Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than
Chương 43 Anh Ấy Đã Có Người Yêu Rồi!
Cô giúp cô bé lau đầu cho khô, sau đó để cô bé tự tắm người.
Mạch Tiểu Miên cũng đi đến một phòng tắm khác để tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ...!
Lúc cô đi ra, phát hiện Đồng Đồng đã tắm sạch sẽ, đang ngồi ở trước bàn cơm ăn mì sợi.
Mẹ Mạch làm mì rất phong phú, bên trong có hai quả trứng chần nước sôi, hai miếng lạp xưởng, vài cọng rau xanh cùng giá đỗ, còn có cả thịt...!
Đồng Đồng đã lâu chưa ăn được đồ ngon như vậy, bèn vội vã ăn thật nhanh.
Mẹ Mạch đứng bên cạnh thở dài liên tục, lòng thương tiếc với Đồng Đồng càng tăng thêm mấy phần, bà nói: "Ăn từ từ thôi, đừng nôn nóng, nếu không đủ, bác gái lại làm cho con!"
Mạch Tiểu Miên bước tới...!
Đồng Đồng đang cúi đầu ăn mì, cảm giác được cô đi tới liền ngẩng đầu lên nhìn cô.
Cả người Đồng Đồng được tắm rửa sạch sẽ, thay áo phông màu hồng rộng thùng thình của Diệp Mai, trông cực kỳ đáng yêu.
Gương mặt xinh xắn, da dẻ không tệ, nếu như có chế độ dinh dưỡng tốt hơn thì đoán chừng lớn lên cô bé sẽ trở thành một người đẹp ấy chứ.
Tuy nhiên, đôi mắt phượng của cô bé lúc này lại trào nước mắt.
"Chị...!Chị.."
Giọng nói của cô bé hơi nghẹn ngào, hai mắt đẫm lệ nhìn Mạch Tiểu Miên.
Mạch Tiểu Miên mím môi mỉm cười, đưa tay sờ đầu cô ấy, nói: "Ngoan nào, ăn từ từ thôi!"
"Chị ơi, sao chị không ăn? Bác gái nấu ngon lắm đấy ạ."
Đồng Đồng hỏi.
Mạch Tiểu Miên lắc đầu, nói: "Bây giờ chị chưa muốn ăn lắm, Đồng Đồng cứ ăn đi."
"Đúng rồi, Tiểu Miên, con còn sốt không đấy?"
Mẹ Mạch đưa tay sờ đầu Mạch Tiểu Miên, phát hiện còn hơi nóng nên lo lắng hỏi: "Con uống thuốc chưa?"
"Dạ rồi."
Mạch Tiểu Miên trả lời.
"Vậy con nhanh đi nghỉ ngơi đi, để mẹ chăm sóc Đồng Đồng cho.
Đợi cô bé ăn xong rồi mẹ sẽ cho nó ngủ ở phòng dành cho khách."
Mẹ Mạch đau lòng nhìn gương mặt nhợt nhạt hơn bình thường của cô, thúc giục: "Đi nhanh nào! Cứ ốm thế này thì không xinh nữa, tổng giám đốc Kiều sẽ chế đấy! Trước khi cưới, con phải đẹp cho mẹ, tuyệt đối không được phạm phải sai lầm nào cả! Nếu không, con rể Kiều của mẹ bị người ta cướp mất, mẹ sẽ không bỏ qua cho con đâu!"
"Mẹ, mẹ vẫn chưa xong sao?"
Mạch Tiểu Miên đau đầu đáp lại: "Con đã nói rồi, con cùng anh ấy không có quan hệ gì cả, con cũng sẽ không kết hôn với anh ấy.
Anh ấy đã có người yêu rồi!"
"Được rồi, được rồi, vậy mẹ không dài dòng nữa, mẹ đây còn không phải vì
muốn tốt cho con sao? Với kinh niệm hơn 50 mươi năm sống trên cuộc đời này của mẹ, mẹ cảm thấy Kiều Minh Húc kia rất thích con.
Vừa rồi trước khi đi còn liếc nhìn con nữa đấy, ánh mắt đó tràn ngập tình cảm khác thường! Con còn không biết quý trọng, lỡ sau này bị người ta cướp mất, quá lứa lỡ thì tùy tiện tìm một người tồi tệ kết hôn, khốn khổ sống qua ngày thì con cũng đừng trách mẹ đấy."
Mẹ Mạch nói.
Mạch Tiểu Miên không cãi lại bà, đưa tay sờ tóc của Đồng Đồng, nói: "Đồng Đồng, chị không khỏe lắm nên đi ngủ trước nhé.
Em ăn xong rồi cũng đi ngủ đi."
"Dạ vâng, chị nghỉ ngơi trước đi ạ."
Đồng Đồng vô cùng hiểu chuyện gật đầu, nói: "Em sẽ tự chăm sóc mình thật tốt, chị cứ yên tâm.".