Nữ Phong Lưu Thiếu Dạy Dỗ!
Chương 9: Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê
Editor: La Mạn Vân Linh
Thượng Quan Nhược Hi vẫn như cũ nhắm mắt lại, nàng làm bộ như không có nghe thấy, thật vất vả mới được ở một mình trong chốc lát, cũng không thể bị phá huỷ như vậy a!
"Bổn vương là tới thăm ngươi một chút, thân thể có tốt hơn hay không?" Hiển nhiên, Dạ Thiên Triệt biết nàng đã nghe được lời hắn nói, không để cho nàng cơ hội giả vờ ngủ.
Ha! Quan tâm thân thể của nàng? Thật đúng là mặt trời mọc từ hướng tây!
Thượng Quan Nhược Hi miễn cưỡng mở mắt, đặt mông từ trên ghế ngồi dậy, “Gặp qua Tứ vương gia, đa tạ quan tâm, đã tốt hơn nhiều."
"Uh, vậy là tốt rồi." Dạ Thiên Triệt gật gật đầu, “Nghe Nhược Ngôn nói, ngươi muốn cùng bổn vương giải trừ hôn ước?"
Im lặng một lát, Thượng Quan Nhược Hi cũng không cảm thấy có gì không ổn, có chút kỳ quái vấn đề hắn hỏi, cho nên đang thật sự suy nghĩ ý tứ trong lời nói của hắn, dựa vào cái gì nói là nàng muốn giải trừ hôn ước? Hắn thật đúng là cái gì cũng có thể nói, cái mũ lớn như vậy mà lại dễ dàng ném xuống dưới!
Chẳng lẽ hắn cảm thấy bị một nữ tử đưa ra việc giải trừ hôn ước trước là chuyện rất mất mặt?
Lập tức, Thượng Quan Nhược Hi liền bày ra bộ dáng thương tâm muốn chết:“Hay là Tứ vương gia ngươi không nghĩ thế? Nếu như là như vậy thì..."
Dạ Thiên Triệt không có cấp cơ hội nàng tiếp tục phát huy, đánh gãy lời nàng, “Nhược Hi, ngươi nghĩ nhiều, dựa theo phong tục bổn quốc, nữ tử chưa gả liền từ hôn, về sau rất khó gả ra ngoài, cho nên vẫn là chờ sau khi ngươi tìm kiếm được người trong lòng lại giải trừ hôn ước đi!"
Ngụ ý, chính là hiện tại không chịu giải trừ hôn ước! Thượng Quan Nhược Hi tự hành lý giải ý tứ của hắn.
Dạ Thiên Triệt gặp Thượng Quan Nhược Hi không có thanh âm, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, chính là thái độ của nàng vì sao lạnh lùng như vậy? Chẳng lẽ ở trước mặt hắn, nàng không thể giống nữ nhân khác làm bộ như lòng tràn đầy vui mừng, trang dịu dàng nhàn thục một chút sao!
Ánh mắt Thượng Quan Nhược Hi nhìn chung quanh, không mở miệng nói chuyện, trên mặt nhiều vài phần chán ghét cùng không kiên nhẫn, thật vất vả có thời gian một mình một chỗ lại bị người này quấy rầy, hơn nữa, còn là một người mình không muốn gặp, buồn bực thật!
Dạ Thiên Triệt tự nhiên cũng cảm giác được chính mình không được hoan nghênh, nguyên bản ý tưởng còn muốn hảo hảo cùng nàng nói chuyện bị dập tắt, cảm thấy nàng một chút cũng không đáng yêu, khó trách sẽ bị nữ nhân khác khi dễ!
Mệt chính mình vừa rồi khi nhìn đến nàng còn nghĩ ngày mai cho nàng về nhà, hiện tại, xem ra nàng vẫn nên tiếp tục đứng ở Tứ vương phủ đi, muốn về nhà, không có cửa đâu!
"Bổn vương đi trước, ngươi hảo hảo nghỉ ngơi!" Dạ Thiên Triệt càng nghĩ càng cảm thấy khó thở, hận mình không có việc gì làm đi tới đây tìm nàng, đây chỉ là mình tự tìm mất mặt thôi!
"Tứ vương gia đi thong thả, không tiễn!" Thượng Quan Nhược Hi không nhanh không chậm trả lời, hừ, về sau cũng không cần đến đây!
Dạ Thiên Triệt dừng lại ở sân cửa, Thượng Quan Nhược Hi thế nhưng ngay cả mông đều không có động một chút làm hắn tức giận đến mức phất tay áo mà đi!
*
Một ngày này, buổi sáng, Thượng Quan Nhược Hi vẫn chờ Bạch Dật ở Tứ vương phủ, bất quá Dạ Thiên Triệt cũng không có đi theo đến, nhưng thật ra Dạ Thiên Lăng cảm thấy hảo ngoạn nên đi theo tới.
Làm nhìn đến nha hoàn bưng đến một chén “Thuốc bổ" đen tuyền, muốn Thượng Quan Nhược Hi uống xong, tim của hắn hơi hơi trừu một chút, đen dược, nữ nhân này thế nhưng mày đều không có nhăn một chút liền uống vào, nhất định thật khổ đi? Chính mình lúc trước lại cười nhạo nàng, lòng của nàng nhất định cũng rất đau đi?
Kỳ thật Bạch Dật có bỏ vào bên trong dược thêm một ít cam thảo, dược kia nhìn như khủng bố, thật ra vị lại giống nước lọc, không khổ cũng không thối, Thượng Quan Nhược Hi uống xong liền nằm xuống nghỉ ngơi, kỳ thật nàng cũng không suy yếu đến như vậy, chỉ là bọn hắn lo lắng quá nhiều thôi.
Trong viện, Dạ Thiên Lăng tiếp nhận tách trà Tiểu Mai đưa tới, nhìn thoáng qua Thượng Quan Nhược Ngôn ngồi ở đối diện, không biết vì sao bỗng nhiên liền nhìn hắn không vừa mắt, cảm thấy hắn không phải cái ca ca đạt tiêu chuẩn, bởi vì hắn không có hảo hảo chiếu cố Nhược Hi!
Có lẽ, hắn nên đi tìm Tứ ca nói chuyện, làm cho hắn sớm ngày phóng Nhược Hi về nhà, dù sao nàng đều nguyện ý chủ động giải trừ hôn ước, không cần phải khó xử một cái thiếu nữ tử.
Bạch Dật một bên thản nhiên uống trà bỗng nhiên nói chuyện, “Ta có bỏ thêm ba vị thuốc trong dược của Nhược Hi, đêm nay lúc nàng ngủ sẽ không ngừng đổ mồ hôi, Tiểu Đào, các ngươi phải chú ý một chút, trăm ngàn đừng cho nàng xuất mồ hôi lạnh, phải thường xuyên thay quần áo cho nàng."
"Dạ." Tiểu Đào vội trả lời, chiếu cố tiểu thư tốt là bổn phận của các nàng.
Dạ Thiên Lăng có chút không yên lòng, “Ngươi như thế nào không ở bên cạnh nhìn? Vạn nhất xảy ra chuyện gì tiểu nha hoàn xử lý không được thì làm sao bây giờ?"
"Nga?" Bạch Dật nghe xong nhãn tình sáng lên, lần đầu tiên con mắt đánh giá Thất vương gia này, cảm giác hắn so với Tứ vương gia kia thuận mắt hơn. Nhìn một cái, lời của hắn nói rất hợp ý mình, hắn đã sớm muốn tự mình ngày đêm không rời chiếu cố Nhược Hi!
Thượng Quan Nhược Ngôn bất động thanh sắc trừng mắt liếc Dạ Thiên Lăng, khuê phòng muội muội, nam nhân tại sao có thể ở bên trong nhìn đâu!
Dạ Thiên Lăng nhìn đến ánh mắt Bạch Dật tỏa sáng, bỗng nhiên cảm thấy ánh mắt của hắn thật khiến người ta ghét, lời mình mới vừa nói thật sự là rất ngốc, hắn một người nam nhân tại sao có thể ở trong phòng Nhược Hi ngốc một buổi tối đâu!
Không thể tiện nghi cho hắn! Nghĩ đến đây, Dạ Thiên Lăng không được tự nhiên trừng mắt nhìn Bạch Dật một cái, chạy nhanh sửa miệng, “Coi như ta chưa nói đi, có chuyện gì nha hoàn cũng sẽ đi tìm Tứ ca đến xem."
Xế chiều hôm đó, Dạ Thiên Lăng thật sự đi tìm Tứ vương gia thảo luận chuyện thả Thượng Quan Nhược Hi về nhà, đáng tiếc, Dạ Thiên Triệt chưa kịp tiêu hóa sự tức giận ngày hôm đó trong viện, cự tuyệt hắn (DTL) cầu tình.
*
Thượng Quan Nhược Hi hai ngày nay cũng thật biết điều, không có đi ra bên ngoài cùng mấy nữ nhân trang điểm xinh đẹp “Ngoạn", chỉ là im lặng ở Lãm Nguyệt các ngốc. Nhưng mà tên Dạ Thiên Lăng kia, dùng lời nói của Nhược Hi đến nói thì là không biết dây thần kinh tên này gắn sai lầm rồi, luôn hướng Lãm Nguyệt các chạy, rước lấy không ít nhàn thoại.
Đáng tiếc ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, Tiểu Đào có nhiều lần tưởng mở miệng nhắc nhở Thượng Quan Nhược Hi đừng cùng Thất vương gia thân cận quá, nhưng bọn hắn vẫn ngay dưới mí mắt chính mình không có làm chuyện gì khác thường, nàng cũng thật sự rất khó mở miệng, không biết nhắc nhở này nên nói như thế nào mới có vẻ thỏa đáng.
Kỳ thật, Dạ Thiên Lăng là bởi vì mình không thể thuyết phục Tứ ca phóng Thượng Quan Nhược Hi về nhà, cho nên tâm sinh áy náy, thỉnh thoảng sẽ mang đồ ăn ngon cùng trò chơi tốt đưa tới cho nàng tiêu khiển, đương nhiên, quan trọng nhất là đem mình cũng thuận tiện đưa tới cho nàng giải buồn.
Ngay từ đầu Thượng Quan Nhược Hi cũng không tưởng quan tâm Dạ Thiên Lăng, nghĩ tới lúc trước hắn cười nhạo nàng, nàng sẽ không cho hắn sắc mặt tốt nhìn, bất quá cẩn thận ngẫm lại, hắn nhiều lắm cũng qua loa vài câu, lâu lâu châm gió thổi lửa, cũng không có thật sự làm gì, cho nên, nàng liền quyết định không cùng hắn so đo, nhiều bằng hữu tổng so với nhiều địch nhân hảo, nói sau, cho dù muốn so đo, người ta là Thất vương gia, chính mình chỉ là một cái đích nữ Thừa tướng, lực lượng kém cách xa, không phải đối tượng mình so đo được.
"Nhược Hi, đây là canh lão Lưu gia quán canh làm, ta vừa kêu người xếp hàng mua, thật mới mẻ, ngươi như thế nào không nếm thử a?" Dạ Thiên Lăng giọng điệu mang điểm ủy khuất, thật vất vả mua đến cho rằng nàng sẽ thích, kết quả nàng một cái cũng không ăn!
Thượng Quan Nhược Hi không khỏi cười khẽ, “Thất vương gia, ngươi mỗi lần đều mang nhiều đồ ăn đến, ngươi cho ta là heo sao?"
Dạ Thiên Lăng nhìn khuôn mặt tươi cười của nàng không khỏi ngây ngốc, hắn rất sớm đã biết nàng xinh đẹp, nhưng mà cũng không cần xinh đẹp đến mức làm cho người ta muốn phạm tội đi? Hai ngày nay hắn xem không ít Nhược Hi mặt lạnh, tươi cười thiệt tình thực lòng như vậy hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn đến, quả nhiên, nàng cười rộ lên đẹp hơn!
"Khụ khụ..." Tiểu Đào ở bên cạnh thấy lớn tiếng khụ khụ, bộ dạng này của Thất vương gia làm cho người ta thấy, thật sự sẽ bị hiểu lầm a!
Thượng Quan Nhược Hi vẫn như cũ nhắm mắt lại, nàng làm bộ như không có nghe thấy, thật vất vả mới được ở một mình trong chốc lát, cũng không thể bị phá huỷ như vậy a!
"Bổn vương là tới thăm ngươi một chút, thân thể có tốt hơn hay không?" Hiển nhiên, Dạ Thiên Triệt biết nàng đã nghe được lời hắn nói, không để cho nàng cơ hội giả vờ ngủ.
Ha! Quan tâm thân thể của nàng? Thật đúng là mặt trời mọc từ hướng tây!
Thượng Quan Nhược Hi miễn cưỡng mở mắt, đặt mông từ trên ghế ngồi dậy, “Gặp qua Tứ vương gia, đa tạ quan tâm, đã tốt hơn nhiều."
"Uh, vậy là tốt rồi." Dạ Thiên Triệt gật gật đầu, “Nghe Nhược Ngôn nói, ngươi muốn cùng bổn vương giải trừ hôn ước?"
Im lặng một lát, Thượng Quan Nhược Hi cũng không cảm thấy có gì không ổn, có chút kỳ quái vấn đề hắn hỏi, cho nên đang thật sự suy nghĩ ý tứ trong lời nói của hắn, dựa vào cái gì nói là nàng muốn giải trừ hôn ước? Hắn thật đúng là cái gì cũng có thể nói, cái mũ lớn như vậy mà lại dễ dàng ném xuống dưới!
Chẳng lẽ hắn cảm thấy bị một nữ tử đưa ra việc giải trừ hôn ước trước là chuyện rất mất mặt?
Lập tức, Thượng Quan Nhược Hi liền bày ra bộ dáng thương tâm muốn chết:“Hay là Tứ vương gia ngươi không nghĩ thế? Nếu như là như vậy thì..."
Dạ Thiên Triệt không có cấp cơ hội nàng tiếp tục phát huy, đánh gãy lời nàng, “Nhược Hi, ngươi nghĩ nhiều, dựa theo phong tục bổn quốc, nữ tử chưa gả liền từ hôn, về sau rất khó gả ra ngoài, cho nên vẫn là chờ sau khi ngươi tìm kiếm được người trong lòng lại giải trừ hôn ước đi!"
Ngụ ý, chính là hiện tại không chịu giải trừ hôn ước! Thượng Quan Nhược Hi tự hành lý giải ý tứ của hắn.
Dạ Thiên Triệt gặp Thượng Quan Nhược Hi không có thanh âm, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, chính là thái độ của nàng vì sao lạnh lùng như vậy? Chẳng lẽ ở trước mặt hắn, nàng không thể giống nữ nhân khác làm bộ như lòng tràn đầy vui mừng, trang dịu dàng nhàn thục một chút sao!
Ánh mắt Thượng Quan Nhược Hi nhìn chung quanh, không mở miệng nói chuyện, trên mặt nhiều vài phần chán ghét cùng không kiên nhẫn, thật vất vả có thời gian một mình một chỗ lại bị người này quấy rầy, hơn nữa, còn là một người mình không muốn gặp, buồn bực thật!
Dạ Thiên Triệt tự nhiên cũng cảm giác được chính mình không được hoan nghênh, nguyên bản ý tưởng còn muốn hảo hảo cùng nàng nói chuyện bị dập tắt, cảm thấy nàng một chút cũng không đáng yêu, khó trách sẽ bị nữ nhân khác khi dễ!
Mệt chính mình vừa rồi khi nhìn đến nàng còn nghĩ ngày mai cho nàng về nhà, hiện tại, xem ra nàng vẫn nên tiếp tục đứng ở Tứ vương phủ đi, muốn về nhà, không có cửa đâu!
"Bổn vương đi trước, ngươi hảo hảo nghỉ ngơi!" Dạ Thiên Triệt càng nghĩ càng cảm thấy khó thở, hận mình không có việc gì làm đi tới đây tìm nàng, đây chỉ là mình tự tìm mất mặt thôi!
"Tứ vương gia đi thong thả, không tiễn!" Thượng Quan Nhược Hi không nhanh không chậm trả lời, hừ, về sau cũng không cần đến đây!
Dạ Thiên Triệt dừng lại ở sân cửa, Thượng Quan Nhược Hi thế nhưng ngay cả mông đều không có động một chút làm hắn tức giận đến mức phất tay áo mà đi!
*
Một ngày này, buổi sáng, Thượng Quan Nhược Hi vẫn chờ Bạch Dật ở Tứ vương phủ, bất quá Dạ Thiên Triệt cũng không có đi theo đến, nhưng thật ra Dạ Thiên Lăng cảm thấy hảo ngoạn nên đi theo tới.
Làm nhìn đến nha hoàn bưng đến một chén “Thuốc bổ" đen tuyền, muốn Thượng Quan Nhược Hi uống xong, tim của hắn hơi hơi trừu một chút, đen dược, nữ nhân này thế nhưng mày đều không có nhăn một chút liền uống vào, nhất định thật khổ đi? Chính mình lúc trước lại cười nhạo nàng, lòng của nàng nhất định cũng rất đau đi?
Kỳ thật Bạch Dật có bỏ vào bên trong dược thêm một ít cam thảo, dược kia nhìn như khủng bố, thật ra vị lại giống nước lọc, không khổ cũng không thối, Thượng Quan Nhược Hi uống xong liền nằm xuống nghỉ ngơi, kỳ thật nàng cũng không suy yếu đến như vậy, chỉ là bọn hắn lo lắng quá nhiều thôi.
Trong viện, Dạ Thiên Lăng tiếp nhận tách trà Tiểu Mai đưa tới, nhìn thoáng qua Thượng Quan Nhược Ngôn ngồi ở đối diện, không biết vì sao bỗng nhiên liền nhìn hắn không vừa mắt, cảm thấy hắn không phải cái ca ca đạt tiêu chuẩn, bởi vì hắn không có hảo hảo chiếu cố Nhược Hi!
Có lẽ, hắn nên đi tìm Tứ ca nói chuyện, làm cho hắn sớm ngày phóng Nhược Hi về nhà, dù sao nàng đều nguyện ý chủ động giải trừ hôn ước, không cần phải khó xử một cái thiếu nữ tử.
Bạch Dật một bên thản nhiên uống trà bỗng nhiên nói chuyện, “Ta có bỏ thêm ba vị thuốc trong dược của Nhược Hi, đêm nay lúc nàng ngủ sẽ không ngừng đổ mồ hôi, Tiểu Đào, các ngươi phải chú ý một chút, trăm ngàn đừng cho nàng xuất mồ hôi lạnh, phải thường xuyên thay quần áo cho nàng."
"Dạ." Tiểu Đào vội trả lời, chiếu cố tiểu thư tốt là bổn phận của các nàng.
Dạ Thiên Lăng có chút không yên lòng, “Ngươi như thế nào không ở bên cạnh nhìn? Vạn nhất xảy ra chuyện gì tiểu nha hoàn xử lý không được thì làm sao bây giờ?"
"Nga?" Bạch Dật nghe xong nhãn tình sáng lên, lần đầu tiên con mắt đánh giá Thất vương gia này, cảm giác hắn so với Tứ vương gia kia thuận mắt hơn. Nhìn một cái, lời của hắn nói rất hợp ý mình, hắn đã sớm muốn tự mình ngày đêm không rời chiếu cố Nhược Hi!
Thượng Quan Nhược Ngôn bất động thanh sắc trừng mắt liếc Dạ Thiên Lăng, khuê phòng muội muội, nam nhân tại sao có thể ở bên trong nhìn đâu!
Dạ Thiên Lăng nhìn đến ánh mắt Bạch Dật tỏa sáng, bỗng nhiên cảm thấy ánh mắt của hắn thật khiến người ta ghét, lời mình mới vừa nói thật sự là rất ngốc, hắn một người nam nhân tại sao có thể ở trong phòng Nhược Hi ngốc một buổi tối đâu!
Không thể tiện nghi cho hắn! Nghĩ đến đây, Dạ Thiên Lăng không được tự nhiên trừng mắt nhìn Bạch Dật một cái, chạy nhanh sửa miệng, “Coi như ta chưa nói đi, có chuyện gì nha hoàn cũng sẽ đi tìm Tứ ca đến xem."
Xế chiều hôm đó, Dạ Thiên Lăng thật sự đi tìm Tứ vương gia thảo luận chuyện thả Thượng Quan Nhược Hi về nhà, đáng tiếc, Dạ Thiên Triệt chưa kịp tiêu hóa sự tức giận ngày hôm đó trong viện, cự tuyệt hắn (DTL) cầu tình.
*
Thượng Quan Nhược Hi hai ngày nay cũng thật biết điều, không có đi ra bên ngoài cùng mấy nữ nhân trang điểm xinh đẹp “Ngoạn", chỉ là im lặng ở Lãm Nguyệt các ngốc. Nhưng mà tên Dạ Thiên Lăng kia, dùng lời nói của Nhược Hi đến nói thì là không biết dây thần kinh tên này gắn sai lầm rồi, luôn hướng Lãm Nguyệt các chạy, rước lấy không ít nhàn thoại.
Đáng tiếc ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, Tiểu Đào có nhiều lần tưởng mở miệng nhắc nhở Thượng Quan Nhược Hi đừng cùng Thất vương gia thân cận quá, nhưng bọn hắn vẫn ngay dưới mí mắt chính mình không có làm chuyện gì khác thường, nàng cũng thật sự rất khó mở miệng, không biết nhắc nhở này nên nói như thế nào mới có vẻ thỏa đáng.
Kỳ thật, Dạ Thiên Lăng là bởi vì mình không thể thuyết phục Tứ ca phóng Thượng Quan Nhược Hi về nhà, cho nên tâm sinh áy náy, thỉnh thoảng sẽ mang đồ ăn ngon cùng trò chơi tốt đưa tới cho nàng tiêu khiển, đương nhiên, quan trọng nhất là đem mình cũng thuận tiện đưa tới cho nàng giải buồn.
Ngay từ đầu Thượng Quan Nhược Hi cũng không tưởng quan tâm Dạ Thiên Lăng, nghĩ tới lúc trước hắn cười nhạo nàng, nàng sẽ không cho hắn sắc mặt tốt nhìn, bất quá cẩn thận ngẫm lại, hắn nhiều lắm cũng qua loa vài câu, lâu lâu châm gió thổi lửa, cũng không có thật sự làm gì, cho nên, nàng liền quyết định không cùng hắn so đo, nhiều bằng hữu tổng so với nhiều địch nhân hảo, nói sau, cho dù muốn so đo, người ta là Thất vương gia, chính mình chỉ là một cái đích nữ Thừa tướng, lực lượng kém cách xa, không phải đối tượng mình so đo được.
"Nhược Hi, đây là canh lão Lưu gia quán canh làm, ta vừa kêu người xếp hàng mua, thật mới mẻ, ngươi như thế nào không nếm thử a?" Dạ Thiên Lăng giọng điệu mang điểm ủy khuất, thật vất vả mua đến cho rằng nàng sẽ thích, kết quả nàng một cái cũng không ăn!
Thượng Quan Nhược Hi không khỏi cười khẽ, “Thất vương gia, ngươi mỗi lần đều mang nhiều đồ ăn đến, ngươi cho ta là heo sao?"
Dạ Thiên Lăng nhìn khuôn mặt tươi cười của nàng không khỏi ngây ngốc, hắn rất sớm đã biết nàng xinh đẹp, nhưng mà cũng không cần xinh đẹp đến mức làm cho người ta muốn phạm tội đi? Hai ngày nay hắn xem không ít Nhược Hi mặt lạnh, tươi cười thiệt tình thực lòng như vậy hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn đến, quả nhiên, nàng cười rộ lên đẹp hơn!
"Khụ khụ..." Tiểu Đào ở bên cạnh thấy lớn tiếng khụ khụ, bộ dạng này của Thất vương gia làm cho người ta thấy, thật sự sẽ bị hiểu lầm a!
Tác giả :
Thiên Dạng