Nữ Giám Đốc Bên Cạnh Binh Vương
Chương 12: Đầy đủ nóng nảy không?

Nữ Giám Đốc Bên Cạnh Binh Vương

Chương 12: Đầy đủ nóng nảy không?

Editor: Quỳnh Nguyễn

Toàn trường rung động, hai người hôn cùng một chỗ.

Lục Thiên Long vốn chỉ là muốn đùa cô nhóc này một phen, nụ hôn tựa như chuồn chuồn lướt nước(hời hợt) là được.

Nhưng miệng vừa tiếp xúc với đôi môi mềm mại hơi lạnh lẽo kia của Tô Lăng Nguyệt, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ trước mặt, ngửi mùi mê người trên người cô, nhất thời liền như ăn kẹo cao su, căn bản dừng lại không được!

Tô Lăng Nguyệt căn bản không có bất luận cái chuẩn bị tâm lý gì, ngoài ý muốn tới đột nhiên, nháy mắt miệng nhỏ bị hôn liền cảm thấy được đầu oanh một thanh âm vang lên, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, đều đã quên vùng vẫy cùng phản kháng, ngây ngốc đứng, trừng to mắt nhìn Lục Thiên Long gần trong gang tấc.

Thừa dịp cô kinh ngạc há mồm, Lục Thiên Long không chút do dự trực tiếp lè lưỡi chui đi vào, dời sông lấp biển trong miệng Tô Lăng Nguyệt, dây dưa cùng cái lưỡi thơm tho và xinh xắn của cô một chỗ.

Chất lỏng ngọt ngào, cảm giác kỳ diệu, hai tay Lục Thiên Long kìm lòng không đậu che trên người Tô Lăng Nguyệt, động tác nhẹ nhàng.

Tô Lăng Nguyệt rốt cục tỉnh lại, vội vàng đưa tay muốn đẩy Lục Thiên Long ra, nhưng bên trong thân thể truyền đến từng trận cảm giác tê dại làm cho cô toàn thân vô lực, đứng đều đứng không vững cả người cả người không sai biệt lắm đều đã treo tại trên người Lục Thiên Long.

Rất lâu sau Lục Thiên Long Lục Thiên Long mới lưu luyến rời khỏi thân thể của cô, ý còn chưa hết, liếm liếm môi trở về chỗ cũ, tựa hồ còn lưu lại dư hương Tô Lăng Nguyệt.

" Kỹ thuật của tôi cũng không tệ lắm phải không?"

"Anh tên hỗn đản này!"

Tô Lăng Nguyệt rốt cục tỉnh lại vừa giận vừa hờn, một gương mặt hồng đến chỗ gốc cổ, nâng quyền liền đánh tới đánh tới Lục Thiên Long.

Lục Thiên Long đưa tay bắt lấy cổ tay cô, thuận thế đi phía trước khẽ dựa, khẽ hôn một cái trên trán cô, nhìn từ đàng xa đây hoàn toàn là hai người tiểu tình lữ làm nũng đùa giỡn.

"Không cần xằng bậy, nhiều người nhìn như vậy a! Cũng đừng trách tôi, tôi là bất đắc dĩ, hôn lần này có thể giảm đi rất nhiều chuyện, nếu không thì bọn họ bọn họ truy vấn thân phận của tôi, cô có thể cam đoan bọn họ tin tưởng?"

Lục Thiên Long tiến đến bên tai bên tai Tô Lăng Nguyệt nói nhỏ.

Tô Lăng Nguyệt hung hăng cắn răng, rốt cục buông tha, trong lòng lại âm thầm quyết định, chờ trở về nhất định phải để cho tên hỗn đản này đẹp mặt.

Hai ba mươi người trong đại sảnh rốt cục cũng đều từ trong kinh ngạc phản ứng kịp, vẻ mặt không giống nhau, có buồn bực, có tò mò, có nhìn chằm chằm Lục Thiên Long nghiến răng nghiến lợi.

Trịnh Thiểu Phong còn giữ nguyên tư thế ân cần thăm hỏi cũng rốt cục lấy lại tinh thần, trong mắt trong mắt hiện lên một tia một tia phẫn nộ, bị anh ta mạnh mẽ đè ép xuống, miễn cưỡng bài trừ một cái cười, tiếp tục đi tới trước mặt hai người.

"Lăng Nguyệt, còn không có giới thiệu, vị này chính là?"

Những người khác cũng đều vểnh tai, đây cũng là vấn đề bọn họ quan tâm.

Lục Thiên Long cấp cho anh ta ánh mắt một kẻ ngu ngốc, nói: "Trịnh thiếu đi, tôi là Lục Thiên Long, bạn trai Tô Lăng Nguyệt."

" Bạn trai Lăng Nguyệt? Theo tôi được biết, Lăng Nguyệt căn bản không có bạn trai đi?" Trịnh Thiểu Phong cau mày nói.

"Anh không biết chuyện này! Tối qua tối qua hai chúng tôi điên cuồng trên giường đến nửa đêm, anh biết không?" Lục Thiên Long cười nói.

Điên cuồng đến nửa đêm?

Cả khuôn mặt Trịnh Thiểu Phong nhất thời cứng ngắc, trong lòng một trận lửa giận bốc lên.

Nhưng đột nhiên, đầu của anh ta bình tĩnh một chút, cảm thấy được Lục Thiên Long trước mặt có chút quen mặt, nhìn kỹ hai mắt, phẫn nộ trong mắt tiêu tán cười nói: "Nếu tôi nhớ không lầm, anh hẳn là lái xe Lăng Nguyệt đi?"

Lái xe Tô Lăng Nguyệt?

Tô Lăng Nguyệt cùng lái xe của cô muốn làm người yêu?

Một tin giật gân này làm cho trong đại sảnh nhất thời nghị luận nhao nhao.

"Lăng Nguyệt, nếu tôi đoán không sai, anh ta hẳn là lá chắn em tìm tạm thời đi? Em muốn nói cho chúng tôi biết em đã có bạn trai, về sau đừng theo đuổi em, đúng không?"

Trịnh Thiểu Phong cười nói.

Trong lòng Tô Lăng Nguyệt Tô Lăng Nguyệt hoảng hốt, lại bị Trịnh Thiểu Phong liếc mắt một cái nhìn thấu!

"Trịnh Thiểu Phong, tại trong mắt anh Lăng Nguyệt chính là cô gái tùy tiện như vậy? Chẳng lẽ cô sẽ vì các ngươi tùy tiện tìm người đàn ông hôn môi hôn môi trên giường? Cho dù cô đúng, vậy anh xem tôi giống như người tùy tiện thế sao?"

Lục Thiên Long rất tức giận nói.

Thịt mềm trên eo anh bị Tô Lăng Nguyệt hung hăng nhéo một phen, anh không phải người tùy tiện, anh căn bản không phải người người tùy tiện!

Vẻ mặt Trịnh Thiểu Phong ngẩn ra, không sai, anh ta hiểu rất rõ Tô Lăng Nguyệt, cái cô gái kiêu ngạo này làm sao có thể tùy tùy tiện tiện để cho đàn ông khác ôm ấp hôn cô!

"Trịnh Thiểu Phong, không nghĩ tới ở trong lòng anh, tôi vậy mà là người như vậy!"

Tô Lăng Nguyệt cũng không lãng phí hiệu quả Lục Thiên Long biểu diễn ra, vừa vặn cơ mặt trầm xuống chất vấn.

Thấy cô tức giận Trịnh Thiểu Phong có chút bối rối, vội vàng khoát tay nói: "Lăng Nguyệt, em đừng hiểu lầm, anh không phải ý tứ kia kia, anh chỉ cảm thấy được sự tình quá đột nhiên."

"Không đột nhiên, chúng tôi đã hai ngày, ngày đó có một cái tên ngốc X nào đó đem đại đại hoa hồng ngốc tại tập đoàn Phượng Hoàng, tôi không nghĩ qua là nghiền nát, Lăng Nguyệt cảm thấy được động tác tôi nghiền nát rất tuấn tú chúng tôi liền cùng một chỗ rồi." Lục Thiên Long cười hề hề nói.

Trịnh Thiểu Phong nắm chặt hai đấm, ni cô mã tôi chính là cái ngốc X kia.

"Lăng Nguyệt, người soái ca này này thật là lái xe của cô sao?"

Có ba bốn người nam nữ tiến gần lên, trong đó một người phụ nữ chanh chua yểu điệu cười nói.

Tô Lăng Nguyệt nhìn cô thản nhiên nói: "Đây là bạn trai bạn trai của tôi, Lục Thiên Long, hiện tại là trợ lý tổng giám đốc tập đoàn Phượng Hoàng."

"Hét, từ một người tài xế chớp mắt xoay người thành trợ lý tổng giám đốc tập đoàn Phượng Hoàng? Tiểu tử cậu đúng là cá mặn cá muối xoay người." Người phụ nữ bên cạnh kỳ quái nói.

" Đừng nói như vậy, đầu năm nay chuyện gì không thể! Quạ bay lên ngọn cây biến Phượng Hoàng, không kỳ quái!" Nữ nhân chanh chua khinh miệt cười nói.

Vẻ mặt mọi người phía sau phần lớn như nhau, cơ bản đều là chướng mắt Lục Thiên Long xuất thân lái xe.

Tô Lăng Nguyệt trợn mắt nhìn.

Lục Thiên Long cười cười, giành nói: "Lại vẫn được đi, đi theo Lăng Nguyệt, ít phấn đấu cả đời! Chuyện này không phải mọi người có thể gặp phải."

"Nói trắng ra chính là " tiểu bạch kiểm "Người nam trẻ tuổi ghen tị nói: "Thực thay anh cảm thấy sỉ nhục!"

"Đỗ Duyệt, đủ rồi! Nếu các ngươi không chào đón tôi, chúng tôi hiện tại liền đi!" Tô Lăng Nguyệt nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm Trịnh Thiểu Phong.

Lục Thiên Long là cô mang đến, cho dù cô không thích người khác cũng không có thể tùy ý nhục nhã!

"Đỗ Duyệt, không cần nói, Lăng Nguyệt là ta là khách nhân tôi mời đến, không cần quá phận với cô!" Trịnh Thiểu Phong làm bộ không vui nói.

Lục Thiên Long vui vẻ, ý tứ Trịnh Thiểu Phong nói là bọn họ không thể quá phận với Tô Lăng Nguyệt, có thể quá phận với chính mình rồi hả?

"Được, vậy chúng ta liền cho Trịnh thiếu mặt mũi!" Người đàn ông tên Đỗ Duyệt ha ha cười nói.

"Anh ở chỗ này chờ tôi một phen, tôi đi chuyến toilet, bọn họ nói cái gì liền coi như không có nghe thấy..."

Vừa rồi lại là lại là ôm lại là hôn môi, trên mặt Tô Lăng Nguyệt có chút trang điểm, lại càng muốn thừa cơ hội này bình phục một phen tâm tình.

"Được a, cô đi đi, tôi nhất định sẽ cùng bọn họ ở chung tốt!" Lục Thiên Long cười hề hề nói.

Tô Lăng Nguyệt đi toilet, cô vừa đi, Trịnh Thiểu Phong cũng lấy cớ có chút chuyện lên lầu, trước khi đi, anh ta lặng lẽ liếc mắt ra hiệu với mấy người mấy người Đỗ Duyệt.

Lập tức, Đỗ Duyệt và bốn năm tên gia hỏa cười hì hì xúm lại đi lên.

"Lục Thiên Long đúng không? Anh nói Tô Lăng Nguyệt làm sao có thể nhìn tới anh người tài xế này? Anh căn bản là không xứng, anh có biết không?"

" Đúng quả thực là một đóa hoa tươi cắm ở phân trâu rồi!"

"Không, hẳn là một viên cải trắng bị heo ăn rồi!"

Vài người ngươi một câu ta một câu tận tình nhục nhã Lục Thiên Long.

Phần lớn mọi người trong đại sảnh là vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, chỉ có số ít người khẽ nhíu mày, tựa hồ cảm thấy được đám người Đỗ Duyệt làm có chút quá phận.

Không ai ra ngoài ngăn lại, xem ra Tô Lăng Nguyệt ở trong vòng luẩn quẩn người cùng tuổi thành phố Hải Dương quan hệ khiến cho xác thực không làm sao tốt.

"Lục Thiên Long, chúng ta nói như vậy, anh có phải rất tức giận hay không?" Một gia hỏa gia hỏa dáng người có vẻ khỏe mạnh tiền gần lên, ** bức cười nói."Nếu anh tức giận mà nói, có thể phát tác ra ngoài! Cũng nói vài câu đừng khiến cho giống như chúng ta khi dễ anh."

" Đúng!" Đỗ Duyệt cũng tiến lên, nói: "Anh trái lại có chút phản ứng, đừng đứng ở nơi này ngây ngô cười! Làm cho chúng ta cũng chưa tình cảm mãnh liệt!"

Lục Thiên Long nở nụ cười, nhìn Đỗ Duyệt, nói: "Không tình cảm mãnh liệt? Vậy cho cậu nóng nảy chút?"

"Được a! Cái lái xe này tới cho tôi?" Đỗ Duyệt nghiêng đầu suy nghĩ khinh miệt nói.

"Được! Tôi lái xe này liền cho cậu tới chút!"

Lục Thiên Long cực kỳ cực kỳ trịnh trọng gật đầu, sau đó quăng cánh tay ra, một cái tát hung hăng đánh trên mặt Đỗ Duyệt.

Cả người Đỗ Duyệt bị đánh tại chỗ quay hai cái, phù phù một tiếng ngồi dưới đất, một cái tát, hai cái răng xen lẫn trong máu loãng phun ra.

"Như thế nào, đủ nóng nảy không? Không được lại cho cậu tới chút."

Nhìn Đỗ Duyệt trên mặt đất trợn mắt há hốc mồm, Lục Thiên Long cười hề hề nói.

Sau đó anh chậm rãi xoay người, biểu tình trên mặt biến lạnh lùng nói: "Một đám ngu ngốc không biết trời cao đất rộng không biết trời cao đất rộng, nhất định phải đánh một cái tát mới thoải mái?"
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại