Nữ Phụ Trùng Sinh: Chí Tôn Y Tiên
Chương 20: Hai khuê mật khiếp sợ
(khuê mật: bạn nữ khuê phòng, thân thiết)
“Chậc chậc, người không thể xem bề ngoài, nước biển không thể đo lường a!" Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình vừa nhìn vừa cảm thán.
Dương Lam Nhi là buồn bực, ảnh chụp là chụp liên tục ra, lại là thời điểm thừa dịp đối phương không có phản ứng, ánh mắt đây không phải là đều cùng một dạng sao? Như thế nào Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình có thể ở mỗi tấm đều nhìn ra sự khác biệt?
Còn như Đông Phương Y, nàng hơi có chút thương cảm, nha đầu này xuất thân lại là gia tộc cổ võ, hơn nữa còn là bảo bối trong nhà, cũng không thể so với Văn Khiết Nghi, may mắn nàng vừa rồi nhanh tay, bắt được thẻ đánh bạc có lợi cho mình, nếu không, chỉ sợ hôm nay cũng không thể bình yên vượt qua, sẽ có người đến cửa tìm phiền toái.
Uống trà sữa trước mặt, Dương Lam Nhi nhíu mày tự hỏi, khẩu vị của nàng bị không gian dưỡng điêu rồi, tư duy chuyển một cái, liền bắt đầu nghĩ tới muốn làm sao mua được hai đầu bò sữa trở về dưỡng, sau đó tự mình làm trà sữa uống, hương vị khẳng định tốt hơn rất nhiều.
Cuối cùng cũng thưởng thức hết những hình này, Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình cảm thấy viên mãn, bất quá cũng tự giác thủ khẩu như bình (*giữ kín miệng).
Các nàng lại không phải là đứa ngốc, biết rõ tin tức như vậy mà tùy tiện tiết lộ, Dương Lam Nhi khẳng định phải chịu tội, làm bằng hữu, cũng không làm này loại chuyện tổn hại người này.
“Lam Nhi, những hình này bạn chuyển cho mình một phần, mình sẽ mã hóa, nếu bạn có chuyện, mình khẳng định sẽ không chút do dự mà phát ra ngoài, để phần đông nam sinh trong trường học xem một chút, hoa khôi xếp thứ hai của trường trong lòng bọn họ, ha ha..." Mộ Đình Đình giễu cợt nói ra.
“Đúng, Đông Phương gia thế lớn, nhưng rất sĩ diện, cũng chuyển cho mình một phần bảo quản." Bạch Hân nhún vai, quả nhiên tin đồn không sánh bằng thực tế a, Đông Phương Y trong ngày thường ngạo mạn sạch sẽ cỡ nào, thế nhưng cũng sẽ ở trong cái loại phòng nhỏ cho thuê đó chơi 3P? Chậc chậc.
Dương Lam Nhi biết rõ, hai người bọn họ là đang thay nàng suy tính đâu, chỉ sợ Đông Phương gia đến dùng chiêu rút củi dưới đáy nồi, người bình thường nơi nào trốn được?
“Được, nếu gặp phải phiền toái, trực tiếp dùng để uy hiếp, ngàn vạn đừng khách khí, có chút thẻ đánh bạc, không cần dễ dàng quá hạn, dù sao chỗ tốt đến tay mà không lợi dụng, đó là đứa ngốc."
Dương Lam Nhi cũng rất yên tâm Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình, hai người đều rất bình thường, đầu óc không tàn, lại không động kinh, không thể nào không có chuyện gì liền cầm đi khoe khoang uy hiếp chơi cho vui, nếu không, kia thuần túy là tìm chết.
Nói như thế, Dương Lam Nhi còn ở trong bóng tối suy tính khả năng Đông Phương Y sớm xuất hiện, chẳng lẽ Mộc Phong thời gian trước thiếu tiền, sau đó thay Đông Phương Y đến một lần anh hùng cứu mỹ nhân, không chỉ là đơn giản gặp gỡ tình cờ như thế, còn vay tiền mua vật phẩm giao dịch, mở ra hệ thống?
Nhưng vấn đề lại tới, Mộc Phong không chỉ vừa diễn tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân mà Đông Phương Y đã xem ngán, còn đến cái rất tục là tiền tài hồi báo? Hoa khôi của trường này đến cùng nhìn trúng Mộc Phong ở điểm nào? Không phải rất tục rất thất vọng sao?
Dương Lam Nhi đoán trúng chân tướng của sự tình, lại đoán không trúng tư duy kỳ ba của nam nữ chủ, Đông Phương Y không chỉ không có cảm giác thất vọng, ngược lại bởi vì chuyện này mà lên giường với Mộc Phong so với trong nguyên văn còn sớm hơn, cái chuyện thần kỳ này, tuyệt đối có thể xếp vào sự kiện không thể tưởng tượng nổi trong tiểu thuyết đại học N.
Uống hết trà sữa, ba người đều thương lượng, muốn đi đâu giải quyết cơm tối.
“Không bằng lại đi nhà hàng cậu mình đi, địa phương khác, tựa hồ cũng không có gì hay." Mộ Đình Đình bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị tìm lý do lừa gạt tiểu cữu cữu(*cậu út) của mình, còn mang bằng hữu đi cùng.
“Thôi đi, liền tới chỗ của cậu bạn, nhà ai có thể so với a, nhưng số lượng cung ứng hạn chế rất khổ cực, lượng mỗi ngày quá ít." Bạch Hân cũng chỉ thuần túy châm chọc, nàng ta cũng biết rõ những nguyên liệu kia là Dương Lam Nhi đưa đến, phân lượng không nhiều, luôn đi cọ ăn cũng thẹn thùng.
“Không bằng..." Dương Lam Nhi suy nghĩ một chút rồi nói ra: “Đi đến phòng cho thuê của mình, bọn mình tự làm đi, nguyên vật liệu nhà mình có, tất cả đều là thuần khiết tự nhiên, ha ha, không cần chen lấn hàm răng với cậu bạn, chính là tài nấu nướng của bọn mình không bằng nổi cấp chuyên gia mà thôi."
“Thật?" Ánh mắt của Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình sáng lên, đều xem nhẹ một câu cuối cùng, kỳ thật có các loại tài liệu kia, tài nấu nướng liền tính có kém chút nữa, không đáng kể chút nào.
Dương Lam Nhi gật đầu cười, vẫn nghĩ may mắn tối qua đem tủ lạnh nhét đầy, nếu không sao có thể tùy tiện mời khách như thế?
Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình hưng phấn nhất, lập tức trả tiền, kéo Dương Lam Nhi về phòng cho thuê.
Hai người bọn họ mặc dù biết Dương Lam Nhi ở ngoài có thuê phòng ở, nhưng cũng là lần đầu tiên đến cửa, xem bộ dáng trùng tu cùng gia cụ cũng không tệ, đều cảm thán Dương Lam Nhi rất hưởng thụ.
Nhà Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình vốn đang ở thành Thục Đô, nhiều nhất đường xe có xa một chút mà thôi, kỳ thật cơ bản mỗi tuần đều về nhà, mặc dù hâm mộ Dương Lam Nhi ở ngoài thuê phòng vô cùng tiêu dao, nhưng cũng biết này quá lãng phí.
“Lại có gà? Có thỏ? Còn có trứng? Cả chút rau dưa này cũng là thuần khiết tự nhiên?" Mộ Đình Đình vừa vào cửa, còn không kịp quan sát phòng ở quá nhiều, liền không thể chờ đợi được mở tủ lạnh ra, vẻ mặt kinh hô.
“Đúng vậy, cho nên, hai vị đại tỷ, bắt đầu bày ra bản lĩnh của các vị đi, đừng khách khí, chỉ cần không phải đem tài liệu tốt này làm đến khó nuốt trôi là được." Dương Lam Nhi cười ha hả nói.
Đừng xem Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình gia cảnh rất tốt, lại không phải là mười ngón tay không dính nước mùa xuân, tài nấu nướng cho dù không có tốt như Dương Lam Nhi, cũng rất là bình thường, vài món ăn gia đình vẫn ra tay được.
Món hơi chút phức tạp, hơi lớn mới để cho Dương Lam Nhi ra sân, sau khi thay phiên làm món ăn, thế nhưng chất đầy cái bàn, vẻ ngoài các món đều không tệ.
“Oa, tối nay thực phong phú, thật sự là quá hạnh phúc." Bạch Hân không thể chờ đợi mà bắt đầu nhấm nháp, quả nhiên nguyên vật liệu rất màu mè, liền đến mấy thứ rau dưa ngày thường nàng ta chán ghét nhất đều cảm thấy mỹ vị dị thường.
Tốc độ Mộ Đình Đình không chậm nếm một lần xong, gật đầu nói: “Đến cả chút gia vị hành tỏi ớt này đều không giống trước, đặc biệt có mùi vị, Lam Nhi, nếu bạn đem những vật này cũng cung cấp cậu mình mà nói, cậu mình nhất định sẽ hưng phấn đến ngất đi."
“Khụ khụ, hay là thôi đi, sản lượng quá thấp, cũng không cung ứng nổi." Dương Lam Nhi không muốn kiếm cái tiền này quá, giống quá tạp quá hỗn loạn, lại không dễ che giấu.
“Bạn nha, ngày trôi qua cũng quá sảng khoái đi, ăn ngon như thế, xem ra, chúng ta nên thường xuyên đến cướp bóc thổ hào mới đúng, người bình thường cũng ăn không nổi." Bạch Hân oán hận nói ra, không chút nào che giấu hâm mộ ghen tị của mình.
Dạo này, thức ăn bên ngoài xác thực quá thương cảm, căn bản không thể truy tìm nguồn gốc, nếu không, đặc biệt không có ăn.
“Phốc, tình huống này cũng không phải là ngày ngày đều có, nếu không phải là ngày hôm qua vừa vặn cầm một nhóm trở về, mình làm sao dám mời các bạn ăn?" Dương Lam Nhi bình tĩnh nói, bắt đầu suy tư, bản thân có muốn đi báo danh lớp đào tạo đầu bếp chuyên sâu một lần hay không, cũng để cho dạ dày mình hạnh phúc hơn, đỡ phải lãng phí nguyên liệu nấu ăn tuyệt hảo trong không gian.
“Nếu như có lần sau, nhất định phải giữ cho hai chị em mình một ngụm canh để uống a, nếu không, tuyệt giao." Mộ Đình Đình lập tức hung dữ nói.
Hai người rất có ăn ý không đi hỏi nguyên liệu nấu ăn của Dương Lam Nhi đều từ đâu tới đây, mặc dù là bạn tốt, nhưng ai có thể không có chút bí mật?
“Liền vì chuyện này này mà tức, vì một ngụm canh mà cùng mình tuyệt giao?" Dương Lam Nhi không còn gì để nói: “Yên tâm đi, đi theo tỷ, có thịt ăn, còn ăn canh kia được a?"
“Ha ha..."
Ba người cười nháo thành một đoàn, ăn đến vô cùng thỏa mãn.
“Chậc chậc, người không thể xem bề ngoài, nước biển không thể đo lường a!" Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình vừa nhìn vừa cảm thán.
Dương Lam Nhi là buồn bực, ảnh chụp là chụp liên tục ra, lại là thời điểm thừa dịp đối phương không có phản ứng, ánh mắt đây không phải là đều cùng một dạng sao? Như thế nào Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình có thể ở mỗi tấm đều nhìn ra sự khác biệt?
Còn như Đông Phương Y, nàng hơi có chút thương cảm, nha đầu này xuất thân lại là gia tộc cổ võ, hơn nữa còn là bảo bối trong nhà, cũng không thể so với Văn Khiết Nghi, may mắn nàng vừa rồi nhanh tay, bắt được thẻ đánh bạc có lợi cho mình, nếu không, chỉ sợ hôm nay cũng không thể bình yên vượt qua, sẽ có người đến cửa tìm phiền toái.
Uống trà sữa trước mặt, Dương Lam Nhi nhíu mày tự hỏi, khẩu vị của nàng bị không gian dưỡng điêu rồi, tư duy chuyển một cái, liền bắt đầu nghĩ tới muốn làm sao mua được hai đầu bò sữa trở về dưỡng, sau đó tự mình làm trà sữa uống, hương vị khẳng định tốt hơn rất nhiều.
Cuối cùng cũng thưởng thức hết những hình này, Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình cảm thấy viên mãn, bất quá cũng tự giác thủ khẩu như bình (*giữ kín miệng).
Các nàng lại không phải là đứa ngốc, biết rõ tin tức như vậy mà tùy tiện tiết lộ, Dương Lam Nhi khẳng định phải chịu tội, làm bằng hữu, cũng không làm này loại chuyện tổn hại người này.
“Lam Nhi, những hình này bạn chuyển cho mình một phần, mình sẽ mã hóa, nếu bạn có chuyện, mình khẳng định sẽ không chút do dự mà phát ra ngoài, để phần đông nam sinh trong trường học xem một chút, hoa khôi xếp thứ hai của trường trong lòng bọn họ, ha ha..." Mộ Đình Đình giễu cợt nói ra.
“Đúng, Đông Phương gia thế lớn, nhưng rất sĩ diện, cũng chuyển cho mình một phần bảo quản." Bạch Hân nhún vai, quả nhiên tin đồn không sánh bằng thực tế a, Đông Phương Y trong ngày thường ngạo mạn sạch sẽ cỡ nào, thế nhưng cũng sẽ ở trong cái loại phòng nhỏ cho thuê đó chơi 3P? Chậc chậc.
Dương Lam Nhi biết rõ, hai người bọn họ là đang thay nàng suy tính đâu, chỉ sợ Đông Phương gia đến dùng chiêu rút củi dưới đáy nồi, người bình thường nơi nào trốn được?
“Được, nếu gặp phải phiền toái, trực tiếp dùng để uy hiếp, ngàn vạn đừng khách khí, có chút thẻ đánh bạc, không cần dễ dàng quá hạn, dù sao chỗ tốt đến tay mà không lợi dụng, đó là đứa ngốc."
Dương Lam Nhi cũng rất yên tâm Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình, hai người đều rất bình thường, đầu óc không tàn, lại không động kinh, không thể nào không có chuyện gì liền cầm đi khoe khoang uy hiếp chơi cho vui, nếu không, kia thuần túy là tìm chết.
Nói như thế, Dương Lam Nhi còn ở trong bóng tối suy tính khả năng Đông Phương Y sớm xuất hiện, chẳng lẽ Mộc Phong thời gian trước thiếu tiền, sau đó thay Đông Phương Y đến một lần anh hùng cứu mỹ nhân, không chỉ là đơn giản gặp gỡ tình cờ như thế, còn vay tiền mua vật phẩm giao dịch, mở ra hệ thống?
Nhưng vấn đề lại tới, Mộc Phong không chỉ vừa diễn tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân mà Đông Phương Y đã xem ngán, còn đến cái rất tục là tiền tài hồi báo? Hoa khôi của trường này đến cùng nhìn trúng Mộc Phong ở điểm nào? Không phải rất tục rất thất vọng sao?
Dương Lam Nhi đoán trúng chân tướng của sự tình, lại đoán không trúng tư duy kỳ ba của nam nữ chủ, Đông Phương Y không chỉ không có cảm giác thất vọng, ngược lại bởi vì chuyện này mà lên giường với Mộc Phong so với trong nguyên văn còn sớm hơn, cái chuyện thần kỳ này, tuyệt đối có thể xếp vào sự kiện không thể tưởng tượng nổi trong tiểu thuyết đại học N.
Uống hết trà sữa, ba người đều thương lượng, muốn đi đâu giải quyết cơm tối.
“Không bằng lại đi nhà hàng cậu mình đi, địa phương khác, tựa hồ cũng không có gì hay." Mộ Đình Đình bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị tìm lý do lừa gạt tiểu cữu cữu(*cậu út) của mình, còn mang bằng hữu đi cùng.
“Thôi đi, liền tới chỗ của cậu bạn, nhà ai có thể so với a, nhưng số lượng cung ứng hạn chế rất khổ cực, lượng mỗi ngày quá ít." Bạch Hân cũng chỉ thuần túy châm chọc, nàng ta cũng biết rõ những nguyên liệu kia là Dương Lam Nhi đưa đến, phân lượng không nhiều, luôn đi cọ ăn cũng thẹn thùng.
“Không bằng..." Dương Lam Nhi suy nghĩ một chút rồi nói ra: “Đi đến phòng cho thuê của mình, bọn mình tự làm đi, nguyên vật liệu nhà mình có, tất cả đều là thuần khiết tự nhiên, ha ha, không cần chen lấn hàm răng với cậu bạn, chính là tài nấu nướng của bọn mình không bằng nổi cấp chuyên gia mà thôi."
“Thật?" Ánh mắt của Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình sáng lên, đều xem nhẹ một câu cuối cùng, kỳ thật có các loại tài liệu kia, tài nấu nướng liền tính có kém chút nữa, không đáng kể chút nào.
Dương Lam Nhi gật đầu cười, vẫn nghĩ may mắn tối qua đem tủ lạnh nhét đầy, nếu không sao có thể tùy tiện mời khách như thế?
Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình hưng phấn nhất, lập tức trả tiền, kéo Dương Lam Nhi về phòng cho thuê.
Hai người bọn họ mặc dù biết Dương Lam Nhi ở ngoài có thuê phòng ở, nhưng cũng là lần đầu tiên đến cửa, xem bộ dáng trùng tu cùng gia cụ cũng không tệ, đều cảm thán Dương Lam Nhi rất hưởng thụ.
Nhà Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình vốn đang ở thành Thục Đô, nhiều nhất đường xe có xa một chút mà thôi, kỳ thật cơ bản mỗi tuần đều về nhà, mặc dù hâm mộ Dương Lam Nhi ở ngoài thuê phòng vô cùng tiêu dao, nhưng cũng biết này quá lãng phí.
“Lại có gà? Có thỏ? Còn có trứng? Cả chút rau dưa này cũng là thuần khiết tự nhiên?" Mộ Đình Đình vừa vào cửa, còn không kịp quan sát phòng ở quá nhiều, liền không thể chờ đợi được mở tủ lạnh ra, vẻ mặt kinh hô.
“Đúng vậy, cho nên, hai vị đại tỷ, bắt đầu bày ra bản lĩnh của các vị đi, đừng khách khí, chỉ cần không phải đem tài liệu tốt này làm đến khó nuốt trôi là được." Dương Lam Nhi cười ha hả nói.
Đừng xem Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình gia cảnh rất tốt, lại không phải là mười ngón tay không dính nước mùa xuân, tài nấu nướng cho dù không có tốt như Dương Lam Nhi, cũng rất là bình thường, vài món ăn gia đình vẫn ra tay được.
Món hơi chút phức tạp, hơi lớn mới để cho Dương Lam Nhi ra sân, sau khi thay phiên làm món ăn, thế nhưng chất đầy cái bàn, vẻ ngoài các món đều không tệ.
“Oa, tối nay thực phong phú, thật sự là quá hạnh phúc." Bạch Hân không thể chờ đợi mà bắt đầu nhấm nháp, quả nhiên nguyên vật liệu rất màu mè, liền đến mấy thứ rau dưa ngày thường nàng ta chán ghét nhất đều cảm thấy mỹ vị dị thường.
Tốc độ Mộ Đình Đình không chậm nếm một lần xong, gật đầu nói: “Đến cả chút gia vị hành tỏi ớt này đều không giống trước, đặc biệt có mùi vị, Lam Nhi, nếu bạn đem những vật này cũng cung cấp cậu mình mà nói, cậu mình nhất định sẽ hưng phấn đến ngất đi."
“Khụ khụ, hay là thôi đi, sản lượng quá thấp, cũng không cung ứng nổi." Dương Lam Nhi không muốn kiếm cái tiền này quá, giống quá tạp quá hỗn loạn, lại không dễ che giấu.
“Bạn nha, ngày trôi qua cũng quá sảng khoái đi, ăn ngon như thế, xem ra, chúng ta nên thường xuyên đến cướp bóc thổ hào mới đúng, người bình thường cũng ăn không nổi." Bạch Hân oán hận nói ra, không chút nào che giấu hâm mộ ghen tị của mình.
Dạo này, thức ăn bên ngoài xác thực quá thương cảm, căn bản không thể truy tìm nguồn gốc, nếu không, đặc biệt không có ăn.
“Phốc, tình huống này cũng không phải là ngày ngày đều có, nếu không phải là ngày hôm qua vừa vặn cầm một nhóm trở về, mình làm sao dám mời các bạn ăn?" Dương Lam Nhi bình tĩnh nói, bắt đầu suy tư, bản thân có muốn đi báo danh lớp đào tạo đầu bếp chuyên sâu một lần hay không, cũng để cho dạ dày mình hạnh phúc hơn, đỡ phải lãng phí nguyên liệu nấu ăn tuyệt hảo trong không gian.
“Nếu như có lần sau, nhất định phải giữ cho hai chị em mình một ngụm canh để uống a, nếu không, tuyệt giao." Mộ Đình Đình lập tức hung dữ nói.
Hai người rất có ăn ý không đi hỏi nguyên liệu nấu ăn của Dương Lam Nhi đều từ đâu tới đây, mặc dù là bạn tốt, nhưng ai có thể không có chút bí mật?
“Liền vì chuyện này này mà tức, vì một ngụm canh mà cùng mình tuyệt giao?" Dương Lam Nhi không còn gì để nói: “Yên tâm đi, đi theo tỷ, có thịt ăn, còn ăn canh kia được a?"
“Ha ha..."
Ba người cười nháo thành một đoàn, ăn đến vô cùng thỏa mãn.
Tác giả :
Nam Yên Vũ