Niệm Tiên Quyết
Chương 21: Xong một người
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trăng lên cao, rọi xuống ánh sáng huyền diệu, ấm áp phủ lên khắp mọi nơi trong trấn Thanh Hà, và cả Bá gia.
Tại khuê phòng của Bá Tiên Tiên, nơi tràn ngập hương thơm ưu nhã làm say mê lòng người.
- Hức… hức…
Từng tiếng nấc nghẹn ngào, nho nhỏ, đầy yếu đuối không ngừng vang lên.
- Chết đi, chết đi. Đồ tồi, đồ đáng ghét!
Cánh tay trắng nõn như ngó sen cầm thật chặt một cây kim, đâm liên tục vào một con rối rơm hình người có dán một tờ giấy ghi ba chữ “Bá Thiên Vũ" trên thân.
- Ta hận ngươi, ta ghét ngươi…
- Hận ngươi, ghét ngươi…
- Ghét ngươi, hu hu hu…
- Ngươi dám ức hiếp ta… hức hức…
- Hức hức…
- A… là mẹ!
Rồi đột nhiên chiếc gương tròn kỳ lạ trên bàn sáng lên, khiến thiếu nữ tuyệt sắc đang có vẻ mặt đượm buồn liền hóa thành vui vẻ.
Nàng vội hô lên với chiếc gương.
- Liên kết!
Ngay lập tức, hình ảnh phản chiếu của chiếc gương xảy biến hóa, nó đã không còn là gương mặt mếu máo đầy nước mắt của thiếu nữ tuyệt sắc nữa, mà thay đổi thành gương mặt của một nữ nhân trông khoảng 22 tuổi, có 9 phần nhan sắc giống hệt thiếu nữ tuyệt sắc, mỹ mạo diễm lệ vạn phần.
Người nữ nhân này đang dùng gương hiền hòa, mỉm cười dịu dàng nhìn thiếu nữ tuyệt sắc thì bất chợt tái sắc, lo lắng hỏi thiếu nữ tuyệt sắc khi thấy gương mặt mướp của nàng.
- Tiên nhi, ai, kẻ nào đã làm con thành ra như vậy?
- Oa… oa oa…
Bá Tiên Tiên khóc lên nức nở, rồi khai ra ngay sự tình ấm ức nàng phải gánh chịu từ tên súc vật Bá Thiên Vũ.
- Mẹ ơi, là do hắn, tên đáng ghét Bá Thiên Vũ đó á!
- Hử, sao lại là tên tiểu tử đó?
Mẹ ruột Tiên Tiên, cũng là nữ nhân bên kia chiếc gương, Ngọc Tiên Hoa lộ vẻ kinh ngạc.
Kỳ lạ, mọi khi con gái nhắc đến tiểu tử Thiên Vũ này thì đều cười toe toét miệng, trông hí hửng vô cùng mà, sao lần này lại khóc rồi?
Ngọc Tiên Hoa đang còn quái lạ, chưa định hình được chuyện gì xảy ra giữa con gái và tiểu tử Thiên Vũ thì giọng ai oán của Tiên Tiên đã tiếp tục truyền sang cực kỳ to, rõ. Khiến nàng nghe xong thì liền muốn bật ngửa, ngất xỉu tại đương trường.
- Hu hu, mẹ ơi, hôm nay hắn ăn hiếp con. Hắn đã ôm con, hắn cắn môi con, hắn liếm mặt con, cổ con, hắn còn dùng tay sờ soạng hết người của con nữa, hu hu. Hắn đáng sợ lắm, con ghét hắn, ghét hắn, cực kỳ ghét hắn luôn, con sẽ không chơi với hắn nữa đâu!
Ừ, Tiên Tiên còn rất trong sáng nên nàng chả biết tả bản thân đã bị cưỡng hôn, bị dê xồm ra làm sao, nàng cứ nói toạt ra những gì nàng nghĩ, nàng hiểu.
- Cái gì, con gái vừa nói gì?!!!
Ngọc Tiên Hoa còn đang chóng mặt, đờ người với những gì nghe được thì lang quân của nàng, cha ruột của Tiên Tiên, Long Đình Phong đã điên người chạy đến, đưa cái bản mặt dữ tợn của một nam tử dũng mãnh 27, 28 tuổi vào gương, quát lên to lớn.
- Thằng nhãi ranh đó dám làm thế với con ư?
- Ưm, đúng rồi đó cha. Con nhớ hắn còn mút lưỡi con nữa, tởm lắm, tởm hết sức luôn!
- Khốn nạn, súc sinh, không bằng cầm thú, ta thề ta sẽ thẻo dái nó khi ta đến đó!
Long Đình Phong gào thét, mặt mày tuấn tú trở nên đỏ hỏm hệt như đít khỉ.
Đúng lúc này, Ngọc Tiên Hoa cũng hoảng người nói với lang quân.
- Chuyện của chúng ta cũng đã giải quyết xong rồi. Chàng mau đến Nam Vực đón Tiên nhi về, nhanh chóng đón nó về! Nếu để lâu hơn nữa, thiếp sợ tên tiểu tử Thiên Vũ sẽ “ăn thịt" nó mất!
- Ta biết rồi, ta đi ngay bây giờ. Ta sẽ đến thẻo dái thằng chó con đó, chắc chắn thẻo dái nó!
Dứt khoát một lời hùng hổ, Long Đình Phong lập tức rời đi, tiến thẳng một mạch đến Nam Vực, đại lục Ngũ Long, Nam Thiên quốc.
Đấy, chết con mợ mày rồi nhá con chó Bá Thiên Vũ! Chuẩn bị tinh thần bị cắt mất chim đi nhé ku!
Ngọc Tiên Hoa vội nhin vào gương, căn dặn Tiên Tiên.
- Tiên nhi, từ giờ cho đến khi cha con đến Bá gia, chắc khoảng hơn 1 tháng nữa. Con phải tuyệt đối né tránh tên Thiên Vũ kia, đừng bao giờ để hắn lại gần. Chuyện này còn cũng đi nói với cha, mẹ nuôi của con đi. Ta tin họ sẽ bênh vực con, bảo vệ con trước tên súc sinh đó.
- Ân, ngày mai con sẽ mách cha mẹ nuôi, để họ đánh què chân hắn.
- Ừm. Giờ cũng khuya rồi, con ngủ đi, ta còn phải giải quyết sự vụ giúp cha con nữa. Lúc nào rãnh, ta lại liên lạc với con sau.
- Dạ.
- Con gái ngủ ngon.
- Mẹ cũng ngủ ngon.
Tiên Tiên vâng lời. Chiếc gương sau đó liền trở lại bình thường, phản chiếu gương mặt mít ướt của nàng.
- Hừ hừ, ngươi sắp không xong rồi đấy, tên Thiên Vũ đáng ghét!
Mắng lên một câu cho hả giận, Tiên Tiên liền thu dọn đồ nghề hình nhân “Bá Thiên Vũ" vừa bị nàng đâm chọc hàng trăm lỗ.
- Phù…
Nàng thổi nến, thân thể nhẹ nhàng nằm xuống giường êm, đầu óc thì cố gắng gạt bỏ hết mọi hình ảnh xấu xa, kinh tởm của tên súc vật Bá Thiên Vũ để có thể làm một giấc ngon lành, chuẩn bị tốt cho cuộc hội ngộ thiên tài ngày mai tại Bách Hương Lâu.
- Ò ó o… oooo!
Chớp mắt một thoáng thì trời đã sáng, ánh nắng mặt trời đã ló dạng qua hàng cây được một khoảng thời gian.
Kạt!
Tiên Tiên dùng xong bữa sáng, chỉnh quần áo cho gọn gàng. Nàng vừa mở cửa phòng ra để đến Bách Hương Lâu thì…
- Tiên Tiên…
Con chó Bá Thiên Vũ không biết từ lúc nào đã nằm phục sẵn ở ngoài cửa, cửa vừa mở thì hắn đã phóng người lên, ôm Tiên Tiên vào lòng rồi đóng cửa phòng lại.
- Ưm… ưm!
Một lần nữa, không thể kháng cự, Bá Tiên Tiên lại bị Bá Thiên Vũ cưỡng hôn, một nụ vô cùng mãnh liệt.
Mãi cho đến nột phút sau, Bá Thiên Vũ mới thả nàng ra. Hắn nhìn gương mặt oái ăm, tràn ngập nước mắt của nàng, thì thào.
- Ta nhớ muội, Tiên Tiên.
- Ưm...!
Rồi cũng không đợi Tiên Tiên kịp làm gì khác, hắn tiếp tục cuối xuống hôn nàng, ôm nàng không rời.
Thế nhưng mà lần này cũng có chút khác biệt, bởi lẽ động tác của hắn đã trở nên nhẹ nhàng hơn, không gây cản trở quá nhiều cho cử động của Tiên Tiên nữa, giúp nàng có thể cựa quậy lung tung trong vòng tay hắn.
Bịch bịch bịch…
Những tiếng đánh tay của Tiên Tiên vào người hắn.
Ư… ư…
Những tiếng xô đẩy của nàng vào ngực hắn.
…!
Tất cả đều vô dụng.
Nàng chỉ có thể ở suốt trong vòng tay hắn, cảm nhận môi hắn, lưỡi hắn giở trò trong miệng nàng, và dần dần bị hắn xâm chiếm.
Năm phút sau, hai đôi môi mệt mỏi tách ra cùng những sợi nước dãi nhớt nhát còn vươn vấn như muốn níu kéo hai đôi môi ở lại, quấn quýt nhau mãi không rời.
Bá Thiên Vũ ôm thân thể đang run lên từng hồi vì ấm ức, bất lực của Tiên Tiên. Hắn tà ma, không quan tâm cảm xúc của nàng, nói.
- Đi, ta sẽ cùng muội đến Bách Hương Lâu.
- Hư hức hư…
Tiên Tiên lúc này nào còn tâm trạng gì đối với chuyện Bách Hương Lâu, Bách Hương Lấu. Nàng hiện giờ chỉ biết khóc, gục trên vai hắn khóc, khóc một cách đáng thương và khóc một cách yếu đuối, bất lực.
Con chó Bá Thiên Vũ đã quá mức khốn nạn.
- Nín đi nào, ta sẽ chịu mọi trách nhiệm với muội. Muội đừng khóc nữa.
Mẹ, muốn đá vào cái mặt lờ của thằng chó này quá.
- Hức… hức… ngươi… ngươi vì sao làm thế với ta?
Bá Tiên Tiên bất giác hỏi hắn trong nước mắt.
Bá Thiên Vũ lập tức trả lời ngay.
- Đó là vì ta yêu muội, muốn muội là nữ nhân của ta, chỉ mãi thuộc về một mình Bá Thiên Vũ ta!
- Yêu ta?
Tiên Tiên hoàn toàn ngơ ngác với một từ này.
Bá Thiên Vũ hiểu được điều đó thì liền cong lên một nụ cười gian mạnh, tà đạo. Hắn gật đầu.
- Phải, là yêu muội, cực kỳ yêu thích muội.
- Yêu là gì?
Tiên Tiên chợt hỏi.
Bá Thiên Vũ lập tức trả lời ngay.
- Yêu chính là muốn được bên cạnh, bảo vệ muội suốt cuộc đời này dù cho ta có thể sẽ phải chết. Tiên Tiên, ta chính là yêu muội, cực kỳ yêu muội nên mới làm như vậy. Xin muội đừng rời bỏ ta, xa lánh ta, không muốn ta bên cạnh, hay ghét ta.
- Nhưng… nhưng ngươi làm ta đau, ngươi ức hiếp ta!
Tiên Tiên ấm ức kêu lên.
Bá Thiên Vũ hiện ra khuôn mặt gian như chó ở sau lưng nàng, miệng ngọt ngào vỗ về.
- Ta xin lỗi muội, ta…
- …
- …
Rồi, lượt bỏ 7 tỷ từ tình cảm sướt mướt, đầy ướt át cho nhanh, gọn, lẹ.
Tóm lại.
Bá Tiên Tiên vì quá đơn thuần, trong sáng, chưa biết cái gì là yêu, là thích, là tình cảm nam nữ đôi lứa nên rất nhanh đã bị con chó Bá Thiên Vũ lừa tình. Vậy là từ đây về sau, cuộc đời của nàng đã hoàn toàn nằm trong tay hắn, bị hắn điều khống đến suốt đời.
Quả nhiên không hổ danh là người có ăn, có học, lại có tư duy thông minh Bá Thiên Vũ. Giải quyết một nữ nhân chỉ trong vòng hai ngày cùng với hai hành động cưỡng hôn đầy ướt át. Đây xin phục sát đất!
Phục cái quần!
Nói làm như là dễ lắm vậy.
Để bố nói cho mà biết. Nếu không phải bố đã phục vụ tận tình cho nàng từ lúc nàng mới đến đây cho đến giờ, chiếm được chút cảm tình và ưu ái đặc biệt trong trái tim nàng thì muốn cua được nàng không phải dễ vậy đâu. Đừng có mà mơ mộng hão huyền.
Hừ! Bố mày cua gái là đều đã có tính toán hết cả rồi. Nó là cả một nghệ thuật đấy chứ chả phải đùa đâu!
Á ĐÙ!
Trăng lên cao, rọi xuống ánh sáng huyền diệu, ấm áp phủ lên khắp mọi nơi trong trấn Thanh Hà, và cả Bá gia.
Tại khuê phòng của Bá Tiên Tiên, nơi tràn ngập hương thơm ưu nhã làm say mê lòng người.
- Hức… hức…
Từng tiếng nấc nghẹn ngào, nho nhỏ, đầy yếu đuối không ngừng vang lên.
- Chết đi, chết đi. Đồ tồi, đồ đáng ghét!
Cánh tay trắng nõn như ngó sen cầm thật chặt một cây kim, đâm liên tục vào một con rối rơm hình người có dán một tờ giấy ghi ba chữ “Bá Thiên Vũ" trên thân.
- Ta hận ngươi, ta ghét ngươi…
- Hận ngươi, ghét ngươi…
- Ghét ngươi, hu hu hu…
- Ngươi dám ức hiếp ta… hức hức…
- Hức hức…
- A… là mẹ!
Rồi đột nhiên chiếc gương tròn kỳ lạ trên bàn sáng lên, khiến thiếu nữ tuyệt sắc đang có vẻ mặt đượm buồn liền hóa thành vui vẻ.
Nàng vội hô lên với chiếc gương.
- Liên kết!
Ngay lập tức, hình ảnh phản chiếu của chiếc gương xảy biến hóa, nó đã không còn là gương mặt mếu máo đầy nước mắt của thiếu nữ tuyệt sắc nữa, mà thay đổi thành gương mặt của một nữ nhân trông khoảng 22 tuổi, có 9 phần nhan sắc giống hệt thiếu nữ tuyệt sắc, mỹ mạo diễm lệ vạn phần.
Người nữ nhân này đang dùng gương hiền hòa, mỉm cười dịu dàng nhìn thiếu nữ tuyệt sắc thì bất chợt tái sắc, lo lắng hỏi thiếu nữ tuyệt sắc khi thấy gương mặt mướp của nàng.
- Tiên nhi, ai, kẻ nào đã làm con thành ra như vậy?
- Oa… oa oa…
Bá Tiên Tiên khóc lên nức nở, rồi khai ra ngay sự tình ấm ức nàng phải gánh chịu từ tên súc vật Bá Thiên Vũ.
- Mẹ ơi, là do hắn, tên đáng ghét Bá Thiên Vũ đó á!
- Hử, sao lại là tên tiểu tử đó?
Mẹ ruột Tiên Tiên, cũng là nữ nhân bên kia chiếc gương, Ngọc Tiên Hoa lộ vẻ kinh ngạc.
Kỳ lạ, mọi khi con gái nhắc đến tiểu tử Thiên Vũ này thì đều cười toe toét miệng, trông hí hửng vô cùng mà, sao lần này lại khóc rồi?
Ngọc Tiên Hoa đang còn quái lạ, chưa định hình được chuyện gì xảy ra giữa con gái và tiểu tử Thiên Vũ thì giọng ai oán của Tiên Tiên đã tiếp tục truyền sang cực kỳ to, rõ. Khiến nàng nghe xong thì liền muốn bật ngửa, ngất xỉu tại đương trường.
- Hu hu, mẹ ơi, hôm nay hắn ăn hiếp con. Hắn đã ôm con, hắn cắn môi con, hắn liếm mặt con, cổ con, hắn còn dùng tay sờ soạng hết người của con nữa, hu hu. Hắn đáng sợ lắm, con ghét hắn, ghét hắn, cực kỳ ghét hắn luôn, con sẽ không chơi với hắn nữa đâu!
Ừ, Tiên Tiên còn rất trong sáng nên nàng chả biết tả bản thân đã bị cưỡng hôn, bị dê xồm ra làm sao, nàng cứ nói toạt ra những gì nàng nghĩ, nàng hiểu.
- Cái gì, con gái vừa nói gì?!!!
Ngọc Tiên Hoa còn đang chóng mặt, đờ người với những gì nghe được thì lang quân của nàng, cha ruột của Tiên Tiên, Long Đình Phong đã điên người chạy đến, đưa cái bản mặt dữ tợn của một nam tử dũng mãnh 27, 28 tuổi vào gương, quát lên to lớn.
- Thằng nhãi ranh đó dám làm thế với con ư?
- Ưm, đúng rồi đó cha. Con nhớ hắn còn mút lưỡi con nữa, tởm lắm, tởm hết sức luôn!
- Khốn nạn, súc sinh, không bằng cầm thú, ta thề ta sẽ thẻo dái nó khi ta đến đó!
Long Đình Phong gào thét, mặt mày tuấn tú trở nên đỏ hỏm hệt như đít khỉ.
Đúng lúc này, Ngọc Tiên Hoa cũng hoảng người nói với lang quân.
- Chuyện của chúng ta cũng đã giải quyết xong rồi. Chàng mau đến Nam Vực đón Tiên nhi về, nhanh chóng đón nó về! Nếu để lâu hơn nữa, thiếp sợ tên tiểu tử Thiên Vũ sẽ “ăn thịt" nó mất!
- Ta biết rồi, ta đi ngay bây giờ. Ta sẽ đến thẻo dái thằng chó con đó, chắc chắn thẻo dái nó!
Dứt khoát một lời hùng hổ, Long Đình Phong lập tức rời đi, tiến thẳng một mạch đến Nam Vực, đại lục Ngũ Long, Nam Thiên quốc.
Đấy, chết con mợ mày rồi nhá con chó Bá Thiên Vũ! Chuẩn bị tinh thần bị cắt mất chim đi nhé ku!
Ngọc Tiên Hoa vội nhin vào gương, căn dặn Tiên Tiên.
- Tiên nhi, từ giờ cho đến khi cha con đến Bá gia, chắc khoảng hơn 1 tháng nữa. Con phải tuyệt đối né tránh tên Thiên Vũ kia, đừng bao giờ để hắn lại gần. Chuyện này còn cũng đi nói với cha, mẹ nuôi của con đi. Ta tin họ sẽ bênh vực con, bảo vệ con trước tên súc sinh đó.
- Ân, ngày mai con sẽ mách cha mẹ nuôi, để họ đánh què chân hắn.
- Ừm. Giờ cũng khuya rồi, con ngủ đi, ta còn phải giải quyết sự vụ giúp cha con nữa. Lúc nào rãnh, ta lại liên lạc với con sau.
- Dạ.
- Con gái ngủ ngon.
- Mẹ cũng ngủ ngon.
Tiên Tiên vâng lời. Chiếc gương sau đó liền trở lại bình thường, phản chiếu gương mặt mít ướt của nàng.
- Hừ hừ, ngươi sắp không xong rồi đấy, tên Thiên Vũ đáng ghét!
Mắng lên một câu cho hả giận, Tiên Tiên liền thu dọn đồ nghề hình nhân “Bá Thiên Vũ" vừa bị nàng đâm chọc hàng trăm lỗ.
- Phù…
Nàng thổi nến, thân thể nhẹ nhàng nằm xuống giường êm, đầu óc thì cố gắng gạt bỏ hết mọi hình ảnh xấu xa, kinh tởm của tên súc vật Bá Thiên Vũ để có thể làm một giấc ngon lành, chuẩn bị tốt cho cuộc hội ngộ thiên tài ngày mai tại Bách Hương Lâu.
- Ò ó o… oooo!
Chớp mắt một thoáng thì trời đã sáng, ánh nắng mặt trời đã ló dạng qua hàng cây được một khoảng thời gian.
Kạt!
Tiên Tiên dùng xong bữa sáng, chỉnh quần áo cho gọn gàng. Nàng vừa mở cửa phòng ra để đến Bách Hương Lâu thì…
- Tiên Tiên…
Con chó Bá Thiên Vũ không biết từ lúc nào đã nằm phục sẵn ở ngoài cửa, cửa vừa mở thì hắn đã phóng người lên, ôm Tiên Tiên vào lòng rồi đóng cửa phòng lại.
- Ưm… ưm!
Một lần nữa, không thể kháng cự, Bá Tiên Tiên lại bị Bá Thiên Vũ cưỡng hôn, một nụ vô cùng mãnh liệt.
Mãi cho đến nột phút sau, Bá Thiên Vũ mới thả nàng ra. Hắn nhìn gương mặt oái ăm, tràn ngập nước mắt của nàng, thì thào.
- Ta nhớ muội, Tiên Tiên.
- Ưm...!
Rồi cũng không đợi Tiên Tiên kịp làm gì khác, hắn tiếp tục cuối xuống hôn nàng, ôm nàng không rời.
Thế nhưng mà lần này cũng có chút khác biệt, bởi lẽ động tác của hắn đã trở nên nhẹ nhàng hơn, không gây cản trở quá nhiều cho cử động của Tiên Tiên nữa, giúp nàng có thể cựa quậy lung tung trong vòng tay hắn.
Bịch bịch bịch…
Những tiếng đánh tay của Tiên Tiên vào người hắn.
Ư… ư…
Những tiếng xô đẩy của nàng vào ngực hắn.
…!
Tất cả đều vô dụng.
Nàng chỉ có thể ở suốt trong vòng tay hắn, cảm nhận môi hắn, lưỡi hắn giở trò trong miệng nàng, và dần dần bị hắn xâm chiếm.
Năm phút sau, hai đôi môi mệt mỏi tách ra cùng những sợi nước dãi nhớt nhát còn vươn vấn như muốn níu kéo hai đôi môi ở lại, quấn quýt nhau mãi không rời.
Bá Thiên Vũ ôm thân thể đang run lên từng hồi vì ấm ức, bất lực của Tiên Tiên. Hắn tà ma, không quan tâm cảm xúc của nàng, nói.
- Đi, ta sẽ cùng muội đến Bách Hương Lâu.
- Hư hức hư…
Tiên Tiên lúc này nào còn tâm trạng gì đối với chuyện Bách Hương Lâu, Bách Hương Lấu. Nàng hiện giờ chỉ biết khóc, gục trên vai hắn khóc, khóc một cách đáng thương và khóc một cách yếu đuối, bất lực.
Con chó Bá Thiên Vũ đã quá mức khốn nạn.
- Nín đi nào, ta sẽ chịu mọi trách nhiệm với muội. Muội đừng khóc nữa.
Mẹ, muốn đá vào cái mặt lờ của thằng chó này quá.
- Hức… hức… ngươi… ngươi vì sao làm thế với ta?
Bá Tiên Tiên bất giác hỏi hắn trong nước mắt.
Bá Thiên Vũ lập tức trả lời ngay.
- Đó là vì ta yêu muội, muốn muội là nữ nhân của ta, chỉ mãi thuộc về một mình Bá Thiên Vũ ta!
- Yêu ta?
Tiên Tiên hoàn toàn ngơ ngác với một từ này.
Bá Thiên Vũ hiểu được điều đó thì liền cong lên một nụ cười gian mạnh, tà đạo. Hắn gật đầu.
- Phải, là yêu muội, cực kỳ yêu thích muội.
- Yêu là gì?
Tiên Tiên chợt hỏi.
Bá Thiên Vũ lập tức trả lời ngay.
- Yêu chính là muốn được bên cạnh, bảo vệ muội suốt cuộc đời này dù cho ta có thể sẽ phải chết. Tiên Tiên, ta chính là yêu muội, cực kỳ yêu muội nên mới làm như vậy. Xin muội đừng rời bỏ ta, xa lánh ta, không muốn ta bên cạnh, hay ghét ta.
- Nhưng… nhưng ngươi làm ta đau, ngươi ức hiếp ta!
Tiên Tiên ấm ức kêu lên.
Bá Thiên Vũ hiện ra khuôn mặt gian như chó ở sau lưng nàng, miệng ngọt ngào vỗ về.
- Ta xin lỗi muội, ta…
- …
- …
Rồi, lượt bỏ 7 tỷ từ tình cảm sướt mướt, đầy ướt át cho nhanh, gọn, lẹ.
Tóm lại.
Bá Tiên Tiên vì quá đơn thuần, trong sáng, chưa biết cái gì là yêu, là thích, là tình cảm nam nữ đôi lứa nên rất nhanh đã bị con chó Bá Thiên Vũ lừa tình. Vậy là từ đây về sau, cuộc đời của nàng đã hoàn toàn nằm trong tay hắn, bị hắn điều khống đến suốt đời.
Quả nhiên không hổ danh là người có ăn, có học, lại có tư duy thông minh Bá Thiên Vũ. Giải quyết một nữ nhân chỉ trong vòng hai ngày cùng với hai hành động cưỡng hôn đầy ướt át. Đây xin phục sát đất!
Phục cái quần!
Nói làm như là dễ lắm vậy.
Để bố nói cho mà biết. Nếu không phải bố đã phục vụ tận tình cho nàng từ lúc nàng mới đến đây cho đến giờ, chiếm được chút cảm tình và ưu ái đặc biệt trong trái tim nàng thì muốn cua được nàng không phải dễ vậy đâu. Đừng có mà mơ mộng hão huyền.
Hừ! Bố mày cua gái là đều đã có tính toán hết cả rồi. Nó là cả một nghệ thuật đấy chứ chả phải đùa đâu!
Á ĐÙ!
Tác giả :
Thông Vạn Vật