Nhược Thủy Cửu Khanh
Chương 19: Cực phẩm đồ Bỏ đi . . .
Edit: quynhle2207—diễn đàn Lê Quý Đon
Coi xong đại hội pháo hoa, Lạc Thủy kiên quyết logout để ngủ bù.
Sáng hôm sau bị điện thoại của huấn luyện viên đánh thức.
Vì vậy Lạc Thủy không thể bình tĩnh nổi nữa rồi, cầm lấy di động điều chỉnh thời gian mở máy tự động trễ hơn một chút.
“Lạc Thủy, Lạc Thủy, đối thủ của em vào buổi tối thứ năm không phải tầm thường đâu." Huấn luyện viên nói với giọng kích động.
Lạc Thủy như một tiểu hòa thượng, đưa tay sờ cái đầu trống không của mình (*vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình nghĩ gì): “Chuyện gì? Đối thủ nào?"
"Chính là học viên nam rất giỏi mà lần trước thầy đã nhắc tới đó."
Hình như cũng có chút ấn tượng nha, nhưng chuyện này có liên quan gì tới cô đâu? Tùy tiện trả lời một câu: “Dạ."
“Em sẽ đấu với anh ta vào tối thứ năm tới."
Mặc dù Trung văn của huấn luyện viên không được tốt lắm, nhưng cô vẫn hiểu được ý tứ trong lời nói, chính là để cho bọn họ phải mong đợi, mong đợi mỗi lần Lạc Thủy đấu cùng với những học viên khác, có cần nhất thiết phải kích động như vậy không? Sáng sớm gọi điện thoại tới để nói cho cô biết chuyện này thôi hả?
“Em biết rồi, huấn luyện viên."
Sau khi cúp điện thoại vẫn còn chưa hiểu hết chuyện gì đang xảy ra, () lăn qua lộn lại, lật người hai ba cái vẫn không ngủ được, vì vậy cô rời giường, vào trò chơi.
Mở ra danh sách bạn tốt, toàn bộ đều là một màu xám.
Mở ra phần nhiệm vụ thì phát hiện danh sách nhiệm vụ đã xếp hàng dài đến nước Mĩ luôn rồi, đã bao lâu rồi cô không có làm nhiệm vụ đây chứ? Thật thảm. Bây giờ cô muốn tăng thêm một cấp thì không mất nửa tháng cũng phải mười ngày. Mới sáng sớm mà phải một mình đi chém mấy con quái vật đầu thú kia thì quả thật có hơi nhàm chán, vì thế lục lọi ở trong túi đồ, lấy ra cái cuốc để đi đào quặng.
Thật ra thì đào quặng không phải nói chuyện.
Ở tại địa điểm có quặng cần đào, nhân vật bắt đầu làm việc.
Chỉ có điều, đào quặng có thể đào ra được tài liệu để làm trang bị, cũng có thể lấy được đồ tốt.
Nói đến trang bị, Lạc Thủy có hơi bất đắc dĩ, đã tới cấp 180 mà còn đang mặc đồ màu lam cấp 160 của hệ thống. Người ta nói bán rau chỉ toàn ăn rau héo, hay bán quần áo cũng không có đồ để mặc, quả thật rất có lý lẽ nha. Ý nghĩ vừa lóe lên, hình như cô cũng có trang phục vàng mà, là do lần trước đại thần đưa, bởi vì cô nhất thời kích động, đã ẩn giấu đi cho nên quên mất, vừa mở ra nhìn, trang phục vàng cấp 180, thật trùng hợp nha. Do dự một chút, cô mặc vào, vì vậy mà cô phát hiện tay mình cũng thiếu cái gì rồi.
Y phục có rồi, chỉ còn thiếu vũ khí, hỏa hồ lô của cô!
Tài liệu để chế tạo hỏa hồ lô cấp 180 cần có: mảnh vụn kim cương, Hỏa Minh Tử, và Lưu sa. Trong túi đồ của cô cũng có mấy tổ mảnh vụn kim cương và Hỏa Minh Tử, còn Lưu Sa thì chỉ có mấy cái, bởi vì Lưu Sa phải làm nhiệm vụ xoay vòng mới có được, giá bán trên thị trường rất cao, muốn mua một tổ chắc phải tốn cỡ cả trăm kim. Căn cứ theo kinh nghiệm của cô thì kết hợp ba tài liệu này lại với nhau thì có thể tạo ra một trang bị màu xanh lam, nghĩ tới phải mua lưu sa cô đã muốn nổi điên, không bằng lấy tiền đi mua tài liệu phụ gia, sau đó mua đá luyện kim, có thể mắc tiền hơn một chút, nhưng ít nhất sẽ có trang bị màu xanh lam, nghĩ xong hết mọi chuyện, liền đưa ra quyết đinh.
【 thế giới 】 Nhược Thủy Tam Thiên: thu mua đá luyện kim giá cao đây U.
【 thế giới 】Nhược Thủy Tam Thiên: thu mua đá luyện kim giá cao đây U.
【 thế giới 】 Nhất Kiếm Phi Thiên: Nhược Thủy bắt đầu chế tạo vũ khí hả?
【 thế giới 】Nhược Thủy Tam Thiên: Đúng, làm vũ khí khác thôi.
【 thế giới 】Tây Môn Trái Chủ: Nhược Thủy MM, tôi có, nói chuyện riêng đi.
Không để ý một đám người ái mộ sùng bái của Tây Môn trên kênh thế giới, Lạc Thủy mở kênh nói chuyện riêng ra.
【 nói chuyện riêng 】Tây Môn Trái Chủ: Nhược Thủy MM, muốn bao nhiêu?
Nghe giọng điệu của Tây Môn Trái Chủ giống như không chỉ có một viên, sau này đều cần phải dùng đến đá luyện kim, cho nên mua thêm mấy viên nữa cũng tốt.
【 nói chuyện riêng 】Nhược Thủy Tam Thiên: anh có bao nhiêu tôi đều mua hết được không?
【 nói chuyện riêng 】Tây Môn Trái Chủ: tôi có ba tổ.
Thiếu chút nữa là Lạc Thủy hộc máu, (quynh*lequydon*le2207) có trời mới biết ba tổ mang ý nghĩa gì, một tổ có 99 viên, cho đến hiện tại, cô cố gắng làm nhiệm vụ đánh quái vật cũng chỉ kiêm được không tới 5 viên đá luyện kim.
Được rồi.
Đây chính là thực lực của người chơi đứng đầu bảng tài phú, Lạc Thủy tràn ngập tự ti.
【 nói chuyện riêng 】Nhược Thủy Tam Thiên: tôi đã hoàn toàn sai lầm rồi, tôi mua một viên thôi, ra giá đi U tôi mua.
Tây Môn Trái Chủ yêu cầu giao dịch với bạn, có đồng ý hay không?
Lạc Thủy nhấn xác nhận, bỗng nhiên trong khung giao dịch hiện lên số lượng của đá luyện kim là 99, giá tiền là 0. Hình như mới vừa rôi cô có nói chỉ mua một viên thôi đúng không? Cô không mua nổi cả một tổ đâu nha.
Lạc Thủy hủy bỏ giao dịch, đang đánh vào trong khung nói chuyện rằng cô chỉ muốn một viên.
Khung giao dịch lại chuyển tới.
【 nói chuyện riêng 】Tây Môn Trái Chủ: Nhược Thủy MM, những thứ này chất đống trong kho hàng không có lợi ích gì hết, cô giúp bọn tôi xài hết đi, tôi đại diện đảng và nhân dân hết sức cảm ơn cô.
Mặt của Lạc Thủy đầy mồ hôi, nhấn từ chối.
【 nói chuyện riêng 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Thật sự tôi không có nhiều tiền vậy đâu.
Tây Môn Trái Chủ trực tiếp chuyển gói hàng đá luyện kim qua cho Nhược Thủy, còn đính kèm thêm một câu: nếu không cần thì quăng cho A Nam. Khi đánh những lời này, thì anh ta cảm thấy rất vừa lòng, bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu cũng có thể gặp mặt A Nam.
Lạc Thủy yếu ớt, không thể địch lại cường thế của đối phương, lấy một viên đá từ trong 99 viên đá luyện kim kia, sau đó dự tính đưa hết số dư còn lại cho Nam Cửu Khanh.
Chạy đến đường Huyền Vũ ở Vương Thành, giao những tài liệu bình thường cho NPC để lấy trước một cái màu trắng, rồi sử dụng đá luyện kim để chế tạo, liền nhảy ra một Hồ Lô có thuộc tính màu tím. Tinh thần của Lạc Thủy càng thêm hăng hái, bay đến đường Thanh Long để cường hóa vũ khí.
Lạc Thủy tính toán trước tiên cứ đem đồ màu trắng cường hóa đã, dù sao cũng không tốn bao nhiêu tiền, cho dù có mất thì mai mốt có thể cường hóa lại, tỉ lệ bạo dẫn không cao mà.
Không chớp mắt nhìn chằm chằm điểm +7, nhìn đồ màu trắng kia nhanh chóng xuất hiện ánh sáng bạc, trong lòng suy đoán có lẽ còn mạnh hơn nữa.
Mạnh hơn mới đúng, điểm xác định.
Vì vậy...
Một tiếng ‘Đinh’ thêm đến 8.
Một tiếng ‘Đinh’ thêm đến 9.
Một tiếng ‘Đinh’ thêm đến 10.
Lạc Thủy hoàn toàn bị chấn động rồi, mấy chữ ‘cường hóa đến 10’ cứ lăn qua lộn lại trong đầu mấy lần, mới tiêu hóa được hết ý nghĩa của nó, (le—quy—don) món đồ của cô có thuộc tính màu trắng bỏ đi, vậy mà có thể cường hóa thành cực phẩm.
Chỉ có trời biết để cường hóa đến 10, xác suất chỉ có 1% mà thôi.
Cô có thể gặp được sự kiện có xác suất hiếm hoi trong truyền thuyết này.
Đáng tiếc đồ vật có thuộc tính màu trắng lại quá yếu, cho dù có cường hóa đến 10 cũng chỉ là ‘cực phẩm bỏ đi’.
Là cực phẩm bỏ đi.
Lạc Thủy dùng sức đập mạnh đầu vào máy vi tính, biết trước như vậy đã cường hóa Hồ Lô tím cho rồi.
Biết trước, biết trước như vậy cũng không dùng đồ trắng để phòng hờ rồi.
Nếu biết trước, nếu biết trước….
Trong đầu Lạc Thủy chỉ còn lại ba chữ này.
Khóc không ra nước mắt mà.
Nhìn Hồ Lô tím trong tay, không dám cường hóa, lấy một món đồ màu trắng được cường hóa đến 10 để lót đường, nhất định là sẽ bị bạo không cần nghi ngờ.
Chưa bao giờ có cảm giác tương tự như lời nói kinh điển của Lão Nạp như bây giờ, đó chính là câu: hỏi quân có bao nhiêu đau buồn, giống như đưa một đám thái giám tới thanh lâu chơi vậy.
Lạc Thủy lấy đồ trắng +10 đưa lên kênh nói chuyện của bang hội.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: lòng của tôi đã chết rồi.
【 bang hội 】 Hiên Viên Đế: chuyện này..... Nhược Thủy, RP của cậu bộc phát rồi.
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: vú em, căn bản đây chính là bạo mà, đồ trắng mà mạnh đến 10, God save me!.
【 bang hội 】Nhược Thủy Tam Thiên: tôi lấy ra cho mọi người nhìn để mở mang kiến thức.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: có thêm kiến thức rồi, thì ra +10 lại như vậy, nói ra thì còn là lần đầu tiên được thấy.
【 bang hội 】Nhược Thủy Tam Thiên: đã có ai thấy đâu….
【 bang hội 】 Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Nhược Thủy, Nhược Thủy, làm lại một lần nữa đi, mới vừa rồi tôi bị ánh sáng màu vàng làm đau mắt, không dám mở mắt ra nữa.
Lạc Thủy đem ‘cực phẩm’ chuyển tới bang hội.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: nói thật, vũ khí +10 ở khu mình chỉ tộng cộng có ba cái, Nhược Thủy, chúc mừng cậu có được cái thứ tư.
Đại thần Nam Cửu Khanh, dế nhũi Tứ Hải Quy Nhất, người thần bí nằm trên bảng phòng ngự, mỗi người có riêng một món.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Rất hân hạnh, tôi đành phải bày tỏ sự cảm động khác thường, nước mắt vui mừng, lệ rơi đầy mặt luôn.
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: Nhược Thủy, cậu cứ mang theo món đồ trắng này vào cứ điểm chiến ngày thứ bảy đi, cậu đứng chỗ nào, (quynhle***2207) đảm bảo ánh hào quang sẽ làm mù mắt một đám người luôn, đến lúc đó thì bọn mình chỉ việc chém như chém dưa hấu là trúng thôi.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: có đạo lý nha.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: tôi rút về.
Lạc Thủy lấy ‘cực phẩm’ về, không dám chạy lung tung, chỉ đành phải đàng hoàng đi làm nhiêm vụ.
Sau đó hệ thống nhắc nhở Nam Cửu Khanh login.
Tại sao lần nào đại thần cũng đợi cô login rồi mới đăng nhập vào trò chơi vậy hả?
Tại sao lại như vậy? Không biết, tại sao có thể như vậy? Không thể nào, đúng, là do cô suy nghĩ nhiều quá rồi.
Coi xong đại hội pháo hoa, Lạc Thủy kiên quyết logout để ngủ bù.
Sáng hôm sau bị điện thoại của huấn luyện viên đánh thức.
Vì vậy Lạc Thủy không thể bình tĩnh nổi nữa rồi, cầm lấy di động điều chỉnh thời gian mở máy tự động trễ hơn một chút.
“Lạc Thủy, Lạc Thủy, đối thủ của em vào buổi tối thứ năm không phải tầm thường đâu." Huấn luyện viên nói với giọng kích động.
Lạc Thủy như một tiểu hòa thượng, đưa tay sờ cái đầu trống không của mình (*vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình nghĩ gì): “Chuyện gì? Đối thủ nào?"
"Chính là học viên nam rất giỏi mà lần trước thầy đã nhắc tới đó."
Hình như cũng có chút ấn tượng nha, nhưng chuyện này có liên quan gì tới cô đâu? Tùy tiện trả lời một câu: “Dạ."
“Em sẽ đấu với anh ta vào tối thứ năm tới."
Mặc dù Trung văn của huấn luyện viên không được tốt lắm, nhưng cô vẫn hiểu được ý tứ trong lời nói, chính là để cho bọn họ phải mong đợi, mong đợi mỗi lần Lạc Thủy đấu cùng với những học viên khác, có cần nhất thiết phải kích động như vậy không? Sáng sớm gọi điện thoại tới để nói cho cô biết chuyện này thôi hả?
“Em biết rồi, huấn luyện viên."
Sau khi cúp điện thoại vẫn còn chưa hiểu hết chuyện gì đang xảy ra, () lăn qua lộn lại, lật người hai ba cái vẫn không ngủ được, vì vậy cô rời giường, vào trò chơi.
Mở ra danh sách bạn tốt, toàn bộ đều là một màu xám.
Mở ra phần nhiệm vụ thì phát hiện danh sách nhiệm vụ đã xếp hàng dài đến nước Mĩ luôn rồi, đã bao lâu rồi cô không có làm nhiệm vụ đây chứ? Thật thảm. Bây giờ cô muốn tăng thêm một cấp thì không mất nửa tháng cũng phải mười ngày. Mới sáng sớm mà phải một mình đi chém mấy con quái vật đầu thú kia thì quả thật có hơi nhàm chán, vì thế lục lọi ở trong túi đồ, lấy ra cái cuốc để đi đào quặng.
Thật ra thì đào quặng không phải nói chuyện.
Ở tại địa điểm có quặng cần đào, nhân vật bắt đầu làm việc.
Chỉ có điều, đào quặng có thể đào ra được tài liệu để làm trang bị, cũng có thể lấy được đồ tốt.
Nói đến trang bị, Lạc Thủy có hơi bất đắc dĩ, đã tới cấp 180 mà còn đang mặc đồ màu lam cấp 160 của hệ thống. Người ta nói bán rau chỉ toàn ăn rau héo, hay bán quần áo cũng không có đồ để mặc, quả thật rất có lý lẽ nha. Ý nghĩ vừa lóe lên, hình như cô cũng có trang phục vàng mà, là do lần trước đại thần đưa, bởi vì cô nhất thời kích động, đã ẩn giấu đi cho nên quên mất, vừa mở ra nhìn, trang phục vàng cấp 180, thật trùng hợp nha. Do dự một chút, cô mặc vào, vì vậy mà cô phát hiện tay mình cũng thiếu cái gì rồi.
Y phục có rồi, chỉ còn thiếu vũ khí, hỏa hồ lô của cô!
Tài liệu để chế tạo hỏa hồ lô cấp 180 cần có: mảnh vụn kim cương, Hỏa Minh Tử, và Lưu sa. Trong túi đồ của cô cũng có mấy tổ mảnh vụn kim cương và Hỏa Minh Tử, còn Lưu Sa thì chỉ có mấy cái, bởi vì Lưu Sa phải làm nhiệm vụ xoay vòng mới có được, giá bán trên thị trường rất cao, muốn mua một tổ chắc phải tốn cỡ cả trăm kim. Căn cứ theo kinh nghiệm của cô thì kết hợp ba tài liệu này lại với nhau thì có thể tạo ra một trang bị màu xanh lam, nghĩ tới phải mua lưu sa cô đã muốn nổi điên, không bằng lấy tiền đi mua tài liệu phụ gia, sau đó mua đá luyện kim, có thể mắc tiền hơn một chút, nhưng ít nhất sẽ có trang bị màu xanh lam, nghĩ xong hết mọi chuyện, liền đưa ra quyết đinh.
【 thế giới 】 Nhược Thủy Tam Thiên: thu mua đá luyện kim giá cao đây U.
【 thế giới 】Nhược Thủy Tam Thiên: thu mua đá luyện kim giá cao đây U.
【 thế giới 】 Nhất Kiếm Phi Thiên: Nhược Thủy bắt đầu chế tạo vũ khí hả?
【 thế giới 】Nhược Thủy Tam Thiên: Đúng, làm vũ khí khác thôi.
【 thế giới 】Tây Môn Trái Chủ: Nhược Thủy MM, tôi có, nói chuyện riêng đi.
Không để ý một đám người ái mộ sùng bái của Tây Môn trên kênh thế giới, Lạc Thủy mở kênh nói chuyện riêng ra.
【 nói chuyện riêng 】Tây Môn Trái Chủ: Nhược Thủy MM, muốn bao nhiêu?
Nghe giọng điệu của Tây Môn Trái Chủ giống như không chỉ có một viên, sau này đều cần phải dùng đến đá luyện kim, cho nên mua thêm mấy viên nữa cũng tốt.
【 nói chuyện riêng 】Nhược Thủy Tam Thiên: anh có bao nhiêu tôi đều mua hết được không?
【 nói chuyện riêng 】Tây Môn Trái Chủ: tôi có ba tổ.
Thiếu chút nữa là Lạc Thủy hộc máu, (quynh*lequydon*le2207) có trời mới biết ba tổ mang ý nghĩa gì, một tổ có 99 viên, cho đến hiện tại, cô cố gắng làm nhiệm vụ đánh quái vật cũng chỉ kiêm được không tới 5 viên đá luyện kim.
Được rồi.
Đây chính là thực lực của người chơi đứng đầu bảng tài phú, Lạc Thủy tràn ngập tự ti.
【 nói chuyện riêng 】Nhược Thủy Tam Thiên: tôi đã hoàn toàn sai lầm rồi, tôi mua một viên thôi, ra giá đi U tôi mua.
Tây Môn Trái Chủ yêu cầu giao dịch với bạn, có đồng ý hay không?
Lạc Thủy nhấn xác nhận, bỗng nhiên trong khung giao dịch hiện lên số lượng của đá luyện kim là 99, giá tiền là 0. Hình như mới vừa rôi cô có nói chỉ mua một viên thôi đúng không? Cô không mua nổi cả một tổ đâu nha.
Lạc Thủy hủy bỏ giao dịch, đang đánh vào trong khung nói chuyện rằng cô chỉ muốn một viên.
Khung giao dịch lại chuyển tới.
【 nói chuyện riêng 】Tây Môn Trái Chủ: Nhược Thủy MM, những thứ này chất đống trong kho hàng không có lợi ích gì hết, cô giúp bọn tôi xài hết đi, tôi đại diện đảng và nhân dân hết sức cảm ơn cô.
Mặt của Lạc Thủy đầy mồ hôi, nhấn từ chối.
【 nói chuyện riêng 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Thật sự tôi không có nhiều tiền vậy đâu.
Tây Môn Trái Chủ trực tiếp chuyển gói hàng đá luyện kim qua cho Nhược Thủy, còn đính kèm thêm một câu: nếu không cần thì quăng cho A Nam. Khi đánh những lời này, thì anh ta cảm thấy rất vừa lòng, bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu cũng có thể gặp mặt A Nam.
Lạc Thủy yếu ớt, không thể địch lại cường thế của đối phương, lấy một viên đá từ trong 99 viên đá luyện kim kia, sau đó dự tính đưa hết số dư còn lại cho Nam Cửu Khanh.
Chạy đến đường Huyền Vũ ở Vương Thành, giao những tài liệu bình thường cho NPC để lấy trước một cái màu trắng, rồi sử dụng đá luyện kim để chế tạo, liền nhảy ra một Hồ Lô có thuộc tính màu tím. Tinh thần của Lạc Thủy càng thêm hăng hái, bay đến đường Thanh Long để cường hóa vũ khí.
Lạc Thủy tính toán trước tiên cứ đem đồ màu trắng cường hóa đã, dù sao cũng không tốn bao nhiêu tiền, cho dù có mất thì mai mốt có thể cường hóa lại, tỉ lệ bạo dẫn không cao mà.
Không chớp mắt nhìn chằm chằm điểm +7, nhìn đồ màu trắng kia nhanh chóng xuất hiện ánh sáng bạc, trong lòng suy đoán có lẽ còn mạnh hơn nữa.
Mạnh hơn mới đúng, điểm xác định.
Vì vậy...
Một tiếng ‘Đinh’ thêm đến 8.
Một tiếng ‘Đinh’ thêm đến 9.
Một tiếng ‘Đinh’ thêm đến 10.
Lạc Thủy hoàn toàn bị chấn động rồi, mấy chữ ‘cường hóa đến 10’ cứ lăn qua lộn lại trong đầu mấy lần, mới tiêu hóa được hết ý nghĩa của nó, (le—quy—don) món đồ của cô có thuộc tính màu trắng bỏ đi, vậy mà có thể cường hóa thành cực phẩm.
Chỉ có trời biết để cường hóa đến 10, xác suất chỉ có 1% mà thôi.
Cô có thể gặp được sự kiện có xác suất hiếm hoi trong truyền thuyết này.
Đáng tiếc đồ vật có thuộc tính màu trắng lại quá yếu, cho dù có cường hóa đến 10 cũng chỉ là ‘cực phẩm bỏ đi’.
Là cực phẩm bỏ đi.
Lạc Thủy dùng sức đập mạnh đầu vào máy vi tính, biết trước như vậy đã cường hóa Hồ Lô tím cho rồi.
Biết trước, biết trước như vậy cũng không dùng đồ trắng để phòng hờ rồi.
Nếu biết trước, nếu biết trước….
Trong đầu Lạc Thủy chỉ còn lại ba chữ này.
Khóc không ra nước mắt mà.
Nhìn Hồ Lô tím trong tay, không dám cường hóa, lấy một món đồ màu trắng được cường hóa đến 10 để lót đường, nhất định là sẽ bị bạo không cần nghi ngờ.
Chưa bao giờ có cảm giác tương tự như lời nói kinh điển của Lão Nạp như bây giờ, đó chính là câu: hỏi quân có bao nhiêu đau buồn, giống như đưa một đám thái giám tới thanh lâu chơi vậy.
Lạc Thủy lấy đồ trắng +10 đưa lên kênh nói chuyện của bang hội.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: lòng của tôi đã chết rồi.
【 bang hội 】 Hiên Viên Đế: chuyện này..... Nhược Thủy, RP của cậu bộc phát rồi.
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: vú em, căn bản đây chính là bạo mà, đồ trắng mà mạnh đến 10, God save me!.
【 bang hội 】Nhược Thủy Tam Thiên: tôi lấy ra cho mọi người nhìn để mở mang kiến thức.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: có thêm kiến thức rồi, thì ra +10 lại như vậy, nói ra thì còn là lần đầu tiên được thấy.
【 bang hội 】Nhược Thủy Tam Thiên: đã có ai thấy đâu….
【 bang hội 】 Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Nhược Thủy, Nhược Thủy, làm lại một lần nữa đi, mới vừa rồi tôi bị ánh sáng màu vàng làm đau mắt, không dám mở mắt ra nữa.
Lạc Thủy đem ‘cực phẩm’ chuyển tới bang hội.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: nói thật, vũ khí +10 ở khu mình chỉ tộng cộng có ba cái, Nhược Thủy, chúc mừng cậu có được cái thứ tư.
Đại thần Nam Cửu Khanh, dế nhũi Tứ Hải Quy Nhất, người thần bí nằm trên bảng phòng ngự, mỗi người có riêng một món.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Rất hân hạnh, tôi đành phải bày tỏ sự cảm động khác thường, nước mắt vui mừng, lệ rơi đầy mặt luôn.
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: Nhược Thủy, cậu cứ mang theo món đồ trắng này vào cứ điểm chiến ngày thứ bảy đi, cậu đứng chỗ nào, (quynhle***2207) đảm bảo ánh hào quang sẽ làm mù mắt một đám người luôn, đến lúc đó thì bọn mình chỉ việc chém như chém dưa hấu là trúng thôi.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: có đạo lý nha.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: tôi rút về.
Lạc Thủy lấy ‘cực phẩm’ về, không dám chạy lung tung, chỉ đành phải đàng hoàng đi làm nhiêm vụ.
Sau đó hệ thống nhắc nhở Nam Cửu Khanh login.
Tại sao lần nào đại thần cũng đợi cô login rồi mới đăng nhập vào trò chơi vậy hả?
Tại sao lại như vậy? Không biết, tại sao có thể như vậy? Không thể nào, đúng, là do cô suy nghĩ nhiều quá rồi.
Tác giả :
Lâm Sơ Ước