tam tỷ của ta nhé!!"
Hao Thiên Khuyển với bộ dạng lường biếng miễn cưỡng từ dưới đất đứng dậy từ từ bước ra, trong bụng không ngừng trù ẻo: “ mẹ kiếp, sao cái lũ này nắm chuyện thế này, bộ không thể cho bổn cẩu gia được thảnh thơi một chút nào được sao??"
Mặc dù chửi rủa như vậy, nhưng Hao Thiên Khuyển cũng chỉ còn cách cắn răng đi theo Dương Kiệt chứ biết sao giờ, ai biểu mình không thể rời quá xa tên khốn này.
“ Đa tạ thập nhị công chú, huynh phải xuất phát ngay trong đêm nay, tạm biệt." Dương Kiệt chấp tay thi lễ một cái, đưa mắt ra hiệu về phía Hao Thiên Khuyển rồi quay người rời đi."
“ bang chủ ca ca ~~~!!" “ Hử???" “ Hãy cẩn thận, muội chờ ca ca quay về dẫn muội đi du sơn ngoạn thủy nữa đấy."
Nghe thấy câu “ du sơn ngoạn thủy" Dương Kiệt không kìm được run bắn người lên.
Mẹ kiếp! biết khi nào mới thoát được khỏi cái kiếp làm bảo mẫu người giữ trẻ đây ~~!!
Nghĩ lại cảm giác của mấy ngày nay, Dương Kiệt chỉ muốn dùng hai từ để hình dung: “ chết tiệt"!!
Dương Kiệt chỉ khẽ quay người giơ ngón cái về phía thập nhị công chúa, không nói năng gì thêm nữa, trực tiếp đi thẳng về điểm xuất phát mà cả đội đang chờ sẵn.
Tuy thập nhị công chúa không hiểu động tác của Dương Kiệt có ý nghĩa gì, nhưng lại cho cô ta một cảm giác an toàn an tâm, đối phương chắc chắn sẽ bình an trở về.
“ Xuất phát thôi ~~~!!!" Dương Kiệt dẫn theo Hao Thiên Khuyển xuất hiện ngay trên chiếc phi thuyền đã được đậu sẵn tại “ sân bay tạm thời", vẫy vẫy tay ra hiệu cho cả đội chuẩn bị xuất phát.
Tuy khá bất ngờ Dương Kiệt lần nữa dẫn theo Hao Thiên Khuyển, nhưng cả đội không ai dám lên tiếng ý kiến và bất mãn. Lần trước người ta cũng dẫn theo con chó này mà chỉ nửa ngày đã trảm sát được Trương Nghị, lần này dẫn theo nó nữa không chừng sẽ giúp ích được trong cuộc chiến này lần này cũng không chừng.
Lúc này không còn ai dám coi Hao Thiên Khuyển chỉ là một con sủng vật làm cảnh của thập nhị công chúa nữa rồi.
Vù vù ~~~~~~~~~~~!!!
Khi tất cả đã đi vào trong phi thuyền, nhanh chóng cất cánh hướng về phía Bán Nguyệt thành phóng nhanh về phía đó.
Từ Thiên Bảo thành bay về Bán Nguyệt thành không quá xa, nên chỉ cần khoảng một canh giờ với vận tốc tối đa của phi thuyền, nhóm Dương Kiệt đã có mặt trên bầu trời của khu vực Bán Nguyệt thành.
Trực tiếp điều khiển phi thuyền bay thẳng vào trong thành dưới sự cho phép của người phụ trách canh giữ tường thành, phi thuyền nhẹ nhàng đáp xuống ngay sân bay tạm thời trong tòa trang viên của tam công chúa.
Két ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Cánh cửa phi thuyền được mở ra, Dương Kiệt dẫn theo tiểu đội Bạch Ngân từ bên trong bước ra, phát hiện tam công chúa đã đứng đợi sẵn từ khi nào, cả nhóm đều tỏ ra hơi bất ngờ.
“ tham kiến tam công chúa ~~~!!!" Tiểu đội Bạch Ngân trực thuộc quyền quản lý của tam công chúa, nên cả nhóm nhanh chóng bước tới quỳ một chân trên mặt đất thi lễ.
Còn Dương Kiệt chỉ khẽ chấp tay thi lễ một cái mà thôi.
Tam công chúa lúc này cũng không còn tâm trạng quan tâm tới những nghi thức ngày thường nữa, khẽ ngật đầu đáp lại một cái, sau đó nhanh chóng dẫn theo cả nhóm đi thẳng vào trong đại sảnh để tiến hành họp nội bộ.
“ nghe nói lần này có thể dễ dàng chiếm được Thiên Bảo thành là nhờ vào công lao của Dương bang chủ, tại nay tiểu muội xin gửi lời cảm tạ chân thành nhất tới Địa Cầu Bang, nhất là Dương bang chủ ạ." Trước khi vào vấn đề chính, tam công chúa vô cùng thuần thục sử dụng thủ đoạn lấy lòng “ thuộc hạ phía dưới", khẽ chắp tay thi lễ về phía Dương Kiệt, đồng thời buông lời cảm tạ.
“ ôi dào, chuyện nhỏ, công chúa đừng quá bận tâm." Mặc dù miệng nói thế, nhưng trong lòng không ngừng chửi rủa: “ mẹ kiếp, bố mày tốn biết bao mồ hôi nước mắt và xương máu, thế mà cô ta chỉ có mỗi một lời cám ơn đơn giản vậy thôi sao?? Ít ra cũng phải ban thưởng bằng vật chất gì đó chứ, đúng là đồ keo kiệt mà."
Tam công chúa khẽ ngật đầu hài lòng, dường như biết được suy nghĩ của anh ta, vội vã lên tiếng nói: “ sau khi cuộc thí luyện hoàn thành, bổn công chúa chắc chắn sẽ ban thưởng một cách xứng đáng cho những công lao và đóng góp do Địa Cầu Bang đạt được trong giai đoạn thí luyện này, xin Dương bang chủ hãy yên tâm ạ."
“ ôi dào, hà xá gì ba cái ban thưởng gì đó chứ??? Chúng ta thân quen như vậy, nói ban thưởng gì gì đó quả thật mất tình cảm quá đi." Mặc dù miệng không ngừng từ chối, nhưng bất kỳ ai nhìn thấy vẻ mặt đầy phấn khích của anh ta cũng biết những gì đang nghĩ không giống như những gì miệng đang nói rồi.
Nhìn thấy biểu hiện của Dương Kiệt, tam công chúa càng tỏ ra hài lòng hơn nữa. Không sợ ngươi tham, chỉ sợ ngươi không tham mà thôi, nếu ngươi không tham thì ta làm sao có thể dễ dàng kiểm soát được ngươi chứ??
“ Do tính chất nghiêm trọng của cuộc giao chiến lần này, hai chục vạn binh sĩ của Bán Nguyệt thành tuyệt đối không thể trông mong gì vào họ nữa, nên phía phụ hoàng đã điều phái thêm năm vạn cấm vệ quân đang trên đường chi viện cho chúng ta. Ngoài ra, trong quá trình giữ thành, có thể nhờ vả sự trợ giúp của người ngoài không thuộc danh sách tham dự cuộc thí luyện lần này, tối đa là 10 người. Dương bang chủ, xin hỏi có cao kiến gì không ạ??" sau khi làm xong “ thủ tục" khích lệ lấy lòng, tam công chúa trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói rõ tình hình hiện giờ của tổ đội mình phải đối mặt.
“ ủa, hả?? Kiến gì ở trên cao???" Dương Kiệt vẫn còn đang chìm đắm trong YY sau khi nhận được ban thưởng bằng núi linh thạch của tam công chúa, khẽ ngơ ngác buộc miệng hỏi ngược lại.
Trên vầng trán của tam công chúa và thành viên Bạch Ưng tràn đầy kẽ đen.
Rốt cuộc hồn vìa của tên khốn này nãy giờ đã chu du ở phương nào đây??
‘ À, à, chuyện nhỏ, tam công chúa không cần phải quá lo lắng, mọi chuyện có tại hạ giải quyết." Dương Kiệt lần nữa tỏ ra hào khí xung thiên vỗ ngực cười nói.
“ Dương bang chủ đã có kế sách???" đôi mắt của tam công chúa lập tức rực sáng bởi sự tự tin của Dương Kiệt, hoàn toàn không tỏ ra nghi ngờ lời nói của đối phương.
Tác giả :
JunWei