Noblesse Chế Tạo Con Rối Thần
Chương 140: Nửa bộ Phật thuyết làm trao đổi?
Cải tiến nó, cho dù thế giới có trở nên khác lạ. Nhưng chỉ cần có thay đổi tích cực, thì điều đó...anh cũng sẽ chấp nhận nó.
Vì anh không muốn thế giới của mình, trở nên đến anh không còn nhận ra hình dáng ban đầu của nó nữa.
Đừng luôn chém giết như thế giới Ninja, mạng sống con người nơi đó như rác rưởi...như đám công cụ lạnh băng.
Đừng như con người thế giới Inuyasha, bọn họ mạng sống như loài côn trùng, bị chà đạp dưới gót chân lãnh chúa của chính họ và đám yêu quái xung quanh họ.
Sống trong những thế giới đó...quá đau khổ.
Anh không muốn thế giới của anh như thế.
Sẵn sàng trở nên tàn độc, loại bỏ thẳng tay những con sâu trong Thần giới của anh...nếu đó là cần thiết cho thế giới thay đổi theo chiều hướng tốt.
Không ai có thể cản trở bước tiến của anh được.
Những kẻ cản trở anh...nên chết đi.
Đó là điều anh cần trong hiện tại, tất cả kết hoạch điều nên ghi lại...rồi bắt đầu thực hiện nó...trong tương lai.
Anh...cần phải thay đổi.
Vì anh đã chán lắm rồi...cái thế giới ngu xuẩn kia.
- ---
Quay lại với nhân vật chính của chúng ta Lucas. Sau khi chia tay Itachi và Pluto, thì cậu lại muốn đi du lịch một phen vòng quanh thế giới Inuyasha.
Không đụng nhóm nhân vật chính, càng không đụng nhóm đại yêu quái hoành hành bá đạo kia. Lucas chỉ đụng phải một cửa tiệm sách kì lạ.
‘Nguyện Nguyệt Thư’
“..." Lucas.
Hình như có nghe qua mang máng ở đâu rồi thì phải a? (Lucas đã từng nghe Pluto kể qua một lần lúc gặp nhau chỗ Itachi, nhưng tên vô phổi này đâu quan tâm, thì làm sao mà nhớ a? ┑( ̄Д ̄)┍)
Thật thú vị, một cái tên kì lạ.
“ Leng keng ~!!! Leng keng!!! "
Tiếng chuông cửa già cỗi vang lên, kèm theo mùi hương độc đáo của từng trang sách ập vào mũi của Lucas.
Cổ xưa, nhưng không mất đi sự trang trọng và cổ kính.
Là những đánh giá cao, mà Lucas cậu dành tặng cho nơi này...ấn tượng gặp đầu tiên.
Hai tầng sách cao cao trên các kệ bằng gỗ, làm người ta như bị choáng ngợp bởi nhiều chủng loại sách đa dạng nơi đây.
Gỗ đàn hương làm thành bàn và ghế, chiếc bàn dài có sẵn trà và ly tách riêng, cũng thể hiện sự tinh tế của chủ nhân nơi đây.
“ Người có thể tiến vào Nguyện Nguyệt Thư đều có cho riêng mình điều cần giải quyết rắc rối...có thể nói cho ta biết. Điều gì đang khiến các hạ phiền lòng?"
Tiếng nói già nua, phát ra phía sau Lucas.
“ Điều phiền lòng thì ta không có, nhưng tò mò...thì có một cái a ~"
Không biết như thế nào, nhưng tiếng nói non nớt của Lucas vang lên, làm con rối già lần đầu tiên biết cái gọi là ‘hàn khí sau lưng’ là như thế nào viết nên.
Tay nhỏ ôm lấy đầu con rối già, Lucas tay chạm chạm vào sau ót con rối.
Lách cách ~ tiếng vang, vang lên.
‘ Sẽ chết!!! Sẽ chết!! Sẽ bị giết chết!!! Ai đó cứu lão với!!! Có… có tên biến thái muốn mổ xẻ lão a ~~~ chủ nhân ơi!! Người ở đâu a ~ anh anh anh!!! ┭┮﹏┭┮’
(Bị dọa khóc một con rối già x1!!! Mu ha ha ha ~~ ≧▽≦)
Khủng hoảng, khủng hoảng ~ bao quanh con rối già, cả người đều không thể di chuyển được mảy may. Cảm giác cơ thể như bị tê liệt và mất đi tri giác.
Chỉ còn có tròng mắt là có thể di chuyển được con rối già...tiếp tục khủng hoảng.
Có thể từ tròng mắt của con rối già, mà ta có thể phát hiện ra được...sự sợ hãi là được viết như thế nào.
Tròng mắt mở to ra, đồng tử thu nhỏ lại và liên tục run rẩy. Biểu hiện ra thuần thục, cả người con rối già hai chữ… Help me!!! ( Tác ta thích nhất là ăn hiếp những con rối già á. Vì chơi rất vui nha ≧▽≦ A hi hi ~)
Từ khi trở thành kẻ trông non cho ‘Nguyện Nguyệt Thư’ đến nay con rối già, đều chưa bao giờ...cảm nhận được...cái chết lại cách mình gần đến như thế.
“ Xin hãy thứ lỗi cho thiếp thân, đã không nghênh đón ngài từ xa, Thân vương Huyết tộc Cadis Etrama D.Lucas...và là Thần cấp đại tông sư khôi lỗi (con rối) đáng tôn kính a."
Nhìn nữ tử trước mắt, tóc đen dài qua eo khuôn mặt tinh tế trắng nõn hình trứng chim bầu bĩnh.
Cộng thêm trên người nữ tử bộ kimono nhiều màu sắc thập phần sang quí, cử chỉ thong dong bên môi lúc ẩn hiện tia tươi cười.
Nhưng đối với nữ tử này, một chút quan tâm hay yêu thích cũng chẳng có Lucas.
Khuôn mặt hảo giả a.
Không phải cũng là con rối chứ??
A a, thật muốn kéo xuống da mặt xinh đẹp kia...xem xem có phải con rối hay không? Hoặc có thể là người dùng bộ phận con rối, rồi cấy ghép lên cơ thể mình, để thay thế bộ phận còn thiếu sót a.
“ Khuôn mặt của thiếp thân… dính gì hay sao?" Nữ tử có vẻ đã nhận ra trong mắt Lucas, lóe qua một tia nghiền ngẫm đánh giá đáng sợ.
Nhanh chóng đổi sang chủ đề khác, dời đi lực chú ý của kẻ nguy hiểm này. (Ạch!!? Bị ghét rồi a!!)
“ Không nha, khuôn mặt này rất bình thường nha. Nhưng nói thiệt, ta càng quan tâm hơn...đến mục đích nàng mời ta đến nơi này… có thể nói một chút sao?"
Tự quen thuộc đổ cho mình tách trà Lucas, mắt nhìn một chút màu sắc nước trà… nhưng cậu lại không hề uống lấy một giọt nào cả.
“ Mang thứ kia đến đây đi Đằng lão."
Nữ tử thần bí giơ tay ra hiệu cho con rối già di chuyển.
Lạch cạch!!! Lạch cạch ~!!!
Như tiếng bánh răng cũ kĩ, phát ra từ người con rối già.
‘ Ra là thế sao. Nơi đây là lĩnh vực của cô ta… Nguyện Nguyệt Thư sao? Thật thú vị, xem ra cũng là một nơi không phải ai cũng có thể bước vào được nha.’
“ Mời ngài xem thử."
Nữ tử đặt một cái hộp đen lên bàn, ngón tay ấn lên những hoa văn trên hộp cái, nàng như đang khởi động chốt mở trên cái hộp.
Lạch cạch ~
Các hoa văn trên hộp bắt đầu di chuyển, lắp ghép thành một đồ án kì lạ...rồi mới từ từ hiện ra thứ bên trong cái hộp là gì?
Một cuốn da động cũ kĩ, không biết rõ niên đại bao lâu.
Khẽ nhíu mài lại, Lucas móc ra bao tay cao su rồi đeo vào, sau đó cậu mới cầm lên tấm da cũ này lên xem thử.
Đã làm trước tâm lý, có thể do niên đại và chất liệu da. Lucas chỉ nghĩ đến, có thể là ngôn ngữ cổ...có xem cũng không hiểu được.
‘ संस्कृता वाक् संस्कृतम् ….’
“..." Trong lòng vẫn coi như ôm một tia may mắn Lucas, tâm hảo có chút thất lạc.
Đúng là chữ cổ thật.
“ Đây là bản dịch của thiếp thân, ngài có thể…" Nữ tử vừa tính đề nghị đưa ra bản dịch cho Lucas, lại bị cậu xua tay ra thế không cần.
Tuy không thể đọc hiểu, nhưng Lucas vẫn có thể nghe được từ tấm da kia...phát ra âm thanh nọ.
Trầm bổng lại du dương, nghe vào tai Lucas...khiến lòng cậu trở nên thanh thản trong tâm nhiều lắm.
‘ Sinh lão bệnh tử, oán hận yêu mà phải ly biệt …Cầu mà không được.
Kiếp người chốn nhân gian như thân thể trong bụi gai ~
Vạn vật vô thường ~
Có sinh tất có diệt…
Không gì vấn vương gì… mới là niềm vui.
Kiếp này đều là nhân quả của đời trước.
Một kiếp người như cỏ cây.
Xuân trôi qua trong chớp mắt…
Sao không để bản thân vui sướng tự tại ở nhân gian này? ~
Mỉm cười đối mặt không còn oán hận, thản nhiên tùy theo tấm lòng này…
Biển khổ vô biên, bước lên bờ đã thấu hiểu hồng trần.
Bồ Đề vốn không phải gốc, Minh Kinh cũng không phải đài.
Vốn đã hư vô làm sao có thể vướng bụi trần?’
Đây...đây không phải là!!!
Trấn động, Lucas thật sự bị trấn động.
Đây là bài kệ (thơ) của Phật, được truyền từ thời kì Con đường tơ lụa của Trung Quốc, khi còn chưa có khai phá...nhưng cụ thể bài kệ (thơ) này là của ai thì cậu thật sự không biết.
Thứ này, nghe hình như chỉ là đầu khúc...còn đoạn cuối thì…
“ Thứ này ta muốn, nàng muốn dùng gì trao đổi." Lucas tay nhẹ nhàng cuộn lại tấm da, rồi cất vào hộp.
“ Thiếp thân muốn một lời hứa của ngài, trong tương lai... Khi ngài đạt đến một tầm cao mà không ai có thể vớ tới. Thiếp thân muốn...một nửa cuốn sách viết về kiến thức làm con rối của ngài." Nữ tử không ngần ngại nói ra yêu cầu của mình.
“ Nàng công phu sư tử ngậm, thật sự rất lớn đấy. Kiến thức chế tạo con rối của ta, nàng cho rằng nửa bài kệ (thơ) này là đủ? Thật sự thứ lỗi... ta sẽ không đồng ý giao dịch này."
Dù rằng rất thích bài kệ (thơ) này, nhưng Lucas biết giá trị sau này những kiến thức làm ra các con rối của cậu.
Tuyệt đối không phải chỉ nửa bài kệ huyền bí này không là đủ.
“Nếu có đủ trọn bộ bài kệ (thơ) này, thì ta có thể đưa cho nàng một phần mười cuốn sách kiến thức làm con rối của ta...còn lại thì không bàn thêm nữa." Lucas quả quyết cắt đứt suy nghĩ, cùng nữ tử này trả giá thêm.
Cậu sẽ không ngu đến mức, bán tương lai kiến thức của cậu với cái giá rẻ đến thế.
“ Thiếp thân chỉ có nửa bài kệ (thơ) này thôi, với lại một phần mười kiến thức làm con rối là quá ít...chúng ta có thể dùng thứ khác trao đổi thêm được không?" Nữ tử dường như rất không cam lòng mà nói.
Đây chính là một khách hàng có tiềm năng lớn nhất mà nàng từng gặp qua.
Mà lại, người này đang sắp bắt đầu phát triển ở đỉnh cao hơn nữa.
Thả chạy người này, sẽ làm nàng rất không cam lòng a.
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
- -----Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
(Bài kệ trên là Phật thuyết của Lục Tổ Huệ Năng, khá nổi tiếng trong giới Phật đạo. Tác rất thích nghe nó, lời rất ý nghĩa và âm thanh bài kệ là thuyết pháp hay, nó giúp người nghe… cảm thấy rất thanh thản. Nó có trên Youtube đó, rất hay. Đây cũng là một nét đẹp của văn hóa trong Phật đạo. Ta không mong những đọc giả của ta phỉ báng Phật pháp nếu đọc chương này nha. Nếu không thích, Phật pháp thì cứ qua chương dùm ta nha. Cảm ơn các Bác nhiều lắm!!)
Vì anh không muốn thế giới của mình, trở nên đến anh không còn nhận ra hình dáng ban đầu của nó nữa.
Đừng luôn chém giết như thế giới Ninja, mạng sống con người nơi đó như rác rưởi...như đám công cụ lạnh băng.
Đừng như con người thế giới Inuyasha, bọn họ mạng sống như loài côn trùng, bị chà đạp dưới gót chân lãnh chúa của chính họ và đám yêu quái xung quanh họ.
Sống trong những thế giới đó...quá đau khổ.
Anh không muốn thế giới của anh như thế.
Sẵn sàng trở nên tàn độc, loại bỏ thẳng tay những con sâu trong Thần giới của anh...nếu đó là cần thiết cho thế giới thay đổi theo chiều hướng tốt.
Không ai có thể cản trở bước tiến của anh được.
Những kẻ cản trở anh...nên chết đi.
Đó là điều anh cần trong hiện tại, tất cả kết hoạch điều nên ghi lại...rồi bắt đầu thực hiện nó...trong tương lai.
Anh...cần phải thay đổi.
Vì anh đã chán lắm rồi...cái thế giới ngu xuẩn kia.
- ---
Quay lại với nhân vật chính của chúng ta Lucas. Sau khi chia tay Itachi và Pluto, thì cậu lại muốn đi du lịch một phen vòng quanh thế giới Inuyasha.
Không đụng nhóm nhân vật chính, càng không đụng nhóm đại yêu quái hoành hành bá đạo kia. Lucas chỉ đụng phải một cửa tiệm sách kì lạ.
‘Nguyện Nguyệt Thư’
“..." Lucas.
Hình như có nghe qua mang máng ở đâu rồi thì phải a? (Lucas đã từng nghe Pluto kể qua một lần lúc gặp nhau chỗ Itachi, nhưng tên vô phổi này đâu quan tâm, thì làm sao mà nhớ a? ┑( ̄Д ̄)┍)
Thật thú vị, một cái tên kì lạ.
“ Leng keng ~!!! Leng keng!!! "
Tiếng chuông cửa già cỗi vang lên, kèm theo mùi hương độc đáo của từng trang sách ập vào mũi của Lucas.
Cổ xưa, nhưng không mất đi sự trang trọng và cổ kính.
Là những đánh giá cao, mà Lucas cậu dành tặng cho nơi này...ấn tượng gặp đầu tiên.
Hai tầng sách cao cao trên các kệ bằng gỗ, làm người ta như bị choáng ngợp bởi nhiều chủng loại sách đa dạng nơi đây.
Gỗ đàn hương làm thành bàn và ghế, chiếc bàn dài có sẵn trà và ly tách riêng, cũng thể hiện sự tinh tế của chủ nhân nơi đây.
“ Người có thể tiến vào Nguyện Nguyệt Thư đều có cho riêng mình điều cần giải quyết rắc rối...có thể nói cho ta biết. Điều gì đang khiến các hạ phiền lòng?"
Tiếng nói già nua, phát ra phía sau Lucas.
“ Điều phiền lòng thì ta không có, nhưng tò mò...thì có một cái a ~"
Không biết như thế nào, nhưng tiếng nói non nớt của Lucas vang lên, làm con rối già lần đầu tiên biết cái gọi là ‘hàn khí sau lưng’ là như thế nào viết nên.
Tay nhỏ ôm lấy đầu con rối già, Lucas tay chạm chạm vào sau ót con rối.
Lách cách ~ tiếng vang, vang lên.
‘ Sẽ chết!!! Sẽ chết!! Sẽ bị giết chết!!! Ai đó cứu lão với!!! Có… có tên biến thái muốn mổ xẻ lão a ~~~ chủ nhân ơi!! Người ở đâu a ~ anh anh anh!!! ┭┮﹏┭┮’
(Bị dọa khóc một con rối già x1!!! Mu ha ha ha ~~ ≧▽≦)
Khủng hoảng, khủng hoảng ~ bao quanh con rối già, cả người đều không thể di chuyển được mảy may. Cảm giác cơ thể như bị tê liệt và mất đi tri giác.
Chỉ còn có tròng mắt là có thể di chuyển được con rối già...tiếp tục khủng hoảng.
Có thể từ tròng mắt của con rối già, mà ta có thể phát hiện ra được...sự sợ hãi là được viết như thế nào.
Tròng mắt mở to ra, đồng tử thu nhỏ lại và liên tục run rẩy. Biểu hiện ra thuần thục, cả người con rối già hai chữ… Help me!!! ( Tác ta thích nhất là ăn hiếp những con rối già á. Vì chơi rất vui nha ≧▽≦ A hi hi ~)
Từ khi trở thành kẻ trông non cho ‘Nguyện Nguyệt Thư’ đến nay con rối già, đều chưa bao giờ...cảm nhận được...cái chết lại cách mình gần đến như thế.
“ Xin hãy thứ lỗi cho thiếp thân, đã không nghênh đón ngài từ xa, Thân vương Huyết tộc Cadis Etrama D.Lucas...và là Thần cấp đại tông sư khôi lỗi (con rối) đáng tôn kính a."
Nhìn nữ tử trước mắt, tóc đen dài qua eo khuôn mặt tinh tế trắng nõn hình trứng chim bầu bĩnh.
Cộng thêm trên người nữ tử bộ kimono nhiều màu sắc thập phần sang quí, cử chỉ thong dong bên môi lúc ẩn hiện tia tươi cười.
Nhưng đối với nữ tử này, một chút quan tâm hay yêu thích cũng chẳng có Lucas.
Khuôn mặt hảo giả a.
Không phải cũng là con rối chứ??
A a, thật muốn kéo xuống da mặt xinh đẹp kia...xem xem có phải con rối hay không? Hoặc có thể là người dùng bộ phận con rối, rồi cấy ghép lên cơ thể mình, để thay thế bộ phận còn thiếu sót a.
“ Khuôn mặt của thiếp thân… dính gì hay sao?" Nữ tử có vẻ đã nhận ra trong mắt Lucas, lóe qua một tia nghiền ngẫm đánh giá đáng sợ.
Nhanh chóng đổi sang chủ đề khác, dời đi lực chú ý của kẻ nguy hiểm này. (Ạch!!? Bị ghét rồi a!!)
“ Không nha, khuôn mặt này rất bình thường nha. Nhưng nói thiệt, ta càng quan tâm hơn...đến mục đích nàng mời ta đến nơi này… có thể nói một chút sao?"
Tự quen thuộc đổ cho mình tách trà Lucas, mắt nhìn một chút màu sắc nước trà… nhưng cậu lại không hề uống lấy một giọt nào cả.
“ Mang thứ kia đến đây đi Đằng lão."
Nữ tử thần bí giơ tay ra hiệu cho con rối già di chuyển.
Lạch cạch!!! Lạch cạch ~!!!
Như tiếng bánh răng cũ kĩ, phát ra từ người con rối già.
‘ Ra là thế sao. Nơi đây là lĩnh vực của cô ta… Nguyện Nguyệt Thư sao? Thật thú vị, xem ra cũng là một nơi không phải ai cũng có thể bước vào được nha.’
“ Mời ngài xem thử."
Nữ tử đặt một cái hộp đen lên bàn, ngón tay ấn lên những hoa văn trên hộp cái, nàng như đang khởi động chốt mở trên cái hộp.
Lạch cạch ~
Các hoa văn trên hộp bắt đầu di chuyển, lắp ghép thành một đồ án kì lạ...rồi mới từ từ hiện ra thứ bên trong cái hộp là gì?
Một cuốn da động cũ kĩ, không biết rõ niên đại bao lâu.
Khẽ nhíu mài lại, Lucas móc ra bao tay cao su rồi đeo vào, sau đó cậu mới cầm lên tấm da cũ này lên xem thử.
Đã làm trước tâm lý, có thể do niên đại và chất liệu da. Lucas chỉ nghĩ đến, có thể là ngôn ngữ cổ...có xem cũng không hiểu được.
‘ संस्कृता वाक् संस्कृतम् ….’
“..." Trong lòng vẫn coi như ôm một tia may mắn Lucas, tâm hảo có chút thất lạc.
Đúng là chữ cổ thật.
“ Đây là bản dịch của thiếp thân, ngài có thể…" Nữ tử vừa tính đề nghị đưa ra bản dịch cho Lucas, lại bị cậu xua tay ra thế không cần.
Tuy không thể đọc hiểu, nhưng Lucas vẫn có thể nghe được từ tấm da kia...phát ra âm thanh nọ.
Trầm bổng lại du dương, nghe vào tai Lucas...khiến lòng cậu trở nên thanh thản trong tâm nhiều lắm.
‘ Sinh lão bệnh tử, oán hận yêu mà phải ly biệt …Cầu mà không được.
Kiếp người chốn nhân gian như thân thể trong bụi gai ~
Vạn vật vô thường ~
Có sinh tất có diệt…
Không gì vấn vương gì… mới là niềm vui.
Kiếp này đều là nhân quả của đời trước.
Một kiếp người như cỏ cây.
Xuân trôi qua trong chớp mắt…
Sao không để bản thân vui sướng tự tại ở nhân gian này? ~
Mỉm cười đối mặt không còn oán hận, thản nhiên tùy theo tấm lòng này…
Biển khổ vô biên, bước lên bờ đã thấu hiểu hồng trần.
Bồ Đề vốn không phải gốc, Minh Kinh cũng không phải đài.
Vốn đã hư vô làm sao có thể vướng bụi trần?’
Đây...đây không phải là!!!
Trấn động, Lucas thật sự bị trấn động.
Đây là bài kệ (thơ) của Phật, được truyền từ thời kì Con đường tơ lụa của Trung Quốc, khi còn chưa có khai phá...nhưng cụ thể bài kệ (thơ) này là của ai thì cậu thật sự không biết.
Thứ này, nghe hình như chỉ là đầu khúc...còn đoạn cuối thì…
“ Thứ này ta muốn, nàng muốn dùng gì trao đổi." Lucas tay nhẹ nhàng cuộn lại tấm da, rồi cất vào hộp.
“ Thiếp thân muốn một lời hứa của ngài, trong tương lai... Khi ngài đạt đến một tầm cao mà không ai có thể vớ tới. Thiếp thân muốn...một nửa cuốn sách viết về kiến thức làm con rối của ngài." Nữ tử không ngần ngại nói ra yêu cầu của mình.
“ Nàng công phu sư tử ngậm, thật sự rất lớn đấy. Kiến thức chế tạo con rối của ta, nàng cho rằng nửa bài kệ (thơ) này là đủ? Thật sự thứ lỗi... ta sẽ không đồng ý giao dịch này."
Dù rằng rất thích bài kệ (thơ) này, nhưng Lucas biết giá trị sau này những kiến thức làm ra các con rối của cậu.
Tuyệt đối không phải chỉ nửa bài kệ huyền bí này không là đủ.
“Nếu có đủ trọn bộ bài kệ (thơ) này, thì ta có thể đưa cho nàng một phần mười cuốn sách kiến thức làm con rối của ta...còn lại thì không bàn thêm nữa." Lucas quả quyết cắt đứt suy nghĩ, cùng nữ tử này trả giá thêm.
Cậu sẽ không ngu đến mức, bán tương lai kiến thức của cậu với cái giá rẻ đến thế.
“ Thiếp thân chỉ có nửa bài kệ (thơ) này thôi, với lại một phần mười kiến thức làm con rối là quá ít...chúng ta có thể dùng thứ khác trao đổi thêm được không?" Nữ tử dường như rất không cam lòng mà nói.
Đây chính là một khách hàng có tiềm năng lớn nhất mà nàng từng gặp qua.
Mà lại, người này đang sắp bắt đầu phát triển ở đỉnh cao hơn nữa.
Thả chạy người này, sẽ làm nàng rất không cam lòng a.
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
- -----Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
(Bài kệ trên là Phật thuyết của Lục Tổ Huệ Năng, khá nổi tiếng trong giới Phật đạo. Tác rất thích nghe nó, lời rất ý nghĩa và âm thanh bài kệ là thuyết pháp hay, nó giúp người nghe… cảm thấy rất thanh thản. Nó có trên Youtube đó, rất hay. Đây cũng là một nét đẹp của văn hóa trong Phật đạo. Ta không mong những đọc giả của ta phỉ báng Phật pháp nếu đọc chương này nha. Nếu không thích, Phật pháp thì cứ qua chương dùm ta nha. Cảm ơn các Bác nhiều lắm!!)
Tác giả :
vuonghongnhung23