Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài
Chương 163: Con không thể cưới mẹ rồi
Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Một số máy Iphone bị lỗi không đọc được nội dung chương, các bạn chuyển qua trình duyệt Chrome nhé!
**********
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Tô Ngạn Khải vừa khóc vừa hét lên: “Mẹ gạt người! Rõ ràng mẹ đã nói muốn gả cho con mà. Sao mẹ lại gả cho chú ấy! Thẩm Dục An, con ghét chú!"
Cậu càng nghĩ càng đau lòng, khóc càng lúc càng lớn, nước mắt chảy như suối.
Tô Manh và Thẩm Dục An nghe thấy lý do cậu khóc thì vô cùng muốn cười nhưng nhìn thấy bộ dạng thê thảm này của con trai mình lại cảm thấy đau lòng.
Không đợi hai người suy nghĩ kỹ xem nên an ủi cậu như thế nào, đột nhiên cậu móc điện thoại trong người ra, khóc lóc mở ví WeChat ra: “Vì cưới mẹ mà con đã chuẩn bị hết lễ vật rồi. Mẹ không được gả cho Thẩm Dục An. Mẹ gả cho con có được không?"
Tô Mạnh nhìn lên màn hình điện thoại. Không biết từ lúc nào ví tiền WeChat của Tô Ngạn Khải đã lên tới hai ngàn van.
Thẩm Dục An nhìn hai ngàn vạn mà vô cùng kinh ngạc, không biết con trai năm tuổi nhà mình kiếm được tiền sinh lễ từ đầu. Anh vừa đưa tay ra muốn cầm lấy điện thoại đã bị Tô Ngạn Khải gạt phăng ra. “Chú là đồ xấu xa, không được đụng vào điện thoại của cháu! Mẹ ơi, mẹ đừng có gả cho Thẩm Dục An có được không?"
Tô Manh thấy cậu khóc thảm thương quá, cô không biết làm sao, chỉ đành ôm cậu dỗ dành một hồi lâu nhưng vẫn vô tác dụng.
Cậu khóc đến nỗi hai mắt sưng phù lên, trừng mắt nhìn Thẩm Dục An. Cậu cảm thấy mình đã rất hung dữ rồi, nhưng thật ra trong mắt Thẩm Dục An thì chẳng có tính uy hiếp chút nào, ngược lại còn khiến anh có chút đau lòng. “Chú là đồ tồi, cướp mẹ của cháu! Chú đi đi, cháu không cần chú làm bố cháu nữa!" Cập nhật chương mới nhất tại Tr uyện88.net
Thẩm Dục An ương ngạnh ôm lấy Tô Ngạn Khải từ trong lòng Tô Manh rồi ghé sát vào tai cậu nói một câu.
Tô Manh ở xa nên không nghe thấy được.
Nhưng rõ ràng câu nói đó của Thẩm Dục An rất có tác dụng. Sau khi nghe rồi, cậu không đá Thẩm Dục An nữa mà dùng giọng điệu đáng thương vô cùng hỏi: “Chú nói có thật không?"
Thẩm Dục An gật đầu khẳng định: “Bố có lúc nào lừa con đâu."
Tô Ngạn Khải nghe thấy câu này lại muốn khóc lên: “Chú gạt con! Nếu như con biết chú muốn cưới mẹ con thì nhất định sẽ không nhận chủ làm bố!"
Thẩm Dục An giơ tay hứa: “Bố thề, lần này thật sự không có lừa con. Nếu như bố lừa con thì bố là chó con. Gâu gâu gâu gâu."
Sau khi xấu hổ sủa gâu gâu vài tiếng, trong lòng anh liền lập tức thản nhiên như không.
Anh quả thật cũng không lừa con nó, vừa nói nếu lừa người sẽ là chó con phải sủa gâu gâu, anh cũng đã lập tức súa rồi.
Lúc này Tô Ngạn Khải vẫn còn dễ dàng bị lừa. Cậu thấy sắc mặt Thẩm Dục An nghiêm túc liền gật đầu, thật sự tin lời của Thẩm Dục An: “Bố cưới mẹ rồi nhưng sau này mẹ còn có thể sinh em gái. Con có thể cưới em. Đọc truyện mới nhất tại Truyệ n88.net
Đợi vài năm sau, em gái năm tuổi của Tô Ngạn Khải dắt bạn trai nhỏ mà mình thích về nhà, cậu mới nhận ra mình đã bị bố lừa rồi.
Cả đời này cậu không cưới được mẹ, cũng không cưới được em gái. Tiền gom góp để cưới vợ suốt mười mấy năm cuối cùng cũng chỉ có thể tiếp tục lấy đi đầu tư, căn bản không xài được ở chỗ mà cậu muốn xài.
Tô Manh thấy Thẩm Dục An đã dỗ được cậu rồi liền có chút tò mò hỏi: “Anh nói gì với con vậy?"
Thẩm Dục An lặp lại câu đó một lần nữa. Nghe xong, cô cảm thấy Thẩm Dục An đúng thật là tên cáo già.
Anh không có khả năng sinh con còn kêu Tô Ngạn Khải cưới em gái. Người em gái này chắc phải đợi tới Tết Công ngô mới có.
Tô Manh nhìn Tô Ngạn Khải ngốc nghếch ôm điện thoại tính tiền cưới vợ mà lắc đầu. Quả nhiên dù cáo con có gian xảo thế nào cũng thẳng không được cáo già.
Ê kíp trang điểm đến nhanh nhất, Tiểu Lý đi chưa được nửa tiếng thì đã xuất hiện trong bệnh viện.
Thẩm Dục An chỉ Tô Mạnh: “Cho các người một tiếng đồng hồ. Trang điểm cho cô gái này thật đẹp.
Tô Manh giống như con rối, mặc cho mấy người này hành xác. Hết gội đầu, tắm rửa, đổi vài bộ quần áo, uốn tóc rồi lại trang điểm nhạt.
Đúng một tiếng sau, một phiên bản hoàn toàn mới lạ của cô xuất hiện trước mặt Thẩm Dục An.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Một số máy Iphone bị lỗi không đọc được nội dung chương, các bạn chuyển qua trình duyệt Chrome nhé!
**********
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Tô Ngạn Khải vừa khóc vừa hét lên: “Mẹ gạt người! Rõ ràng mẹ đã nói muốn gả cho con mà. Sao mẹ lại gả cho chú ấy! Thẩm Dục An, con ghét chú!"
Cậu càng nghĩ càng đau lòng, khóc càng lúc càng lớn, nước mắt chảy như suối.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Tô Manh và Thẩm Dục An nghe thấy lý do cậu khóc thì vô cùng muốn cười nhưng nhìn thấy bộ dạng thê thảm này của con trai mình lại cảm thấy đau lòng.
Không đợi hai người suy nghĩ kỹ xem nên an ủi cậu như thế nào, đột nhiên cậu móc điện thoại trong người ra, khóc lóc mở ví WeChat ra: “Vì cưới mẹ mà con đã chuẩn bị hết lễ vật rồi. Mẹ không được gả cho Thẩm Dục An. Mẹ gả cho con có được không?"
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Tô Mạnh nhìn lên màn hình điện thoại. Không biết từ lúc nào ví tiền WeChat của Tô Ngạn Khải đã lên tới hai ngàn van.
Thẩm Dục An nhìn hai ngàn vạn mà vô cùng kinh ngạc, không biết con trai năm tuổi nhà mình kiếm được tiền sinh lễ từ đầu. Anh vừa đưa tay ra muốn cầm lấy điện thoại đã bị Tô Ngạn Khải gạt phăng ra. “Chú là đồ xấu xa, không được đụng vào điện thoại của cháu! Mẹ ơi, mẹ đừng có gả cho Thẩm Dục An có được không?"
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Tô Manh thấy cậu khóc thảm thương quá, cô không biết làm sao, chỉ đành ôm cậu dỗ dành một hồi lâu nhưng vẫn vô tác dụng.
Cậu khóc đến nỗi hai mắt sưng phù lên, trừng mắt nhìn Thẩm Dục An. Cậu cảm thấy mình đã rất hung dữ rồi, nhưng thật ra trong mắt Thẩm Dục An thì chẳng có tính uy hiếp chút nào, ngược lại còn khiến anh có chút đau lòng. “Chú là đồ tồi, cướp mẹ của cháu! Chú đi đi, cháu không cần chú làm bố cháu nữa!" Cập nhật chương mới nhất tại Tr uyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Thẩm Dục An ương ngạnh ôm lấy Tô Ngạn Khải từ trong lòng Tô Manh rồi ghé sát vào tai cậu nói một câu.
Tô Manh ở xa nên không nghe thấy được.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Nhưng rõ ràng câu nói đó của Thẩm Dục An rất có tác dụng. Sau khi nghe rồi, cậu không đá Thẩm Dục An nữa mà dùng giọng điệu đáng thương vô cùng hỏi: “Chú nói có thật không?"
Thẩm Dục An gật đầu khẳng định: “Bố có lúc nào lừa con đâu."
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Tô Ngạn Khải nghe thấy câu này lại muốn khóc lên: “Chú gạt con! Nếu như con biết chú muốn cưới mẹ con thì nhất định sẽ không nhận chủ làm bố!"
Thẩm Dục An giơ tay hứa: “Bố thề, lần này thật sự không có lừa con. Nếu như bố lừa con thì bố là chó con. Gâu gâu gâu gâu."
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Sau khi xấu hổ sủa gâu gâu vài tiếng, trong lòng anh liền lập tức thản nhiên như không.
Anh quả thật cũng không lừa con nó, vừa nói nếu lừa người sẽ là chó con phải sủa gâu gâu, anh cũng đã lập tức súa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Lúc này Tô Ngạn Khải vẫn còn dễ dàng bị lừa. Cậu thấy sắc mặt Thẩm Dục An nghiêm túc liền gật đầu, thật sự tin lời của Thẩm Dục An: “Bố cưới mẹ rồi nhưng sau này mẹ còn có thể sinh em gái. Con có thể cưới em. Đọc truyện mới nhất tại Truyệ n88.net
Đợi vài năm sau, em gái năm tuổi của Tô Ngạn Khải dắt bạn trai nhỏ mà mình thích về nhà, cậu mới nhận ra mình đã bị bố lừa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Cả đời này cậu không cưới được mẹ, cũng không cưới được em gái. Tiền gom góp để cưới vợ suốt mười mấy năm cuối cùng cũng chỉ có thể tiếp tục lấy đi đầu tư, căn bản không xài được ở chỗ mà cậu muốn xài.
Tô Manh thấy Thẩm Dục An đã dỗ được cậu rồi liền có chút tò mò hỏi: “Anh nói gì với con vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Thẩm Dục An lặp lại câu đó một lần nữa. Nghe xong, cô cảm thấy Thẩm Dục An đúng thật là tên cáo già.
Anh không có khả năng sinh con còn kêu Tô Ngạn Khải cưới em gái. Người em gái này chắc phải đợi tới Tết Công ngô mới có.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Tô Manh nhìn Tô Ngạn Khải ngốc nghếch ôm điện thoại tính tiền cưới vợ mà lắc đầu. Quả nhiên dù cáo con có gian xảo thế nào cũng thẳng không được cáo già.
Ê kíp trang điểm đến nhanh nhất, Tiểu Lý đi chưa được nửa tiếng thì đã xuất hiện trong bệnh viện.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Thẩm Dục An chỉ Tô Mạnh: “Cho các người một tiếng đồng hồ. Trang điểm cho cô gái này thật đẹp.
Tô Manh giống như con rối, mặc cho mấy người này hành xác. Hết gội đầu, tắm rửa, đổi vài bộ quần áo, uốn tóc rồi lại trang điểm nhạt.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Đúng một tiếng sau, một phiên bản hoàn toàn mới lạ của cô xuất hiện trước mặt Thẩm Dục An.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Tác giả :
Tô Manh