Nữ Hoàng Và Đức Vua Của Trường The World
Chương 11: Bị Lộ? Nghi ngờ?
Quay về trường The
World
Thời gian : 8 AM.
Địa điểm : trong lớp học
Vẫn như thường lệ ở cái lớp 11A, học sinh trong giờ học nhốn nháo như cái chợ, làm những gì mình thích mà không sợ giáo viên nhắc nhở. Thầy cô làm việc giảng dạy của thầy cô ( các thầy cô đều chỉ mong nhanh chóng hết tiết để thoát khỏi cái lớp này thui, khổ thân các thầy cô quá), học trò vẫn làm việc của học trò. Hik, cái này gọi là đôi bên cùng có lợi đấy ạ. Ai ngờ cái trường mang danh có chất lượng giáo dục lớn mà lại thế này.
Lúc này 4 anh chị nhà mình vẫn đang say giấc vì chuyên môn chơi khuya nhưng thực chất chỉ có mỗi anh Han ngủ thôi. Kin, Ken, và Jee không hẹn cùng nhìn về 1 chỗ. Đó chính là cái bàn của Jenny và chủ nhân của nó đang vi vu trên máy bay thưởng thức giấc ngủ và giai điệu hay (phát ra từ đâu thi mọi người bít rùi nha) để lại dấu hỏi to đùng cho 3 anh chị.
- Mói hôm wa đi học mà hôm nay lại nghỉ rồi. Cô ta không sợ bị đuổi sao? - Jee nghĩ thầm – Mà sao mình lại lo cho cô ta? Mình điên thật rồi. – thế rồi Jee lại gục bản mặt mệt mỏi, buồn tẻ xuống mặt bàn khiến 2 người bạn thân thấy mà lo lắng.
– Thưa cô em vào lớp
Câu nói này làm cả đám học sinh im lặng nhìn ra cửa nhưng khi thấy chủ nhân của câu nói đó thì ai làm việc ấy. Cô giáo nhìn ra thì thấy bản mặt đẹp trai, nụ cười tảo nắng thì cơn tức giận lập tức dịu xuống nhỏ nhẹ:
- Em vào đi, lần sau cố gắng đi sớm hơn nhé!
- Cảm ơn cô ( lại khuyến mại thêm nụ cười nữa. Hik)
Không ai khác người đó chính là Win – anh chàng hotboy mới vào lớp. Chả cần tên này sài chiêu mĩ nam kế thì bà cô cũng sẽ cho vào thôi, đâu ai dám đụng vào con ông cháu cha đâu. Mấy cô hám trai thì thôi khỏi nói, mắt nhìn không chớp, cố gắng ghi điểm với hotboy. Win trở về chỗ ngồi và vẫn giữ được nụ cười của mình. Ngồi xuống, khi không còn ánh mắt nào chĩa vào cậu ta lập tức trưng ra cái bản mặt bực tức khi phải cười giả tạo như vậy, quá mệt với lũ con gái này. Nhìn qua chỗ Jenny thấy trống anh chàng lập tức với lấy cô bạn bàn trên hỏi:
– À, xin lỗi cho mình hỏi
Cô này đang trong tình trạng mơ màng khi hotboy bắt chuyện, anh này không lạnh như Jee, chưa có người yêu như là Ken cũng chưa chắc hay lăng nhăng như Han lên trong mắt nữ sinh của lớp này anh là ứng cử viên số 1 để thay thế 3 anh kia.
( T/g :Haha, xem ra mi cũng chỉ là hàng thay thế thôi.
Win: Người muốn gì hả con mụ kia.
T/g: mi gọi ai là con mụ hả, ta có tên đàng hoàng đó.(nóng rùi đó, mình trẻ măng thế này giám bảo mình là mụ)
Win: Minerva chứ gì? ta không nói chuyện đó, ta hỏi mi sao lại dám nói ta là đồ thay thế?
T/g: ta đâu có nói, đám con gái nói vậy chứ, không tin đi mà hỏi, có tật giật mình hả?
Win: Ta sẽ cho chúng biết tay. Còn mi, đợi đấy ta tính với mi sau. hưk
T/g(le lưỡi): đợi xem ai tính với ai)
– Bạn ơi..bạn gì ơi... – Win gọi cô bạn bàn trên ngọt sớt nhưng trong lòng tức lắm rồi đó.
– Ơ à, chào bạn có chuyện gì không, muốn làm quen với mình hả? – lúc này cô nàng mới tỉnh mộng, cười thật tươi tranh thủ ghi điểm( Tên đó có phải thầy giáo, giám khảo gì đâu mà muốn ghi điểm vậy nè).
– À.. ừ, đúng( anh này muốn hỏi vấn đề chính nhưng sợ người ta không thích không trả lời. Nhịn..Nhịn..)...làm quen...làm quen. Hôm wa mình chưa kịp làm quen với ai.
- Vậy là bạn wen mình đầu tiên sao, thích quá ak. Cứ gọi mình là Haki nha. mà có chuyện gì cần hỏi mình sao?
-Ừ, chào Haki – thấy người đẹp mắc bẫy, tên này lợi dụng lun – ak Jenny chưa đến lớp sao?
Con nhỏ nghe thấy tên Jenny tỏ ý không vui nhưng vẫn trả lời sợ bị trai đẹp có thành kiến với mình, tuy vậy vẫn không giấu được vẻ khinh bỉ:
– Con nhỏ đó hả? mình không biết.
– ưk vậy thôi, cảm ơn bạn.
con nhỏ bực mình lắm nhưng cũng thấy vui vì được Hotboy nói chuyện cùng và dĩ nhiên không làm bất cứ việc gì ngoài việc đi khoe với lũ bạn. Thế là cả lũ con gái càng thấy thần tượng tên kia, nhưng cũng thêm ác cảm với Jenny khi biết Win hỏi thăm cô.
Giờ ăn .
Địa điểm : trong một nơi khuất, kín đáo không ai thấy được ở sau trường.
Sự việc : 1 con người tức giận cầm chiếc điện thoại trong tay gọi cho ai đó.
– Alô, thưa ông hôm nay cô ấy không đến trường sao? – tên đó hạ giọng nói
- …...... – người bên kia trả lời.
– Tôi đã tìm mọi nơi nhưng không thấy cô ấy trong trường.
– …......
– Vâng.(tắt máy) Em dám chốn tôi sao?( có bạn nào chơi chốn tìm với anh ta ak?)
Nói rồi người đó bước đi trả lại không gian sự im lặng chỉ còn mùi hoa trường cho người trồng đang nở bông và mùi thuốc lá phảng phất quyện lại với nhau tao ra 1 đám mùi hỗn độn.
Trên máy bay từ Hàn Quốc sang Đức.
– Nó hôm nay không đi học sao? – người đàn ông quay lại hỏi ông quản gia.
– Dạ thưa tôi không thấy tiểu thư nói gì cả. - người quản gia cung kính đáp.
– khi đến nơi gọi điện về điều tra cho ta. – người đàn ông tức giận ra lệnh khiến những cô tiếp viên gần đó sợ hãi không ngừng.
– Vâng – ông quản gia đáp lại trong lòng không thoát khỏi sự lo lắng. Ông hi vọng cho cô bé đáng thương đó không làm cho người đàn ông kia nỏi điên lên.
Quay về canteen
Tại một chiếc bàn lớn ở trong 1 góc của canteen, 3 con người đang nói chuyện với nhau. Đó là Jee, Kin và Ken, còn Han đang đi lấy đồ ăn cho mọi người.
Đang nói chuyện thì tiếng chuông điện thoại của Jee vang lên.
- Alô, tôi nghe - Jee lên tiếng( anh này có điện thoại cùng loại với chị Jenny kìa nhưng của Jenny màu trắng, anh này màu đen. 2 màu này đi với nhau hợp lắm nè).
-....................- Bên kia đáp lại
-Có
– …........... – bên kia nói tiếp
-Được không vậy – sau một lúc trầm ngâm, Jee mới nói
– ….............
-Được, cứ như vậy đi, mai gặp lại.
- Có chuyện gì vậy Jee - Kin hỏi
- à. …..@#$%^& – Jee kể lại cho 2 anh chị kia
( oái, tác giả không nghe được, Jee hổng cho nghe, thôi thì mọi người đợi mình uy hiếp, cậy miệng anh này ra nha nhưng tỉ lệ thành công là 0% đó, mình báo trước . Chả biết Jee nói gì mà chỉ thấy 2 anh chị kia cười như điên lun... khó hiểu).
Đúng lúc Han quay về với cả đóng đồ ăn trên tay, thấy mọi người cười hỏi ngơ ngác( đúng đó hỏi đi Han, em cũng mún bít).
-Có chuyện gì vui sao?
- Không có gì, ăn thôi – Kin đáp, hai anh kia kiệm lời lắm, phải để chị Kin đáp thôi.
Han thấy vậy cũng chẳng thắc mắc thêm chỉ chăm chú ăn như bỏ đói mấy ngày mà không để ý mấy anh chị kia cứ nhìn chằm chằm cậu mà cười gian.(t/g bảo rồi, nhiều khi anh này ngốc lắm mà)
Bỗng dưng Canteen rộn cả lên khiến mấy anh chị tò mò nhìn theo người mới vào canteen.
– Hắn ta là ai? – Han hỏi rồi nhìn Jee.
Thấy ánh mắt tò mò của tên bạn, Jee bất đắc dĩ lên tiếng, dù gì cậu cũng là hội phó Hội học sinh:
– Kim Jun Nam, hay còn gọi là Win, vừa vào lớp ta hôm wa, cậu ta nói với mọi người là làm tổng giám đốc của tập đoàn KJN.
– KJN? chẳng phải tập đoàn đứng top 10 thế giới sao? Tổng giám đốc sao còn đi học?
– 2 chị em mình cũng là phó tổng và tổng giám đấy thôi nhưng vẫn còn bị bắt đi học nè. ai bảo em nghịch wa cơ. – Kin chọc cậu em của mình
– 2 chị em ta không tính, em thấy nghi lắm ak ( anh này thông minh lên rồi kìa)
- Mình cũng thấy nghi - Ken từ nẫy mới lên tiếng.
Thế rồi 4 người không nói gì chỉ hưởng mắt về phía Win – anh chàng đang bị bao vây bởi đám con gái mà cùng chung suy nghĩ về con người kì lạ này.
Cảm thấy ánh mắt nhìn mình, Win quay đầu nhìn xung quanh. Khi thấy 4 anh chị nhìn về phía cậu, anh chàng quay mặt đi che đi nụ cười nửa mieejng. Khó ai đoán được cậu ta cười vì gì và đang nghĩ vì cái gì.
Thời gian : 8 AM.
Địa điểm : trong lớp học
Vẫn như thường lệ ở cái lớp 11A, học sinh trong giờ học nhốn nháo như cái chợ, làm những gì mình thích mà không sợ giáo viên nhắc nhở. Thầy cô làm việc giảng dạy của thầy cô ( các thầy cô đều chỉ mong nhanh chóng hết tiết để thoát khỏi cái lớp này thui, khổ thân các thầy cô quá), học trò vẫn làm việc của học trò. Hik, cái này gọi là đôi bên cùng có lợi đấy ạ. Ai ngờ cái trường mang danh có chất lượng giáo dục lớn mà lại thế này.
Lúc này 4 anh chị nhà mình vẫn đang say giấc vì chuyên môn chơi khuya nhưng thực chất chỉ có mỗi anh Han ngủ thôi. Kin, Ken, và Jee không hẹn cùng nhìn về 1 chỗ. Đó chính là cái bàn của Jenny và chủ nhân của nó đang vi vu trên máy bay thưởng thức giấc ngủ và giai điệu hay (phát ra từ đâu thi mọi người bít rùi nha) để lại dấu hỏi to đùng cho 3 anh chị.
- Mói hôm wa đi học mà hôm nay lại nghỉ rồi. Cô ta không sợ bị đuổi sao? - Jee nghĩ thầm – Mà sao mình lại lo cho cô ta? Mình điên thật rồi. – thế rồi Jee lại gục bản mặt mệt mỏi, buồn tẻ xuống mặt bàn khiến 2 người bạn thân thấy mà lo lắng.
– Thưa cô em vào lớp
Câu nói này làm cả đám học sinh im lặng nhìn ra cửa nhưng khi thấy chủ nhân của câu nói đó thì ai làm việc ấy. Cô giáo nhìn ra thì thấy bản mặt đẹp trai, nụ cười tảo nắng thì cơn tức giận lập tức dịu xuống nhỏ nhẹ:
- Em vào đi, lần sau cố gắng đi sớm hơn nhé!
- Cảm ơn cô ( lại khuyến mại thêm nụ cười nữa. Hik)
Không ai khác người đó chính là Win – anh chàng hotboy mới vào lớp. Chả cần tên này sài chiêu mĩ nam kế thì bà cô cũng sẽ cho vào thôi, đâu ai dám đụng vào con ông cháu cha đâu. Mấy cô hám trai thì thôi khỏi nói, mắt nhìn không chớp, cố gắng ghi điểm với hotboy. Win trở về chỗ ngồi và vẫn giữ được nụ cười của mình. Ngồi xuống, khi không còn ánh mắt nào chĩa vào cậu ta lập tức trưng ra cái bản mặt bực tức khi phải cười giả tạo như vậy, quá mệt với lũ con gái này. Nhìn qua chỗ Jenny thấy trống anh chàng lập tức với lấy cô bạn bàn trên hỏi:
– À, xin lỗi cho mình hỏi
Cô này đang trong tình trạng mơ màng khi hotboy bắt chuyện, anh này không lạnh như Jee, chưa có người yêu như là Ken cũng chưa chắc hay lăng nhăng như Han lên trong mắt nữ sinh của lớp này anh là ứng cử viên số 1 để thay thế 3 anh kia.
( T/g :Haha, xem ra mi cũng chỉ là hàng thay thế thôi.
Win: Người muốn gì hả con mụ kia.
T/g: mi gọi ai là con mụ hả, ta có tên đàng hoàng đó.(nóng rùi đó, mình trẻ măng thế này giám bảo mình là mụ)
Win: Minerva chứ gì? ta không nói chuyện đó, ta hỏi mi sao lại dám nói ta là đồ thay thế?
T/g: ta đâu có nói, đám con gái nói vậy chứ, không tin đi mà hỏi, có tật giật mình hả?
Win: Ta sẽ cho chúng biết tay. Còn mi, đợi đấy ta tính với mi sau. hưk
T/g(le lưỡi): đợi xem ai tính với ai)
– Bạn ơi..bạn gì ơi... – Win gọi cô bạn bàn trên ngọt sớt nhưng trong lòng tức lắm rồi đó.
– Ơ à, chào bạn có chuyện gì không, muốn làm quen với mình hả? – lúc này cô nàng mới tỉnh mộng, cười thật tươi tranh thủ ghi điểm( Tên đó có phải thầy giáo, giám khảo gì đâu mà muốn ghi điểm vậy nè).
– À.. ừ, đúng( anh này muốn hỏi vấn đề chính nhưng sợ người ta không thích không trả lời. Nhịn..Nhịn..)...làm quen...làm quen. Hôm wa mình chưa kịp làm quen với ai.
- Vậy là bạn wen mình đầu tiên sao, thích quá ak. Cứ gọi mình là Haki nha. mà có chuyện gì cần hỏi mình sao?
-Ừ, chào Haki – thấy người đẹp mắc bẫy, tên này lợi dụng lun – ak Jenny chưa đến lớp sao?
Con nhỏ nghe thấy tên Jenny tỏ ý không vui nhưng vẫn trả lời sợ bị trai đẹp có thành kiến với mình, tuy vậy vẫn không giấu được vẻ khinh bỉ:
– Con nhỏ đó hả? mình không biết.
– ưk vậy thôi, cảm ơn bạn.
con nhỏ bực mình lắm nhưng cũng thấy vui vì được Hotboy nói chuyện cùng và dĩ nhiên không làm bất cứ việc gì ngoài việc đi khoe với lũ bạn. Thế là cả lũ con gái càng thấy thần tượng tên kia, nhưng cũng thêm ác cảm với Jenny khi biết Win hỏi thăm cô.
Giờ ăn .
Địa điểm : trong một nơi khuất, kín đáo không ai thấy được ở sau trường.
Sự việc : 1 con người tức giận cầm chiếc điện thoại trong tay gọi cho ai đó.
– Alô, thưa ông hôm nay cô ấy không đến trường sao? – tên đó hạ giọng nói
- …...... – người bên kia trả lời.
– Tôi đã tìm mọi nơi nhưng không thấy cô ấy trong trường.
– …......
– Vâng.(tắt máy) Em dám chốn tôi sao?( có bạn nào chơi chốn tìm với anh ta ak?)
Nói rồi người đó bước đi trả lại không gian sự im lặng chỉ còn mùi hoa trường cho người trồng đang nở bông và mùi thuốc lá phảng phất quyện lại với nhau tao ra 1 đám mùi hỗn độn.
Trên máy bay từ Hàn Quốc sang Đức.
– Nó hôm nay không đi học sao? – người đàn ông quay lại hỏi ông quản gia.
– Dạ thưa tôi không thấy tiểu thư nói gì cả. - người quản gia cung kính đáp.
– khi đến nơi gọi điện về điều tra cho ta. – người đàn ông tức giận ra lệnh khiến những cô tiếp viên gần đó sợ hãi không ngừng.
– Vâng – ông quản gia đáp lại trong lòng không thoát khỏi sự lo lắng. Ông hi vọng cho cô bé đáng thương đó không làm cho người đàn ông kia nỏi điên lên.
Quay về canteen
Tại một chiếc bàn lớn ở trong 1 góc của canteen, 3 con người đang nói chuyện với nhau. Đó là Jee, Kin và Ken, còn Han đang đi lấy đồ ăn cho mọi người.
Đang nói chuyện thì tiếng chuông điện thoại của Jee vang lên.
- Alô, tôi nghe - Jee lên tiếng( anh này có điện thoại cùng loại với chị Jenny kìa nhưng của Jenny màu trắng, anh này màu đen. 2 màu này đi với nhau hợp lắm nè).
-....................- Bên kia đáp lại
-Có
– …........... – bên kia nói tiếp
-Được không vậy – sau một lúc trầm ngâm, Jee mới nói
– ….............
-Được, cứ như vậy đi, mai gặp lại.
- Có chuyện gì vậy Jee - Kin hỏi
- à. …..@#$%^& – Jee kể lại cho 2 anh chị kia
( oái, tác giả không nghe được, Jee hổng cho nghe, thôi thì mọi người đợi mình uy hiếp, cậy miệng anh này ra nha nhưng tỉ lệ thành công là 0% đó, mình báo trước . Chả biết Jee nói gì mà chỉ thấy 2 anh chị kia cười như điên lun... khó hiểu).
Đúng lúc Han quay về với cả đóng đồ ăn trên tay, thấy mọi người cười hỏi ngơ ngác( đúng đó hỏi đi Han, em cũng mún bít).
-Có chuyện gì vui sao?
- Không có gì, ăn thôi – Kin đáp, hai anh kia kiệm lời lắm, phải để chị Kin đáp thôi.
Han thấy vậy cũng chẳng thắc mắc thêm chỉ chăm chú ăn như bỏ đói mấy ngày mà không để ý mấy anh chị kia cứ nhìn chằm chằm cậu mà cười gian.(t/g bảo rồi, nhiều khi anh này ngốc lắm mà)
Bỗng dưng Canteen rộn cả lên khiến mấy anh chị tò mò nhìn theo người mới vào canteen.
– Hắn ta là ai? – Han hỏi rồi nhìn Jee.
Thấy ánh mắt tò mò của tên bạn, Jee bất đắc dĩ lên tiếng, dù gì cậu cũng là hội phó Hội học sinh:
– Kim Jun Nam, hay còn gọi là Win, vừa vào lớp ta hôm wa, cậu ta nói với mọi người là làm tổng giám đốc của tập đoàn KJN.
– KJN? chẳng phải tập đoàn đứng top 10 thế giới sao? Tổng giám đốc sao còn đi học?
– 2 chị em mình cũng là phó tổng và tổng giám đấy thôi nhưng vẫn còn bị bắt đi học nè. ai bảo em nghịch wa cơ. – Kin chọc cậu em của mình
– 2 chị em ta không tính, em thấy nghi lắm ak ( anh này thông minh lên rồi kìa)
- Mình cũng thấy nghi - Ken từ nẫy mới lên tiếng.
Thế rồi 4 người không nói gì chỉ hưởng mắt về phía Win – anh chàng đang bị bao vây bởi đám con gái mà cùng chung suy nghĩ về con người kì lạ này.
Cảm thấy ánh mắt nhìn mình, Win quay đầu nhìn xung quanh. Khi thấy 4 anh chị nhìn về phía cậu, anh chàng quay mặt đi che đi nụ cười nửa mieejng. Khó ai đoán được cậu ta cười vì gì và đang nghĩ vì cái gì.
Tác giả :
Minerva Nguyễn