Nữ Phụ Siêu Quậy: Nữ Chính Ta Đến Đây
Chương 18: Nghịch dại - thách thức
Ta đa!!!!!! Ta chở lại rồi đây ta thành thật xin lỗi tại thời kì làm một con Otaku của ta lại nổi lên nên cứ chuẩn bị viết là đầu óc lại nghĩ đến Manga anime, ta cũng có nỗi khổ mà.
---------------------------------------------------------------------------------------Huyền Nhã nghe thấy tiếng động, ngồi dậy dụi dụi mắt, ngáp dài:-" Nhi Nhi cậu đi đâu vậy?"
Cô cười nhẹ:
-" Mình đi chơi tí, ngủ đi mình không làm phiền"
Huyền Nhã ừm rồi lại nằm ườn ra ngủ, cô đi tắm rồi vào giường nằm cạnh Huyền Nhã ' Haizzz......thật mệt mỏi'.
Sáng hôm sau.
-" NÀO NÀO!!!!MỌI NGƯỜI ĐÃ CÓ MẶT ĐÔNG ĐỦ Ở SÂN VẬN ĐỘNG, BÂY GIỜ CHÚNG TA SẼ ĐẾN VỚI BỘ MÔN: BÓNG ĐÁ" Tiếng Mc oanh liệt vang lên.
Cô ngồi trong phòng nghỉ mà ôm đầu khó chịu ' mồm đã to còn hét vào trong loa!!! ầm ĩ" Lăng Y Thần đi ra, trên người mặc chiếc áo ba lỗ màu đỏ sau lưng in số 1 bên dưới số là chữ ' Xấu tính'. Cô chán nản ' Đến áo cũng phải nói lên tính cách ', hắn lon ton chạy đến chỗ cô, mắt lấp lánh:
-" Thế nào thế nào, đẹp trai không?"
Cô nhếch mép:
-" Không, xấu như ma"
Hắn phụng phịu xụ mặt:
-" Thế mà ai vừa nhìn người ta chằm chằm đến dỏ dãi"
Cô nhún vai:
-" Tại thấy anh xấu quá nên nhìn thôi"
Hắn hặm hực:
-" Nhớ đó!!!!"
Cô cười ' trẻ trâu':
-" Y Thần!!!! Anh đẹp trai lắm!!"
Cô giật mình nhìn ra phía cửa thì thấy Thiện Hạ Nhiên đang nhảy chân sáo vào, mặt cô biến đổi lạnh tanh ' Hay quá ha!!! mới gặp mà đã Y Thần này Y Thần nọ, nghe buồn nôn!!! ' ( T/g: Chà chà!!!! chị main chính biết ghen kìa * miệng ngoác tận mang tai* Thiên Nhi: Mày thích chết không? * mặt đỏ bừng * T/g: * che miệng cười* Ahihi.....đừng nóng), Lăng Y Thần cũng hơi bất ngờ về cách xưng hô nhưng nghe mình được khen liền không quan tâm mắt lấp lánh chạy lon ton lại chỗ Thiện Hạ Nhiên hỏi lại:
-" Thật không?" ánh mắt đầy mong chờ.
Thiện Hạ Nhiên cười lấp lánh:
-" Ừm...rất đẹp" ánh hào quang phóng tứ phía.
Cô nhăn mày lấy tay che mắt ' Chói quá!!! Hại mắt!!". Lăng Y Thần cười sáng lạn rồi quay sang nhìn cô lè lưỡi:
-" Blè thấy chưa"
Thiện Hạ Nhiên cũng nhìn theo ánh mắt đầy sự đắc ý. Cô hất tóc không quan tâm, dùng ánh mắt khiêu khích ' tưởng mỗi thế mà ngon à', Thiện Hạ Nhiên tức giận quay ngoắt đi nói chuyện với Lăng Y Thần. Cô cũng không để ý, ngồi ngó nghiêng tìm Huyền Nhã.
-" CÁC CẦU THỦ ĐÃ CHUẨN BỊ XONG!!!! CHÚNG TA CÙNG BẮT ĐẦU BỘ MÔN BÓNG ĐÁ NÀO!!!"
Mấy lần rồi cô toàn phải kiềm chế sự ức chế rồi đó chứ không là tên Mc kia chết lâu rồi. * TUÝT* tiếng còi vang dội bắt đầu trận đấu, mấy em gái vừa nghe tiếng còi mà đã đứng dậy hò hét đủ kiểu cổ vũ cho mấy anh đẹp trai. Cô ngồi xem mà ngáp lên ngáp xuống, đang gật gà gật gù thì tiếng còi tuýt phát làm giật bắn mình, nhìn ra sân thì thấy một hotboy siêu đẹp trai đang ngã sấp mặt trên sân, mấy cô gái ngồi trên suýt xoa đủ kiểu, có mấy cô đau lòng quá nên chạy thẳng xuống sờ mó hotboy tìm xem có bị trầy xước không, và kết quả là thấy trán bị xước, đồi gối đỏ một mảng, mấy em xinh gái sót xa rồi nhỏ nào đó hét ầm lên:
-" TỤI MÀY KHÔNG THẤY HOTBOY Y THẦN BỊ THƯƠNG À!!!! MAU ĐƯA ANH ẤY ĐẾN PHÒNG Y TẾ ĐI!!!!"
Vâng!!!! Là ' HOTBOY Y THẦN ' đó ạ......là Y Thần đó!!!! Vì sao anh ý bị thương ý hả? Là vì.......thích thể hiện!! Lúc nãy vì nghe mấy em cổ vũ mình ghê quá nên phấn khích muốn thể hiện cho mấy em ấy khen, lộn luôn một vòng trên không và tiếp đất bằng mặt, vừa không được khen vừa bị thương vừa bị đuổi ra khỏi sân. Cô ngồi trong mà cười không ra cười khóc không ra khóc mặt méo mó biến dạng, đi theo đám con gái đến phòng y tế. Vừa định mở cửa thì giọng bà trằn quen thuộc vang lên:
-" MẤY EM RA NGOÀI CHO TÔI!!!! ĐÂY LÀ PHÒNG Y TẾ MANG NGƯỜI ĐẾN RỒI THÌ LƯỢN ĐI Ở ĐÂY TÍNH LÀM CÁi CHỢ À MÀ CHEN LẤN CÁI J?"
Cô nghe giọng cũng biết là của ai, đứng lép vào tường đếm từ 1 đến 3, vừa dứt đám con gái mở cửa cái uỳnh rồi chạy rầm rầm ra ngoài. Đợi đi hết cô một tay đút quần một tay ngoáy ngoáy tai, lười biếng lên tiếng:
-" Này bà chị, hét thủng tai tôi rồi này!!!"
Miêu Ngọc đang thở hồng hộc lấy hơi vừa nghe thấy tiếng cô ' MANA ' liền hồi phục 300/300, nhảy bổ vào người cô dụi má vào mặt cô liên tục:
-" Ôi!!!! Honey của chị!!!! Vẫn đáng yêu như ngày nào!!!! Sao mấy hôm nay không xuống chơi với chị làm chị ngồi đợi buồn gần chết!!"
Cô cũng quen rồi nên không nói j, nhìn sang tên Lăng Y Thần đang ngồi ngơ ngác chả hiểu j kia, nói:
-" Đây là chị kết nghĩa tôi, đừng để ý, bả bị bệnh ' lolita ' đó"
Hắn à một cái rồi ngồi ngoan ngoãn giữ trật tự, cô đẩy Miêu Ngọc ra đến chỗ Lăng Y Thần cúi xuống vén tóc mái hắn lên xem vết xước, lấy hộp y tế ra rửa vết thương trên trán và đầu gối cho hắn. Lăng Y Thần nhìn cô chằm chằm, cô cất tiếng:
-" Anh bị điên à, đi làm cái trò đó để bị thương"
Hắn nghe thấy thì cười tươi:
-" Em quan tâm đến tôi à?"
Cô khựng lại ' Ừ nhỉ, sao mình lại quan tâm nhỉ ' lại tiếp tục rửa vết thương:
-" Anh nhìn mặt tôi có giống quan tâm không?"
Hắn không chần chừ đáp " CÓ", cô cầm nguyên lọ cồn sát trùng đổ thẳng vào vết thương làm hắn hét ầm lên cầu xin:
-" DỪNG LẠI!!!!!AAAAAAAA!!!!!!DỪNG LẠI TÔI BIẾT LỖI RỒI!!!!!"
Cô dừng lại nhếch mép nhìn hắn:
-" Ngoan!"
Hắn cắn môi ấm ức:
-" Em thật ác không biết thương hoa tiếc ngọc j cả"
Cô khinh bỉ:
-" Anh mà là ngọc á? Ảo tưởng!!!"
Hắn mếu máo:
-" Em thật nhẫn tâm"
Cô không quan tâm hắn nữa tiếp tục sát trùng, Miêu Ngọc đứng nhìn từ nãy đến giờ lên tiếng:
-" Honey lần đầu tiên chị thấy em lo cho người khác đấy!"
Cô khựng lại quáy phắt lại nhìn Miêu Ngọc đang cười gian tà kia:
-" Có lẽ nào em............ hí hí thích anh ta không?"
Lăng Y Thần nghe thấy cũng cười theo:
-" Thật sao em thật là hư khi giấu tôi nha"
Cô miệng giật giật rồi lấy tay bóp cằm hắn:
-" Anh ảo tưởng à anh nghĩ mình đặc biệt lắm sao thật ngây thơ"
Hắn mếu máo:
-" Em thật quá đáng "
Miêu Ngọc cười:
-" Không phải sao lần đầu tiên chị thấy em tự tay sát trùng cho ai đó chứ bình thường toàn ném cho chị làm mà"
Cô trừng mắt phóng đến chỗ Miêu Ngọc rồi đẩy xuống cái giường bên cạnh, một tay chống xuống giường một tay nâng mặt Miêu Ngọc nhìn mình mặt cúi sát xuống giở giọng mờ ám ra nói:
-" Chị càng ngày càng lớn gan nhỉ? Lâu không bị trừng phạt nên thấy nhớ sao? Vậy bây h em phải làm j chị đây? Hành hạ?"
Miêu Ngọc run run mặt tối đen không nhìn cô, Thiên Nhi cố tình hỏi lại:
-" Hử? Xích chị lại nhé?"
Miêu Ngọc run ngày càng mạnh và.......:
-"KYAAAA!!!!!!MY SWEET HONEY CHỊ ĐÃ MONG CHỜ ĐC GẶP LẠI HONEY PHIÊN BẢN NÀY RỒI!!!!!EM THẬT TUYỆT VỜI!!!!!!!XIN HÃY HÀNH HẠ CHỊ ĐI!!!!CÀNG NHIỀU CÀNG TỐT!!!!!"
Cô nhếch mép ' Biết mà' cúi xuống xuống thấp hơn thì thầm vào tai Miêu Ngọc, giọng càng thêm mờ ám:
-" Vậy thì cố chịu đau nhé"
Miêu Ngọc mặt đỏ lựng ngất tại chỗ. Cô cười đứng dậy nhìn Lăng Y Thần mặt thộn lắp bắp:
-" C.....cái......j.....v.... vừa diễn...... r...ra.......v..... vậy"
Cô nhún vai:
-" Cách để chị ta ngậm miệng ý mà"
Hắn đơ, cô nhìn hắn đổi chủ đề:
-" Vậy anh không định quay lại thi đấu à?"
Hắn bây h mới nhớ ra:
-" Có chứ tất nhiên là có rồi nhưng........với cái đầu gối này thì sao ra đc" mặt hắn ỉu xìu
Cô thở dài:
-" Cái tội nghịch dại "
Hắn buồn cúi đầu, cô nhìn mà thấy khó chịu ' yếu đuối!!!!! Thật chướng mắt!!!' nghĩ thôi mà cô đã thấy chán ghét, lạnh giọng:
-" Vậy thì coi như anh bỏ cuộc đi anh không phải quay lại để thi nữa"
Hắn giật mình:
-" Không tôi muốn thi đấu"
Cô khoanh tay nhìn hắn bằng nửa con mắt:
-" Vậy thì ra sân đi"
-" Nhưng....."
Cô hất tóc chuẩn bị bỏ đi:
-" Vậy coi như anh bỏ cuộc những kẻ yếu đuối có ra sân cũng chỉ làm vướng víu những người khác"
Hắn bất động, cô không thèm nhìn hắn lấy một cái mà bỏ đi ' coi như tôi nhìn sai về anh' hắn cất tiếng, giọng trầm hơn mang theo hắc khí:
-" Yếu đuối? Em đang nói ai vậy?"
Cô vừa quay lại liền bị hắn đẩy mạnh vào cửa, cô nhìn hắn lạnh lùng:
-" Tôi đang nói anh đấy không phải sao? Anh thật yếu đuối khi bỏ cuộc chỉ vì một vết thương bé tí" ( T/g: Bé tí? Chị đùa em à nó to gần bằng mặt chị mà chị kêu nó bé tí * đổ mồ hôi*)
Hắn tức giận bóp mạnh vai cô gằn giọng:
-" Em đang thách thức tôi? Được tôi chấp nhận tôi sẽ cho em thấy em đã sai vì dám nói tôi yếu đuối"
Hắn nói rồi bỏ cô ra, đi về phía sân bóng, cô nhếch mép ' đây mới là tính cách mà tôi thích' cô ngồi xuống giường nằm ngủ ' thua thì đừng hòng nhìn mặt tôi '
*CẠCH*
Tiếng cửa vang lên khi cô vừa chìm vào giấc ngủ, một bóng dáng to lớn từ từ bước đến chỗ cô, hắn ta cúi xuống cầm lấy tóc cô đưa lên môi hôn nhẹ, cất giọng chán ghét:
-" Cô càng ngày càng làm tôi hứng thú với cô đấy, phải làm sao đây hả? Cô công chúa nhỏ!!!!"
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------
(T/g: ta thành thật xin lỗi nếu như chương này ngắn hơn mấy chương kia vì bình thường ta toàn viết trên laptop nhưng từ bh ta sẽ chuyển sang vứt trên đt nên k biết nó có dài bằng k có j thì cứ ns để ta sửa nhé!!!! Ak còn nữa sắp có một nv mới xuất hiện đấy nhớ đọc chương tiếp nhé..........mặc dù k biết bao h xog * cười mếu máo*)
---------------------------------------------------------------------------------------Huyền Nhã nghe thấy tiếng động, ngồi dậy dụi dụi mắt, ngáp dài:-" Nhi Nhi cậu đi đâu vậy?"
Cô cười nhẹ:
-" Mình đi chơi tí, ngủ đi mình không làm phiền"
Huyền Nhã ừm rồi lại nằm ườn ra ngủ, cô đi tắm rồi vào giường nằm cạnh Huyền Nhã ' Haizzz......thật mệt mỏi'.
Sáng hôm sau.
-" NÀO NÀO!!!!MỌI NGƯỜI ĐÃ CÓ MẶT ĐÔNG ĐỦ Ở SÂN VẬN ĐỘNG, BÂY GIỜ CHÚNG TA SẼ ĐẾN VỚI BỘ MÔN: BÓNG ĐÁ" Tiếng Mc oanh liệt vang lên.
Cô ngồi trong phòng nghỉ mà ôm đầu khó chịu ' mồm đã to còn hét vào trong loa!!! ầm ĩ" Lăng Y Thần đi ra, trên người mặc chiếc áo ba lỗ màu đỏ sau lưng in số 1 bên dưới số là chữ ' Xấu tính'. Cô chán nản ' Đến áo cũng phải nói lên tính cách ', hắn lon ton chạy đến chỗ cô, mắt lấp lánh:
-" Thế nào thế nào, đẹp trai không?"
Cô nhếch mép:
-" Không, xấu như ma"
Hắn phụng phịu xụ mặt:
-" Thế mà ai vừa nhìn người ta chằm chằm đến dỏ dãi"
Cô nhún vai:
-" Tại thấy anh xấu quá nên nhìn thôi"
Hắn hặm hực:
-" Nhớ đó!!!!"
Cô cười ' trẻ trâu':
-" Y Thần!!!! Anh đẹp trai lắm!!"
Cô giật mình nhìn ra phía cửa thì thấy Thiện Hạ Nhiên đang nhảy chân sáo vào, mặt cô biến đổi lạnh tanh ' Hay quá ha!!! mới gặp mà đã Y Thần này Y Thần nọ, nghe buồn nôn!!! ' ( T/g: Chà chà!!!! chị main chính biết ghen kìa * miệng ngoác tận mang tai* Thiên Nhi: Mày thích chết không? * mặt đỏ bừng * T/g: * che miệng cười* Ahihi.....đừng nóng), Lăng Y Thần cũng hơi bất ngờ về cách xưng hô nhưng nghe mình được khen liền không quan tâm mắt lấp lánh chạy lon ton lại chỗ Thiện Hạ Nhiên hỏi lại:
-" Thật không?" ánh mắt đầy mong chờ.
Thiện Hạ Nhiên cười lấp lánh:
-" Ừm...rất đẹp" ánh hào quang phóng tứ phía.
Cô nhăn mày lấy tay che mắt ' Chói quá!!! Hại mắt!!". Lăng Y Thần cười sáng lạn rồi quay sang nhìn cô lè lưỡi:
-" Blè thấy chưa"
Thiện Hạ Nhiên cũng nhìn theo ánh mắt đầy sự đắc ý. Cô hất tóc không quan tâm, dùng ánh mắt khiêu khích ' tưởng mỗi thế mà ngon à', Thiện Hạ Nhiên tức giận quay ngoắt đi nói chuyện với Lăng Y Thần. Cô cũng không để ý, ngồi ngó nghiêng tìm Huyền Nhã.
-" CÁC CẦU THỦ ĐÃ CHUẨN BỊ XONG!!!! CHÚNG TA CÙNG BẮT ĐẦU BỘ MÔN BÓNG ĐÁ NÀO!!!"
Mấy lần rồi cô toàn phải kiềm chế sự ức chế rồi đó chứ không là tên Mc kia chết lâu rồi. * TUÝT* tiếng còi vang dội bắt đầu trận đấu, mấy em gái vừa nghe tiếng còi mà đã đứng dậy hò hét đủ kiểu cổ vũ cho mấy anh đẹp trai. Cô ngồi xem mà ngáp lên ngáp xuống, đang gật gà gật gù thì tiếng còi tuýt phát làm giật bắn mình, nhìn ra sân thì thấy một hotboy siêu đẹp trai đang ngã sấp mặt trên sân, mấy cô gái ngồi trên suýt xoa đủ kiểu, có mấy cô đau lòng quá nên chạy thẳng xuống sờ mó hotboy tìm xem có bị trầy xước không, và kết quả là thấy trán bị xước, đồi gối đỏ một mảng, mấy em xinh gái sót xa rồi nhỏ nào đó hét ầm lên:
-" TỤI MÀY KHÔNG THẤY HOTBOY Y THẦN BỊ THƯƠNG À!!!! MAU ĐƯA ANH ẤY ĐẾN PHÒNG Y TẾ ĐI!!!!"
Vâng!!!! Là ' HOTBOY Y THẦN ' đó ạ......là Y Thần đó!!!! Vì sao anh ý bị thương ý hả? Là vì.......thích thể hiện!! Lúc nãy vì nghe mấy em cổ vũ mình ghê quá nên phấn khích muốn thể hiện cho mấy em ấy khen, lộn luôn một vòng trên không và tiếp đất bằng mặt, vừa không được khen vừa bị thương vừa bị đuổi ra khỏi sân. Cô ngồi trong mà cười không ra cười khóc không ra khóc mặt méo mó biến dạng, đi theo đám con gái đến phòng y tế. Vừa định mở cửa thì giọng bà trằn quen thuộc vang lên:
-" MẤY EM RA NGOÀI CHO TÔI!!!! ĐÂY LÀ PHÒNG Y TẾ MANG NGƯỜI ĐẾN RỒI THÌ LƯỢN ĐI Ở ĐÂY TÍNH LÀM CÁi CHỢ À MÀ CHEN LẤN CÁI J?"
Cô nghe giọng cũng biết là của ai, đứng lép vào tường đếm từ 1 đến 3, vừa dứt đám con gái mở cửa cái uỳnh rồi chạy rầm rầm ra ngoài. Đợi đi hết cô một tay đút quần một tay ngoáy ngoáy tai, lười biếng lên tiếng:
-" Này bà chị, hét thủng tai tôi rồi này!!!"
Miêu Ngọc đang thở hồng hộc lấy hơi vừa nghe thấy tiếng cô ' MANA ' liền hồi phục 300/300, nhảy bổ vào người cô dụi má vào mặt cô liên tục:
-" Ôi!!!! Honey của chị!!!! Vẫn đáng yêu như ngày nào!!!! Sao mấy hôm nay không xuống chơi với chị làm chị ngồi đợi buồn gần chết!!"
Cô cũng quen rồi nên không nói j, nhìn sang tên Lăng Y Thần đang ngồi ngơ ngác chả hiểu j kia, nói:
-" Đây là chị kết nghĩa tôi, đừng để ý, bả bị bệnh ' lolita ' đó"
Hắn à một cái rồi ngồi ngoan ngoãn giữ trật tự, cô đẩy Miêu Ngọc ra đến chỗ Lăng Y Thần cúi xuống vén tóc mái hắn lên xem vết xước, lấy hộp y tế ra rửa vết thương trên trán và đầu gối cho hắn. Lăng Y Thần nhìn cô chằm chằm, cô cất tiếng:
-" Anh bị điên à, đi làm cái trò đó để bị thương"
Hắn nghe thấy thì cười tươi:
-" Em quan tâm đến tôi à?"
Cô khựng lại ' Ừ nhỉ, sao mình lại quan tâm nhỉ ' lại tiếp tục rửa vết thương:
-" Anh nhìn mặt tôi có giống quan tâm không?"
Hắn không chần chừ đáp " CÓ", cô cầm nguyên lọ cồn sát trùng đổ thẳng vào vết thương làm hắn hét ầm lên cầu xin:
-" DỪNG LẠI!!!!!AAAAAAAA!!!!!!DỪNG LẠI TÔI BIẾT LỖI RỒI!!!!!"
Cô dừng lại nhếch mép nhìn hắn:
-" Ngoan!"
Hắn cắn môi ấm ức:
-" Em thật ác không biết thương hoa tiếc ngọc j cả"
Cô khinh bỉ:
-" Anh mà là ngọc á? Ảo tưởng!!!"
Hắn mếu máo:
-" Em thật nhẫn tâm"
Cô không quan tâm hắn nữa tiếp tục sát trùng, Miêu Ngọc đứng nhìn từ nãy đến giờ lên tiếng:
-" Honey lần đầu tiên chị thấy em lo cho người khác đấy!"
Cô khựng lại quáy phắt lại nhìn Miêu Ngọc đang cười gian tà kia:
-" Có lẽ nào em............ hí hí thích anh ta không?"
Lăng Y Thần nghe thấy cũng cười theo:
-" Thật sao em thật là hư khi giấu tôi nha"
Cô miệng giật giật rồi lấy tay bóp cằm hắn:
-" Anh ảo tưởng à anh nghĩ mình đặc biệt lắm sao thật ngây thơ"
Hắn mếu máo:
-" Em thật quá đáng "
Miêu Ngọc cười:
-" Không phải sao lần đầu tiên chị thấy em tự tay sát trùng cho ai đó chứ bình thường toàn ném cho chị làm mà"
Cô trừng mắt phóng đến chỗ Miêu Ngọc rồi đẩy xuống cái giường bên cạnh, một tay chống xuống giường một tay nâng mặt Miêu Ngọc nhìn mình mặt cúi sát xuống giở giọng mờ ám ra nói:
-" Chị càng ngày càng lớn gan nhỉ? Lâu không bị trừng phạt nên thấy nhớ sao? Vậy bây h em phải làm j chị đây? Hành hạ?"
Miêu Ngọc run run mặt tối đen không nhìn cô, Thiên Nhi cố tình hỏi lại:
-" Hử? Xích chị lại nhé?"
Miêu Ngọc run ngày càng mạnh và.......:
-"KYAAAA!!!!!!MY SWEET HONEY CHỊ ĐÃ MONG CHỜ ĐC GẶP LẠI HONEY PHIÊN BẢN NÀY RỒI!!!!!EM THẬT TUYỆT VỜI!!!!!!!XIN HÃY HÀNH HẠ CHỊ ĐI!!!!CÀNG NHIỀU CÀNG TỐT!!!!!"
Cô nhếch mép ' Biết mà' cúi xuống xuống thấp hơn thì thầm vào tai Miêu Ngọc, giọng càng thêm mờ ám:
-" Vậy thì cố chịu đau nhé"
Miêu Ngọc mặt đỏ lựng ngất tại chỗ. Cô cười đứng dậy nhìn Lăng Y Thần mặt thộn lắp bắp:
-" C.....cái......j.....v.... vừa diễn...... r...ra.......v..... vậy"
Cô nhún vai:
-" Cách để chị ta ngậm miệng ý mà"
Hắn đơ, cô nhìn hắn đổi chủ đề:
-" Vậy anh không định quay lại thi đấu à?"
Hắn bây h mới nhớ ra:
-" Có chứ tất nhiên là có rồi nhưng........với cái đầu gối này thì sao ra đc" mặt hắn ỉu xìu
Cô thở dài:
-" Cái tội nghịch dại "
Hắn buồn cúi đầu, cô nhìn mà thấy khó chịu ' yếu đuối!!!!! Thật chướng mắt!!!' nghĩ thôi mà cô đã thấy chán ghét, lạnh giọng:
-" Vậy thì coi như anh bỏ cuộc đi anh không phải quay lại để thi nữa"
Hắn giật mình:
-" Không tôi muốn thi đấu"
Cô khoanh tay nhìn hắn bằng nửa con mắt:
-" Vậy thì ra sân đi"
-" Nhưng....."
Cô hất tóc chuẩn bị bỏ đi:
-" Vậy coi như anh bỏ cuộc những kẻ yếu đuối có ra sân cũng chỉ làm vướng víu những người khác"
Hắn bất động, cô không thèm nhìn hắn lấy một cái mà bỏ đi ' coi như tôi nhìn sai về anh' hắn cất tiếng, giọng trầm hơn mang theo hắc khí:
-" Yếu đuối? Em đang nói ai vậy?"
Cô vừa quay lại liền bị hắn đẩy mạnh vào cửa, cô nhìn hắn lạnh lùng:
-" Tôi đang nói anh đấy không phải sao? Anh thật yếu đuối khi bỏ cuộc chỉ vì một vết thương bé tí" ( T/g: Bé tí? Chị đùa em à nó to gần bằng mặt chị mà chị kêu nó bé tí * đổ mồ hôi*)
Hắn tức giận bóp mạnh vai cô gằn giọng:
-" Em đang thách thức tôi? Được tôi chấp nhận tôi sẽ cho em thấy em đã sai vì dám nói tôi yếu đuối"
Hắn nói rồi bỏ cô ra, đi về phía sân bóng, cô nhếch mép ' đây mới là tính cách mà tôi thích' cô ngồi xuống giường nằm ngủ ' thua thì đừng hòng nhìn mặt tôi '
*CẠCH*
Tiếng cửa vang lên khi cô vừa chìm vào giấc ngủ, một bóng dáng to lớn từ từ bước đến chỗ cô, hắn ta cúi xuống cầm lấy tóc cô đưa lên môi hôn nhẹ, cất giọng chán ghét:
-" Cô càng ngày càng làm tôi hứng thú với cô đấy, phải làm sao đây hả? Cô công chúa nhỏ!!!!"
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------
(T/g: ta thành thật xin lỗi nếu như chương này ngắn hơn mấy chương kia vì bình thường ta toàn viết trên laptop nhưng từ bh ta sẽ chuyển sang vứt trên đt nên k biết nó có dài bằng k có j thì cứ ns để ta sửa nhé!!!! Ak còn nữa sắp có một nv mới xuất hiện đấy nhớ đọc chương tiếp nhé..........mặc dù k biết bao h xog * cười mếu máo*)
Tác giả :
Cừu