Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng
Chương 36: Tặng quà sinh nhật

Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng

Chương 36: Tặng quà sinh nhật

Chu Lăng chẳng qua là bị cảm nhẹ, truyền xong hai lọ huyết thanh là về nhà nghỉ ngơi, cô muốn nằm cũng tình nguyện về nhà nằm, chứ nằm ở phòng bệnh cũng không được tự nhiên lắm, hơn nữa cũng không phải bệnh nặng gì, chiếm của người ta một cái phòng bệnh ở trong này cũng ngượng ngùng. 

Ngô Ngôn đưa cô vào trong nhà, thế này mới vội vàng về bên kia bộ đội, lúc gần đi bỏ xuống một câu: "dính một chút nước mưa liền bị cảm, thân thể quá kém, ngày mai bắt đầu mỗi ngày buổi sáng rời giường chạy bộ, "Mặt Chu Lăng đầu tiên là biến thành 囧, sau đó là lại biến thành cái tư khổ, cô ghét vận động nhất chính là chạy bộ, lại chán nản lại vất vả, đổi thành cái gì khác cũng tốt a. 

Nhưng là Ngô Ngôn hạ mệnh lệnh, không cho cô cự tuyệt, sáng sớm ngày hôm sau tìm ra một bộ quần áo thích hợp để vận động -- kỳ thật chính là một bộ quần áo mặc ở nhà màu xạnh lam --tốt xấu gì cô còn có một đôi giày thể thao, sau đó đem cô từ trên giường xách đứng lên nhét vào phòng vệ sinh. 

Chu Lăng không thể, chỉ phải vội vàng rửa mặt một chút, thay quần áo đi theo xuống dưới tầng. 

Cũng may Ngô Ngôn không dẫn cô đến sân huấn luyện chạy, bằng không bị quân lính vây xem, kia mới kêu 囧 đâu. Đương nhiên, đại khái cũng là không cho phép đi. Ngô Ngôn cũng không rời đi, mà mang theo cô chạy chậm rãi quanh mấy khu nhà ở xung quanh. Anh chạy rất chậm, Chu Lăng chạy nhẹ nhàng có thể đuỏi kịp, đối với Ngô Ngôn mà nói, tốc độ này chính là tản bộ đi, nhưng là nhiều năm Chu Lăng đã không vận động, bất quá chạy hai vòng mà bắt đầu cảm thấy không nhấc nổi chân lên, hô hấp cũng sớm rối loạn. 

Ngô Ngôn lúc này nhưng không có thả chậm tốc độ, mà bảo trì nguyên lại tốc độ lại chạy một vòng nữa, sau đó mới khai ân nói: "Hôm nay chạy vài vòng như thế này là được rồi, chúng ta đi lại đi dạo một vòng rồi trở về. "

Chu Lăng cũng biết đang lúc kịch liệt vận động, không thể lập tức dừng lại, lên kiên trì ở phía sau đi theo anh, một bên từng ngụm từng ngụm thở, vừa cười nói: "Được... Đã lâu không... Không vận động... Trước kia học trung học... Thời điểm đại hội thể dục thể thao... chạy tám trăm mét với một nghìn năm trăm mét không thành vấn đề... Lúc bước vào đại học cơ hồ không có vận động qua. "

"Cho nên mới nói em về sau, mỗi ngày phải đi chạy chạy, rất tốt cho thân thể, làn da cũng có thể đẹp, nhưng cũng không so được với những đồ mĩ phẩm mỗi ngày em hay bôi lên?" Ngô Ngôn nhìn xem chung quanh không có người, liền kéo tay cô trêu đùa. 

Chu Lăng đỏ mặt, ngón tay liền sờ sờ lên cánh tay anh nhéo một chút, nhưng chỉ đụng đến cơ bắp rắn chắc, da cũng không nhéo lên được một chút, chỉ phải tức giận nói: "Như thế nào?Đau lòng em mua vài thứ kia tốn tiền sao?"

Ngô Ngôn vội vàng khoát tay: "Không có, không có, tiền của anh cũng là tiền của em, chỉ cần em thích, cứ tùy tiện dùng. "

"Hừ hừ. "Chu Lăng tà liếc mắt anh một cái, "Không ý kiến là tốt rồi... Về sau chạy bộ chỉ cần anh có thời gian thì hãy cùng em chạy, nếu chỉ có một mình em thì em không chạy đâu, rất nhàm chán. "

Ngô Ngôn cười: "Được ". 

Tuy rằng Chu Lăng cũng không dám chắc, trong một tháng Ngô Ngôn có mấy ngày có thể cùng cô chạy, nhưng là anh có tâm, cô liền thật cao hứng. Hai người cùng nhau đi ăn bữa sáng ở căn tin, sau đó Chu Lăng về nhà tắm rửa, Ngô Ngôn đến văn phòng. 

Chu Lăng ở nhà, liền lên mạng tìm cái cửa hàng được đánh giá tốt nhất, chọn mua cái máy cạo râu philips, còn đặc biệt phân phó chủ cửa hàng nhanh chóng chuyển phát nhanh, phí có cao lên một cút cũng không sao. Tuy rằng cô cô có mua quần lót tình thú, lại thấy chỉ tặng mỗi cái kia thì không hay lắm. Món quà chính thức vẫn là tặng máy cạo râu, còn quần lót cũng chỉ có thể để buổi tối làm cái ngoài ý muốn. 

Cô tính toán mọi thứ đều tốt, máy cạo râu đã mua được hai ngày cũng sắp đưa tới, không nghĩ tới người tính không bằng trời tính, ngay tại trước hôm sinh nhật Ngô Ngôn một ngày, một cú điện thoại, Ngô Ngôn liền mang theo phó trung đội cùng đi ra ngoài làm nhiệm vụ. Chu Lăng mất công tính toán vài ngày, nhân vật chính đi rồi còn làm gì nưã, làm cho cô tức nghẹn lại ở trong cổ họng, thiếu chút nữa là nghẹn chết. Nhưng chuyện này cũng là không có biện pháp, cũng không phải Ngô Ngôn có thể quyết định, cũng chỉ có thể chờ anh về lại bổ xung. 

Cũng may lần này anh đi cũng không thật lâu, chẳng qua đi một tuần là trở về. Chu Lăng nhìn đến anh hoàn hảo không tổn hao gì, mà tiêu sái tiến vào, mấy ngày qua ẩn ẩn treo một bụng tức liền đè nén xuống, cười nói: "Anh đã trở về?Có đói bụng không?Nếu không anh đi tắm rửa trước, chờ em đi nấu bánh sủi cảo cho anh?"

Ngô Ngôn cười nói gật gật đầu đi vào phòng tắm, Chu Lăng cùng anh kết hôn đã hơn nửa năm, đã nắm chắc được sức ăn của anh không sai biệt lắm, lấy cái nồi đun nước thả bánh trẻo xuống, sau đó bưng cả cái nồi đặt lên trên bàn, chính mình cầm một cái bát nhỏ đựng vài cái, còn lại để cho anh ăn, ngay cả bát cũng lười chuẩn bị cho anh, đỡ phải rửa thêm một cái bát to, cô xem thấy ngay cả anh cũng đều anh mệt mỏi. 

Ngô Ngôn chỉ mặc một chiếc quần sooc liền đi ra, đi đến bàn vừa cười nói, "Thơm quá a. "

Chu Lăng nhìn đến chiếc quần sooc của anh, đột nhiên nhớ tới cái mình đã mua, vụng trộm nở nụ cười. Ngô Ngôn khó hiểu nhìn cô, Chu Lăng vội vàng khoát tay nói: "Mau tới ăn, để lạnh ăn sẽ không ngon. "

Ngô Ngôn lại hỏi: "Em cười cái gì?"

Vừa nói, một bên ngồi xuống gắp cái bánh trẻo bỏ vào trong miệng, "Thật thơm. "

Chu Lăng cười nói: "Đây chính là em cố ý hỏi qua cách làm bánh trẻo ngon của đầu bếp, nhân bên trong đều là rau cần và thịt ba chỉ, còn cho thêm ít dầu vừng. "Cô ngừng một chút, nói, "Ăn ngon thì ăn nhiều một chút, không đủ lại nấu tiếp, trong tủ lạnh còn rất nhiều. "

Ngô Ngôn vội vàng lắc đầu mói: "Thế này là đủ rồi, "Ánh mắt của anh lưu lại một vòng ở trước cổ áo của Chu Lăng, "Ăn xong đi ngủ sớm đi một chút. "

Chu Lăng hơi đỏ mặt, lại nghĩ đến chính mình mua gì đó, nói: "Sinh nhật của anh bị bỏ lỡ, quà sinh nhật còn chưa tặng anh nữa, chọn quà thật là mệt làm em chọn mất mấy ngày. "

Ánh mắt Ngô Ngôn liên vui lên, ăn xong bánh sủi cảo, tùy tiện xoa xoa miệng, nói: "Em chuẩn bị tặng cái gì cho anh?"

Chu Lăng cũng không quản nồi bát đũa hỗn độn ở trên bàn, liền lôi kéo anh vào phòng ngủ, đem cái hộp ở trên bàn đã được bọc lại xinh xắn đưa tới trong tay anh nói: "Mở ra nhìn xem có thích hay không. "

"Em tặng anh cái gì anh đều thích. "Ngô Ngôn cũng không biết nói dỗ người như thế nào, vừa nói một bên cẩn thận mở hộp quà ra, "Ai nha, máy cạo râu này thật là tốt chứ?Nghe nói dùng tốt lắm. Đáng tiếc thời điểm vừa rồi tắm rửa anh đã cạo râu, bằng không có thể lập tức liền thử một lần. "

Chu Lăng hé mệng cười, lại xuất ra một cái gói to nói: "Anh thích là tốt rồi, ngày mai thử lại cũng giống nhau... Hy vọng cái này anh cũng thích. "

"Em còn chuẩn bị mấy món quà? Máy cạo râu này cũng rất tốt lắm. "Tuy rằng nói như vậy, Ngô Ngôn vẫn là thực vui mừng buông máy cạo râu trong tay ra, tiếp nhận gói to... Sau đó vẻ mặt của anh liền cứng lại, dùng hai ngón tay nắm cái quần nhỏ, hỏi, "Tiểu Lăng... đây là cái gì?"

Chu Lăng khanh khách nở nụ cười: "Anh xem rồi là cái gì thì nó là cái đấy... Không thử mặc xem?"

Ngô Ngôn cười khổ: "Mặc cái này làm sao giám đi ra ngoài?"

"Anh còn mặc cho ai xem?"Chu Lăng vẻ mặt kinh ngạc, trong mắt tràn đầy bỡn cợt. 

Ngô Ngôn kinh ngạc cầm trong tay gì đó: "Đây là... Anh nghĩ là chỉ có cái của nữ thôi. "Lần trước anh còn thừa lúc thời điểm Chu Lăng không chú ý vụng trộm nghiên cứu một hồi, rốt cuộc không mua, sớm biết rằng như vậy liền mua mấy bộ đưa cho cô mặc. 

"Mặc thử xem đi. "Chu Lăng giựt giây nói. 

Ngô Ngô lấy cái kia là quần lót vòi voi, anh quả nhiên thay, nhìn cái kia thật dài, cười khổ "Này cũng kỳ quái. "

Anh không hiểu cái này, "Chu Lăng nghiêm mặt nói, "Quần lót vòi voi đem tiểu đệ của anh ngăn cách, vừa không làm nó bị hư, cũng đỡ bị ẩm ướt. có thể tránh không bị nhiễm bệnh. "

Xem cô nói như có thật, Ngô Ngôn cũng là không tin. Chu Lăng lại cầm một cái càng nhỏ (tiểu nhân) nói: "Mặc thử xem cái này?"

Ngô Ngôn dùng ngón út ôm lấy nói: "Cái này cũng là quần lót? Có thể che khuất cái gì?"

Đó là một cái quần mỏng trong suốt, hình chữ "T", quả thật là không che được cái gì. Chu Lăng nhịn cười nói: "Không phải nói mông lung mĩ miều sao?Mau thay để em xem xem. "

Ngô Ngôn bị cô nhìn nhìn, phía dưới sớm đã cứng rắn, thấy cô hưng trí bừng bừng, cũng chỉ đành nghe cô. Cái này tuy rằng không che được cái gì, Ngô Ngôn mặc vào sau lại làm cho Chu Lăng có điểm nâng nâng, cảm giác dường như, Chu Lăng liên tục lắc đầu, trong lòng đã có điểm hưng phấn lên --Cô quả nhiên là có tiềm chất dễ bị kích thích sao?

Còn có một cái nữa nhưng trước sau đều có một cái lỗ, cũng trong suốt, Ngô Ngôn như thế nào cũng không chịu mặc lên người: "Lỗ này để làm cái gì?Cho dù phía trước có lỗ, nhưng mặt sau... "Chu Lăng cười to. 

Ở trong gói to còn một thứ cuối cùng Ngô Ngôn lại không biết, anh nguyên vốn muốn nhanh đem cái quần chữ "T" thay ra, lại không thấy một cái được bện lại như một cái dây thừng: "Đây là cái gì?"

"Cái này em cũng nghiên cứu đã lâu lâu, rất được, cũng biết rõ mặc như thế nào. "Chu Lăng hưng phấn nói "Để em đến giúp anh mặc đi. "
5/5 của 2 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại