Nương Tử Đừng Chạy
Chương 25
“Ta không tin, nương tử sẽ không rời bỏ ta và Long nhi mà cùng tam ca hắn trốn đi!" Yêu thương sâu sắc Nhất Nhất khiến Vệ Hạo Thiên khó mà tin được lời Lâm Chi và Tề Ngạo Dương nói.
“Đại ca, huynh tỉnh lại đi, Thẩm Nhất Nhất khẳng định là đã theo tam ca hắn về nhà, sẽ không quay lại đây nữa!" Tề Ngạo Dương thật muốn một búa đập cho Vệ Hạo Thiên tự mình đa tìnhtỉnh ra. Xem ra căn bản là Thẩm Nhất Nhất không thích đại ca.
Từ lúc quyết định để cho Nhất Nhất bên cạnh Vệ Hạo Thiên suốt đời, Tề Ngạo Dương quay về Phạm Thiên cốc trước cố ý phái người điều tra thân phận Nhất Nhất. Dĩ nhiên phát hiện Nhất Nhất đúng là thiên hạ đệ nhất Thẩm gia trang tứ thiếu gia. Còn nghe nói Thẩm Nhất Nhất tính tình thiện lương, chính là người đã cứu Long nhi. Biết rõ hắn là người tốt, y mới yên tâm để Vệ Hạo Thiên và hắn ở cùng một chỗ.
Bất quá Tề Ngạo Dương chính là vẫn còn có điều lo lắng. Theo y quan sát, Thẩm Nhất Nhất dường như không thích Vệ Hạo Thiên, chính xác là không thích nam nhân, dù cho hắn lớn lên có chút nữ khí.
Cho nên y mới thay Vệ Hạo Thiên cấp cho Nhất Nhất ăn một viên đại bổ dược còn giả là độc dược, dùng để uy hiếp hắn không được phép ly khai.
Tề Ngạo Dương biết Thẩm Nhất Nhất nếu đúng là tiểu nhi tử thương yêu nhất của Thẩm Dật Quần thì lão sẽ không đồng ý để hắn gả làm thê tử cho một nam nhân. Một nam nhân phải gả làm thê tử của một nam nhân khác, trong mắt mọi người chính là vô cùng nhục nhã a!
“Thẩm Nhất Nhất đã chạy trốn, phỏng chừng chạy về nhà, cho dù chúng ta có tới đó Thẩm Dật Quần khẳng định cũng sẽ không giao người ra. Huống chi đại ca đúng là cường nhân sở nam. Xem ra đại ca không có duyên phận cùng Thẩm Nhất Nhất kia, ai…" Tề Ngạo Dương trong lòng không khỏi than thở.
“Sẽ không! Cái gì mà quay về nhà, Vệ phủ chính là nhà nương tử!" Vệ Hạo Thiên thét lớn.
“Đại ca!" Hắn không phải là nương tử của huynh! Tề Ngạo Dương thực sự muốn nói ra chân tướng sự việc.
“Đừng nói nữa, nương tử khẳng định là giận ta cho nên mới chạy về nhà mẹ, hướng nhạc phụ nhạc mẫu kể khổ, là như vậy… sau đó nhất định rồi sẽ trở về!" Vệ Hạo Thiên tự mình lẩm bẩm.
Tiểu Long nhi nghe thấy cha mình nói nương nương nhất định sẽ quay về liền giương đôi mắt ngập nước hướng về phía Vệ Hạo Thiên nói: “Cha, nương nương nhất định sẽ trở về sao?"
“Đúng vậy, cha làm cho nương nương sinh khí nên nương nương mới bỏ đi, chờ nương nương hết giận sẽ trở lại thôi." Vệ Hạo Thiên nghe nhi tử hỏi như vậy liền quả quyết hồi đáp.
Tiểu Long nhi nghe nói vậy, tin tưởng, lập tức nín khóc, mỉm cười. Nhưng không bao lâu khuôn mặt nhỏ nhắn tức thì nhăn lại. Cầm lấy y phục trước ngực Vệ Hạo Thiên, tiểu Long nhi lại hỏi: “Cha, vậy nương nương lúc nào mới quay về nha?"
“Rất nhanh, nếu như nương nương không tiện quay về chúng ta sẽ đi đón, có được hay không?" Vệ Hạo Thiên vẻ mặt chợt tươi cười nói với tiểu Long nhi như vậy.
“Hảo nha!" Tiểu Long nhi liền cao hứng.
Nguy rồi, hai cha con kia đều trúng độc Thẩm Nhất Nhất! Tề Ngạo Dương và Lâm Chi cùng nghĩ như vậy, trong lòng không khỏi lo lắng.
“Đúng rồi, ta không nhớ nhà mẹ đẻ nương tử ở nơi nào a, nương tử mà biết khẳng định lại muốn sinh khí. Ân, việc này tuyệt đối không thể nói với nương tử, các ngươi cũng vậy." Vệ Hạo Thiên lại cười, phân phó mấy người Tề Ngạo Dương.
Nguy rồi, đại ca lại bị tẩu hỏa nhập ma! Tề Ngạo Dương nghĩ vậy liền lập tức điểm huyệt Vệ Hạo Thiên khiến y một lần nữa ngủ mê mệt.
“Tề công tử, ngươi… " Lâm Chi không hiểu nguyên do.
“Đại ca dường như lại muốn tẩu hỏa nhập ma, điểm thụy huyệt khiến hắn hảo hảo ngủ một giấc, ngày mai tỉnh lại sẽ hiểu rõ sự tình." Tề Ngạo Dương thở dài một hơi… “Nguy hiểm thật, vừa rồi đại ca thiếu chút nữa là tẩu hỏa nhập ma rồi."
Sáng sớm hôm sau, Vệ Hạo Thiên tỉnh lại. Y vừa tỉnh, nhớ lại hết thảy mọi chuyện xảy ra ngày hôm qua. Tỉ mỉ nhớ lại đêm đó trúng mê dược của Nhất Nhất y liền biết rõ Nhất Nhất thật sự đã bỏ đi.
Vệ Hạo Thiên hoang mang, nương tử vì sao phải đi, là y đối với nương tử không tốt hay là nương tử không thích y? Không phải, nương tử rất thương Long nhi, hắn sẽ không bỏ lại Long nhi, hắn cũng không có khả năng không thích mình, nếu không thì nương tử tại chuyện sinh hoạt vợ chồng cũng sẽ không có bộ dạng hưởng thụ như vậy. Khẳng định là tam ca hắn buộc hắn phải đi, khẳng định là người nhà của hắn không cho hắn đi theo một nam nhân, suốt đời phải làm chuyện của nữ nhân. Đúng rồi, khẳng định là như vậy! Xem ra y nhất định phải gặp nhạc phụ nhạc mẫu hảo hảo nói chuyện.
Nghĩ ra được nguyên nhân cũng như biện pháp giải quyết, Vệ Hạo Thiên bỗng chốc thông suốt.
“Đại ca, huynh tỉnh, có hay không cảm thấy thân thể có điểm nào không ổn?" Tề Ngạo Dương vừa vào phòng trông thấy Vệ Hạo Thiên đã thức dậy, liền hỏi.
“Ta không sao. Đúng rồi, ngươi hẳn là biết nhà mẹ đẻ nương tử ở nơi nào phải không? Vậy nói cho ta biết, ta đã quên rồi." Vệ Hạo Thiên bộ dạng xấu hổ nói.
“Ai… Đại ca, huynh bỏ đi. Thẩm Nhất Nhất là báu vật của Thẩm gia trang, phu phụ Thẩm Nhâm lại rất yêu quý hắn, sẽ không để Thẩm Nhất Nhất làm nương tử của huynh. Ví như người đời biết chuyện Thẩm Nhất Nhất là nương tử của huynh, Thẩm Nhất Nhất hắn sẽ bị người ta nhạo báng, cái này đối với Thẩm gia trang mà nói, là một nỗi nhục lớn."
Tề Ngạo Dương hít lấy một hơi, tận lực khuyên nhủ.
“Ta biết nương tử là một nam nhân, đi theo ta cả đời đúng là ủy khuất hắn. Nhưng Long nhi không thể không có mẹ, ta cũng không thể không có nương tử. Ta sẽ đối với nương tử thật tốt, rất mực yêu thương hắn, sẽ không để hắn chịu một chút thương tổn, bù đắp cho việc hắn chịu ủy khuất. Ta tin, chỉ cần có thể làm cho nương tử hạnh phúc, nhạc phụ nhạc mẫu nhất định sẽ tác thành chúng ta."
Vệ Hạo Thiên tự tin tràn đầy, nói.
“Thế nhưng, thế nhưng, Thẩm Nhất Nhất hắn căn bản không thích huynh nha!" Tề Ngạo Dương rốt cục tìm được điểm mấu chốt.
“Không đúng, ta biết rõ nương tử trong lòng là có ta!" Nghe Tề Ngạo Dương nói xong, Vệ Hạo Thiên sắc mặt có chút đen lại.
“Nếu như hắn thích huynh, hắn làm sao lại hạ mê dược, làm sao lại bỏ trốn?" Tề Ngạo Dương tức giận đến thiếu chút nữa thì thổ huyết. Đại ca có lúc chính là giống như đầu trâu, người khác nói như thế nào cũng không nghe.
“Nhạc phụ nhạc mẫu buộc hắn, hắn mới phải đi, hắn là có nỗi khổ tâm!" Vệ Hạo Thiên rống lên.
“Đại ca, ta trước khi tới đây ta đã phái người đi dò la, tin tức sáng sớm hôm nay truyền tới nói, Thẩm Nhất Nhất đã trở lại bên cạnh phụ mẫu của mình. Hiện tại Thẩm Nhất Nhất ăn ngon ngủ yên, mỗi ngày đều vui vẻ, nào có dáng vẻ của người bị bức? Hắn từ lâu đã đem huynh cùng Long nhi để sau đầu!"
Tề Ngạo Dương bằng mọi cách muốn xóa đi ý niệm trong đầu Vệ Hạo Thiên đối với Nhất Nhất. Y thật hối hận trước đây để Nhất Nhất ở lại bên cạnh Vệ Hạo Thiên khiến cho hiện tại mọi thứ đều không thể cứu vãn.
“Ta không tin, Tề đệ, van cầu ngươi, ngươi nói cho ta biết nhà mẹ đẻ nương tử ở nơi nào, ta nhất định phải gặp mặt nương tử, hỏi hắn rốt cuộc có thích ta hay không. Nếu như hắn chính miệng nói không, ta sẽ mang theo Long nhi cùng ngươi trở về Phạm Thiên cốc, có được hay không?" Vệ Hạo Thiên gần như cầu xin.
“Đại ca, huynh việc gì phải tự làm khổ mình như vậy?" Bất đắc dĩ mà nhìn Vệ Hạo Thiên một chút, Tề Ngạo Dương buộc lòng phải đáp ứng “Hảo, ta sẽ cùng huynh tới Thẩm gia trang gặp Thẩm Nhất Nhất, huynh cũng phải nhớ kỹ những lời mình đã nói."
“Đại ca, huynh tỉnh lại đi, Thẩm Nhất Nhất khẳng định là đã theo tam ca hắn về nhà, sẽ không quay lại đây nữa!" Tề Ngạo Dương thật muốn một búa đập cho Vệ Hạo Thiên tự mình đa tìnhtỉnh ra. Xem ra căn bản là Thẩm Nhất Nhất không thích đại ca.
Từ lúc quyết định để cho Nhất Nhất bên cạnh Vệ Hạo Thiên suốt đời, Tề Ngạo Dương quay về Phạm Thiên cốc trước cố ý phái người điều tra thân phận Nhất Nhất. Dĩ nhiên phát hiện Nhất Nhất đúng là thiên hạ đệ nhất Thẩm gia trang tứ thiếu gia. Còn nghe nói Thẩm Nhất Nhất tính tình thiện lương, chính là người đã cứu Long nhi. Biết rõ hắn là người tốt, y mới yên tâm để Vệ Hạo Thiên và hắn ở cùng một chỗ.
Bất quá Tề Ngạo Dương chính là vẫn còn có điều lo lắng. Theo y quan sát, Thẩm Nhất Nhất dường như không thích Vệ Hạo Thiên, chính xác là không thích nam nhân, dù cho hắn lớn lên có chút nữ khí.
Cho nên y mới thay Vệ Hạo Thiên cấp cho Nhất Nhất ăn một viên đại bổ dược còn giả là độc dược, dùng để uy hiếp hắn không được phép ly khai.
Tề Ngạo Dương biết Thẩm Nhất Nhất nếu đúng là tiểu nhi tử thương yêu nhất của Thẩm Dật Quần thì lão sẽ không đồng ý để hắn gả làm thê tử cho một nam nhân. Một nam nhân phải gả làm thê tử của một nam nhân khác, trong mắt mọi người chính là vô cùng nhục nhã a!
“Thẩm Nhất Nhất đã chạy trốn, phỏng chừng chạy về nhà, cho dù chúng ta có tới đó Thẩm Dật Quần khẳng định cũng sẽ không giao người ra. Huống chi đại ca đúng là cường nhân sở nam. Xem ra đại ca không có duyên phận cùng Thẩm Nhất Nhất kia, ai…" Tề Ngạo Dương trong lòng không khỏi than thở.
“Sẽ không! Cái gì mà quay về nhà, Vệ phủ chính là nhà nương tử!" Vệ Hạo Thiên thét lớn.
“Đại ca!" Hắn không phải là nương tử của huynh! Tề Ngạo Dương thực sự muốn nói ra chân tướng sự việc.
“Đừng nói nữa, nương tử khẳng định là giận ta cho nên mới chạy về nhà mẹ, hướng nhạc phụ nhạc mẫu kể khổ, là như vậy… sau đó nhất định rồi sẽ trở về!" Vệ Hạo Thiên tự mình lẩm bẩm.
Tiểu Long nhi nghe thấy cha mình nói nương nương nhất định sẽ quay về liền giương đôi mắt ngập nước hướng về phía Vệ Hạo Thiên nói: “Cha, nương nương nhất định sẽ trở về sao?"
“Đúng vậy, cha làm cho nương nương sinh khí nên nương nương mới bỏ đi, chờ nương nương hết giận sẽ trở lại thôi." Vệ Hạo Thiên nghe nhi tử hỏi như vậy liền quả quyết hồi đáp.
Tiểu Long nhi nghe nói vậy, tin tưởng, lập tức nín khóc, mỉm cười. Nhưng không bao lâu khuôn mặt nhỏ nhắn tức thì nhăn lại. Cầm lấy y phục trước ngực Vệ Hạo Thiên, tiểu Long nhi lại hỏi: “Cha, vậy nương nương lúc nào mới quay về nha?"
“Rất nhanh, nếu như nương nương không tiện quay về chúng ta sẽ đi đón, có được hay không?" Vệ Hạo Thiên vẻ mặt chợt tươi cười nói với tiểu Long nhi như vậy.
“Hảo nha!" Tiểu Long nhi liền cao hứng.
Nguy rồi, hai cha con kia đều trúng độc Thẩm Nhất Nhất! Tề Ngạo Dương và Lâm Chi cùng nghĩ như vậy, trong lòng không khỏi lo lắng.
“Đúng rồi, ta không nhớ nhà mẹ đẻ nương tử ở nơi nào a, nương tử mà biết khẳng định lại muốn sinh khí. Ân, việc này tuyệt đối không thể nói với nương tử, các ngươi cũng vậy." Vệ Hạo Thiên lại cười, phân phó mấy người Tề Ngạo Dương.
Nguy rồi, đại ca lại bị tẩu hỏa nhập ma! Tề Ngạo Dương nghĩ vậy liền lập tức điểm huyệt Vệ Hạo Thiên khiến y một lần nữa ngủ mê mệt.
“Tề công tử, ngươi… " Lâm Chi không hiểu nguyên do.
“Đại ca dường như lại muốn tẩu hỏa nhập ma, điểm thụy huyệt khiến hắn hảo hảo ngủ một giấc, ngày mai tỉnh lại sẽ hiểu rõ sự tình." Tề Ngạo Dương thở dài một hơi… “Nguy hiểm thật, vừa rồi đại ca thiếu chút nữa là tẩu hỏa nhập ma rồi."
Sáng sớm hôm sau, Vệ Hạo Thiên tỉnh lại. Y vừa tỉnh, nhớ lại hết thảy mọi chuyện xảy ra ngày hôm qua. Tỉ mỉ nhớ lại đêm đó trúng mê dược của Nhất Nhất y liền biết rõ Nhất Nhất thật sự đã bỏ đi.
Vệ Hạo Thiên hoang mang, nương tử vì sao phải đi, là y đối với nương tử không tốt hay là nương tử không thích y? Không phải, nương tử rất thương Long nhi, hắn sẽ không bỏ lại Long nhi, hắn cũng không có khả năng không thích mình, nếu không thì nương tử tại chuyện sinh hoạt vợ chồng cũng sẽ không có bộ dạng hưởng thụ như vậy. Khẳng định là tam ca hắn buộc hắn phải đi, khẳng định là người nhà của hắn không cho hắn đi theo một nam nhân, suốt đời phải làm chuyện của nữ nhân. Đúng rồi, khẳng định là như vậy! Xem ra y nhất định phải gặp nhạc phụ nhạc mẫu hảo hảo nói chuyện.
Nghĩ ra được nguyên nhân cũng như biện pháp giải quyết, Vệ Hạo Thiên bỗng chốc thông suốt.
“Đại ca, huynh tỉnh, có hay không cảm thấy thân thể có điểm nào không ổn?" Tề Ngạo Dương vừa vào phòng trông thấy Vệ Hạo Thiên đã thức dậy, liền hỏi.
“Ta không sao. Đúng rồi, ngươi hẳn là biết nhà mẹ đẻ nương tử ở nơi nào phải không? Vậy nói cho ta biết, ta đã quên rồi." Vệ Hạo Thiên bộ dạng xấu hổ nói.
“Ai… Đại ca, huynh bỏ đi. Thẩm Nhất Nhất là báu vật của Thẩm gia trang, phu phụ Thẩm Nhâm lại rất yêu quý hắn, sẽ không để Thẩm Nhất Nhất làm nương tử của huynh. Ví như người đời biết chuyện Thẩm Nhất Nhất là nương tử của huynh, Thẩm Nhất Nhất hắn sẽ bị người ta nhạo báng, cái này đối với Thẩm gia trang mà nói, là một nỗi nhục lớn."
Tề Ngạo Dương hít lấy một hơi, tận lực khuyên nhủ.
“Ta biết nương tử là một nam nhân, đi theo ta cả đời đúng là ủy khuất hắn. Nhưng Long nhi không thể không có mẹ, ta cũng không thể không có nương tử. Ta sẽ đối với nương tử thật tốt, rất mực yêu thương hắn, sẽ không để hắn chịu một chút thương tổn, bù đắp cho việc hắn chịu ủy khuất. Ta tin, chỉ cần có thể làm cho nương tử hạnh phúc, nhạc phụ nhạc mẫu nhất định sẽ tác thành chúng ta."
Vệ Hạo Thiên tự tin tràn đầy, nói.
“Thế nhưng, thế nhưng, Thẩm Nhất Nhất hắn căn bản không thích huynh nha!" Tề Ngạo Dương rốt cục tìm được điểm mấu chốt.
“Không đúng, ta biết rõ nương tử trong lòng là có ta!" Nghe Tề Ngạo Dương nói xong, Vệ Hạo Thiên sắc mặt có chút đen lại.
“Nếu như hắn thích huynh, hắn làm sao lại hạ mê dược, làm sao lại bỏ trốn?" Tề Ngạo Dương tức giận đến thiếu chút nữa thì thổ huyết. Đại ca có lúc chính là giống như đầu trâu, người khác nói như thế nào cũng không nghe.
“Nhạc phụ nhạc mẫu buộc hắn, hắn mới phải đi, hắn là có nỗi khổ tâm!" Vệ Hạo Thiên rống lên.
“Đại ca, ta trước khi tới đây ta đã phái người đi dò la, tin tức sáng sớm hôm nay truyền tới nói, Thẩm Nhất Nhất đã trở lại bên cạnh phụ mẫu của mình. Hiện tại Thẩm Nhất Nhất ăn ngon ngủ yên, mỗi ngày đều vui vẻ, nào có dáng vẻ của người bị bức? Hắn từ lâu đã đem huynh cùng Long nhi để sau đầu!"
Tề Ngạo Dương bằng mọi cách muốn xóa đi ý niệm trong đầu Vệ Hạo Thiên đối với Nhất Nhất. Y thật hối hận trước đây để Nhất Nhất ở lại bên cạnh Vệ Hạo Thiên khiến cho hiện tại mọi thứ đều không thể cứu vãn.
“Ta không tin, Tề đệ, van cầu ngươi, ngươi nói cho ta biết nhà mẹ đẻ nương tử ở nơi nào, ta nhất định phải gặp mặt nương tử, hỏi hắn rốt cuộc có thích ta hay không. Nếu như hắn chính miệng nói không, ta sẽ mang theo Long nhi cùng ngươi trở về Phạm Thiên cốc, có được hay không?" Vệ Hạo Thiên gần như cầu xin.
“Đại ca, huynh việc gì phải tự làm khổ mình như vậy?" Bất đắc dĩ mà nhìn Vệ Hạo Thiên một chút, Tề Ngạo Dương buộc lòng phải đáp ứng “Hảo, ta sẽ cùng huynh tới Thẩm gia trang gặp Thẩm Nhất Nhất, huynh cũng phải nhớ kỹ những lời mình đã nói."
Tác giả :
Văn Phi Mộng