Nữ Phụ Thỉnh Cầu Đụng Ngã
Chương 34: Thế giới IV: Các Chủ, thỉnh cầu đụng ngã 1
Edit+beta: Linhlady
Trở lại không gian Tô Mộc vẻ mặt mộng bức, ta là ai? Ta ở đâu? Phát sinh chuyện gì?
Rất lâu sau mới hồi phục tinh thần, đi vào trong phòng, vuốt vuốt huyệt thái dương đến giảm bớt mệt mỏi vài ngày này lúc ngủ cũng không thể duỗi thẳng chân, cũng không để ý giọng nói hệ thống nhắc nhở cô thay quần áo, đã nằm trên giường mềm mại, đắp chăn xong ngủ say, xem ra thật sự mệt chết rồi.
Quay lại thời điểm trước khi Tô Mộc trở lại không gian...
Khi phát hiện hệ thống trò chơi không còn hạn chế hoạt động thân thể, Tô Mộc vừa ra ngoài sơn động đã gặp một người đàn ông xa lạ. Người kia vừa nhìn thấy Tô Mộc cũng ngây ngốc một chút sau đó nhanh chóng khôi phục lại, hắn không hề nghĩ tới từ nơi này còn có thể xuất hiện một người khác.
Người kia cong cong khóe miệng, vừa vặn, đến một cái giải quyết một cái.
Tô Mộc giương mắt, chạm đến ánh mắt sắc bén của người kia khi nhìn thấy mình giống như nhìn con mồi, Tô Mộc không khỏi sợ run cả người, người này thật đáng sợ, chỉ sợ khó đối phó, cô muốn vội vàng thoát khỏi.
Kết quả không đợi Tô Mộc mở miệng, người kia nhanh chóng hướng về phía Tô Mộc lao đến, một lời không hợp liền đấu võ.
Tô Mộc ( Nhĩ Khang tay: Đại huynh đệ, dừng lại. Không cần đánh, nói một chút, tôi là NPC a! Có cô, có người dẫn anh bay a!
Trong lúc Tô Mộc đang suy tư, quả đấm mạnh mẽ lao tới, Tô Mộc vội vàng ngẹo đầu, quả đấm lệch mục tiêu sượt qua bên tai, trong nháy mắt Tô Mộc cảm thấy bên tai hơi đau nhức, điều này có thể thấy người kia dùng bao nhiêu khí lực để đối phó để đối phó với cô, "Đáng giận."
Tô Mộc không có cách nào khác cuối cùng động thủ với người kia, nhanh chóng bắt cổ tay của hắn, cổ tay của người kia rất thô, Tô Mộc chỉ có thể miễn cưỡng bắt lấy. Mượn lực từ cổ tay của người kia, thân thể một bên, nhảy lên, hai chân dùng sức đá vào bên hông.
Người kia bị đau "Khàn" một tiếng, lảo đảo hướng lui về phía sau mấy bước, hai mắt trừng lớn nhìn Tô Mộc, Tô Mộc đã dùng phần lớn khí lực ở hai chân.
Mắt thấy người kia nhanh chóng khôi phục bộ dáng ban đầu, Tô Mộc nhân lúc hắn đang bị đau, bước chân vội vàng, nhanh chóng chạy vào một bên bụi cỏ dại sinh trưởng, chạy trối chết, tuyệt không dám quay đầu lại, chỉ sợ vừa quay đầu lại có thể trông thấy người kia.
Tô Mộc thầm nghĩ, người kia thật sự mặc kệ ngươi là ai, chỉ cần gặp hắn là xông vào đánh nhau, nhưng loại người đó mới hợp với loại trò chơi này. Không hề cố kỵ, vô luận nam nữ, một lời không hợp liền đánh nhau.
Vừa lúc đó, đồng hồ đeo tay bắt đầu lóe lên, Tô Mộc không kịp bận tâm chuyện này, đầu óc không kịp suy nghĩ, trong dầu chỉ nhớ một chuyện chạy mau, bằng không chuyện mất mạng là đương nhiên, vừa nghỉ tới đó chận lại bước nhanh hơn, cơ hồ dùng hết khí lực toàn thân.
Chạy thật lâu sau đó, Tô Mộc mới quay đầu lại, phát hiện phía sau không có ai ở đuổi theo mình, ngừng lại, nửa ngồi, hai tay chống ở trên đùi, hô hấp dồn dập, liều mạng hít thở.
Toàn thân sớm đã ướt đẫm, mồ hôi đầm đìa, tóc mái thật mỏng trên trán cũng bị ướt nhẹp, dính ở trên trán, trên lông mi cũng có vài giọt mồ hôi nhỏ.
Lúc sau, Tô Mộc hỏi hệ thống, đang xác định xung quanh không có ai mới dám chậm rãi ngồi dưới đất, nhưng nơi này không an toàn bằng chỗ cũ.
Tô Mộc cảm thấy có hệ thống gian dối là một loại vũ khí sắc bén rất tốt, cộng thêm cô là NPC, cũng không thể chết.
Nhưng vấn đề là gì, nếu cô là NPC thì sao còn có thể đi theo những người chơi cùng nhau làm nhiệm vụ, lẽ nào đây là cách chơi trong trò chơi cuối cùng? Vậy khi mình tham gia trò chơi, làm một NPC, không khiến cho hệ thống trò chơi chú ý, có lẽ do bọn họ thiết lập ra?
Người chơi không phát hiện ra NPC giả mạo làm người chơi sao? Như vậy nhiệm vụ của mình là gì? Tô Mộc vắt óc suy nghỉ cũng không ra, càng không hiểu lí do tới giờ mình vẫn còn sống là gì?
Thật ra Tô Mộc không biết, Bích là nhân viên sửa chữa tiến vào trò chơi chính mục đích muốn tu bổ cái bug này, trước kia khi ở cùng Tô Mộc cô nàng chưa ra tay vì chưa xác định vấn đề cái bug này ở đâu? Đợi lúc cô nàng tra ra, kết quả hai người các cô lại lạc nhau.
"Tô Tô, vừa rồi đồng hồ đeo tay của ngươi sáng, ngươi nhìn một chút." Hệ thống biết Tô Mộc đã quên chuyện đồng hồ đeo tay, nhanh chóng lên tiếng nhắc nhở Tô Mộc.
"A, được được. Ta thiếu chút nữa liền mất." Nhờ hệ thống nhắc nhở, Tô Mộc mới nhớ quên chưa kiểm tra, "... Hệ thống, ngươi giúp ta nhìn xung quanh một chút, có chuyện gì thì nhắc ta." Tô Mộc không yên lòng, bổ sung một câu.
Mở đồng hồ đeo tay ra nhìn, "Tiếp thu nhiệm vụ cuối cùng (0/1)" Tô Mộc phát hiện các nhiệm vụ trước đó đều không có, chỉ còn lại mình nhiệm vụ này trơ trọi ở chuyên mục nhiệm vụ.
Khẽ thở dài một hơi, xem ra cô chính là nhiệm vụ cuối. Cho nên hiện tại tốt nhất cô nên tìm một chỗ trốn đi, chờ đợi người cuối cùng còn sống tìm đến mình.
Vì vậy, Tô Mộc đi theo chỉ dẫn của hệ thống tìm nơi an toàn để ngủ!
Đến khi trời sáng Tô Mộc vội vàng đứng dậy, ra ngoài tra xét.
"Hiện tại số lượng người chơi còn sống là 4 người, thời gian tạm dừng." Âm thanh lại truyền tới. Quả nhiên, vẫn là âm thanh hệ thống nghe đáng yêu.
Đi ra ngoài một lúc Tô Mộc nghe được xa xa truyền đến tiếng đánh nhau, Tô Mộc tự tin ta là NPC ta không sợ, tâm tính bình thản đi qua. Nhìn thấy Vlad cùng một người xa lạ, dáng người mảnh mai, nhìn lại mới thấy hoá ra là nam nhân, tay cầm trường kiếm đều sang sảng mạnh mẽ.
Hai người bọn họ trên người đều đã có thương tích, y phục cũng rách mướp, xem ra đã đánh thật lâu.
Tô Mộc nhìn đến mê mẩn, bị người ta vỗ bả vai một cái mới giật mình, "hi, Tô. Cậu làm cho tớ tìm thật lâu a." Tô Mộc quay đầu nhìn lại, là Bích.
Đang định nói một tiếng hi, đột nhiên cảm thấy ngực mình đau xót, không thể tưởng tượng nổi nhìn Bích một cái, không phải nói muốn làm hai tiểu thiên sứ sao? Còn không kịp lên tiếng nói một câu, tiếp theo liền sa vào hôn mê.
Như vậy cô mới trở về không gian.
... Tô Mộc chỉ là không nghĩ đến bích lại là nhân viên sửa chữa, lại sửa chữa cái bug là chính cô, vấn đề cô lại còn là cái bug, tâm mệt quá.
...
Tô Mộc từ trên giường tỉnh lại lần nữa, duỗi lưng một cái, rất lâu rồi cô không được ngủ thoải mái thế này, cảm giác khó chịu cũng không còn sót lại chút gì.
"Tô Tô, có cần tra xét tình huống thế giới phụ bản không?" hệ thống hóa thành mèo, thấy Tô Mộc tỉnh lại, lập tức nhảy lên giường meo meo meo không ngừng.
Tô Mộc duỗi tay ôm lấy hệ thống, vuốt ve lông nó, thấy hệ thống thoải mái phát ra thanh âm cô lỗ, cong cong khóe miệng, cười khẽ một tiếng, "Xem đi!"
Lập tức, trước mắt xuất hiện hình chiếu.
... Sau đó, cuối cùng vẫn là Vlad thắng, thực lực của Vlad khá mạnh. Không nghĩ tới, hắn lợi hại như thế, bất quá, điều làm cô kinh ngạc nhất là cuối cùng Bích lại tự vẫn, quả nhiên là nhân viên sửa chữa hoàn thành nhiệm vụ sữa bug liền nhanh chóng rời khỏi trò chơi.
Tô Mộc suy nghĩ đến, thở dài một tiếng, "Này, hệ thống, tình cảm lần trước tiêu trừ xong chưa?" Tô Mộc về sau mới biết được cô đến trò chơi này hoàn thành nguyện vọng nữ phụ, thuận tiện tiến công chiếm đóng một người trong đó, cho nên về sau hệ thống dứt khoát chia làm hai nhiệm vụ chủ yếu.
Hệ thống, ngươi có thể tùy hứng hơn nữa hay không?
"Tốt lắm, ngươi hiện tại muốn dùng sao?" Hệ thống liếm liếm móng vuốt, trả lời.
"Muốn." Tô Mộc chậm rãi nhắm mắt lại, nhẹ giọng trả lời. Cô cũng chỉ là một người bình thường, không thể tiếp nhập nhiều tình cảm như thế, cô cũng sẽ thống khổ, mỗi lần nghĩ đến bọn họ, đau triệt nội tâm. Thật ra cô cũng rất ích kỷ, cũng rất nhu nhược, chỉ cần nghĩ tới cô lại muốn trốn tránh. Nhưng cô lại không có cách nào a.
Sau khi nói xong, thân thể Tô Mộc cảm giác vô cùng đau đớn, sau đó không có cảm giác gì. Thử một chút hiệu quả, nhớ tới bọn họ, quả nhiên nội tâm một mảng bình thản, giống như người yêu tha thiết kia không phải là cô.
Tô Mộc cười khổ, cô thật đúng là người ích kỷ.
"Tô Tô, tình cảm tiêu trừ ta sẽ giúp ngươi cất giữ, ngày nào đó ngươi muốn tìm lại có thể tìm ta."
Thật lâu, Tô Mộc mới động môi nói chuyện, "Được." Không biết tại sao, cô không trực tiếp cự tuyệt lời hệ thống, để nó trực tiếp xóa đi, nhưng như vậy là tốt nhất.
"Được rồi được rồi, ta đi ăn kem ly. Ngươi sữa sang lại mình một chút, chờ sẽ bắt đầu nhiệm vụ còn lại." Nói xong, hệ thống tránh tay Tô Mộc nhảy xuống giường, đi ra phòng khách.
"Ân, ngươi kem ly ăn ít thôi, không chừng lại tiêu chảy." Tô Mộc nhìn hệ thống đang đi hô một tiếng.
...
"Hô, tắm nước nóng thật thoải mái, ríu rít ríu rít, cái phụ bản kia căn bản cũng không phải là nơi người có thể sống mà." Tô Mộc ngâm trong bồn tắm, hơi nước tràn ngập ở bốn phía.
"Tô Tô, kịch bản truyện, ngươi xem một chút." Hệ thống nói xong liền im lặng.
Tô Mộc búng tay, trước mắt liền xuất hiện nội dung tình tiết. A, được, cách xem này là Tô Mộc để cho tiện, đặc biệt đặt ra.
"Nữ chủ Giang Nhược Ngữ là người xuyên việt, ban đầu là nhân viên nhỏ trong doanh nghiệp nước ngoài, một ngày ngủ một giấc, phát hiện mình từ hiện đại xuyên việt đến cổ đại, cô ta bắt đầu dùng kiến thức hiện đại nghiền ép tư tưởng cổ đại tiêu dao sinh sống..." Ha ha
"... Khi nữ chủ xuyên việt lại đây, thân phận là Mặc vương phi, là đích nữ đương triều Đại tướng quân, bởi vì quy phục nghĩ Hoàng thượng, mới gả con gái cho người nhìn như không quyền không thế, vương gia Tư Đồ Mặc Uyên ăn chơi trác tán, nhưng không nghĩ tới đây mới chính là kẻ gây hoạ."
Lại là một cái họ Tư Đồ.
"Nữ chủ xuyên việt, thừa kế ký ức nguyên chủ, cảm thấy nguyên chủ rất ngu, lại chịu để cha mẹ bài bố, mà nàng ta nên vì nguyên chủ sống một cuộc sống tốt hơn. Từ đấy luôn cùng vương gia tranh đấu mỗi ngày, một bộ vương gia lau mắt mà nhìn ta, dần dần hai người lâu ngày sinh tình, tiếp theo đến vở kịch ngược thân ngược tâm, cuối cùng khi vương gia trợ giúp nữ chủ, nhanh chóng triển khai binh biến, cướp lấy chính quyền. Kết cục vương gia lên làm vua, nữ chủ cũng thuận theo đó."
Đương nhiên, thể loại văn xuyên việt như thế này làm sao có thể thiếu nữ phụ ác độc đâu?
"Tô Mộc, trong truyện nhân vật phản diện là hầu thiếp vương gia sủng ái nhất, là nữ tử từ thanh lâu mang về, bởi vì vấn đề thân phận mà chỉ có thể làm thiếp. Nhiều lần bắt nạt nguyên chủ, nguyên chủ bị đẩy xuống sông, mới để cho nữ chủ xuyên tới đây. Đương nhiên, bởi vì lợi dụng tình cảm nam chủ, nhiều lần ngăn trở, gây trở ngại cho nam nữ chủ phát triển, cuối cùng nam chủ biết được trước nàng đối phó nữ chủ, không còn niệm tình cũ, xem nàng như nhân côn* khiến cho nàng sống không bằng chết."
Chậc chậc, đáng sợ!
* nàng nào giúp ta edit từ này vs
Trở lại không gian Tô Mộc vẻ mặt mộng bức, ta là ai? Ta ở đâu? Phát sinh chuyện gì?
Rất lâu sau mới hồi phục tinh thần, đi vào trong phòng, vuốt vuốt huyệt thái dương đến giảm bớt mệt mỏi vài ngày này lúc ngủ cũng không thể duỗi thẳng chân, cũng không để ý giọng nói hệ thống nhắc nhở cô thay quần áo, đã nằm trên giường mềm mại, đắp chăn xong ngủ say, xem ra thật sự mệt chết rồi.
Quay lại thời điểm trước khi Tô Mộc trở lại không gian...
Khi phát hiện hệ thống trò chơi không còn hạn chế hoạt động thân thể, Tô Mộc vừa ra ngoài sơn động đã gặp một người đàn ông xa lạ. Người kia vừa nhìn thấy Tô Mộc cũng ngây ngốc một chút sau đó nhanh chóng khôi phục lại, hắn không hề nghĩ tới từ nơi này còn có thể xuất hiện một người khác.
Người kia cong cong khóe miệng, vừa vặn, đến một cái giải quyết một cái.
Tô Mộc giương mắt, chạm đến ánh mắt sắc bén của người kia khi nhìn thấy mình giống như nhìn con mồi, Tô Mộc không khỏi sợ run cả người, người này thật đáng sợ, chỉ sợ khó đối phó, cô muốn vội vàng thoát khỏi.
Kết quả không đợi Tô Mộc mở miệng, người kia nhanh chóng hướng về phía Tô Mộc lao đến, một lời không hợp liền đấu võ.
Tô Mộc ( Nhĩ Khang tay: Đại huynh đệ, dừng lại. Không cần đánh, nói một chút, tôi là NPC a! Có cô, có người dẫn anh bay a!
Trong lúc Tô Mộc đang suy tư, quả đấm mạnh mẽ lao tới, Tô Mộc vội vàng ngẹo đầu, quả đấm lệch mục tiêu sượt qua bên tai, trong nháy mắt Tô Mộc cảm thấy bên tai hơi đau nhức, điều này có thể thấy người kia dùng bao nhiêu khí lực để đối phó để đối phó với cô, "Đáng giận."
Tô Mộc không có cách nào khác cuối cùng động thủ với người kia, nhanh chóng bắt cổ tay của hắn, cổ tay của người kia rất thô, Tô Mộc chỉ có thể miễn cưỡng bắt lấy. Mượn lực từ cổ tay của người kia, thân thể một bên, nhảy lên, hai chân dùng sức đá vào bên hông.
Người kia bị đau "Khàn" một tiếng, lảo đảo hướng lui về phía sau mấy bước, hai mắt trừng lớn nhìn Tô Mộc, Tô Mộc đã dùng phần lớn khí lực ở hai chân.
Mắt thấy người kia nhanh chóng khôi phục bộ dáng ban đầu, Tô Mộc nhân lúc hắn đang bị đau, bước chân vội vàng, nhanh chóng chạy vào một bên bụi cỏ dại sinh trưởng, chạy trối chết, tuyệt không dám quay đầu lại, chỉ sợ vừa quay đầu lại có thể trông thấy người kia.
Tô Mộc thầm nghĩ, người kia thật sự mặc kệ ngươi là ai, chỉ cần gặp hắn là xông vào đánh nhau, nhưng loại người đó mới hợp với loại trò chơi này. Không hề cố kỵ, vô luận nam nữ, một lời không hợp liền đánh nhau.
Vừa lúc đó, đồng hồ đeo tay bắt đầu lóe lên, Tô Mộc không kịp bận tâm chuyện này, đầu óc không kịp suy nghĩ, trong dầu chỉ nhớ một chuyện chạy mau, bằng không chuyện mất mạng là đương nhiên, vừa nghỉ tới đó chận lại bước nhanh hơn, cơ hồ dùng hết khí lực toàn thân.
Chạy thật lâu sau đó, Tô Mộc mới quay đầu lại, phát hiện phía sau không có ai ở đuổi theo mình, ngừng lại, nửa ngồi, hai tay chống ở trên đùi, hô hấp dồn dập, liều mạng hít thở.
Toàn thân sớm đã ướt đẫm, mồ hôi đầm đìa, tóc mái thật mỏng trên trán cũng bị ướt nhẹp, dính ở trên trán, trên lông mi cũng có vài giọt mồ hôi nhỏ.
Lúc sau, Tô Mộc hỏi hệ thống, đang xác định xung quanh không có ai mới dám chậm rãi ngồi dưới đất, nhưng nơi này không an toàn bằng chỗ cũ.
Tô Mộc cảm thấy có hệ thống gian dối là một loại vũ khí sắc bén rất tốt, cộng thêm cô là NPC, cũng không thể chết.
Nhưng vấn đề là gì, nếu cô là NPC thì sao còn có thể đi theo những người chơi cùng nhau làm nhiệm vụ, lẽ nào đây là cách chơi trong trò chơi cuối cùng? Vậy khi mình tham gia trò chơi, làm một NPC, không khiến cho hệ thống trò chơi chú ý, có lẽ do bọn họ thiết lập ra?
Người chơi không phát hiện ra NPC giả mạo làm người chơi sao? Như vậy nhiệm vụ của mình là gì? Tô Mộc vắt óc suy nghỉ cũng không ra, càng không hiểu lí do tới giờ mình vẫn còn sống là gì?
Thật ra Tô Mộc không biết, Bích là nhân viên sửa chữa tiến vào trò chơi chính mục đích muốn tu bổ cái bug này, trước kia khi ở cùng Tô Mộc cô nàng chưa ra tay vì chưa xác định vấn đề cái bug này ở đâu? Đợi lúc cô nàng tra ra, kết quả hai người các cô lại lạc nhau.
"Tô Tô, vừa rồi đồng hồ đeo tay của ngươi sáng, ngươi nhìn một chút." Hệ thống biết Tô Mộc đã quên chuyện đồng hồ đeo tay, nhanh chóng lên tiếng nhắc nhở Tô Mộc.
"A, được được. Ta thiếu chút nữa liền mất." Nhờ hệ thống nhắc nhở, Tô Mộc mới nhớ quên chưa kiểm tra, "... Hệ thống, ngươi giúp ta nhìn xung quanh một chút, có chuyện gì thì nhắc ta." Tô Mộc không yên lòng, bổ sung một câu.
Mở đồng hồ đeo tay ra nhìn, "Tiếp thu nhiệm vụ cuối cùng (0/1)" Tô Mộc phát hiện các nhiệm vụ trước đó đều không có, chỉ còn lại mình nhiệm vụ này trơ trọi ở chuyên mục nhiệm vụ.
Khẽ thở dài một hơi, xem ra cô chính là nhiệm vụ cuối. Cho nên hiện tại tốt nhất cô nên tìm một chỗ trốn đi, chờ đợi người cuối cùng còn sống tìm đến mình.
Vì vậy, Tô Mộc đi theo chỉ dẫn của hệ thống tìm nơi an toàn để ngủ!
Đến khi trời sáng Tô Mộc vội vàng đứng dậy, ra ngoài tra xét.
"Hiện tại số lượng người chơi còn sống là 4 người, thời gian tạm dừng." Âm thanh lại truyền tới. Quả nhiên, vẫn là âm thanh hệ thống nghe đáng yêu.
Đi ra ngoài một lúc Tô Mộc nghe được xa xa truyền đến tiếng đánh nhau, Tô Mộc tự tin ta là NPC ta không sợ, tâm tính bình thản đi qua. Nhìn thấy Vlad cùng một người xa lạ, dáng người mảnh mai, nhìn lại mới thấy hoá ra là nam nhân, tay cầm trường kiếm đều sang sảng mạnh mẽ.
Hai người bọn họ trên người đều đã có thương tích, y phục cũng rách mướp, xem ra đã đánh thật lâu.
Tô Mộc nhìn đến mê mẩn, bị người ta vỗ bả vai một cái mới giật mình, "hi, Tô. Cậu làm cho tớ tìm thật lâu a." Tô Mộc quay đầu nhìn lại, là Bích.
Đang định nói một tiếng hi, đột nhiên cảm thấy ngực mình đau xót, không thể tưởng tượng nổi nhìn Bích một cái, không phải nói muốn làm hai tiểu thiên sứ sao? Còn không kịp lên tiếng nói một câu, tiếp theo liền sa vào hôn mê.
Như vậy cô mới trở về không gian.
... Tô Mộc chỉ là không nghĩ đến bích lại là nhân viên sửa chữa, lại sửa chữa cái bug là chính cô, vấn đề cô lại còn là cái bug, tâm mệt quá.
...
Tô Mộc từ trên giường tỉnh lại lần nữa, duỗi lưng một cái, rất lâu rồi cô không được ngủ thoải mái thế này, cảm giác khó chịu cũng không còn sót lại chút gì.
"Tô Tô, có cần tra xét tình huống thế giới phụ bản không?" hệ thống hóa thành mèo, thấy Tô Mộc tỉnh lại, lập tức nhảy lên giường meo meo meo không ngừng.
Tô Mộc duỗi tay ôm lấy hệ thống, vuốt ve lông nó, thấy hệ thống thoải mái phát ra thanh âm cô lỗ, cong cong khóe miệng, cười khẽ một tiếng, "Xem đi!"
Lập tức, trước mắt xuất hiện hình chiếu.
... Sau đó, cuối cùng vẫn là Vlad thắng, thực lực của Vlad khá mạnh. Không nghĩ tới, hắn lợi hại như thế, bất quá, điều làm cô kinh ngạc nhất là cuối cùng Bích lại tự vẫn, quả nhiên là nhân viên sửa chữa hoàn thành nhiệm vụ sữa bug liền nhanh chóng rời khỏi trò chơi.
Tô Mộc suy nghĩ đến, thở dài một tiếng, "Này, hệ thống, tình cảm lần trước tiêu trừ xong chưa?" Tô Mộc về sau mới biết được cô đến trò chơi này hoàn thành nguyện vọng nữ phụ, thuận tiện tiến công chiếm đóng một người trong đó, cho nên về sau hệ thống dứt khoát chia làm hai nhiệm vụ chủ yếu.
Hệ thống, ngươi có thể tùy hứng hơn nữa hay không?
"Tốt lắm, ngươi hiện tại muốn dùng sao?" Hệ thống liếm liếm móng vuốt, trả lời.
"Muốn." Tô Mộc chậm rãi nhắm mắt lại, nhẹ giọng trả lời. Cô cũng chỉ là một người bình thường, không thể tiếp nhập nhiều tình cảm như thế, cô cũng sẽ thống khổ, mỗi lần nghĩ đến bọn họ, đau triệt nội tâm. Thật ra cô cũng rất ích kỷ, cũng rất nhu nhược, chỉ cần nghĩ tới cô lại muốn trốn tránh. Nhưng cô lại không có cách nào a.
Sau khi nói xong, thân thể Tô Mộc cảm giác vô cùng đau đớn, sau đó không có cảm giác gì. Thử một chút hiệu quả, nhớ tới bọn họ, quả nhiên nội tâm một mảng bình thản, giống như người yêu tha thiết kia không phải là cô.
Tô Mộc cười khổ, cô thật đúng là người ích kỷ.
"Tô Tô, tình cảm tiêu trừ ta sẽ giúp ngươi cất giữ, ngày nào đó ngươi muốn tìm lại có thể tìm ta."
Thật lâu, Tô Mộc mới động môi nói chuyện, "Được." Không biết tại sao, cô không trực tiếp cự tuyệt lời hệ thống, để nó trực tiếp xóa đi, nhưng như vậy là tốt nhất.
"Được rồi được rồi, ta đi ăn kem ly. Ngươi sữa sang lại mình một chút, chờ sẽ bắt đầu nhiệm vụ còn lại." Nói xong, hệ thống tránh tay Tô Mộc nhảy xuống giường, đi ra phòng khách.
"Ân, ngươi kem ly ăn ít thôi, không chừng lại tiêu chảy." Tô Mộc nhìn hệ thống đang đi hô một tiếng.
...
"Hô, tắm nước nóng thật thoải mái, ríu rít ríu rít, cái phụ bản kia căn bản cũng không phải là nơi người có thể sống mà." Tô Mộc ngâm trong bồn tắm, hơi nước tràn ngập ở bốn phía.
"Tô Tô, kịch bản truyện, ngươi xem một chút." Hệ thống nói xong liền im lặng.
Tô Mộc búng tay, trước mắt liền xuất hiện nội dung tình tiết. A, được, cách xem này là Tô Mộc để cho tiện, đặc biệt đặt ra.
"Nữ chủ Giang Nhược Ngữ là người xuyên việt, ban đầu là nhân viên nhỏ trong doanh nghiệp nước ngoài, một ngày ngủ một giấc, phát hiện mình từ hiện đại xuyên việt đến cổ đại, cô ta bắt đầu dùng kiến thức hiện đại nghiền ép tư tưởng cổ đại tiêu dao sinh sống..." Ha ha
"... Khi nữ chủ xuyên việt lại đây, thân phận là Mặc vương phi, là đích nữ đương triều Đại tướng quân, bởi vì quy phục nghĩ Hoàng thượng, mới gả con gái cho người nhìn như không quyền không thế, vương gia Tư Đồ Mặc Uyên ăn chơi trác tán, nhưng không nghĩ tới đây mới chính là kẻ gây hoạ."
Lại là một cái họ Tư Đồ.
"Nữ chủ xuyên việt, thừa kế ký ức nguyên chủ, cảm thấy nguyên chủ rất ngu, lại chịu để cha mẹ bài bố, mà nàng ta nên vì nguyên chủ sống một cuộc sống tốt hơn. Từ đấy luôn cùng vương gia tranh đấu mỗi ngày, một bộ vương gia lau mắt mà nhìn ta, dần dần hai người lâu ngày sinh tình, tiếp theo đến vở kịch ngược thân ngược tâm, cuối cùng khi vương gia trợ giúp nữ chủ, nhanh chóng triển khai binh biến, cướp lấy chính quyền. Kết cục vương gia lên làm vua, nữ chủ cũng thuận theo đó."
Đương nhiên, thể loại văn xuyên việt như thế này làm sao có thể thiếu nữ phụ ác độc đâu?
"Tô Mộc, trong truyện nhân vật phản diện là hầu thiếp vương gia sủng ái nhất, là nữ tử từ thanh lâu mang về, bởi vì vấn đề thân phận mà chỉ có thể làm thiếp. Nhiều lần bắt nạt nguyên chủ, nguyên chủ bị đẩy xuống sông, mới để cho nữ chủ xuyên tới đây. Đương nhiên, bởi vì lợi dụng tình cảm nam chủ, nhiều lần ngăn trở, gây trở ngại cho nam nữ chủ phát triển, cuối cùng nam chủ biết được trước nàng đối phó nữ chủ, không còn niệm tình cũ, xem nàng như nhân côn* khiến cho nàng sống không bằng chết."
Chậc chậc, đáng sợ!
* nàng nào giúp ta edit từ này vs
Tác giả :
Nguyên đồng