Nữ Vương Trở Về, Tổng Giám Đốc Chớ Trốn
Chương 136: Binh đoàn Nữ Tử
Quán bar
Trong không khí hỗn tạp tràn ngập mùi rượu cùng thuốc lá, âm nhạc mở tới mức tối đa, cơ hồ muốn phá hủy lỗ tai người khác. Trên sàn nhảy, cả nam lẫn nữ đều đang điên cuồng nhảy múa, vặn vặn vòng eo, lắc lắc cái mông. Đám con gái thì ăn mặc vô cùng mát mẻ, cười hi hi ha ha, dùng giọng điệu ngả ngớn khiêu khích dục hỏa đàn ông. Còn đám đàn ông lại vừa uống rượu vừa cùng nhóm con gái ăn chơi trác táng.
Trong quầy bar
Có một cô gái với mái tóc đỏ rượu hơi xoăn xoăn dài tới ngang eo, trên người tràn đầy khí chất nữ vương. Hai hàng mi vừa dài vừa tinh tế, đôi mắt to màu hồng vô cùng xinh đẹp, cánh mũi cao thẳng xinh xắn, đôi môi hồng nộn như cánh hoa anh đào. Da thịt trắng nõn mịn màng, gương mặt tinh xảo đến cực điểm. Dáng người cao gầy hoàn mỹ.
Trên người là một chiếc áo màu đen hở vai, bên dưới là một chiếc quần soóc ngắn màu trắng, đi kèm với dây đai màu xanh bằng da mịn màng cùng đôi giày cao gót thủy tinh màu hồng cao đến bảy phân.
Trên bờ vai trần trắng nõn, có một con rắn mỹ lệ tựa như san hô, thân hình cực nhỏ, nằm gọn trên đầu vai không hề nhúc nhích. Chỉ đến khi phun ra lưỡi rắn, người khác mới biết đó là rắn thật, là một con rắn sống!!
Bên cạnh, là bốn cô gái với bốn phong cách khác nhau, nhưng cũng cùng mặc một loại quần áo, vô cùng cao ngạo, kẻ đứng người ngồi xung quanh cô gái tóc đỏ.
Năm người là năm loại mỹ nhân hiếm thấy. Chỉ là cô gái có mái tóc màu đỏ ngồi ở giữa dường như mỹ lệ hơn một chút.
"Đầu, Khi nào thì chúng ta bắt đầu hành động a." Hề Linh với mái tóc đen thẳng, đáng yêu chu miệng lên.
"Ngu ngốc, Đầu có suy tính của riêng mình, ai cần cậu lo a." Mộc Nhĩ với mái tóc quăn màu lam, gõ một phát lên đầu Hề Linh.
"Vội như vậy làm cái gì?" Lạc Tình cũng với mái tóc quăn màu lam, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh uống cocktail.
"Được rồi, đừng ầm ĩ nữa." Hồng Nguyệt với mái tóc đen thẳng là người tỉnh táo nhất, im lặng nhất, nhẹ nhàng nhíu nhíu mày.
"Nhìn thấy bên kia không?" Hạ Du Huyên nhếch môi, ngón tay thon dài di chuyển, chỉ vào một góc sáng sủa, nơi Cảnh Hồng đang không ngừng ôm từng cô gái một.
Mấy năm nay, bọn họ nắm giữ trong tay toàn bộ tư liệu về nhà họ Liệt. Bao gồm toàn bộ tư liệu về tất cả các nhân vật ở trong đó.
Mà Cảnh Hồng này, là một tên ham mê sắc đẹp. Tuy cũng tính là đẹp trai, chỉ là tính cách này của hắn, khiến cho người ta chán ghét đến cực điểm.
"Ừm. Đó chính là Cảnh Hồng, một trong những kẻ Đầu muốn tự tay xử lý." Hề Linh bĩu môi.
"Ừm. Đúng vậy a, ta chỉ muốn một cánh tay của hắn, những cái khác tùy mọi người chơi đùa." Hạ Du Huyên đứng dậy, từ từ bước về phía Cảnh Hồng.
Bốn cô gái còn lại đứng tại chỗ, nhìn về phía bóng dáng yêu mị, nhếch môi cười nhẹ.
"Đại ca, đại ca, mau nhìn kìa, vị mỹ nữ đó, vị mỹ nữ đẹp nhất đó đang đi về phía chúng ta." Tên tiểu đệ bên cạnh Cảnh Hồng vô cùng kinh hỉ, ra sức lôi kéo người đàn ông đang không ngừng vận động.
"Hử?" Cảnh Hồng nhếch môi, buông cô gái dưới thân ra.
"Ưm. . .Cảnh Hồng đại nhân. . . Người ta vẫn còn muốn." Cô gái kia không thèm để ý tới toàn thân trống trơn bị người khác nhìn thấy, càng thêm không biết xấu hổ tiến sát lại gần Cảnh Hồng.
Trong không khí hỗn tạp tràn ngập mùi rượu cùng thuốc lá, âm nhạc mở tới mức tối đa, cơ hồ muốn phá hủy lỗ tai người khác. Trên sàn nhảy, cả nam lẫn nữ đều đang điên cuồng nhảy múa, vặn vặn vòng eo, lắc lắc cái mông. Đám con gái thì ăn mặc vô cùng mát mẻ, cười hi hi ha ha, dùng giọng điệu ngả ngớn khiêu khích dục hỏa đàn ông. Còn đám đàn ông lại vừa uống rượu vừa cùng nhóm con gái ăn chơi trác táng.
Trong quầy bar
Có một cô gái với mái tóc đỏ rượu hơi xoăn xoăn dài tới ngang eo, trên người tràn đầy khí chất nữ vương. Hai hàng mi vừa dài vừa tinh tế, đôi mắt to màu hồng vô cùng xinh đẹp, cánh mũi cao thẳng xinh xắn, đôi môi hồng nộn như cánh hoa anh đào. Da thịt trắng nõn mịn màng, gương mặt tinh xảo đến cực điểm. Dáng người cao gầy hoàn mỹ.
Trên người là một chiếc áo màu đen hở vai, bên dưới là một chiếc quần soóc ngắn màu trắng, đi kèm với dây đai màu xanh bằng da mịn màng cùng đôi giày cao gót thủy tinh màu hồng cao đến bảy phân.
Trên bờ vai trần trắng nõn, có một con rắn mỹ lệ tựa như san hô, thân hình cực nhỏ, nằm gọn trên đầu vai không hề nhúc nhích. Chỉ đến khi phun ra lưỡi rắn, người khác mới biết đó là rắn thật, là một con rắn sống!!
Bên cạnh, là bốn cô gái với bốn phong cách khác nhau, nhưng cũng cùng mặc một loại quần áo, vô cùng cao ngạo, kẻ đứng người ngồi xung quanh cô gái tóc đỏ.
Năm người là năm loại mỹ nhân hiếm thấy. Chỉ là cô gái có mái tóc màu đỏ ngồi ở giữa dường như mỹ lệ hơn một chút.
"Đầu, Khi nào thì chúng ta bắt đầu hành động a." Hề Linh với mái tóc đen thẳng, đáng yêu chu miệng lên.
"Ngu ngốc, Đầu có suy tính của riêng mình, ai cần cậu lo a." Mộc Nhĩ với mái tóc quăn màu lam, gõ một phát lên đầu Hề Linh.
"Vội như vậy làm cái gì?" Lạc Tình cũng với mái tóc quăn màu lam, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh uống cocktail.
"Được rồi, đừng ầm ĩ nữa." Hồng Nguyệt với mái tóc đen thẳng là người tỉnh táo nhất, im lặng nhất, nhẹ nhàng nhíu nhíu mày.
"Nhìn thấy bên kia không?" Hạ Du Huyên nhếch môi, ngón tay thon dài di chuyển, chỉ vào một góc sáng sủa, nơi Cảnh Hồng đang không ngừng ôm từng cô gái một.
Mấy năm nay, bọn họ nắm giữ trong tay toàn bộ tư liệu về nhà họ Liệt. Bao gồm toàn bộ tư liệu về tất cả các nhân vật ở trong đó.
Mà Cảnh Hồng này, là một tên ham mê sắc đẹp. Tuy cũng tính là đẹp trai, chỉ là tính cách này của hắn, khiến cho người ta chán ghét đến cực điểm.
"Ừm. Đó chính là Cảnh Hồng, một trong những kẻ Đầu muốn tự tay xử lý." Hề Linh bĩu môi.
"Ừm. Đúng vậy a, ta chỉ muốn một cánh tay của hắn, những cái khác tùy mọi người chơi đùa." Hạ Du Huyên đứng dậy, từ từ bước về phía Cảnh Hồng.
Bốn cô gái còn lại đứng tại chỗ, nhìn về phía bóng dáng yêu mị, nhếch môi cười nhẹ.
"Đại ca, đại ca, mau nhìn kìa, vị mỹ nữ đó, vị mỹ nữ đẹp nhất đó đang đi về phía chúng ta." Tên tiểu đệ bên cạnh Cảnh Hồng vô cùng kinh hỉ, ra sức lôi kéo người đàn ông đang không ngừng vận động.
"Hử?" Cảnh Hồng nhếch môi, buông cô gái dưới thân ra.
"Ưm. . .Cảnh Hồng đại nhân. . . Người ta vẫn còn muốn." Cô gái kia không thèm để ý tới toàn thân trống trơn bị người khác nhìn thấy, càng thêm không biết xấu hổ tiến sát lại gần Cảnh Hồng.
Tác giả :
Băng Đồng M