Nộ Bảo Chủ

Chương 6

Long Tường Vân lập tức đi mở cửa, quát hỏi:

“ Có chuyện gì mà kích đông đến thế ? "

“ Nhị thiếu gia, có người đột nhập địa lao. "

“ Cái gì! " Long Tường Vân khẽ biến sắc mặt, đang muốn chạy ra khỏi cửa, nhưng vừa mới nhấc chân lên thì có một luồng gió gào thét lướt qua người hắn, giành bay ra ngoài cửa trước hắn.

“ Đại biểu ca!" Lí Thu Sương thở hào hển , nàng kéo Long Khiếu Thiên lại không được , tức giận đứng dậm chân, chỉ có thể vội vàng thúc giục Long Tường Vân.

“ Nhị biểu ca, ngươi mau ngăn cản đại biểu ca nha ~~"

Long Tường Vân lắc đầu, cũng thi triển khinh công chạy đi .

Long Môn bảo uy danh oai dũng, được lập cách đây đã mấy đời , nghe nói thành trì của Long Môn bảo toàn được kiến trúc từ đá, được vận chuyển từ hướng tây bắc theo đường thủy xuống hạ lưu con sông.

Mỗi một tòa nhà giam của Long Môn bảo, tất cả đều làm bằng gang vô cùng vững chắc , không gì phá nổi, nhưng nay, thần thoại không gì phá nổi này, bị một nam nhân ngang tàng, cao to lực lưỡng đánh vỡ.

Nam nhân cao lớn này vừa xuất hiện, đã dọa mọi người sợ đến chết khiếp, không chỉ vì tướng mạo xấu xí đáng sợ của hắn., cùng với gương mặt đầy lông lá chạy dài đến cánh tay, những nơi không có y phục che khuất toàn là lông xù xì, mà là sợ sức mạnh kinh người của hắn.

Khí thế khiếp người , chỉ cần hắn trừng mắt liếc một ai đó đã dọa người ấy toàn thân toát mồ hôi lạnh.

“ Quái … Quái vật!" Có người hoảng sợ đến mức kêu lên thành tiếng.

“ Giết chết quái vật."

“ Giết chết hắn! "

Chung quanh chỉ nghe những tiếng thét to nhưng không một ai dám tiến lên, bởi vì đã gặp qua sức mạnh của hắn , mỗi người đều run sợ trong lòng , sử dụng kiếm chỉ vào nam nhân khổng lồ này nhưng không một ai dám bước tới ngăn cản , chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn dùng hai cánh tay to lớn cứng như sắt, bẻ đôi chắn song được làm bằng gan đặc thành vòng cung to lớn.

Thi Dược Nhi chậm rãi từ chắn song được bẻ đôi ấy thướt tha đi ra.

Nam tử to lớn như quái vật, giống như dã thú được thuần hóa khi nhìn thấy chủ nhân, nhẹ nhàng cúi người xuống , cho chủ nhân có thể yên ổn ngồi trên vai hắn .

Thi Dược Nhi dụi vào trong lòng của Mặc Thạch, bàn tay nhỏ bé sờ sờ trên gương mặt thô ráp dễ sợ của hắn, nở ra nụ cười nhẹ , nói nhỏ: “ Mặc Thạch, ta biết ngươi nhất định sẽ tìm được ta, chúng ta rời nơi quỷ quái này đi. "

Mặc Thạch đem chủ nhân bảo hộ trong ngực , đứng lên bước đi một cách bình thản giữa trận chiến, khi ra khỏi địa lao, cũng không có người chống đỡ được hắn.

“ Yêu nữ, trốn chỗ nào! "

Thi Dược Nhi quay đầu lại, hít vào một ngụm khí lạnh.

Lại là nam nhân đáng sợ này , cho dù hắn vẫn không nhìn thấy gì , nhưng vẫn có thể đoán định chính xác vị trí của nàng, hướng nàng hừng hực đánh tới, nếu không có bị thương, đối phương nhất định sẽ đánh ngã Mặc Thạch ?

Nhưng khi nghĩ đến đối phương đã từng vô lễ sờ loạn trên thân thể của mình , trên gương mặt thanh nhã tuyệt mỹ bỗng ửng đỏ lên vẻ giận dữ. Cái tên nam nhân đáng giận này , không dạy dỗ hắn là không được ! Vì thế, nàng quay mặt về hướng hắn, nhẹ nhàng thổi một hơi nhẹ.

Một loạt bột phấn không mùi không sắc bay về hướng Long Khiếu Thiên, nàng khóe môi gợi lên nụ cười nhẹ , bên tai Mặc Thạch nhẹ giọng nói : “ Đi thôi! "

Nghe được mệnh lệnh của chủ nhân, Mặc Thạch càng ra sức vận công chạy nhanh hơn , ngay lập tức đã bỏ lại bọn họ sau lưng hơn mười trượng.

Long Khiếu Thiên lập tức cảm thấy có gì đó không đúng, hắn vội nhảy lộn nhào về phía sau, kinh hoàng cảm thấy toàn thân phát đau, cái cảm giác quen thuộc lại tới nữa…… Cản giác nóng rực như thế này, hắn đã từng chịu qua.

“ Đại ca! " Nhị bảo chủ của Long Môn bảo chạy nhanh đến giúp đỡ đại ca.

“ Mau đuổi theo, không thể để cho yêu nữ chạy thoát! "

“ Đại ca, miệng vết thương của ngươi lại đổ máu , phải ── di? Đại, đại ca…… Ngươi như thế nào……"

Nghe được tiếng của nhị đệ đầy vẻ kinh hoàng, Long Khiếu Thiên lập tức có cảm giác không tốt ." Làm sao vậy? "

“ Đại ca…… Ngươi, bộ ngực của ngươi ……"

Long Khiếu Thiên đưa tay lên ngực sờ thử , lập tức mặt mày biến sắc , bởi vì hắn bộ ngực hắn mọc lên hai khối thịt sưng to.

Không cần hỏi, này đương nhiên là yêu nữ lúc gần đi, đưa cho hắn đại lễ.

Hắn bừng bừng lửa giận nghiến chặt răng, lửa giận càng lúc càng dâng cao không thể vãn hồi.

Hắn oán hận thề, cho dù lên trời hay xuống mười tám tầng địa ngục , hắn cũng sẽ đem nàng bắt trở về!

“ Thi ── Dược ── Nhi ── "

Tiếng gầm gừ vang lên như sấm nổ giữa trời xanh, điếc cả tai, vang thật xa, thật lâu không dứt.
Tác giả : Mạc Nhan
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại