Nộ Bảo Chủ
Chương 5
Nàng càng lúc càng cảm thấy khó thở, ý thức càng ngày càng mơ hồ, dần dần rơi vào một mảng tối đen kịt.
Nhị bảo chủ Long Tường Vân, là người đứng thứ hai trong bảo , diện mạo của hắn cùng đại ca Long Khiếu Thiên hao hao giống nhau, nhưng so với sự uy vũ dũng mãnh của đại ca hắn thì hắn có tác phong của người trí thức hơn.
Hôm qua, phái thám tử ra ngoài hồi báo trở về, rốt cuộc đã tim được đại ca đã mất tích ba tháng trời ,toàn thân hắn đều bị thương, hắn vội thông báo trên dưới tất cả những người trong bảo tìm vị đại phu giỏi nhất về chữa thương cho đại ca hắn.
May mắn là ngoài mất máu và thể chất hư nhược, đại ca không còn gì đáng lo.
Long Tường Vân đi vào nội sảnh, thấy biểu muội Lí Thu Sương đang đút thuốc cho đại ca .
“ Đại ca, hôm nay có khá hơn chút nào không? "
Nghe được tiếng của nhị đệ,Long Khiêu Thiên ngẩng đầu lên , giọng nói lạnh trầm : “ Đại phu đâu? "
“ Đã phái người đi mời , rất nhanh sẽ đến. "
“ Sao chậm vậy . "
“ Băng vải này phải ba ngày mới được tháo xuống. "
Hắn nhắc nhở đại ca.
Long Khiếu Thiên nhếch môi mĩa mai , hiển nhiên có chút không kiên nhẫn.
“ Phải chờ ba ngày, cái tên đại phu Mông Cổ kia có chẩn đoán nhầm hay không ? "
“ Cao đại phu là danh y mấy đời rồi, ngay cả hoàng thân quốc thích cũng nhường ông ấy ba phần. "
Long Khiếu Thiên hừ một tiếng, đối với câu trả lời này cực kỳ không hài lòng.
“ Đại biểu ca, ngươi đừng vội, sức khỏe mới là quan trọng nhất. " Lí Thu Sương nói nhỏ, vươn bàn tay nhỏ nhắn lau đi, nước canh dính trên khóe môi của biểu ca , vẻ mặt cố che dấu tình yêu dành cho biểu ca.
Long Khiếu Thiên đã sớm thử qua vận hành nội lực, cảm thấy chính mình so với hôm qua tốt hơn nhiều, giờ phút này, hắn chỉ chú ý một sự kiện ──
“ Yêu nữ kia đâu ? "
“ Vâng lời của biểu ca, còn đang nhốt tại đại lao. "
Gương mặt củaLong Khiếu Thiên bỗng chốc lạnh như băng , chỉ cần nghĩ đến nữ nhân kia dùng đủ loại cực hình tra tấn hắn , lửa giận liền bừng lên . Lúc ấy, hắn vận nội lực, đem mê dược bức hết ra ngoài, cũng may cái yêu nữ hạ không phải là độc dược, sau nửa canh giờ, liền đem dược tính bức ra bên ngoài cơ thể, dựa vào ý chí sức lực còn sót lại, mang theo yêu nữ về tới Long Môn bảo.
“ Có thể tra ra đồng bọn của hắn không ? "
“ Có hỏi, nhưng … "
“ Ả không chịu nói phải không? Yêu nữ thập phần ương ngạnh, từ đầu đến cuối không chịu nói ra , nơi ở của Ngọc Linh Cung, nếu còn không tra ra được gì thì đem gân tay gân chân của ả chặt đứt hết đi, để ả sao này không còn dùng độc hại người khác.
“ Này …. "
“ Cẩn thận chú ý không cho cô ta có cơ hội tự sát, ta sẽ không để cô ta chết dễ dàng như vậy. "
Hắn phát hiện dường như nhị đệ hắn đang do dự muốn nói gì, hỏi :
“ Nhị đệ phát hiện cái gì không ổn, nói thẳng."
“ Dạ đại ca …… Trên thực tế, ta nghĩ, vị kia cô nương cũng không phải là nhện góa phụ đen. "
Long Khiếu Thiên ngừng nói , nhíu mi.
“ A ? Nếu không phải, thì cũng là yêu nữ của một tà phái nào đó. "
Long Tường Vân khụ khụ, nói thêm sau khi có thể chen vào .
“ Ý của ta muốn nói là, nàng không giống như người của Ngọc Linh Cung , "
“ Không giống? " Long Khiếu Thiên hừ một tiếng.
“ Nhưng thủ đoạn của nàng ta, giống đến mười phần ! "
Hắn sẽ không bao giờ quên, nữ nhân này đã đối xử với hắn như thế nào , sử dụng độc ở trên người hắn , làm lục phủ ngũ tạng của hắn đau đớn đến không thể chịu đựng nổi , lấy ép buộc hắn làm vui, hoàn toàn chắc chắn đó là thủ pháp tra tấn một cách tàn độc của bang phái kia .
“ Đại ca không chính mắt gặp qua nàng, cho nên không hiểu được, cô nương kia khí chất thoát tục, thanh tú động lòng người, hoàn toàn không có khí chất yêu tà của têu nữ Ngọc Linh Cung. "
“ Hoang đường . "
“ Đại ca?" Long Tường Vân hoảng sợ, không rõ đại ca tại sao đột nhiên lại tức giận như thế.
“ Thân là nhị bảo chủ của Long Môn bảo , em trai ta , nhưng ngươi lại dễ dàng bị nữ sắc mê hoặc! Bề ngoài có thể làm bộ, ngươi lại dễ tin người như thế ? "
“ Đúng vậy , nhị biểu ca, yêu nữ kia cố ý giả vờ đáng thương thuần khiết đến mê hoặc ngươi, làm cho ngươi cảm thấy thương tiếc, trăm ngàn lần không thể mắc mưu nha."
Lí Thu Sương cũng lên tiếng phụ họa, chỉ nghĩ đến Biểu ca đáng yêu của nàng bị yêu nữ kia tra tấn thành như vậy, liền tức giận không chịu nổi.
“ Dạ, đại ca." Long Tường Vân cúi đầu, tiếp nhận sự quở trách của đại ca , không hề nói cái gì, nhưng trong lòng vẫn còn nghi vấn như cũ ; Hắn luôn tự cảm thấy mình có mắt nhìn người, cho dù nhìn cô nương kia về phương diện nào , đều cảm thấy nàng thật sự không giống như là người của Ngọc Linh Cung yêu nữ mà mọi người từng nói .
Nhưng hắn xưa nay đối với đại ca kính sợ, bởi vậy không dám cãi lại bước đi xuống .
“ Ngươi đã hỏi được gì rồi ? "
“ Ngoài biết nàng ta tên gọi là Thi Dược Nhi ra, không hỏi thêm được gì….. "
Long Khiếu Thiên hừ một tiếng.
“ Ngươi không dám dùng hình tra tấn nàng ta, vì thế làm sao tra ra được gì, "
Long Tường Vân cười khổ, bởi vì bị đại ca đoán trúng, nhưng trong lòng cũng nhịn không được thầm nghĩ, đại ca chính là không tận mắt gặp qua cô nương kia , chờ cho đôi mắt của đại ca đỡ hơn , tự mình nhìn thấy , hắn cũng không tin đại ca có thể hạ thủ được! Nếu người thoát tục tuyệt trần như vậy lại biến thành yêu nữ hại người , vậy trong thiên hạ chắc chắn sẽ không tồn tại người nào là thánh nữ . ( *híc, anh này yếu tim quá.* Thi Dược Nhi trợn mắt : mún ta hạ dược không? * bỏ của chạy lấy người * )
Lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân đầy vội vã, một vị thủ hạ nghiêng ngả lảo đảo xông tới.
“ Đại thiếu gia, nhị thiếu gia, không tốt rồi ! "
Chương này dài quá, làm mãi mà không thấy chương hai hết cả hồn, ngắt ngang vậy.[/size]
Nhị bảo chủ Long Tường Vân, là người đứng thứ hai trong bảo , diện mạo của hắn cùng đại ca Long Khiếu Thiên hao hao giống nhau, nhưng so với sự uy vũ dũng mãnh của đại ca hắn thì hắn có tác phong của người trí thức hơn.
Hôm qua, phái thám tử ra ngoài hồi báo trở về, rốt cuộc đã tim được đại ca đã mất tích ba tháng trời ,toàn thân hắn đều bị thương, hắn vội thông báo trên dưới tất cả những người trong bảo tìm vị đại phu giỏi nhất về chữa thương cho đại ca hắn.
May mắn là ngoài mất máu và thể chất hư nhược, đại ca không còn gì đáng lo.
Long Tường Vân đi vào nội sảnh, thấy biểu muội Lí Thu Sương đang đút thuốc cho đại ca .
“ Đại ca, hôm nay có khá hơn chút nào không? "
Nghe được tiếng của nhị đệ,Long Khiêu Thiên ngẩng đầu lên , giọng nói lạnh trầm : “ Đại phu đâu? "
“ Đã phái người đi mời , rất nhanh sẽ đến. "
“ Sao chậm vậy . "
“ Băng vải này phải ba ngày mới được tháo xuống. "
Hắn nhắc nhở đại ca.
Long Khiếu Thiên nhếch môi mĩa mai , hiển nhiên có chút không kiên nhẫn.
“ Phải chờ ba ngày, cái tên đại phu Mông Cổ kia có chẩn đoán nhầm hay không ? "
“ Cao đại phu là danh y mấy đời rồi, ngay cả hoàng thân quốc thích cũng nhường ông ấy ba phần. "
Long Khiếu Thiên hừ một tiếng, đối với câu trả lời này cực kỳ không hài lòng.
“ Đại biểu ca, ngươi đừng vội, sức khỏe mới là quan trọng nhất. " Lí Thu Sương nói nhỏ, vươn bàn tay nhỏ nhắn lau đi, nước canh dính trên khóe môi của biểu ca , vẻ mặt cố che dấu tình yêu dành cho biểu ca.
Long Khiếu Thiên đã sớm thử qua vận hành nội lực, cảm thấy chính mình so với hôm qua tốt hơn nhiều, giờ phút này, hắn chỉ chú ý một sự kiện ──
“ Yêu nữ kia đâu ? "
“ Vâng lời của biểu ca, còn đang nhốt tại đại lao. "
Gương mặt củaLong Khiếu Thiên bỗng chốc lạnh như băng , chỉ cần nghĩ đến nữ nhân kia dùng đủ loại cực hình tra tấn hắn , lửa giận liền bừng lên . Lúc ấy, hắn vận nội lực, đem mê dược bức hết ra ngoài, cũng may cái yêu nữ hạ không phải là độc dược, sau nửa canh giờ, liền đem dược tính bức ra bên ngoài cơ thể, dựa vào ý chí sức lực còn sót lại, mang theo yêu nữ về tới Long Môn bảo.
“ Có thể tra ra đồng bọn của hắn không ? "
“ Có hỏi, nhưng … "
“ Ả không chịu nói phải không? Yêu nữ thập phần ương ngạnh, từ đầu đến cuối không chịu nói ra , nơi ở của Ngọc Linh Cung, nếu còn không tra ra được gì thì đem gân tay gân chân của ả chặt đứt hết đi, để ả sao này không còn dùng độc hại người khác.
“ Này …. "
“ Cẩn thận chú ý không cho cô ta có cơ hội tự sát, ta sẽ không để cô ta chết dễ dàng như vậy. "
Hắn phát hiện dường như nhị đệ hắn đang do dự muốn nói gì, hỏi :
“ Nhị đệ phát hiện cái gì không ổn, nói thẳng."
“ Dạ đại ca …… Trên thực tế, ta nghĩ, vị kia cô nương cũng không phải là nhện góa phụ đen. "
Long Khiếu Thiên ngừng nói , nhíu mi.
“ A ? Nếu không phải, thì cũng là yêu nữ của một tà phái nào đó. "
Long Tường Vân khụ khụ, nói thêm sau khi có thể chen vào .
“ Ý của ta muốn nói là, nàng không giống như người của Ngọc Linh Cung , "
“ Không giống? " Long Khiếu Thiên hừ một tiếng.
“ Nhưng thủ đoạn của nàng ta, giống đến mười phần ! "
Hắn sẽ không bao giờ quên, nữ nhân này đã đối xử với hắn như thế nào , sử dụng độc ở trên người hắn , làm lục phủ ngũ tạng của hắn đau đớn đến không thể chịu đựng nổi , lấy ép buộc hắn làm vui, hoàn toàn chắc chắn đó là thủ pháp tra tấn một cách tàn độc của bang phái kia .
“ Đại ca không chính mắt gặp qua nàng, cho nên không hiểu được, cô nương kia khí chất thoát tục, thanh tú động lòng người, hoàn toàn không có khí chất yêu tà của têu nữ Ngọc Linh Cung. "
“ Hoang đường . "
“ Đại ca?" Long Tường Vân hoảng sợ, không rõ đại ca tại sao đột nhiên lại tức giận như thế.
“ Thân là nhị bảo chủ của Long Môn bảo , em trai ta , nhưng ngươi lại dễ dàng bị nữ sắc mê hoặc! Bề ngoài có thể làm bộ, ngươi lại dễ tin người như thế ? "
“ Đúng vậy , nhị biểu ca, yêu nữ kia cố ý giả vờ đáng thương thuần khiết đến mê hoặc ngươi, làm cho ngươi cảm thấy thương tiếc, trăm ngàn lần không thể mắc mưu nha."
Lí Thu Sương cũng lên tiếng phụ họa, chỉ nghĩ đến Biểu ca đáng yêu của nàng bị yêu nữ kia tra tấn thành như vậy, liền tức giận không chịu nổi.
“ Dạ, đại ca." Long Tường Vân cúi đầu, tiếp nhận sự quở trách của đại ca , không hề nói cái gì, nhưng trong lòng vẫn còn nghi vấn như cũ ; Hắn luôn tự cảm thấy mình có mắt nhìn người, cho dù nhìn cô nương kia về phương diện nào , đều cảm thấy nàng thật sự không giống như là người của Ngọc Linh Cung yêu nữ mà mọi người từng nói .
Nhưng hắn xưa nay đối với đại ca kính sợ, bởi vậy không dám cãi lại bước đi xuống .
“ Ngươi đã hỏi được gì rồi ? "
“ Ngoài biết nàng ta tên gọi là Thi Dược Nhi ra, không hỏi thêm được gì….. "
Long Khiếu Thiên hừ một tiếng.
“ Ngươi không dám dùng hình tra tấn nàng ta, vì thế làm sao tra ra được gì, "
Long Tường Vân cười khổ, bởi vì bị đại ca đoán trúng, nhưng trong lòng cũng nhịn không được thầm nghĩ, đại ca chính là không tận mắt gặp qua cô nương kia , chờ cho đôi mắt của đại ca đỡ hơn , tự mình nhìn thấy , hắn cũng không tin đại ca có thể hạ thủ được! Nếu người thoát tục tuyệt trần như vậy lại biến thành yêu nữ hại người , vậy trong thiên hạ chắc chắn sẽ không tồn tại người nào là thánh nữ . ( *híc, anh này yếu tim quá.* Thi Dược Nhi trợn mắt : mún ta hạ dược không? * bỏ của chạy lấy người * )
Lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân đầy vội vã, một vị thủ hạ nghiêng ngả lảo đảo xông tới.
“ Đại thiếu gia, nhị thiếu gia, không tốt rồi ! "
Chương này dài quá, làm mãi mà không thấy chương hai hết cả hồn, ngắt ngang vậy.[/size]
Tác giả :
Mạc Nhan