Ông Chủ, Tôi Muốn

Chương 7

Lời tác giả: Đóng phim Heo trong văn phòng.

Từ sau khi Lâm Hoành được thăng chức lên làm vệ sĩ riêng của ông chủ Thành, trong công ty có rất nhiều người cảm thấy kỳ quái, công ty này cũng không phải là công việc nguy hiểm hay cơ mật gì, bất quá chỉ là một xí nghiệp tư nhân hạng trung mà thôi, sao phải cần một vệ sĩ riêng làm gì cơ chứ. Mà Lâm Hoành trước đây cũng chỉ là một tiểu bảo an bình thường, đỉnh đầu là cấp trên của hắn, quản lý bảo an, cũng cảm thấy rất bất mãn. Bất quá ai bảo Lâm Hoành tuổi trẻ suất khí, thân thủ cũng rất không tồi làm gì.

Trong công ty cũng có người biết Trình Thanh là đồng tính luyến ái, dù sao trước đây y cũng thường đi ra đi vào mấy quán gaybar, thế nên có chút lời đồn cứ truyền ra như vậy. Cũng may người trong cuộc đều không để ý lắm, lan truyền hai ngày bọn họ cũng không còn hứng thú bàn tán nữa, chỉ coi lời đồn như gió thổi qua. Chỉ có người trong cuộc mới biết được tính chân thật của câu chuyện.

Trình Thanh đem đồ làm việc của mình dời đến phòng vốn là phòng nghỉ ngơi riêng, thư ký vẫn ở một phòng khác bên ngoài phòng làm việc, Lâm Hoành ngược lại có thể ngồi bên trong phòng làm việc của Trình Thanh. Trình Thanh đuổi trợ lý đi ra rồi mở một hạng mục của giám đốc, tiếp khi còn đưa cho anh ta một hạng mục khác, nói anh ta không có chuyện gì thì không cần đến. Vì vậy bên ngoài phòng làm việc là Lâm Hoành, vệ sĩ kiêm trợ lý, chăm sóc Trình Thanh hằng ngày, đương nhiên còn có phương diện đó.

Trình Thanh để máy tính gian ngoài đó cho Lâm Hoành, cung cấp cho hắn dụng cụ hao mòn thời gian khi không có việc gì làm. Tuy rằng Lâm Hoành không phải đặc biệt thích lên mạng hay chơi điện tử, nhưng quả thực nhờ chiếc máy tính này hắn đã tìm được không ít lạc thú.

“Trình Thanh, em bận sao?" Lâm Hoành gõ cửa hỏi một câu. Tuy rằng Trình Thanh đã bảo hắn có việc có thể trực tiếp đi vào, thế nhưng hắn vẫn có thói quen gõ cửa trước tiên. Trình Thanh mở cửa, thò nửa người ra, cười nói: “Không quá bận, có chuyện gì không?" Lâm Hoành tựa hồ bị nụ cười của y câu dẫn, không lên tiếng, mà chỉ lúng ta lúng túng gật đầu một cái.

Trình Thanh nhìn bộ dạng ngây ngốc kia của hắn, trong lòng đặt lên bàn tính. Hai ngày nay Lâm Hoành vẫn luôn nói trong nhà có chút chuyện nên ngoại trừ hôn môi bọn họ còn không hề làm gì cả. Ở trong văn phòng đến một phát khẳng định cũng không tồi.

“Em tới." Lâm Hoành kéo tay Trình Thanh đi đến cái bàn, Trình Thanh cảm thụ được nhiệt độ trên tay của hắn cao hơn mình rất nhiều, trong lòng liền ngứa ngáy. Lâm Hoành chắc chắn sẽ không phải là muốn kể chuyện cười nhạt nhẽo mới gọi y ra, như vậy trừ chuyện bọn họ đều yêu thích làm ra, thì còn làm gì nữa chứ. Trình Thanh đã đoán đúng được phần lớn, lại không ngờ đến: “Anh! Sao anh lại lục lòi đồ trong máy tính của em!" Trời ạ! Chuyện này mà cũng bị hắn phát hiện ra sao!

“Tôi không có lục lọi, bấm vào đĩa C, vừa mở ra đã thấy."

Không phải cái gì khác, mà là những bộ GV xếp ngay hàng. Các loại đạo cụ giả gái NP phá trinh tiết, không thiếu gì cả. Lúc trước như phát điên download xuống Trình Thanh không cảm thấy có gì không tiện, nhưng khi xem mấy bộ cũng không thấy hứng lắm, mà không tiếp tục xem bởi vì y không thích dùng đạo cụ, không có cảm giác mạnh mẽ khi đâm vào, quay tay mãi cũng chán, sau đó cũng không xử lý, cứ để ở đó, nếu không phải ngày hôm nay bị Lâm Hoành nhìn thấy, y, tuyệt đối y cũng không nhớ ra được mấy cái này.

“Sáu tên cầm thú đại chiến xử nam học sinh cấp 3? Thì ra em thích loại này? Hửm?" Lâm Hoành kéo Trình Thanh vào trong ngực, đôi mắt sáng rực như muốn mù mắt chó đọc lên từng tiêu đề một: “Hay là thích loại này hơn? Làm nhục bé trai ngây thơ? Hoặc là giả gái?" Hơi thở ẩm ướt mang theo mùi vị riêng biệt của Lâm Hoành phun vào lỗ tai nhạy cảm của Trình Thanh, Trình Thanh vốn đã có chút hưng phấn, không chịu được mà eo nhưng nhũn ra. Tuy rằng xấu hổ vô cùng, nhưng mà, đối phương là người yêu của mình đó. Một khi tiếp nhận loại này, hậu quả chính là… (??) Lâm Hoành tiện tay mở ra một bộ có tiêu đề là “Cưỡng Dâm Trong Phòng Làm Việc", tuy rằng hắn cảm thấy chơi trò cưỡng *** với tiểu *** đãng này tuyệt đối sẽ lập tức biến thành thông ***, nhưng mà, thoạt nhìn cũng rất có cảm giác phấn khích.

Dáng dấp của hai người đều rất không tệ, công thụ liếc mắt một cái đã rõ ràng, Bé trai đứng bên cạnh rõ ràng yếu đuối hơn người đàn ông đang ngồi trên ghế lão bản kia nhiều. Ông chủ gọi bé trai đi đến bên người, đặt cậu ngồi lên chân mình, bé trai không quá nguyện ý, rồi lại không dám cãi lời. #Công việc hôm nay đã làm xong chưa, hửm? # lão bản hỏi rằng. #Làm xong # bé trai nói. # Tổng kết một chút, làm một cái báo cáo cho tôi nghe. # bàn tay của ông chủ không thành thật mà luồn vào bên trong áo sơ mi của bé trai, đôi môi cũng để sát vào người cậu, liếm hôn cần cổ. Bé trai vươn tay muốn kéo tay ông chủ ra, không ngờ ông chủ cúi đầu cắn một cái lên đầu nhũ của cậu, làm cho phần này trên áo sơ mi bị ẩm ướt, gần như trong suốt, đầu nhũ phấn nộn cũng có thể thấy rõ ràng. Bé trai gào lên đau đớn một tiếng, không giãy dụa nữa, chậm rãi nói rằng: #ngày hôm nay đã tự mình rửa ruột, đều rửa sạch, cái khác không hề làm gì cả, chờ ông chủ đến.# #Thuốc bôi trơn cũng không bôi? # bàn tay ông chủ đã trượt xuống phía dưới sờ soạng, bắt đầu lột quần của cậu ra. Áo sơ mi của cậu chỉ khoác hờ trên người, đã đánh mất tác dụng che đậy, hai núm vú bại lộ trong không khí, bị hơi lạnh xông vào mà cứng rắn đứng lên, chính cậu cũng không nhịn được đi xoa nắn, # không bôi, lần trước ngài nói *** thủy của em rất nhiều, cũng không cần thuốc bôi trơn, nên em liền… # giọng nói kia tựa hồ có chút xấu hổ nhưng cũng mang theo dáng dấp đắc ý. Lão bản vỗ vỗ bụng của cậu ra hiệu cậu lên nằm úp sấp lên trên bàn đi, đứa bé trai này dĩ nhiên không có mặc quần lót. Bé trai tự giác đặt nửa người trên lên bàn, hai chân mở ra, bàn tay đưa đến mặt sau tách đôi gò mông, bày ra bộ dạng ngoan ngoãn “mời ngài hưởng dụng". Người ông chủ kia cũng không khách khí, sờ soạng trên lưng cậu hai cái liền bắt đầu lấy ngón tay đâm làm miệng huyệt, #cũng đã ướt rồi, chỉ mới lấy ngón tay mà thôi, nước *** đã không thể chờ đợi được nữa mà chảy ra, cưng cũng thật là…#

Cuộn phim tiến hành đến đoạn này đại khái cũng không tới một phút, mặt sau đã bắt đầu làm chuyện chính. Trình Thanh với Lâm Hoành lần lượt mà gần như vậy, đã chừng mấy ngày không thân cận, y có thể cảm nhận được rất rõ, vật phía sau kia, vừa lớn vừa nóng cách quần tây đặt giữa gian bờ mông của mình, nói thật, hiện tại y mới phát giác được thật không tiện, ngày hôm nay quyết định chủ ý muốn cùng Lâm Hoành ở văn phòng đến một phát, y… Cũng không có mặc quần lót… Không có mặc quần lót cũng có chỗ hỏng, một khi xảy ra tình huống gì đó, toàn bộ đều lộ rõ, tỷ như hiện tại, y nhìn thấy hai người động tình đang mập hợp trên màn ảnh, phía sau là thân nhiệt của người yêu, mặt sau cũng không thể được khống chế mà ẩm ướt, *** thủy không hề bị cẩn trở làm ướt quần tây.

Tất nhiên Lâm Hoành cũng nhận ra được, hắn áp Trình Thanh lên trên bàn, nói rằng: “Chúng ta cũng giống bọn họ đến một phát như vậy được không? Em xem em ướt cả rồi." Sau đó cũng cởi quần hai người xuống. Lâm Hoành quỳ gối ở phía sau Trình Thanh bắt đầu liếm láp lên tiểu nhục động làm cho hắn yêu thích không buông tay kia, một cái động nhỏ bé như vậy, không biết làm thế nào mà có thể nuốt trọn thịt heo bổng to lớn của mình vào, còn hầu hạ mình thoải mái đến vậy, nhất định là rất đau. Nghĩ đến nơi này, Lâm Hoành càng ra sức mà liếm láp hơn, nhất định phải chuẩn bị tốt cho bảo bối trước khi đút ăn mới được.

Trình Thanh dùng sức nắm chặt mông, không muốn để cho Lâm Hoành ăn được dịch ruột non của y, y luôn cảm thấy thứ đó không sạch sẽ, tuy rằng liếm huyệt rất thoải mái nên y rất thích, nhưng mà luôn cảm thấy để cho hắn ăn được thứ đó, thật sự là rất kỳ quái. Y không biết, Lâm Hoành lại rất yêu thích thứ nước dịch này của y. Lâm Hoành vỗ vỗ cái mông của y để y thả lỏng, sau đó đeo tai nghe lên đầu Trình Thanh: “Tôi chỉ muốn nghe một mình tiếng rên rĩ *** đãng của lão bà thôi, em phải gọi tốt hơn cậu ta, đừng làm tôi phải thất vọng." Trình Thanh trầm thấp nằm phục trên bàn, khuỷu tay chống đỡ lấy thân trên, đầu ngửa về phía sau, hai chân dạng ra thật rộng, bởi vì bàn cũng không cao, cho nên tư thế chổng mông của y làm cho hậu huyệt ướt át đỏ hồng bại lộ hoàn toàn, trên đầu y còn mang theo tai nghe, nếu như Lâm Hoành không phải đứng ở phía sau y, lúc này đã có thể nhìn thấy vẻ mặt của y, đôi lông mày thanh mảnh khẽ cong lên, mắt phượng nửa khép, hai má nhuộm màu đỏ ửng, môi mỏng mím thật chặt, một bộ tựa như thống khổ muốn tìm đường giải thoát, quả nhiên là tình sắc đến cực điểm.

Lâm Hoành lén lút dùng di động chụp xuống bức hình này, rồi nghiêng người tiến lên xoa xoa thân thể của y. Hắn đưa ngón tay nhét vào miệng Trình Thanh: “Đừng cắn miệng môi." Đầu lưỡi lập tức quấn tới, cùng hai ngón tay truy đuổi nô đùa. Một tay Lâm Hoành xoa bóp đáy chậu của Trình Thanh, một tay càn quấy khuấy đảo trong miệng y, hắn đến gần bờ lưng trắng mịn của y hôn lên mút vào, in xuống vài dấu ấn. Người dưới thân rất gầy, từng tấc từng tấc da thịt hiện rõ ràng, thật muốn cả đời này ôm chặt y vào trong ***g ngực, không để cho bất cứ người nào nhìn thấy.

Người đeo tai nghe đã không chịu được nữa mà toàn thân nổi lên mà hồng phấn, cả người đều tản ra hơi thở ***, y dịch về sau một chút, đem cái mông càng để sát vào thân dưới Lâm Hoành, để ngừa hắn đứng lên phân thân trượt lên bàn. Trình Thanh chậm rãi vặn vẹo cái mông đi làm phiền hạ thân Lâm Hoành, bên trong tiếng kêu ngọt ngào của tiểu thụ trong màn ảnh mà co rút hậu huyệt.

“Không được, lão công, *** em đi!" Trình Thanh không chịu được mà cúi thấp đầu, một tay duỗi ra phía sau lục lọi thân thể của hắn, y có cảm giác như trong thân thể có hàng ngàn con kiến đang gặm cắn, ngứa ngáy làm cho người ta muốn điên cuồng, rồi lại giống như không hề lợi hại như vậy, cảm giác khó có thể hình dung ra được, nếu nói y chỉ có thể nói người đàn ông này không chịu *** y chắc y sẽ chết mất.

“Còn chưa được, nơi đó của em quá nhỏ, sẽ bị thương." Lâm Hoành không hề bị lay động, hắn yêu thích dằn vặt y như vậy, mãi tận khi y muốn đến phát khóc lên, cầu xin hắn. Bởi vì đeo tai nghe, nên Trình Thanh nghe không rõ lời nói của hắn, chỉ lập lại câu vừa rồi: “Lão công, *** *** em, anh không đâm vào em sẽ chết mất." Y giãy dụa ngồi dậy, trên eo rất đau nhức, bất quá đến lúc này, y cũng không quản được gì nhiều, chỉ biết là muốn tìm một côn thịt thô to đâm vào hang nhỏ của mình, *** thủy chảy đầy ra ngoài, ngay cả âm mao của Lâm Hoành cũng bị y làm ướt.

Trình Thanh không thể chịu được nữa, đẩy Lâm Hoành ngồi lên ghế sô pha, tai nghe bị y ném xuống đất, vồ tới ngồi lên đùi lớn của hắn. Hai chân của y mở ra hai bên người hắn, tay vịn bờ vai hắn, miệng huyệt trực tiếp tiếp xúc với tính khí thô to cương cứng, chất lỏng *** dịch càng chảy càng nhiều. Lâm Hoành liếc mắt nhìn về phía máy tính bên kia một cái, yêu tinh này đã làm cho khắp nơi bừa bộn, không nghĩ tới sức lực của y lại lớn như vậy. Cái nhìn thoáng qua này làm cho Trình Thanh căm tức, nắm chặt tính khí của hắn rồi trực tiếp ngồi xuống: “Không cho phép anh nhìn cậu ta, em tốt hơn cậu ta nhiều!" Chua ngoa vô cùng, nhưng Lâm Hoành lại rất vui vẻ, bởi vì có quan tâm nên mới có ghen tuông. Nắm chặt eo y, Lâm Hoành  bắt đầu điên cuồng chuyển động. Hắn cũng đã sớm chịu không nổi. Những ngày qua đều bận bịu về việc võ quán mới xây, căn bản không có tinh lực đi tìm tên tiểu yêu tinh này. Hai cái túi đều phồng đến tràn đầy, ngày hôm nay nhất định có thể đút cho tiểu *** đãng này ăn no bụng, khóc lóc không nói ra lời.

Lâm Hoành hơi dùng sức, hai người điên đảo va chạm. Trình Thanh tự giác giơ chân lên lấy tay giữ lại, dùng hết khả năng làm cho tiểu huyệt lộ ra lớn nhất. Lâm Hoành đem hai chân y khoác lên trên vai, lại một lần nữa làm tiến vào. Tinh nang căng tròn từng cái từng cái đánh lên gò mông của Trình Thanh, phát ra tiếng vang bốp bốp, trong lúc nhất thời hai người chỉ có thể phát ra tiếng thở dốc nặng nề, đều đắm chìm bên trong khoái cảm mập hợp nguyên thủy nhất, không muốn nói gì nữa cả.

Bên trong phòng làm việc yên tĩnh, chỉ còn âm thanh *** mỹ da thịt đụng nhau, đâm rút không biết bao nhiêu lần, tựa hồ mới dần dần khôi phục thanh tỉnh, bên trong tai nghe bị vứt từ lâu cũng truyền ra tiếng rên rĩ đứt quãng, nghe không rõ lắm nhưng cũng làm cho hai người họ thêm hưng phấn.

Lâm Hoành liếm liếm cằm Trình Thanh, rồi tàn nhẫn cắn đầu nhũ của y một chút, trêu đùa đến nỗi Trình Thanh há miệng gào lên đau đớn.

“Kêu ra, tôi thích nghe."

Trình Thanh này vừa mở miệng thì sẽ không thể dừng được, *** tiếng gầm ngữ phát ra không ngớt, cả phòng xuân sắc vô biên.

“Đừng cắn, đau quá!" Trình Thanh vươn tay đẩy đầu hắn ra, bàn tay to của Lâm Hoành bấm vào eo y một cái, cả người y lập tức mềm nhũn xuống, lại bắt đầu “Lão công, lão công" réo lên không ngừng.

Cái tư thế này làm cho Trình Thanh khó có thể dùng lực trụ vững, y không thể không chặt chẽ bám víu lấy bả vai của hắn, móng tay cũng vì dùng sức mà trở nên trắng bệch: “Lão công, anh thật giỏi, phân thân lớn *** thật tốt, sâu thêm." Trình Thanh đầu vô lực ngửa về đằng sau, Lâm Hoành vùi đầu nhẹ nhàng liếm láp hầu kết của y. Điều này làm cho Trình Thanh không quá thoải mái, nỗ lực ngẩng đầu lên cùng hắn hôn môi. Môi lưỡi đụng vào nhau, Trình Thanh chủ động đẩy đầu lưỡi luồn vào trong miệng Lâm Hoành, tự nhiên nhiệt tình khoản đãi.

Vừa hôn xong, hai người đều thở hổn hển không thôi, hơi thở đặc thù của nhau quanh quẩn trong lòng. Hơi thở ám muối chuyển động xung quanh, động tác thân Lâm Hoành không tự chủ được mà dừng lại. Trình Thanh hơi ngượng ngùng tầm mắt đối diện nhìn Lâm Hoành. Mà Lâm Hoành nhìn thấy dáng dấp kia của y, càng nhìn càng yêu thích, liền nhanh chóng mổ lên môi y một cái, rồi tiếp tục đứng dậy thao lộng.

Nhất định là kiếp trước bản thân tích đức thật nhiều mới có thể gặp được người trước mặt ở kiếp này. Hai người đều nghĩ như thế.

“Ưm, thật là thoải mái, tiếp tục đi!" Côn thịt sẫm màu ra vào giữa hai bờ mông trắng mịn nõn nà, thỉnh thoảng còn kéo ra thịt huyệt đỏ tươi mê người cùng tiếng nước ngọt ngào. Tính khí thô tô chốc chốc không giữ chút nào cho bản thân mà đâm thật sâu vào trong, đưa những tình cảm không có cách nào có thể diễn đạt bằng lời nói vào bên trong cơ thể đối phương. Côn thịt phá tan vách tường, huyệt thịt cũng không chịu cam yếu thế mà quấn chặt lấy, không cẩn thận bị côn thịt đâm trúng điểm nhạy cảm liền mạnh mẽ co rút lại, kẹp Lâm Hoành đến suýt chút nữa tinh quan thất thủ: “Nhiệt tình như vậy. Ừm, ngày hôm nay tuyệt đối sẽ đút em ăn no!"

Trình Thanh không biết trả lời hắn thế nào, chỉ biết phối hợp với nhiệp độ tiến công của Lâm Hoành mà rên lên.

Không biết có phải là do mấy ngày nay không làm hay không, hay là bộ phim GV văn phòng kích thích, nên hai người đều rất kích động, Trình Thanh há mồm lại không nói ra được những lời nói *** đãng, đành phải há to miệng thở hổn hển, nhưng cổ họng vẫn không ức chế được mà rên rỉ.

“Muốn bắn, lão công, a, bắn, bắn ở bên trong em."Giọng nói đã khàn đi từ lâu rồi.

Không bao lâu sau, hai người cùng nhau bắn ra ngoài, một dòng phun vào trong cơ thể Trình Thanh trong cơ thể, một dòng khác văng lên thân thể hai người.
Tác giả : Lý Vân Sanh
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại