Niềm Hạnh Phúc
Chương 6
Bắc Thiên Chiến, đây chẳng phải nam phụ trong truyền thuyết, hào quang phủ đầy còn được nhiều 'hiệu ứng' hơn cả nam chính sao. Hắn tuy là nam phụ nhưng lại là một kẻ tự lập từ nhỏ đi lên từ đôi bàn tay trắng, nếm hết mùi vị cay đắng của thế gian này giống như cô của qua khứ thậm chí còn vượt xa cô. Không hiểu sao, khi nhìn thấy hắn Hàn Ngân Hy rất có thiện cảm, chắc có lẽ do cùng hoàn cảnh với lại Bắc Thiên Chiến này cũng không si mê Mai Ngữ Linh nên cô cũng yên tâm. Nếu hỏi cô thích ai trong cuốn tiểu thuyết đó thì cô sẽ không ngần ngại mà trả lời là Bắc Thiên Chiến vì anh ta là kẻ sáng suốt có con mắt nhìn đời rất tinh tế nên không bị vẻ yếu đuối giả tạo của Mai Ngữ Linh đánh lừa, ngược lại còn có chút chán ghét cô ta. Con người này rất đáng làm bạn đánh mất thì uổng.
“Tôi là Hàn Ngân Hy rất vui được gặp anh, Bắc chủ tịch"
Anh bắt tay làm quen với cô như một đối tác làm ăn. Hàn Ngân Hy, đây chẳng phải vị tiểu thư trong 'truyền thuyết' sao. Nhưng anh không thấy cô có bộ dáng điêu ngoa, chanh chua chút nào ngược lại thì trong có vẽ rất lãnh đạm rất giống anh, người đã từng thấu hiểu hết mọi bộ mặt của xã hội, cô gái này không đơn giản vì cô ấy có thể sống trong lớp vỏ bọc nhiều năm trước những kẻ đầy thâm hiểm như vậy mà không bị phát hiện. Quả là gặp người thật khác hẵn với lời đồn đại, miệng lưỡi của thế gian đáng sợ thật nếu không gặp cô ở đây chắt anh cũng sẽ tin luôn cả lời đồn đó rồi.
“Cô có vẻ rất thích hoa lưu ly?" Anh hỏi cô với giọng nói đầy nam tính như sói đang dẫn dụ con mồi còn Hàn Ngân Hy thì vẫn ngây thơ chưa phát hiện ra mình sắp bị sập bẫy mà vẫn lạnh nhạt đáp trả anh.
“Lúc trước thì không hẵn nhưng bây giờ thì có, anh có biết ý nghĩa của hoa lưu ly không?" Anh suy nghĩ một chút rồi cười nhạt mà lắc đầu
“'Xin đừng quên tôi'. Ngoài ra, nó còn có ý nghĩa khác là 'Dù đi đến bất cứ nơi đâu thì em vẫn yêu anh'“. Nói đến đây cô lại rơi vào cái hồi mức khi nãy, cô không khóc lóc nhưng sóng mũi đã cay cay khoé mắt đã hoe đỏ, vội quay đầu che đi
“Thâu thất lễ, gặp lại anh sau" Nói xong cô lấy cộng dây chuyền rồi xoay người đi.
Nhìn bóng dáng cô mờ dần rồi biến mất như chưa từng tồn tại. Thú vị, Bắc Thiên Chiến nở nụ cười đầy thích thú “Vật nhỏ, em đã khiến tôi thấy hứng thú rồi bỏ đi sao? Đâu có dễ như vậy" Nhưng nghĩ đến câu nói lúc nãy của cô khiến anh khó chịu 'Xem ra cô nàng này vẫn còn rất yêu Đường Đằng Minh' Anh có cái gì không bằng hắn chứ. Xem ra sao này muốn rước cô về nhà khó khăn lắm đây **mỗ nam đang suy tính cho tương lai* tg vâng quá khó nữa là đằng khác**.
Bên góc của cửa hàng, một đạo ánh mắt xa xâm cũng đang nhìn chằm vào bóng dáng của Hàn Ngân Hy, phải hắn là Bạch Dật Trạch. Hôm nay vốn là ngày nghĩ của anh nhưng do Mai Ngữ Linh lại rủ anh đi mua sắm, ban dầu anh cứ tưởng là cả hai nên mới đồng ý ai dè lại xuất hiện thêm Vệ Thành Vũ. Hai người đó cứ đi sát sát vào nhau, khiến anh như kẻ thứ ba phá đám nên anh định đi nơi khác giải khuây còn họ thì mãi tập trung vào 'chuyên môn' nên đã không đếm xỉa gì đến anh 'Ruốt cuộc mình đến đây làm gì'. Lúc đang định bỏ về thì từ xa anh nhìn thấy Hàn Ngân Hy đang đi đến nên mới quyết định đi theo cô. Không ngờ lại nghe được những lời nói bi thương kia của cô, thì biết cô vẫn chưa hết tâm với tên Đường Đằng Minh đó. Nghĩ đến đây anh lại càng bực tức, tên đó có cái gì mà mọi người con gái anh để ý điều yêu hắn chứ “Tôi nhất định sẽ xóa hết mọi bóng dáng của Đường Đằng Minh trong tim của em“. Nghĩ vậy, Bạch Dật Trạch đang âm thằm suy tính làm thế nào để khử tên Đường Đằng Minh này......Còn Hàn Ngân Hy, sau khi bỏ đi thì không biết mình đã vô tình tạo hiệu ứng ' Eliminate Minh'. Ở trong một tòa nhà sang trọng giữa thành phố S, Đường Đằng Minh đang ngồi trước màn hình máy tính cùng mớ giấy tờ hai bên, liên tục hức xì, xem ra kẻ nói xấu hắn rất nhiều nhưng hắn lại không hề biết mình đã bị hai mỗ sói toan tính. Hôm nay sẽ một ngày thoải mái mua sắm nếu cô không chạm mắt hai kẻ. Người nữ thì mặc bộ váy màu hồng phấn, mái tóc đen nhánh làm nền cho gương mặt đầy ủy khuất của mình. Còn người nam gương mặt nghiêm nghị, chân mày đậm ấn tượng khiến đôi mắt màu xám bạc to tròn của hắn ta trở nên ma mị sâu không thấy đáy, cuốn hút vô cùng nam tính mà còn rất 'chuẩn men' thêm mái tóc màu đỏ rượu dài qua vai tùy tiện cột lại, đúng là một sự kết hợp hoàn hảo, hắn ta cao hơn Mai Ngữ Linh cả một cái đầu, diện áo sơ mi tay ngắn xanh đậm kết hợp cùng quần đen, đội chiếc nón đen tròn trong hắn không khác gì là một lãng tử cho mấy.
“Tiểu Hy em sao lại đến đây, em đừng giận dì Nhu nữa, dì chỉ lo cho thôi mà" Giọng nói mền yếu đó phái ra từ người chị 'cao cả' đó của cô.
“Tôi không được quyên đến đây sao? Chuyện của tôi cần gì cô xía vào, chuyện của mình lo chưa xong mà lo chuyện thiên hạ, cô không có việc gì làm à “
“ Chị chỉ muốn tốt cho em thôi hức..hức.dì ấy...hức..nặng..hức...lời..
với..hức..em...hức..không.hức..đúng.
Huhu"
(Chị chỉ muốn tốt cho em thôi, dì ấy nặng lời với em là không đúng)
Kết thúc từng lời nói míu máo của mình thì Mai Ngữ Linh không ngần ngại quay người vào lòng nam nhân kế bên mình vừa ôm vừa khóc. Còn hắn thì đứng vỗ vành ả song nhìn cô với ánh mắt đầy sát khí.
“Hàn Ngân Hy, tiểu Linh chỉ muốn tốt cho cô thôi, tại sao cô lai quát em ấy như thế? Không biết lúc trước đầu tôi bị gì nên mới làm bạn với loại người như cô" Vệ Thành Vũ đầy khinh miệt nhìn cô.
“Vệ thiếu, không biết con mắt nào của anh nhìn thấy tôi quát cô đây? Anh nghĩ mình là ai mà xen vào chuyện của tôi" Cô đáp trả lại anh với cái nhìn đầy khiêu khích.
Vệ Thành Vũ nhíu mày quan sát cô gái trước mặt không gọi anh là Vũ caca như mọi lần mà gọi là Vệ thiếu, gương mặt trong trẻo lạnh lùng không son phấn, không loè loẹt, không đanh đá mà ngược lại rất điềm tĩnh giữ tư thế địch bất động ta bất động, địch động ta giết, anh liền mở miệng khó tin nhìn cô.
“Cô thay đổi?"
“Ố! Vệ thiếu cũng biết nói đùa tôi và anh quen nhau bao nhiêu năm rồi chẳng lẽ anh không hiểu con người tôi. Tôi chỉ là quay lại với tôi của trước đây mà thôi, một cô gái xa lạ với anh, một cô gái từng đùa giỡn vui chơi hết mình với anh, xem anh như một người anh người bạn mà đối đãi luôn thật lòng không toan tính một điều gì cả, lúc đó chúng ta đã từng làm bạn rất tốt. Nhưng bây giờ thì sao? Tình bạn của chúng ta vỡ nát rồi, anh có hiểu cảm giác của tôi lúc đó không? Bị hai người mình cho là tri kỉ phản bội mình cách tàn nhẫn như vậy. Cho nên tôi – Hàn Ngân Hy này không hề thay đổi mà là chính anh – Vệ Thành Vũ cùng Đường Đằng Minh mới là những kẻ đổi thay, phản bội tình bạn gần hai năm của chúng ta chỉ vì một cô gái. Tôi trở nên như vậy đều tại các người ép tôi mà thôi. Còn cô Mai Ngữ Linh, tôi không biết cô thì như thế nào chứ tôi thì chán vỡ kịch 'tiểu bạch thỏ' của cô lắm rồi, lúc nào tôi cũng làm 'hồ ly' xấu xa bị mọi người xỉ vả cho nên tôi sẽ không diễn cùng cô nữa" Hàn Ngân Hy nâng cằm Mai Ngữ Linh lên thì thầm đủ để kể kế bên nghe được.
“Nếu cô vẫn muốn diễn thì tôi sẽ xem gương mặt cô dầy đến mức nào có thể chịu được những cú tát của cô"
Cô bung ra hết nhưng lời của Hàn Ngân Hy giấu trong nhật ký rồi quay người bỏ đi quơ tay xem như chào tạm biệt. Còn hai người kia, một người thì mặt từ trắng chuyển qua xanh rồi quay lại như ban đầu, còn hiện lên vài tia độc ác, đôi bàn tay vô thức dùng sức bóp chặc bắp tay người bên cạnh. Người kia, vẫn còn thẫn thờ trước câu nói của cô ' Liệu hắn đã sai hay là cô phủ nhận sự thật rồi chuyền cho hắn' Nhưng suy nghĩ ấy đã bị đôi tay búp măng của người trong lòng dùng lực như muốn bóp nát hắn mà bừng tỉnh nhìn xuống thì mọi biểu cảm của cô ả thu hết vào mắt anh. Khiến Vệ Thành Vũ tin lời của Hàn Ngân Hy hơn nữa, xem ra phải điều tra lại tất cả mới được nghĩ xong anh quay người đi bỏ lại Mai Ngữ Linh với gương mặt vặn vẹo không thể xấu hơn nữa được nữa, móng tay cắm sâu vào da thịt sắp rỉ máu ' Hàn Ngân Hy mày phải chết'.
Sau 'cuộc chiến' Hàn Ngân Hy cũng về đến nhà, nhưng cô thấy hơi lạ tại sao Mai Ngữ Linh lại không cáo trạng thái cô chẳng lẽ có âm mưu gì? Xem ra cô phải cẩn thân hình mới được... Hàn Ngân Hy tiếp tục nghiêng cứu đóng thông tin thị trường để đầu tư....đêm còn rất dài nếu cô không mau cố gắng gầy dựng thế lực thì cô sẽ sống trong cảnh được ở hiện tại và qua khứ còn tương lai thì mù mịt....
_________(๑・v・๑)__________
Vệ Thành Vũ: thiếu gia của Vệ thị, 'ngốc' vô đối là bản hiệu của hắn còn bộ mặt kia thì phúc hắc âm hiểm, nghi ngoặt. Là người của hoàng gia nước C, ông hoàng của Bạch đạo vì thế xem cẩn thận, đề phòng người xung quanh là bản năng
“Tôi là Hàn Ngân Hy rất vui được gặp anh, Bắc chủ tịch"
Anh bắt tay làm quen với cô như một đối tác làm ăn. Hàn Ngân Hy, đây chẳng phải vị tiểu thư trong 'truyền thuyết' sao. Nhưng anh không thấy cô có bộ dáng điêu ngoa, chanh chua chút nào ngược lại thì trong có vẽ rất lãnh đạm rất giống anh, người đã từng thấu hiểu hết mọi bộ mặt của xã hội, cô gái này không đơn giản vì cô ấy có thể sống trong lớp vỏ bọc nhiều năm trước những kẻ đầy thâm hiểm như vậy mà không bị phát hiện. Quả là gặp người thật khác hẵn với lời đồn đại, miệng lưỡi của thế gian đáng sợ thật nếu không gặp cô ở đây chắt anh cũng sẽ tin luôn cả lời đồn đó rồi.
“Cô có vẻ rất thích hoa lưu ly?" Anh hỏi cô với giọng nói đầy nam tính như sói đang dẫn dụ con mồi còn Hàn Ngân Hy thì vẫn ngây thơ chưa phát hiện ra mình sắp bị sập bẫy mà vẫn lạnh nhạt đáp trả anh.
“Lúc trước thì không hẵn nhưng bây giờ thì có, anh có biết ý nghĩa của hoa lưu ly không?" Anh suy nghĩ một chút rồi cười nhạt mà lắc đầu
“'Xin đừng quên tôi'. Ngoài ra, nó còn có ý nghĩa khác là 'Dù đi đến bất cứ nơi đâu thì em vẫn yêu anh'“. Nói đến đây cô lại rơi vào cái hồi mức khi nãy, cô không khóc lóc nhưng sóng mũi đã cay cay khoé mắt đã hoe đỏ, vội quay đầu che đi
“Thâu thất lễ, gặp lại anh sau" Nói xong cô lấy cộng dây chuyền rồi xoay người đi.
Nhìn bóng dáng cô mờ dần rồi biến mất như chưa từng tồn tại. Thú vị, Bắc Thiên Chiến nở nụ cười đầy thích thú “Vật nhỏ, em đã khiến tôi thấy hứng thú rồi bỏ đi sao? Đâu có dễ như vậy" Nhưng nghĩ đến câu nói lúc nãy của cô khiến anh khó chịu 'Xem ra cô nàng này vẫn còn rất yêu Đường Đằng Minh' Anh có cái gì không bằng hắn chứ. Xem ra sao này muốn rước cô về nhà khó khăn lắm đây **mỗ nam đang suy tính cho tương lai* tg vâng quá khó nữa là đằng khác**.
Bên góc của cửa hàng, một đạo ánh mắt xa xâm cũng đang nhìn chằm vào bóng dáng của Hàn Ngân Hy, phải hắn là Bạch Dật Trạch. Hôm nay vốn là ngày nghĩ của anh nhưng do Mai Ngữ Linh lại rủ anh đi mua sắm, ban dầu anh cứ tưởng là cả hai nên mới đồng ý ai dè lại xuất hiện thêm Vệ Thành Vũ. Hai người đó cứ đi sát sát vào nhau, khiến anh như kẻ thứ ba phá đám nên anh định đi nơi khác giải khuây còn họ thì mãi tập trung vào 'chuyên môn' nên đã không đếm xỉa gì đến anh 'Ruốt cuộc mình đến đây làm gì'. Lúc đang định bỏ về thì từ xa anh nhìn thấy Hàn Ngân Hy đang đi đến nên mới quyết định đi theo cô. Không ngờ lại nghe được những lời nói bi thương kia của cô, thì biết cô vẫn chưa hết tâm với tên Đường Đằng Minh đó. Nghĩ đến đây anh lại càng bực tức, tên đó có cái gì mà mọi người con gái anh để ý điều yêu hắn chứ “Tôi nhất định sẽ xóa hết mọi bóng dáng của Đường Đằng Minh trong tim của em“. Nghĩ vậy, Bạch Dật Trạch đang âm thằm suy tính làm thế nào để khử tên Đường Đằng Minh này......Còn Hàn Ngân Hy, sau khi bỏ đi thì không biết mình đã vô tình tạo hiệu ứng ' Eliminate Minh'. Ở trong một tòa nhà sang trọng giữa thành phố S, Đường Đằng Minh đang ngồi trước màn hình máy tính cùng mớ giấy tờ hai bên, liên tục hức xì, xem ra kẻ nói xấu hắn rất nhiều nhưng hắn lại không hề biết mình đã bị hai mỗ sói toan tính. Hôm nay sẽ một ngày thoải mái mua sắm nếu cô không chạm mắt hai kẻ. Người nữ thì mặc bộ váy màu hồng phấn, mái tóc đen nhánh làm nền cho gương mặt đầy ủy khuất của mình. Còn người nam gương mặt nghiêm nghị, chân mày đậm ấn tượng khiến đôi mắt màu xám bạc to tròn của hắn ta trở nên ma mị sâu không thấy đáy, cuốn hút vô cùng nam tính mà còn rất 'chuẩn men' thêm mái tóc màu đỏ rượu dài qua vai tùy tiện cột lại, đúng là một sự kết hợp hoàn hảo, hắn ta cao hơn Mai Ngữ Linh cả một cái đầu, diện áo sơ mi tay ngắn xanh đậm kết hợp cùng quần đen, đội chiếc nón đen tròn trong hắn không khác gì là một lãng tử cho mấy.
“Tiểu Hy em sao lại đến đây, em đừng giận dì Nhu nữa, dì chỉ lo cho thôi mà" Giọng nói mền yếu đó phái ra từ người chị 'cao cả' đó của cô.
“Tôi không được quyên đến đây sao? Chuyện của tôi cần gì cô xía vào, chuyện của mình lo chưa xong mà lo chuyện thiên hạ, cô không có việc gì làm à “
“ Chị chỉ muốn tốt cho em thôi hức..hức.dì ấy...hức..nặng..hức...lời..
với..hức..em...hức..không.hức..đúng.
Huhu"
(Chị chỉ muốn tốt cho em thôi, dì ấy nặng lời với em là không đúng)
Kết thúc từng lời nói míu máo của mình thì Mai Ngữ Linh không ngần ngại quay người vào lòng nam nhân kế bên mình vừa ôm vừa khóc. Còn hắn thì đứng vỗ vành ả song nhìn cô với ánh mắt đầy sát khí.
“Hàn Ngân Hy, tiểu Linh chỉ muốn tốt cho cô thôi, tại sao cô lai quát em ấy như thế? Không biết lúc trước đầu tôi bị gì nên mới làm bạn với loại người như cô" Vệ Thành Vũ đầy khinh miệt nhìn cô.
“Vệ thiếu, không biết con mắt nào của anh nhìn thấy tôi quát cô đây? Anh nghĩ mình là ai mà xen vào chuyện của tôi" Cô đáp trả lại anh với cái nhìn đầy khiêu khích.
Vệ Thành Vũ nhíu mày quan sát cô gái trước mặt không gọi anh là Vũ caca như mọi lần mà gọi là Vệ thiếu, gương mặt trong trẻo lạnh lùng không son phấn, không loè loẹt, không đanh đá mà ngược lại rất điềm tĩnh giữ tư thế địch bất động ta bất động, địch động ta giết, anh liền mở miệng khó tin nhìn cô.
“Cô thay đổi?"
“Ố! Vệ thiếu cũng biết nói đùa tôi và anh quen nhau bao nhiêu năm rồi chẳng lẽ anh không hiểu con người tôi. Tôi chỉ là quay lại với tôi của trước đây mà thôi, một cô gái xa lạ với anh, một cô gái từng đùa giỡn vui chơi hết mình với anh, xem anh như một người anh người bạn mà đối đãi luôn thật lòng không toan tính một điều gì cả, lúc đó chúng ta đã từng làm bạn rất tốt. Nhưng bây giờ thì sao? Tình bạn của chúng ta vỡ nát rồi, anh có hiểu cảm giác của tôi lúc đó không? Bị hai người mình cho là tri kỉ phản bội mình cách tàn nhẫn như vậy. Cho nên tôi – Hàn Ngân Hy này không hề thay đổi mà là chính anh – Vệ Thành Vũ cùng Đường Đằng Minh mới là những kẻ đổi thay, phản bội tình bạn gần hai năm của chúng ta chỉ vì một cô gái. Tôi trở nên như vậy đều tại các người ép tôi mà thôi. Còn cô Mai Ngữ Linh, tôi không biết cô thì như thế nào chứ tôi thì chán vỡ kịch 'tiểu bạch thỏ' của cô lắm rồi, lúc nào tôi cũng làm 'hồ ly' xấu xa bị mọi người xỉ vả cho nên tôi sẽ không diễn cùng cô nữa" Hàn Ngân Hy nâng cằm Mai Ngữ Linh lên thì thầm đủ để kể kế bên nghe được.
“Nếu cô vẫn muốn diễn thì tôi sẽ xem gương mặt cô dầy đến mức nào có thể chịu được những cú tát của cô"
Cô bung ra hết nhưng lời của Hàn Ngân Hy giấu trong nhật ký rồi quay người bỏ đi quơ tay xem như chào tạm biệt. Còn hai người kia, một người thì mặt từ trắng chuyển qua xanh rồi quay lại như ban đầu, còn hiện lên vài tia độc ác, đôi bàn tay vô thức dùng sức bóp chặc bắp tay người bên cạnh. Người kia, vẫn còn thẫn thờ trước câu nói của cô ' Liệu hắn đã sai hay là cô phủ nhận sự thật rồi chuyền cho hắn' Nhưng suy nghĩ ấy đã bị đôi tay búp măng của người trong lòng dùng lực như muốn bóp nát hắn mà bừng tỉnh nhìn xuống thì mọi biểu cảm của cô ả thu hết vào mắt anh. Khiến Vệ Thành Vũ tin lời của Hàn Ngân Hy hơn nữa, xem ra phải điều tra lại tất cả mới được nghĩ xong anh quay người đi bỏ lại Mai Ngữ Linh với gương mặt vặn vẹo không thể xấu hơn nữa được nữa, móng tay cắm sâu vào da thịt sắp rỉ máu ' Hàn Ngân Hy mày phải chết'.
Sau 'cuộc chiến' Hàn Ngân Hy cũng về đến nhà, nhưng cô thấy hơi lạ tại sao Mai Ngữ Linh lại không cáo trạng thái cô chẳng lẽ có âm mưu gì? Xem ra cô phải cẩn thân hình mới được... Hàn Ngân Hy tiếp tục nghiêng cứu đóng thông tin thị trường để đầu tư....đêm còn rất dài nếu cô không mau cố gắng gầy dựng thế lực thì cô sẽ sống trong cảnh được ở hiện tại và qua khứ còn tương lai thì mù mịt....
_________(๑・v・๑)__________
Vệ Thành Vũ: thiếu gia của Vệ thị, 'ngốc' vô đối là bản hiệu của hắn còn bộ mặt kia thì phúc hắc âm hiểm, nghi ngoặt. Là người của hoàng gia nước C, ông hoàng của Bạch đạo vì thế xem cẩn thận, đề phòng người xung quanh là bản năng
Tác giả :
Nguyên Vận