Nữ Hoàng Giải Trí
Chương 83: A Lục
- Mẹ ơi cái gì? Cô ấy làm sao rồi? … Cậu trả lời xem nào… A Lục…
- Tút…tút…tút…
Người được gọi là boss ở đầu bên kia gấp gáp hỏi dồn liên tục, nhưng cuối cùng trả lời anh là tiếng tắt máy.
Ở bên kia tình huống cũng thay đổi chóng mặt, Phượng Sơ dựa vào hiểu biết dược lý của bản thân, đơn giản dùng nước lạnh và nước chanh đậm đặc kiềm chế tác dụng của thuốc, sau đó dùng tốc độ kinh khủng mở cửa xông ra mỗi người một cước đá ngất hai tên trông cửa, mắt sắc lại thấy được một tên đang nghe điện thoại đứng thập thò sau khúc cua hành lang, ba bước chạy nhanh xông tới đá bay điện thoại trên tay hắn, dùng chiều cao thấp hơn gìm cổ ấn đối phương sát vào tường.
- Đang mật báo cho ai đây? Người giật dây Lâm Linh Na?
- A… Ưm… Ưm…
Nhận thấy đối phương mặt đỏ bừng, cổ họng bị gìm chặt khiến hắn không thở nổi, chỉ có thể phát ra những âm tiết vô nghĩa, Phượng Sơ nới lỏng tay, để cho đối phương thở gấp vài ngụm, tay còn lại vận linh lực ấn đè lên huyệt cưu vĩ, một trong ba mươi sáu tử huyệt của con người nằm giữa khoảng ngực và bụng, cũng là nằm trong tầm tay Phượng Sơ có thể vận lực gây chấn thương nhanh nhất và mạnh nhất.
- Không không, tôi không phải mật báo, không phải người xấu…
- Im lặng, vừa nãy anh cũng thấy tốc độ của tôi rồi đấy, không muốn giống hai tên kia thì im mồm và nghe theo lời tôi, hiểu không?
- Hiểu…
Vốn định trả lời, người thanh niên vạm vỡ chợt nhớ đối phương kêu mình im lặng, đã lỡ bật ra một chữ liền tắt ngóm, bé ngoan gật đầu lia lịa. Đừng ai hỏi tại sao A Lục lại hèn nhát như vậy, chỉ là một cô gái thôi mà, nếu không đang ở trong tình huống của hắn, thì không có tư cách nói chuyện.
Mẹ ơi, lực tay đang gìm trên cổ họng hắn đâu phải của một cô gái, là của quái vật thì có. Một quân nhân đặc công xuất ngũ đã từng trải qua bao kinh nghiệm chiến đấu như hắn, vậy mà bị gìm cổ họng đến không giãy giụa được. Tay còn lại của cô thì đang ấn trên bụng hắn, cảm giác hơi ấm, trực giác của hắn cho rằng tay cô để đó hẳn không phải cho có, nếu hắn dám làm ra hành vi chống cự, cô ấy sẽ có cách xử đẹp hắn.
- Các người là ai? Muốn làm gì?
- Tôi, tôi không phải cùng bọn với đám người kia, tôi chỉ đang nghe điện thoại. Tôi là người tốt.
- Nghe điện thoại trước cửa nhà vệ sinh nữ?
- Là… tôi đang gấp, không chú ý hoàn cảnh…tôi là người tốt thật mà…
- Im miệng.
A Lục nghe cô quát, giật thót ngậm miệng. Boss giao cho hắn nhiệm vụ gì thế này, huhu, người này mà cần bảo vệ ư, cô ta không doạ chết A Lục hắn đã là may mắn lắm rồi.
Phượng Sơ cũng hơi tin tưởng người này, bởi linh thức nhạy cảm của cô có thể nhận biết được khí tức của hai tên bị cô đánh ngất và người này có sự khác biệt. Hoặc là họ thuộc hai nhóm khác nhau, hoặc là cùng một tổ chức nhưng công tác không giống nhau? Tố chất thân thể người này rõ ràng hơn hẳn hai tên tốt mã giẻ cùi kia nhiều, mới đá có một cái mà đã lăn quay ra ngất xỉu rồi.
- Vác theo hai tên kia mang vào một căn phòng trống.
A Lục bé ngoan nghe lời xốc hai tên chết bầm làm liên luỵ đến hắn lên, lôi xềnh xệch kéo lê trên sàn nhà, mở cửa căn phòng gần nhất, thấy không có người liền đi vào, đương nhiên là lôi theo hai tên kia, Phượng Sơ đi theo phía sau, giữ một khoảng cách an toàn và có thể phản ứng trước bất kỳ tình huống nào.
Căn phòng này có nội thất xa hoa, nhưng không bằng căn phòng vip cuối hành lang kia. Phượng Sơ liếc nhanh một vòng, ra lệnh.
- Tìm thứ gì trói hai người họ lại.
Ồ, cái này là nghề của tui đó. A Lục nghe lệnh làm việc, tìm được trong ngăn kéo tủ đầu giường một đoạn dây thừng màu đỏ rực, hắn nhớ lần trước boss bị trúng chiêu phải trưng dụng tạm căn phòng vip của quán bar này, bọn họ có kiểm tra an toàn mọi ngóc ngách trong phòng một lượt, trong ngăn kéo tủ đầu giường để không ít đồ chơi tình thú, có cả dây thừng, tất nhiên là loại rất mềm mại được dùng để chơi trò phòng the, chứ không phải loại thừng bằng sợi gai hay nylon thô to dân dụng kia.
A Lục nhanh nhẹn trói gô hai tên chết bầm kia lại, còn cẩn thận phô bày kỹ thuật thắt một đống nút chuyên dụng được học trong quân đội, đảm bảo muốn tháo ra không mất nửa giờ đồng hồ là không thể xong được. Còn quen tay túm hai cái khăn mặt cũng được để sẵn trong tủ đầu giường, nhét vào bịt miệng hai người nọ.
Xong xuôi đập tay phẩy bụi hai cái, tươi cười xoay người chờ lãnh đạo nghiệm thu kết quả.
Phượng Sơ trừng mắt nhìn người vừa một mực kêu mình là người tốt chỉ hai ba cái chớp mắt đã trói gô hai tên kia lại một cách điêu luyện, xong việc lại còn trưng ra bộ mặt tươi cười nở rộ như hoa cúc giống hệt Hoa Ninh Vũ khi được điểm mười chờ khen thưởng, keo kiệt cho anh ta một cái gật đầu khích lệ.
- Làm cho bọn họ tỉnh lại.
Cái này tui cũng lành nghề dữ lắm luôn đó. A Lục hào hứng đi vào phòng tắm lấy một gáo nước đầy tạt thẳng mặt hai tên kia, thấy chưa xi nhê lại bấm huyệt nhân trung, không được nữa lại thẳng tay cho mỗi tên một cái tát vang dội. Ha, cuối cùng thì cũng chịu tỉnh rồi.
- Tút…tút…tút…
Người được gọi là boss ở đầu bên kia gấp gáp hỏi dồn liên tục, nhưng cuối cùng trả lời anh là tiếng tắt máy.
Ở bên kia tình huống cũng thay đổi chóng mặt, Phượng Sơ dựa vào hiểu biết dược lý của bản thân, đơn giản dùng nước lạnh và nước chanh đậm đặc kiềm chế tác dụng của thuốc, sau đó dùng tốc độ kinh khủng mở cửa xông ra mỗi người một cước đá ngất hai tên trông cửa, mắt sắc lại thấy được một tên đang nghe điện thoại đứng thập thò sau khúc cua hành lang, ba bước chạy nhanh xông tới đá bay điện thoại trên tay hắn, dùng chiều cao thấp hơn gìm cổ ấn đối phương sát vào tường.
- Đang mật báo cho ai đây? Người giật dây Lâm Linh Na?
- A… Ưm… Ưm…
Nhận thấy đối phương mặt đỏ bừng, cổ họng bị gìm chặt khiến hắn không thở nổi, chỉ có thể phát ra những âm tiết vô nghĩa, Phượng Sơ nới lỏng tay, để cho đối phương thở gấp vài ngụm, tay còn lại vận linh lực ấn đè lên huyệt cưu vĩ, một trong ba mươi sáu tử huyệt của con người nằm giữa khoảng ngực và bụng, cũng là nằm trong tầm tay Phượng Sơ có thể vận lực gây chấn thương nhanh nhất và mạnh nhất.
- Không không, tôi không phải mật báo, không phải người xấu…
- Im lặng, vừa nãy anh cũng thấy tốc độ của tôi rồi đấy, không muốn giống hai tên kia thì im mồm và nghe theo lời tôi, hiểu không?
- Hiểu…
Vốn định trả lời, người thanh niên vạm vỡ chợt nhớ đối phương kêu mình im lặng, đã lỡ bật ra một chữ liền tắt ngóm, bé ngoan gật đầu lia lịa. Đừng ai hỏi tại sao A Lục lại hèn nhát như vậy, chỉ là một cô gái thôi mà, nếu không đang ở trong tình huống của hắn, thì không có tư cách nói chuyện.
Mẹ ơi, lực tay đang gìm trên cổ họng hắn đâu phải của một cô gái, là của quái vật thì có. Một quân nhân đặc công xuất ngũ đã từng trải qua bao kinh nghiệm chiến đấu như hắn, vậy mà bị gìm cổ họng đến không giãy giụa được. Tay còn lại của cô thì đang ấn trên bụng hắn, cảm giác hơi ấm, trực giác của hắn cho rằng tay cô để đó hẳn không phải cho có, nếu hắn dám làm ra hành vi chống cự, cô ấy sẽ có cách xử đẹp hắn.
- Các người là ai? Muốn làm gì?
- Tôi, tôi không phải cùng bọn với đám người kia, tôi chỉ đang nghe điện thoại. Tôi là người tốt.
- Nghe điện thoại trước cửa nhà vệ sinh nữ?
- Là… tôi đang gấp, không chú ý hoàn cảnh…tôi là người tốt thật mà…
- Im miệng.
A Lục nghe cô quát, giật thót ngậm miệng. Boss giao cho hắn nhiệm vụ gì thế này, huhu, người này mà cần bảo vệ ư, cô ta không doạ chết A Lục hắn đã là may mắn lắm rồi.
Phượng Sơ cũng hơi tin tưởng người này, bởi linh thức nhạy cảm của cô có thể nhận biết được khí tức của hai tên bị cô đánh ngất và người này có sự khác biệt. Hoặc là họ thuộc hai nhóm khác nhau, hoặc là cùng một tổ chức nhưng công tác không giống nhau? Tố chất thân thể người này rõ ràng hơn hẳn hai tên tốt mã giẻ cùi kia nhiều, mới đá có một cái mà đã lăn quay ra ngất xỉu rồi.
- Vác theo hai tên kia mang vào một căn phòng trống.
A Lục bé ngoan nghe lời xốc hai tên chết bầm làm liên luỵ đến hắn lên, lôi xềnh xệch kéo lê trên sàn nhà, mở cửa căn phòng gần nhất, thấy không có người liền đi vào, đương nhiên là lôi theo hai tên kia, Phượng Sơ đi theo phía sau, giữ một khoảng cách an toàn và có thể phản ứng trước bất kỳ tình huống nào.
Căn phòng này có nội thất xa hoa, nhưng không bằng căn phòng vip cuối hành lang kia. Phượng Sơ liếc nhanh một vòng, ra lệnh.
- Tìm thứ gì trói hai người họ lại.
Ồ, cái này là nghề của tui đó. A Lục nghe lệnh làm việc, tìm được trong ngăn kéo tủ đầu giường một đoạn dây thừng màu đỏ rực, hắn nhớ lần trước boss bị trúng chiêu phải trưng dụng tạm căn phòng vip của quán bar này, bọn họ có kiểm tra an toàn mọi ngóc ngách trong phòng một lượt, trong ngăn kéo tủ đầu giường để không ít đồ chơi tình thú, có cả dây thừng, tất nhiên là loại rất mềm mại được dùng để chơi trò phòng the, chứ không phải loại thừng bằng sợi gai hay nylon thô to dân dụng kia.
A Lục nhanh nhẹn trói gô hai tên chết bầm kia lại, còn cẩn thận phô bày kỹ thuật thắt một đống nút chuyên dụng được học trong quân đội, đảm bảo muốn tháo ra không mất nửa giờ đồng hồ là không thể xong được. Còn quen tay túm hai cái khăn mặt cũng được để sẵn trong tủ đầu giường, nhét vào bịt miệng hai người nọ.
Xong xuôi đập tay phẩy bụi hai cái, tươi cười xoay người chờ lãnh đạo nghiệm thu kết quả.
Phượng Sơ trừng mắt nhìn người vừa một mực kêu mình là người tốt chỉ hai ba cái chớp mắt đã trói gô hai tên kia lại một cách điêu luyện, xong việc lại còn trưng ra bộ mặt tươi cười nở rộ như hoa cúc giống hệt Hoa Ninh Vũ khi được điểm mười chờ khen thưởng, keo kiệt cho anh ta một cái gật đầu khích lệ.
- Làm cho bọn họ tỉnh lại.
Cái này tui cũng lành nghề dữ lắm luôn đó. A Lục hào hứng đi vào phòng tắm lấy một gáo nước đầy tạt thẳng mặt hai tên kia, thấy chưa xi nhê lại bấm huyệt nhân trung, không được nữa lại thẳng tay cho mỗi tên một cái tát vang dội. Ha, cuối cùng thì cũng chịu tỉnh rồi.
Tác giả :
Mộng Điệp Ký