Nước Mắt Sinh Lý
Chương 8: Tiêu tan hết hiềm khích lúc trước
Editor: Sắc Lang Hắc Diện
Beta: Cháp Cháp
Hai người chiến tranh lạnh hơn nửa tháng, Lâm Ngôn Ôn ngoại trừ những câu cần nói với Lâm Thượng Khiêm, còn lại những gì không cần y đều im lặng, muốn gì đều viết lên giấy. Hơn nữa rất giữ khoảng cách với hắn, không cùng hắn xem TV càng đừng nghĩ đến việc trò chuyện cùng nhau, không khí ấm áp hoà hợp ngày xưa đã không còn, chỉ còn lại sự lạnh lẽo mà thôi.
Lâm Thượng Khiêm rất hối hận, hắn biết mình thương tổn Lâm Ngôn Ôn. Từ ngày đó đến hiện tại hắn đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng quyết định nhịn đau cắt thịt mà thối lui. Lâm Ngôn Ôn là cha của hắn, tất cả đều là mình sai. Từ lúc bắt đầu cưỡng gian y cho đến hiện tại, hắn không hối hận, dù sao y cũng đã từng yêu thích….. cảm giác làm tình cùng mình ….
Lúc ăn cơm mấy lần Lâm Thượng Khiêm muốn mở miệng, thế nhưng tất cả đều nghẹn lại bên trong cổ họng. Nhìn gương mặt lạnh lùng của Lâm Ngôn Ôn hắn không có cách nào nói ra miệng, chỉ có thể buồn rầu ăn cơm. Lâm Ngôn Ôn ăn cơm rất nhanh, Lâm Thượng Khiêm cũng không có khẩu vị, hai người vội vội vàng vàng ăn cơm xong, Lâm Ngôn Ôn rửa sạch bát liền quay về phòng nghỉ ngơi.
Lâm Thượng Khiêm ngồi trong phòng khách một hồi, đi đến trước cửa phòng Lâm Ngôn Ôn gõ gõ, trong phòng vẫn im lặng.
Lâm Thượng Khiêm lại gõ gõ cửa gọi một tiếng: “Ba."
Qua hồi lâu sau trong phòng mới đáp lại một tiếng mơ hồ: “Có chuyện gì?" Âm thanh vẫn lãnh đạm như trước.
“Con vào được không? Con có mấy câu muốn nói với người."
“Không có gì để nói."
“Ba cho con vào đi, chúng ta nên nói thẳng với nhau mọi chuyện không phải sao?"
Lâm Ngôn Ôn im lặng một hồi, cuối cùng mở miệng đáp: “Vào đi."
Tay Lâm Thượng Khiêm đẩy cửa có chút run rẩy, trong lòng rất loạn nhưng trên mặt vẫn trầm ổn, không giống người ở độ tuổi này.
Hắn xác thực không giống với những người cùng lứa như mình, bởi vì hắn có thể tỉnh táo mà tính kế để cưỡng gian cha ruột. (úi vãi cả lìn, câu làm tui nhếch môi khinh bỉ bạn công.)
‘Ba’ một tiếng đóng cửa lại, Lâm Thượng Khiêm đi đến trước giường Lâm Ngôn Ôn đang nằm, thăm dò mở miệng “Xin lỗi", hắn rất sợ thương tổn đến Lâm Ngôn Ôn.
Lâm Ngôn Ôn vẫn không nói gì, quay lưng lại với Lâm Thượng Khiêm, bóng lưng có chút gầy gò.
“Tất cả đều là con sai, là con đã biến người thành như vậy, con đồng ý phụ trách tất cả trách nhiệm…. Thế nhưng con muốn cho người biết con thật sự rất yêu ngươi, ba, nếu như có thể con nghĩ sẽ yêu người cả đời.
Con biết người sẽ không tiếp nhận con cho nên con quyết định chỉ làm con trai của người, sẽ không tiếp tục không an phận với người, cũng sẽ không làm những việc vượt quá giới hạng với người nữa. Ba, người hãy tin tưởng con.
Ba, tha thứ cho con đi, cho con ích kỷ thêm một lần để chúng ta xem như chưa có chuyện gì phát sinh, bắt đầu lại từ đầu được không?"
Lâm Thượng Khiêm lòng đau như cắt cố gắng nói xong những lời này, Lâm Ngôn Ôn vẫn quay lưng không phản ứng tựa như đang ngủ. Lâm Thượng Khiêm muốn vươn tay ôm lấy y, nhưng lại sợ Lâm Ngôn Ôn chán ghét mình nên đành nhịn xuống. Ngay khi Lâm Thượng Khiêm nghĩ Lâm Ngôn Ôn không tiếp thu lời mình thì y nhàn nhạt ‘Ừ’ một tiếng. Lâm Thượng Khiêm như nhận được đại xá đứng lên, tảng đá trong lòng như được buông xuống.
“Ba, con đi đây, người ngủ sớm một chút." Lâm Thượng Khiêm đứng dậy nhìn Lâm Ngôn Ôn một cái, lại phát hiện bờ vai có chút đơn bạc run rẩy. Nếu như không nhìn kỹ căn bản sẽ không phát hiện được, tâm Lâm Thượng Khiêm đau đớn vô cùng, không kịp suy nghĩ, thân thể đã phản ứng trước tiến lên vươn tay xoay người Lâm Ngôn Ôn lại.
Lâm Ngôn Ôn chưa kịp chuẩn bị thì hắn đột nhiên xoay người y lại, nước mắt giàn giụa lập tức bị nhìn thấy, vội vã hốt hoảng dùng tay lau nước mắt, Lâm Ngôn Ôn lại xoay người đưa lưng về phía Lâm Thượng Khiêm, nhưng lần này lại bị hắn trực tiếp ôm vào lòng.
“Đừng khóc." Lâm Thượng Khiêm đau lòng nhẹ giọng nói bên tai y.
Một cỗ ủy khuất kéo đến, Lâm Ngôn Ôn không thể khống chế mà nức nở, khóc thành tiếng.
“Đừng khóc, đừng khóc…." Lâm Thượng Khiêm tay chân luống cuống ôm lấy y, không biết làm thế nào an ủi y, chỉ sợ y càng thương tâm hơn. Hôn lên trán y vài lần, nhìn nước mắt y lặng lẽ rơi mà đau lòng.
“Đều tại ngươi…." Lâm Ngôn Ôn khóc nức nở ôm lấy cổ Lâm Thượng Khiêm, vùi mặt vào trước ngực hắn khóc nấc lên, nước mắt rất nhanh đã làm ướt áo T-shirt mỏng manh.
“Ba, xin lỗi…." Lâm Thượng Khiêm kiềm lòng không được mà cúi đầu kề môi lên trán y, nổ lực giảm bớt sự đau lòng của y.
“Thượng Khiêm…. Tất cả đều tại ngươi…" Lâm Ngôn Ôn ngẩng đầu nhìn hắn, nước mắt vẫn không ngừng rơi, Lâm Thượng Khiêm vươn tay lau nước mắt cho y. Lâm Ngôn Ôn đột nhiên nhắm mắt lại, kề sát môi mình vào môi hắn nhẹ nhàng chuyển động.
Đột ngột như vậy, Lâm Thượng Khiêm gầm nhẹ một tiếng, xoay người áp y dưới thân tàn nhẫn mà hôn lên môi y, chà đạp môi lưỡi chủ động dâng lên kia.
“Thượng Khiêm….. Thượng Khiêm…." Lâm Ngôn Ôn lẩm bẩm đáp lại nam nhân trên người mình, thân thể nhẹ nhàng vặn vẹo, hai tay càng ôm sát cổ hắn.
“A ân… A ân… Ừ… Còn muốn… Khiêm…" Lâm Ngôn Ôn vươn đầu lưỡi tinh tế liếm bờ môi Lâm Thượng Khiêm, nhắm mắt lại, vẻ mặt vô cùng trầm túy.
Chưa từng thấy Lâm Ngôn Ôn như vậy, Lâm Thượng Khiêm cảm thấy tâm mình như tan chảy, hận không thể đem người dưới thân mình ăn vào bụng.
“Ba ba không muốn ngươi đi…. Ba ba cũng yêu ngươi…. Yêu ngươi…" Khi nói trong mắt Lâm Ngôn Ôn tất cả đều là nước mắt, Lâm Thượng Khiêm cúi đầu hôn lên nước mắt y, chặn lại bờ môi đang run rẩy kia.
Rất nhanh Lâm Ngôn Ôn đã trầm mê trong âu yếm cùng nhiệt tình của hắn, quần áo hai người xộc xệch, vuốt ve lẫn nhau, thân thể quấn quýt không rời, dục vọng trỗi dậy.
“Thích không?" Lâm Thượng Khiêm chôn mặt ở giữa hai phiến mông giàn giụa dâm dịch, dùng đầu lưỡi liếm lên tiểu huyệt đang run rẩy.
“Ngô…… Thật thích! Không muốn lại…. Liếm…" Cánh tay đang chống đỡ vì vui sướng mà nhũn ra, eo mềm yếu đến cực kỳ, mông không ngừng co rút.
Đầu lưỡi tiến vào tiểu huyệt bởi vì sung sướng mà nóng lên, một dòng chất lỏng tuông ra lập tức làm ướt đầu lưỡi hắn.
“Ba, người thật tao hóa, chảy thật nhiều nước." Bàn tay lớn không ngừng nhào nặn lôi kéo hai cánh mông y sang hai bên để tiểu huyệt càng thêm nới rộng. Đầu lưỡi bắt đầu dùng lực liếm láp tiểu huyệt mẫn cảm, Lâm Ngôn Ôn hét lên một tiếng, không thể chống đỡ nổi mà ngã xuống giường, nhổng mông lên thật cao.
Mô phỏng theo động tác giao hợp, Lâm Thượng Khiêm luồng cả đầu lưỡi vào bên trong, tuy rằng không đâm sâu bằng chính thức hoan ái, thế nhưng lại sung sướng không kém hừng hực ma sát.
“A a… Ha a… Thượng Khiêm, ba ba muốn hỏng rồi…" Lâm Ngôn Ôn uốn éo cái mông nói, âm thanh mềm mại pha chút tiếng khóc nức nỡ.
Thượng Khiêm dùng lực liếm bên trong tiểu huyệt hừng hực ấm áp, sau đó áp đôi môi vào tiểu huyệt bắt đầu hút dâm thủy ngọt ngào. (Úi vl, khẩu vị nặng vãi lúa.)
“A a a… Thượng Khiêm … Ân a…" Eo mềm nhũn, tiểu huyệt cũng muốn tan ra. Lâm Ngôn Ôn cả người đầy mồ hôi, cắn chặt môi dưới, ngón chân đều co lên, mông hướng về phía Lâm Thượng Khiêm vặn vẹo để hắn hút hết mật dịch cuồn cuộn không ngừng chảy ra.
Âm thanh hút lấy dâm mỹ phiếm tình, phân thân Lâm Ngôn Ôn cứng lên không chịu nổi, theo một cái hút mạnh của Lâm Thượng Khiêm, bàn tay to lớn tàn nhẫn dùng lực xoa xoa mông y, Lâm Ngôn Ôn trực tiếp bắn ra.
“Ba, thoải mái sao?" Lâm Thượng Khiêm liếm liếm môi, xoay người y lại đối diện mình. Hắn rất thích nhìn mặt y, bất luận là vẻ mặt rưng rưng muốn khóc hay là vẻ mật thất thần khi cao trào cũng làm cho hắn âu yếm thương tiếc.
“Thật thoải mái… Thượng Khiêm …" Lâm Ngôn Ôn hai mắt mê ly, khóe mắt còn lưu lại nước mắt nhìn Lâm Thượng Khiêm, động tình thở hổn hển. Lâm Thượng Khiêm yêu thương hôn lên môi Lâm Ngôn Ôn, hai người môi lưỡi quấn quýt, tuy hai mà một.
“Yêu ta…." Lâm Ngôn Ôn đưa tay ôm lấy cổ Lâm Thượng Khiêm, khóe môi còn vươn chỉ bạc, hai mắt động tình nhìn hắn, hai chân quấn lấy eo hắn.
Lâm Thượng Khiêm làm sao có thể nhịn được, gầm nhẹ một tiếng cắm vào tiểu huyệt đói khát từ lâu của y. Tiểu huyệt thực tủy biết vị từ lâu lập tức chặt chẽ hút lấy thịt heo bổng, sung sướng cực độ làm hai người kịch liệt thở dốc. Lâm Ngôn Ôn thích nhất là lúc khi tiến vào, y có thể nhìn thấy được gương mặt khêu gợi của hắn, có thể chăm chú ôm hắn, quan trọng nhất chính là có thể cùng hắn hôn môi.
Quy đầu Lâm Thượng Khiêm bắt đầu mãnh liệt ma sát lên điểm mẫn cảm của Lâm Ngôn Ôn, mãi đến khi y thất thần, rên rỉ biến thành âm thanh khóc nức nở tựa như thở không nổi, mông bắt đầu co giật, hai chân chặt chẽ quấn lấy eo hắn. Bàn tay lớn của Lâm Thượng Khiêm tóm chặt lấy mông y xoa xoa, quy đầu không tiếp tục ma sát điểm mẫn cảm, ngược lại công kích những nơi khác trong nội bích chật hẹp.
“Thượng Khiêm … Ân a… Còn muốn… Còn muốn nơi đó…" Lâm Ngôn Ôn không thuận theo vặn vẹo eo, cắn môi, cầu xin thịt heo bổng lần thứ hai mạnh mẽ nghiền nát nơi đó, đưa y đến cực hạn sung sướng.
Lâm Thượng Khiêm làm sao có thể chống cự lại Lâm Ngôn Ôn câu dẫn như thế, cúi đầu mạnh mẽ hôn lên miệng nhỏ không biết xấu hổ nói ra những lời câu dẫn hắn, thưởng thức môi lưỡi dâm đãng. Hạ thể mạnh mẽ từng cái từng cái đâm rút lên điểm mẫn cảm, chặn lại tất cả thanh âm rên rỉ của y vào trong miệng.
“A ân… A ân… A a a a…!" Hai mắt Lâm Ngôn Ôn rơi xuống nước mắt sinh lý, ôm chặt lấy Lâm Ngôn Ôn, vươn đầu lưỡi ra cùng hắn nhảy múa, thanh âm rên rỉ trở nên mơ hồ. Tiếng nước càng rõ ràng, tuy đã cắm rút mấy trăm lần nhưng cả hai vẫn chưa thấy thỏa mản, phân thân vẫn đứng thẳng. Chưa đủ, làm thế nào cũng không thấy đủ, càng muốn nhiều hơn nữa, sung sướng hơn nữa để cho hai người cảm giác được sự tồn tại của đối phương.
“Ba, con muốn bắn!" Lâm Thượng Khiêm mãnh liệt làm mấy lần cuối, tựa như đóng cọc mà tàn nhẫn thao làm tiểu huyệt ẩm ướt, sau đó bắn tinh dịch nóng bỏng vào vách tràn dâm đãng.
Lâm Ngôn Ôn cao trào theo hắn, tràn đạo co giật trước nay chưa từng có, cả người mềm yếu như đang bay trên mây. Phân thân nóng bỏng bắn ra tinh dịch trong người y làm thân thể và tim y đều run rẩy nóng lên.
Hai người yên lặng hồi lâu, vành tai tóc mai chạm vào nhau, hơi thở giao hòa, thi thoảng khẽ hôn môi nhau. Nhưng hôn được mấy lần, ban đầu chỉ là chạm môi nhau lại dần dần thâm nhập vào, đầu lưỡi liếm láp lẫn nhau, quấn quanh hút, hơi thở trở nên ồ ồ. Phân thân trong cơ thể nhanh chóng cứng lên biến lớn như ban đầu, Lâm Ngôn Ôn rên rỉ thành tiếng: “Thượng Khiêm, mau đến làm hỏng ba ba…… Ba ba muốn bị ngươi thao hỏng…."
Lâm Thượng Khiêm nắm lấy hai chân Lâm Ngôn Ôn đặt lên vai mình, bắt đầu mạnh mẽ cắm rút. Lâm Ngôn Ôn ngực phập phồng, hai chân không nhịn được vòng quanh cổ Lâm Thượng Khiêm.
“Ba, con đây liền thao hỏng người để người không thể xuống giường, mỗi ngày chỉ có thể để con thao…." Lâm Thượng Khiêm tàn bạo nói.
“Ân a… Thao hỏng ba ba đi…… Ba ba thật thích….. Thật thích thật thoải mái….. A, dùng sức a…" Lâm Ngôn Ôn nghe thế tim đập nhanh lên, tao huyệt chảy ra thật nhiều nước, hai chân càng câu chặt hơn.
Lâm Thượng Khiêm cúi đầu ngậm lấy đầu vú hồng hồng của y, bắt đầu liếm láp hút lấy, thỉnh thoảng cắn một cái làm Lâm Ngôn Ôn rên rỉ lúc cao lúc thấp, không cách nào tự kiềm chế được.
“A a… Thượng Khiêm, dùng sức hấp…" Lâm Ngôn Ôn ưỡn ngực đưa đầu vú vào trong miệng Lâm Thượng Khiêm.
Lâm Thượng Khiêm bất mãn y dâm đãng, dùng sức vỗ mạnh một cái lên mông y.
“Ừ… Dùng sức hấp ba ba… Ô a… Mạnh thật…"
Lâm Thượng Khiêm mạnh mẽ hút đầu vú y, thẳng đến khi hai đóa hoa nho nhỏ sưng to đỏ lên.
“Thượng Khiêm….. Ba ba thật yêu ngươi….."
“Yêu con hay yêu cảm giác XXX cùng con?" Tiểu huyệt căng mịn hút đến Lâm Thượng Khiêm vô cùng thoải mái, khẽ nhíu mày dùng sức cắm vào, nghe Lâm Ngôn Ôn nói hắn cúi đầu cắn lên đầu vú hồng hồng.
“A ừm! Yêu ngươi… Ba ba yêu chính là ngươi a…" Lâm Ngôn Ôn hai mắt đầy thủy quang nhìn Lâm Thượng Khiêm, tay ôm hắn càng thêm chặt.
“Con cũng yêu người." Lâm Thượng Khiêm hôn Lâm Ngôn Ôn, đại lực đánh xuyên, tăng nhanh tốc độ nỗ lực, đem hai người lần thứ hai đưa đến cao trào.
****************
“Ba, tối hôm nay ăn gì?" Lâm Thượng Khiêm tan học về nhà, cởi túi xách, đi vào phòng bếp từ phía sau ôm lấy nam nhân đang nấu cơm thì thầm nói.
“Ăn cá." Lâm Ngôn Ôn dùng mặt cọ cọ Lâm Thượng Khiêm, tay trái cũng khoát lên cánh tay Lâm Thượng Khiêm đang đặt bên hông mình, tay phải cầm cái muôi nấu ăn.
Lâm Thượng Khiêm hôn lên má Lâm Ngôn Ôn một chút, lẳng lặng ôm y, Lâm Ngôn Ôn đi đến trước bồn rửa tay, hắn cũng không nói gì chỉ ôm lấy y chờ đợi phía sau. Lâm Ngôn Ôn rất nhanh đã làm xong đồ ăn, hắn liền mang bát đũa lên bàn ăn, hai người lẳng lặng mà ăn cơm, thỉnh thoảng nhìn nhau cười, nói một ít chuyện lí thú phát sinh ngày hôm nay.
Buổi tối Lâm Ngôn Ôn hơi mệt, Lâm Thượng Khiêm tắm cho y xong, hai người trao cho nhau nụ hôn chúc ngủ ngon nhẹ nhàng, sau đó ôm nhau ngủ.
Lễ tình nhân Lâm Thượng Khiêm mua một bó hoa hồng cắm vào bình hoa ở đầu giường. Một đêm đó hai người triền miên đến cực điểm, Lâm Thượng Khiêm thì thào yêu ngữ, từng chút từng chút va chạm phụ thân đang mê loạn dưới thân mình.
Cuối cùng hai người chăm chú ôm nhau, hứa cùng nhau đối mặt với tương lai phía trước.
Lâm Ngôn Ôn tha thứ cho sai lầm lúc trước quá khích của hắn đối với mình.
Nhưng trong lòng lại cảm khái, nói không chừng như thế cũng tốt.
Beta: Cháp Cháp
Hai người chiến tranh lạnh hơn nửa tháng, Lâm Ngôn Ôn ngoại trừ những câu cần nói với Lâm Thượng Khiêm, còn lại những gì không cần y đều im lặng, muốn gì đều viết lên giấy. Hơn nữa rất giữ khoảng cách với hắn, không cùng hắn xem TV càng đừng nghĩ đến việc trò chuyện cùng nhau, không khí ấm áp hoà hợp ngày xưa đã không còn, chỉ còn lại sự lạnh lẽo mà thôi.
Lâm Thượng Khiêm rất hối hận, hắn biết mình thương tổn Lâm Ngôn Ôn. Từ ngày đó đến hiện tại hắn đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng quyết định nhịn đau cắt thịt mà thối lui. Lâm Ngôn Ôn là cha của hắn, tất cả đều là mình sai. Từ lúc bắt đầu cưỡng gian y cho đến hiện tại, hắn không hối hận, dù sao y cũng đã từng yêu thích….. cảm giác làm tình cùng mình ….
Lúc ăn cơm mấy lần Lâm Thượng Khiêm muốn mở miệng, thế nhưng tất cả đều nghẹn lại bên trong cổ họng. Nhìn gương mặt lạnh lùng của Lâm Ngôn Ôn hắn không có cách nào nói ra miệng, chỉ có thể buồn rầu ăn cơm. Lâm Ngôn Ôn ăn cơm rất nhanh, Lâm Thượng Khiêm cũng không có khẩu vị, hai người vội vội vàng vàng ăn cơm xong, Lâm Ngôn Ôn rửa sạch bát liền quay về phòng nghỉ ngơi.
Lâm Thượng Khiêm ngồi trong phòng khách một hồi, đi đến trước cửa phòng Lâm Ngôn Ôn gõ gõ, trong phòng vẫn im lặng.
Lâm Thượng Khiêm lại gõ gõ cửa gọi một tiếng: “Ba."
Qua hồi lâu sau trong phòng mới đáp lại một tiếng mơ hồ: “Có chuyện gì?" Âm thanh vẫn lãnh đạm như trước.
“Con vào được không? Con có mấy câu muốn nói với người."
“Không có gì để nói."
“Ba cho con vào đi, chúng ta nên nói thẳng với nhau mọi chuyện không phải sao?"
Lâm Ngôn Ôn im lặng một hồi, cuối cùng mở miệng đáp: “Vào đi."
Tay Lâm Thượng Khiêm đẩy cửa có chút run rẩy, trong lòng rất loạn nhưng trên mặt vẫn trầm ổn, không giống người ở độ tuổi này.
Hắn xác thực không giống với những người cùng lứa như mình, bởi vì hắn có thể tỉnh táo mà tính kế để cưỡng gian cha ruột. (úi vãi cả lìn, câu làm tui nhếch môi khinh bỉ bạn công.)
‘Ba’ một tiếng đóng cửa lại, Lâm Thượng Khiêm đi đến trước giường Lâm Ngôn Ôn đang nằm, thăm dò mở miệng “Xin lỗi", hắn rất sợ thương tổn đến Lâm Ngôn Ôn.
Lâm Ngôn Ôn vẫn không nói gì, quay lưng lại với Lâm Thượng Khiêm, bóng lưng có chút gầy gò.
“Tất cả đều là con sai, là con đã biến người thành như vậy, con đồng ý phụ trách tất cả trách nhiệm…. Thế nhưng con muốn cho người biết con thật sự rất yêu ngươi, ba, nếu như có thể con nghĩ sẽ yêu người cả đời.
Con biết người sẽ không tiếp nhận con cho nên con quyết định chỉ làm con trai của người, sẽ không tiếp tục không an phận với người, cũng sẽ không làm những việc vượt quá giới hạng với người nữa. Ba, người hãy tin tưởng con.
Ba, tha thứ cho con đi, cho con ích kỷ thêm một lần để chúng ta xem như chưa có chuyện gì phát sinh, bắt đầu lại từ đầu được không?"
Lâm Thượng Khiêm lòng đau như cắt cố gắng nói xong những lời này, Lâm Ngôn Ôn vẫn quay lưng không phản ứng tựa như đang ngủ. Lâm Thượng Khiêm muốn vươn tay ôm lấy y, nhưng lại sợ Lâm Ngôn Ôn chán ghét mình nên đành nhịn xuống. Ngay khi Lâm Thượng Khiêm nghĩ Lâm Ngôn Ôn không tiếp thu lời mình thì y nhàn nhạt ‘Ừ’ một tiếng. Lâm Thượng Khiêm như nhận được đại xá đứng lên, tảng đá trong lòng như được buông xuống.
“Ba, con đi đây, người ngủ sớm một chút." Lâm Thượng Khiêm đứng dậy nhìn Lâm Ngôn Ôn một cái, lại phát hiện bờ vai có chút đơn bạc run rẩy. Nếu như không nhìn kỹ căn bản sẽ không phát hiện được, tâm Lâm Thượng Khiêm đau đớn vô cùng, không kịp suy nghĩ, thân thể đã phản ứng trước tiến lên vươn tay xoay người Lâm Ngôn Ôn lại.
Lâm Ngôn Ôn chưa kịp chuẩn bị thì hắn đột nhiên xoay người y lại, nước mắt giàn giụa lập tức bị nhìn thấy, vội vã hốt hoảng dùng tay lau nước mắt, Lâm Ngôn Ôn lại xoay người đưa lưng về phía Lâm Thượng Khiêm, nhưng lần này lại bị hắn trực tiếp ôm vào lòng.
“Đừng khóc." Lâm Thượng Khiêm đau lòng nhẹ giọng nói bên tai y.
Một cỗ ủy khuất kéo đến, Lâm Ngôn Ôn không thể khống chế mà nức nở, khóc thành tiếng.
“Đừng khóc, đừng khóc…." Lâm Thượng Khiêm tay chân luống cuống ôm lấy y, không biết làm thế nào an ủi y, chỉ sợ y càng thương tâm hơn. Hôn lên trán y vài lần, nhìn nước mắt y lặng lẽ rơi mà đau lòng.
“Đều tại ngươi…." Lâm Ngôn Ôn khóc nức nở ôm lấy cổ Lâm Thượng Khiêm, vùi mặt vào trước ngực hắn khóc nấc lên, nước mắt rất nhanh đã làm ướt áo T-shirt mỏng manh.
“Ba, xin lỗi…." Lâm Thượng Khiêm kiềm lòng không được mà cúi đầu kề môi lên trán y, nổ lực giảm bớt sự đau lòng của y.
“Thượng Khiêm…. Tất cả đều tại ngươi…" Lâm Ngôn Ôn ngẩng đầu nhìn hắn, nước mắt vẫn không ngừng rơi, Lâm Thượng Khiêm vươn tay lau nước mắt cho y. Lâm Ngôn Ôn đột nhiên nhắm mắt lại, kề sát môi mình vào môi hắn nhẹ nhàng chuyển động.
Đột ngột như vậy, Lâm Thượng Khiêm gầm nhẹ một tiếng, xoay người áp y dưới thân tàn nhẫn mà hôn lên môi y, chà đạp môi lưỡi chủ động dâng lên kia.
“Thượng Khiêm….. Thượng Khiêm…." Lâm Ngôn Ôn lẩm bẩm đáp lại nam nhân trên người mình, thân thể nhẹ nhàng vặn vẹo, hai tay càng ôm sát cổ hắn.
“A ân… A ân… Ừ… Còn muốn… Khiêm…" Lâm Ngôn Ôn vươn đầu lưỡi tinh tế liếm bờ môi Lâm Thượng Khiêm, nhắm mắt lại, vẻ mặt vô cùng trầm túy.
Chưa từng thấy Lâm Ngôn Ôn như vậy, Lâm Thượng Khiêm cảm thấy tâm mình như tan chảy, hận không thể đem người dưới thân mình ăn vào bụng.
“Ba ba không muốn ngươi đi…. Ba ba cũng yêu ngươi…. Yêu ngươi…" Khi nói trong mắt Lâm Ngôn Ôn tất cả đều là nước mắt, Lâm Thượng Khiêm cúi đầu hôn lên nước mắt y, chặn lại bờ môi đang run rẩy kia.
Rất nhanh Lâm Ngôn Ôn đã trầm mê trong âu yếm cùng nhiệt tình của hắn, quần áo hai người xộc xệch, vuốt ve lẫn nhau, thân thể quấn quýt không rời, dục vọng trỗi dậy.
“Thích không?" Lâm Thượng Khiêm chôn mặt ở giữa hai phiến mông giàn giụa dâm dịch, dùng đầu lưỡi liếm lên tiểu huyệt đang run rẩy.
“Ngô…… Thật thích! Không muốn lại…. Liếm…" Cánh tay đang chống đỡ vì vui sướng mà nhũn ra, eo mềm yếu đến cực kỳ, mông không ngừng co rút.
Đầu lưỡi tiến vào tiểu huyệt bởi vì sung sướng mà nóng lên, một dòng chất lỏng tuông ra lập tức làm ướt đầu lưỡi hắn.
“Ba, người thật tao hóa, chảy thật nhiều nước." Bàn tay lớn không ngừng nhào nặn lôi kéo hai cánh mông y sang hai bên để tiểu huyệt càng thêm nới rộng. Đầu lưỡi bắt đầu dùng lực liếm láp tiểu huyệt mẫn cảm, Lâm Ngôn Ôn hét lên một tiếng, không thể chống đỡ nổi mà ngã xuống giường, nhổng mông lên thật cao.
Mô phỏng theo động tác giao hợp, Lâm Thượng Khiêm luồng cả đầu lưỡi vào bên trong, tuy rằng không đâm sâu bằng chính thức hoan ái, thế nhưng lại sung sướng không kém hừng hực ma sát.
“A a… Ha a… Thượng Khiêm, ba ba muốn hỏng rồi…" Lâm Ngôn Ôn uốn éo cái mông nói, âm thanh mềm mại pha chút tiếng khóc nức nỡ.
Thượng Khiêm dùng lực liếm bên trong tiểu huyệt hừng hực ấm áp, sau đó áp đôi môi vào tiểu huyệt bắt đầu hút dâm thủy ngọt ngào. (Úi vl, khẩu vị nặng vãi lúa.)
“A a a… Thượng Khiêm … Ân a…" Eo mềm nhũn, tiểu huyệt cũng muốn tan ra. Lâm Ngôn Ôn cả người đầy mồ hôi, cắn chặt môi dưới, ngón chân đều co lên, mông hướng về phía Lâm Thượng Khiêm vặn vẹo để hắn hút hết mật dịch cuồn cuộn không ngừng chảy ra.
Âm thanh hút lấy dâm mỹ phiếm tình, phân thân Lâm Ngôn Ôn cứng lên không chịu nổi, theo một cái hút mạnh của Lâm Thượng Khiêm, bàn tay to lớn tàn nhẫn dùng lực xoa xoa mông y, Lâm Ngôn Ôn trực tiếp bắn ra.
“Ba, thoải mái sao?" Lâm Thượng Khiêm liếm liếm môi, xoay người y lại đối diện mình. Hắn rất thích nhìn mặt y, bất luận là vẻ mặt rưng rưng muốn khóc hay là vẻ mật thất thần khi cao trào cũng làm cho hắn âu yếm thương tiếc.
“Thật thoải mái… Thượng Khiêm …" Lâm Ngôn Ôn hai mắt mê ly, khóe mắt còn lưu lại nước mắt nhìn Lâm Thượng Khiêm, động tình thở hổn hển. Lâm Thượng Khiêm yêu thương hôn lên môi Lâm Ngôn Ôn, hai người môi lưỡi quấn quýt, tuy hai mà một.
“Yêu ta…." Lâm Ngôn Ôn đưa tay ôm lấy cổ Lâm Thượng Khiêm, khóe môi còn vươn chỉ bạc, hai mắt động tình nhìn hắn, hai chân quấn lấy eo hắn.
Lâm Thượng Khiêm làm sao có thể nhịn được, gầm nhẹ một tiếng cắm vào tiểu huyệt đói khát từ lâu của y. Tiểu huyệt thực tủy biết vị từ lâu lập tức chặt chẽ hút lấy thịt heo bổng, sung sướng cực độ làm hai người kịch liệt thở dốc. Lâm Ngôn Ôn thích nhất là lúc khi tiến vào, y có thể nhìn thấy được gương mặt khêu gợi của hắn, có thể chăm chú ôm hắn, quan trọng nhất chính là có thể cùng hắn hôn môi.
Quy đầu Lâm Thượng Khiêm bắt đầu mãnh liệt ma sát lên điểm mẫn cảm của Lâm Ngôn Ôn, mãi đến khi y thất thần, rên rỉ biến thành âm thanh khóc nức nở tựa như thở không nổi, mông bắt đầu co giật, hai chân chặt chẽ quấn lấy eo hắn. Bàn tay lớn của Lâm Thượng Khiêm tóm chặt lấy mông y xoa xoa, quy đầu không tiếp tục ma sát điểm mẫn cảm, ngược lại công kích những nơi khác trong nội bích chật hẹp.
“Thượng Khiêm … Ân a… Còn muốn… Còn muốn nơi đó…" Lâm Ngôn Ôn không thuận theo vặn vẹo eo, cắn môi, cầu xin thịt heo bổng lần thứ hai mạnh mẽ nghiền nát nơi đó, đưa y đến cực hạn sung sướng.
Lâm Thượng Khiêm làm sao có thể chống cự lại Lâm Ngôn Ôn câu dẫn như thế, cúi đầu mạnh mẽ hôn lên miệng nhỏ không biết xấu hổ nói ra những lời câu dẫn hắn, thưởng thức môi lưỡi dâm đãng. Hạ thể mạnh mẽ từng cái từng cái đâm rút lên điểm mẫn cảm, chặn lại tất cả thanh âm rên rỉ của y vào trong miệng.
“A ân… A ân… A a a a…!" Hai mắt Lâm Ngôn Ôn rơi xuống nước mắt sinh lý, ôm chặt lấy Lâm Ngôn Ôn, vươn đầu lưỡi ra cùng hắn nhảy múa, thanh âm rên rỉ trở nên mơ hồ. Tiếng nước càng rõ ràng, tuy đã cắm rút mấy trăm lần nhưng cả hai vẫn chưa thấy thỏa mản, phân thân vẫn đứng thẳng. Chưa đủ, làm thế nào cũng không thấy đủ, càng muốn nhiều hơn nữa, sung sướng hơn nữa để cho hai người cảm giác được sự tồn tại của đối phương.
“Ba, con muốn bắn!" Lâm Thượng Khiêm mãnh liệt làm mấy lần cuối, tựa như đóng cọc mà tàn nhẫn thao làm tiểu huyệt ẩm ướt, sau đó bắn tinh dịch nóng bỏng vào vách tràn dâm đãng.
Lâm Ngôn Ôn cao trào theo hắn, tràn đạo co giật trước nay chưa từng có, cả người mềm yếu như đang bay trên mây. Phân thân nóng bỏng bắn ra tinh dịch trong người y làm thân thể và tim y đều run rẩy nóng lên.
Hai người yên lặng hồi lâu, vành tai tóc mai chạm vào nhau, hơi thở giao hòa, thi thoảng khẽ hôn môi nhau. Nhưng hôn được mấy lần, ban đầu chỉ là chạm môi nhau lại dần dần thâm nhập vào, đầu lưỡi liếm láp lẫn nhau, quấn quanh hút, hơi thở trở nên ồ ồ. Phân thân trong cơ thể nhanh chóng cứng lên biến lớn như ban đầu, Lâm Ngôn Ôn rên rỉ thành tiếng: “Thượng Khiêm, mau đến làm hỏng ba ba…… Ba ba muốn bị ngươi thao hỏng…."
Lâm Thượng Khiêm nắm lấy hai chân Lâm Ngôn Ôn đặt lên vai mình, bắt đầu mạnh mẽ cắm rút. Lâm Ngôn Ôn ngực phập phồng, hai chân không nhịn được vòng quanh cổ Lâm Thượng Khiêm.
“Ba, con đây liền thao hỏng người để người không thể xuống giường, mỗi ngày chỉ có thể để con thao…." Lâm Thượng Khiêm tàn bạo nói.
“Ân a… Thao hỏng ba ba đi…… Ba ba thật thích….. Thật thích thật thoải mái….. A, dùng sức a…" Lâm Ngôn Ôn nghe thế tim đập nhanh lên, tao huyệt chảy ra thật nhiều nước, hai chân càng câu chặt hơn.
Lâm Thượng Khiêm cúi đầu ngậm lấy đầu vú hồng hồng của y, bắt đầu liếm láp hút lấy, thỉnh thoảng cắn một cái làm Lâm Ngôn Ôn rên rỉ lúc cao lúc thấp, không cách nào tự kiềm chế được.
“A a… Thượng Khiêm, dùng sức hấp…" Lâm Ngôn Ôn ưỡn ngực đưa đầu vú vào trong miệng Lâm Thượng Khiêm.
Lâm Thượng Khiêm bất mãn y dâm đãng, dùng sức vỗ mạnh một cái lên mông y.
“Ừ… Dùng sức hấp ba ba… Ô a… Mạnh thật…"
Lâm Thượng Khiêm mạnh mẽ hút đầu vú y, thẳng đến khi hai đóa hoa nho nhỏ sưng to đỏ lên.
“Thượng Khiêm….. Ba ba thật yêu ngươi….."
“Yêu con hay yêu cảm giác XXX cùng con?" Tiểu huyệt căng mịn hút đến Lâm Thượng Khiêm vô cùng thoải mái, khẽ nhíu mày dùng sức cắm vào, nghe Lâm Ngôn Ôn nói hắn cúi đầu cắn lên đầu vú hồng hồng.
“A ừm! Yêu ngươi… Ba ba yêu chính là ngươi a…" Lâm Ngôn Ôn hai mắt đầy thủy quang nhìn Lâm Thượng Khiêm, tay ôm hắn càng thêm chặt.
“Con cũng yêu người." Lâm Thượng Khiêm hôn Lâm Ngôn Ôn, đại lực đánh xuyên, tăng nhanh tốc độ nỗ lực, đem hai người lần thứ hai đưa đến cao trào.
****************
“Ba, tối hôm nay ăn gì?" Lâm Thượng Khiêm tan học về nhà, cởi túi xách, đi vào phòng bếp từ phía sau ôm lấy nam nhân đang nấu cơm thì thầm nói.
“Ăn cá." Lâm Ngôn Ôn dùng mặt cọ cọ Lâm Thượng Khiêm, tay trái cũng khoát lên cánh tay Lâm Thượng Khiêm đang đặt bên hông mình, tay phải cầm cái muôi nấu ăn.
Lâm Thượng Khiêm hôn lên má Lâm Ngôn Ôn một chút, lẳng lặng ôm y, Lâm Ngôn Ôn đi đến trước bồn rửa tay, hắn cũng không nói gì chỉ ôm lấy y chờ đợi phía sau. Lâm Ngôn Ôn rất nhanh đã làm xong đồ ăn, hắn liền mang bát đũa lên bàn ăn, hai người lẳng lặng mà ăn cơm, thỉnh thoảng nhìn nhau cười, nói một ít chuyện lí thú phát sinh ngày hôm nay.
Buổi tối Lâm Ngôn Ôn hơi mệt, Lâm Thượng Khiêm tắm cho y xong, hai người trao cho nhau nụ hôn chúc ngủ ngon nhẹ nhàng, sau đó ôm nhau ngủ.
Lễ tình nhân Lâm Thượng Khiêm mua một bó hoa hồng cắm vào bình hoa ở đầu giường. Một đêm đó hai người triền miên đến cực điểm, Lâm Thượng Khiêm thì thào yêu ngữ, từng chút từng chút va chạm phụ thân đang mê loạn dưới thân mình.
Cuối cùng hai người chăm chú ôm nhau, hứa cùng nhau đối mặt với tương lai phía trước.
Lâm Ngôn Ôn tha thứ cho sai lầm lúc trước quá khích của hắn đối với mình.
Nhưng trong lòng lại cảm khái, nói không chừng như thế cũng tốt.
Tác giả :
Cường