Nữ Thần Thần Kinh Đến Từ Vì Sao
Chương 22
Vừa về tới nhà phát hiện đứa cháu bảo bối không ở đây bà Tấn giận tím mặt, còn chưa kịp hiểu rõ tình hình thực tế, vừa nghe quản gia nói đứa cháu của bà ở chỗ Nhuế Tuyết Tình, bà Tấn lập tức đẩy tất cả trách nhiệm lên trên đầu Nhuế Tuyết Tình, đương nhiên sau khi hiểu rõ tình hình thực tế bà Tấn cũng sẽ không cảm thấy con trai của bà nhiều chuyện, rõ ràng chính là cô con dâu không lên được mặt bàn lại đang tự tìm chết!diễn-đàn-lê-quý-đôn
Bà Tấn phản ứng như thế thật ra cũng rất bình thường, người trên thế giới địa cầu, phụ nữ tội gì làm khó phụ nữ với nhau còn bày ra bộ dạng là nói không rõ ràng, nhất là giữa mẹ chồng con dâu, không làm được chính là thế giới đại chiến rồi, lực sát thương lớn thế nào không cần nhiều lời, coi như người ngoài hành tinh không biết trước, thời gian lâu dài cũng sẽ phát hiện địa cầu rất đặc sắc. Hơn nữa, bà Tấn có một con dâu như vậy, chính bà cảm thấy rất uất ức, nếu như chỉ gia thế không tốt, nhưng mà con trai của bà thích vô cùng mà nói, nể mặt cháu ngoan bà có thể nhịn, thế nhưng con dâu kia chẳng những gia thế không tốt, tính tình lại không được cả nhà bọn họ thích, quan trọng hơn là nhân phẩm không tốt -- từ sau khi bà tìm người kiểm tra bên trong cái thai là con trai, muốn học người ta "mẫu bằng tử quý" (mẹ quý nhờ con), nhất định mang theo con trai gả vào nhà họ Tấn là có thể nhìn ra được nhân phẩn của Nhuế Tuyết Tình thế nào.
Bà Tấn bất đắc dĩ có một con dâu như vậy, trong một đoạn thời gian rất dài thậm chí bà cảm thấy toàn thế giới đều đang nhìn chuyện cười của bà, cũng từ đó càng ngày càng không muốn ra khỏi cửa xã giao, sau khi đứa cháu ra đời bà mới dần dần thả lỏng tâm trạng, cũng không muốn nhìn thấy Nhuế Tuyết Tình, nên chuẩn bị một biệt thự để cho cô ấy ở, đồng thời nhắm mắt làm ngơ, cũng không hi vọng cháu của mình lây nhiễm những tính nết không tốt từ mẹ cậu bé -- đây cũng là một trong những nguyên nhân hôm nay bà Tấn tức giận như vậy, ngộ nhỡ cháu ngoan của bà học thói quen xấu của mẹ nó thì làm thế nào? Coi như cháu ngoan của bà rất tốt sẽ không học cái xấu, nhưng có mẹ cậu bé ở bên cạnh dạy dỗ, khẳng định cũng sẽ bị ảnh hưởng nhất định?
Bà Tấn thật sự lo lắng.
Dĩ nhiên, ngoài thành kiến trời sinh không đề cập đến, từ loại phương diện nào đó mà nói, Tấn Duệ Dương biết quyết định làm thế nào để con trai và vợ của mình vui vẻ sinh hoạt chung một chỗ, quả thật là do hành động của Nhuế Tuyết Tình đưa tới -- nếu như cô không đòi ly hôn, sợ rằng trong thời gian ngắn Tấn Duệ Dương sẽ không có tâm trạng và thời gian đi tìm hiểu vợ anh gần đây gặp chuyện gì mà thay đổi tính tình như thế, như vậy ít nhất trong khoảng thời gian này anh và Nhuế Tuyết Tình cũng bị vây trong trạng thái sống yên ổn cùng nhau, chờ sau khi bà Tấn trở về, coi như Tấn Duệ Dương muốn cho con trai và vợ anh sống chung thật vui vẻ, cũng không qua được cánh cửa của mẹ anh, tóm lại, bà Tấn đẩy trách nhiệm cho Nhuế Tuyết Tình, cũng không hoàn toàn là oan uổng cô.
Nếu như muốn tổng kết y hệt mà nói. Chuyện này thật ra thì chính Tấn tiên sinh và Tấn phu nhân cùng nhau tìm đường chết! Chỉ là báo ứng rơi vào trên người Nhuế Tuyết Tình mà thôi, ít nhất trước mắt mà nói đúng là như thế.d∞đ∞l∞q∞đ
Trở lại chuyện chính, "Thái hậu" trở về, đây không thể nghi ngờ là chuyện lớn, theo lý mà nói Nhuế Tuyết Tình phải cùng với Tấn Duệ Dương đi "tiếp giá", cha mẹ nhà họ Nhuế trải qua khoảng thời gian sống chung này, càng yêu thương cháu ngoại không cách nào kiềm chế được, lúc này coi như chỉ vì cháu ngoại, cũng muốn khuyên con gái và con rể sống vui vẻ, hơn nữa lần trước biểu hiện của Tấn Duệ Dương khi tới nhà Nhuế Tuyết Tình làm khách rất tốt, hoàn toàn thay đổi ấn tượng trong lòng cha vợ và mẹ vợ. Suy nghĩ muốn khuyên con gái buông vẻ cao ngạo xuống tiếp nhận chữa trị, cùng với con rể bắt đầu sống chung lại một lần nữa của mẹ Nhuế càng thêm sâu, cho nên vẫn không lựa chọn mà hành động, là bởi vì gần đây Nhuế Tuyết Tình rất bận, nhà hàng phải bắt đầu sửa lại, lúc trước từ kết cấu thiết kế đến trang hoàng chọn nhân viên, những chuyện này Nhuế Tuyết Tình không bỏ sót một chuyện nào, trang hoàng còn chưa bắt đầu, Nhuế Tuyết Tình đã mỗi ngày đi sớm về trễ, vừa về tới nhà, nhìn vẻ mặt mệt mỏi khó tả của con gái mình, mẹ Nhuế cũng không quấy rầy thời gian ngủ của Nhuế Tuyết Tình nữa.
Một ngày nay, Nhuế Tuyết Tình khó có được lúc về nhà sớm, là đồng thời trở về cùng với hai cha con Tấn Duệ Dương, ở phòng bếp nhìn thấy một nhà ba người bọn họ vào nhà, mẹ Nhuế cười đến mắt cũng híp lại thành một đường, vội vàng buôngviệc trong tay xuống ra nghênh đón: "Duệ Dương, con cũng đã tới?"
Tấn An Nhiên rất biết điều chào mẹ Nhuế: "Bà ngoại, chúng cháu đã về ạ!"
"An Nhiên thật biết nghe lời, đi xem phim hoạt hình trước rồi bà ngoại sẽ làm món ăn ngon cho cháu."
Tấn An Nhiên gật đầu, ngoan ngoãn ôm cặp sách chạy vào phòng khách, Tấn Duệ Dương nhìn mẹ Nhuế cười nói: "Mẹ, hôm nay vừa đúng lúc rãnh rỗi, cùng với Tuyết Tình đi đón An Nhiên tan học."๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn
Mẹ Nhuế cười híp mắt gật đầu: "Cũng là con có biện pháp, mấy ngày nay, Tuyết Tình cũng phải hơn chín - mười giờ mới trở về nhà, hiếm thấy trở về sớm như vậy."
Tấn Duệ Dương kinh ngạc nhìn Nhuế Tuyết Tình: "Sao lại trễ như vậy?"
"Mẹ cũng nói, không biết nói gấp gáp vớ vẩn cái gì, rõ ràng con đã sắp xếp người chuyên nghiệp phụ trách, chính nó lại cái gì cũng không hiểu, đây không phải là làm cho người ta thêm loạn sao!"
Tấn Duệ Dương cười: "Cũng không phải ý đó, chỉ là những chuyện nhỏ vụn vặt kia quá phiền toái, giao cho người phía dưới đi làm là được rồi, không cần thiết tự làm tất cả mọi việc."
"Anh không phải là tôi, sao biết tôi không vui?" Nhuế Tuyết Tình không phản bác lời mẹ cô nói, lại lạnh lùng nhìn Tấn Duệ Dương, không biến sắc quay trở lại, khom lưng thay giày, cũng đi về phía phòng khách.
"Nói cái gì vậy hả, Duệ Dương quan tâm con thôi mà." Mẹ Nhuế nói Nhuế Tuyết Tình một câu, có chút xấu hổ nhìn Tấn Duệ Dương: "Đừng để ý, gần đây tính khí của nó cứ như vậy, chắc là quá mệt mỏi."
"Con sẽ không ngại, mẹ, mẹ đi làm việc đi, con đi nhìn bọn họ."
"Vậy thì tốt, con ngồi chờ đó một chút, cơm sẽ nấu xong ngay đây."
Tấn Duệ Dương cười, cũng đi về phía phòng khách.
Ở nhà họ Tấn, Tấn An Nhiên không được phép xem phim hoạt hình, gần đây lại si mê hệ liệt người ngoài hành tinh, vơ vét một bộ lại một bộ, bây giờ đang xem《 Stars bảo bối 》do người bạn nhỏ đề cử cho cậu, mặc kệ làm chuyện gì Tấn An Nhiên cũng đặc biệt chuyên chú, xem hoạt hình cũng như thế, chỉ thấy cơ thể nhỏ bé của cậu ngồi thẳng tắp ở trên sofa, khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng, hết sức chăm chú, mắt cũng không nháy một cái nhìn chằm chằm màn hình TV, đã tiến vào cảnh giới quên mình, ngay cả khi Nhuế Tuyết Tình ngồi xuống bên cạnh, cậu cũng không có phát hiện.
Lần đâu tiên, Nhuế Tuyết Tình biết con trai của cô có hứng thú như vậy, khi nhìn thấy tựa đề còn rất có hứng thú ngồi xem cùng với cậu, trong mắt người địa cầu "người ngoài hành tinh" có dáng vẻ gì, nói thật sự cô rất tò mò, chỉ là phim hoạt hình vừa bắt đầu, cô đã không nhịn được đen mặt, một đám hình thù kỳ quái không biết là cái giống gì đó, trí tưởng tượng của người địa cầu là như vậy? Nhuế Tuyết Tình chẳng những thất vọng còn có cảm giác bị vũ nhục, cô không ngại bị YY nhưng tốt xấu gì cũng đáng tin một chút không được sao, tuy nói không biết những tinh cầu khác như thế nào, nhưng ít ra phần lớn những tinh cầu cùng thi đấu với hành tinh Sedna, Nhuế Tuyết Tình cũng có đi qua, không có một người nào có hình dạng giống trên TV kia! Mọi người đều có hình dạng bình thường như người địa cầu nhưng có phần "xinh đẹp" hơn, không có nhiều vật kỳ quái như vậy được không!
Một chút mỹ cảm cũng không có, sở thích của người địa cầu, thật là hết cứu chữa! (mỹ cảm là khả năng thưởng thức cái đẹp)
Nhuế Tuyết Tình không thể nhịn được nữa lên tiếng: "Như vậy mà con cũng có thể tiếp tục xem được?"
Tấn An Nhiên phản xạ có điều kiện dừng lại, ngẩng đầu nhìn mẹ cậu, còn có chút không phản ứng kịp, tuy mẹ cậu có chút "bệnh xà tinh (bệnh thần kinh)" nhưng hình như chưa bao giờ có thói quen quản quá rộng, cậu xem phim hoạt hình cũng làm phiền cô sao?!
Nhuế Tuyết Tình không để ý vẻ khó có thể tin trong đáy mắt Tấn An Nhiên, chỉ là lạnh lùng "hừ" một tiếng, thân là con trai của cô mà sở thích lại kém thành ra như vậy, ngay cả loại hình không hề có mỹ cảm này cũng có thể thưởng thức được, quả thực yếu kém! Nhuế Tuyết Tình lại mang theo ánh mắt khinh miệt quét mắt nhìn đĩa bay hàng nhái trên màn hình TV, năm đó có tên tiểu quỷ dùng một trăm phi thuyền xa hoa làm lễ vật đính ước theo đuổi cô, cô cũng chẳng thèm ngó tới, nếu không phải vì không thể trở về hành tinh Sedna được, cô nhất định sẽ mang tiểu quỷ này đi trải nghiệm.
Vừa đi tới, Tấn Duệ Dương thấy vẻ kiêu ngạo không thể nào che giấu được trên mặt vợ anh, nhẫn nhịn không cười: "Tuyết Tình, lúc nào thì thích cùng xem phim hoạt hình với An Nhiên vậy?"
Tấn An Nhiên hoảng sợ nhìn ánh mắt lệch đến Bắc Băng Dương của ba, Nhuế Tuyết Tình cũng từ trong lỗ mũi hừ một tiếng: "Loại không hề có mỹ cảm kia?"
"Ha ha, những bạn nhỏ đều thích tìm kích thích từ bên trong những phim hoạt hình kia, hơn nữa thích xem hoạt hình về đề tài "Các vì sao đại chiến", trên cơ bản đều là những bé trai, không cần cố gắng theo đuổi mỹ cảm như vậy, chỉ cần tình tiết trong tác phẩm hay là được."
"Vậy cũng yếu kém."
Tấn Duệ Dương vỗ đầu Tấn An Nhiên: "Không sao, con tiếp tục xem đi." Nói xong, ngồi thẳng vào giữa hai mẹ con, lấy một loại tư thế và khoảng cách rất thân mật nghiêng cầu nhìn về phía Nhuế Tuyết Tình: "Tuyết Tình, anh có việc thương lượng với em."
"Chuyện gì?"
Tấn Duệ Dương há miệng, lại vang lên tiếng cửa mở, là ba Nhuế và anh em Nhuế Thành, ba Nhuế thấy con rể ở phòng khách cũng rất kinh ngạc, đổi giày cười ha hả đi tới: "Duệ Dương, mới tới sao."
Nhuế Thành và Nhuế Tuyết Dương cùng bước lên: "Anh rể."
"Cha, Tiểu Thành, Tiểu Dương, mọi người đã về?"
Nhìn mấy người đưa qua đẩy về, Nhuế Tuyết Tình không nhịn được nhìn Tấn Duệ Dương: "Anh tìm tôi có chuyện gì?"
"Là như vậy." Tấn Duệ Dương ngồi về trên sofa: "Buổi sáng ngày mai mẹ sẽ trở về, An Nhiên phải đến trường, em có rảnh theo anh đi đón máy bay không?"
"Bà nội đã về nhà rồi sao?"
"Đúng vậy, An Nhiên vui không?"
Đương nhiên Tấn An Nhiên gật đầu, chỉ là lại có chút chần chờ nhìn Nhuế Tuyết Tình, Nhuế Tuyết Tình không bỏ qua ánh mắt của cậu, nói thẳng: "Như vậy vừa đúng lúc, vậy đưa An Nhiên về đi."
Tấn An Nhiên chấn động cả người, môi mới mở ra, nhưng không lên tiếng, Nhuế Thành không đồng ý trước tiên: "An Nhiên ở nơi này rất tốt, mỗi ngày đều thay đổi hoàn cảnh sinh hoạt đối với đứa nhỏ mà nói sẽ có ảnh hưởng không tốt, lại nói bà Tấn cũng lớn tuổi rồi, sao chị có thể để một người già rồi mà vẫn phải chịu khổ cực được chứ?" Thật ra thì Nhuế Thành rất muốn nắm cổ của chị anh mà lắc, rõ ràng nhìn như khôn khéo vậy sao lại cố tình không thấy được tầm quan trọng của An Nhiên với cô chứ? Chồng không trông cậy vào được, nhưng nếu như đời này không thể ly hôn mà nói, An Nhiên chính là chỗ dựa nửa đời sau của cô!
Bà Tấn phản ứng như thế thật ra cũng rất bình thường, người trên thế giới địa cầu, phụ nữ tội gì làm khó phụ nữ với nhau còn bày ra bộ dạng là nói không rõ ràng, nhất là giữa mẹ chồng con dâu, không làm được chính là thế giới đại chiến rồi, lực sát thương lớn thế nào không cần nhiều lời, coi như người ngoài hành tinh không biết trước, thời gian lâu dài cũng sẽ phát hiện địa cầu rất đặc sắc. Hơn nữa, bà Tấn có một con dâu như vậy, chính bà cảm thấy rất uất ức, nếu như chỉ gia thế không tốt, nhưng mà con trai của bà thích vô cùng mà nói, nể mặt cháu ngoan bà có thể nhịn, thế nhưng con dâu kia chẳng những gia thế không tốt, tính tình lại không được cả nhà bọn họ thích, quan trọng hơn là nhân phẩm không tốt -- từ sau khi bà tìm người kiểm tra bên trong cái thai là con trai, muốn học người ta "mẫu bằng tử quý" (mẹ quý nhờ con), nhất định mang theo con trai gả vào nhà họ Tấn là có thể nhìn ra được nhân phẩn của Nhuế Tuyết Tình thế nào.
Bà Tấn bất đắc dĩ có một con dâu như vậy, trong một đoạn thời gian rất dài thậm chí bà cảm thấy toàn thế giới đều đang nhìn chuyện cười của bà, cũng từ đó càng ngày càng không muốn ra khỏi cửa xã giao, sau khi đứa cháu ra đời bà mới dần dần thả lỏng tâm trạng, cũng không muốn nhìn thấy Nhuế Tuyết Tình, nên chuẩn bị một biệt thự để cho cô ấy ở, đồng thời nhắm mắt làm ngơ, cũng không hi vọng cháu của mình lây nhiễm những tính nết không tốt từ mẹ cậu bé -- đây cũng là một trong những nguyên nhân hôm nay bà Tấn tức giận như vậy, ngộ nhỡ cháu ngoan của bà học thói quen xấu của mẹ nó thì làm thế nào? Coi như cháu ngoan của bà rất tốt sẽ không học cái xấu, nhưng có mẹ cậu bé ở bên cạnh dạy dỗ, khẳng định cũng sẽ bị ảnh hưởng nhất định?
Bà Tấn thật sự lo lắng.
Dĩ nhiên, ngoài thành kiến trời sinh không đề cập đến, từ loại phương diện nào đó mà nói, Tấn Duệ Dương biết quyết định làm thế nào để con trai và vợ của mình vui vẻ sinh hoạt chung một chỗ, quả thật là do hành động của Nhuế Tuyết Tình đưa tới -- nếu như cô không đòi ly hôn, sợ rằng trong thời gian ngắn Tấn Duệ Dương sẽ không có tâm trạng và thời gian đi tìm hiểu vợ anh gần đây gặp chuyện gì mà thay đổi tính tình như thế, như vậy ít nhất trong khoảng thời gian này anh và Nhuế Tuyết Tình cũng bị vây trong trạng thái sống yên ổn cùng nhau, chờ sau khi bà Tấn trở về, coi như Tấn Duệ Dương muốn cho con trai và vợ anh sống chung thật vui vẻ, cũng không qua được cánh cửa của mẹ anh, tóm lại, bà Tấn đẩy trách nhiệm cho Nhuế Tuyết Tình, cũng không hoàn toàn là oan uổng cô.
Nếu như muốn tổng kết y hệt mà nói. Chuyện này thật ra thì chính Tấn tiên sinh và Tấn phu nhân cùng nhau tìm đường chết! Chỉ là báo ứng rơi vào trên người Nhuế Tuyết Tình mà thôi, ít nhất trước mắt mà nói đúng là như thế.d∞đ∞l∞q∞đ
Trở lại chuyện chính, "Thái hậu" trở về, đây không thể nghi ngờ là chuyện lớn, theo lý mà nói Nhuế Tuyết Tình phải cùng với Tấn Duệ Dương đi "tiếp giá", cha mẹ nhà họ Nhuế trải qua khoảng thời gian sống chung này, càng yêu thương cháu ngoại không cách nào kiềm chế được, lúc này coi như chỉ vì cháu ngoại, cũng muốn khuyên con gái và con rể sống vui vẻ, hơn nữa lần trước biểu hiện của Tấn Duệ Dương khi tới nhà Nhuế Tuyết Tình làm khách rất tốt, hoàn toàn thay đổi ấn tượng trong lòng cha vợ và mẹ vợ. Suy nghĩ muốn khuyên con gái buông vẻ cao ngạo xuống tiếp nhận chữa trị, cùng với con rể bắt đầu sống chung lại một lần nữa của mẹ Nhuế càng thêm sâu, cho nên vẫn không lựa chọn mà hành động, là bởi vì gần đây Nhuế Tuyết Tình rất bận, nhà hàng phải bắt đầu sửa lại, lúc trước từ kết cấu thiết kế đến trang hoàng chọn nhân viên, những chuyện này Nhuế Tuyết Tình không bỏ sót một chuyện nào, trang hoàng còn chưa bắt đầu, Nhuế Tuyết Tình đã mỗi ngày đi sớm về trễ, vừa về tới nhà, nhìn vẻ mặt mệt mỏi khó tả của con gái mình, mẹ Nhuế cũng không quấy rầy thời gian ngủ của Nhuế Tuyết Tình nữa.
Một ngày nay, Nhuế Tuyết Tình khó có được lúc về nhà sớm, là đồng thời trở về cùng với hai cha con Tấn Duệ Dương, ở phòng bếp nhìn thấy một nhà ba người bọn họ vào nhà, mẹ Nhuế cười đến mắt cũng híp lại thành một đường, vội vàng buôngviệc trong tay xuống ra nghênh đón: "Duệ Dương, con cũng đã tới?"
Tấn An Nhiên rất biết điều chào mẹ Nhuế: "Bà ngoại, chúng cháu đã về ạ!"
"An Nhiên thật biết nghe lời, đi xem phim hoạt hình trước rồi bà ngoại sẽ làm món ăn ngon cho cháu."
Tấn An Nhiên gật đầu, ngoan ngoãn ôm cặp sách chạy vào phòng khách, Tấn Duệ Dương nhìn mẹ Nhuế cười nói: "Mẹ, hôm nay vừa đúng lúc rãnh rỗi, cùng với Tuyết Tình đi đón An Nhiên tan học."๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn
Mẹ Nhuế cười híp mắt gật đầu: "Cũng là con có biện pháp, mấy ngày nay, Tuyết Tình cũng phải hơn chín - mười giờ mới trở về nhà, hiếm thấy trở về sớm như vậy."
Tấn Duệ Dương kinh ngạc nhìn Nhuế Tuyết Tình: "Sao lại trễ như vậy?"
"Mẹ cũng nói, không biết nói gấp gáp vớ vẩn cái gì, rõ ràng con đã sắp xếp người chuyên nghiệp phụ trách, chính nó lại cái gì cũng không hiểu, đây không phải là làm cho người ta thêm loạn sao!"
Tấn Duệ Dương cười: "Cũng không phải ý đó, chỉ là những chuyện nhỏ vụn vặt kia quá phiền toái, giao cho người phía dưới đi làm là được rồi, không cần thiết tự làm tất cả mọi việc."
"Anh không phải là tôi, sao biết tôi không vui?" Nhuế Tuyết Tình không phản bác lời mẹ cô nói, lại lạnh lùng nhìn Tấn Duệ Dương, không biến sắc quay trở lại, khom lưng thay giày, cũng đi về phía phòng khách.
"Nói cái gì vậy hả, Duệ Dương quan tâm con thôi mà." Mẹ Nhuế nói Nhuế Tuyết Tình một câu, có chút xấu hổ nhìn Tấn Duệ Dương: "Đừng để ý, gần đây tính khí của nó cứ như vậy, chắc là quá mệt mỏi."
"Con sẽ không ngại, mẹ, mẹ đi làm việc đi, con đi nhìn bọn họ."
"Vậy thì tốt, con ngồi chờ đó một chút, cơm sẽ nấu xong ngay đây."
Tấn Duệ Dương cười, cũng đi về phía phòng khách.
Ở nhà họ Tấn, Tấn An Nhiên không được phép xem phim hoạt hình, gần đây lại si mê hệ liệt người ngoài hành tinh, vơ vét một bộ lại một bộ, bây giờ đang xem《 Stars bảo bối 》do người bạn nhỏ đề cử cho cậu, mặc kệ làm chuyện gì Tấn An Nhiên cũng đặc biệt chuyên chú, xem hoạt hình cũng như thế, chỉ thấy cơ thể nhỏ bé của cậu ngồi thẳng tắp ở trên sofa, khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng, hết sức chăm chú, mắt cũng không nháy một cái nhìn chằm chằm màn hình TV, đã tiến vào cảnh giới quên mình, ngay cả khi Nhuế Tuyết Tình ngồi xuống bên cạnh, cậu cũng không có phát hiện.
Lần đâu tiên, Nhuế Tuyết Tình biết con trai của cô có hứng thú như vậy, khi nhìn thấy tựa đề còn rất có hứng thú ngồi xem cùng với cậu, trong mắt người địa cầu "người ngoài hành tinh" có dáng vẻ gì, nói thật sự cô rất tò mò, chỉ là phim hoạt hình vừa bắt đầu, cô đã không nhịn được đen mặt, một đám hình thù kỳ quái không biết là cái giống gì đó, trí tưởng tượng của người địa cầu là như vậy? Nhuế Tuyết Tình chẳng những thất vọng còn có cảm giác bị vũ nhục, cô không ngại bị YY nhưng tốt xấu gì cũng đáng tin một chút không được sao, tuy nói không biết những tinh cầu khác như thế nào, nhưng ít ra phần lớn những tinh cầu cùng thi đấu với hành tinh Sedna, Nhuế Tuyết Tình cũng có đi qua, không có một người nào có hình dạng giống trên TV kia! Mọi người đều có hình dạng bình thường như người địa cầu nhưng có phần "xinh đẹp" hơn, không có nhiều vật kỳ quái như vậy được không!
Một chút mỹ cảm cũng không có, sở thích của người địa cầu, thật là hết cứu chữa! (mỹ cảm là khả năng thưởng thức cái đẹp)
Nhuế Tuyết Tình không thể nhịn được nữa lên tiếng: "Như vậy mà con cũng có thể tiếp tục xem được?"
Tấn An Nhiên phản xạ có điều kiện dừng lại, ngẩng đầu nhìn mẹ cậu, còn có chút không phản ứng kịp, tuy mẹ cậu có chút "bệnh xà tinh (bệnh thần kinh)" nhưng hình như chưa bao giờ có thói quen quản quá rộng, cậu xem phim hoạt hình cũng làm phiền cô sao?!
Nhuế Tuyết Tình không để ý vẻ khó có thể tin trong đáy mắt Tấn An Nhiên, chỉ là lạnh lùng "hừ" một tiếng, thân là con trai của cô mà sở thích lại kém thành ra như vậy, ngay cả loại hình không hề có mỹ cảm này cũng có thể thưởng thức được, quả thực yếu kém! Nhuế Tuyết Tình lại mang theo ánh mắt khinh miệt quét mắt nhìn đĩa bay hàng nhái trên màn hình TV, năm đó có tên tiểu quỷ dùng một trăm phi thuyền xa hoa làm lễ vật đính ước theo đuổi cô, cô cũng chẳng thèm ngó tới, nếu không phải vì không thể trở về hành tinh Sedna được, cô nhất định sẽ mang tiểu quỷ này đi trải nghiệm.
Vừa đi tới, Tấn Duệ Dương thấy vẻ kiêu ngạo không thể nào che giấu được trên mặt vợ anh, nhẫn nhịn không cười: "Tuyết Tình, lúc nào thì thích cùng xem phim hoạt hình với An Nhiên vậy?"
Tấn An Nhiên hoảng sợ nhìn ánh mắt lệch đến Bắc Băng Dương của ba, Nhuế Tuyết Tình cũng từ trong lỗ mũi hừ một tiếng: "Loại không hề có mỹ cảm kia?"
"Ha ha, những bạn nhỏ đều thích tìm kích thích từ bên trong những phim hoạt hình kia, hơn nữa thích xem hoạt hình về đề tài "Các vì sao đại chiến", trên cơ bản đều là những bé trai, không cần cố gắng theo đuổi mỹ cảm như vậy, chỉ cần tình tiết trong tác phẩm hay là được."
"Vậy cũng yếu kém."
Tấn Duệ Dương vỗ đầu Tấn An Nhiên: "Không sao, con tiếp tục xem đi." Nói xong, ngồi thẳng vào giữa hai mẹ con, lấy một loại tư thế và khoảng cách rất thân mật nghiêng cầu nhìn về phía Nhuế Tuyết Tình: "Tuyết Tình, anh có việc thương lượng với em."
"Chuyện gì?"
Tấn Duệ Dương há miệng, lại vang lên tiếng cửa mở, là ba Nhuế và anh em Nhuế Thành, ba Nhuế thấy con rể ở phòng khách cũng rất kinh ngạc, đổi giày cười ha hả đi tới: "Duệ Dương, mới tới sao."
Nhuế Thành và Nhuế Tuyết Dương cùng bước lên: "Anh rể."
"Cha, Tiểu Thành, Tiểu Dương, mọi người đã về?"
Nhìn mấy người đưa qua đẩy về, Nhuế Tuyết Tình không nhịn được nhìn Tấn Duệ Dương: "Anh tìm tôi có chuyện gì?"
"Là như vậy." Tấn Duệ Dương ngồi về trên sofa: "Buổi sáng ngày mai mẹ sẽ trở về, An Nhiên phải đến trường, em có rảnh theo anh đi đón máy bay không?"
"Bà nội đã về nhà rồi sao?"
"Đúng vậy, An Nhiên vui không?"
Đương nhiên Tấn An Nhiên gật đầu, chỉ là lại có chút chần chờ nhìn Nhuế Tuyết Tình, Nhuế Tuyết Tình không bỏ qua ánh mắt của cậu, nói thẳng: "Như vậy vừa đúng lúc, vậy đưa An Nhiên về đi."
Tấn An Nhiên chấn động cả người, môi mới mở ra, nhưng không lên tiếng, Nhuế Thành không đồng ý trước tiên: "An Nhiên ở nơi này rất tốt, mỗi ngày đều thay đổi hoàn cảnh sinh hoạt đối với đứa nhỏ mà nói sẽ có ảnh hưởng không tốt, lại nói bà Tấn cũng lớn tuổi rồi, sao chị có thể để một người già rồi mà vẫn phải chịu khổ cực được chứ?" Thật ra thì Nhuế Thành rất muốn nắm cổ của chị anh mà lắc, rõ ràng nhìn như khôn khéo vậy sao lại cố tình không thấy được tầm quan trọng của An Nhiên với cô chứ? Chồng không trông cậy vào được, nhưng nếu như đời này không thể ly hôn mà nói, An Nhiên chính là chỗ dựa nửa đời sau của cô!
Tác giả :
Thanh Việt Lưu Ca