Nữ Thiếu Tướng Thiên Tài
Quyển 1 - Chương 29: Đánh bạc để kiếm tiền

Nữ Thiếu Tướng Thiên Tài

Quyển 1 - Chương 29: Đánh bạc để kiếm tiền

Tần Vi Nhiên đi vào, đi thẳng đến bàn cược lớn nhỏ. Nhưng người tới đây đều là tay lão luyện, người mới như Tần Vi Nhiên đúng là thu hút sự quan tâm của không ít người.

Một trung niên dại gái nhìn Tần Vi Nhiên, cười nói: “Mỹ nữ, mới tới sao?"

“Hừm, đến thử vận may."

“Sao vậy, thiếu tiền? Thiếu tiền thì nói với anh. Thiếu bao nhiêu, anh cho em. Đánh bài rất dễ thua đó."

“Lý tổng, anh không nên xem thường người ta. Anh xem mỹ nữ này mặc y phục Chanel số lượng có hạn, có tiền cũng không mua được đâu."

“Nói không chừng là kim chủ người ta mua cho. Mỹ nữ thì sao, đi theo tôi thì cái gì cũng có."

“Tôi không thiếu tiền, chỉ tới chơi thôi."

Lời Tần Vi Nhiên vừa thốt ra, những người ở đây không nói gì thêm nữa. Ý của cô rất rõ ràng, cô không phải loại phụ nữ đó. Nếu đúng là như vậy, người có thể mua được bộ quần áo kia cũng là người trong giới thượng lưu. Bọn họ cũng không muốn sau khi đùa giỡn mới biết được, thì ra đay là con gái nhà nào, đến lúc đó gặp mặt sẽ rất lúng túng.

Nhà cái lắc xí ngầu: “Mời đặt cược."

Tần Vi Nhiên híp mắt, dường như có thể nhìn thấy hạt xí ngầu bên trong như thé nào. Tần Vi Nhiên lấy ra thẻ tiền vừa đổ, đặt mười vạn vào ô mười bốn điểm. Mà xí ngầu bên trong cũng quỷ dị từ 2-2-1 năm điểm biến thành 4-4-6 mười bốn điểm.

Mọi người kinh ngạc nhìn nàng. Rất ít người to gan như Tần Vi Nhiên, vừa ra tay là mười vạn, hơn nữa lại không đặt vào ô lớn hay nhỏ, mà đặt vào ô điểm. Đặt cược như vậy vô cùng mạo hiểm. Tuy rằng có thể thắng được gấp mười lần, nhưng thua thì mất trắng, hơn nữa phần thắng rất nhỏ. Tất cả mọi người ngồi đây đều cho rằng mười vạn của Tần Vi Nhiên chảy đi theo nước.

Bất quá cũng không ai để ý tới mười vạn này. Mười vạn đối với bọn họ mà nói thì cũng giống như mười tệ mà thôi.

Tiếp theo, bọn họ liền nghe nhà cái hô: “4-4-6 mười bốn điểm, lớn."

Xoạt một tiếng, tất cả mọi người đều nhìn Tần Vi Nhiên. Đúng là mười bốn điểm ! Lẽ nào cô có thể nhìn xuyên thấu?! Tần Vi Nhiên đương nhiên là không thể nhìn xuyên thấu, nhưng cô có thể khống chế xí ngầu mà thôi. Cô muốn nó mấy điểm, nó sẽ bấy nhiêu điểm, muốn không thắng cũng không được.

Tần Vi Nhiên bởi vì có năng lực như vậy cho nên mới dám đi đánh bài. Xưa nay cô chưa bao giờ làm chuyện chưa chắc chắn. Nếu như thất bại, cô sẽ không tới.

Lấy được thẻ một trăm vạn, Tần Vi Nhiên không thu lại mà đặt vào bàn cược. Mà ván bài này, cô cũng không đặt vào ô lớn nhỏ, mà trực tiếp đặt vào ô ba điểm.

Một lúc sau, nhà cái mở ra, âm thanh có chút run rấy nói: “ầ con 1, báo tử*."

(* Trong sòng bạc, ba con một được gọi là báo tử)

Nhà cái cũng biết rằng, hắn không thể nào lắc ra báo tử, cho nên mới kinh ngạc như vậy, cũng có thể là vì Tần Vi Nhiên thắng được ngàn vạn cho nên mới run rẩy. Tần Vi Nhiên không quan tâm đến chuyện đó, cầm thẻ rời đi.

Tần Vi Nhiên đến ba bàn cược, cũng thắng tất cả, hơn nữa mỗi lần đặt đều vào điểm số, hiển nhiên là thu hút sự chú ý không ít.

Trong phòng giám thị, một người dàn ông cau mày nói: “Có nhìn thấy gì hay không?"

Người đàn ông trung niên đứng bên cạnh hắn lắc đầu nói: “Không có bất kỳ sơ hở nào, có lẽ là trùng hợp."

“Trùng hợp? Lần đầu mười bốn điểm, lần thứ hai báo tử. Con như cô ta có thể đoán đúng thì bài của chúng ta cũng không thể lắc ra điểm chính xác như vậy được."

“Hòa tổng, có cần thông báo cho thủ lĩnh không?"

“Không cần, chút tiền lẻ này không cần kinh động tới thủ lĩnh." Tần Vi Nhiên không sợ người trong song bạc đặt sự chú ý lên người cô, tiếp tục đi tới bàn cược thứ tư. Người đàn ông trong phòng giám thị cười lạnh: “Hừ, lần này có trò hay để coi rồi."

Tần Vi Nhiên hơi kinh ngạc. Ở bàn cược này dĩ nhiên lại có một cô gái mặc váy trắng. Cô gái kia cũng chỉ mới mười mấy tuổi, cũng không biết đã thành niên chưa, lúc này đang chau mày nhìn bàn đổ xí ngầu.

Tần Vi Nhiên vừa vặn đứng bên cạnh cô. Sau khi nhà cái lắc xí ngầu, Tần Vi Nhiên liền đặt thẻ cược vào ô sáu điểm.

Cô gái kia kinh ngạc nhìn cô, nói: “Tôi còn tưởng rằng chỉ có mình thích cược điểm. Này, sao cô chơi lớn như vậy?"

Tần Vi Nhiên gật gù: “Thử vận may."

“Này, xem như chúng ta có duyên, tôi nhắc nhở cô một câu, không phải sáu điểm."

“Làm sao cô biết?"

“Trực giác."

Tần Vi Nhiên không muốn nhiều lời, nhưng nhìn thấy cô gái đặt toàn bộ tám triệu vào ô mười hai điểm, không nhìn được ngăn cản: “Nhưng tôi cảm thấy là sáu điểm."

Cô gái sửng sốt một chút, lập tức cười nói: “Phó Tố Yên tôi ngang dọc trong sòng bạc nhiều năm như vậy, không nghĩ tới hôm nay lại đụng tới người thú vị như cô. Được rồi, tôi đánh cược theo cô." Nói xong, cô gái lại chuyển toàn bộ vào ô sáu điểm.

Nhà cái lật ra, kêu lên: “Ba con hai, sái điểm."

Cô gái vừa nghe, lập tức cười: “Này, trực giác của cô còn chuẩn hơn tôi nữa. Hôm nay tôi đã gặp cao thủ chân chính rồi. Hôm nay tôi kiếm lời đủ rồi, cô thì sao?"

“Ừm, được rồi."

“Đi, tôi cùng cô lên lầu uống một ly, coi như cảm ơn cô hôm nay giúp tôi kiếm nhiều tiền."

Tần Vi Nhiên rất thích bộ dáng lẫm lẫm liệt liệt của cô gái này, liền gật đầu: “Được rồi."

Phó Tố Yên dẫn Tần Vi Nhiên ra khỏi sòng bạc, vừa đi vừa nói: “Hình như tôi chưa gặp cô bao giờ, cô chưa từng tới đây à?"

“Ừm, lần đầu tiên tới đây."

“Sau này cô phải thường xuyên tới đây nha. Ở trong Đế Hào này từ sáng tới tối kiếm được không biết bao nhiêu tiền, đều là tiền đen. Chúng ta làm như vậy, thực sự là trừ hại cho dân, chỉ là của dan thì trả cho dân thôi, cô nói cơi có đúng không?"

Tần Vi Nhiên thấy cách nói của cô gái này có chút buồn cười, nhưng cũng gật đầu một cái. Hai người tời quầy bar ngồi xuống, Tần Vi Nhiên nhìn gương mặt xinh đẹp quá đáng của cô gái nói: “Cô vẫn còn nhỏ."

“Nhỏ thì sao chứ? Mười tuổi tôi đã tới đây chơi, cũng mấy năm rồi."

“Cô còn nhỏ như vậy mà đã tới đây chơi? Ngươi nhà cô mặc kệ cô sao?"

“Sao lại muốn xen vào chứ? Lần nào tôi cũng đến đây kiếm tiền mà. Mẹ tôi tuy lần nào cũng càm ràm nói không thể tha thứ cho tôi, nhưng mà trong long thì vẫn hy vọng tôi kiếm được tiền, bởi vì tôi kiếm được tiền thì sẽ chia cho mẹ một nửa. Lúc đó, mẹ sẽ cảm thấy tôi vừa hiếu thuận vừa đáng yêu, còn nói gì trách tôi. Còn cho tôi, mẹ tôi nói gì thì làm cái đó, cái gì cũng không quan trọng, bình thường tôi cũng là nước đổ đầu vịt mà thôi."

“Xem ra cô là công chúa trong nhà rồi."

“Hết cách rồi, ai bảo anh già tôi giống như con cá chết vậy, nhiệm vụ làm vui mấy người già trong nhà đều đặt lên vai tôi, họ đương nhiên là sủng ái tôi rồi. Nếu ngày nào đó tôi khó chịu thì buông tay không làm nữa."

Tần Vi Nhiên cảm thấy thật kỳ diệu, nói chuyện với cô gái, cô không có cảm giác áp lực nào cả, hơn nữa lại cực kỳ sảng khoái.

“Haizz… nói chuyện lâu như vậy rồi mà vẫn chưa biết cô tên gì?"

“Tần Vi Nhiên."

“Tần Vi Nhiên? Cái tên này nghe quen lắm nha!"
Tác giả : Lạc Sắc
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại