Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại
Chương 278
Cũng khó trách ông phản ứng không kịp, nếu đổi là người khác lại đây đều cũng sẽ có chút phản ứng như thế.
La Tú Ân tính tình hung bạo không có thích nét mực như vậy, "Hồng Bách Chương ông như vậy là có ý tứ gì? Ông tưởng tôi cùng Trình Dịch hai người ăn no rửng mỡ, đem ông kêu tới đây để cho ông chê cười à?"
"Chuyện này.."
"Tôi nói cho ông biết, tôi không có thời gian rảnh rỗi, Trình Dịch không có, tiểu Nhất Lăng nhà tôi cũng không có! Chúng tôi ba người đều rất bận rộn, không có nhàn hạ thoải mái vui vẻ như ông! Tiểu Nhất Lăng là Phó Nhặt bác sĩ, Phó Nhặt bác sĩ là tiểu Nhất Lăng, ông tin thì tốt, còn không muốn tin thì cũng phải tin! Lại dong dong dài dài, tôi đá ông đi bây giờ!"
La Tú Ân cáu kỉnh trực tiếp mắng Hồng Bách Chương.
Đúng vậy, hai người La Tú Ân cùng Trình Dịch thật không thể cùng ông làm trò đùa này.
"Kia.. Kia.." Hồng Bách Chương lần thứ hai nhìn về phía Giản Nhất Lăng, ánh mắt hoàn toàn thay đổi.
Ông liên tiếp đánh giá Giản Nhất Lăng với thân hình nho nhỏ, ý đồ nhìn ra chút manh mối.
Suốt mười phút sau, Hồng Bách Chương mới hoàn toàn tiếp nhận sự thật Giản Nhất Lăng là Phó Nhặt bác sĩ.
Sau đó lại thêm vài phút sửa sang lại cảm xúc của chính mình.
Cuối cùng, ông kích động mà đối với Giản Nhất Lăng, "Phó Nhặt bác sĩ, tôi có mắt mà không nhìn thấy núi Thái Sơn! Xin cô ngàn vạn lần đừng để trong lòng!"
"Được rồi được rồi, tiểu Nhất Lăng nhà tôi mới không có keo kiệt như vậy đâu."
La Tú Ân ngại Hồng Bách Chương dong dài, cô dứt khoát chuyển chủ đề, nói cho ông biết lý do vì sao bọn họ mời ông đến ngày hôm nay.
Nghe La Tú Ân nói xong, Hồng Bách Chương tặc lưỡi mà nói, "Ai, cái này kỳ thật cũng không phải không thể cho Phó Nhặt bác sĩ xem."
"Ông đây là muốn có yêu cầu gì có phải hay không?" La Tú Ân lập tức liền nghe hiểu ý tứ bên trong lời nói của Hồng Bách Chương.
"Hắc hắc hắc.. Không tính là yêu cầu, không tính là yêu cầu, là thỉnh cầu! Thỉnh cầu!"
Hồng Bách Chương lặp lại một cách cường điệu.
"Ha hả, không phải đều giống nhau sao!" La Tú Ân tức giận mà trả lời.
"Yêu cầu gì?" Giản Nhất Lăng lời ít mà ý nhiều.
"Đó không phải là vấn đề gì lớn, chính là tư liệu của bệnh viện chúng tôi, dựa theo quy định, chỉ có nhân viên bên trong bệnh viện mới có tư cách xem, nếu tùy tiện truyền ra ngoài, kia không phù hợp quy định. Phó Nhặt bác sĩ không phải người của bệnh viện chúng tôi, tôi đương nhiên không thể tùy tiện cho cô xem, nhưng nếu Phó Nhặt bác sĩ trở thành cố vấn của bệnh viện Cùng Đức của chúng tôi, kia chuyện này.. liền dễ làm!"
"Không được." Giản Nhất Lăng còn không có mở miệng, La Tú Ân trước một bước liền cự tuyệt, "Tiểu Nhất Lăng đã đủ bận rộn rồi, còn làm cố vấn cho bệnh viện của ông, ông muốn em ấy mệt chết à?"
"Đó chỉ là công việc cố vấn, cũng không cần phải làm mỗi ngày, chỉ cần treo lên một cái tên, cố vấn danh dự! Tôi bảo đảm, tuyệt đối không có quá nhiều vấn đề muốn làm phiền đến Phó Nhặt bác sĩ, nhiều nhất, chỉ ngẫu nhiên một hai vấn đề cần thỉnh giáo. Đương nhiên nếu Phó Nhặt bác sĩ thật sự rất bận rộn, cũng liền có thể không cần trả lời, tôi bảo đảm không làm cho Phó Nhặt bác sĩ gia tăng thêm gánh nặng, không làm mệt cô ấy!"
Hồng Bách Chương nói rất nhiều, luôn mãi cường điệu cái chức danh bác sĩ cố vấn này sẽ không làm cho Giản Nhất Lăng mang đến quá nhiều rắc rối.
"Tôi nói ông cái này.."
La Tú Ân vẫn là không muốn đồng ý, nhưng Trình Dịch liền đánh gãy lời nói của cô, "Nếu nói không vất vả, vậy thì xem ý tứ của Nhất Lăng muội tử đi."
Trình Dịch là suy xét đến, thêm một chức danh là bác sĩ cố vấn danh dự của bệnh viện tư nhân Cùng Đức, đối với Giản Nhất Lăng mà nói cũng không có gì là không tốt.
Rốt cuộc ở trong ngành, bệnh viện tư nhân Cùng Đức cũng là có chút danh tiếng.
La Tú Ân tính tình hung bạo không có thích nét mực như vậy, "Hồng Bách Chương ông như vậy là có ý tứ gì? Ông tưởng tôi cùng Trình Dịch hai người ăn no rửng mỡ, đem ông kêu tới đây để cho ông chê cười à?"
"Chuyện này.."
"Tôi nói cho ông biết, tôi không có thời gian rảnh rỗi, Trình Dịch không có, tiểu Nhất Lăng nhà tôi cũng không có! Chúng tôi ba người đều rất bận rộn, không có nhàn hạ thoải mái vui vẻ như ông! Tiểu Nhất Lăng là Phó Nhặt bác sĩ, Phó Nhặt bác sĩ là tiểu Nhất Lăng, ông tin thì tốt, còn không muốn tin thì cũng phải tin! Lại dong dong dài dài, tôi đá ông đi bây giờ!"
La Tú Ân cáu kỉnh trực tiếp mắng Hồng Bách Chương.
Đúng vậy, hai người La Tú Ân cùng Trình Dịch thật không thể cùng ông làm trò đùa này.
"Kia.. Kia.." Hồng Bách Chương lần thứ hai nhìn về phía Giản Nhất Lăng, ánh mắt hoàn toàn thay đổi.
Ông liên tiếp đánh giá Giản Nhất Lăng với thân hình nho nhỏ, ý đồ nhìn ra chút manh mối.
Suốt mười phút sau, Hồng Bách Chương mới hoàn toàn tiếp nhận sự thật Giản Nhất Lăng là Phó Nhặt bác sĩ.
Sau đó lại thêm vài phút sửa sang lại cảm xúc của chính mình.
Cuối cùng, ông kích động mà đối với Giản Nhất Lăng, "Phó Nhặt bác sĩ, tôi có mắt mà không nhìn thấy núi Thái Sơn! Xin cô ngàn vạn lần đừng để trong lòng!"
"Được rồi được rồi, tiểu Nhất Lăng nhà tôi mới không có keo kiệt như vậy đâu."
La Tú Ân ngại Hồng Bách Chương dong dài, cô dứt khoát chuyển chủ đề, nói cho ông biết lý do vì sao bọn họ mời ông đến ngày hôm nay.
Nghe La Tú Ân nói xong, Hồng Bách Chương tặc lưỡi mà nói, "Ai, cái này kỳ thật cũng không phải không thể cho Phó Nhặt bác sĩ xem."
"Ông đây là muốn có yêu cầu gì có phải hay không?" La Tú Ân lập tức liền nghe hiểu ý tứ bên trong lời nói của Hồng Bách Chương.
"Hắc hắc hắc.. Không tính là yêu cầu, không tính là yêu cầu, là thỉnh cầu! Thỉnh cầu!"
Hồng Bách Chương lặp lại một cách cường điệu.
"Ha hả, không phải đều giống nhau sao!" La Tú Ân tức giận mà trả lời.
"Yêu cầu gì?" Giản Nhất Lăng lời ít mà ý nhiều.
"Đó không phải là vấn đề gì lớn, chính là tư liệu của bệnh viện chúng tôi, dựa theo quy định, chỉ có nhân viên bên trong bệnh viện mới có tư cách xem, nếu tùy tiện truyền ra ngoài, kia không phù hợp quy định. Phó Nhặt bác sĩ không phải người của bệnh viện chúng tôi, tôi đương nhiên không thể tùy tiện cho cô xem, nhưng nếu Phó Nhặt bác sĩ trở thành cố vấn của bệnh viện Cùng Đức của chúng tôi, kia chuyện này.. liền dễ làm!"
"Không được." Giản Nhất Lăng còn không có mở miệng, La Tú Ân trước một bước liền cự tuyệt, "Tiểu Nhất Lăng đã đủ bận rộn rồi, còn làm cố vấn cho bệnh viện của ông, ông muốn em ấy mệt chết à?"
"Đó chỉ là công việc cố vấn, cũng không cần phải làm mỗi ngày, chỉ cần treo lên một cái tên, cố vấn danh dự! Tôi bảo đảm, tuyệt đối không có quá nhiều vấn đề muốn làm phiền đến Phó Nhặt bác sĩ, nhiều nhất, chỉ ngẫu nhiên một hai vấn đề cần thỉnh giáo. Đương nhiên nếu Phó Nhặt bác sĩ thật sự rất bận rộn, cũng liền có thể không cần trả lời, tôi bảo đảm không làm cho Phó Nhặt bác sĩ gia tăng thêm gánh nặng, không làm mệt cô ấy!"
Hồng Bách Chương nói rất nhiều, luôn mãi cường điệu cái chức danh bác sĩ cố vấn này sẽ không làm cho Giản Nhất Lăng mang đến quá nhiều rắc rối.
"Tôi nói ông cái này.."
La Tú Ân vẫn là không muốn đồng ý, nhưng Trình Dịch liền đánh gãy lời nói của cô, "Nếu nói không vất vả, vậy thì xem ý tứ của Nhất Lăng muội tử đi."
Trình Dịch là suy xét đến, thêm một chức danh là bác sĩ cố vấn danh dự của bệnh viện tư nhân Cùng Đức, đối với Giản Nhất Lăng mà nói cũng không có gì là không tốt.
Rốt cuộc ở trong ngành, bệnh viện tư nhân Cùng Đức cũng là có chút danh tiếng.
Tác giả :
Nhĩ Phong Trùng