Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 123: Giáp mặt

Cả hai thận trọng đi thẳng về phía lối vào hầm mộ, là một cánh cổng bằng đá khổng lồ phủ đầy bụi bặm và mạng nhện, lúc nãy một cánh cửa đá khổng lồ đã bị đẩy sang một bên, chứng tỏ là có người đã đẩy nó ra đi vào phía trong rồi. Chỉ là không biết có phải người của tam đại môn phái hay người của Huyết Ma Đạo đã làm thế.

Quan trọng nhất là, xung quanh lối vào hoàn toàn không có dấu vết để lại sau cuộc giao chiến khốc liệt như lời Diệp Thiên Hành đã nói. Không có vết máu, không có thi thể, cảnh vật xung quanh tựa như đã lâu rồi không ai đụng chạm vào, hoàn toàn không có vẻ đã từng xảy cuộc đại chiến vậy.

Trong lòng Hạ Cơ lập tức trầm xuống, vậy là tên khốn Tống Thiên Hành kia đã nói dối. Vậy có nghĩa là……

Cô ta không dám tiếp tục suy nghĩ nữa.

Dương Diễn vỗ nhẹ lên vai Hạ Cơ vài cái tỏ vẻ an ủi, sau đó trực tiếp theo cánh cửa đá khổng lồ đi thẳng vào bên trong.

Hạ Cơ lắc đầu thở dài một tiếng, nếu như tất cả chỉ là cạm bẫy, giờ dù có quay đầu chạy về nơi tập kết, e rằng cũng đã quá muộn rồi. Tống Thiên Hành dám giở trò này, chắc đã tính toán kỹ càng, xem ra tình cảnh của các sư muội e rằng đã …..

“ Hãy đợi đấy tên khốn Tống Thiên Hành, đừng để bà gặp được ngươi, bà nhất định sẽ khiến ngươi sống không bằng chết ~~~!!" Phẫn nộ gào thét trong lòng một câu, vô cùng quả quyết theo chân Dương Diễn đi thẳng vào hầm mộ. Không cần thiết phải đi tìm kiếm tên khốn đó chi cho mệt, vì chắc hắn cũng sẽ không tha cho mình, tìm đủ mọi cách trừ khử mình và Dương sư huynh nếu như không muốn sự việc bị bại lộ sau khi rời khỏi bí cảnh, hắn sẽ tự chạy tới nộp mạng mà thôi.

Vừa bước qua lối vào hầm mộ, mùi ẩm mốc do nằm trong bóng tối lâu năm lập tức xộc thẳng vào mũi, cả hai cảm thấy khó chịu vô cùng, phải dùng chân nguyên trong cơ thể hình thành lớp lá chắn phòng hộ để tách biệt không khí có chịu trong hầm mộ gây ra.

Mặc dù biết rõ những lời nói của Diệp Thiên Hành là do hắn bịa đặt mà ra, nhưng vẫn tỏ ra thận trọng vô cùng khi di chuyển trong hầm mộ. Nếu sơ suất bị mai phục thì khổ. Còn những mối nguy hiểm trong hầm mộ, có thể không cần quan tâm cũng không sao. Vì hầm mộ này đã bị khám phá qua nhiều lần, cho dù có nguy hiểm đi nữa, cũng đã được các vị tiền bối dọn dẹp hết rồi, trừ những vị trí trung tâm vào sâu bên trong hầm mộ, còn ở vòng ngoài ư? Cứ vô tư đi.

Theo như ghi chép của các vị tiền bối để lại, đi hết con đường lối vào sẽ tới được một đại sảnh tập trung, ở đại sảnh được làm chín lối đi riêng biệt thông tới những nơi khác nhau, và quan trọng nhất là, trong đại sảnh có sự trấn giữ của những con rối có thực lực ngang ngửa với một kẻ mạnh chân nguyên cao cấp, nếu như muốn tiếp đi sâu vào trong, trước tiên phải đánh bại được chúng, nếu không thì sẽ bị buộc bị đẩy ra khỏi hầm mộ.

Suy cho cùng, duyên cơ trong hầm mộ chỉ dành cho những kẻ mạnh thực thụ, những tên không thực lực sẽ bị đào thải ra ngoài, vị đại năng xây dựng hầm mộ này trước khi qua đời, chắc cũng mang theo ý định như thế này nhỉ?

Rầm ~~~~~~! Rầm ~~~~~~~~~~~~!! Rầm ~~~~~~~~~~!!

Càng ngày càng tiến gần tới trung tâm đại sảnh, đột nhiên ở phía trước vang lên tiếng nổ inh ỏi liên hồi.

“ Có người đang giao chiến!!" Cả hai đưa mắt nhìn nhau một cái, nhanh chân di chuyển về phía trước, để xem ai đang có mặt ở trung tâm đại sảnh. Là người của tam đại môn phái, hay là người của Huyết Ma Đạo đây??

Cho dù là một trong hai, ít nhất mình cũng có thể từ trên người họ lấy được ít nhiều thông tin cần thiết, không như hiện giờ đoán già đoán non, tựa như người mù mò đường vậy.

‘ hahaha ~~~, tới đây nào, bố mày sẽ dạy cho đám robot các ngươi thế nào mới là chiến đấu thực thụ, Giới Vương Quyền X 4, Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, ta bổ bổ bổ ~~~~!!!" Đợi tới khi cả hai tiến vào trung tâm đại sảnh, đã phát hiện một bóng người thô to như quả bóng khổng lồ đang giao chiến ác liệt giữa vòng vây của gần chục con rối mình đồng da sắc, nhưng vẫn hùng hổ cười lớn, tung người nhào lộn trên không trung, quả chùy to lớn gần bằng cơ thể của một người trưởng thành vẫy múa trong tay, bổ mạnh liên tục về phía đám con rối ở dưới mặt đất.

“ Chính là hắn ~~~~!!!" “ Là Hắn ~~~~!!" Dương Diễn chỉ khẽ lộ ra vẻ bất ngờ đôi chút rồi nhanh chóng bình thường trở lại, còn Hạ Cơ lúc này đã nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt như muốn phóng lửa nhìn chằm chằm vào bóng người ở phía xa. Xem ra cô ta vẫn còn chưa quên việc bị tên khốn đó vạ lây, bị rượt đuổi bán sống bán chết mấy ngày trời trước kia.

Đúng thế, bóng người đó không ai khác chính là nhân vật chính của chúng ta, Dương Kiệt. ( Dương Kiệt: Tác giả còn nhớ tôi là nhân vật chính sao? Để tôi vắng mặt hết mấy chương liền quá đáng quá đi. Không được, tác giả phải bồi thường tổn thất thể xác lẫn tinh thần cho tôi. Hãy viết tôi bị mỹ nữ xinh đẹp hấp diêm thêm vài lần nữa mới chịu, tất nhiên đừng quên cho free hệ thống song tu đó nha. Tác giả: nằm mơ đi ku ~~!!)

Không chỉ hai người phát hiện ra Dương Kiệt, Dương Kiệt cũng nhanh chóng phát hiện ra hai người “quen cũ" ở lối vào, lập tức phấn khích cười nói: “ Hahaha, mặt đá đó hả? Lâu ngày không gặp, tưởng nhớ vô cùng. Cơ thể vẫn còn lành lặn chứ nhỉ? Sao, có hứng thú chơi với mấy con ro bot này không? Chúng ta thi nhau để xem ai giải quyết được nhiều con hơn nha."

Tên khốn lại định giở trò lôi người khác xuống nước theo hắn thôi mà.

Dưới ánh mắt kỳ vọng của tên khốn đó, Dương Diễn chỉ lạnh lạnh phán một câu: “ không rảnh." Dứt câu, cùng Hạ Cơ đứng sang một bên quan chiến, hoàn toàn không có ý định ra tay gì cả.

Nghe xong câu đáp trả của đối phương, Dương Kiệt suýt chút từ trong không trung té ngã xuống đất.

Mẹ kiếp, mất mặt quá đi. Sao tên mặt đá không tuân theo kịch bản mà chơi thế này. Lẽ ra theo kịch bản thì mấy tên cao thủ khi bị ai đó khích bác vài câu, sẽ vô cùng hào hứng nhào vào ganh đua với nhau để chứng tỏ năng lực với mình mới đúng chứ.

Nhìn thấy Dương Kiệt bị mất mặt, Hạ Cơ không kềm được bật cười khúc khích chế giễu.

Mất mặt, tuyệt đối là mất mặt! Bố mày không làm gì được tên mặt đá, đành mang tụi bây ra làm bia trút giận vậy, aaaaaaa ~~~~!!

Dương Kiệt không tiếc chân nguyên trong cơ thể, liên tục bổ những quả chùy khí khổng lồ về phía đám con rối ở phía dưới.

Uỳnh ~~~ uỳnh ~~ uỳnh ~~~~……..!!

Lũ con rối hứng phải những quả chùy khí của Dương Kiệt lập tức bị đánh bay ra xa té ngã xuống đất, thế nhưng cơ thể của chúng chỉ khẽ run lên một cái, lập tức trở người bật dậy, ngoại trừ vài vết xước trên bề mặt cơ thể, không hề hấn gì cả.

Boong ~~~ boong ~~~~ ….!!

Dương Kiệt từ trên không trung đáp cánh xuống đất, lập tức bị ba bốn con rối vây chặt lại. Không chút do dự vung chùy quét thẳng vào ngực của lũ rối, chúng lập tức bị đánh bay ra xa,nhưng nhanh chóng đứng bật dậy tiếp tục lao thẳng về phía Dương Kiệt, tựa như chưa từng bị dính đòn qua vậy.

Những con rối tựa như những cỗ máy chiến đấu không biết mệt mỏi và đau đớn, không ngừng lao thẳng về phía Dương Kiệt tấn công, bị đánh bay ra xa rồi lại đứng dậy lao vào, tựa như con thêu thân lao vào lửa, muốn cản cũng cản không nổi.

Mặc dù Dương Kiệt đã chiến đấu một cách quyết liệt và chiếm thế thượng phong hoàn toàn, nhưng hơi thở của anh ta đã bắt đầu trở nên gấp rút dồn dập, lưng áo ướt đẫm mồ hôi, tựa như vừa mới từ trong phòng xông hơi bước ra vậy.

Nhìn thấy Dương Kiệt có vẻ như đã hụt hơi, tay phải của Dương Diễn đã nắm chặt cán kiếm, chỉ cần anh ta gặp nguy, hắn sẽ lập tức lao vào tiếp ứng.

“ hihi, thế nào heo mập, mệt rồi hả? Có cần giúp sức không? Nếu cần thì hãy lên tiếng năn nỉ van xin chị, chị sẽ rũ lòng thương giúp chú một tay." Nhìn thấy thái độ chuẩn bị "cứu bồ" của Dương Diễn, Hạ Cơ tất nhiên là không muốn Dương Diễn ra tay tiếp ứng Dương Kiệt một cách dễ dàng như vậy rồi, nên bật cười khúc khích giễu cợt nói.

“ Năn nỉ?? Đùa à??!! Anh đây còn chưa tung hết sức nữa mà, hãy chống to đôi mắt mà xem anh đây biểu diễn nè ~~~!! Còn nữa, dám xưng hô anh là “ heo mập" hả? Được, hãy đợi đấy, đợi anh giải quyết đám búp bê này xong, sẽ tính sổ với cưng sau." Thua người không thua trận, tuyệt đối không được cúi đầu mất mặt trước tên mặt đá, hùng hổ lên tiếng quát.

“ AAAAAAA, để xem cơ thể của các ngươi cứng hay quả chùy của bố mày cứng hơn, Giới Vương Quyền X 5, mở ~~~~~~!!" Dưới những lời khiêu khích của Hạ Cơ, Dương Kiệt quyết định phóng thích hết toàn bộ thực lực của mình ra, đánh nhanh giết gọn để đối phương phải lé mắt chơi.

Khí thế đáng sợ từ trên người Dương Kiệt phát tán ra, khiến Dương Diễn và Hạ Cơ đang đứng ở phía xa không kềm được lộ ra vẻ bất ngờ, đặc biệt là Hạ Cơ, miệng không ngừng lẩm bẩm: “ không ngờ con heo mập đó lại sở hữu thực lực đáng sợ như thế này, tuy vẫn chưa thể sánh bằng với Dương sư huynh, nhưng tuyệt đối không đơn giản."

Dương Kiệt lại lần nữa tung người lên không trung, hai tay hai chân duỗi thẳng ra theo tư thế nằm ngang, miệng hét lớn: “ Xem thử uy lực tuyệt học đầu tiên mà bố mày vừa cho thăng cấp thành địa giới nè, Phì Lũ Xung Thiên Pháo, ta đè ~~~~~~~!!!"

Chỉ thấy trước mặt Dương Kiệt lập tức xuất hiện một thân hình trong suốt khổng lồ to bằng bốn chiếc xe buýt cộng lại, nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện thân hình trong suốt này có hình dáng giống hệt như Dương Kiệt đã được phóng to ra vậy. Thân hình khổng lồ đó tựa như một quả bom nguyên tử từ trên không trung thả xuống mặt đất, phá hủy tất cả mọi thứ đang tồn tại ở phía dưới.

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên suýt chút khiến Dương Diễn và Hạ Cơ thủng cả màng nhĩ, cả hai giật mình biến sắc nhanh chóng tung người nhảy ra khỏi trung tâm đại sảnh quay trở vào lối vào lúc nãy để né tránh.

Cả hầm mộ rung lắc dữ dội, có cảm giác như có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào, khói bụi từ trên trần nhà cao không ngừng rơi rải xuống đất.

Đừng nói Dương Diễn và Hạ Cơ tỏ ra kinh ngạc khiếp sợ, ngay cả bản thân Dương Kiệt cũng giật mình hoảng hốt vì uy lực của chiêu tuyệt học của mình sau khi thăng cấp thành địa giới, không chỉ kèm theo hiệu ứng đánh AOE, uy lực mà lại đáng sợ như thế này.

Đợi tới khi vụ nổ kết thúc, bề mặt đại sảnh xuất hiện một cái hố có hình dáng giống như một con người giống như tư thế mà Dương Kiệt vừa tạo ra lúc nãy, hố sâu gần 10 mét, xác vụn của những con rối nằm rải rác dưới đó.

‘ AAAAAAAAAAAAAA ~~~~!!" Dương Kiệt còn chưa kịp vui mừng vì uy lực tuyệt học của mình mang lại kết quả tốt như thế này, cơ thể từ trên cao tựa như tên bắn từ trên cao trực tiếp rơi thẳng vào cái hố sâu gần 10 mét do mình tạo ra lúc nãy, tiếng gào thét như con heo bị chọt tiết vang dội cả trung tâm đại sảnh.

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Khói bụi trên trần lại lần nữa rơi rải xuống đất liên hồi, tường run chuyển lắc lư không thua kém gì so với lúc này là bao cả.

Người ngoài không biết, còn lầm tưởng rằng đó chính là chiêu tấn công liên hoàn của anh ta nữa đấy.

………..

…………..

………………….

Dương Diễn và Hạ Cơ đưa mắt nhìn nhau, nhất thời nói không nên lời.
Tác giả : JunWei
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại