Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu
Chương 175
Người đàn ông trung niên ngồi bên cạnh cũng phụ họa theo “Mình à, em xem con trai cũng đã nói vậy, chúng ta không cần phải đưa cháu gái đi cùng đúng không?"
Lý Lệ liếc nhìn người đàn ông trung niên mất hứng nói “Lão già chết tiệt này? Bây giờ tôi không muốn rời xa cháu tôi!"
“Mình à, chúng ta chỉ đi mấy ngày, lại nói em xem Huyên huyên bây giờ còn nhỏ, mới đầy tháng, nếu đi theo chúng ta như vậy không tốt lắm đâu?" Người đàn ông trung niên lấy lòng.
Lý Lệ suy nghĩ một chút cảm thấy ông nói cũng có lý, bây giờ đứa bé còn quá nhỏ, không thích hợp đi bôn ba mọi nơi, liền nhìn con trai gật đầu “Vậy cũng được chỉ là đứa bé lớn một chút phải sống cùng ba mẹ!"
Bùi Tuấn Vũ nghe thấy mẹ đồng ý “Mẹ con biết ngay mẹ sẽ đồng ý mà, vậy mẹ cùng ba nghỉ ngơi đi!"
Nói xong liền đi ra khỏi phòng!
Bùi Tuấn Vũ cười quay về phòng mình “Vợ à, mẹ đồng ý rồi!"
“Thật không? Thật sự đồng ý sao?" Đỗ Lôi Ti không tin hỏi.
Bùi Tuấn Vũ cười hì hì nói “Thật, mẹ đồng ý rồi, vậy em phải thế nào trả công anh.......?"
Đỗ Lôi Ti khôi phục sắc mặt bình thường “Bồi thường cái đầu anh? Bây giờ em còn chưa tha thứ cho anh đâu!"
“Vợ à, chuyện đã qua lâu rồi, em không nhỏ mọn vậy chứ?" Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói.
Nói xong liền không quên tới gần cô......
Đỗ Lôi Ti phát hiện anh đến gần, cô nhất thời cảm thấy cơ thể nặng nề hơn nữa anh còn chạm vào người cô.....
Bùi Tuấn Vũ ở trên người cô uất ức nói “Vợ à, từ lúc em rời khỏi nhà anh chưa từng đụng tới người phụ nữ nào!"
Đỗ Lôi Ti vẻ mặt không tin tưởng nhìn anh nói “Đừng tưởng rằng mấy câu nói em liền tha thứ cho anh!"
“Thật, sao anh có thể lừa em chứ!" Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói.
Đỗ Lôi Ti nhìn anh nói “Em nhớ ngày mà em rời khỏi đây anh đang rất hưởng thụ?"
“Ngày nào?" Bùi Tuấn Vũ bị hỏi đến hồ đồ.
Đỗ Lôi Ti đẩy anh ra lạnh giọng nói “Anh tưởng rằng em không thấy sao? Tiểu Thanh ở dưới người anh gọi rất mê hồn!"
“A.......Nào có!" Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói “Hôm đó do anh uống quá say nhưng mà lúc anh phát hiện không phải em liền dừng lại hơn nữa giữa bọn anh chưa xảy ra chuyện gì!"
“Bây giờ anh nói gì cũng vô dụng, em chỉ tin vào những gì em nhìn thấy!" Đỗ Lôi Ti lạnh giọng nói.
Lần này Bùi Tuấn Vũ không biết phải làm sao, uất ức nhìn cô nói “Anh nói đều là sự thật, không tin em hỏi quản gia cùng Mộng Na xem!"
“Thôi đi, anh cho rằng em ngu ngốc đến nỗi đi hỏi bọn họ sao?" Đỗ Lôi Ti nhìn anh nói.
“Vậy phải làm sao em mới tin tưởng anh?" Bùi Tuấn Vũ uất ức hỏi.
“Thôi, chuyện đã qua lâu em cũng không muốn biết nữa, đi ngủ!" Nói xong xoay người đưa lưng về phía anh đi ngủ!
Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy vợ không quản tâm mình, trong nháy mắt cậu nhỏ ỉu xìu......
Anh từ trên giường đứng dậy đi tới phòng tắm tắm nước lạnh!
Đỗ Lôi Ti nghe thấy trong phòng tắm có tiếng động, núp trong chăn không ngừng cười lớn, cô sớm biết rồi chỉ là muốn cho anh một bài học mà thôi!
Bùi Tuấn Vũ từ trong phòng tắm đi ra ngoài, nhìn thấy cơ thể trong chăn không ngừng động đậy, anh im lặng đi tới, nhanh chóng vén chăn liền thấy cô gái trong chăn không ngừng cười!
Anh hỏi “Em cười cái gì?"
Đỗ Lôi Ti đột ngột bị vén chăn ngây ngẩn người, nhìn người đàn ông trước ngực tóc ướt sao mà đẹp trai “Không có.....Không có cười......"
Bùi Tuấn Vũ đi tới cạnh cô, dùng tay cù lét cô “Nói, rốt cuộc em đang cười gì?"
Đỗ Lôi Ti cảm thấy không chịu nổi xin tha “Em......Em thật sự không có cười!"
“Nói nhanh một chút!" Bùi Tuấn Vũ tăng sức.
“Được......Được, em nói còn không được sao?" Đỗ Lôi Ti xin tha.
Lúc này Bùi Tuấn Vũ mới buông tay cô ra “Nói đi, em đang cười cái gì?"
Đỗ Lôi Ti bình ổn cảm xúc nhìn anh nghiêm túc nói “Chuyện này em biết rồi, vừa rồi chỉ muốn dạy dỗ anh một chút thôi, biết chưa?"
Bùi Tuấn Vũ tối sầm mặt nhìn cô hỏi “Vợ à, em biết lúc nào, em có biết cậu nhỏ của anh vừa mới đi lên cứ như vậy bị em dập tắt không, sau này nếu không hưng phấn nổi vậy sau này em phải làm sao?"
“Em chỉ nói có một câu mà sao anh lại nói nhiều như vậy?" Đỗ Lôi Ti nhíu mày nói.
Bùi Tuấn Vũ thấy vợ mình nhíu mày vội vàng nói “Không phải vậy, vợ à anh nói nhiều như vậy cũng chỉ muốn tốt cho em, em xem, cuộc sống vợ chồng rất quan trọng!"
“Không để ý đến anh, em muốn đi ngủ!" Nói xong Đỗ Lôi Ti không để ý tới anh, xoay người nhắm mắt lại!
Bùi Tuấn Vũ thấy vợ nhắm mắt, vội vàng lên giường ôm cô vào lòng, một bàn tay khác sờ vào vùng cấm địa của cô......
“Anh là lưu manh sao?" Đỗ Lôi Ti cảm thấy cơ thể bị đụng chạm liền nói.
Bùi Tuấn Vũ nghe thấy vợ nói vậy liền nói “Anh đang làm chuyện mà vợ chồng nên làm sao có thể là lưu manh chứ?"
“Anh, tại sao em vừa nói anh liền phản bác chứ?" Đỗ Lôi Ti tức giận nói.
“A......Vợ à, anh biết sai rồi, anh không dám nữa!" Bùi Tuấn Vũ làm nũng.
Đỗ Lôi Ti cảm thấy không khí ngày càng mỏng manh, cô săp ngất đi!
Lúc này Bùi Tuấn Vũ mới buông lỏng môi cô, đùa giỡn “Vợ à, sao em không có tiến bộ chút nào vậy?"
Đỗ Lôi Ti khuôn mặt đỏ bừng, đẩy ngực anh xấu hổ nói “Anh là đồ háo sắc!"
“Anh háo sắc với vợ mình đấy!" Bùi Tuấn Vũ cười nói.
Lý Lệ liếc nhìn người đàn ông trung niên mất hứng nói “Lão già chết tiệt này? Bây giờ tôi không muốn rời xa cháu tôi!"
“Mình à, chúng ta chỉ đi mấy ngày, lại nói em xem Huyên huyên bây giờ còn nhỏ, mới đầy tháng, nếu đi theo chúng ta như vậy không tốt lắm đâu?" Người đàn ông trung niên lấy lòng.
Lý Lệ suy nghĩ một chút cảm thấy ông nói cũng có lý, bây giờ đứa bé còn quá nhỏ, không thích hợp đi bôn ba mọi nơi, liền nhìn con trai gật đầu “Vậy cũng được chỉ là đứa bé lớn một chút phải sống cùng ba mẹ!"
Bùi Tuấn Vũ nghe thấy mẹ đồng ý “Mẹ con biết ngay mẹ sẽ đồng ý mà, vậy mẹ cùng ba nghỉ ngơi đi!"
Nói xong liền đi ra khỏi phòng!
Bùi Tuấn Vũ cười quay về phòng mình “Vợ à, mẹ đồng ý rồi!"
“Thật không? Thật sự đồng ý sao?" Đỗ Lôi Ti không tin hỏi.
Bùi Tuấn Vũ cười hì hì nói “Thật, mẹ đồng ý rồi, vậy em phải thế nào trả công anh.......?"
Đỗ Lôi Ti khôi phục sắc mặt bình thường “Bồi thường cái đầu anh? Bây giờ em còn chưa tha thứ cho anh đâu!"
“Vợ à, chuyện đã qua lâu rồi, em không nhỏ mọn vậy chứ?" Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói.
Nói xong liền không quên tới gần cô......
Đỗ Lôi Ti phát hiện anh đến gần, cô nhất thời cảm thấy cơ thể nặng nề hơn nữa anh còn chạm vào người cô.....
Bùi Tuấn Vũ ở trên người cô uất ức nói “Vợ à, từ lúc em rời khỏi nhà anh chưa từng đụng tới người phụ nữ nào!"
Đỗ Lôi Ti vẻ mặt không tin tưởng nhìn anh nói “Đừng tưởng rằng mấy câu nói em liền tha thứ cho anh!"
“Thật, sao anh có thể lừa em chứ!" Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói.
Đỗ Lôi Ti nhìn anh nói “Em nhớ ngày mà em rời khỏi đây anh đang rất hưởng thụ?"
“Ngày nào?" Bùi Tuấn Vũ bị hỏi đến hồ đồ.
Đỗ Lôi Ti đẩy anh ra lạnh giọng nói “Anh tưởng rằng em không thấy sao? Tiểu Thanh ở dưới người anh gọi rất mê hồn!"
“A.......Nào có!" Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói “Hôm đó do anh uống quá say nhưng mà lúc anh phát hiện không phải em liền dừng lại hơn nữa giữa bọn anh chưa xảy ra chuyện gì!"
“Bây giờ anh nói gì cũng vô dụng, em chỉ tin vào những gì em nhìn thấy!" Đỗ Lôi Ti lạnh giọng nói.
Lần này Bùi Tuấn Vũ không biết phải làm sao, uất ức nhìn cô nói “Anh nói đều là sự thật, không tin em hỏi quản gia cùng Mộng Na xem!"
“Thôi đi, anh cho rằng em ngu ngốc đến nỗi đi hỏi bọn họ sao?" Đỗ Lôi Ti nhìn anh nói.
“Vậy phải làm sao em mới tin tưởng anh?" Bùi Tuấn Vũ uất ức hỏi.
“Thôi, chuyện đã qua lâu em cũng không muốn biết nữa, đi ngủ!" Nói xong xoay người đưa lưng về phía anh đi ngủ!
Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy vợ không quản tâm mình, trong nháy mắt cậu nhỏ ỉu xìu......
Anh từ trên giường đứng dậy đi tới phòng tắm tắm nước lạnh!
Đỗ Lôi Ti nghe thấy trong phòng tắm có tiếng động, núp trong chăn không ngừng cười lớn, cô sớm biết rồi chỉ là muốn cho anh một bài học mà thôi!
Bùi Tuấn Vũ từ trong phòng tắm đi ra ngoài, nhìn thấy cơ thể trong chăn không ngừng động đậy, anh im lặng đi tới, nhanh chóng vén chăn liền thấy cô gái trong chăn không ngừng cười!
Anh hỏi “Em cười cái gì?"
Đỗ Lôi Ti đột ngột bị vén chăn ngây ngẩn người, nhìn người đàn ông trước ngực tóc ướt sao mà đẹp trai “Không có.....Không có cười......"
Bùi Tuấn Vũ đi tới cạnh cô, dùng tay cù lét cô “Nói, rốt cuộc em đang cười gì?"
Đỗ Lôi Ti cảm thấy không chịu nổi xin tha “Em......Em thật sự không có cười!"
“Nói nhanh một chút!" Bùi Tuấn Vũ tăng sức.
“Được......Được, em nói còn không được sao?" Đỗ Lôi Ti xin tha.
Lúc này Bùi Tuấn Vũ mới buông tay cô ra “Nói đi, em đang cười cái gì?"
Đỗ Lôi Ti bình ổn cảm xúc nhìn anh nghiêm túc nói “Chuyện này em biết rồi, vừa rồi chỉ muốn dạy dỗ anh một chút thôi, biết chưa?"
Bùi Tuấn Vũ tối sầm mặt nhìn cô hỏi “Vợ à, em biết lúc nào, em có biết cậu nhỏ của anh vừa mới đi lên cứ như vậy bị em dập tắt không, sau này nếu không hưng phấn nổi vậy sau này em phải làm sao?"
“Em chỉ nói có một câu mà sao anh lại nói nhiều như vậy?" Đỗ Lôi Ti nhíu mày nói.
Bùi Tuấn Vũ thấy vợ mình nhíu mày vội vàng nói “Không phải vậy, vợ à anh nói nhiều như vậy cũng chỉ muốn tốt cho em, em xem, cuộc sống vợ chồng rất quan trọng!"
“Không để ý đến anh, em muốn đi ngủ!" Nói xong Đỗ Lôi Ti không để ý tới anh, xoay người nhắm mắt lại!
Bùi Tuấn Vũ thấy vợ nhắm mắt, vội vàng lên giường ôm cô vào lòng, một bàn tay khác sờ vào vùng cấm địa của cô......
“Anh là lưu manh sao?" Đỗ Lôi Ti cảm thấy cơ thể bị đụng chạm liền nói.
Bùi Tuấn Vũ nghe thấy vợ nói vậy liền nói “Anh đang làm chuyện mà vợ chồng nên làm sao có thể là lưu manh chứ?"
“Anh, tại sao em vừa nói anh liền phản bác chứ?" Đỗ Lôi Ti tức giận nói.
“A......Vợ à, anh biết sai rồi, anh không dám nữa!" Bùi Tuấn Vũ làm nũng.
Đỗ Lôi Ti cảm thấy không khí ngày càng mỏng manh, cô săp ngất đi!
Lúc này Bùi Tuấn Vũ mới buông lỏng môi cô, đùa giỡn “Vợ à, sao em không có tiến bộ chút nào vậy?"
Đỗ Lôi Ti khuôn mặt đỏ bừng, đẩy ngực anh xấu hổ nói “Anh là đồ háo sắc!"
“Anh háo sắc với vợ mình đấy!" Bùi Tuấn Vũ cười nói.
Tác giả :
Ti Mộng