Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 93

Khi cô ta đi tới phòng ăn, tất cả mọi người đều đã ngồi trước bàn, Lâm Thành nhíu mày “Lâm Thanh, thật không lễ phép, lại để khách chờ như vậy!"

Lâm Thanh cười nói “Thật xin lỗi, con mới rửa mặt, phu nhân, thật xin lỗi!"

“Nếu công chúa đã biết sai, tôi cũng không để ý!" Đỗ Lôi Ti nhìn cô ta hào phóng nói.

Lâm Thanh vừa định ngồi xuống ghế, nhìn thấy môi cô sưng đỏ, cô ta cắn chặt răng, hai tay nắm chặt thành nám đấm ngồi xuống.

Bữa tối cứ như vậy kết thúc.

Lâm Thanh yên lặng ngồi đó, ánh mắt vẫn không rời khỏi cơ thể anh......

Sau khi ăn xong, Lâm Thanh đi tới cạnh Mị Nhi nháy mắt mở miệng nói “Nếu phu nhân đã tới nhà chúng tôi làm khách, vậy thì để tôi cho người đưa phu nhân đi tham quan một chút!"

Đỗ Lôi Ti trong lòng rất khó chịu, chẳng lẽ trước bữa tối cô tát khiến cô tay thay đổi tính tình luôn sao? Không có khả năng?

Mị Nhi đi tới khom người, nhẹ giọng mở miệng “Phu nhân, phong cản trong phủ tổng thống rất đẹp!"

Vừa nghe thấy người giúp việc nói như vậy cô liền hơ động lòng, cô muốn xem nơi này đẹp đến mức nào.

“Đi đi, anh có chuyện muốn nói với tổng thống!" Lúc này Bùi Tuấn Vũ mở miệng.

“Vậy cũng được, em không quấy rầy hai người nói chuyện, em đi ra ngoài xem một chút!" Nói xong đứng dậy đi về phía vườn hoa.

Lâm Thanh nhìn cô đi ra ngoài, trong lòng khinh miệt, quay đầu nhìn người đàn ông ngồi đối diện mình......

Bùi Tuấn Vũ cảm thấy cơ thể nóng ran, trên trán đổ mồ hôi, vì vậy mở miệng nói “Tổng thống, tôi về phòng nghỉ ngơi một chút!" Nói xong từ trên ghế sa lon đứng dậy quay về phòng.

Lâm Thanh nhìn bóng dáng đi xa mở miệng “Ba, con cũng về phòng đây!" Nói xong đứng dậy đi ra ngoài.

Bùi Tuấn Vũ đi vào phòng, đóng cửa lại, anh nằm trên giường nghỉ ngơi, cảm thấy nhất định là có vấn đề nhưng cả người nóng ran khiến anh không thể nào suy nghĩ, anh cầm điện thoại bấm số “Lập tức quay về phòng!" Nói xong cúp điện thoại đi vào phòng tắm.

Lâm Thanh nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, nhìn thấy trên giường không có ai nhưng lại nghe thấy tiếng nước chảy từ trong phòng tắm truyền ra, cô ta cởi quần áo, nhẹ nhàng đi vào, đóng cửa lại, vòng tay ôm eo người đàn ông......

Bùi Tuấn Vũ chợt quay đầu, nhìn người phụ nữ khỏa thân trước mặt “Đi ra ngoài!"

“Tuấn Vũ, em thật sự rất yêu anh, van xin anh.....hãy yêu em, van xin anh......" Lâm Thanh nói.

Bùi Tuấn Vũ cố kìm nén đẩy cơ thể kia ra, mở miệng uy hiếp “Nếu không đi cô cũng đừng trách tôi đưa hình của cô với người đàn ông khác cho ba cô xem!"

“Tuấn Vũ, kỹ năng của em rất tốt, em sẽ hầu hạ anh thật tốt!" Lâm Thanh vừa nói vừa muốn hôn anh.

Đỗ Lôi Ti đi vào phòng, nghe trong phòng tắm có tiếng động, cô đi tới nhìn thấy cửa phòng tắm mở, hai cơ thể khỏa thân đang quấn lấy nhau, cô che miệng, không để bản thân phát ra âm thanh, nước mắt khẽ rơi.

Bùi Tuấn Vũ cố gắng giữ mình tỉnh táo, trong lúc vô tình nhìn thấy cô đứng đó “Nhanh qua đây......"

Lúc này Đỗ Lôi Ti thực sự đang do dự, cô không biết có nên đi lên hay không, nhìn thấy một màn như vậy cô thật sự rất đau lòng......

“Qua......đây......" Bùi Tuấn Vũ không còn sức nói, cố gắng muốn đẩy người phụ nữ đang cưỡng hôn mình ra.

Đỗ Lôi Ti đi tới trước, giơ tay hung hăng đẩy người phụ nữ khỏa thân kia ra......

Lâm Thanh nhìn người đẩy mình ra, tức giận nói “Sao lại là mày, khoogn phải mày ra ngoài ngắm cảnh sao?"

Đỗ Lôi Ti tức giận nhìn cô ta, giáng một cái tát vào má cô ta, tức giận nói “Đây là chuyện mà một công chúa nên làm sao? Tôi thật xem thường cô, dám quyến rũ chồng người khác như vậy, xem ra, cô không để mặt mũi cho ba mình!"

Nói xong, Đỗ Lôi Ti cầm khăn tắm đi vào, vây quanh người Bùi Tuấn Vũ.

“Còn không đi sao? Hay cô muốn khỏa thân đi ra ngoài cho mọi người nhìn sao?" Bùi Tuấn Vũ thở hổn hển nói.

Lâm Thanh nhếch nhác nhặt quần áo trên sàn nhà, hoảng loạn mặc lên người, căm hận nhìn một nam một nữ trước mặt, xoay người chạy ra ngoài.

Đỗ Lôi Ti đóng cửa phòng, đi tới giường ngồi......

Cơ thể Bùi Tuấn Vũ ngày càng nóng, anh lại đi vào phòng tắm, xối nước lạnh.

Đỗ Lôi Ti cảm thấy có gì đó bất ổn, rõ ràng vừa mới tắm, sao lại còn vào tắm lần nữa? Vì vậy lau nước mắt, đi vào phòng tắm.

“Tuấn Vũ, sao anh lại tắm nước lạnh, như vậy sẽ cảm đấy!" Đỗ Lôi Ti nói xong, kéo cánh tay anh.

“Đi ra ngoài!" Bùi Tuấn Vũ thở hổn hển nói.

“Tôi không muốn, anh sao rồi?" Đỗ Lôi Ti lo lắng hỏi.

Nhanh, nhanh đi ra ngoài......"

“Tôi không ra......" Đỗ Lôi Ti lắc đầu nói.

Bùi Tuấn Vũ thấy cô không chịu ra, đôi tay ôm chặt cơ thể cô, hôn lên môi cô......

Anh dùng lực mút, muốn đem cơ thể do sự va chạm bẩn thỉu vừa rồi rửa sạch, vừa hôn vừa đi tới giường......

Đỗ Lôi Ti hoảng sợ nhìn anh, giờ phút này anh khiến cô sợ hãi, không giống nụ hôn lúc nãy, lần này nụ hôn không dịu dàng, chỉ có......

Bùi Tuấn Vũ đè cô nằm trên giường, hôn môi cô, từ từ dọc xuống cổ.....ngực......dần dần xuống dưới.

Anh dùng sức xé chiếc váy cô đang mặc, hôn đến bụng cô......

Đỗ Lôi Ti cảm thấy cả người run nhẹ, gọi “Không.....không muốn......"

Tiềm thức của Bùi Tuấn Vũ không hoàn toàn bị thuốc khống chế, chỉ tiếp xúc với cơ thể của cô khiến anh chưa thỏa mãn cho nen anh tình nguyện giờ phút này bị thuốc khống chế chứ không chịu thừa nhận bản thân có cảm giác với cô.

Lâm Thanh tức giận quay về phòng, lần này do cô ta sơ ý, nếu không sẽ thành công nhưng mà người đàn ông kia đã biết chuyện kia, như vậy cô ta và anh không có khả năng nhưng nếu cô ta không chiếm được thì cô ta cũng sẽ khoogn để cho người giúp việc đê tiện kia chiếm được......

Sáng sớm ngày hôm sau, Đỗ Lôi Ti bị ánh mặt trời ngoài cửa sổ làm thức tỉnh, cô vừa định đi xuống giường, cả người đau muốn chết, vừa nhìn cơ thể mình, khắp người đều là dâu tây đỏ, thật sự rất đau, cô lại nằm xuống giường.

Đỗ Lôi Ti nghiêng đầu, nhìn người đàn ông ngủ say bên cạnh, trong lòng thầm nghĩ, mẹ kiếp, người đàn ông chết tiệt, sao lại dư sức như vậy, rõ ràng cô đã xin tha vậy mà anh lại không có ý buông tha cô, khiến cho cô hôn mê bất tỉnh......

Cô nhìn thấy người đàn ông bên cạnh khẽ cử động, tưởng rằng anh tỉnh dậy, bị dọa đến nỗi nhắm chặt hai mắt, đợi một lúc không nghe thấy động tĩnh gì cô mới từ từ mở mắt, không nhìn thì không sao, khi nhìn thấy khiến cho cô......

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy anh khỏa thân nằm ngủ, mắt không tự chủ nhìn chằm chằm, khuôn mặt đỏ như mông khỉ......

“Đẹp không....." Bùi Tuấn Vũ chậm rãi mở mắt, nhỏ giọng nói.

“A......" Đỗ Lôi Ti bị hỏi ngẩn người.

“Tôi hỏi cô xem đủ chưa....." Bùi Tuấn Vũ lại hỏi.

Lúc này Đỗ Lôi Ti nghe anh nói, vội vàng dùng chăn đắp kín mít......

“Ra ngoài......"

“Tôi không ra!"

“Ra ngoài......"

“Tôi chính là không ra!" Đỗ Lôi Ti nói.

“......"

“......"

“......"

Qua một lúc lâu, sao không nghe thấy giọng của anh ta? Cô nhẹ nhàng mở một góc chăn, nhìn ra bên ngoài......

Lúc này mới phát hiện người đàn ông kia không còn trên giường, vì vậy cô nhìn chiếc váy ở góc giường, cô cầm lên nhìn, bị tên đàn ông chết tiệt kia xé rách, cô cầm chiếc váy che mặt mình, khó chịu mắng “Tên đàn ông chết tiệt, sao lại xé rách váy của người ta chứ, cái này phải làm sao chứ, bây giờ không có váy mặc, hu hu......"

“Dậy rồi sao......" Bùi Tuấn Vũ tinh thần sảng khoái quấn khăn tắm đi ra ngoài.

“A......Lưu manh......." Đỗ Lôi Ti nói, dùng chăn che đầu mình.

“Không cần kêu nữa" Bùi Tuấn Vũ vừa lau tóc vừa nói.

“Tôi cứ kêu, anh là đồ lưu manh......"

“Vậy thì tốt, cô kêu lớn một chút, gọi hết toàn bộ người làm vào để bọn họp nhìn thấy cơ thể cô!"

Đỗ Lôi Ti lập tức dừng lại, từ trong chăn chui ra, nhìn anh bĩu môi tức giận nói “Đàn ông chết tiệt, đồ lưu manh, tôi không có quần áo, vậy mặc gì chứ....."

Bùi Tuấn Vũ quấn khăn mở cửa phòng, nhìn thấy quản gia mở miệng “Gọi người giúp tôi mua đồ lót, còn có váy, nhớ, áo lót size 34C!" Nói xong đóng cửa lại.

Đỗ Lôi Ti nhìn anh trợn tròn mắt, sao người đàn ông này biết kích cỡ ngực của cô?

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô khẽ nhếch miệng nói “Nhìn vẻ mặt của cô, nhất định là muốn biết sao tôi biết kích cỡ của cô?"

Đỗ Lôi Ti theo bản năng gật đầu......

“Tay tôi nắm chỗ đó liền biết ngực của cô nhỏ thế nào!"

“Đồ lưu manh......." Đỗ Lôi Ti nói xong cầm chăn che ngực.

Mẹ kiếp, người đàn ông hạ lưu, đã chiếm được tiện nghi còn ra vẻ, dám nói ngực cô nhỏ, mẹ kiếp, sao anh ta lại hạ tiện như vậy chứ......

Bùi Tuấn Vũ thay quần áo ngồi trên ghế sa lon nhìn cô.

Đỗ Lôi Ti bị nhìn đến nổi da gà, ôm chăn chạy vào phòng tắm......

Bùi Tuấn Vũ buồn cười nhìn cô, thật không ngờ, cô có nhiều tính cách như vậy, thật sự vượt quá tưởng tượng của anh.

Đỗ Lôi Ti trốn trong phòng tắm, nhìn thấy mình trong gương cả người đầy dâu tây đỏ, bất mãn lẩm bẩm “Người đàn ông chết tiệt sao lại dùng sức như vậy chứ, sao lại để lại dấu vết nhiều như vậy, sao tí nữa mình có thể ra ngoài gặp người khác chứ......?"
Tác giả : Ti Mộng
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại