Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi
Chương 27: Ngay cả tên cũng nổi như thế (3)
Nghe ra đó là một âm thanh xa lạ, cậu bé hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ vì khóc, nhưng nước mắt vẫn tiếp tục rơi xuống.
“ Vậy ngươi có biết dâu tây được sinh ra như thế nào không?"
Cậu bé mờ mịt trừng mắt nhìn, “ Không biết……Hu……."
“ Khụ, vậy ngươi đã nhìn qua quả dưa hấu chưa?" Hạ Noãn Ngôn đột nhiên thay đổi chủ đề.
“ Nhìn thấy rồi nha."
“ Vậy ngươi thấy hai loại quả đó có điểm gì giống nhau?"
“…………."
Không có.
Ở trong lòng thị vệ cùng cung nữ không hiểu nàng đã nói gì.
Nhưng thật ra tiểu hài tử có vẻ chú ý quan sát, sụt sịt mũi ngoan ngoãn trả lời, “ Đều có màu đỏ, có một chút chút mặt trên."
“ Đúng vậy, dâu tay cũng có một màu nữa, là có một màu xanh lá cây."
“ Đúng." Bé con gật đầu đồng ý.
“ Khụ, này….kì thật là đã rõ ràng mọi chuyện…….."
Hạ Noãn Ngôn nghiêm túc nói cho hắn biết, “ Dâu tây khi béo phệ chính là dưa hấu."
“…………."
Tay mỹ nam hoàng đế ôm cậu bé run lên một chút.
Cậu bé rốt cục dừng khóc, há to mồm, trong hốc mắt còn đọng lại nước mắt, sững sờ nhìn nàng.
Một lát sau, hắn hét một tiếng “ Oa" rất to, từ trên đùi mỹ nam hoàng đế nhảy xuống.
“ Ta sẽ không bao giờ ăn dâu tây nữa!"
“ ………….."
Ngươi xem, nàng đã nói nàng có thể dỗ tiểu hài tử mà…..
Xoay người nhìn xem, ngoài tẩm cung thị vệ cùng cung nữ như sét đánh trúng đang nhìn nàng.
Này……
Tiểu hài tử bị đánh cũng còn có thể giải thích, như thế nào mà người lớn cũng như vậy?
Quả nhiên ở cổ đại và hiện đại tư duy có sự khác biệt.
Người khôi phục đầu tiên là mỹ nam hoàng đế, hắn đứng lên, lại biến thành bộ dạng lạnh như băng.
“ Về sau ngươi sẽ bên cạnh hầu hạ hắn, nếu hăn muốn này nọ mà không đến kịp, ngươi liền phụ trách khiến hắn chán ghét."
“……….."
Hạ Noãn Ngôn buồn bực rồi.
Lúc trước nàng ở Microblogging nhìn đi nhìn lại chuyện “ Dâu tây sinh ra là như thế nào", nhưng là mấy ngày nở nụ cười, còn mua hẳn dâu tây cùng dưa hấu về nhà, vừa ăn vừa cười.
Được rồi, việc nàng cười thực ra có điểm kỳ quái……
Buồn bực vẫn buồn bực, phần này chuyện gì cũng không phải sai.
“ Vậy ngươi có biết dâu tây được sinh ra như thế nào không?"
Cậu bé mờ mịt trừng mắt nhìn, “ Không biết……Hu……."
“ Khụ, vậy ngươi đã nhìn qua quả dưa hấu chưa?" Hạ Noãn Ngôn đột nhiên thay đổi chủ đề.
“ Nhìn thấy rồi nha."
“ Vậy ngươi thấy hai loại quả đó có điểm gì giống nhau?"
“…………."
Không có.
Ở trong lòng thị vệ cùng cung nữ không hiểu nàng đã nói gì.
Nhưng thật ra tiểu hài tử có vẻ chú ý quan sát, sụt sịt mũi ngoan ngoãn trả lời, “ Đều có màu đỏ, có một chút chút mặt trên."
“ Đúng vậy, dâu tay cũng có một màu nữa, là có một màu xanh lá cây."
“ Đúng." Bé con gật đầu đồng ý.
“ Khụ, này….kì thật là đã rõ ràng mọi chuyện…….."
Hạ Noãn Ngôn nghiêm túc nói cho hắn biết, “ Dâu tây khi béo phệ chính là dưa hấu."
“…………."
Tay mỹ nam hoàng đế ôm cậu bé run lên một chút.
Cậu bé rốt cục dừng khóc, há to mồm, trong hốc mắt còn đọng lại nước mắt, sững sờ nhìn nàng.
Một lát sau, hắn hét một tiếng “ Oa" rất to, từ trên đùi mỹ nam hoàng đế nhảy xuống.
“ Ta sẽ không bao giờ ăn dâu tây nữa!"
“ ………….."
Ngươi xem, nàng đã nói nàng có thể dỗ tiểu hài tử mà…..
Xoay người nhìn xem, ngoài tẩm cung thị vệ cùng cung nữ như sét đánh trúng đang nhìn nàng.
Này……
Tiểu hài tử bị đánh cũng còn có thể giải thích, như thế nào mà người lớn cũng như vậy?
Quả nhiên ở cổ đại và hiện đại tư duy có sự khác biệt.
Người khôi phục đầu tiên là mỹ nam hoàng đế, hắn đứng lên, lại biến thành bộ dạng lạnh như băng.
“ Về sau ngươi sẽ bên cạnh hầu hạ hắn, nếu hăn muốn này nọ mà không đến kịp, ngươi liền phụ trách khiến hắn chán ghét."
“……….."
Hạ Noãn Ngôn buồn bực rồi.
Lúc trước nàng ở Microblogging nhìn đi nhìn lại chuyện “ Dâu tây sinh ra là như thế nào", nhưng là mấy ngày nở nụ cười, còn mua hẳn dâu tây cùng dưa hấu về nhà, vừa ăn vừa cười.
Được rồi, việc nàng cười thực ra có điểm kỳ quái……
Buồn bực vẫn buồn bực, phần này chuyện gì cũng không phải sai.
Tác giả :
Thẩm Du