Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài
Chương 169: Người mẹ kỳ lạ
Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Một số máy Iphone bị lỗi không đọc được nội dung chương, các bạn chuyển qua trình duyệt Chrome nhé!
**********
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Hồ Dương thật lòng cảm thấy sao mình lại có thể sinh ra đứa con gái ngu ngốc như vậy. Bà còn muốn nói với Tô Mạnh thêm mấy câu, đáng tiếc lúc này Thẩm Dục An đã đi vào nên đành ngừng nói rồi cười cười đứng dậy thăm hỏi Thẩm Dục An: “Mẹ con thế nào rồi?"
Thấy Tô Manh vẫn còn ngồi lì trên sofa, bà vội dùng đầu gối thúc cô, còn điên cuồng nháy mắt ra hiệu.
Nhưng Tô Manh không hề nhận được ám hiệu của mẹ mà vẫn lười biếng ngồi trên ghế, chào hỏi Thẩm Dục An một tiếng: “Sao rồi?"
Ngược lại Thẩm Dục An không cảm thấy thái độ này của Tô Manh có gì kỳ lạ mà còn cảm thấy mẹ của Tô Manh dường như hơi quá căng thẳng.
Nể tình Tô Manh, anh cũng rất khách sáo với Hồ Dương: “Chào dì, mời dì ngồi."
Hồ Dương cười tươi roi rói, nghe thấy câu này thì phì cười: “Tiểu An à, qua hôm nay có phải con nên đổi xưng hô rồi không."
Hai chữ Tiểu An bà gọi ngọt xớt, thiếu chút nữa khiến Thẩm Dục An khuỵu cả chân, sau lưng còn nổi thêm một tầng da gà.
Anh cười: “Dì khách sáo rồi, cứ gọi cháu Thẩm Dục An là được."
Tô Manh ngại ngùng cười với anh, dùng khẩu hình nói: “Xin lỗi, mẹ tôi nhiệt tình quá."
Hồ Dương thật lòng nhiệt tình với Thẩm Dục An nên nhìn thấy anh ngồi xuống liền lập tức rót trà, còn chuẩn bị cắt hoa quả, thật sự coi như khách quý mà tiếp đãi. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88 .net
Bà thấy Tô Manh lười biếng ngồi trên ghế thì không ngừng nói: “Manh Manh, con xem con kìa, sắp kết hôn rồi mà còn lười chảy thây. Con đẩy Thẩm Dục An đi ra vườn hoa dạo vài vòng đi. Người ta vì con mà bị thương đó."
Tô Mạnh đều lười nhác dạ một tiếng.
Hồ Dương thấy Tô Manh vẫn ngồi im liền lén nhéo Tô Manh một cái đến nỗi thiếu chút nữa cô đã nhảy tót lên từ ghế sofa.
Tô Mạnh cũng coi như phát hiện được chỉ cần có Thẩm Dục An ở đây là mẹ mình liền rất kỳ lạ.
Cô trực tiếp dùng điện thoại gửi tin nhắn cho Thẩm Dục An: “Sau này chỉ cần anh có mặt thì tôi đừng nghĩ tới chuyện được ngồi yên nữa. Chúng ta ra vườn hoa nhé?"
Thẩm Dục An gật đầu. Tô Manh lập tức đứng dậy rồi đẩy anh ra ngoài, nói với Hồ Dương đang rửa trái cây trong nhà vệ sinh: “Mẹ ơi, con đưa Thẩm Dục An ra vườn hoa dạo nha."
Tô Ngạn Khải vốn đang chơi máy tính nhưng vừa nghe thấy câu này của Tô Manh cũng nhảy lên: “Con cũng muốn đi."
Nghe thấy Tiểu Khải cũng muốn đi, Tô Manh ngược lại thở phào một hơi.
Có thể vừa nãy mới được Thẩm Dục An cầu hôn nên Tô Manh luôn cảm thấy bây giờ nhìn thấy anh liền có chút kỳ lạ, căn bản không biết nên nói gì mới tốt. Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Có Tiểu Khải đi theo cũng tốt, có thể từ từ hóa giải bớt sự ngại ngùng.
Cả nhà ba người đi ra vườn hoa. Tô Ngạn Khải vẫn trưng vẻ mặt khó đăm đăm với Thẩm Dục An. Cậu cứ quấn lấy Tô Manh chơi bập bênh với mình, không để hai người có cơ hội tiếp xúc riêng một chỗ.
Ngược lại điều này khiến Tô Manh rất vui.
Trước kia Tô Ngạn Khải vẫn luôn ở trong nhà, rất ít khi ra ngoài chơi. Ngay cả ở trường cũng rất lạnh lùng, hiếm khi cùng chơi bập bênh với mấy đứa nhỏ nước mắt nước mũi chưa sạch như cách cậu nói.
Đây là lần đầu tiên cậu chơi bập bênh với Tô Manh, cũng là lần đầu tiên cậu chơi thứ này.
Lúc đầu chỉ để khiến mẹ không ở cùng một chỗ với Thẩm Dục An thôi nhưng chơi vài lần liền thấy trò chơi này thú vị.
Cậu ngồi trên bập bênh, tiếng cười trong trẻo vang vọng khắp vườn hoa: "Ha ha, vui quá, vui quá
Tô Manh thấy con chơi vui vẻ như vậy, bị lây cảm xúc của con nên cũng cười lên.
Thẩm Dục An ngồi trên xe lăn, thấy hai mẹ con cười tươi tắn thế kia, bèn móc điện thoại ra chụp liên tục mấy tấm hình.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Một số máy Iphone bị lỗi không đọc được nội dung chương, các bạn chuyển qua trình duyệt Chrome nhé!
**********
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Hồ Dương thật lòng cảm thấy sao mình lại có thể sinh ra đứa con gái ngu ngốc như vậy. Bà còn muốn nói với Tô Mạnh thêm mấy câu, đáng tiếc lúc này Thẩm Dục An đã đi vào nên đành ngừng nói rồi cười cười đứng dậy thăm hỏi Thẩm Dục An: “Mẹ con thế nào rồi?"
Thấy Tô Manh vẫn còn ngồi lì trên sofa, bà vội dùng đầu gối thúc cô, còn điên cuồng nháy mắt ra hiệu.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Nhưng Tô Manh không hề nhận được ám hiệu của mẹ mà vẫn lười biếng ngồi trên ghế, chào hỏi Thẩm Dục An một tiếng: “Sao rồi?"
Ngược lại Thẩm Dục An không cảm thấy thái độ này của Tô Manh có gì kỳ lạ mà còn cảm thấy mẹ của Tô Manh dường như hơi quá căng thẳng.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Nể tình Tô Manh, anh cũng rất khách sáo với Hồ Dương: “Chào dì, mời dì ngồi."
Hồ Dương cười tươi roi rói, nghe thấy câu này thì phì cười: “Tiểu An à, qua hôm nay có phải con nên đổi xưng hô rồi không."
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Hai chữ Tiểu An bà gọi ngọt xớt, thiếu chút nữa khiến Thẩm Dục An khuỵu cả chân, sau lưng còn nổi thêm một tầng da gà.
Anh cười: “Dì khách sáo rồi, cứ gọi cháu Thẩm Dục An là được."
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Tô Manh ngại ngùng cười với anh, dùng khẩu hình nói: “Xin lỗi, mẹ tôi nhiệt tình quá."
Hồ Dương thật lòng nhiệt tình với Thẩm Dục An nên nhìn thấy anh ngồi xuống liền lập tức rót trà, còn chuẩn bị cắt hoa quả, thật sự coi như khách quý mà tiếp đãi. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88 .net
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Bà thấy Tô Manh lười biếng ngồi trên ghế thì không ngừng nói: “Manh Manh, con xem con kìa, sắp kết hôn rồi mà còn lười chảy thây. Con đẩy Thẩm Dục An đi ra vườn hoa dạo vài vòng đi. Người ta vì con mà bị thương đó."
Tô Mạnh đều lười nhác dạ một tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Hồ Dương thấy Tô Manh vẫn ngồi im liền lén nhéo Tô Manh một cái đến nỗi thiếu chút nữa cô đã nhảy tót lên từ ghế sofa.
Tô Mạnh cũng coi như phát hiện được chỉ cần có Thẩm Dục An ở đây là mẹ mình liền rất kỳ lạ.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Cô trực tiếp dùng điện thoại gửi tin nhắn cho Thẩm Dục An: “Sau này chỉ cần anh có mặt thì tôi đừng nghĩ tới chuyện được ngồi yên nữa. Chúng ta ra vườn hoa nhé?"
Thẩm Dục An gật đầu. Tô Manh lập tức đứng dậy rồi đẩy anh ra ngoài, nói với Hồ Dương đang rửa trái cây trong nhà vệ sinh: “Mẹ ơi, con đưa Thẩm Dục An ra vườn hoa dạo nha."
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Tô Ngạn Khải vốn đang chơi máy tính nhưng vừa nghe thấy câu này của Tô Manh cũng nhảy lên: “Con cũng muốn đi."
Nghe thấy Tiểu Khải cũng muốn đi, Tô Manh ngược lại thở phào một hơi.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Có thể vừa nãy mới được Thẩm Dục An cầu hôn nên Tô Manh luôn cảm thấy bây giờ nhìn thấy anh liền có chút kỳ lạ, căn bản không biết nên nói gì mới tốt. Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Có Tiểu Khải đi theo cũng tốt, có thể từ từ hóa giải bớt sự ngại ngùng.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Cả nhà ba người đi ra vườn hoa. Tô Ngạn Khải vẫn trưng vẻ mặt khó đăm đăm với Thẩm Dục An. Cậu cứ quấn lấy Tô Manh chơi bập bênh với mình, không để hai người có cơ hội tiếp xúc riêng một chỗ.
Ngược lại điều này khiến Tô Manh rất vui.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Trước kia Tô Ngạn Khải vẫn luôn ở trong nhà, rất ít khi ra ngoài chơi. Ngay cả ở trường cũng rất lạnh lùng, hiếm khi cùng chơi bập bênh với mấy đứa nhỏ nước mắt nước mũi chưa sạch như cách cậu nói.
Đây là lần đầu tiên cậu chơi bập bênh với Tô Manh, cũng là lần đầu tiên cậu chơi thứ này.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Lúc đầu chỉ để khiến mẹ không ở cùng một chỗ với Thẩm Dục An thôi nhưng chơi vài lần liền thấy trò chơi này thú vị.
Cậu ngồi trên bập bênh, tiếng cười trong trẻo vang vọng khắp vườn hoa: "Ha ha, vui quá, vui quá
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Tô Manh thấy con chơi vui vẻ như vậy, bị lây cảm xúc của con nên cũng cười lên.
Thẩm Dục An ngồi trên xe lăn, thấy hai mẹ con cười tươi tắn thế kia, bèn móc điện thoại ra chụp liên tục mấy tấm hình.
Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Tác giả :
Tô Manh