Nữ Vương Thét Chói Tai!
Chương 1: Nữ vương thác loạn* (1)
Edit: Sa Nhi - Shadowysady
*Mọi tên các vị diện/thế giới đều do editor chia và đặt tên để mọi người có thể dễ theo dõi và hiểu rõ hơn quá trình trưởng thành của nhân vật, trong bản gốc, tất cả chỉ là số chương.
⁄(⁄ ⁄ ⁄ω⁄ ⁄ ⁄)⁄
========================
Chúc Ương là người nơi khác học lên Đại học, bởi vì trong nhà có tiền, lại vốn được nuông chiều, cha mẹ cô bèn dứt khoát mua đứt một tòa biệt thự ở gần trường học cho cô.
Để cô khỏi phải chen chúc chịu khổ trong ký túc xá, đặng còn tập trung vào việc học.
Bất quá việc học có tập trung hay không thì khó mà nói, nhưng điều kiện sống một mình tốt như vậy, lại núi cao Hoàng đế ở xa, mọi điều kiện để ăn chơi đàng điếm hiển nhiên là đều có đủ cả.
Chúc Ương ở nơi này thường xuyên là đèn đuốc suốt đêm, trắng đêm thác loạn, tiếng âm nhạc ồn ào náo động làm các hộ gia đình lân cận rất bất mãn, nhiều lần còn bị người ta kéo đến tận nhà khiếu nại, thậm chí cảnh sát còn đã đến gõ cửa tận nơi, nhưng vẫn như cũ, mãi vẫn chẳng thèm sửa.
Mấy ngày nữa chính là sinh nhật của Chúc Ương, dựa vào thói ham hư vinh cùng hay khoe mẽ của cô, khẳng định lần này sẽ làm rất to, cho nên từ bây giờ đã bắt tay vào bắt đầu bố trí trang hoàng các kiểu.
Thỉnh thoảng cô cũng sẽ kéo một hai bạn bè tới hỗ trợ để đề ra các ý tưởng trang trí hoặc là đang cần người làm không công.
Hôm nay Chúc Ương là kéo người chị em nhôm nhựa[1] thân thiết Tạ Tiểu Manh tới ——
[1]: Nguyên văn " Tỷ muội plastic - 塑料花姐妹情: tình nghĩa giống hoa nhựa plastic, mặt ngoài vĩnh viễn không héo tàn, kì thực nội tâm lục đục với nhau, nhìn hai bên đều rất thân mật kỳ thật nói trở mặt liền trở mặt. Tương tự " chị em cây khế " đó nà:3
Đương nhiên, thân thiết theo như lời nói của Chúc Ương chẳng qua chỉ là khiêm tốn, trên thực tế người ở ngoài nhìn vào thì mấy thím chị em " thân thiết " kia, ngoài việc lấy Chúc Ương làm trung của hội chị em ra thì đều chỉ là tùy tùng của cô hết.
Mọi người thì cứ thích đứng từ góc độ đạo đức cao chỉ trỏ vào đám người này, nhưng thật ra, trong thâm tâm lại thầm nhịn không được mà mơ tưởng tới sự xa hoa lãng phí, khoe khoang rực rỡ tùy ý của bọn họ.
Thậm chí đã sớm có người cố gắng thay đổi sự khác biệt về trình độ để được mời đến tiệc tùng của Chúc Ương, bởi vì những mối quan hệ trong cái vòng tròn giàu có xinh đẹp này là rất đáng để khoe khoang, thậm chí còn có ẩn chứa không ít chỗ tốt để được nhờ về sau nữa.
Chúc Ương mở cửa, sai sử Tạ Tiểu Manh bê đống thùng chuyển phát nhanh vào nhà. Gần đây cô đều mua không ít các loại đồ trang trí online.
Tạ Tiểu Manh trong lòng thì phàn nàn, ngoài miệng lại nói: "Sao không thuê công ty nào làm về thiết kế trang trí làm hết ngay từ đầu? Cậu cũng đỡ phải ngày nào cũng bận rộn thế này nha."
Chúc Ương đáp: "Dù sao thì tôi cũng quá rảnh rỗi."
Tạ Tiểu Manh trong lòng thầm mắng, cô chẳng qua là chỉ đặt đơn trên mạng, cộng thêm cử động cơ mồm là cùng, kết quả là bận rộn còn không phải tới tay bọn họ sao?
Vào phòng, hai người đem hết đống hộp ném lên ghế sofa, bắt đầu bóc các gói chuyển phát nhanh ra.
Bóc được một nửa, Tạ Tiểu Manh bên này lại phát hiện ra một cái hộp dẹt dẹt, cô còn tưởng là Chúc Ương mua mấy cái khung ảnh để bàn.
Mở ra xem thì thấy: Dụ hoặc người đẹp gợi cảm trong phòng trống! Kịch chiến người mẫu Âu Mỹ tắm biển?
Tiêu đề quá trần trụi hương diễm làm Tạ Tiểu Manh phải nhìn Chúc Ương với ánh mắt ý vị sâu xa ——
"Ồ ~~~"
Chúc Ương vươn một tay đoạt lấy hộp đĩa CD kia lại, cười nhạo nói: "Ánh mắt của cậu là thế nào kia? Tưởng là tôi mua chắc? Chúc Ương này mà còn cần xem phim chắc? Hay là tôi sẽ xem cái thể loại giá rẻ, thấp kém này? Tưởng cứ dùng cái mác Âu Mỹ là sẽ có người thèm mua để xem khoai Tây khoai Ta thế nào chắc?"
Nói thế cũng khá đúng, Tạ Tiểu Manh bỗng cảm thấy hơi thất vọng.
Bất kể tính cách Chúc Ương có hãm thế nào, thì dung mạo xinh đẹp của cô cũng là hàng thật giá thật, chứ không thì cái chức đầu lĩnh hội chị em cũng đã không tới phiên cô.
Nói đơn giản, tướng mạo của cô nếu là tiến vào ngành giải trí, chẳng cần đề cập tới làm gì cao xa, chỉ cần làm bình hoa thôi cũng đã đủ nuôi sống chính mình.
Tạ Tiểu Manh còn đang muốn trêu chọc một câu " Vậy làm sao mà cậu bị bọn bán đĩa sex để mắt tới thế? "
Lại đã nghe được Chúc Ương nói tiếp: "Tôi đúng là sẽ mua đấy!"
Tiếp theo liền nhìn thấy cô hào hứng nhét đĩa CD vào trong đầu đọc, Tạ Tiểu Manh thiếu chút nữa đã bị sự thay đổi bất thình lình này làm lác cả mắt.
Chúc Ương vừa ấn phát đĩa CD, còn vừa rảnh cảnh cáo Tạ Tiểu Manh đừng có hòng nói lung tung, nếu cô mà nghe được bất kể cái gì phong phanh là sẽ lập tức đi nói cho người khác biết, "đây là do chính cô mang đến mời tôi cùng thưởng thức đấy".
Tạ Tiểu Manh lặng lẽ nhếch miệng, mẹ nó chứ, toàn bộ bán kính trăm dặm xung quanh Đại học, luận về châm ngòi đồn nhảm từ không thành có, ai còn có thể qua mặt được cô?
Đang còn nói chuyện thì hình ảnh trên TV đã bắt đầu chạy tới, mở màn là tiêu đề: Hot Disco điện ảnh Đông Kinh.
Ngay sau đó hình tượng lập tức chuyển cảnh đi vào một gian phòng trống, gian phòng bố trí đơn giản, tia sáng cũng chỉ lờ mờ.
Chúc Ương nghĩ thầm, quả nhiên là phù hợp với chủ đề, chỉ là cái màu sắc phim này không khỏi quá mức âm u, âm u đến mức làm người xem cảm thấy bị kiềm chế nặng nề, không giống phim nóng cho lắm, mà ngược lại, hợp với màn dạo đầu của phim kinh dị thì đúng hơn.
Vừa nghĩ như vậy, trong khung hình đã xuất hiện một cái ghế, sau đó một cô gái mặc một thân váy liền áo màu trắng đi tới ngồi xuống.
Người nọ móc ra một cái lược, từng chút từng chút một nhẹ nhàng chải đầu tóc đen nhánh, mềm mại trơn bóng của mình.
Tóc của cô gái khá đẹp, thế là lại càng làm nổi bật cái tướng mạo bình thường trở nên nhạt nhẽo.
Chúc Ương nhịn không được nói: "Nhan sắc cái cô này không được rồi! "
Lời này vừa vãi ra, không biết có phải là ảo giác hay không, mà động tác cô gái đang chải đầu trong khung hình dường như cứng đờ, ngay sau đó đã lại lập tức khôi phục động tác chải tóc máy móc đến quỷ dị.
Tạ Tiểu Manh càng nhìn lại càng thêm sợ hãi: "Cậu có cảm giác cái hình ảnh này khá quen không? Hung linh lúc nửa đêm trong cuốn băng nguyền rủa chết chóc của Sadako, không phải nội dung cũng là lúc đầu có một cô gái chải đầu sao?
Cùng lúc đó, hình ảnh cô gái trên màn hình rốt cục có phản ứng, cô ta ngẩng đầu, dường như thật sự đang đối mặt cùng hai người họ qua tấm màn hình ngăn cách.
Khóe môi chợt kéo ra một nụ cười mỉm làm người ta sợ chết khiếp, sau đó chậm rãi đứng dậy, xoay người lại ——
"Ai! Hóa ra đúng là phim sex Sadako thật à?" Gian phòng đang yên tĩnh im ắng lại đột nhiên vang lên tiếng kêu bừng tỉnh đại ngộ của Chúc Ương.
"Hả?" Đến cả Tạ Tiểu Manh đang bị dọa đến cứng cả họng cũng không nhịn được mà tỉnh mộng.
Lại nghe Chúc Ương giải thích: "Trước đó có cái một show tạp kĩ hài hước, khách mời nữ có nói mình thích xem các loại phim người lớn, Âu Mỹ Nhật Hàn, nhưng lại chính là phim kinh dị, cái này vừa nói ra đã làm cả đám người ồn ào ngạc nhiên đấy. Sau đó còn đề cử phim Sadako này đấy, hình như trước đó có cả phim "Chân tình của Ô Yêu Vương" đã kinh ngạc lắm rồi, thế mà còn có cả Sadako nữa?"
"Đoạn biên tập cái show kia vẫn còn được lưu truyền rộng rãi trên mạng đấy! "
Cô kiểu nói này Tạ Tiểu Manh hình như cũng nhớ ra: "Không thể nào?"
Chúc Ương lại nói: "Làm sao mà không thể? Chỉ cần có thể kiếm tiền thì những người kia sao lại không thể đóng? Cái phim này vừa kịch liệt vừa hot lắm, cậu chờ xem, lát nữa khẳng định sẽ có thanh niên dũng mãnh xuất hiện ngay sau lưng nữ quỷ rồi hành sự như thế luôn."
"Còn có cả cosplay nhân vật kinh dị nổi tiếng đi ra biển cho chụp ảnh cùng lấy tiền, đầu mấy người này nghĩ cơ hội buôn bán đúng là không tệ a."
Chúc Ương tiện tay bóc một gói khoai tây chiên: "Bầu không khí gai người cũng làm khá đấy chứ, rất giống nguyên tác còn gì, chỉ có điều nữ chính quả thực quá xấu, nhìn dáng người cũng chẳng có gì đặc biệt, có khi để đóng được phim sex toàn bộ phải nhờ vào mánh khóe quá."
Lời vừa mới dứt đã thấy cô gái trên TV quay người, hướng về phía chiếc cửa sổ duy nhất trong phòng bước đến, trước khi đến cửa còn quay mặt lại nhìn, ánh mắt vốn đã âm trầm làm người ta sợ hãi, dường như nhìn về phía Chúc Ương còn đặc biệt càng thêm cay nghiệt.
Sau đó nữ tử xoay người nhảy xuống cửa sổ, biến mất khỏi khung hình, gian phòng trong phim vẫn như cũ, nhưng hình ảnh lại dần dần biến thành màu đen.
Toàn phim hoàn!
Chúc Ương cũng đần thối mặt, không có thanh niên cường tráng, cũng không có nữ quỷ từ âm trầm thẹn thùng trở nên nhiệt tình khuấy động, cũng chả có bạch bạch bạch luôn!
Cái này mẹ nó chưa gì đã xong phim rồi?
Cô đang muốn mắng, nhưng so với lời còn chưa kịp ra khỏi miệng, tiếng chuông điện thoại di động đã lại vang lên trước một bước.
Lúc này ánh sáng trong phòng không hiểu sao cứ lờ mờ, tiếng chuông lại đột nhiên vang lên làm hai người đều giật cả mình.
Chúc Ương không kiên nhẫn lấy điện thoại ra từ trong túi, trên màn hình lại hiện lên một dãy số xa lạ.
Vừa nhấn kết nối, đầu dây bên kia đã truyền tới một giọng nữ âm u thô ráp, khàn khàn như củi khô: "S-Seven day!"
Sự yên tĩnh và trống trải sẽ làm phóng đại dù là tiếng động nhỏ bé nhất, Chúc Ương không bật loa ngoài, thế nhưng Tạ Tiểu Manh lại rõ ràng nghe được nội dung từ đầu điện thoại bên kia.
Sắc mặt cả người Tạ Tiểu Manh đã trắng bệch, mồ hôi lạnh vã ra như tắm, từ khi đĩa CD kia bắt đầu chiếu, toàn bộ bầu không khí đều trở nên ngạt thở đến quỷ dị.
Nhưng Chúc Ương nghe xong lại giận không chỗ phát tiết: "Sờ-sờ-sờ, sờ cái đầu mẹ mày à, phát âm còn chưa đúng tiêu chuẩn mà dám cosplay "Ác linh lúc nửa đêm" bản Mỹ, chị đây thừa biết đây là trò đùa ác ý của đám loser chúng mày rồi nhá. Cứ thích làm trò thế làm gì, mà chị mày hỏi thật chứ, đóng phim đã dùng gái Châu Á rồi, sao còn thiết lập cái khung cảnh ngoại lai Âu Mỹ làm đéo gì? Cũng không sợ không quen khí hậu thổ nhưỡng à, dislike!"
Khó chịu cúp điện thoại, Chúc Ương đứng phắt dậy: "Lãng phí thời gian, chúng ta tiếp tục trang trí thôi."
Nhưng trước giờ Tạ Tiểu Manh đối với cô luôn nói gì nghe nấy, giờ phút này lại lập tức đứng lên, bờ môi trắng bệch, giọng nói cũng đã run rẩy: "Cậu, cậu thật sự cho rằng cái kia chỉ là đùa ác ý sao?"
Chúc Ương không hiểu hỏi lại: "Còn không phải chắc? Cậu thật đúng là, còn tin tưởng là cái con Sadako tông dật nhà quê kia sẽ từ TV leo ra nữa chắc?"
Vừa nói Chúc Ương đã vừa lấy đĩa CD ra, lấy cả hộp trên bàn ném bộp vào thùng rác.
Tạ Tiểu Manh nuốt một ngụm nước bọt: "Cậu nghĩ được thế là tốt rồi, sao mình cứ cảm thấy việc này không ổn lắm, mà cậu không cảm thấy phòng này đột nhiên trở nên âm u sao?"
"Cậu nói nhà ai âm u đấy?" Chúc Ương nhíu mày.
Tạ Tiểu Manh không dám đắc tội với cô, nhưng cảm giác gai ốc sởn lên mãnh liệt như có gai ở sau lưng lại làm cô ta không dám ở lại nơi này thêm nữa: "Không có, mình, mình đột nhiên thấy hơi mệt, mình đi về trước nhé, hôm nào sẽ lại đến giúp cậu trang trí sau."
Chúc Ương thấy chân Tạ Tiểu Manh cũng đều đang run lẩy bẩy, trong lòng thầm khinh bỉ, cũng lười nhác chẳng muốn nhìn cái bộ dạng sợ hãi xui xẻo này của cô ta nữa, liền phất phất tay: "Thôi đi đi, đi đi!"
Tạ Tiểu Manh như được đại xá, vừa cầm lên túi xách muốn rời đi đã lại bị Chúc Ương gọi giật lại ——
"Thuận đường thì xách túi rác ra ngoài ném luôn nhé."
Cái kiểu sai phái này, Tạ Tiểu Manh cả các nữ sinh chung quanh Chúc Ương đã sớm quen thuộc, bình thường cũng cũng chỉ thầm bĩu môi trong lòng nhưng cũng chẳng cảm thấy có gì quá đáng, nhưng vừa vặn, lúc này cái đĩa CD khủng bố kia còn đang nằm trong túi rác đấy.
Tạ Tiểu Manh hơi lưỡng lự, nhưng dưới dâm uy của Chúc Ương, rốt cuộc đành phải nhón nhón ngón tay xách theo rác rưởi ra khỏi cửa.
Kế hoạch hôm nay của Chúc Ương là bày biện cụ thể bố cục trang trí ra, bởi vì Tạ Tiểu Manh là thiết kế chuyên nghiệp nên Chúc Ương mới tìm cô ta đến, kết quả lại bị một cái băng ghi hình làm chậm trễ, chuyện gì cũng không làm được nữa.
Trong lòng Chúc Ương sau khi thầm rủa xả xong, lại thực sự cảm giác được, trong phòng dường như thật sự có cảm giác lạnh lẽo làm người ta rất khó chịu.
Loại khí lạnh giống như là bám vào tận sâu bên trong lỗ chân lông, sự bực bội ngột ngạt cũng như bóng với hình dính dấp lấy thân thể.
Chúc Ương tắt điều hoà không khí đu, nhiệt độ tháng sáu khá cao nên không bao lâu đã lại làm trong phòng trở nên khô nóng, trước kia, gặp phải tình huống này Chúc Ương đã sớm kêu gào không chịu nổi.
Nhưng bây giờ cô vậy mà cảm thấy vừa vặn, phảng phất như cái loại lạnh lẽo này bây giờ mới bị triệt tiêu.
Điều này cũng ít nhiều khiến Chúc Ương khẽ run rẩy, bất quá, lúc này ý nghĩ của cô mới chỉ dừng lại ở "đều là thần hồn nát thần tính, tự mình dọa mình cả ", còn cho rằng đây là do bản thân bị bộ dạng sợ hãi của Tạ Tiểu Manh ảnh hưởng đến.
Cô lấy điện thoại ra order thức ăn ngoài, còn định tranh thủ thời gian chờ ship đi tắm qua nước nóng.
Việc làm ăn của ông bà Chúc luôn bận bịu, lúc trước, khi mua căn biệt thự này cho con gái thậm chí còn không tới được tận nơi, toàn bộ hành trình đều do trợ lý xử lý, mua xong cái là có thể xách hành lý vào ở luôn.
Cô đã ở chỗ này gần ba năm, bởi vì thường xuyên mời hội bạn bè đàn đúm tới chơi nên cũng không ngại một mình quạnh quẽ.
Vòi hoa sen phun xuống dòng nước tưới vào trên người cô, ủ ấm lỗ chân lông toàn thân đều thư sướng, cảm giác âm lãnh kia lại biến mất thêm phân nửa nữa.
Chúc Ương thầm nghĩ quả nhiên đúng là thần hồn nát thần tính, vừa chuẩn bị lấy dầu gội gội đầu, đột nhiên lại phát hiện, trên gạnh men sứ trắng noãn của phòng tắm, bỗng có mấy sợi tóc dài đen nhánh.
Chúc Ương thận trọng đưa tay ra, thuận tiện lại gỡ tóc của chính mình xuống, cứ như vậy nhẹ nhàng như không, lập tức trong tay đã có thêm một lọn tóc rơi xuống.
Nàng ngẩng phắt đầu lên, trong gương phòng tắm là biểu cảm kinh hãi của chính cô, từng lọn từng lọn tóc đều đang trôi theo dòng nước, làm lộ ra toàn bộ da đầu như xuất hiện bệnh rụng tóc.
Chúc Ương đang muốn thét lên, bỗng nhiệt độ ấm áp vừa phải của nước lại đột nhiên trở thành nóng bỏng, cứ như đang đổ nước sôi xuống đầu vậy.
Cô theo phản xạ định tránh ra khỏi phạm vi vòi hoa sen, khuỷu tay lại đập phải chỗ nào đó, đau đến điếng cả người, cả người như lập tức hồi hồn tỉnh táo.
Chúc Ương lại nhìn xuống mặt đất, chẳng có mảng tóc nào, ngoại trừ bình thường một ít sợi tóc khi gội đầu kiểu gì cũng vương vãi ra.
Lại bận bịu soi gương thêm lần nữa, giờ cô mới cuống cuồng nhẹ nhàng thở ra, tóc vẫn còn nhiều lắm, không thành đứa trọc rồi.
Cẩn thận vừa sờ lại vừa kéo, sau khi xác định da lông đầu đều không sao cả, Chúc Ương cũng không dám cứ ở trong này chờ lâu, vội đóng vòi hoa sen lại rồi trùm khăn tắm ra ngoài.
Vừa ra khỏi phòng tắm đã có điện thoại của em trai liên tiếp gọi tới, không cần phải nói cũng biết là hắn lại nhấn mạnh chuyện được báo đỗ nguyện vọng thi vào đại học ở đây rồi, đến lúc đó còn muốn tới ở chung với cô nữa.
Chúc Ương vừa nhắc đến việc này là đã nổi điên, cô vốn quen ở đây một mình tự do tiêu sái, điên rồi mới có thể nghĩ quẩn đi sống cùng với em trai, tự dưng lại bị hạn chế mọi thứ.
Mắng em trai một trận xong, có vẻ như cảm xúc phẫn nộ đã hòa tan sợ hãi, Chúc Ương lại thảnh thơi lau khô tóc, thay xong quần áo, lúc này thức ăn bên ngoài cũng vừa ship đến.
Cơm nước xong xuôi, cô nằm trên giường định tìm phim xem một chút rồi chuẩn bị đi ngủ, nhưng không hiểu sao trong lòng cứ luôn thấy bất an.
Thế là lại xoay người mở ra công cụ tìm kiếm, search "Băng ghi hình kinh dị, Sadako" đúng những từ mấu chốt của hình ảnh.
Quả nhiên kết quả trả về phần lớn là xoay xung quay đống phim người lớn hết, còn có mấy cái tiêu đề gì mà "Sadako đại chiến Thần côn" ; "Sadako đại chiến Kayako" ; "Sadako avi".
Tóm lại là nhìn trọn bộ tựa đề thì hình như nhà sản xuất đã lôi cả lò các nhân vật kinh dị ra mà đặt tên.
Click xem hơn trăm cái kết quả, cuối cùng vẫn là chẳng thu hoạch được gì.
Chúc Ương hơi thất vọng, lại cũng hơi thấy may mắn, lúc này mới ném điện thoại ra ngủ thiếp đi.
Nửa đêm tự dưng quá mót tỉnh lại, cô mơ mơ màng màng bật đèn rời giường đi nhà xí.
Đi xong rồi, lúc đang rửa tay, Chúc Ương hình như có nhận ra điều gì mà chậm rãi ngẩng đầu ——
Lại thấy hình ảnh trong gương chiếu ra lại không phải khuôn mặt của cô.
Tướng mạo tầm thường, tóc dài thẳng đen bóng, váy liền áo màu trắng, chính là cô gái trong băng ghi hình buổi chiều kia.
Chúc Ương đờ ra mất gần nửa phút, sau đó hai hàng nước mắt lã chã lập tức rơi xuống, biểu lộ trên mặt là cực kỳ tuyệt vọng bất lực.
Nữ quỷ thấy cô rốt cục cũng phải kinh hoàng chật vật, trong ánh mắt cay nghiệt cũng không nhịn được mà lộ ra sự đắc ý.
Thế nhưng đã lại nghe đũy bitch này vừa khóc vừa mở miệng nói: "Con mẹ nó mày dọa thì cứ dọa thôi có được không, có thể đừng dùng cái chiêu này không? Chị mày vừa nhìn còn chưa kịp phản ứng, còn tưởng rằng mặt mình tự dưng lại dài như vậy chứ."
"Tao mà có bộ dạng xấu thế này thì còn cần mày đến dọa chắc? Đến bản thân còn không muốn sống rồi thì còn cái quái gì phải sợ nữa?"
"Quả nhiên nữ quỷ quá độc ác mà, con mẹ nó đúng là sẽ làm người ta nhìn thấy cái mặt mình sợ hãi nhất có khác."
Nữ quỷ: "......"
Giờ nó muốn dẹp cmn cái quy tắc bảy ngày kia đi, hiện tại muốn lập tức lập tức chơi chết con bitch này có được không?
*
Tác giả có lời muốn nói: Ha ha ha, nữ chính chính là đại biểu cho các đũy bitch xấu tính xinh đẹp chỉ thích đẹp, gần đây đều thích hù dọa loại người này ha ha ha ha!
===============
#sha: Các thím có thấy 1 chương dài vl ko =)))))
*Mọi tên các vị diện/thế giới đều do editor chia và đặt tên để mọi người có thể dễ theo dõi và hiểu rõ hơn quá trình trưởng thành của nhân vật, trong bản gốc, tất cả chỉ là số chương.
⁄(⁄ ⁄ ⁄ω⁄ ⁄ ⁄)⁄
========================
Chúc Ương là người nơi khác học lên Đại học, bởi vì trong nhà có tiền, lại vốn được nuông chiều, cha mẹ cô bèn dứt khoát mua đứt một tòa biệt thự ở gần trường học cho cô.
Để cô khỏi phải chen chúc chịu khổ trong ký túc xá, đặng còn tập trung vào việc học.
Bất quá việc học có tập trung hay không thì khó mà nói, nhưng điều kiện sống một mình tốt như vậy, lại núi cao Hoàng đế ở xa, mọi điều kiện để ăn chơi đàng điếm hiển nhiên là đều có đủ cả.
Chúc Ương ở nơi này thường xuyên là đèn đuốc suốt đêm, trắng đêm thác loạn, tiếng âm nhạc ồn ào náo động làm các hộ gia đình lân cận rất bất mãn, nhiều lần còn bị người ta kéo đến tận nhà khiếu nại, thậm chí cảnh sát còn đã đến gõ cửa tận nơi, nhưng vẫn như cũ, mãi vẫn chẳng thèm sửa.
Mấy ngày nữa chính là sinh nhật của Chúc Ương, dựa vào thói ham hư vinh cùng hay khoe mẽ của cô, khẳng định lần này sẽ làm rất to, cho nên từ bây giờ đã bắt tay vào bắt đầu bố trí trang hoàng các kiểu.
Thỉnh thoảng cô cũng sẽ kéo một hai bạn bè tới hỗ trợ để đề ra các ý tưởng trang trí hoặc là đang cần người làm không công.
Hôm nay Chúc Ương là kéo người chị em nhôm nhựa[1] thân thiết Tạ Tiểu Manh tới ——
[1]: Nguyên văn " Tỷ muội plastic - 塑料花姐妹情: tình nghĩa giống hoa nhựa plastic, mặt ngoài vĩnh viễn không héo tàn, kì thực nội tâm lục đục với nhau, nhìn hai bên đều rất thân mật kỳ thật nói trở mặt liền trở mặt. Tương tự " chị em cây khế " đó nà:3
Đương nhiên, thân thiết theo như lời nói của Chúc Ương chẳng qua chỉ là khiêm tốn, trên thực tế người ở ngoài nhìn vào thì mấy thím chị em " thân thiết " kia, ngoài việc lấy Chúc Ương làm trung của hội chị em ra thì đều chỉ là tùy tùng của cô hết.
Mọi người thì cứ thích đứng từ góc độ đạo đức cao chỉ trỏ vào đám người này, nhưng thật ra, trong thâm tâm lại thầm nhịn không được mà mơ tưởng tới sự xa hoa lãng phí, khoe khoang rực rỡ tùy ý của bọn họ.
Thậm chí đã sớm có người cố gắng thay đổi sự khác biệt về trình độ để được mời đến tiệc tùng của Chúc Ương, bởi vì những mối quan hệ trong cái vòng tròn giàu có xinh đẹp này là rất đáng để khoe khoang, thậm chí còn có ẩn chứa không ít chỗ tốt để được nhờ về sau nữa.
Chúc Ương mở cửa, sai sử Tạ Tiểu Manh bê đống thùng chuyển phát nhanh vào nhà. Gần đây cô đều mua không ít các loại đồ trang trí online.
Tạ Tiểu Manh trong lòng thì phàn nàn, ngoài miệng lại nói: "Sao không thuê công ty nào làm về thiết kế trang trí làm hết ngay từ đầu? Cậu cũng đỡ phải ngày nào cũng bận rộn thế này nha."
Chúc Ương đáp: "Dù sao thì tôi cũng quá rảnh rỗi."
Tạ Tiểu Manh trong lòng thầm mắng, cô chẳng qua là chỉ đặt đơn trên mạng, cộng thêm cử động cơ mồm là cùng, kết quả là bận rộn còn không phải tới tay bọn họ sao?
Vào phòng, hai người đem hết đống hộp ném lên ghế sofa, bắt đầu bóc các gói chuyển phát nhanh ra.
Bóc được một nửa, Tạ Tiểu Manh bên này lại phát hiện ra một cái hộp dẹt dẹt, cô còn tưởng là Chúc Ương mua mấy cái khung ảnh để bàn.
Mở ra xem thì thấy: Dụ hoặc người đẹp gợi cảm trong phòng trống! Kịch chiến người mẫu Âu Mỹ tắm biển?
Tiêu đề quá trần trụi hương diễm làm Tạ Tiểu Manh phải nhìn Chúc Ương với ánh mắt ý vị sâu xa ——
"Ồ ~~~"
Chúc Ương vươn một tay đoạt lấy hộp đĩa CD kia lại, cười nhạo nói: "Ánh mắt của cậu là thế nào kia? Tưởng là tôi mua chắc? Chúc Ương này mà còn cần xem phim chắc? Hay là tôi sẽ xem cái thể loại giá rẻ, thấp kém này? Tưởng cứ dùng cái mác Âu Mỹ là sẽ có người thèm mua để xem khoai Tây khoai Ta thế nào chắc?"
Nói thế cũng khá đúng, Tạ Tiểu Manh bỗng cảm thấy hơi thất vọng.
Bất kể tính cách Chúc Ương có hãm thế nào, thì dung mạo xinh đẹp của cô cũng là hàng thật giá thật, chứ không thì cái chức đầu lĩnh hội chị em cũng đã không tới phiên cô.
Nói đơn giản, tướng mạo của cô nếu là tiến vào ngành giải trí, chẳng cần đề cập tới làm gì cao xa, chỉ cần làm bình hoa thôi cũng đã đủ nuôi sống chính mình.
Tạ Tiểu Manh còn đang muốn trêu chọc một câu " Vậy làm sao mà cậu bị bọn bán đĩa sex để mắt tới thế? "
Lại đã nghe được Chúc Ương nói tiếp: "Tôi đúng là sẽ mua đấy!"
Tiếp theo liền nhìn thấy cô hào hứng nhét đĩa CD vào trong đầu đọc, Tạ Tiểu Manh thiếu chút nữa đã bị sự thay đổi bất thình lình này làm lác cả mắt.
Chúc Ương vừa ấn phát đĩa CD, còn vừa rảnh cảnh cáo Tạ Tiểu Manh đừng có hòng nói lung tung, nếu cô mà nghe được bất kể cái gì phong phanh là sẽ lập tức đi nói cho người khác biết, "đây là do chính cô mang đến mời tôi cùng thưởng thức đấy".
Tạ Tiểu Manh lặng lẽ nhếch miệng, mẹ nó chứ, toàn bộ bán kính trăm dặm xung quanh Đại học, luận về châm ngòi đồn nhảm từ không thành có, ai còn có thể qua mặt được cô?
Đang còn nói chuyện thì hình ảnh trên TV đã bắt đầu chạy tới, mở màn là tiêu đề: Hot Disco điện ảnh Đông Kinh.
Ngay sau đó hình tượng lập tức chuyển cảnh đi vào một gian phòng trống, gian phòng bố trí đơn giản, tia sáng cũng chỉ lờ mờ.
Chúc Ương nghĩ thầm, quả nhiên là phù hợp với chủ đề, chỉ là cái màu sắc phim này không khỏi quá mức âm u, âm u đến mức làm người xem cảm thấy bị kiềm chế nặng nề, không giống phim nóng cho lắm, mà ngược lại, hợp với màn dạo đầu của phim kinh dị thì đúng hơn.
Vừa nghĩ như vậy, trong khung hình đã xuất hiện một cái ghế, sau đó một cô gái mặc một thân váy liền áo màu trắng đi tới ngồi xuống.
Người nọ móc ra một cái lược, từng chút từng chút một nhẹ nhàng chải đầu tóc đen nhánh, mềm mại trơn bóng của mình.
Tóc của cô gái khá đẹp, thế là lại càng làm nổi bật cái tướng mạo bình thường trở nên nhạt nhẽo.
Chúc Ương nhịn không được nói: "Nhan sắc cái cô này không được rồi! "
Lời này vừa vãi ra, không biết có phải là ảo giác hay không, mà động tác cô gái đang chải đầu trong khung hình dường như cứng đờ, ngay sau đó đã lại lập tức khôi phục động tác chải tóc máy móc đến quỷ dị.
Tạ Tiểu Manh càng nhìn lại càng thêm sợ hãi: "Cậu có cảm giác cái hình ảnh này khá quen không? Hung linh lúc nửa đêm trong cuốn băng nguyền rủa chết chóc của Sadako, không phải nội dung cũng là lúc đầu có một cô gái chải đầu sao?
Cùng lúc đó, hình ảnh cô gái trên màn hình rốt cục có phản ứng, cô ta ngẩng đầu, dường như thật sự đang đối mặt cùng hai người họ qua tấm màn hình ngăn cách.
Khóe môi chợt kéo ra một nụ cười mỉm làm người ta sợ chết khiếp, sau đó chậm rãi đứng dậy, xoay người lại ——
"Ai! Hóa ra đúng là phim sex Sadako thật à?" Gian phòng đang yên tĩnh im ắng lại đột nhiên vang lên tiếng kêu bừng tỉnh đại ngộ của Chúc Ương.
"Hả?" Đến cả Tạ Tiểu Manh đang bị dọa đến cứng cả họng cũng không nhịn được mà tỉnh mộng.
Lại nghe Chúc Ương giải thích: "Trước đó có cái một show tạp kĩ hài hước, khách mời nữ có nói mình thích xem các loại phim người lớn, Âu Mỹ Nhật Hàn, nhưng lại chính là phim kinh dị, cái này vừa nói ra đã làm cả đám người ồn ào ngạc nhiên đấy. Sau đó còn đề cử phim Sadako này đấy, hình như trước đó có cả phim "Chân tình của Ô Yêu Vương" đã kinh ngạc lắm rồi, thế mà còn có cả Sadako nữa?"
"Đoạn biên tập cái show kia vẫn còn được lưu truyền rộng rãi trên mạng đấy! "
Cô kiểu nói này Tạ Tiểu Manh hình như cũng nhớ ra: "Không thể nào?"
Chúc Ương lại nói: "Làm sao mà không thể? Chỉ cần có thể kiếm tiền thì những người kia sao lại không thể đóng? Cái phim này vừa kịch liệt vừa hot lắm, cậu chờ xem, lát nữa khẳng định sẽ có thanh niên dũng mãnh xuất hiện ngay sau lưng nữ quỷ rồi hành sự như thế luôn."
"Còn có cả cosplay nhân vật kinh dị nổi tiếng đi ra biển cho chụp ảnh cùng lấy tiền, đầu mấy người này nghĩ cơ hội buôn bán đúng là không tệ a."
Chúc Ương tiện tay bóc một gói khoai tây chiên: "Bầu không khí gai người cũng làm khá đấy chứ, rất giống nguyên tác còn gì, chỉ có điều nữ chính quả thực quá xấu, nhìn dáng người cũng chẳng có gì đặc biệt, có khi để đóng được phim sex toàn bộ phải nhờ vào mánh khóe quá."
Lời vừa mới dứt đã thấy cô gái trên TV quay người, hướng về phía chiếc cửa sổ duy nhất trong phòng bước đến, trước khi đến cửa còn quay mặt lại nhìn, ánh mắt vốn đã âm trầm làm người ta sợ hãi, dường như nhìn về phía Chúc Ương còn đặc biệt càng thêm cay nghiệt.
Sau đó nữ tử xoay người nhảy xuống cửa sổ, biến mất khỏi khung hình, gian phòng trong phim vẫn như cũ, nhưng hình ảnh lại dần dần biến thành màu đen.
Toàn phim hoàn!
Chúc Ương cũng đần thối mặt, không có thanh niên cường tráng, cũng không có nữ quỷ từ âm trầm thẹn thùng trở nên nhiệt tình khuấy động, cũng chả có bạch bạch bạch luôn!
Cái này mẹ nó chưa gì đã xong phim rồi?
Cô đang muốn mắng, nhưng so với lời còn chưa kịp ra khỏi miệng, tiếng chuông điện thoại di động đã lại vang lên trước một bước.
Lúc này ánh sáng trong phòng không hiểu sao cứ lờ mờ, tiếng chuông lại đột nhiên vang lên làm hai người đều giật cả mình.
Chúc Ương không kiên nhẫn lấy điện thoại ra từ trong túi, trên màn hình lại hiện lên một dãy số xa lạ.
Vừa nhấn kết nối, đầu dây bên kia đã truyền tới một giọng nữ âm u thô ráp, khàn khàn như củi khô: "S-Seven day!"
Sự yên tĩnh và trống trải sẽ làm phóng đại dù là tiếng động nhỏ bé nhất, Chúc Ương không bật loa ngoài, thế nhưng Tạ Tiểu Manh lại rõ ràng nghe được nội dung từ đầu điện thoại bên kia.
Sắc mặt cả người Tạ Tiểu Manh đã trắng bệch, mồ hôi lạnh vã ra như tắm, từ khi đĩa CD kia bắt đầu chiếu, toàn bộ bầu không khí đều trở nên ngạt thở đến quỷ dị.
Nhưng Chúc Ương nghe xong lại giận không chỗ phát tiết: "Sờ-sờ-sờ, sờ cái đầu mẹ mày à, phát âm còn chưa đúng tiêu chuẩn mà dám cosplay "Ác linh lúc nửa đêm" bản Mỹ, chị đây thừa biết đây là trò đùa ác ý của đám loser chúng mày rồi nhá. Cứ thích làm trò thế làm gì, mà chị mày hỏi thật chứ, đóng phim đã dùng gái Châu Á rồi, sao còn thiết lập cái khung cảnh ngoại lai Âu Mỹ làm đéo gì? Cũng không sợ không quen khí hậu thổ nhưỡng à, dislike!"
Khó chịu cúp điện thoại, Chúc Ương đứng phắt dậy: "Lãng phí thời gian, chúng ta tiếp tục trang trí thôi."
Nhưng trước giờ Tạ Tiểu Manh đối với cô luôn nói gì nghe nấy, giờ phút này lại lập tức đứng lên, bờ môi trắng bệch, giọng nói cũng đã run rẩy: "Cậu, cậu thật sự cho rằng cái kia chỉ là đùa ác ý sao?"
Chúc Ương không hiểu hỏi lại: "Còn không phải chắc? Cậu thật đúng là, còn tin tưởng là cái con Sadako tông dật nhà quê kia sẽ từ TV leo ra nữa chắc?"
Vừa nói Chúc Ương đã vừa lấy đĩa CD ra, lấy cả hộp trên bàn ném bộp vào thùng rác.
Tạ Tiểu Manh nuốt một ngụm nước bọt: "Cậu nghĩ được thế là tốt rồi, sao mình cứ cảm thấy việc này không ổn lắm, mà cậu không cảm thấy phòng này đột nhiên trở nên âm u sao?"
"Cậu nói nhà ai âm u đấy?" Chúc Ương nhíu mày.
Tạ Tiểu Manh không dám đắc tội với cô, nhưng cảm giác gai ốc sởn lên mãnh liệt như có gai ở sau lưng lại làm cô ta không dám ở lại nơi này thêm nữa: "Không có, mình, mình đột nhiên thấy hơi mệt, mình đi về trước nhé, hôm nào sẽ lại đến giúp cậu trang trí sau."
Chúc Ương thấy chân Tạ Tiểu Manh cũng đều đang run lẩy bẩy, trong lòng thầm khinh bỉ, cũng lười nhác chẳng muốn nhìn cái bộ dạng sợ hãi xui xẻo này của cô ta nữa, liền phất phất tay: "Thôi đi đi, đi đi!"
Tạ Tiểu Manh như được đại xá, vừa cầm lên túi xách muốn rời đi đã lại bị Chúc Ương gọi giật lại ——
"Thuận đường thì xách túi rác ra ngoài ném luôn nhé."
Cái kiểu sai phái này, Tạ Tiểu Manh cả các nữ sinh chung quanh Chúc Ương đã sớm quen thuộc, bình thường cũng cũng chỉ thầm bĩu môi trong lòng nhưng cũng chẳng cảm thấy có gì quá đáng, nhưng vừa vặn, lúc này cái đĩa CD khủng bố kia còn đang nằm trong túi rác đấy.
Tạ Tiểu Manh hơi lưỡng lự, nhưng dưới dâm uy của Chúc Ương, rốt cuộc đành phải nhón nhón ngón tay xách theo rác rưởi ra khỏi cửa.
Kế hoạch hôm nay của Chúc Ương là bày biện cụ thể bố cục trang trí ra, bởi vì Tạ Tiểu Manh là thiết kế chuyên nghiệp nên Chúc Ương mới tìm cô ta đến, kết quả lại bị một cái băng ghi hình làm chậm trễ, chuyện gì cũng không làm được nữa.
Trong lòng Chúc Ương sau khi thầm rủa xả xong, lại thực sự cảm giác được, trong phòng dường như thật sự có cảm giác lạnh lẽo làm người ta rất khó chịu.
Loại khí lạnh giống như là bám vào tận sâu bên trong lỗ chân lông, sự bực bội ngột ngạt cũng như bóng với hình dính dấp lấy thân thể.
Chúc Ương tắt điều hoà không khí đu, nhiệt độ tháng sáu khá cao nên không bao lâu đã lại làm trong phòng trở nên khô nóng, trước kia, gặp phải tình huống này Chúc Ương đã sớm kêu gào không chịu nổi.
Nhưng bây giờ cô vậy mà cảm thấy vừa vặn, phảng phất như cái loại lạnh lẽo này bây giờ mới bị triệt tiêu.
Điều này cũng ít nhiều khiến Chúc Ương khẽ run rẩy, bất quá, lúc này ý nghĩ của cô mới chỉ dừng lại ở "đều là thần hồn nát thần tính, tự mình dọa mình cả ", còn cho rằng đây là do bản thân bị bộ dạng sợ hãi của Tạ Tiểu Manh ảnh hưởng đến.
Cô lấy điện thoại ra order thức ăn ngoài, còn định tranh thủ thời gian chờ ship đi tắm qua nước nóng.
Việc làm ăn của ông bà Chúc luôn bận bịu, lúc trước, khi mua căn biệt thự này cho con gái thậm chí còn không tới được tận nơi, toàn bộ hành trình đều do trợ lý xử lý, mua xong cái là có thể xách hành lý vào ở luôn.
Cô đã ở chỗ này gần ba năm, bởi vì thường xuyên mời hội bạn bè đàn đúm tới chơi nên cũng không ngại một mình quạnh quẽ.
Vòi hoa sen phun xuống dòng nước tưới vào trên người cô, ủ ấm lỗ chân lông toàn thân đều thư sướng, cảm giác âm lãnh kia lại biến mất thêm phân nửa nữa.
Chúc Ương thầm nghĩ quả nhiên đúng là thần hồn nát thần tính, vừa chuẩn bị lấy dầu gội gội đầu, đột nhiên lại phát hiện, trên gạnh men sứ trắng noãn của phòng tắm, bỗng có mấy sợi tóc dài đen nhánh.
Chúc Ương thận trọng đưa tay ra, thuận tiện lại gỡ tóc của chính mình xuống, cứ như vậy nhẹ nhàng như không, lập tức trong tay đã có thêm một lọn tóc rơi xuống.
Nàng ngẩng phắt đầu lên, trong gương phòng tắm là biểu cảm kinh hãi của chính cô, từng lọn từng lọn tóc đều đang trôi theo dòng nước, làm lộ ra toàn bộ da đầu như xuất hiện bệnh rụng tóc.
Chúc Ương đang muốn thét lên, bỗng nhiệt độ ấm áp vừa phải của nước lại đột nhiên trở thành nóng bỏng, cứ như đang đổ nước sôi xuống đầu vậy.
Cô theo phản xạ định tránh ra khỏi phạm vi vòi hoa sen, khuỷu tay lại đập phải chỗ nào đó, đau đến điếng cả người, cả người như lập tức hồi hồn tỉnh táo.
Chúc Ương lại nhìn xuống mặt đất, chẳng có mảng tóc nào, ngoại trừ bình thường một ít sợi tóc khi gội đầu kiểu gì cũng vương vãi ra.
Lại bận bịu soi gương thêm lần nữa, giờ cô mới cuống cuồng nhẹ nhàng thở ra, tóc vẫn còn nhiều lắm, không thành đứa trọc rồi.
Cẩn thận vừa sờ lại vừa kéo, sau khi xác định da lông đầu đều không sao cả, Chúc Ương cũng không dám cứ ở trong này chờ lâu, vội đóng vòi hoa sen lại rồi trùm khăn tắm ra ngoài.
Vừa ra khỏi phòng tắm đã có điện thoại của em trai liên tiếp gọi tới, không cần phải nói cũng biết là hắn lại nhấn mạnh chuyện được báo đỗ nguyện vọng thi vào đại học ở đây rồi, đến lúc đó còn muốn tới ở chung với cô nữa.
Chúc Ương vừa nhắc đến việc này là đã nổi điên, cô vốn quen ở đây một mình tự do tiêu sái, điên rồi mới có thể nghĩ quẩn đi sống cùng với em trai, tự dưng lại bị hạn chế mọi thứ.
Mắng em trai một trận xong, có vẻ như cảm xúc phẫn nộ đã hòa tan sợ hãi, Chúc Ương lại thảnh thơi lau khô tóc, thay xong quần áo, lúc này thức ăn bên ngoài cũng vừa ship đến.
Cơm nước xong xuôi, cô nằm trên giường định tìm phim xem một chút rồi chuẩn bị đi ngủ, nhưng không hiểu sao trong lòng cứ luôn thấy bất an.
Thế là lại xoay người mở ra công cụ tìm kiếm, search "Băng ghi hình kinh dị, Sadako" đúng những từ mấu chốt của hình ảnh.
Quả nhiên kết quả trả về phần lớn là xoay xung quay đống phim người lớn hết, còn có mấy cái tiêu đề gì mà "Sadako đại chiến Thần côn" ; "Sadako đại chiến Kayako" ; "Sadako avi".
Tóm lại là nhìn trọn bộ tựa đề thì hình như nhà sản xuất đã lôi cả lò các nhân vật kinh dị ra mà đặt tên.
Click xem hơn trăm cái kết quả, cuối cùng vẫn là chẳng thu hoạch được gì.
Chúc Ương hơi thất vọng, lại cũng hơi thấy may mắn, lúc này mới ném điện thoại ra ngủ thiếp đi.
Nửa đêm tự dưng quá mót tỉnh lại, cô mơ mơ màng màng bật đèn rời giường đi nhà xí.
Đi xong rồi, lúc đang rửa tay, Chúc Ương hình như có nhận ra điều gì mà chậm rãi ngẩng đầu ——
Lại thấy hình ảnh trong gương chiếu ra lại không phải khuôn mặt của cô.
Tướng mạo tầm thường, tóc dài thẳng đen bóng, váy liền áo màu trắng, chính là cô gái trong băng ghi hình buổi chiều kia.
Chúc Ương đờ ra mất gần nửa phút, sau đó hai hàng nước mắt lã chã lập tức rơi xuống, biểu lộ trên mặt là cực kỳ tuyệt vọng bất lực.
Nữ quỷ thấy cô rốt cục cũng phải kinh hoàng chật vật, trong ánh mắt cay nghiệt cũng không nhịn được mà lộ ra sự đắc ý.
Thế nhưng đã lại nghe đũy bitch này vừa khóc vừa mở miệng nói: "Con mẹ nó mày dọa thì cứ dọa thôi có được không, có thể đừng dùng cái chiêu này không? Chị mày vừa nhìn còn chưa kịp phản ứng, còn tưởng rằng mặt mình tự dưng lại dài như vậy chứ."
"Tao mà có bộ dạng xấu thế này thì còn cần mày đến dọa chắc? Đến bản thân còn không muốn sống rồi thì còn cái quái gì phải sợ nữa?"
"Quả nhiên nữ quỷ quá độc ác mà, con mẹ nó đúng là sẽ làm người ta nhìn thấy cái mặt mình sợ hãi nhất có khác."
Nữ quỷ: "......"
Giờ nó muốn dẹp cmn cái quy tắc bảy ngày kia đi, hiện tại muốn lập tức lập tức chơi chết con bitch này có được không?
*
Tác giả có lời muốn nói: Ha ha ha, nữ chính chính là đại biểu cho các đũy bitch xấu tính xinh đẹp chỉ thích đẹp, gần đây đều thích hù dọa loại người này ha ha ha ha!
===============
#sha: Các thím có thấy 1 chương dài vl ko =)))))
Tác giả :
Ngân Phát Tử Ngư Nhãn