Nữ Chủ Nữ Phụ Văn
Chương 20: TG2: May mắn vì gặp được em (10)
Hàn Vân Nhược sau khi chào hỏi xong ông cụ Trương liền trở về đại sảnh, bất quá cô trở về cũng không thấy được Cố Dạ Hàn. Hàn Vân Nhược có chút lo lắng, vừa lúc gặp được một cái tiểu thư có chút quen thuộc. Vị tiểu thư kia nói cậu là đi về hướng hành lang phía sau sảnh tiệc.
Hàn Vân Nhược nhìn hành lang không có một bóng người, chỉ có thể gõ cửa từng phòng tìm kiếm.
Hàn Vân Nhược gọi một hồi, rốt cuộc cũng không có người đáp lại, cô có chút buồn bực muốn đi nơi khác, đột nhiên cửa một căn phòng mở ra, Cố Dạ Hàn từ bên trong đi ra, vì không thích ứng được ánh sáng nên mắt hơi nheo lại.
“Dạ Hàn." Hàn Vân Nhược vừa nhìn thấy thiếu niên, tâm tình thoáng chốc buông lỏng xuống, bất quá khi thấy sắc mặt cậu đỏ bừng, hời thở cũng không quá ổn định, Hàn Vân Nhược lập tức tiến lên đỡ cậu, lo lắng hỏi: “Dạ Hàn, anh làm sao?"
Cố Dạ Hàn không nói gì, vội vàng nắm tay cô kéo vào một căn phòng khác.
Hàn Vân Nhược giật mình hô lên một tiếng.
Thanh âm luống cuống của cô còn chưa vang lên, thân thể đã bị Cố Dạ Hàn mạnh mẽ nhấc lên, đè nặng trên cửa phòng. Hàn Vân Nhược thất kinh sợ ngã, vội vàng đem vổ thiếu niên câu lấy. Mà Cố Dạ Hàn cũng chỉ chờ như vậy, môi lưỡi nhanh nhẹn tìm lấy môi cô.
Nụ hôn của cậu so với lúc bình thường vội vã thô bạo hơn nhiều, mạnh mẽ cướp đoạt đôi môi của cô, Hàn Vân Nhược khẽ nhăn mày, đột nhiên cảm thấy phần eo đau sót, đau đớn thân thể khiến cô bắt buộc phải mở miệng, để cho đầu lưỡi của cậu trơn trượt tiến vào trong khoang miệng nhỏ của cô.
Thời điểm môi lưỡi dây dưa, Hàn Vân Nhược cảm nhận được mùi vị rượu nhàn nhạt, hương vị rượu giống như từ trong khoang miệng cậu theo môi lưỡi truyền và trong miệng cô, Hàn Vân Nhược thoáng chốc thả lỏng thân thể, giống như người say, hoàn toàn để mặc cho cậu tùy thời thao túng.
“Nhược Nhược…" Cố Dạ Hàn lúc này vẫn còn lưu lại một tia lý trí, cậu có suy nghĩ muốn đẩy cô ra, cậu chỉ sợ nếu bản thân tiếp tục, cô sẽ rời khỏi cậu.
Môi lưỡi cậu rút khỏi môi cô, lực đạo khống chế eo lưng cô thoáng thả lỏng, Cố Dạ Hàn muốn nói cái gì, bất quá Hàn Vân Nhược lại không cho cậu cơ hội nói ra, thiếu nữ như là si mê càng thêm siết chặt vòng tay, đem đầu cậu cúi thật thấp, môi thơm lần nữa dâng đến trên miệng cậu, đầu lưỡi non nớt ngây ngô tham nhập vào trong miệng thiếu niên, cuốn lấy nước bọt mang theo hương rượu nhàn nhạt.
Cố Dạ Hàn vốn đã không kiềm chế được, lúc này thiếu nữ lại chủ động dâng lên môi mềm, cậu cũng không nghĩ tiếp tục làm khó bản thân nữa. Bàn tay ôm lấy eo nhỏ của cô, đem cô siết chặt trong lòng, ngọn lửa đam mê đầy kích thích, cậu rất nhanh đảo chủ thành khách, từng luồng hơi thở nóng bỏng truyền đến mang theo cả sự xâm lược quyết liệt cuốn lấy môi cô.
Cậu thích hương vị ngọt ngào trong miệng cô, thích mùi hương mát lạnh lại thanh khiết tản ra từ thân thể cô. Có vô số đêm, cậu mơ tưởng đặt cô dưới thân, để cô cùng cậu hòa vào làm một, để bọn họ mãi mãi gắn kết, để cô chỉ thuộc về một mình cậu. Bất quá cậu lại sợ dọa cô sợ hãi, cậu quá sợ mất đi, cho nên luôn khắc chế chính mình.
Hàn Vân Nhược khẽ rên một tiếng, tiếng rên kia khẽ khẽ đầy dụ hoặc, thân thể cô run rẩy, mềm mại dựa sát vào thân thể thiếu niên, đường cong lung linh của cô như có như không cọ sát vào lồng ngực nóng rực của cậu, đem lại khoái cảm trước nay chưa từng có.
Ôm lấy eo nhỏ, bàn tay cậu dần dần di chuyển xuống, nâng lên đùi trái của cô ép buộc cô bám chặt vào thắt lưng cậu, thân thể thiếu niên mặc dù thon gầy bất quá vẫn săn chắc cường tráng, cậu đem hạ thân như có như không ma sát đến hạ thân của cô, khiến làn váy xẻ đến bắp đùi của cô hơi trượt lên trên, côn th*t nóng bỏng cách một lớp vải mong manh cọ sát vào hạ thể thiếu nữ.
Hàn Vân Nhược lúc này đã sớm không còn bao nhiêu lý trí, tâm trí cô bị nụ hôn của thiếu niên dẫn dắt, nhịp thở rối loạn, cảm nhận được dục vong to lớn của cậu kề sát dưới thân, hạ thân của cô chảy ra một cổ mật dịch ướt át, đem quần lót mong manh thấm ướt đến gần như trong suốt.
Nụ hôn của thiếu niên dần dần chuyển rời xuống dưới, từ vành tai như ngọc khắc đến cần cổ trắng nõn, xương quai xanh tinh xao, mỗi nơi cậu đều lưu lại dấu hôn, có đậm có nhạt, bàn tay cậu cũng nhẹ nhàng mơn trớn cặp đùi trắng mịn của cô, từ từ hướng ra sau lưng, cậu thuần thục kéo xuống khóa kéo sau lưng, khiến làn váy của cô chậm rãi rơi xuống, đem thân thể xinh đẹp của cô hoàn toàn bại lộ trước mắt cậu.
Da thịt cô trắng nõn như bạch ngọc, ngay cả ở trong bóng tối cũng khiến người ta có cảm giác giống như phát sáng, vì hôm nay cô mặc một bộ váy cắt hở lưng, cho nên cô không mặc áo ngực, chỉ dán hai miếng dán nho nhỏ che đi hai điểm hồng mai. Cố Dạ Hàn say mê mơn trớn da thịt cô, cảm giác mát lạnh truyền đến khiến cậu càng thêm khao khát.
Môi lưỡi của cậu chậm rãi chuyển rời xuống dưới, thành kính hôn lên bộ ngực đẫy đà của cô, hàm răng cậu đem miếng dán nhỏ cẩn thận kéo ra, hai điểm hồng mai hồng nhạt lập tức được giải phóng.
Cố Dạ Hàn vươn tay tìm lấy công tắc đèn, thoáng chốc căn phòng được chiếu sáng.
“A… đừng bật đèn…" Không rõ vì sao, Hàn Vân Nhược đột nhiên cảm thấy xấu hổ, khi nãy trong bóng tối, cô không nhìn thấy được thứ gì, điều này khiến cô an tâm một ít, bất quá thời điểm cậu bật đèn lên, cô lập tức có cảm giác bối rối đến mức muốn chạy trốn.
“Ngoan, anh muốn nhìn em thật kỹ…" Cố Dạ Hàn ở bên tai cô khẽ nói, giọng nói của cậu cực kỳ trầm thấp, mang theo chút khàn khàn đề nén. Hàn Vân Nhược lúc này mới chú ý tới hai mắt thiếu niên hằn lên tia máu, sắc mặt cũng không khá bao nhiêu, cô lập tức nhận ra được điều không ổn:
“Dạ Hàn, anh làm sao?"
Cố Dạ Hàn không đáp lại cô, môi lưỡi lại lần nữa thám hiểm trên từng tấc da của cô. Dưới ánh đền vàng nhạt, cơ thể cô giống như được phủ một lớp hào quang chói mắt. Da thịt cô trắng nõn, bầu ngực căng tròn giống như hai trái đào lớn, trước ngực là hai điểm hồng mai hồng nhạt, có lẽ vì vừa thoát khỏi miếng dán ngực, hai điểm hồng mai e ấp hơi dựng thẳng, đầy khiêu khích hướng cậu mời gọi.
Ánh mắt Cố Dạ Hàn càng thêm cuồng dã, cậu cúi đầu ngậm lấy một bên ngực, khẽ liếm cắn khiến cho bầu ngực không khỏi ưỡn cao mười gọi. Cậu không ngừng để lại những dấu hôn sở hữu, nụ hoa mẫn cảm dưới động tác trơi đùa của cậu càng thêm dựng thẳng, khiêu khích quấy nhiễu cậu, đầu lưỡi cậu trực tiếp ở xung quanh nụ hoa liếm hôn, sau đò môi lưỡi liền cuốn lấy đỉnh hồng mai, nặng nề mút cắn.
Một bên ngực bị môi lưỡi cậu chơi đùa, một bên khác lại bị bàn tay khớp xương rõ ràng của cậu thô bạo xoa nắn. Hàn Vân Nhược chỉ cảm thấy đầu óc không còn tỉnh táo, trước mắt cô ngập tràn sương mù, trong miệng vô thức rỉ ra vài tiếng kêu rên mị hoặc khiến cho thiếu niên càng thêm điên cuồng.
Một bàn tay khác nhẹ nhàng xoa nắn da thịt sau lưng cô, rất nhanh liền trượt xuống phía dưới, đem quần lót ướt át của cô từng chút một kéo xuống, thoáng chốc quần lót đã bị treo đến mắt cá chân cô.
Ngón tay của thiếu niên thon dài, từng khớp xương rõ ràng phác họa, đầu ngón tay mảnh khảnh của thiếu niên nhẹ nhàng ma sát hai cánh hoa mềm mại, có đôi khi vuốt ve hạt chây nho nhỏ lẩn trốn bên trong cánh hoa.
“Ưm…a…" Hàn Vân Nhược bị thiếu niên khiêu khích khiến thân thể mềm nhũn, hạ thân càng thêm ướt át hơn mấy phần, cánh hoa mềm mại run rẩy bị ngón tay của thiếu niên nhẹ nhàng tách ra, mật dịch từ bên trong không có chỗ ngăn chặn chậm rãi rỉ ra, kéo dài thành một sợi chỉ bạc nhỏ xuống dưới đất.
Hàn Vân Nhược bị chính tiếng rên rỉ của mình làm cho hoảng sợ, bất quá cô cũng không có bao nhiêu thời gian để phân tâm, trước ngực không ngừng truyền đến từng trận tê dại, nơi tư mật bị thiếu niên cọ sát đến chảy nước, Hàn Vân Nhược thoáng chốc đắm mình trong nhục dục, khuôn mặt đỏ bừng, bàn tay vô thức dao động trên người thiếu niên, đem quần áo trên người cậu gấp rút trút đi.
Cố Dạ Hàn không đành lòng buông ra nụ hoa đã ửng hồng đến mê người bị cậu liếm mút, con người đen nhìn dáng vẻ đấy quyền rũ của cô, cảm xúc ở đầu ngón tay càng thêm rõ ràng, Cố Dạ Hàn đem ngón tay ở hoa huy*t của cô từng bước tiến vào, nhẹ nhàng mở ra từng phần nữ tính bên trong của thiếu nữ, rồi đột nhiên tà tứ tiến vào u cốc nhỏ hẹp khít chặt của cô.
“A!" Dị vật đột nhiên tiến vào khiến Hàn Vân Nhược hoảng hốt hô lên một tiếng, cảm giác vừa đau đớn vừa thỏa mãn đánh sâu vào tâm trí của cô, mị thịt theo bản năng siết chặt ngón tay thiếu niên, tựa như không muốn đẩy dị vật ra khỏi hoa huy*t, lại vừa giống như muốn níu giữ thứ đó ở bên trong thân thể mình.
Cố Dạ Hàn lúc này đã kiềm chế đến cực hạn, vì sợ làm bị thương đến cô, cậu đã nhẫn nhịn thật lâu, bất quá lúc này khi chạm tới mị thịt khịt khao, ngón tay cậu không tự chủ được muốn động, bất quá lại bị mị thịt hút chặt.
Cậu buông ra đóa hồng mai trước ngực cô, nụ hôn chuyển rời đến bên tai cô, nhẹ nhàng liếm mút:
“Nhược Nhược, thả lỏng một chút."
Thanh âm của cậu trầm thấp mang theo khàn khàn, giống như có ma lực khiến người khác phải tuân theo, Hàn Vân Nhược vô thức theo lời cậu mà thả lỏng hạ thân, lập tức cảm nhận được ngón tay thon dài của thiếu niên mô tả động tác giao hợp mà luật động.
Hoa kính bị kích thích chảy ra càng nhiều thêm mật dịch, ngón tay của thiếu niên tiến vào càng sâu, bất quá càng tiến vào trong, áp lực trên ngón tay càng lớn. Ánh mắt Cố Dạ Hàn đã sâu thẳm như biển đêm, ngón ay cậu ở bên trong ma sát, có đôi khi khuấy đảo bên trong, ý đồ đem huyệt nhỏ chật hẹp của thiếu nữ nới rộng.
Động tác trên tay của thiếu niên càng lúc càng nhanh, từ một ngón tay liền chuyển thành hai, không ngừng ma sát đem động nhỏ thiếu nữ mở ra từng chút. Hàn Vân Nhược ban đầu còn cảm thấy đau đớn, bất quá càng lúc hoa huy*t càng cảm thấy ngứa ngáy. Cô nhẹ giọng rên rỉ ra tiếng, thời điểm cảm nhận được bản thân sắp lên tới cao trào, ngón tay của cậu đột nhiên rời khỏi khiến thiếu nữ rên rỉ một tiếng kháng nghị:
“Đừng…dưng…ưm…"
Cảm giác trống rỗng không kéo dài được bao lâu, cửa động đột nhiên bị một thứ đồ vật nóng bỏng cọ sát. Hàn Vân Nhược còn chưa kịp nhận thức được thứ kia là thứ gì, hạ thân đã truyền đến cảm giác căng chặt đau đớn khiến sợ hãi kêu to; “A!" Thân thể vô ý thức muốn lùi lại.
Cố Dạ Hàn giống như nhận ra được ý đồ thối lui của cô, bàn tay rất nhanh liền chế trụ eo lưng của cô, thắt lưng mạnh mẽ căng thẳng, eo hông trầm xuống.
“A… đau quá…" Hàn Vân Nhược lúc này chỉ cảm thấy đau, thân thể như bị chia làm hai nửa, lớp màng mỏng bị vật nóng rực thô dài trực tiếp xé rách, côn th*t từng chút một mở ra vách thịt chặt khít, khó khăn tiến vào bên trong.
Ngón tay Hàn Vân Nhược đâm sâu vào da thịt, cảm giác đau đớn càng thêm kích thích khiến thiếu niên muốn dừng mà không được.
hoa huy*t của thiếu nữ non mềm chặt chẽ, bên trong giống như có vô số đường cong đè ép lên côn th*t khiến côn th*t càng thêm trướng lớn một vòng. Đỉnh quy đầu bị mị thịt bên trong mấy máy liếm mút, mỗi một tấc bên trong hoa huy*t của cô đều mĩ diệu mê người, khiến cậu muốn mặc kệ tất cả mà phóng thích.
Cố Dạ Hàn thở dốc một hồi, cố gắng áp chết dục vọng chinh phục của chính mình, cậu vừa đưa tay nhẹ nhàng ma sát hoa hạch thiếu nữ, môi lưỡi ở trên ngực cô nhẹ nhàng liếm mút, muốn đem chú ý của cô chuyển rời đi.
Trên dưới đều bị thiếu niên kích thích, Hàn Vân Nhược thoáng chốc thả lỏng thân thể một chút, đau đớn hạ thân bị thay thể bởi cảm giác ngứa ngáy khó nhịn. Cô không tự chủ được mà hơi động đậy vòng eo, muốn đem cảm giác ngứa ngáy kia triệt tiêu đi.
Cảm nhận được động tác của thiếu nữ, Cố Dạ Hàn cũng không thèm kiềm chế chính mình nữa, vật nam tính nóng bỏng như lửa chậm rãi rời khỏi u cốc, theo động tác của cậu, mị thịt bên trong hoa huy*t giống như không muốn cậu rời đi, mạnh mẽ siết chặt côn th*t.
Da đầu Cố Dạ Hàn thoáng chốc tê dại, côn th*t vất vả rời khỏi hoa huy*t chặt khịt, sau đó mạnh mẽ tiến vào, tiến sâu vào tận bên trong hoa tâm.
“Ưm a…." Hàn Vân Nhược rên lên một tiếng kiều mị, bất quá cô chưa kịp kêu rên, mông thịt đã bị thiếu niên nắm lấy, dục vọng của thiếu niên mạnh mẽ chuyển động, không ngừng đâm vào rút ra, tốc độ cơ hồ không chút nào khắc chế, khoái cảm cùng đau đớn hòa lẫn vào nhau khiến trước mắt cô là một màu trắng xóa, từ trong hoa tâm bắn ra một cô âm dịch, dội ướt cả quy đầu.
Cảm giác được cô lên đỉnh, Cố Dạ Hàn cũng không nghĩ dừng lại, động tác eo hông càng thêm cuồng dã, môi lưỡi ở trước ngực cô cũng không chút lưu tình. Địa phương hai người gia hợp lúc này không ngừng truyền đến tiếng ‘bạch bạch’ cùng tiếng nước vang dội, một tia máu cùng mật dịch ái tình theo động tác cuồng dã dây dưa của thiếu niên nhỏ xuống sàn phòng, đem địa phương dưới chân bọn họ nhuốm thành ẩm ướt.
Cố Dạ Hàn dời môi lưỡi khỏi ngực cô, lần nữa đem môi lưỡi cô câu lấy, bầu ngưc tròn đầy vì sự vận động kịch liệt của thiếu niên mà không ngừng phập phồng, cọ sát vào hạt đậu đỏ trước ngực thiếu niên, đem cho hai người khái cảm chưa từng có.
Dục vọng của thiếu niên giống như sóng dữ, phấn chấn không biết mệt mỏi, mỗi động tác tiến công ra vào u cốc đều vừa sâu vừa mạnh, từng đợt dục vọng đánh úp vào hoa kính non mềm, khiến Hàn Vân Nhược chỉ có thể yếu ớt lắc eo mông, bị động thừa nhận.
Hai người bất quá đều là lần đầu tiên, động tác đều không mang theo kỹ xảo, chỉ có dục vọng nguyên thủy nhất tồn tại. Đau dớn cùng khoái cảm xen lẫn vào nhau kích thích hai người không ngừng thở dốc, một bên không ngừng đĩnh động, một bên hưởng thụ sự va chạm nảy lửa của đối phương.
Hàn Vân Nhược không ngừng thở dốc, khoái cảm như sóng biển lớp lớp chồng chéo khiến cô không cách nào thừa nhận, cánh tay trắng nõn của thiếu nữ câu lấy cổ thiếu niên, đầu cô dựa sát vào vai cậu, hơi thở nóng rực phả vào tai kích thích thiếu niên càng thêm điên cuồng.
Mãnh thú trong hoa kính không ngừng tiến công, bàn tay to ôm trọn cặp mông nhỏ, đem cô gần như hòa vào cơ thể hắn, vật cứng rắn nam tính tận tình va chạm vào từng ngõ ngách sâu trong hoa tâm, một lần lại một lần tiến công, lôi kéo càng thêm nhiều mật dịch.
Cao trào vừa mới qua đi, cảm nhận thân thể có điểm mẫn cảm dị thường, ngay lập tức, một xúc cảm mạnh mẽ nhanh chóng đánh úp khiến Hàn Vân Nhược cơ hồ phát cuồng. Nhịp độ của thiếu niên quá mức mãnh liệt, hoa kính từng trận co rút lại, càng không ngừng dung hợp, nhiệt tình ôm trọng lấy lửa nóng thô to của thiếu niên.
Hai thân thể nóng rực, cuồng dã cuốn quýt lấy nhau, cậu chiếm giữ hương vị ngọt ngào của cô, mà cô càng là thỏa mãn kích tình mà thiếu niên đem lại.
“Dạ Hàn…" Hàn Vân Nhược ở bên tai thiếu niên thì tầm, môi lưỡi theo bản năng liếm cắn trên cổ thiếu niên, lưu lại vài dấu hồng ngân. Hàn Vân Nhược thỏa mãn thở ra một tiếng, đột nhiên cảm thấy động tác của thiếu niên giống như càng thêm đẩy nhanh, mị thịt bị kích thích càng thêm siết chặt, Hàn Vân Nhược lần nữa cảm nhận được trận khoái cảm vừa quen thuộc vừa xa lạ, thân thể thiếu nữ đầm đìa mồ hôi gắt gao ôm lấy thiếu niên, cảm nhận cao trào lần nữa đánh úp.
Thiếu nữ cao trào khiến mị thịt càng thêm siết chặt hơn, Cố Dạ Hàn cảm nhận rõ ràng sâu trong hoa tâm giống như mở ra một cái miệng nhỏ, đem mã mắt của cậu cắn mút cuốn lấy, Cố Dạ Hàn không nhịn được càng thêm gia tăng nhịp độ luật động, côn th*t ở trong hoa huy*t luật động thêm mấy trăm cái, rốt cuộc một cổ tinh dịch nóng bỏng mới mạnh mẽ bắn ra, hoàn toàn rót vào hoa kính của cô.
Thời điểm tinh dịch toàn bộ rót đầy tử cung thiếu nữ, Cố Dạ Hàn khẽ nhếch môi cười, đem thân thể thiếu nữ đã mềm nhũn càng thêm siết chặt khóa bên trong lồng ngực, ánh mắt cậu lóe lên tia thỏa mãn lại tham lam. Cậu rốt cuộc cũng có được cô, rốt cuộc đem cô buộc chặt lại bên cạnh.
Hàn Vân Nhược nhìn hành lang không có một bóng người, chỉ có thể gõ cửa từng phòng tìm kiếm.
Hàn Vân Nhược gọi một hồi, rốt cuộc cũng không có người đáp lại, cô có chút buồn bực muốn đi nơi khác, đột nhiên cửa một căn phòng mở ra, Cố Dạ Hàn từ bên trong đi ra, vì không thích ứng được ánh sáng nên mắt hơi nheo lại.
“Dạ Hàn." Hàn Vân Nhược vừa nhìn thấy thiếu niên, tâm tình thoáng chốc buông lỏng xuống, bất quá khi thấy sắc mặt cậu đỏ bừng, hời thở cũng không quá ổn định, Hàn Vân Nhược lập tức tiến lên đỡ cậu, lo lắng hỏi: “Dạ Hàn, anh làm sao?"
Cố Dạ Hàn không nói gì, vội vàng nắm tay cô kéo vào một căn phòng khác.
Hàn Vân Nhược giật mình hô lên một tiếng.
Thanh âm luống cuống của cô còn chưa vang lên, thân thể đã bị Cố Dạ Hàn mạnh mẽ nhấc lên, đè nặng trên cửa phòng. Hàn Vân Nhược thất kinh sợ ngã, vội vàng đem vổ thiếu niên câu lấy. Mà Cố Dạ Hàn cũng chỉ chờ như vậy, môi lưỡi nhanh nhẹn tìm lấy môi cô.
Nụ hôn của cậu so với lúc bình thường vội vã thô bạo hơn nhiều, mạnh mẽ cướp đoạt đôi môi của cô, Hàn Vân Nhược khẽ nhăn mày, đột nhiên cảm thấy phần eo đau sót, đau đớn thân thể khiến cô bắt buộc phải mở miệng, để cho đầu lưỡi của cậu trơn trượt tiến vào trong khoang miệng nhỏ của cô.
Thời điểm môi lưỡi dây dưa, Hàn Vân Nhược cảm nhận được mùi vị rượu nhàn nhạt, hương vị rượu giống như từ trong khoang miệng cậu theo môi lưỡi truyền và trong miệng cô, Hàn Vân Nhược thoáng chốc thả lỏng thân thể, giống như người say, hoàn toàn để mặc cho cậu tùy thời thao túng.
“Nhược Nhược…" Cố Dạ Hàn lúc này vẫn còn lưu lại một tia lý trí, cậu có suy nghĩ muốn đẩy cô ra, cậu chỉ sợ nếu bản thân tiếp tục, cô sẽ rời khỏi cậu.
Môi lưỡi cậu rút khỏi môi cô, lực đạo khống chế eo lưng cô thoáng thả lỏng, Cố Dạ Hàn muốn nói cái gì, bất quá Hàn Vân Nhược lại không cho cậu cơ hội nói ra, thiếu nữ như là si mê càng thêm siết chặt vòng tay, đem đầu cậu cúi thật thấp, môi thơm lần nữa dâng đến trên miệng cậu, đầu lưỡi non nớt ngây ngô tham nhập vào trong miệng thiếu niên, cuốn lấy nước bọt mang theo hương rượu nhàn nhạt.
Cố Dạ Hàn vốn đã không kiềm chế được, lúc này thiếu nữ lại chủ động dâng lên môi mềm, cậu cũng không nghĩ tiếp tục làm khó bản thân nữa. Bàn tay ôm lấy eo nhỏ của cô, đem cô siết chặt trong lòng, ngọn lửa đam mê đầy kích thích, cậu rất nhanh đảo chủ thành khách, từng luồng hơi thở nóng bỏng truyền đến mang theo cả sự xâm lược quyết liệt cuốn lấy môi cô.
Cậu thích hương vị ngọt ngào trong miệng cô, thích mùi hương mát lạnh lại thanh khiết tản ra từ thân thể cô. Có vô số đêm, cậu mơ tưởng đặt cô dưới thân, để cô cùng cậu hòa vào làm một, để bọn họ mãi mãi gắn kết, để cô chỉ thuộc về một mình cậu. Bất quá cậu lại sợ dọa cô sợ hãi, cậu quá sợ mất đi, cho nên luôn khắc chế chính mình.
Hàn Vân Nhược khẽ rên một tiếng, tiếng rên kia khẽ khẽ đầy dụ hoặc, thân thể cô run rẩy, mềm mại dựa sát vào thân thể thiếu niên, đường cong lung linh của cô như có như không cọ sát vào lồng ngực nóng rực của cậu, đem lại khoái cảm trước nay chưa từng có.
Ôm lấy eo nhỏ, bàn tay cậu dần dần di chuyển xuống, nâng lên đùi trái của cô ép buộc cô bám chặt vào thắt lưng cậu, thân thể thiếu niên mặc dù thon gầy bất quá vẫn săn chắc cường tráng, cậu đem hạ thân như có như không ma sát đến hạ thân của cô, khiến làn váy xẻ đến bắp đùi của cô hơi trượt lên trên, côn th*t nóng bỏng cách một lớp vải mong manh cọ sát vào hạ thể thiếu nữ.
Hàn Vân Nhược lúc này đã sớm không còn bao nhiêu lý trí, tâm trí cô bị nụ hôn của thiếu niên dẫn dắt, nhịp thở rối loạn, cảm nhận được dục vong to lớn của cậu kề sát dưới thân, hạ thân của cô chảy ra một cổ mật dịch ướt át, đem quần lót mong manh thấm ướt đến gần như trong suốt.
Nụ hôn của thiếu niên dần dần chuyển rời xuống dưới, từ vành tai như ngọc khắc đến cần cổ trắng nõn, xương quai xanh tinh xao, mỗi nơi cậu đều lưu lại dấu hôn, có đậm có nhạt, bàn tay cậu cũng nhẹ nhàng mơn trớn cặp đùi trắng mịn của cô, từ từ hướng ra sau lưng, cậu thuần thục kéo xuống khóa kéo sau lưng, khiến làn váy của cô chậm rãi rơi xuống, đem thân thể xinh đẹp của cô hoàn toàn bại lộ trước mắt cậu.
Da thịt cô trắng nõn như bạch ngọc, ngay cả ở trong bóng tối cũng khiến người ta có cảm giác giống như phát sáng, vì hôm nay cô mặc một bộ váy cắt hở lưng, cho nên cô không mặc áo ngực, chỉ dán hai miếng dán nho nhỏ che đi hai điểm hồng mai. Cố Dạ Hàn say mê mơn trớn da thịt cô, cảm giác mát lạnh truyền đến khiến cậu càng thêm khao khát.
Môi lưỡi của cậu chậm rãi chuyển rời xuống dưới, thành kính hôn lên bộ ngực đẫy đà của cô, hàm răng cậu đem miếng dán nhỏ cẩn thận kéo ra, hai điểm hồng mai hồng nhạt lập tức được giải phóng.
Cố Dạ Hàn vươn tay tìm lấy công tắc đèn, thoáng chốc căn phòng được chiếu sáng.
“A… đừng bật đèn…" Không rõ vì sao, Hàn Vân Nhược đột nhiên cảm thấy xấu hổ, khi nãy trong bóng tối, cô không nhìn thấy được thứ gì, điều này khiến cô an tâm một ít, bất quá thời điểm cậu bật đèn lên, cô lập tức có cảm giác bối rối đến mức muốn chạy trốn.
“Ngoan, anh muốn nhìn em thật kỹ…" Cố Dạ Hàn ở bên tai cô khẽ nói, giọng nói của cậu cực kỳ trầm thấp, mang theo chút khàn khàn đề nén. Hàn Vân Nhược lúc này mới chú ý tới hai mắt thiếu niên hằn lên tia máu, sắc mặt cũng không khá bao nhiêu, cô lập tức nhận ra được điều không ổn:
“Dạ Hàn, anh làm sao?"
Cố Dạ Hàn không đáp lại cô, môi lưỡi lại lần nữa thám hiểm trên từng tấc da của cô. Dưới ánh đền vàng nhạt, cơ thể cô giống như được phủ một lớp hào quang chói mắt. Da thịt cô trắng nõn, bầu ngực căng tròn giống như hai trái đào lớn, trước ngực là hai điểm hồng mai hồng nhạt, có lẽ vì vừa thoát khỏi miếng dán ngực, hai điểm hồng mai e ấp hơi dựng thẳng, đầy khiêu khích hướng cậu mời gọi.
Ánh mắt Cố Dạ Hàn càng thêm cuồng dã, cậu cúi đầu ngậm lấy một bên ngực, khẽ liếm cắn khiến cho bầu ngực không khỏi ưỡn cao mười gọi. Cậu không ngừng để lại những dấu hôn sở hữu, nụ hoa mẫn cảm dưới động tác trơi đùa của cậu càng thêm dựng thẳng, khiêu khích quấy nhiễu cậu, đầu lưỡi cậu trực tiếp ở xung quanh nụ hoa liếm hôn, sau đò môi lưỡi liền cuốn lấy đỉnh hồng mai, nặng nề mút cắn.
Một bên ngực bị môi lưỡi cậu chơi đùa, một bên khác lại bị bàn tay khớp xương rõ ràng của cậu thô bạo xoa nắn. Hàn Vân Nhược chỉ cảm thấy đầu óc không còn tỉnh táo, trước mắt cô ngập tràn sương mù, trong miệng vô thức rỉ ra vài tiếng kêu rên mị hoặc khiến cho thiếu niên càng thêm điên cuồng.
Một bàn tay khác nhẹ nhàng xoa nắn da thịt sau lưng cô, rất nhanh liền trượt xuống phía dưới, đem quần lót ướt át của cô từng chút một kéo xuống, thoáng chốc quần lót đã bị treo đến mắt cá chân cô.
Ngón tay của thiếu niên thon dài, từng khớp xương rõ ràng phác họa, đầu ngón tay mảnh khảnh của thiếu niên nhẹ nhàng ma sát hai cánh hoa mềm mại, có đôi khi vuốt ve hạt chây nho nhỏ lẩn trốn bên trong cánh hoa.
“Ưm…a…" Hàn Vân Nhược bị thiếu niên khiêu khích khiến thân thể mềm nhũn, hạ thân càng thêm ướt át hơn mấy phần, cánh hoa mềm mại run rẩy bị ngón tay của thiếu niên nhẹ nhàng tách ra, mật dịch từ bên trong không có chỗ ngăn chặn chậm rãi rỉ ra, kéo dài thành một sợi chỉ bạc nhỏ xuống dưới đất.
Hàn Vân Nhược bị chính tiếng rên rỉ của mình làm cho hoảng sợ, bất quá cô cũng không có bao nhiêu thời gian để phân tâm, trước ngực không ngừng truyền đến từng trận tê dại, nơi tư mật bị thiếu niên cọ sát đến chảy nước, Hàn Vân Nhược thoáng chốc đắm mình trong nhục dục, khuôn mặt đỏ bừng, bàn tay vô thức dao động trên người thiếu niên, đem quần áo trên người cậu gấp rút trút đi.
Cố Dạ Hàn không đành lòng buông ra nụ hoa đã ửng hồng đến mê người bị cậu liếm mút, con người đen nhìn dáng vẻ đấy quyền rũ của cô, cảm xúc ở đầu ngón tay càng thêm rõ ràng, Cố Dạ Hàn đem ngón tay ở hoa huy*t của cô từng bước tiến vào, nhẹ nhàng mở ra từng phần nữ tính bên trong của thiếu nữ, rồi đột nhiên tà tứ tiến vào u cốc nhỏ hẹp khít chặt của cô.
“A!" Dị vật đột nhiên tiến vào khiến Hàn Vân Nhược hoảng hốt hô lên một tiếng, cảm giác vừa đau đớn vừa thỏa mãn đánh sâu vào tâm trí của cô, mị thịt theo bản năng siết chặt ngón tay thiếu niên, tựa như không muốn đẩy dị vật ra khỏi hoa huy*t, lại vừa giống như muốn níu giữ thứ đó ở bên trong thân thể mình.
Cố Dạ Hàn lúc này đã kiềm chế đến cực hạn, vì sợ làm bị thương đến cô, cậu đã nhẫn nhịn thật lâu, bất quá lúc này khi chạm tới mị thịt khịt khao, ngón tay cậu không tự chủ được muốn động, bất quá lại bị mị thịt hút chặt.
Cậu buông ra đóa hồng mai trước ngực cô, nụ hôn chuyển rời đến bên tai cô, nhẹ nhàng liếm mút:
“Nhược Nhược, thả lỏng một chút."
Thanh âm của cậu trầm thấp mang theo khàn khàn, giống như có ma lực khiến người khác phải tuân theo, Hàn Vân Nhược vô thức theo lời cậu mà thả lỏng hạ thân, lập tức cảm nhận được ngón tay thon dài của thiếu niên mô tả động tác giao hợp mà luật động.
Hoa kính bị kích thích chảy ra càng nhiều thêm mật dịch, ngón tay của thiếu niên tiến vào càng sâu, bất quá càng tiến vào trong, áp lực trên ngón tay càng lớn. Ánh mắt Cố Dạ Hàn đã sâu thẳm như biển đêm, ngón ay cậu ở bên trong ma sát, có đôi khi khuấy đảo bên trong, ý đồ đem huyệt nhỏ chật hẹp của thiếu nữ nới rộng.
Động tác trên tay của thiếu niên càng lúc càng nhanh, từ một ngón tay liền chuyển thành hai, không ngừng ma sát đem động nhỏ thiếu nữ mở ra từng chút. Hàn Vân Nhược ban đầu còn cảm thấy đau đớn, bất quá càng lúc hoa huy*t càng cảm thấy ngứa ngáy. Cô nhẹ giọng rên rỉ ra tiếng, thời điểm cảm nhận được bản thân sắp lên tới cao trào, ngón tay của cậu đột nhiên rời khỏi khiến thiếu nữ rên rỉ một tiếng kháng nghị:
“Đừng…dưng…ưm…"
Cảm giác trống rỗng không kéo dài được bao lâu, cửa động đột nhiên bị một thứ đồ vật nóng bỏng cọ sát. Hàn Vân Nhược còn chưa kịp nhận thức được thứ kia là thứ gì, hạ thân đã truyền đến cảm giác căng chặt đau đớn khiến sợ hãi kêu to; “A!" Thân thể vô ý thức muốn lùi lại.
Cố Dạ Hàn giống như nhận ra được ý đồ thối lui của cô, bàn tay rất nhanh liền chế trụ eo lưng của cô, thắt lưng mạnh mẽ căng thẳng, eo hông trầm xuống.
“A… đau quá…" Hàn Vân Nhược lúc này chỉ cảm thấy đau, thân thể như bị chia làm hai nửa, lớp màng mỏng bị vật nóng rực thô dài trực tiếp xé rách, côn th*t từng chút một mở ra vách thịt chặt khít, khó khăn tiến vào bên trong.
Ngón tay Hàn Vân Nhược đâm sâu vào da thịt, cảm giác đau đớn càng thêm kích thích khiến thiếu niên muốn dừng mà không được.
hoa huy*t của thiếu nữ non mềm chặt chẽ, bên trong giống như có vô số đường cong đè ép lên côn th*t khiến côn th*t càng thêm trướng lớn một vòng. Đỉnh quy đầu bị mị thịt bên trong mấy máy liếm mút, mỗi một tấc bên trong hoa huy*t của cô đều mĩ diệu mê người, khiến cậu muốn mặc kệ tất cả mà phóng thích.
Cố Dạ Hàn thở dốc một hồi, cố gắng áp chết dục vọng chinh phục của chính mình, cậu vừa đưa tay nhẹ nhàng ma sát hoa hạch thiếu nữ, môi lưỡi ở trên ngực cô nhẹ nhàng liếm mút, muốn đem chú ý của cô chuyển rời đi.
Trên dưới đều bị thiếu niên kích thích, Hàn Vân Nhược thoáng chốc thả lỏng thân thể một chút, đau đớn hạ thân bị thay thể bởi cảm giác ngứa ngáy khó nhịn. Cô không tự chủ được mà hơi động đậy vòng eo, muốn đem cảm giác ngứa ngáy kia triệt tiêu đi.
Cảm nhận được động tác của thiếu nữ, Cố Dạ Hàn cũng không thèm kiềm chế chính mình nữa, vật nam tính nóng bỏng như lửa chậm rãi rời khỏi u cốc, theo động tác của cậu, mị thịt bên trong hoa huy*t giống như không muốn cậu rời đi, mạnh mẽ siết chặt côn th*t.
Da đầu Cố Dạ Hàn thoáng chốc tê dại, côn th*t vất vả rời khỏi hoa huy*t chặt khịt, sau đó mạnh mẽ tiến vào, tiến sâu vào tận bên trong hoa tâm.
“Ưm a…." Hàn Vân Nhược rên lên một tiếng kiều mị, bất quá cô chưa kịp kêu rên, mông thịt đã bị thiếu niên nắm lấy, dục vọng của thiếu niên mạnh mẽ chuyển động, không ngừng đâm vào rút ra, tốc độ cơ hồ không chút nào khắc chế, khoái cảm cùng đau đớn hòa lẫn vào nhau khiến trước mắt cô là một màu trắng xóa, từ trong hoa tâm bắn ra một cô âm dịch, dội ướt cả quy đầu.
Cảm giác được cô lên đỉnh, Cố Dạ Hàn cũng không nghĩ dừng lại, động tác eo hông càng thêm cuồng dã, môi lưỡi ở trước ngực cô cũng không chút lưu tình. Địa phương hai người gia hợp lúc này không ngừng truyền đến tiếng ‘bạch bạch’ cùng tiếng nước vang dội, một tia máu cùng mật dịch ái tình theo động tác cuồng dã dây dưa của thiếu niên nhỏ xuống sàn phòng, đem địa phương dưới chân bọn họ nhuốm thành ẩm ướt.
Cố Dạ Hàn dời môi lưỡi khỏi ngực cô, lần nữa đem môi lưỡi cô câu lấy, bầu ngưc tròn đầy vì sự vận động kịch liệt của thiếu niên mà không ngừng phập phồng, cọ sát vào hạt đậu đỏ trước ngực thiếu niên, đem cho hai người khái cảm chưa từng có.
Dục vọng của thiếu niên giống như sóng dữ, phấn chấn không biết mệt mỏi, mỗi động tác tiến công ra vào u cốc đều vừa sâu vừa mạnh, từng đợt dục vọng đánh úp vào hoa kính non mềm, khiến Hàn Vân Nhược chỉ có thể yếu ớt lắc eo mông, bị động thừa nhận.
Hai người bất quá đều là lần đầu tiên, động tác đều không mang theo kỹ xảo, chỉ có dục vọng nguyên thủy nhất tồn tại. Đau dớn cùng khoái cảm xen lẫn vào nhau kích thích hai người không ngừng thở dốc, một bên không ngừng đĩnh động, một bên hưởng thụ sự va chạm nảy lửa của đối phương.
Hàn Vân Nhược không ngừng thở dốc, khoái cảm như sóng biển lớp lớp chồng chéo khiến cô không cách nào thừa nhận, cánh tay trắng nõn của thiếu nữ câu lấy cổ thiếu niên, đầu cô dựa sát vào vai cậu, hơi thở nóng rực phả vào tai kích thích thiếu niên càng thêm điên cuồng.
Mãnh thú trong hoa kính không ngừng tiến công, bàn tay to ôm trọn cặp mông nhỏ, đem cô gần như hòa vào cơ thể hắn, vật cứng rắn nam tính tận tình va chạm vào từng ngõ ngách sâu trong hoa tâm, một lần lại một lần tiến công, lôi kéo càng thêm nhiều mật dịch.
Cao trào vừa mới qua đi, cảm nhận thân thể có điểm mẫn cảm dị thường, ngay lập tức, một xúc cảm mạnh mẽ nhanh chóng đánh úp khiến Hàn Vân Nhược cơ hồ phát cuồng. Nhịp độ của thiếu niên quá mức mãnh liệt, hoa kính từng trận co rút lại, càng không ngừng dung hợp, nhiệt tình ôm trọng lấy lửa nóng thô to của thiếu niên.
Hai thân thể nóng rực, cuồng dã cuốn quýt lấy nhau, cậu chiếm giữ hương vị ngọt ngào của cô, mà cô càng là thỏa mãn kích tình mà thiếu niên đem lại.
“Dạ Hàn…" Hàn Vân Nhược ở bên tai thiếu niên thì tầm, môi lưỡi theo bản năng liếm cắn trên cổ thiếu niên, lưu lại vài dấu hồng ngân. Hàn Vân Nhược thỏa mãn thở ra một tiếng, đột nhiên cảm thấy động tác của thiếu niên giống như càng thêm đẩy nhanh, mị thịt bị kích thích càng thêm siết chặt, Hàn Vân Nhược lần nữa cảm nhận được trận khoái cảm vừa quen thuộc vừa xa lạ, thân thể thiếu nữ đầm đìa mồ hôi gắt gao ôm lấy thiếu niên, cảm nhận cao trào lần nữa đánh úp.
Thiếu nữ cao trào khiến mị thịt càng thêm siết chặt hơn, Cố Dạ Hàn cảm nhận rõ ràng sâu trong hoa tâm giống như mở ra một cái miệng nhỏ, đem mã mắt của cậu cắn mút cuốn lấy, Cố Dạ Hàn không nhịn được càng thêm gia tăng nhịp độ luật động, côn th*t ở trong hoa huy*t luật động thêm mấy trăm cái, rốt cuộc một cổ tinh dịch nóng bỏng mới mạnh mẽ bắn ra, hoàn toàn rót vào hoa kính của cô.
Thời điểm tinh dịch toàn bộ rót đầy tử cung thiếu nữ, Cố Dạ Hàn khẽ nhếch môi cười, đem thân thể thiếu nữ đã mềm nhũn càng thêm siết chặt khóa bên trong lồng ngực, ánh mắt cậu lóe lên tia thỏa mãn lại tham lam. Cậu rốt cuộc cũng có được cô, rốt cuộc đem cô buộc chặt lại bên cạnh.
Tác giả :
Hạ Hà Truy Nguyệt