Phẫn Nộ
Chương 3
- Khóc? Đây là thứ ngươi nên gánh nhận, ghét ta? Vậy ta cùng ngươi dây dưa, khiến ngươi thống khổ.
Thủy Xích chán ghét nước mắt của nàng, ánh mắt liếc đi nơi khác.
Nam nhân rất nhanh mò mẫm trên cơ thể tráng như tuyết, nhưng thô bạo mài miết, thốt ra những lời dâm đãng.
- Cơ thể trắng mịn, nơi đó cũng thế phải không? Thủy Quy, bổn vương muốn nếm thử tư vị của ngươi, ngược ngươi sống đi chết lại, dục tiên dục tử, nghe ngươi cầu xin.....
- Ô, ô..... Thủy Quy nhắm mắt, lắc đầu cuồi cuội.
Thủy Xích tự biên tự diễn, ngắm nhìn thật kĩ cơ thể nàng. Ba năm trước hắn chưa có chạm qua.....ba năm sau....khoan, nàng đơn độc ở bên ngoài, không phải......dây dưa qua lại với nam nhân khác rồi chứ? Nghĩ tới đây, Thủy Xích tức giận triệt để.
Hắn thô bạo kéo bắp đùi tuyết trắng sang hai bên.
Thủy Quy rùng mình, nơi tư mật bống dưng lạnh lẽo, lại rộng mở đến dâm tiện trước mắt nam nhân kia. Nàng dùng sức khép chân.
Thủy Xích càng giận dữ, vặn bung ra hai bên, ánh mắt không kiên nhẫn nhìn chằm chặp u cốc.
Thủy Quy không hiểu hắn nổi điên cái gì, cơ chân căng cứng không khép nổi.
Hỏa diễm bị đốt lên, bởi giận dữ, bởi thân thể nữ nhân.
U cốc hồng nhạt, xinh đẹp khép chặt vì hắn vặn đùi nàng mà tách ra một khe nhỏ, mấp máy nuốt khí. Của nàng đầy đặn, không một cọng lông, trắng trẻo, non nớt.
Thủy Xích kinh diễm nàng là vưu vật, nhưng nghĩ đến nàng ở bên ngoài dây dưa với nam nhân, không khỏi tức điên, cởi chính xiêm y của mình, thứ nam tính vọt ra.
Thủy Quy kinh hoàng nhìn thứ to lớn sưng phồng, muốn trốn tránh mà bất lực, chỉ có thể nằm yên để hắn làm bậy.
Thủy Xích cầm nam căn hướng tới hoa cốc. Nàng chỉ có thể là của hắn, của hắn!!!
Đau.....cả hai đều đau.
Thủy Xích kinh diễm, nàng bóp chặt hắn, mới đưa đầu vào đã chật như vậy.
Thủy Quy ô ô nhìn hắn, trừng mắt cảnh cáo, thống hận.
Thủy Xích vẫn tức giận, dùng sức thúc nam căn đi sâu vào trong.
Thủy Quy đau đớn, tê dại rên lên, cánh lưng cong cứng, đầu ngửa cao, ngón tay cùng ngón chân co quắp.
Thủy Xích cố dùng lực đem chính mình nhét vào thật nhanh nhưng hủy Quy lại chặt kín khiến hắn khó khăn, thành ra cứng rắn quá trình cả hai bên đều cảm nhận được.
Thủy Quy đau đớn, khổ sở, mà Thủy Xích thư sướng, cường ngạnh.
Nam căn tiến vào u cốc hẹp dài, cứng rắn tách tường thịt hai bên. U cốc lần đầu bị khai mở, khô khốc chống lại, ra sức mấp mô đẩy dị vật ra ngoài. Cự long dũng mãnh không chịu thua thiệt, ngược lại xoáy sâu vào trong, đem nộn thịt mở ra. U cốc vốn nhỏ hẹp bị cự long chui vào, khó thừa nhận to lớn bị banh ra, buốt rát vô cùng.
Thủy Quy thống khổ toát mồ hôi, tứ chi nắm chặt ga giường, nơi đó thắt chặt như muốn rách ra.
Thủy Xích nghĩ nghe nàng rên rỉ van nài, bỏ miếng vải chặn miệng nàng ra.
- A________!
Tiếng hét đau đớn dội lên, kích thích nhĩ lực.
Thủy Xích tính chinh phục khơi dậy, mặc kệ nàng run rẩy nhồi vào.
Xích, nam căn cuối cùng cũng vào hết, cảm nhận toàn bộ hoa huyệt.
Thủy Xích sung sướng thở hắt ra, kinh diễm nhìn nữ nhân đau đớn nhăn mày. Tư vị quá mê hồn.
Cho đến khi hắn thấy vài giọt máu đỏ dây ra, Thủy Xích thỏa mãn, nàng, là của hắn, là của hắn khai mở.
- Ô, ô..... sau khi cự long vào sâu trong, Thủy Xích cảm thấy nơi đó trương phình, thứ ấm nóng to lớn yên vị bên trong, chạm vào tường thịt cùng tử cung.
- Đau, hu hu.....nàng khóc lóc.
Thủy Xích không đáp lại, hắn chính là muốn bộ dáng này, đau khổ, sợ hãi.
Nam căn động.
Lầm đầu tiên đã động, động đến kinh người.
Thủy Quy bật ngửa, ngón chân quận chặt, cơ thể căng cứng chống đỡ.
- A____a_____a_!
Tiếng hét tê tâm phế liệt dội vào vách mật thất.
Phốc xích, phốc xích.....âm thanh mị hoặc của hai thứ va chạm vào nhau điên cuồng, tiếng gầm của nam nhân, tiếng rên của nữ tử.
Thủy Xích hoàn toàn chìm vào cảm xúc nguyên thủy, như con dã thú rong ruổi bên trong, mặc kệ nàng có thể thừa nhận hay không.
Cự long dũng mãnh ra vào, rút theo tường thịt lúc ẩn lúc hiện, còn có tia máu kiều diễm bám trên "hung khí" sưng đỏ.
Mỗi lần đều là tận cùng, chọc Thủy Quy đau đớn, ngứa ngáy, kích thích. Mọi cảm xúc hòa trộn với nhau, Thủy Quy mơ hồ mất ý thức.
Cự long ma sát với vách thịt mềm mại, để nó bao phủ, mút hấp, kéo theo mật dịch chảy ra, dần dần thấm ướt lối vào, trơn trượt dễ dàng.
Phách, phách...... thủy dịch theo nam căn bắn ra, dâm tà mị hoặc, hắn động nhanh, cuồng dã, đâm chọc vào điểm mẫn cảm, kích thích nàng run rẩy, rên rỉ, uốn éo.
Nữ tử người như thiêu đốt, rên rỉ vô lực, cáng lưng cong lên khiến hai con thỏ đầy đặn nhảy ra, rung lắc.
- A__không___a_!!!
Thủy Quy ánh mắt mông lung, mi liễu vẫn nhíu chặt, một nửa bài xích nam căn, một nửa lại thư sướng, kích thích.
Nam căn tốc độ không giảm, luật động càng thô bạo, ngang ngược khiến nàng không chịu được, hoa huyệt mãnh liệt co rút, ngứa ngáy, nóng rát, ẩm ướt...
- A_____!
Tiếng rên rỉ thống khoái xen lẫn nhu nhược che lấp tiếng gầm của nam nhân, cùng nhau phóng ra.
Thủy Xích chán ghét nước mắt của nàng, ánh mắt liếc đi nơi khác.
Nam nhân rất nhanh mò mẫm trên cơ thể tráng như tuyết, nhưng thô bạo mài miết, thốt ra những lời dâm đãng.
- Cơ thể trắng mịn, nơi đó cũng thế phải không? Thủy Quy, bổn vương muốn nếm thử tư vị của ngươi, ngược ngươi sống đi chết lại, dục tiên dục tử, nghe ngươi cầu xin.....
- Ô, ô..... Thủy Quy nhắm mắt, lắc đầu cuồi cuội.
Thủy Xích tự biên tự diễn, ngắm nhìn thật kĩ cơ thể nàng. Ba năm trước hắn chưa có chạm qua.....ba năm sau....khoan, nàng đơn độc ở bên ngoài, không phải......dây dưa qua lại với nam nhân khác rồi chứ? Nghĩ tới đây, Thủy Xích tức giận triệt để.
Hắn thô bạo kéo bắp đùi tuyết trắng sang hai bên.
Thủy Quy rùng mình, nơi tư mật bống dưng lạnh lẽo, lại rộng mở đến dâm tiện trước mắt nam nhân kia. Nàng dùng sức khép chân.
Thủy Xích càng giận dữ, vặn bung ra hai bên, ánh mắt không kiên nhẫn nhìn chằm chặp u cốc.
Thủy Quy không hiểu hắn nổi điên cái gì, cơ chân căng cứng không khép nổi.
Hỏa diễm bị đốt lên, bởi giận dữ, bởi thân thể nữ nhân.
U cốc hồng nhạt, xinh đẹp khép chặt vì hắn vặn đùi nàng mà tách ra một khe nhỏ, mấp máy nuốt khí. Của nàng đầy đặn, không một cọng lông, trắng trẻo, non nớt.
Thủy Xích kinh diễm nàng là vưu vật, nhưng nghĩ đến nàng ở bên ngoài dây dưa với nam nhân, không khỏi tức điên, cởi chính xiêm y của mình, thứ nam tính vọt ra.
Thủy Quy kinh hoàng nhìn thứ to lớn sưng phồng, muốn trốn tránh mà bất lực, chỉ có thể nằm yên để hắn làm bậy.
Thủy Xích cầm nam căn hướng tới hoa cốc. Nàng chỉ có thể là của hắn, của hắn!!!
Đau.....cả hai đều đau.
Thủy Xích kinh diễm, nàng bóp chặt hắn, mới đưa đầu vào đã chật như vậy.
Thủy Quy ô ô nhìn hắn, trừng mắt cảnh cáo, thống hận.
Thủy Xích vẫn tức giận, dùng sức thúc nam căn đi sâu vào trong.
Thủy Quy đau đớn, tê dại rên lên, cánh lưng cong cứng, đầu ngửa cao, ngón tay cùng ngón chân co quắp.
Thủy Xích cố dùng lực đem chính mình nhét vào thật nhanh nhưng hủy Quy lại chặt kín khiến hắn khó khăn, thành ra cứng rắn quá trình cả hai bên đều cảm nhận được.
Thủy Quy đau đớn, khổ sở, mà Thủy Xích thư sướng, cường ngạnh.
Nam căn tiến vào u cốc hẹp dài, cứng rắn tách tường thịt hai bên. U cốc lần đầu bị khai mở, khô khốc chống lại, ra sức mấp mô đẩy dị vật ra ngoài. Cự long dũng mãnh không chịu thua thiệt, ngược lại xoáy sâu vào trong, đem nộn thịt mở ra. U cốc vốn nhỏ hẹp bị cự long chui vào, khó thừa nhận to lớn bị banh ra, buốt rát vô cùng.
Thủy Quy thống khổ toát mồ hôi, tứ chi nắm chặt ga giường, nơi đó thắt chặt như muốn rách ra.
Thủy Xích nghĩ nghe nàng rên rỉ van nài, bỏ miếng vải chặn miệng nàng ra.
- A________!
Tiếng hét đau đớn dội lên, kích thích nhĩ lực.
Thủy Xích tính chinh phục khơi dậy, mặc kệ nàng run rẩy nhồi vào.
Xích, nam căn cuối cùng cũng vào hết, cảm nhận toàn bộ hoa huyệt.
Thủy Xích sung sướng thở hắt ra, kinh diễm nhìn nữ nhân đau đớn nhăn mày. Tư vị quá mê hồn.
Cho đến khi hắn thấy vài giọt máu đỏ dây ra, Thủy Xích thỏa mãn, nàng, là của hắn, là của hắn khai mở.
- Ô, ô..... sau khi cự long vào sâu trong, Thủy Xích cảm thấy nơi đó trương phình, thứ ấm nóng to lớn yên vị bên trong, chạm vào tường thịt cùng tử cung.
- Đau, hu hu.....nàng khóc lóc.
Thủy Xích không đáp lại, hắn chính là muốn bộ dáng này, đau khổ, sợ hãi.
Nam căn động.
Lầm đầu tiên đã động, động đến kinh người.
Thủy Quy bật ngửa, ngón chân quận chặt, cơ thể căng cứng chống đỡ.
- A____a_____a_!
Tiếng hét tê tâm phế liệt dội vào vách mật thất.
Phốc xích, phốc xích.....âm thanh mị hoặc của hai thứ va chạm vào nhau điên cuồng, tiếng gầm của nam nhân, tiếng rên của nữ tử.
Thủy Xích hoàn toàn chìm vào cảm xúc nguyên thủy, như con dã thú rong ruổi bên trong, mặc kệ nàng có thể thừa nhận hay không.
Cự long dũng mãnh ra vào, rút theo tường thịt lúc ẩn lúc hiện, còn có tia máu kiều diễm bám trên "hung khí" sưng đỏ.
Mỗi lần đều là tận cùng, chọc Thủy Quy đau đớn, ngứa ngáy, kích thích. Mọi cảm xúc hòa trộn với nhau, Thủy Quy mơ hồ mất ý thức.
Cự long ma sát với vách thịt mềm mại, để nó bao phủ, mút hấp, kéo theo mật dịch chảy ra, dần dần thấm ướt lối vào, trơn trượt dễ dàng.
Phách, phách...... thủy dịch theo nam căn bắn ra, dâm tà mị hoặc, hắn động nhanh, cuồng dã, đâm chọc vào điểm mẫn cảm, kích thích nàng run rẩy, rên rỉ, uốn éo.
Nữ tử người như thiêu đốt, rên rỉ vô lực, cáng lưng cong lên khiến hai con thỏ đầy đặn nhảy ra, rung lắc.
- A__không___a_!!!
Thủy Quy ánh mắt mông lung, mi liễu vẫn nhíu chặt, một nửa bài xích nam căn, một nửa lại thư sướng, kích thích.
Nam căn tốc độ không giảm, luật động càng thô bạo, ngang ngược khiến nàng không chịu được, hoa huyệt mãnh liệt co rút, ngứa ngáy, nóng rát, ẩm ướt...
- A_____!
Tiếng rên rỉ thống khoái xen lẫn nhu nhược che lấp tiếng gầm của nam nhân, cùng nhau phóng ra.
Tác giả :
Lam Nhã