Nữ Chủ Nữ Phụ Văn
Chương 23: TG2: May mắn vì gặp được em (END)
“Các cậu đã lên diễn đàn xem chưa?
“Đương nhiên xem qua, bất quá có đáng tin sao?"
“Như thế nào giả được, bằng chứng rõ ràng như vậy."
“Ngay cả người ngoài như mình nhìn vào đều xấu hổ, không biết cô ta có hay không biết xấu hổ hai chữ viết thế nào?"
“Ha ha, người ta xấu hổ đã không như vậy."
Thời gian trước kì thi cuối kì còn một tuần thời gian, Nhất Trung bên trong đột nhiên ồn ào một mảnh, ai nấy đều nghị luận về sự kiện nào đó diễn ra trên diễn ra trên diễn đàn trường, mà sự kiện kia thật giống như rất kinh thiên động địa.
Thẩm Tình Tình mệt mỏi bước vào trường học chưa lâu đã phát hiện ánh mắt của các đồng học trong trường đều chiếu vào người cô ta, ánh mắt kia có cay độc mỉa mai cũng có châm chọc, đủ loại ánh mắt nhìn tới khiến Thẩm Tình Tình cảm thấy không được tự nhiên, bất quá cô ta vẫn nhịn xuống mà tiến vào trong lớp.
Còn chưa tiến vào trong lớp, cô ta đã bị Hồ Long chặn lại ở trước cửa.
Hồ Long lúc này sắc mặt đặc biệt tối tăm, hai mắt cơ hồ hằn lên tia máu. Thẩm Tình Tình đối với Hồ Long lúc này chỉ có kinh sợ, không nhịn được lui lại một bước, sợ hãi lắp bắp:
“Cậu… cậu tìm tôi làm gì?"
Hồ Long lạnh lùng nhìn thiếu nữ trước mắt, từ trước đến nay, hắn luôn cho rằng Thẩm Tình Tình là thiếu nữ thanh thuần lương thiện, cho nên đối với cô luôn là cưng chiếu lấy lòng, cơ hồ là nói gì làm nấy, bất quá không nghĩ tới… hắn chính là không nghĩ tới, thiếu nữ thanh lương trong mắt hắn, thật chất còn dâm đãng hơn cả dâm phụ.
Nghĩ tới những cái kia tin tức, Hồ Long sắc mặt càng đen, không lưu tình đem Thẩm Tình Tình kéo ra khỏi lớp học.
Thẩm Tình Tình bị Hồ Long siết chặt nắm tay đến phát đau, cố gắng dãy dụa thoát ra: “Hồ Long, cậu làm tôi đau đấy."
Nếu là bình thường, khi nghe thấy cô ta nức nở hô lên, Hồ Long nhất định sẽ mềm lòng, bất quá hiện tại, hắn chỉ cười gằn một tiếng, nói: “Thẩm Tình Tình, đừng tỏ vẻ đáng thương trước mắt tôi, cô cho rằng tôi sẽ tiếp tục bị dáng vẻ thanh thuần giả tạo này của cô dắt mũi." Càng nghĩ, Hồ Long càng cảm thấy bản thân lúc trước có bao nhiêu ngu ngốc, lúc này nhìn lại, hắn thật giống như là con chó trung thành luôn ở bên cạnh lì lợm la liếm, mà Thẩm Tình Tình thái độ cũng chính là đối với sủng vật mà đùa giỡn.
Vui vẻ liền ném cho hắn khúc xương, không cao hứng liền quay dầu vứt bỏ.
Hồ Long lực đạo càng lúc càng tăng, bước đi cũng nhanh thêm mấy phần. Thẩm Tình Tình bị kéo đến loạng choạng chạy đi mới theo kịp được bước chân hắn, bốn phía các đồng học đều nhiều ít nhìn về phía này, bất quá cũng không có người ra ngăn cản.
Thẩm Tình Tình vừa ủy khuất vừa bất an, cô ta lúc này rất muốn sinh khí với Hồ Long, nhưng nhìn sắc mặt Hồ Long như vậy, cô ta thật không có lá gan mà sinh khí. Rốt cuộc, Thẩm Tình tình bị Hồ Long kéo đến rừng cây nhỏ phía sau dãy phòng học, sau đó Hồ Long trực tiếp đem cô ta dựa vào thân cây, ở trên cổ cô ta liếm cắn.
Thẩm Tình Tình hoảng sợ la lên: “Hồ Long, cậu muốn làm gì, buông ra."
Cảm nhân Thẩm Tình Tình dưới thân vùng vẫy, lực đạo bàn tay của Hồ Long càng lớn, tay cố định trên eo Thẩm Tình Tình siết chặt lại khiến Thẩm Tình Tình đau đến hít một ngụm khí lạnh, không dám có dị động nữa.
Mặc dù Thẩm Tình Tình mặc kệ thuận theo, bất quá hành vi này của cô ta càng khiến Hồ Long không cao hứng.
Hắn một bên đem Thẩm Tình Tình hất ngã xuống đất, vừa nhổ một ngụm nước bọt, ghét bỏ hung ác mắng to: “Phi…Quả nhiên là loại kỹ nữ ai cũng có thể đề, thật con mẹ nó bẩn miệng ông."
Thẩm Tình Tình đáng thương hề hề ngã ngồi trên đất, từ đầu đến cuối, cô ta vẫn không hiểu chuyện gì. Cô ta giương ánh mắt ủy khuất nhìn về phía Hồ Long, vừa đúng lúc bắt gặp dáng vẻ ghét bỏ của Hồ Long, trong lòng cô ta càng thêm khó chịu.
Cho dù kiếp trước Hồ Long đối với cô ta là ác mộng, bất quá mấy ngày này Hồ Long luôn lấy lòng cô ta, dáng vẻ giống như con chó trung thành, lúc này cô ta bị đối sử như vậy, nhất thời không kiềm chế được mà sinh khí nói:
“Hồ Long, cậu rốt cuộc bị cái gì? Cho dù có là chó điên thì cũng không tùy tiện cắn người."
“Chó điên?" Hồ Long bị lời này của Thẩm Tình Tình chọc cho tức giận. Hắn vươn tay nắm lấy tóc Thẩm Tình Tình thô lỗ kéo lên, mắt thấy Thẩm Tình Tình khuôn mặt lộ rõ đau đớn, ánh mắt Hồ Long càng thêm hung ác: “Từ trước đến nay, người dám nói tao là chó điên, tất cả đều có chung một kết cục." Hắn nói xong, tay to liền thẳng tắp hướng khuôn mặt tái nhợt của Thẩm Tình Tình đánh tới. Một cái tát này cơ hồ không chút lưu tình mà xuất ra khiến cho Thẩm Tình Tình trước mắt tối tăm, thân thể lần nữa té nhào xuống đất.
Thẩm Tình Tình lúc này mới thật sự sợ.
Cô ta như thế nào quên, Hồ Long là kẻ dã man, cho dù thời điểm hắn yêu thích cô ta, hắn cũng sẽ nghĩ đủ trò để hành hạ cô ta trên giường. Cái gì đàn ông không đánh phụ nữ? Hồ Long hắn chính là không có loại này khái niệm.
Thẩm Tình Tình trong lòng hoảng sợ, suy nghĩ xoay chuyển cực nhanh, thoáng chốc tức giận bị cô ta kiềm chế lại, vành mắt cô ta thoáng chốc đỏ lên, nước mắt như hạt châu từ hốc mắt nối đuôi nhau chảy xuống.
Cô ta đáng thương hề hề nói: “Hồ Long, vì sao anh đối xử với em như vậy."
“Cô còn dám hỏi tôi vì sao?" Hồ Long vô cảm nhìn Thẩm Tình Tình biểu hiện bi thương, cười lạnh một tiếng: “Cô không phải nên tự hỏi chính mình đã làm ra cáu gì? Loại kỹ nữ bất kỳ kẻ nào cũng có thể đè dưới thân như cô, Hồ Long tôi còn cảm thấy kinh tởm đấy."
“Anh… anh nói bậy cái gì?" Thẩm Tình Tình sắc mặt xanh trắng, trừng mắt nhìn Hồ Long lắp bắp hỏi.
Hồ Long cười càng lạnh lẽo: “Thế nào? Hiện tại còn muốn giả trang ngây thơ? Thẩm Tình Tình, bộ mặt thật của cô bị người ta phơi bày toàn bộ trên diễn đàn trường rồi. Ngủ cùng nhà đầu tư để công ty ba cô được rót vốn, thậm chí còn ngủ với chủ nhiệm khoa để được vào lớp ba,… Thẩm Tình Tình, Hồ Long tôi đã gặp qua nhiều loại kỹ nữ, bất quá vẫn chưa từng gặp loại kỹ nữ nào rẻ mạt như cô vậy."
“Không… tôi không có…" Thẩm Tình Tình sợ hãi đến quên cả diễn trò, nước mắt rốt cuộc bị đè ép đi xuống. Cô ta vội vàng tìm kiếm chính mình điện thoại, mở ra diễn đàn trường, nhìn hot nhất tiêu đề đứng ở đầu trang, đồng tử cô ta co rút lại, vội vàng nhấn truy cập.
Con gái hiếu thảo thay bố ngủ cùng đại gia để gọi vốn đầu tư.
Nữ sinh vì muốn tiến vào lớp thành tích tốt mà ngủ với lão sư.
Tại sơ trung từng bắt nạt bạn học, hại bạn học tử tự.
Cuộc sống xa đọa về đêm của hoa hậu giảng đường tự xưng thanh thuần lương thiện.
Một topic chưa bên trong ba cái tiêu đề nhỏ, mỗi đề mục đều có hình ảnh cùng lời văn sắc bén rõ ràng, tay cầm điện thoại của Thẩm Tình Tình run rẩy, điện thoại vì không cầm chắc mà rơi xuống đất, vang lên âm thanh lộp bộp nhỏ vụn.
Hồ Long nhìn cô ta, dáng vẻ này của Thẩm tình tình khiến hắn nhận thức được, tất cả những lời lẽ trong bài viết là đúng. Uổng cho hắn còn cho rằng cô ta bị oan, uổng cho hắn còn cố gắng thanh minh cho ả.
“Thẩm Tình Tình, cô nếu đã dám đùa giỡn trước mặt Hồ Long này, vậy cũng nên chuẩn bị mà lãnh hậu quả đi." Hồ Long lạnh lùng bỏ lại một câu, sau đó quay đầu rời khỏi.
Một tháng thời gian này đối với Thẩm Tình Tình thật giống như địa ngục.
Thẩm Tình Tình không cách nào hiểu được, vì sao mỗi một việc mà cô ta từng làm phía trước lại bị người khác đào ra, hơn nữa mỗi một việc đều có được bằng chứng.
Ở một tháng lúc sau, Thẩm Tình Tình cố gắng đem bản thân tẩy trắng, cố gắng đem sự tình vãn hồi, thuê người đánh sập diễn đàn, cũng thuê người thanh minh cho chính mình.
Bất qua tất cả cố gắng của cô ta giống như muối bỏ biển.
Trăm tính ngàn tình, cô ta không nghĩ tới người đâm sau lưng cô ta lại là Tần Tuyết.
“Tần Tuyết, rốt cuộc tôi đã làm gì tổn hại đến cô, vì sao cô lại đối xử với tôi như vậy?" Thời điểm Thẩm Tình Tình tìm đến Tần Tuyết, Tần Tuyết đang cùng với một nhóm nữ sinh trò chuyện cùng nhau.
Thấy Thẩm Tình Tình đến, đám nữ sinh nhất tế dừng ánh mắt chán ghét giống như thấy sâu bọ nhìn về phía cô ta. Thẩm Tình Tình mặc dù tức giận, bất quá có ta có thể làm gì? Hiện tại mọi nữ sinh trong trường đều coi cô ta giống như là bệnh dịch mà tránh xa, nam sinh luôn sùng ánh mắt hèn mọn đánh giá cô ta, thậm chí cô ta còn thường xuyên bị chặn đường, bị người ta ra giá.
Thẩm Tình Tình cảm thấy tôn nghiêm của mình bị trà đạp sâu sắc.
Tần Tuyết hiển nhiên cũng không nghĩ Thẩm Tình Tình sẽ tìm đến mình, bất quá cô ta tìm đến có lẽ là đã biết những việc xảy ra là do Tần Tuyết đào ra. Lúc này, Tần Tuyết cũng không nghĩ giả bộ thân thiết với cô ta nữa, ánh mắt cô trở nên lạnh lùng:
“Thẩm Tình Tình, đến bây giờ cô còn giả vờ thanh thuần vô tội cho ai xem? Ai mà không biết bộ mặt thật của cô?"
Thẩm Tình Tình sắc mặt tái xanh, bất quá vẫn cố nhẫn nhịn: “Tần Tuyết, rốt cuộc là vì sao? Vì sao cậu lại làm hại tôi…"
“Làm hại?" Tần Tuyết nhướng mày, thanh âm có chút tức cười: “Cô nên dùng đúng từ ngữ một chút, thay vì nói ‘làm hại’, sao không nói là ‘vạch trần’? Thẩm Tình Tình, ban đầu tôi thuê thám tử cũng không có bao nhiêu hi vọng, bất quá thời điểm thấy được tư liệu về cô, tôi quả thực mở rộng tầm mắt."
Tần Tuyết vừa nói vừa đứng lên, mặc dù cô không phải rất cao, bất quá lúc này đứng trước Thẩm Tình Tình tiều tụy, Tần Tuyết nhìn thế nào cũng có vẻ cao cao tại thượng.
“Thẩm Tình Tình, nếu như cô đã muốn biết vì sao nhưu vậy, vậy thì tôi cũng không ngại nói thẳng. Tần Tuyết tôi từ trước đến nay luôn đối tốt với cô, thế nhưng cô thì sao?"
“Cô coi tôi giống như là kẻ hầu bên cạnh, gọi là đến, đuổi là đi."
“Cô luôn tỏ ra thanh thuần lương thiện, bất quá luôn ở đằng sau lưng tôi đâm một nhát dao?"
“Không phải…" Thẩm Tình Tình vội vàng phủ nhận, sắc mặt trở thành xanh trắng.
Tần Tuyết nhìn trước mắt người, cảm thấy buồn nôn: “Thẩm Tình Tình, cô đã từng nghe qua không thể động vào đàn ông của bằng hữu chưa? Cô biết rõ Ngô Phàm là hôn thê của tôi, thế nhưng vẫn quyến rũ cậu ấy?"
Thẩm Tình Tình ban đầu còn không hiểu rõ ràng, bất quá cô ta đột nhiên nhớ tới, Ngô Phàm kia dường như là vị hôn thê của Tần Tuyết.
Trước kia, Thẩm Tình Tình chính là vì chuyện này mới tiếp cận Tần Tuyết, bởi vì gia thế Tần Tuyết không tồi, hơn nữa có một vị hôn thê đặc biệt xuất sắc, cho nên cô ta muốn tiếp cận Tần Tuyết để biết nhiều thêm về Ngô Phàm. Cô ta cho rằng, đàn ông luôn yêu thích phụ nữ đẹp, cho nên cô ta cũng tin tưởng, chỉ cần cô ta có cơ hội tiếp cận Ngô Phàm, cô ta sẽ có thể danh chính ngôn thuận có được cậu ta.
Mà việc này sau khi cô ta trùng sinh đã sớm quên mất.
Thẩm Tình Tình sắc mặt chuyển thành khó coi, bất quá việc cô ta cùng Ngô Phàm cũng không có người biết, làm sao Tần Tuyết lại biết được?
Giống như nhìn ra được suy nghĩ của cô ta, Tần Tuyết ghé sát vào tai cô ta, nói: “Cô cũng đừng nên trách tôi, nếu trách cũng chỉ có thể trách cô phóng đáng, ban ngày ban mặt ở trong trường học lại có thể cùng nam sinh tuyên dâm, hơn nữa còn bị người khác chụp được. Nếu không phải trong bức ảnh kia có mặt Ngô Phàm, tôi cũng không ngại để bức ảnh lẳng lơ diêm dúa kia của cô xuất hiện ở bảng thông báo trường đâu."
Thân thể Thẩm Tình Tình run lên, sợ hãi đến ngây người. làm sao có thể… lúc tiến vào phòng thí nghiệm, Ngô Phàm đã khóa trái cửa, hơn nữa bọn họ còn chọn cái địa phương khuất tầm nhìn làm chuyện.
Rốt cuộc là kẻ nào ra tay?
Thẩm Tình Tình hoảng hốt rời đi, lúc này, cô ta cũng không còn suy nghĩ muốn đối chất nữa, cô ta tự hiểu, bản thân làm như vậy chẳng khác gì tự rước lấy nhục. Thẩm Tình Tình cắn răng, rốt cuộc đưa ra quyết định.
Cô ta nói với ba Thẩm để cho mình chuyển trước.
Bất qua thời điểm cô ta vừa thở phào nhẹ nhõm, trong nhà liền truyền đến tin dữ, Thẩm thị làm ăn thua lỗ, ba Thẩm ôm tiền bỏ trốn, tất thảy mọi việc kiếp trước nháy mắt đều đồng loạt diễn ra, hơn nữa so với đời trước còn nhanh hơn, khiến Thẩm Tình Tình không kịp trở tay.
Ba Thẩm ôm tiền bỏ trốn, đám người đòi nợ nhanh chóng tìm đến cửa, mẹ Thẩm vì không muốn dây dưa nên đã vứt bỏ Thẩm Tình Tình, chạy theo người đàn ông khác, thoáng chốc, Thẩm Tình Tình không có nơi nương tựa, mỗi ngày đều bị đám người đòi nợ quấy phá.
Thẩm Tình Tình không còn cách nào khác, cô ta cũng rất muốn chạy trốn, bất quá chỉ cần cô ta ra cửa lại có một đám người theo dõi phía sau. Cô ta buộc phải bán nhà, bất quá tiền bán nhà cũng không đủ chi trả được cho khoản nợ khổng lồ kia, Thẩm Tình Tình lại không nghĩ trở về cuộc sống như kiếp trước, vì vậy cô ta xin làm việc ở một quán cà phê.
Bất quá không rõ lý do vì sao, Thẩm Tình Tình xin việc ở mỗi chỗ đều không thể làm được lâu, không biết vì lý do gì mà luôn bị đuổi việc, ngay cả lương cũng không thể cầm được.
Hết cách, Thẩm Tình Tình chỉ có thể xin việc trong quán bar mà cô ta từng làm việc.
Thời điểm Thẩm Tình Tình gặp Hồ Long, cô ta rốt cuộc nhận thức được, tất thảy những việc này là do Hồ Long sắp xếp đễ dẫn cô ta chui vào, mà cô ta lại không có cách nào phản kháng.
“Hồ Long, anh có thể niệm tình trước kia từng thích tôi mà tha cho tôi không?" Thẩm Tình Tình yếu ớt nắm lấy tay áo Hồ Long, giọng nói vô cùng thành khẩn.
Cô ta sai rồi, cô ta không nên đánh chủ ý lên người khác, người mà cô ta nên lấy lòng phải là Hồ Long, hiện tại, Ngô Phàm đối với cô ta đóng cửa không nhận người, bằng hữu trước kia đối với cô ta chỉ có khinh thường, bên cạnh cô ta chỉ có Hồ Long. Mặc kệ hắn có thô lỗ hung ác, bất quá chỉ cần cô ta chịu đựng, hắn cũng sẽ không để cho Thẩm gia lụi bại, sẽ không ép cô ta dẫm vào vết xe đổ.
Bất quá hiện tại hối hận còn kịp sao?
Hồ Long nhìn nữ nhân không mảnh vải che thân trước mặt, cười tàn nhẫn: “Thẩm Tình Tình, cô có tư cách để xin tha thứ sao?"
“Tôi… Hồ Long, cầu xin anh, buông tha tôi, anh muốn gì ở tôi đều có thể." Thẩm Tình Tình siết chặt nắm tay, mềm yếu nói.
Hồ Long càng thêm châm chọc: “Cô nghĩ hiện tại cô còn thứ gì có thể cho tôi? Ha ha, bản thiếu gia muốn liền có thể ngủ với cô, buồn chán liền có thể đem cô ra tiêu khiển, cô hiện tại so với kỹ nữ còn rẻ mạt hơn, bản thiếu gia muốn gì mà không được?"
Thẩm Tình Tình nhìn hắn như vậy tuyệt tình, tuyệt vọng ngã ngồi trên mặt đất. Rốt cuộc vì sao ông trời cho cô ta sống lại, vì sao cứ phải để cô ta một lần lại một lần phải chịu kết cục giống nhau?
Cho dù Thẩm Tình Tình có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được, tất thảy nguyên nhân đều là do chính lòng tham của cô ta, nếu nhưu không tham lam, nếu như biết tự mình cố gắng, vậy thì cô ta cũng sẽ không rơi vào thảm cảnh này.
Bất quá hiện tại biết nguyên nhân có lẽ cũng đã muộn.
[Tích tích… Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, mời kí chủ lựa chọn “Ở lại" hoặc “Rời khỏi"]
Hàn Vân Nhược đang nằm ngủ trong chăn đột nhiên nghe thấy thanh âm của hệ thống truyền tới. Cô không nghĩ mọi việc lại diễn ra nhanh như vậy, bất quá mọi chuyện kết thúc cũng tốt.
Hàn Vân Nhược nhìn trước mắt bảng lựa chọn, trong đầu đột nhiên xuất hiện hình ảnh cô đơn của thiếu niên. Hàn Vân Nhược thở dài một tiếng, rốt cuộc lựa chọn “ở lại".
Mặc dù cô muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ để trở về, bất quá cô phát hiện, cô không cách nào an lòng buông tay.
PS: Thế giới này đến đây thôi, phía sau thỉnh độc giả phát huy trí tưởng tượng. Thế giới phía sau hẳn là tu chân thế giới đi, thỉnh chờ mong…
“Đương nhiên xem qua, bất quá có đáng tin sao?"
“Như thế nào giả được, bằng chứng rõ ràng như vậy."
“Ngay cả người ngoài như mình nhìn vào đều xấu hổ, không biết cô ta có hay không biết xấu hổ hai chữ viết thế nào?"
“Ha ha, người ta xấu hổ đã không như vậy."
Thời gian trước kì thi cuối kì còn một tuần thời gian, Nhất Trung bên trong đột nhiên ồn ào một mảnh, ai nấy đều nghị luận về sự kiện nào đó diễn ra trên diễn ra trên diễn đàn trường, mà sự kiện kia thật giống như rất kinh thiên động địa.
Thẩm Tình Tình mệt mỏi bước vào trường học chưa lâu đã phát hiện ánh mắt của các đồng học trong trường đều chiếu vào người cô ta, ánh mắt kia có cay độc mỉa mai cũng có châm chọc, đủ loại ánh mắt nhìn tới khiến Thẩm Tình Tình cảm thấy không được tự nhiên, bất quá cô ta vẫn nhịn xuống mà tiến vào trong lớp.
Còn chưa tiến vào trong lớp, cô ta đã bị Hồ Long chặn lại ở trước cửa.
Hồ Long lúc này sắc mặt đặc biệt tối tăm, hai mắt cơ hồ hằn lên tia máu. Thẩm Tình Tình đối với Hồ Long lúc này chỉ có kinh sợ, không nhịn được lui lại một bước, sợ hãi lắp bắp:
“Cậu… cậu tìm tôi làm gì?"
Hồ Long lạnh lùng nhìn thiếu nữ trước mắt, từ trước đến nay, hắn luôn cho rằng Thẩm Tình Tình là thiếu nữ thanh thuần lương thiện, cho nên đối với cô luôn là cưng chiếu lấy lòng, cơ hồ là nói gì làm nấy, bất quá không nghĩ tới… hắn chính là không nghĩ tới, thiếu nữ thanh lương trong mắt hắn, thật chất còn dâm đãng hơn cả dâm phụ.
Nghĩ tới những cái kia tin tức, Hồ Long sắc mặt càng đen, không lưu tình đem Thẩm Tình Tình kéo ra khỏi lớp học.
Thẩm Tình Tình bị Hồ Long siết chặt nắm tay đến phát đau, cố gắng dãy dụa thoát ra: “Hồ Long, cậu làm tôi đau đấy."
Nếu là bình thường, khi nghe thấy cô ta nức nở hô lên, Hồ Long nhất định sẽ mềm lòng, bất quá hiện tại, hắn chỉ cười gằn một tiếng, nói: “Thẩm Tình Tình, đừng tỏ vẻ đáng thương trước mắt tôi, cô cho rằng tôi sẽ tiếp tục bị dáng vẻ thanh thuần giả tạo này của cô dắt mũi." Càng nghĩ, Hồ Long càng cảm thấy bản thân lúc trước có bao nhiêu ngu ngốc, lúc này nhìn lại, hắn thật giống như là con chó trung thành luôn ở bên cạnh lì lợm la liếm, mà Thẩm Tình Tình thái độ cũng chính là đối với sủng vật mà đùa giỡn.
Vui vẻ liền ném cho hắn khúc xương, không cao hứng liền quay dầu vứt bỏ.
Hồ Long lực đạo càng lúc càng tăng, bước đi cũng nhanh thêm mấy phần. Thẩm Tình Tình bị kéo đến loạng choạng chạy đi mới theo kịp được bước chân hắn, bốn phía các đồng học đều nhiều ít nhìn về phía này, bất quá cũng không có người ra ngăn cản.
Thẩm Tình Tình vừa ủy khuất vừa bất an, cô ta lúc này rất muốn sinh khí với Hồ Long, nhưng nhìn sắc mặt Hồ Long như vậy, cô ta thật không có lá gan mà sinh khí. Rốt cuộc, Thẩm Tình tình bị Hồ Long kéo đến rừng cây nhỏ phía sau dãy phòng học, sau đó Hồ Long trực tiếp đem cô ta dựa vào thân cây, ở trên cổ cô ta liếm cắn.
Thẩm Tình Tình hoảng sợ la lên: “Hồ Long, cậu muốn làm gì, buông ra."
Cảm nhân Thẩm Tình Tình dưới thân vùng vẫy, lực đạo bàn tay của Hồ Long càng lớn, tay cố định trên eo Thẩm Tình Tình siết chặt lại khiến Thẩm Tình Tình đau đến hít một ngụm khí lạnh, không dám có dị động nữa.
Mặc dù Thẩm Tình Tình mặc kệ thuận theo, bất quá hành vi này của cô ta càng khiến Hồ Long không cao hứng.
Hắn một bên đem Thẩm Tình Tình hất ngã xuống đất, vừa nhổ một ngụm nước bọt, ghét bỏ hung ác mắng to: “Phi…Quả nhiên là loại kỹ nữ ai cũng có thể đề, thật con mẹ nó bẩn miệng ông."
Thẩm Tình Tình đáng thương hề hề ngã ngồi trên đất, từ đầu đến cuối, cô ta vẫn không hiểu chuyện gì. Cô ta giương ánh mắt ủy khuất nhìn về phía Hồ Long, vừa đúng lúc bắt gặp dáng vẻ ghét bỏ của Hồ Long, trong lòng cô ta càng thêm khó chịu.
Cho dù kiếp trước Hồ Long đối với cô ta là ác mộng, bất quá mấy ngày này Hồ Long luôn lấy lòng cô ta, dáng vẻ giống như con chó trung thành, lúc này cô ta bị đối sử như vậy, nhất thời không kiềm chế được mà sinh khí nói:
“Hồ Long, cậu rốt cuộc bị cái gì? Cho dù có là chó điên thì cũng không tùy tiện cắn người."
“Chó điên?" Hồ Long bị lời này của Thẩm Tình Tình chọc cho tức giận. Hắn vươn tay nắm lấy tóc Thẩm Tình Tình thô lỗ kéo lên, mắt thấy Thẩm Tình Tình khuôn mặt lộ rõ đau đớn, ánh mắt Hồ Long càng thêm hung ác: “Từ trước đến nay, người dám nói tao là chó điên, tất cả đều có chung một kết cục." Hắn nói xong, tay to liền thẳng tắp hướng khuôn mặt tái nhợt của Thẩm Tình Tình đánh tới. Một cái tát này cơ hồ không chút lưu tình mà xuất ra khiến cho Thẩm Tình Tình trước mắt tối tăm, thân thể lần nữa té nhào xuống đất.
Thẩm Tình Tình lúc này mới thật sự sợ.
Cô ta như thế nào quên, Hồ Long là kẻ dã man, cho dù thời điểm hắn yêu thích cô ta, hắn cũng sẽ nghĩ đủ trò để hành hạ cô ta trên giường. Cái gì đàn ông không đánh phụ nữ? Hồ Long hắn chính là không có loại này khái niệm.
Thẩm Tình Tình trong lòng hoảng sợ, suy nghĩ xoay chuyển cực nhanh, thoáng chốc tức giận bị cô ta kiềm chế lại, vành mắt cô ta thoáng chốc đỏ lên, nước mắt như hạt châu từ hốc mắt nối đuôi nhau chảy xuống.
Cô ta đáng thương hề hề nói: “Hồ Long, vì sao anh đối xử với em như vậy."
“Cô còn dám hỏi tôi vì sao?" Hồ Long vô cảm nhìn Thẩm Tình Tình biểu hiện bi thương, cười lạnh một tiếng: “Cô không phải nên tự hỏi chính mình đã làm ra cáu gì? Loại kỹ nữ bất kỳ kẻ nào cũng có thể đè dưới thân như cô, Hồ Long tôi còn cảm thấy kinh tởm đấy."
“Anh… anh nói bậy cái gì?" Thẩm Tình Tình sắc mặt xanh trắng, trừng mắt nhìn Hồ Long lắp bắp hỏi.
Hồ Long cười càng lạnh lẽo: “Thế nào? Hiện tại còn muốn giả trang ngây thơ? Thẩm Tình Tình, bộ mặt thật của cô bị người ta phơi bày toàn bộ trên diễn đàn trường rồi. Ngủ cùng nhà đầu tư để công ty ba cô được rót vốn, thậm chí còn ngủ với chủ nhiệm khoa để được vào lớp ba,… Thẩm Tình Tình, Hồ Long tôi đã gặp qua nhiều loại kỹ nữ, bất quá vẫn chưa từng gặp loại kỹ nữ nào rẻ mạt như cô vậy."
“Không… tôi không có…" Thẩm Tình Tình sợ hãi đến quên cả diễn trò, nước mắt rốt cuộc bị đè ép đi xuống. Cô ta vội vàng tìm kiếm chính mình điện thoại, mở ra diễn đàn trường, nhìn hot nhất tiêu đề đứng ở đầu trang, đồng tử cô ta co rút lại, vội vàng nhấn truy cập.
Con gái hiếu thảo thay bố ngủ cùng đại gia để gọi vốn đầu tư.
Nữ sinh vì muốn tiến vào lớp thành tích tốt mà ngủ với lão sư.
Tại sơ trung từng bắt nạt bạn học, hại bạn học tử tự.
Cuộc sống xa đọa về đêm của hoa hậu giảng đường tự xưng thanh thuần lương thiện.
Một topic chưa bên trong ba cái tiêu đề nhỏ, mỗi đề mục đều có hình ảnh cùng lời văn sắc bén rõ ràng, tay cầm điện thoại của Thẩm Tình Tình run rẩy, điện thoại vì không cầm chắc mà rơi xuống đất, vang lên âm thanh lộp bộp nhỏ vụn.
Hồ Long nhìn cô ta, dáng vẻ này của Thẩm tình tình khiến hắn nhận thức được, tất cả những lời lẽ trong bài viết là đúng. Uổng cho hắn còn cho rằng cô ta bị oan, uổng cho hắn còn cố gắng thanh minh cho ả.
“Thẩm Tình Tình, cô nếu đã dám đùa giỡn trước mặt Hồ Long này, vậy cũng nên chuẩn bị mà lãnh hậu quả đi." Hồ Long lạnh lùng bỏ lại một câu, sau đó quay đầu rời khỏi.
Một tháng thời gian này đối với Thẩm Tình Tình thật giống như địa ngục.
Thẩm Tình Tình không cách nào hiểu được, vì sao mỗi một việc mà cô ta từng làm phía trước lại bị người khác đào ra, hơn nữa mỗi một việc đều có được bằng chứng.
Ở một tháng lúc sau, Thẩm Tình Tình cố gắng đem bản thân tẩy trắng, cố gắng đem sự tình vãn hồi, thuê người đánh sập diễn đàn, cũng thuê người thanh minh cho chính mình.
Bất qua tất cả cố gắng của cô ta giống như muối bỏ biển.
Trăm tính ngàn tình, cô ta không nghĩ tới người đâm sau lưng cô ta lại là Tần Tuyết.
“Tần Tuyết, rốt cuộc tôi đã làm gì tổn hại đến cô, vì sao cô lại đối xử với tôi như vậy?" Thời điểm Thẩm Tình Tình tìm đến Tần Tuyết, Tần Tuyết đang cùng với một nhóm nữ sinh trò chuyện cùng nhau.
Thấy Thẩm Tình Tình đến, đám nữ sinh nhất tế dừng ánh mắt chán ghét giống như thấy sâu bọ nhìn về phía cô ta. Thẩm Tình Tình mặc dù tức giận, bất quá có ta có thể làm gì? Hiện tại mọi nữ sinh trong trường đều coi cô ta giống như là bệnh dịch mà tránh xa, nam sinh luôn sùng ánh mắt hèn mọn đánh giá cô ta, thậm chí cô ta còn thường xuyên bị chặn đường, bị người ta ra giá.
Thẩm Tình Tình cảm thấy tôn nghiêm của mình bị trà đạp sâu sắc.
Tần Tuyết hiển nhiên cũng không nghĩ Thẩm Tình Tình sẽ tìm đến mình, bất quá cô ta tìm đến có lẽ là đã biết những việc xảy ra là do Tần Tuyết đào ra. Lúc này, Tần Tuyết cũng không nghĩ giả bộ thân thiết với cô ta nữa, ánh mắt cô trở nên lạnh lùng:
“Thẩm Tình Tình, đến bây giờ cô còn giả vờ thanh thuần vô tội cho ai xem? Ai mà không biết bộ mặt thật của cô?"
Thẩm Tình Tình sắc mặt tái xanh, bất quá vẫn cố nhẫn nhịn: “Tần Tuyết, rốt cuộc là vì sao? Vì sao cậu lại làm hại tôi…"
“Làm hại?" Tần Tuyết nhướng mày, thanh âm có chút tức cười: “Cô nên dùng đúng từ ngữ một chút, thay vì nói ‘làm hại’, sao không nói là ‘vạch trần’? Thẩm Tình Tình, ban đầu tôi thuê thám tử cũng không có bao nhiêu hi vọng, bất quá thời điểm thấy được tư liệu về cô, tôi quả thực mở rộng tầm mắt."
Tần Tuyết vừa nói vừa đứng lên, mặc dù cô không phải rất cao, bất quá lúc này đứng trước Thẩm Tình Tình tiều tụy, Tần Tuyết nhìn thế nào cũng có vẻ cao cao tại thượng.
“Thẩm Tình Tình, nếu như cô đã muốn biết vì sao nhưu vậy, vậy thì tôi cũng không ngại nói thẳng. Tần Tuyết tôi từ trước đến nay luôn đối tốt với cô, thế nhưng cô thì sao?"
“Cô coi tôi giống như là kẻ hầu bên cạnh, gọi là đến, đuổi là đi."
“Cô luôn tỏ ra thanh thuần lương thiện, bất quá luôn ở đằng sau lưng tôi đâm một nhát dao?"
“Không phải…" Thẩm Tình Tình vội vàng phủ nhận, sắc mặt trở thành xanh trắng.
Tần Tuyết nhìn trước mắt người, cảm thấy buồn nôn: “Thẩm Tình Tình, cô đã từng nghe qua không thể động vào đàn ông của bằng hữu chưa? Cô biết rõ Ngô Phàm là hôn thê của tôi, thế nhưng vẫn quyến rũ cậu ấy?"
Thẩm Tình Tình ban đầu còn không hiểu rõ ràng, bất quá cô ta đột nhiên nhớ tới, Ngô Phàm kia dường như là vị hôn thê của Tần Tuyết.
Trước kia, Thẩm Tình Tình chính là vì chuyện này mới tiếp cận Tần Tuyết, bởi vì gia thế Tần Tuyết không tồi, hơn nữa có một vị hôn thê đặc biệt xuất sắc, cho nên cô ta muốn tiếp cận Tần Tuyết để biết nhiều thêm về Ngô Phàm. Cô ta cho rằng, đàn ông luôn yêu thích phụ nữ đẹp, cho nên cô ta cũng tin tưởng, chỉ cần cô ta có cơ hội tiếp cận Ngô Phàm, cô ta sẽ có thể danh chính ngôn thuận có được cậu ta.
Mà việc này sau khi cô ta trùng sinh đã sớm quên mất.
Thẩm Tình Tình sắc mặt chuyển thành khó coi, bất quá việc cô ta cùng Ngô Phàm cũng không có người biết, làm sao Tần Tuyết lại biết được?
Giống như nhìn ra được suy nghĩ của cô ta, Tần Tuyết ghé sát vào tai cô ta, nói: “Cô cũng đừng nên trách tôi, nếu trách cũng chỉ có thể trách cô phóng đáng, ban ngày ban mặt ở trong trường học lại có thể cùng nam sinh tuyên dâm, hơn nữa còn bị người khác chụp được. Nếu không phải trong bức ảnh kia có mặt Ngô Phàm, tôi cũng không ngại để bức ảnh lẳng lơ diêm dúa kia của cô xuất hiện ở bảng thông báo trường đâu."
Thân thể Thẩm Tình Tình run lên, sợ hãi đến ngây người. làm sao có thể… lúc tiến vào phòng thí nghiệm, Ngô Phàm đã khóa trái cửa, hơn nữa bọn họ còn chọn cái địa phương khuất tầm nhìn làm chuyện.
Rốt cuộc là kẻ nào ra tay?
Thẩm Tình Tình hoảng hốt rời đi, lúc này, cô ta cũng không còn suy nghĩ muốn đối chất nữa, cô ta tự hiểu, bản thân làm như vậy chẳng khác gì tự rước lấy nhục. Thẩm Tình Tình cắn răng, rốt cuộc đưa ra quyết định.
Cô ta nói với ba Thẩm để cho mình chuyển trước.
Bất qua thời điểm cô ta vừa thở phào nhẹ nhõm, trong nhà liền truyền đến tin dữ, Thẩm thị làm ăn thua lỗ, ba Thẩm ôm tiền bỏ trốn, tất thảy mọi việc kiếp trước nháy mắt đều đồng loạt diễn ra, hơn nữa so với đời trước còn nhanh hơn, khiến Thẩm Tình Tình không kịp trở tay.
Ba Thẩm ôm tiền bỏ trốn, đám người đòi nợ nhanh chóng tìm đến cửa, mẹ Thẩm vì không muốn dây dưa nên đã vứt bỏ Thẩm Tình Tình, chạy theo người đàn ông khác, thoáng chốc, Thẩm Tình Tình không có nơi nương tựa, mỗi ngày đều bị đám người đòi nợ quấy phá.
Thẩm Tình Tình không còn cách nào khác, cô ta cũng rất muốn chạy trốn, bất quá chỉ cần cô ta ra cửa lại có một đám người theo dõi phía sau. Cô ta buộc phải bán nhà, bất quá tiền bán nhà cũng không đủ chi trả được cho khoản nợ khổng lồ kia, Thẩm Tình Tình lại không nghĩ trở về cuộc sống như kiếp trước, vì vậy cô ta xin làm việc ở một quán cà phê.
Bất quá không rõ lý do vì sao, Thẩm Tình Tình xin việc ở mỗi chỗ đều không thể làm được lâu, không biết vì lý do gì mà luôn bị đuổi việc, ngay cả lương cũng không thể cầm được.
Hết cách, Thẩm Tình Tình chỉ có thể xin việc trong quán bar mà cô ta từng làm việc.
Thời điểm Thẩm Tình Tình gặp Hồ Long, cô ta rốt cuộc nhận thức được, tất thảy những việc này là do Hồ Long sắp xếp đễ dẫn cô ta chui vào, mà cô ta lại không có cách nào phản kháng.
“Hồ Long, anh có thể niệm tình trước kia từng thích tôi mà tha cho tôi không?" Thẩm Tình Tình yếu ớt nắm lấy tay áo Hồ Long, giọng nói vô cùng thành khẩn.
Cô ta sai rồi, cô ta không nên đánh chủ ý lên người khác, người mà cô ta nên lấy lòng phải là Hồ Long, hiện tại, Ngô Phàm đối với cô ta đóng cửa không nhận người, bằng hữu trước kia đối với cô ta chỉ có khinh thường, bên cạnh cô ta chỉ có Hồ Long. Mặc kệ hắn có thô lỗ hung ác, bất quá chỉ cần cô ta chịu đựng, hắn cũng sẽ không để cho Thẩm gia lụi bại, sẽ không ép cô ta dẫm vào vết xe đổ.
Bất quá hiện tại hối hận còn kịp sao?
Hồ Long nhìn nữ nhân không mảnh vải che thân trước mặt, cười tàn nhẫn: “Thẩm Tình Tình, cô có tư cách để xin tha thứ sao?"
“Tôi… Hồ Long, cầu xin anh, buông tha tôi, anh muốn gì ở tôi đều có thể." Thẩm Tình Tình siết chặt nắm tay, mềm yếu nói.
Hồ Long càng thêm châm chọc: “Cô nghĩ hiện tại cô còn thứ gì có thể cho tôi? Ha ha, bản thiếu gia muốn liền có thể ngủ với cô, buồn chán liền có thể đem cô ra tiêu khiển, cô hiện tại so với kỹ nữ còn rẻ mạt hơn, bản thiếu gia muốn gì mà không được?"
Thẩm Tình Tình nhìn hắn như vậy tuyệt tình, tuyệt vọng ngã ngồi trên mặt đất. Rốt cuộc vì sao ông trời cho cô ta sống lại, vì sao cứ phải để cô ta một lần lại một lần phải chịu kết cục giống nhau?
Cho dù Thẩm Tình Tình có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được, tất thảy nguyên nhân đều là do chính lòng tham của cô ta, nếu nhưu không tham lam, nếu như biết tự mình cố gắng, vậy thì cô ta cũng sẽ không rơi vào thảm cảnh này.
Bất quá hiện tại biết nguyên nhân có lẽ cũng đã muộn.
[Tích tích… Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, mời kí chủ lựa chọn “Ở lại" hoặc “Rời khỏi"]
Hàn Vân Nhược đang nằm ngủ trong chăn đột nhiên nghe thấy thanh âm của hệ thống truyền tới. Cô không nghĩ mọi việc lại diễn ra nhanh như vậy, bất quá mọi chuyện kết thúc cũng tốt.
Hàn Vân Nhược nhìn trước mắt bảng lựa chọn, trong đầu đột nhiên xuất hiện hình ảnh cô đơn của thiếu niên. Hàn Vân Nhược thở dài một tiếng, rốt cuộc lựa chọn “ở lại".
Mặc dù cô muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ để trở về, bất quá cô phát hiện, cô không cách nào an lòng buông tay.
PS: Thế giới này đến đây thôi, phía sau thỉnh độc giả phát huy trí tưởng tượng. Thế giới phía sau hẳn là tu chân thế giới đi, thỉnh chờ mong…
Tác giả :
Hạ Hà Truy Nguyệt