Ông Trời Ta Hận Ngươi!
Chương 49
Xuất hiện nữ nhân, trưởng bối trong tộc mừng như điên, nói cái gì mà Diêu Y Lẫm cùng nữ nhân này là trời sinh một đôi, lại nửa lừa nửa uy hiếp bắt Diêu Y Lẫm đi thân cận.
Nói cách khác, năm ngày vừa rồi, Diêu Y Lẫm cùng với nữ nhân ở cùng một chỗ.
Trái tim không hiểu sao cảm thấy không thoái mái.
Dương Quân lấy cớ bực mình đi ra ngoài một chút, ven theo đường phố đi một đoạn, nhìn người qua đường hoặc bân rộn hoặc nhàn nhã dạo phố.
Đang đứng ở đầu một con đường, hắn bỗng dừng bước, nhìn về một người ở đối diện.
Hình như vừa bước ra khỏi tòa nhà sau lưng, Diêu Y Lẫm đi nhanh, xung quanh vùng lông mày hơi hơi giãn ra.
Phía sau theo tới một nữ nhân phấn hồng váy hoa ngắn, kéo Diêu Y Lẫm lại lớn tiếng nói cái gì đó.
Cho dù cách xa như thế, vẫn có thể thấy nữ nhân kia phi thường xinh xắn, giống như búp bê trong ảnh mà một lần rảnh rỗi Dương Quân nhìn thấy trên mạng.
Tóc quăn dài tới eo, da trắng nõn không chút tì vết, khéo léo trang điểm phấn hồng môi đỏ.
Nhìn ngũ quan tinh xảo dị thường có thể thấy được chung quy bọn họ đều không giống như có huyết thống nhân loại.
Cảnh hai người đứng chung một chỗ, thật là cảnh đẹp đáng chết, cái này gọi là “trời sinh một đôi".
Dương Quân cảm thấy muốn gọi nhưng thanh âm không thể thoát khỏi miệng, người kia thấy như lạ lùng mà xa xôi.
Hắn lui về mấy bước, cảm giác chính bản thân mình vốn không cùng thế giới với người kia.
Hắn thấy Diêu Y Lẫm ngẩng đầu, tránh tay nữ nhân, bước về phía này.
Bỗng nhiên, biểu tình hơi lo lắng của Diêu Y Lẫm biến thành hoảng hốt kinh độ.
Dương Quân không biết có chuyện gì, chỉ nghe một tiếng “Không ─────", sau đó trời đất quay cuồng, thân thể bị cái gì đó đụng phải, hoa mắt một trận, rồi nhìn thấy màu đen xi măng.
Chân tay bị hất văng, nhưng hắn cũng không quan tâm điểm này.
Hắn nhớ kĩ lúc hắn bị văng ra, âm thanh kêu to kia là của nữ nhân…
Không nghĩ cảnh tượng giống như máu me văng tung tóe, nhưng nhìn Diêu Y Lẫm có vẻ như không được tốt lắm.
Một giây trước khi Dương Quân bị xe tông văng lên, lực xe va đập trực tiếp chuyển đến trên người Diêu Y Lẫm, người bị xe tông miệng phun ra máu là Diêu Y Lẫm, nằm úp sấp ở trên mặt đất.
Nếu như là người thường hiện tại khả năng là đã hai mắt trắng tròng, nếu không tắt thở tại chỗ, cũng là hấp hối, những điều này đúng là nói về người thường.
Người thường có khả năng ở tại nơi cách xe hơn mười mét chạy lại đem người ta đẩy đi sao? Người thường có khả năng sau khi bị đụng chỉ phun ra một ngụm máu rồi đứng lên như không có việc gì sao?
Diêu Y Lẫm không phải người thường, cho nên bây giờ mới tùy tiện lau đi vệt máu khóe miệng lại tiêu sái bước về phía Dương Quân.
Tâm của Diêu Y Lẫm a, theo khóe mắt đúng lúc nhìn thấy Dương Quân chuẩn bị bị xe đụng, tim thiếu chút nữa ngừng đập.
Hoàn hảo đẩy được hắn ra rồi, nhưng tự mình xem xét một hồi, thấy tay hắn bị thương, mặt lại đỏ bừng, lát nữa nhất định hảo hảo giáo huấn tài xế một trận!
Diêu Y Lẫm yêu thương mà đem Dương Quân xem xét kĩ từ trên xuống dưới, sau kinh hồn mà nhìn rõ mấy vết thương lại lôi tài xế ra, mười phần nộ khí mắng mỏ tròn nửa giờ.
Cảnh sát giao thông nhận được tin đến nơi, mới tra ra tài xế không chỉ say rượu lái xe lại không có giấy tờ, liền mời về đồn uống trà.
Diêu Y Lẫm yên tâm, bất quá vẫn kéo Dương Quân đi kiểm tra, kết quả, Dương Quân chỉ bị thương nhẹ cùng trày da, hài tử trong bụng vẫn ổn không bị ảnh hưởng, Diêu Y Lẫm cũng bị Dương Quân ép đi làm kiểm tra một lần kết quả vẫn cường tráng như thường.
Trong lúc Diêu Y Lẫm cố gắng dùng vải băng lại vết thương ở tay Dương Quân, một người mặc áo trắng trông như trường bào Trung Hoa, bất kể là y phục hay khí chất đều không giống một bác sĩ đi tới.
Cầm một tờ giấy trong tay nói, “Thân thể lệnh phu nhân không có vấn đề gì, nhưng để đảm bảo thai nhi khỏe mạnh, chúng tối vẫn làm kiểm tra toàn diện. Kinh hỉ chính là: Chúng ta phát hiện lệnh phu nhân mang song thai, trong tộc từ lâu tới nay chưa từng phát sinh chuyện như vậy, thấy bất ngờ."
Dương Quân chưa kịp vì xưng hô của bác sĩ mà đỏ mặt đã bị tin tức chấn động kia làm bất tỉnh.
Nói cách khác, năm ngày vừa rồi, Diêu Y Lẫm cùng với nữ nhân ở cùng một chỗ.
Trái tim không hiểu sao cảm thấy không thoái mái.
Dương Quân lấy cớ bực mình đi ra ngoài một chút, ven theo đường phố đi một đoạn, nhìn người qua đường hoặc bân rộn hoặc nhàn nhã dạo phố.
Đang đứng ở đầu một con đường, hắn bỗng dừng bước, nhìn về một người ở đối diện.
Hình như vừa bước ra khỏi tòa nhà sau lưng, Diêu Y Lẫm đi nhanh, xung quanh vùng lông mày hơi hơi giãn ra.
Phía sau theo tới một nữ nhân phấn hồng váy hoa ngắn, kéo Diêu Y Lẫm lại lớn tiếng nói cái gì đó.
Cho dù cách xa như thế, vẫn có thể thấy nữ nhân kia phi thường xinh xắn, giống như búp bê trong ảnh mà một lần rảnh rỗi Dương Quân nhìn thấy trên mạng.
Tóc quăn dài tới eo, da trắng nõn không chút tì vết, khéo léo trang điểm phấn hồng môi đỏ.
Nhìn ngũ quan tinh xảo dị thường có thể thấy được chung quy bọn họ đều không giống như có huyết thống nhân loại.
Cảnh hai người đứng chung một chỗ, thật là cảnh đẹp đáng chết, cái này gọi là “trời sinh một đôi".
Dương Quân cảm thấy muốn gọi nhưng thanh âm không thể thoát khỏi miệng, người kia thấy như lạ lùng mà xa xôi.
Hắn lui về mấy bước, cảm giác chính bản thân mình vốn không cùng thế giới với người kia.
Hắn thấy Diêu Y Lẫm ngẩng đầu, tránh tay nữ nhân, bước về phía này.
Bỗng nhiên, biểu tình hơi lo lắng của Diêu Y Lẫm biến thành hoảng hốt kinh độ.
Dương Quân không biết có chuyện gì, chỉ nghe một tiếng “Không ─────", sau đó trời đất quay cuồng, thân thể bị cái gì đó đụng phải, hoa mắt một trận, rồi nhìn thấy màu đen xi măng.
Chân tay bị hất văng, nhưng hắn cũng không quan tâm điểm này.
Hắn nhớ kĩ lúc hắn bị văng ra, âm thanh kêu to kia là của nữ nhân…
Không nghĩ cảnh tượng giống như máu me văng tung tóe, nhưng nhìn Diêu Y Lẫm có vẻ như không được tốt lắm.
Một giây trước khi Dương Quân bị xe tông văng lên, lực xe va đập trực tiếp chuyển đến trên người Diêu Y Lẫm, người bị xe tông miệng phun ra máu là Diêu Y Lẫm, nằm úp sấp ở trên mặt đất.
Nếu như là người thường hiện tại khả năng là đã hai mắt trắng tròng, nếu không tắt thở tại chỗ, cũng là hấp hối, những điều này đúng là nói về người thường.
Người thường có khả năng ở tại nơi cách xe hơn mười mét chạy lại đem người ta đẩy đi sao? Người thường có khả năng sau khi bị đụng chỉ phun ra một ngụm máu rồi đứng lên như không có việc gì sao?
Diêu Y Lẫm không phải người thường, cho nên bây giờ mới tùy tiện lau đi vệt máu khóe miệng lại tiêu sái bước về phía Dương Quân.
Tâm của Diêu Y Lẫm a, theo khóe mắt đúng lúc nhìn thấy Dương Quân chuẩn bị bị xe đụng, tim thiếu chút nữa ngừng đập.
Hoàn hảo đẩy được hắn ra rồi, nhưng tự mình xem xét một hồi, thấy tay hắn bị thương, mặt lại đỏ bừng, lát nữa nhất định hảo hảo giáo huấn tài xế một trận!
Diêu Y Lẫm yêu thương mà đem Dương Quân xem xét kĩ từ trên xuống dưới, sau kinh hồn mà nhìn rõ mấy vết thương lại lôi tài xế ra, mười phần nộ khí mắng mỏ tròn nửa giờ.
Cảnh sát giao thông nhận được tin đến nơi, mới tra ra tài xế không chỉ say rượu lái xe lại không có giấy tờ, liền mời về đồn uống trà.
Diêu Y Lẫm yên tâm, bất quá vẫn kéo Dương Quân đi kiểm tra, kết quả, Dương Quân chỉ bị thương nhẹ cùng trày da, hài tử trong bụng vẫn ổn không bị ảnh hưởng, Diêu Y Lẫm cũng bị Dương Quân ép đi làm kiểm tra một lần kết quả vẫn cường tráng như thường.
Trong lúc Diêu Y Lẫm cố gắng dùng vải băng lại vết thương ở tay Dương Quân, một người mặc áo trắng trông như trường bào Trung Hoa, bất kể là y phục hay khí chất đều không giống một bác sĩ đi tới.
Cầm một tờ giấy trong tay nói, “Thân thể lệnh phu nhân không có vấn đề gì, nhưng để đảm bảo thai nhi khỏe mạnh, chúng tối vẫn làm kiểm tra toàn diện. Kinh hỉ chính là: Chúng ta phát hiện lệnh phu nhân mang song thai, trong tộc từ lâu tới nay chưa từng phát sinh chuyện như vậy, thấy bất ngờ."
Dương Quân chưa kịp vì xưng hô của bác sĩ mà đỏ mặt đã bị tin tức chấn động kia làm bất tỉnh.
Tác giả :
Đế Quân