Nữ Vương Trở Về, Tổng Giám Đốc Chớ Trốn
Chương 74: Hứng thú
Cô xin thề, người đàn ông này tuyệt đối là người đẹp trai tiếp theo cô nhìn thấy sau Lãnh Liệt Hàn, Sở Thiên Ngạo và Đường Sâm. Anh ta quá đẹp trai.
“Hix. . . " Người đàn ông nhìn vào vẻ mặt nhàn nhã lại mang theo một chút xa cách của Hạ Du Huyên ở bên cạnh. Trong ánh mắt chợt lóe lên một chút nghiền ngẫm rồi biến mất rất nhanh.
"Ừm. . . Có thể…" Người đàn ông làm bộ chăm chú suy tư một chút, rồi gật đầu nói.
"Vậy thì nhanh lên một chút, nhanh lên một chút." Nói xong, Mộc Y Sương vội lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị bấm số. Hạ Du Huyên không nói gì nhìn cô gái mê trai tới cực điểm này.
"Tôi tên Liệt Diễm, mới du học nước ngoài về, hiện đang làm bác sĩ thực tập cho bệnh viện Đệ Nhất." Liệt Diễm nhàn nhạt cười.
"Bác sĩ?" Hạ Du Huyên cau mày. Người đàn ông này xem ra rất hòa nhã lịch sự. Có điều, nội tâm lại chôn dấu một loại khí tức âm lãnh. Chỉ là rất khó phát hiện, hoặc là anh ta cố tình ẩn dấu bản chất thật bên trong con người mình.
"Tiểu thư hình như có hoài nghi đối với tôi?" Độ cong khóe miệng Liệt Diễm càng lúc càng lớn. Không hổ là cô gái của Lãnh đại đương gia, lại có thể lộ ra một chút khí thế vương giả. Con gái mà cũng có khí thế vương giả, thật đúng là hiếm thấy.
"Không có, chỉ là có chút nghi hoặc. Tôi cảm thấy anh sẽ là. . . Cảnh sát đấy." Hạ Du Huyên có ngụ ý nói.
"Ai? Tôi cũng cảm thấy tiên sinh Liệt Diễm anh nên làm cảnh sát, vô hình chung để lộ ra một loại khí phách." Mộc Y Sương gật đầu, cười nói.
"Ồ? Vậy sao? Nhưng mà thể chất của tôi hơi kém, không thích hợp làm cảnh sát, không thể làm gì khác hơn là làm bác sĩ, vì suy nghĩ cho sức khỏe của mình, cũng vì sức khỏe của người khác." Liệt Diễm giải thích, còn cố ý ho khan hai tiếng.
"Ồ. . Vậy là chúng tôi hiểu lầm anh rồi." Hạ Du Huyên nói xong, điện thoại di động liền vang lên.
Nhìn thấy tên người gọi đến, nhếch miệng cười một tiếng "Chúng tôi có chút việc, xin đi trước. Khi nào có cơ hội nhất định sẽ báo đáp tiên sinh Liệt Diễm."
Nói xong, lôi kéo Mộc Y Sương rời khỏi phố lớn.
Liệt Diễm nhìn theo bóng lưng Hạ Du Huyên rời đi, nhếch miệng cười âm lãnh "Cô gái này thật thú vị. Vẫn là cô gái đầu tiên làm mình nổi lên hứng thú."
--- ------ --- ----
Biệt thự gần biển
Lãnh Liệt Hàn và Đường Sâm từ sớm đã ngồi trên sofa trong phòng khách chờ đợi hai cô gái. Ngân Long và Thanh Long vẫn đứng bên cạnh như cũ.
Hạ Du Huyên lôi kéo Mộc Y Sương bước vào, đi đến trước mặt hai người.
Lãnh Liệt Hàn lười biếng ngẩng đầu lên, quét mắt nhìn Hạ Du Huyên từ trên xuống dưới một lượt, cuối cùng ánh mắt dừng lại vị trí hai cô gái đang nắm tay nhau, ánh mắt lạnh lẽo.
Đường Sâm nhanh chóng đứng dậy, tách tay hai người ra, quay về phía Lãnh Liệt Hàn nói "Hàn, Huyên Huyên. Lão gia nhà tôi muốn gặp cô gái nhà tôi , tôi đi trước đây."
Lãnh Liệt Hàn nhìn chằm chằm về phía Đường Sâm, giống như đang nói rằng, cậu mà đem móng vuốt của cô gái nhà cậu tách ra khỏi bàn tay bảo bối nhà tôi chậm một chút nữa thôi, tôi sẽ sai người chặt đứt tay cô ta.
Đường Sâm lôi kéo Mộc Y Sương nhanh chóng rời đi. Ngân Long cùng Thanh Long cũng thức thời rời đi, bằng không, nếu như làm phiền Lãnh đại đương gia, không biết đương gia sẽ đem bọn họ phân phó đi đến nơi nào ‘Bảo vệ môi trường’.
Lãnh Liệt Hàn cong cong khóe môi "Lại đây."
Hạ Du Huyên ngoan ngoãn đi đến, còn chưa kịp ngồi xuống, đã bị một luồng sức mạnh kéo xuống. Cái mông an vị trên đùi Lãnh Liệt Hàn.
“Hix. . . " Người đàn ông nhìn vào vẻ mặt nhàn nhã lại mang theo một chút xa cách của Hạ Du Huyên ở bên cạnh. Trong ánh mắt chợt lóe lên một chút nghiền ngẫm rồi biến mất rất nhanh.
"Ừm. . . Có thể…" Người đàn ông làm bộ chăm chú suy tư một chút, rồi gật đầu nói.
"Vậy thì nhanh lên một chút, nhanh lên một chút." Nói xong, Mộc Y Sương vội lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị bấm số. Hạ Du Huyên không nói gì nhìn cô gái mê trai tới cực điểm này.
"Tôi tên Liệt Diễm, mới du học nước ngoài về, hiện đang làm bác sĩ thực tập cho bệnh viện Đệ Nhất." Liệt Diễm nhàn nhạt cười.
"Bác sĩ?" Hạ Du Huyên cau mày. Người đàn ông này xem ra rất hòa nhã lịch sự. Có điều, nội tâm lại chôn dấu một loại khí tức âm lãnh. Chỉ là rất khó phát hiện, hoặc là anh ta cố tình ẩn dấu bản chất thật bên trong con người mình.
"Tiểu thư hình như có hoài nghi đối với tôi?" Độ cong khóe miệng Liệt Diễm càng lúc càng lớn. Không hổ là cô gái của Lãnh đại đương gia, lại có thể lộ ra một chút khí thế vương giả. Con gái mà cũng có khí thế vương giả, thật đúng là hiếm thấy.
"Không có, chỉ là có chút nghi hoặc. Tôi cảm thấy anh sẽ là. . . Cảnh sát đấy." Hạ Du Huyên có ngụ ý nói.
"Ai? Tôi cũng cảm thấy tiên sinh Liệt Diễm anh nên làm cảnh sát, vô hình chung để lộ ra một loại khí phách." Mộc Y Sương gật đầu, cười nói.
"Ồ? Vậy sao? Nhưng mà thể chất của tôi hơi kém, không thích hợp làm cảnh sát, không thể làm gì khác hơn là làm bác sĩ, vì suy nghĩ cho sức khỏe của mình, cũng vì sức khỏe của người khác." Liệt Diễm giải thích, còn cố ý ho khan hai tiếng.
"Ồ. . Vậy là chúng tôi hiểu lầm anh rồi." Hạ Du Huyên nói xong, điện thoại di động liền vang lên.
Nhìn thấy tên người gọi đến, nhếch miệng cười một tiếng "Chúng tôi có chút việc, xin đi trước. Khi nào có cơ hội nhất định sẽ báo đáp tiên sinh Liệt Diễm."
Nói xong, lôi kéo Mộc Y Sương rời khỏi phố lớn.
Liệt Diễm nhìn theo bóng lưng Hạ Du Huyên rời đi, nhếch miệng cười âm lãnh "Cô gái này thật thú vị. Vẫn là cô gái đầu tiên làm mình nổi lên hứng thú."
--- ------ --- ----
Biệt thự gần biển
Lãnh Liệt Hàn và Đường Sâm từ sớm đã ngồi trên sofa trong phòng khách chờ đợi hai cô gái. Ngân Long và Thanh Long vẫn đứng bên cạnh như cũ.
Hạ Du Huyên lôi kéo Mộc Y Sương bước vào, đi đến trước mặt hai người.
Lãnh Liệt Hàn lười biếng ngẩng đầu lên, quét mắt nhìn Hạ Du Huyên từ trên xuống dưới một lượt, cuối cùng ánh mắt dừng lại vị trí hai cô gái đang nắm tay nhau, ánh mắt lạnh lẽo.
Đường Sâm nhanh chóng đứng dậy, tách tay hai người ra, quay về phía Lãnh Liệt Hàn nói "Hàn, Huyên Huyên. Lão gia nhà tôi muốn gặp cô gái nhà tôi , tôi đi trước đây."
Lãnh Liệt Hàn nhìn chằm chằm về phía Đường Sâm, giống như đang nói rằng, cậu mà đem móng vuốt của cô gái nhà cậu tách ra khỏi bàn tay bảo bối nhà tôi chậm một chút nữa thôi, tôi sẽ sai người chặt đứt tay cô ta.
Đường Sâm lôi kéo Mộc Y Sương nhanh chóng rời đi. Ngân Long cùng Thanh Long cũng thức thời rời đi, bằng không, nếu như làm phiền Lãnh đại đương gia, không biết đương gia sẽ đem bọn họ phân phó đi đến nơi nào ‘Bảo vệ môi trường’.
Lãnh Liệt Hàn cong cong khóe môi "Lại đây."
Hạ Du Huyên ngoan ngoãn đi đến, còn chưa kịp ngồi xuống, đã bị một luồng sức mạnh kéo xuống. Cái mông an vị trên đùi Lãnh Liệt Hàn.
Tác giả :
Băng Đồng M