Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục
Quyển 2 - Chương 54: Chuyện rất khoái hoạt rất vui vẻ
Hắn có công danh trong người, cũnglà người đi học nhiều năm. Nếu nói trong sách có Nhan Như Ngọc, hắn học được bản lĩnh theo đuổi của Nhan Như Ngọc, tài nói năng dĩ nhiên khác với bức yêu đực và nam tử nhân loại bình thường mà trong ngày thường bức yêu cái nhìn thấy. Mẫu thân của hai con tiểu bức yêu nơi nào nghe qua rất nhiều lời ngon tiếng ngọt như vậy, huống chi tú tài này còn dăm ba ngày lại mang một ít vật nhỏ tặng cho nàng, nàng lập tức chỉ cảm thấy nam tử nhân loại là người kỳ lạ mà mình chưa từng thấy qua. Cứ như vậy chung sống hơn một tháng, nàng thế nhưng thật sự thích tên Trương tú tài này.
“Tộc trưởng bức yêu tộc trưởng Qua Thẩu đối với mọi người rất nghiêm khắc." Bạch Cảnh nắm tay thành quả đấm nói “Mẫu thân ở chỗ này tìm nam nhân, nhất định phải khai báo với người trong tộc. Hai mươi ngày trước, mẫu thân trở về thừa nhận chuyện này, yêu cầu rời đi ra ngoài, cùng Trương tú tài ở chung một chỗ, nhưng tộc trưởng không chịu!"
Trong đôi mắt nho nhỏ của Bạch Hồng lộ ra tía sáng cừu hận, nức nở nói: “Mẫu thân là người tính tình hiếu thắng, Qua Thẩu không chịu thả nương ta đi, hai người bèn đánh nhau. Yêu lực của hắn cường đại hơn rất nhiều so với tộc nhân bình thường, thời điểm chúng ta chạy tới, mẫu thân. . . . . . mẫu thân đã bị vứt ra bên ngoài Cao trang, nàng bị thương nặng, thấy chúng ta một chút rồi chết!"
Mẫu thân hai con tiểu yêu quái rõ ràng bởi vì nguyên nhân này mà chết đi, thật là ngoài dự tính của nàng, a Phúc quả nhiên không nói sự thật.
Nhưng mẫu thân bọn họ chết đi thì có liên quan gì đến Trương tú tài và cô gái ở huyện Nam?
“Sau khi mẫu thân chết chúng ta tránh né đi chỗ khác."
Bạch Hồng bổ sung: “Thời điểm thành Minh Tiêu bị phá, yêu binh ngoài thành tiến vào nhìn thấy người phủ thành chủ liền giết, mẫu thân nói đó gọi là ‘ trảm thảo trừ căn ’; hiện tại mẫu thân đã chết, tộc trưởng nhất định cũng sẽ không bỏ qua chúng ta."
“Chúng ta ở bên ngoài né mấy ngày, mỗi buổi tối đều không dám ngủ, rất mệt rất mệt, liền nghĩ đến tới ở nhờ nhà Trương tú tài một thời gian ngắn."
Ninh Tiểu Nhàn cười khổ. Hai Tiểu Yêu này nói là ở nhờ, nhưng lúc đó không biết đã hiếp bức người ta như thế nào. Chẳng lẻ Trương tú tài không chịu đồng ý, cho nên mới mệnh tang miệng yêu?
Bạch Cảnh tiếp lời nói: “Mẫu thân thích hắn như vậy, chúng ta nghĩ là van xin hắn, tất nhiên hắn có thể cho chúng ta ở lại. Nhưng hơn mười ngày trước,lúc chúng ta lặn xuống dưới cửa nhà hắn, nghe được trong phòng truyền đến tiếng động. Bạch Hồng mở cửa sổ ra xem, Trương tú tài thế nhưng đang ở trên người một nữ nhân loài người, đang làm chuyện rất khoái hoạt rất vui vẻ!"
Chuyện rất khoái hoạt rất vui vẻ? Ninh Tiểu Nhàn trừng mắt nhìn, qua hai giây mới kịp phản ứng, nhất thời mặt đỏ ửng!
“Các ngươi làm sao hiểu được đó là chuyện rất khoái hoạt rất vui vẻ?" Hai tiểu yêu quái này mới bao nhiêu tuổi chứ, nói chuyện lại rất ra vẻ ông cụ non. Ai nha, lại nói tại sao nàng muốn hỏi cái câu này chứ?
Ai ngờ Bạch Cảnh Bạch Hồng nhìn nhau một cái nói: “Dĩ nhiên biết rồi. Mẫu thân và Trương tú tài cũng thường xuyên ở trong phòng này làm chuyện rất khoái hoạt rất vui vẻ. Chúng ta cách rất xa cũng có thể nghe được có khi mẫu thân kêu rất lớn tiếng, có khi lại là rên rỉ đứt quãng, thật giống như đặc biệt thống khổ. Chúng ta vốn cho là Trương tú tài đánh nàng, đang muốn cho hắn biết một chút lợi hại, nào ngờ mẫu thân nói, đây là chuyện đặc biệt vui vẻ thoải mái, bảo chúng ta không cần lo lắng!"
Biết rõ thính lực con của mình tốt có thể nghe được, yêu tộc giống cái lại còn có thể không chút kiêng kỵ như vậy! Nàng lấy tay che trán, không biết làm sao che dấu bối rối của mình. Phải biết rằng, bây giờ đang ở nơi này nghe chuyện xưa , cũng không chỉ có một mình nàng!
“Nhưng mẫu thân mới mất tích mấy ngày, Trương tú tài không đi tìm nàng, còn lôi kéo những nữ nhân khác làm chuyện này. Mẫu thân đã nói, chuyện này Trương tú tài chỉ có thể làm với một mình nàng. Cho nên, hắn thật có lỗi với mẫu thân của ta!" Bạch Hồng tức giận nắm chặc quả đấm, “Ghê tởm nhất chính là chúng ta nói cho hắn biết muốn ở chỗ này vài ngày, hắn lại không đồng ý, còn uy hiếp muốn đi báo quan!"
Loài người uy hiếp yêu quái? Làm sao nghe cũng giống như ông cụ thắt cổ ngại mạng dài, cho dù là hai con tiểu yêu quái, cũng không thể bị uy hiếp nha.
“Cho nên các ngươi đã giết hắn, lại giết …..nữ nhân kia của hắn?"
Hai con tiểu yêu đồng thời gật đầu: “Ừ, chúng ta cũng đói bụng!"
“. . . . . ." Nàng nên hỏi cái gì mới tốt đây? Đây là ân cừu cẩu huyết của yêu tộc sao? “Được rồi, hiện tại đi vào chính đề. Các ngươi tới tìm ta là muốn làm cái gì?"
Bạch Cảnh Bạch Hồng nghe nói như thế, sắc mặt thoáng cái nghiêm túc lên.
“Trước khi mẫu thân chết, muốn chúng ta không nên báo thù, muốn chúng ta rời đi thật mau."
Bạch Hồng nói tiếp: “Chúng ta chạy, nhưng thù của mẫu thân, nhất định phải báo. Nhưng chúng ta chẳng qua là hai Tiểu bức yêu vô dụng nhất, căn bản đánh không lại Qua Thẩu cùng thủ hạ của hắn."
“Chuyện này tự chúng ta không thể báo thù, cho nên. . . . . ."
Trong nội tâm nàng khẽ động, tiếp lời nói: “Cho nên các ngươi giết hai người, lúc này mới có thể dẫn tu sĩ tới huyện Tứ Bình điều tra, tốt nhất các tu sĩ còn có thể giết Qua Thẩu, báo thù cho các ngươi, có phải hay không?" Phúc bức nhất tộc có thể hoạt động nhiều tháng ở dưới mắt phái Xích Tiêu còn không bị phát hiện, cũng bởi vì bọn chúng chỉ hút máu mà không giết người, sẽ không kinh động đến tu sĩ.
Nhưng bây giờ có án mạng, người chết còn bị hút khô máu toàn thân mà chết, chuyện này nhìn làm sao cũng giống như yêu quái gây ra. Chỉ cần tu sĩ chịu đến điều tra, sự thật bức yêu tộc núp ở Cao trang sẽ bại lộ, mà hai con Tiểu bức yêu có thiên phú bảo vệ, sẽ không tiết lộ yêu khí ra, vô luận là yêu quái hay là tu sĩ, đều sẽ không tìm thấy bọn chúng.
Hai con tiểu yêu này số tuổi không lớn, thật không ngờ lại giỏi về tâm kế, hiểu được chiêu “Mượn đao giết người".
Bạch Hồng lạnh lùng nói: “Ninh tỷ tỷ thật thông minh. Chúng ta đúng là làm như vậy, chẳng qua là cái môn phái trên núi Xích Tiêu kia quá kém, đã chết hai người phàm nhân cũng không phái người tới xem xét. Nếu như các ngươi không đến, chúng ta còn phải lại cắn chết một, hai người để nhắc nhở bọn họ đây." Nó nói xong rồi cong miệng lên, bộ dáng rất bất mãn.
Nghe xong lời này, Ninh Tiểu Nhàn cảm thấy trong lòng một trận lạnh như băng. Dù sao cũng là yêu quái, cho dù dáng ngoài là hài đồng năm, sáu tuổi, cũng rất tự nhiên mà không coi tính mạng của nhân tộc ra gì.
“Quyền chân nhân dẫn người đi Cao trang, nhưng không giết chết được Qua Thẩu. Hắn đã trốn thoát." Bạch Cảnh nói, “Cho nên, chúng ta muốn cầu xin tỷ tỷ, giúp chúng ta giết Qua Thẩu, báo thù cho mẫu thân!"
Cái gì, nàng không nghe lầm chớ?
Nàng đưa tay chỉ chỉ mình, vừa chỉ chỉ vào cặp bé trai sinh đôi đối diện nói: “Các ngươi là nói, muốn cho ta, thay các ngươi báo thù?"
Hai Tiểu Yêu nhất trí gật đầu.
Nàng cười khổ: “Ta chính là người phàm bình thường, rơi vào trên tay các ngươi cũng không làm được gì, lấy cái gì đi giết Qua Thẩu không chỉ cường đại gấp mười lần so với các ngươi?"
Khóe miệng Bạch Hồng Bạch Cảnh đột nhiên hiện lên tia mỉm cười quỷ dị, thấy vậy trong lòng nàng chợt chột dạ. Hai tiểu tử này chẳng lẻ nhận thấy được trên người nàng có bí mật? Không có lẽ!
“Từ lúc tỷ tỷ nhờ vả ta đi tìm Quyền chân nhân, chúng ta đã biết tỷ tỷ không phải là người bình thường. Tỷ có rất nhiều biện pháp, lại quen biết rất nhiều chân nhân. Hơn nữa hiện tại Qua Thẩu trôi qua cũng không thoải mái hơn chúng ta! Chỉ cần tỷ tỷ chịu hỗ trợ, chúng ta nhất định có cơ hội giết chết hắn!"
Rốt cuộc con bức yêu cái rốt kia giáo dục hài tử như thế nào, hai người bọn họ thậm chí ngay cả hai chữ “Giết chết" này cũng biết dùng. Lại nói hiện tại các tu sĩ đều đã rời đi, nàng không có gì để dựa vào, hai tiểu hài tử này có biết hay không đây?
Bạch Cảnh nói: “Sau khi Qua Thẩu bị cắt đứt một cánh tay, vẫn không rời xa khỏi huyện Tứ Bình."
Bạch Hồng nói: “Hắn tránh thoát được điều tra của đám chân nhân, nhưng không tránh khỏi cái mũi của chúng ta. Hắn núp ở rừng hoang ngoài cửa Nam huyện Tứ Bình, hơn nữa!" Hắn tăng thêm giọng điệu, “Lúc chúng ta vừa rời đi, một Đại tỷ tỷ tu sĩ khác đang đánh nhau với hắn!"
“Tộc trưởng bức yêu tộc trưởng Qua Thẩu đối với mọi người rất nghiêm khắc." Bạch Cảnh nắm tay thành quả đấm nói “Mẫu thân ở chỗ này tìm nam nhân, nhất định phải khai báo với người trong tộc. Hai mươi ngày trước, mẫu thân trở về thừa nhận chuyện này, yêu cầu rời đi ra ngoài, cùng Trương tú tài ở chung một chỗ, nhưng tộc trưởng không chịu!"
Trong đôi mắt nho nhỏ của Bạch Hồng lộ ra tía sáng cừu hận, nức nở nói: “Mẫu thân là người tính tình hiếu thắng, Qua Thẩu không chịu thả nương ta đi, hai người bèn đánh nhau. Yêu lực của hắn cường đại hơn rất nhiều so với tộc nhân bình thường, thời điểm chúng ta chạy tới, mẫu thân. . . . . . mẫu thân đã bị vứt ra bên ngoài Cao trang, nàng bị thương nặng, thấy chúng ta một chút rồi chết!"
Mẫu thân hai con tiểu yêu quái rõ ràng bởi vì nguyên nhân này mà chết đi, thật là ngoài dự tính của nàng, a Phúc quả nhiên không nói sự thật.
Nhưng mẫu thân bọn họ chết đi thì có liên quan gì đến Trương tú tài và cô gái ở huyện Nam?
“Sau khi mẫu thân chết chúng ta tránh né đi chỗ khác."
Bạch Hồng bổ sung: “Thời điểm thành Minh Tiêu bị phá, yêu binh ngoài thành tiến vào nhìn thấy người phủ thành chủ liền giết, mẫu thân nói đó gọi là ‘ trảm thảo trừ căn ’; hiện tại mẫu thân đã chết, tộc trưởng nhất định cũng sẽ không bỏ qua chúng ta."
“Chúng ta ở bên ngoài né mấy ngày, mỗi buổi tối đều không dám ngủ, rất mệt rất mệt, liền nghĩ đến tới ở nhờ nhà Trương tú tài một thời gian ngắn."
Ninh Tiểu Nhàn cười khổ. Hai Tiểu Yêu này nói là ở nhờ, nhưng lúc đó không biết đã hiếp bức người ta như thế nào. Chẳng lẻ Trương tú tài không chịu đồng ý, cho nên mới mệnh tang miệng yêu?
Bạch Cảnh tiếp lời nói: “Mẫu thân thích hắn như vậy, chúng ta nghĩ là van xin hắn, tất nhiên hắn có thể cho chúng ta ở lại. Nhưng hơn mười ngày trước,lúc chúng ta lặn xuống dưới cửa nhà hắn, nghe được trong phòng truyền đến tiếng động. Bạch Hồng mở cửa sổ ra xem, Trương tú tài thế nhưng đang ở trên người một nữ nhân loài người, đang làm chuyện rất khoái hoạt rất vui vẻ!"
Chuyện rất khoái hoạt rất vui vẻ? Ninh Tiểu Nhàn trừng mắt nhìn, qua hai giây mới kịp phản ứng, nhất thời mặt đỏ ửng!
“Các ngươi làm sao hiểu được đó là chuyện rất khoái hoạt rất vui vẻ?" Hai tiểu yêu quái này mới bao nhiêu tuổi chứ, nói chuyện lại rất ra vẻ ông cụ non. Ai nha, lại nói tại sao nàng muốn hỏi cái câu này chứ?
Ai ngờ Bạch Cảnh Bạch Hồng nhìn nhau một cái nói: “Dĩ nhiên biết rồi. Mẫu thân và Trương tú tài cũng thường xuyên ở trong phòng này làm chuyện rất khoái hoạt rất vui vẻ. Chúng ta cách rất xa cũng có thể nghe được có khi mẫu thân kêu rất lớn tiếng, có khi lại là rên rỉ đứt quãng, thật giống như đặc biệt thống khổ. Chúng ta vốn cho là Trương tú tài đánh nàng, đang muốn cho hắn biết một chút lợi hại, nào ngờ mẫu thân nói, đây là chuyện đặc biệt vui vẻ thoải mái, bảo chúng ta không cần lo lắng!"
Biết rõ thính lực con của mình tốt có thể nghe được, yêu tộc giống cái lại còn có thể không chút kiêng kỵ như vậy! Nàng lấy tay che trán, không biết làm sao che dấu bối rối của mình. Phải biết rằng, bây giờ đang ở nơi này nghe chuyện xưa , cũng không chỉ có một mình nàng!
“Nhưng mẫu thân mới mất tích mấy ngày, Trương tú tài không đi tìm nàng, còn lôi kéo những nữ nhân khác làm chuyện này. Mẫu thân đã nói, chuyện này Trương tú tài chỉ có thể làm với một mình nàng. Cho nên, hắn thật có lỗi với mẫu thân của ta!" Bạch Hồng tức giận nắm chặc quả đấm, “Ghê tởm nhất chính là chúng ta nói cho hắn biết muốn ở chỗ này vài ngày, hắn lại không đồng ý, còn uy hiếp muốn đi báo quan!"
Loài người uy hiếp yêu quái? Làm sao nghe cũng giống như ông cụ thắt cổ ngại mạng dài, cho dù là hai con tiểu yêu quái, cũng không thể bị uy hiếp nha.
“Cho nên các ngươi đã giết hắn, lại giết …..nữ nhân kia của hắn?"
Hai con tiểu yêu đồng thời gật đầu: “Ừ, chúng ta cũng đói bụng!"
“. . . . . ." Nàng nên hỏi cái gì mới tốt đây? Đây là ân cừu cẩu huyết của yêu tộc sao? “Được rồi, hiện tại đi vào chính đề. Các ngươi tới tìm ta là muốn làm cái gì?"
Bạch Cảnh Bạch Hồng nghe nói như thế, sắc mặt thoáng cái nghiêm túc lên.
“Trước khi mẫu thân chết, muốn chúng ta không nên báo thù, muốn chúng ta rời đi thật mau."
Bạch Hồng nói tiếp: “Chúng ta chạy, nhưng thù của mẫu thân, nhất định phải báo. Nhưng chúng ta chẳng qua là hai Tiểu bức yêu vô dụng nhất, căn bản đánh không lại Qua Thẩu cùng thủ hạ của hắn."
“Chuyện này tự chúng ta không thể báo thù, cho nên. . . . . ."
Trong nội tâm nàng khẽ động, tiếp lời nói: “Cho nên các ngươi giết hai người, lúc này mới có thể dẫn tu sĩ tới huyện Tứ Bình điều tra, tốt nhất các tu sĩ còn có thể giết Qua Thẩu, báo thù cho các ngươi, có phải hay không?" Phúc bức nhất tộc có thể hoạt động nhiều tháng ở dưới mắt phái Xích Tiêu còn không bị phát hiện, cũng bởi vì bọn chúng chỉ hút máu mà không giết người, sẽ không kinh động đến tu sĩ.
Nhưng bây giờ có án mạng, người chết còn bị hút khô máu toàn thân mà chết, chuyện này nhìn làm sao cũng giống như yêu quái gây ra. Chỉ cần tu sĩ chịu đến điều tra, sự thật bức yêu tộc núp ở Cao trang sẽ bại lộ, mà hai con Tiểu bức yêu có thiên phú bảo vệ, sẽ không tiết lộ yêu khí ra, vô luận là yêu quái hay là tu sĩ, đều sẽ không tìm thấy bọn chúng.
Hai con tiểu yêu này số tuổi không lớn, thật không ngờ lại giỏi về tâm kế, hiểu được chiêu “Mượn đao giết người".
Bạch Hồng lạnh lùng nói: “Ninh tỷ tỷ thật thông minh. Chúng ta đúng là làm như vậy, chẳng qua là cái môn phái trên núi Xích Tiêu kia quá kém, đã chết hai người phàm nhân cũng không phái người tới xem xét. Nếu như các ngươi không đến, chúng ta còn phải lại cắn chết một, hai người để nhắc nhở bọn họ đây." Nó nói xong rồi cong miệng lên, bộ dáng rất bất mãn.
Nghe xong lời này, Ninh Tiểu Nhàn cảm thấy trong lòng một trận lạnh như băng. Dù sao cũng là yêu quái, cho dù dáng ngoài là hài đồng năm, sáu tuổi, cũng rất tự nhiên mà không coi tính mạng của nhân tộc ra gì.
“Quyền chân nhân dẫn người đi Cao trang, nhưng không giết chết được Qua Thẩu. Hắn đã trốn thoát." Bạch Cảnh nói, “Cho nên, chúng ta muốn cầu xin tỷ tỷ, giúp chúng ta giết Qua Thẩu, báo thù cho mẫu thân!"
Cái gì, nàng không nghe lầm chớ?
Nàng đưa tay chỉ chỉ mình, vừa chỉ chỉ vào cặp bé trai sinh đôi đối diện nói: “Các ngươi là nói, muốn cho ta, thay các ngươi báo thù?"
Hai Tiểu Yêu nhất trí gật đầu.
Nàng cười khổ: “Ta chính là người phàm bình thường, rơi vào trên tay các ngươi cũng không làm được gì, lấy cái gì đi giết Qua Thẩu không chỉ cường đại gấp mười lần so với các ngươi?"
Khóe miệng Bạch Hồng Bạch Cảnh đột nhiên hiện lên tia mỉm cười quỷ dị, thấy vậy trong lòng nàng chợt chột dạ. Hai tiểu tử này chẳng lẻ nhận thấy được trên người nàng có bí mật? Không có lẽ!
“Từ lúc tỷ tỷ nhờ vả ta đi tìm Quyền chân nhân, chúng ta đã biết tỷ tỷ không phải là người bình thường. Tỷ có rất nhiều biện pháp, lại quen biết rất nhiều chân nhân. Hơn nữa hiện tại Qua Thẩu trôi qua cũng không thoải mái hơn chúng ta! Chỉ cần tỷ tỷ chịu hỗ trợ, chúng ta nhất định có cơ hội giết chết hắn!"
Rốt cuộc con bức yêu cái rốt kia giáo dục hài tử như thế nào, hai người bọn họ thậm chí ngay cả hai chữ “Giết chết" này cũng biết dùng. Lại nói hiện tại các tu sĩ đều đã rời đi, nàng không có gì để dựa vào, hai tiểu hài tử này có biết hay không đây?
Bạch Cảnh nói: “Sau khi Qua Thẩu bị cắt đứt một cánh tay, vẫn không rời xa khỏi huyện Tứ Bình."
Bạch Hồng nói: “Hắn tránh thoát được điều tra của đám chân nhân, nhưng không tránh khỏi cái mũi của chúng ta. Hắn núp ở rừng hoang ngoài cửa Nam huyện Tứ Bình, hơn nữa!" Hắn tăng thêm giọng điệu, “Lúc chúng ta vừa rời đi, một Đại tỷ tỷ tu sĩ khác đang đánh nhau với hắn!"
Tác giả :
Phong Hành Thuỷ Vân Gian