Ông Xã Tổng Tài Bá Đạo Sủng: Bảo Bối, Tiếp Tục
Chương 200: Như là vuốt một món đồ Chơi
Động tác của anh chậm rãi, như vuốt ve một món đồ chơi tinh xảo, đầu ngón tay vuốt tóc cô, cũng không biết có phải cố ý hay không, tay còn vuốt qua cổ cô.
Tay anh hơi lạnh, khi vuốt qua da cô kích thích một dòng điện, cổ Phương Trì Hạ mẫn cảm, da thịt mỏng nổi lên một tầng ửng đỏ.
Lạc Dịch Bắc quan sát phản ứng của cô, vuốt vuốt tóc dài, động tác như cũ không dừng lại, lại còn ngày càng chậm, nhất là lúc vuốt quan cổ cô.
Phương Trì Hạ hô hấp hỗn loạn, ngực không quy luật bắt đầu phập phồng.
Lạc Dịch Bắc khóe môi cười, đối với phản ứng của cô rất hài lòng.
Nha đầu này, nhạy cảm như vậy…
Mắt Phương Trì Hạ nhìn qua phản ứng của anh, trên mặt có chút xấu hổ bối rối đứng lên, như không có việc gì đi vào trong phòng “EM đi xem Đoàn Đoàn đang làm cái gì?"
Nhìn bóng lưng cô thoạt nhìn như không có việc gì, nhưng bước chân lại chạy rất nhanh, gần như là chạy trối chết.
Lạc Dịch Bắc khẽ vuốt cằm, nhớ lại cảm giác trên tay khi vuốt da cô, khóe môi chậm rãi cười.
Nhưng mà nghĩ đến lí do cô rời đi, mặt lại từ từ ngưng lại.
“Đoàn Đoàn?"
Bị anh khơi dậy cảm giác như vậy rồi còn nghĩ đến mèo?
Lạc Dịch Bắc có cảm giác như bị vũ nhục, chậm rãi đi theo sau vào, lúc này chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên “Bắc thiếu gia, anh đang ở đâu? Mau đến họp mặt a! Em với anh em đang ở sơn trang!" ÂM thanh Thi Lạc từ điện thoại truyền đến, còn có chút hưng phấn.
Hắn mời rất nhiệt tình, trong điện thoại còn truyền ra tiếng cười đùa.
Bất kể Lạc gia hay Thi gia hay Đồng gia, bình thường đều rất hay qua lại, loại tiệc này cũng rất hay mở.
Nếu như là gặp gỡ bình thường, Lạc Dịch Bắc sẽ trực tiếp đi đến, nhưng hôm nay lại không tự chủ được nhìn qua Phương Trì Hạ.
Hôm nay là thứ bảy, hai người đều nghỉ, nếu như anh đi, thì chỉ còn lại cô ở nhà.
Phương Trì Hạ đang ôm Bao quanh ngồi trên ghế salon, thấy ánh mắt của anh, đoán được anh có điều muốn nói, liền ra vẻ không sao cả “Muốn đi ra ngoài sao? Anh đi đi, em tí nữa còn rất nhiều chuyện phải làm."
Cô kì thật rất vui nếu anh đi, ít nhất anh vừa đi, cô sẽ không còn tùy lúc lại thấy xấu hổ.
Cô đã nói như vậy, Lạc Dịch Bắc liền lái xe đi ra ngoài.
Đi đến sơn trang Thi Lạc nói, có rất nhiều người, nhưng đều là bạn bè thân thuộc.
Thi Lạc bình thường là một dạng lưu manh vô lại, khi Lạc Dịch Bắc đến, hắn đang trái phải ôm mỹ nữ chơi đùa.
Thấy Lạc Dịch Bắc rất ân cần mời hắn “Bắc thiếu gia, cùng chơi a, cùng chơi a!"
Lạc Dịch Bắc chỉ nghiêng đầu nhàn nhạt nhìn hắn, chọn một nơi yên lặng ngồi xuống.
Thi Cận Dương hôm nay cũng ở đây, hắn khác Lạc Thi, anh ta là người rất có nguyên tắc, đối với con gái luôn giữ mình trong sạch.
Tay anh hơi lạnh, khi vuốt qua da cô kích thích một dòng điện, cổ Phương Trì Hạ mẫn cảm, da thịt mỏng nổi lên một tầng ửng đỏ.
Lạc Dịch Bắc quan sát phản ứng của cô, vuốt vuốt tóc dài, động tác như cũ không dừng lại, lại còn ngày càng chậm, nhất là lúc vuốt quan cổ cô.
Phương Trì Hạ hô hấp hỗn loạn, ngực không quy luật bắt đầu phập phồng.
Lạc Dịch Bắc khóe môi cười, đối với phản ứng của cô rất hài lòng.
Nha đầu này, nhạy cảm như vậy…
Mắt Phương Trì Hạ nhìn qua phản ứng của anh, trên mặt có chút xấu hổ bối rối đứng lên, như không có việc gì đi vào trong phòng “EM đi xem Đoàn Đoàn đang làm cái gì?"
Nhìn bóng lưng cô thoạt nhìn như không có việc gì, nhưng bước chân lại chạy rất nhanh, gần như là chạy trối chết.
Lạc Dịch Bắc khẽ vuốt cằm, nhớ lại cảm giác trên tay khi vuốt da cô, khóe môi chậm rãi cười.
Nhưng mà nghĩ đến lí do cô rời đi, mặt lại từ từ ngưng lại.
“Đoàn Đoàn?"
Bị anh khơi dậy cảm giác như vậy rồi còn nghĩ đến mèo?
Lạc Dịch Bắc có cảm giác như bị vũ nhục, chậm rãi đi theo sau vào, lúc này chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên “Bắc thiếu gia, anh đang ở đâu? Mau đến họp mặt a! Em với anh em đang ở sơn trang!" ÂM thanh Thi Lạc từ điện thoại truyền đến, còn có chút hưng phấn.
Hắn mời rất nhiệt tình, trong điện thoại còn truyền ra tiếng cười đùa.
Bất kể Lạc gia hay Thi gia hay Đồng gia, bình thường đều rất hay qua lại, loại tiệc này cũng rất hay mở.
Nếu như là gặp gỡ bình thường, Lạc Dịch Bắc sẽ trực tiếp đi đến, nhưng hôm nay lại không tự chủ được nhìn qua Phương Trì Hạ.
Hôm nay là thứ bảy, hai người đều nghỉ, nếu như anh đi, thì chỉ còn lại cô ở nhà.
Phương Trì Hạ đang ôm Bao quanh ngồi trên ghế salon, thấy ánh mắt của anh, đoán được anh có điều muốn nói, liền ra vẻ không sao cả “Muốn đi ra ngoài sao? Anh đi đi, em tí nữa còn rất nhiều chuyện phải làm."
Cô kì thật rất vui nếu anh đi, ít nhất anh vừa đi, cô sẽ không còn tùy lúc lại thấy xấu hổ.
Cô đã nói như vậy, Lạc Dịch Bắc liền lái xe đi ra ngoài.
Đi đến sơn trang Thi Lạc nói, có rất nhiều người, nhưng đều là bạn bè thân thuộc.
Thi Lạc bình thường là một dạng lưu manh vô lại, khi Lạc Dịch Bắc đến, hắn đang trái phải ôm mỹ nữ chơi đùa.
Thấy Lạc Dịch Bắc rất ân cần mời hắn “Bắc thiếu gia, cùng chơi a, cùng chơi a!"
Lạc Dịch Bắc chỉ nghiêng đầu nhàn nhạt nhìn hắn, chọn một nơi yên lặng ngồi xuống.
Thi Cận Dương hôm nay cũng ở đây, hắn khác Lạc Thi, anh ta là người rất có nguyên tắc, đối với con gái luôn giữ mình trong sạch.
Tác giả :
Thất Tích