Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Chương 215: Tính một đằng ra một nẻo
Tô Việt lập tức phân phó gã sai vặt đổi cỗ kiệu, mời Tĩnh thiếu gia cùng Tô Mạt đến Nhã Uyển trước làm quen một chút, sau đó mới đi gặp lão phu nhân.
Vì Tĩnh thiếu gia không muốn gây chú ý, Tô Trì tự nhiên biết ý tứ của hắn, cũng không nói cái gì, chỉ nói là một người bạn tốt trên kinh thành, tiện đường lại đây du ngoạn, không dám để lộ thân phận thật của Tĩnh thiếu gia.
Tô phủ vẫn như cũ hiên ngang tráng lệ, khí thế phi phàm, cho dù Tô Mạt nay ở khách viện này, nhưng cũng cực kỳ lịch sự tao nhã.
Bởi vì Tĩnh thiếu gia chỉ dẫn theo bốn nam nô bộc tùy thân, cho nên Tô Việt liền sai đại nha đầu theo sát bên mình là Quế Ngọc cùng Vương mụ mụ qua đó hầu hạ. Cho dù đại ca không nói, Tô Việt từ thái độ của bọn họ liếc mắt một cái cũng nhìn ra thân phận Tĩnh thiếu gia không hề nhỏ, tự nhiên sẽ không thất lễ.
Lúc Tô Mạt đem cái khăn che mặt tháo xuống, Quế Ngọc cũng sửng sốt một chút, chả trách thiếu gia nói vị tiểu thư này diện mạo giống với các vị tiểu trong nhà, quả đúng như vậy.
Tô Mạt không có chút xấu hổ nào, ngồi trên chiếc ghế rộng thùng thình lắc lư chân, câu được câu không tùy tiện hỏi thăm tình huống của Tô phủ.
Quế Ngọc tầm mắt lại bị Tĩnh thiếu gia hấp dẫn, tuy rằng thoạt nhìn tuổi không lớn, nhưng cái loại khí thế sắc bén này lại làm cho người ta cực kỳ rung động, nàng vội vàng cúi đầu, lúc trả lời vấn đề Tô Mạt hỏi còn có điểm hỗn loạn.
Tĩnh thiếu gia nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, ý bảo hắn đi tiền viện .
Tô Mạt liền tùy ý hỏi thăm Quế Ngọc chút chuyện trong phủ, lấy thái độ của một tiểu cô nương lần đầu đến rất tò mò ái mộ.
Quế Ngọc tuy rằng nói rất sơ qua, Tô Mạt cũng có thể phân tích đại khái.
Quế Ngọc dùng từ ngữ thực mịt mờ,“ Đại tiểu thư chúng ta tính tình trong trẻo nhưng lạnh lùng hiền lành, thanh cao nhất thiên hạ, hiện nay thích ăn chay niệm phật, không gặp khách. Nhị tiểu thư ôn nhu dễ thân nhất, hiện nay ở trước mặt lão phu nhân, lão gia, phu nhân hầu hạ.
Tam tiểu thư...... có chút không tiện, cũng không xuất môn. Lão gia chúng ta ngẫu nhiên bị trúng gió, hiện tại đang điều dưỡng, thân thể đại phu nhân đã khá hơn chút, trong nhà lão phu nhân chủ trì việc nội trợ."
Tô Mạt nhất thời tức giận đến hai mắt bốc hỏa, độc phụ kia thế nhưng bình yên vô sự?
Nàng nắm chặt bàn tay nhỏ bé, đấm xuống một cái rất nặng nề, khiến Quế Ngọc sợ tới run rẩy, Tô Mạt vội hỏi:“Chỗ ta không còn chuyện nữa. Tỷ tỷ bận việc thì đi đi, ta đi nói với thiếu gia chúng ta vài câu."
Nàng mở rộng đôi chân nhỏ, chạy tới tiền viện thư phòng.
Nàng rất tức giận, cứ tưởng đến nghiệm thu kết quả chứ, kết quả không như mong muốn a.
Vì Tĩnh thiếu gia không muốn gây chú ý, Tô Trì tự nhiên biết ý tứ của hắn, cũng không nói cái gì, chỉ nói là một người bạn tốt trên kinh thành, tiện đường lại đây du ngoạn, không dám để lộ thân phận thật của Tĩnh thiếu gia.
Tô phủ vẫn như cũ hiên ngang tráng lệ, khí thế phi phàm, cho dù Tô Mạt nay ở khách viện này, nhưng cũng cực kỳ lịch sự tao nhã.
Bởi vì Tĩnh thiếu gia chỉ dẫn theo bốn nam nô bộc tùy thân, cho nên Tô Việt liền sai đại nha đầu theo sát bên mình là Quế Ngọc cùng Vương mụ mụ qua đó hầu hạ. Cho dù đại ca không nói, Tô Việt từ thái độ của bọn họ liếc mắt một cái cũng nhìn ra thân phận Tĩnh thiếu gia không hề nhỏ, tự nhiên sẽ không thất lễ.
Lúc Tô Mạt đem cái khăn che mặt tháo xuống, Quế Ngọc cũng sửng sốt một chút, chả trách thiếu gia nói vị tiểu thư này diện mạo giống với các vị tiểu trong nhà, quả đúng như vậy.
Tô Mạt không có chút xấu hổ nào, ngồi trên chiếc ghế rộng thùng thình lắc lư chân, câu được câu không tùy tiện hỏi thăm tình huống của Tô phủ.
Quế Ngọc tầm mắt lại bị Tĩnh thiếu gia hấp dẫn, tuy rằng thoạt nhìn tuổi không lớn, nhưng cái loại khí thế sắc bén này lại làm cho người ta cực kỳ rung động, nàng vội vàng cúi đầu, lúc trả lời vấn đề Tô Mạt hỏi còn có điểm hỗn loạn.
Tĩnh thiếu gia nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, ý bảo hắn đi tiền viện .
Tô Mạt liền tùy ý hỏi thăm Quế Ngọc chút chuyện trong phủ, lấy thái độ của một tiểu cô nương lần đầu đến rất tò mò ái mộ.
Quế Ngọc tuy rằng nói rất sơ qua, Tô Mạt cũng có thể phân tích đại khái.
Quế Ngọc dùng từ ngữ thực mịt mờ,“ Đại tiểu thư chúng ta tính tình trong trẻo nhưng lạnh lùng hiền lành, thanh cao nhất thiên hạ, hiện nay thích ăn chay niệm phật, không gặp khách. Nhị tiểu thư ôn nhu dễ thân nhất, hiện nay ở trước mặt lão phu nhân, lão gia, phu nhân hầu hạ.
Tam tiểu thư...... có chút không tiện, cũng không xuất môn. Lão gia chúng ta ngẫu nhiên bị trúng gió, hiện tại đang điều dưỡng, thân thể đại phu nhân đã khá hơn chút, trong nhà lão phu nhân chủ trì việc nội trợ."
Tô Mạt nhất thời tức giận đến hai mắt bốc hỏa, độc phụ kia thế nhưng bình yên vô sự?
Nàng nắm chặt bàn tay nhỏ bé, đấm xuống một cái rất nặng nề, khiến Quế Ngọc sợ tới run rẩy, Tô Mạt vội hỏi:“Chỗ ta không còn chuyện nữa. Tỷ tỷ bận việc thì đi đi, ta đi nói với thiếu gia chúng ta vài câu."
Nàng mở rộng đôi chân nhỏ, chạy tới tiền viện thư phòng.
Nàng rất tức giận, cứ tưởng đến nghiệm thu kết quả chứ, kết quả không như mong muốn a.
Tác giả :
Vệ Sơ Lãng