Nữ Phụ Là Vợ Nam Chính~
Chương 8: Boss ghen kìa!?
Bữa trưa của cô ở nhà hàng 'Mimosa'
Sau khi gọi khá nhiều món, cô quay sang nhìn Lý Thường Nhu, ách...anh ngậm miệng lại đi! Tôi thật sự lo sinh vật bé nhỏ như ruồi or muỗi sẽ bị anh đớp như một con ếch xanh đấy!
-Cảm ơn.
Cô phục vụ xinh đẹp bước đi, không quên gửi tặng nụ hôn gió cho Lý Thường Nhu, khiến cô buồn cười...một cách tự nhiên.'
-Hey, anh được phái nữ quan tâm ha?
-Tất nhiên, Lý Thường Nhu tôi anh tuấn tiêu sái, đẹp trai lai láng, phong tình vạn chủng, có tài có sắc....chính là bạch mã hoàng tử trong truyền thuyết đấy nha!
-Ha...h...a
Anh nhìn cô nàng nào đó đang đánh vần tiếng cười, đôi môi nhếch lên...làm ơn, anh chỉ là hài hước thôi mà? Chẳng lẽ hơi lố? (Yes, cũ lắm r)
.....
-Ơ...Di Di kìa?
Hắn nhìn theo hướng Nhạc Nhạc chỉ. Chỉ thấy cô đang vui vẻ với Lý Thường Nhu...mỗi cỗ lửa vô hình nảy lên lồng ngực.
Khó chịu kéo Nhạc Nhạc ngồi một bên bàn của cô, hừ...Lý Thường Nhu! Cậu giỏi lắm!
- Cho tôi từng đó thôi.
Nguyễn Nhạc gọi món, ngạc nhiên nhìn Thượng Cung Thiên ánh mắt nảy lửa nhìn chằm chằm bàn của Di hồ ly tinh. Cô khó chịu, nói nhỏ nhẹ, ánh mắt uất ức nhìn hắn mong kéo lại được sự chú ý.
Một bữa ăm trưa...Di Di ăn rất ngon, cô ăn sạch số thức ăn cô gọi như một phép lịch sự. Ah, buổi đi ăn sẽ tốt hơn nếu ánh mắt của boss rời đi khỏi mặt cô, trời ạ, cô không hề cướp Lý Thường Nhu khỏi tay boss đâu! Không hề! (Xl vì độ ảo tưởng!)
Cô là vậy. Hắn rất khó chịu, hắn cũng không biết được, thứ đồ chơi yêu thích của hắn bị người khách nhắm đến, cảm giác đó không hề vui vẻ!
Lý Thường Nhu vẫn rất vui vẻ,không hề bị ảnh hưởng gì. Tất cả anh đều tập trung vào cô, cô ăn rất nhanh như hổ báo nhưng lại không mất đi vẻ lịch sự, chứng tỏ cô được giáo dục tốt, lễ phép.
Miếng thịt bò bị Nguyễn Nhạc dằn vặt, âm thanh va chạm ken két biểu lộ sự khiố chịu của chủ nhân. Cô.không.hề.thích.!' Ôi...tại sao? Con nhỏ đó lại được hắn để tâm rồi? Nó chỉ là hồ ly tinh mà thôi!
....
- Tôi đưa em về công ty....được chứ?
Anh lịch lãm mở cửa xe cho cô.
-Tất nhiên, tôi không muốn đi bộ...
Cô chuẩn bị bước lên xe, bàn tay to lớn quen thuộc đã kéo cô vào lòng, mùi hương này...là Boss?
-Xin lỗi...Thư ký Di phải đi cùng tôi, Nhạc Nhạc nhờ thư ký Lý chở về nhà cô ấy.. bye!
Hắn xách cô à không chính xác là lôi cô xềnh xệch như một con gà điên!
Mẹ kiếp...ở ngoài đường...nữ tính...amen....
'Rầm' cánh cửa xe nặng nề đóng lại. Cô nhíu mày biểu tình khó chịu cực điểm.
- Di Di...Tôi nghĩ, em nên quay lại làm tình nhân của tôi!
Hắn tuyên bố, trong đầu cô liền nghĩ đến 1 tỷ! Chết tiệt! Hắn muốn đòi lại? Khôngggg!!!!!
_Round_
Ps: Ôh, nam 9 sẽ hơi 'tra' đấy~
Sau khi gọi khá nhiều món, cô quay sang nhìn Lý Thường Nhu, ách...anh ngậm miệng lại đi! Tôi thật sự lo sinh vật bé nhỏ như ruồi or muỗi sẽ bị anh đớp như một con ếch xanh đấy!
-Cảm ơn.
Cô phục vụ xinh đẹp bước đi, không quên gửi tặng nụ hôn gió cho Lý Thường Nhu, khiến cô buồn cười...một cách tự nhiên.'
-Hey, anh được phái nữ quan tâm ha?
-Tất nhiên, Lý Thường Nhu tôi anh tuấn tiêu sái, đẹp trai lai láng, phong tình vạn chủng, có tài có sắc....chính là bạch mã hoàng tử trong truyền thuyết đấy nha!
-Ha...h...a
Anh nhìn cô nàng nào đó đang đánh vần tiếng cười, đôi môi nhếch lên...làm ơn, anh chỉ là hài hước thôi mà? Chẳng lẽ hơi lố? (Yes, cũ lắm r)
.....
-Ơ...Di Di kìa?
Hắn nhìn theo hướng Nhạc Nhạc chỉ. Chỉ thấy cô đang vui vẻ với Lý Thường Nhu...mỗi cỗ lửa vô hình nảy lên lồng ngực.
Khó chịu kéo Nhạc Nhạc ngồi một bên bàn của cô, hừ...Lý Thường Nhu! Cậu giỏi lắm!
- Cho tôi từng đó thôi.
Nguyễn Nhạc gọi món, ngạc nhiên nhìn Thượng Cung Thiên ánh mắt nảy lửa nhìn chằm chằm bàn của Di hồ ly tinh. Cô khó chịu, nói nhỏ nhẹ, ánh mắt uất ức nhìn hắn mong kéo lại được sự chú ý.
Một bữa ăm trưa...Di Di ăn rất ngon, cô ăn sạch số thức ăn cô gọi như một phép lịch sự. Ah, buổi đi ăn sẽ tốt hơn nếu ánh mắt của boss rời đi khỏi mặt cô, trời ạ, cô không hề cướp Lý Thường Nhu khỏi tay boss đâu! Không hề! (Xl vì độ ảo tưởng!)
Cô là vậy. Hắn rất khó chịu, hắn cũng không biết được, thứ đồ chơi yêu thích của hắn bị người khách nhắm đến, cảm giác đó không hề vui vẻ!
Lý Thường Nhu vẫn rất vui vẻ,không hề bị ảnh hưởng gì. Tất cả anh đều tập trung vào cô, cô ăn rất nhanh như hổ báo nhưng lại không mất đi vẻ lịch sự, chứng tỏ cô được giáo dục tốt, lễ phép.
Miếng thịt bò bị Nguyễn Nhạc dằn vặt, âm thanh va chạm ken két biểu lộ sự khiố chịu của chủ nhân. Cô.không.hề.thích.!' Ôi...tại sao? Con nhỏ đó lại được hắn để tâm rồi? Nó chỉ là hồ ly tinh mà thôi!
....
- Tôi đưa em về công ty....được chứ?
Anh lịch lãm mở cửa xe cho cô.
-Tất nhiên, tôi không muốn đi bộ...
Cô chuẩn bị bước lên xe, bàn tay to lớn quen thuộc đã kéo cô vào lòng, mùi hương này...là Boss?
-Xin lỗi...Thư ký Di phải đi cùng tôi, Nhạc Nhạc nhờ thư ký Lý chở về nhà cô ấy.. bye!
Hắn xách cô à không chính xác là lôi cô xềnh xệch như một con gà điên!
Mẹ kiếp...ở ngoài đường...nữ tính...amen....
'Rầm' cánh cửa xe nặng nề đóng lại. Cô nhíu mày biểu tình khó chịu cực điểm.
- Di Di...Tôi nghĩ, em nên quay lại làm tình nhân của tôi!
Hắn tuyên bố, trong đầu cô liền nghĩ đến 1 tỷ! Chết tiệt! Hắn muốn đòi lại? Khôngggg!!!!!
_Round_
Ps: Ôh, nam 9 sẽ hơi 'tra' đấy~
Tác giả :
Round