Những Tháng Ngày Tôi Làm NPC Ma

Chương 44

Nhìn Crudo ngã trong vũng máu, cuối cùng Nguyên Tinh Thần cũng nhớ ra nhân cách Ekko này đại diện cho điều gì, anh là sự cứu rỗi cho Doris.

Bạch Mộc Trạch đi tới chỗ Nguyên Tinh Thần, ôm cô vào lòng, khẽ vỗ lưng cô rồi nhỏ giọng nói: “Không sao, ông ta không thể làm hại được cậu nữa rồi."Cô mở cửa phòng chuẩn bị bước ra ngoài, trong nháy mắt đã trợn tròn mắt, cô đã đi theo Bạch Mộc Trạch tới khu vực người chơi.“Bọn mày đã làm gì với ngài Crudo thế này?"

Nguyên Tinh Thần từ từ nhắm 2 mắt lại, cảm nhận được hơi ấm từ vòng tay của Bạch Mộc Trạch, “Ekko, tớ nhớ ra rồi."“Bà vì bản thân thì có! Tên khốn này quyên góp tiền cho Doris có bao nhiêu để chữa bệnh cho em ấy đâu, còn bao nhiêu đã vào túi bà, chắc bà biết rõ hơn tôi nhiều."

“Hãy nhớ rằng lúc cậu gặp nguy hiểm, Ekko sẽ luôn ở bên cạnh để bảo vệ cậu, không ai có thể chia lìa chúng ta."Bạch Mộc Trạch bảo họ vào tìm lối ra trước, còn mình thì đứng trước cửa chờ Nguyên Tinh Thần.***

Trong 4 nhân cách, Ekko xuất hiện trễ nhất, nhưng cậu ấy đã cứu vớt Doris trong lúc nguy cấp nhất.Bạch Mộc Trạch kéo Nguyên Tinh Thần nhảy xuống cửa hang, trong tiếng đếm ngược của hệ thống, 2 người đã trốn thoát thành công.

Nguyên Tinh Thần cảm nhận được nỗi sợ của Doris đã tan biến, Crudo chết rồi, cô bé không cần phải sợ bóng đêm nữa.Bà biết chuyện này đã khiến cô bé suy sụp tới cỡ nào không, gào khóc kêu cứu nhưng chẳng một ai tới giúp, giờ tôi thay Doris hỏi bà một câu, bà có thể buông tha cho cô bé không?"Bạch Mộc Trạch lắc đầu, thực ra anh cũng không biết.

Lúc này, Viện trưởng xuất hiện ngoài cửa.Lúc này, Mary nữ tu bước ra từ phòng cầu nguyện.

“Bọn mày đã làm gì với ngài Crudo thế này?"Ngọn lửa nhanh chóng lan ra, cửa kính bị sức nóng làm cho bật tung, mảnh vỡ văng đầy đất. Bạch Mộc Trạch che chở cho Nguyên Tinh Thần đi tới giáo đường, ở giữa có một bức tượng Chúa Giêsu cao chừng 2m.Lúc ông ta đang thả lỏng thì bị một con dao đâm vào cổ.Nữ tu Mary khẽ cười nói: “Trước đây không thể bảo vệ được con là lỗi của ta, mau đi đi, rời khỏi đây rồi con sẽ được an toàn."

Bạch Mộc Trạch bảo vệ Nguyên Tinh Thần sau lưng, lời nói sắc nhọn: “Đấng cứu thế ủng hộ sự tự do và ánh sáng, nhưng bà lại dâng hiến Doris cho ác quỷ, bà đã vi phạm tôn chỉ của Người, sẽ phải chịu sự trừng phạt."“Vậy mà vẫn chưa chết nữa."

“Không, ta chỉ nghe theo lời dạy bảo của Đấng cứu thế mà thôi, ta chỉ vì cả cô nhi viện thôi!"Chủ đề mật thất:

“Bà vì bản thân thì có! Tên khốn này quyên góp tiền cho Doris có bao nhiêu để chữa bệnh cho em ấy đâu, còn bao nhiêu đã vào túi bà, chắc bà biết rõ hơn tôi nhiều."Mức độ hoàn thành nhiệm vụ:Kết thúc mật thất, bắt đầu tính điểm người chơi, máy móc hiển thị xếp hạng lần này của Bạch Mộc Trạch.

Ánh mắt Viện trưởng trở nên lúng túng, không ngừng ngụy biện: “Không phải thế, bệnh của Doris không chữa hết được, nhưng số tiền đó có thể giúp những đứa trẻ khác có cuộc sống tốt hơn, ta không hề sai!"Nhìn Bạch Mộc Trạch bên cạnh, Nguyên Tinh Thần ngạc nhiên hỏi: “Đừng nói là anh thật sự về khu chuẩn bị NPC với tôi đấy nhé?"Xếp hạng nhiệm vụ:

“Vậy còn Doris? Em ấy không phải là trẻ trong cô nhi viện ư?" Nguyên Tinh Thần lớn tiếng chất vấn.“Doris, sao con còn chưa đi?"

Nhìn Viện trưởng đang hoang mang, Nguyên Tinh Thần nhỏ giọng nói: “Chúng ta nên sớm rời khỏi đây thôi, tôi biết cách mở cửa giáo đường rồi."Viện trưởng im lặng, Nguyên Tinh Thần thấy cực kỳ nực cười, tới giờ mà bà ta vẫn nghĩ mình làm đúng ư?[Xếp hạng nhiệm vụ: A+]“Tôi chờ cô." Bạch Mộc Trạch không yên tâm.

Trên tủ đầu giường có bày một cái đồng hồ được chế tạo đặc biệt, bên trên không có kim chỉ giờ mà chỉ có số.“Được rồi, không quen tôi nhưng chắc quen Crudo đúng không, phòng trên lầu đã sắp xếp xong rồi, hay là chúng ta lên chơi chút đi."

Nhờ ký ức của Doris, Nguyên Tinh Thần đã biết cái đồng hồ báo thức này được Viện trưởng đưa cho Doris để cô bé ghi chép thời gian uống thuốc.Nguyên Tinh Thần nói cảm ơn: “Nữ tu, cảm ơn bà ạ."Ai cũng biết cô ấy là ai, Dương Manh Manh cũng không khuyên nữa mà quay người đi vào.

Viện trưởng đứng yên đó, 2 tay ôm đầu tỏ vẻ rất đau khổ, căn bản không hề phát hiện ra họ đã đi ngang qua mình.“Tôi là NPC, không sao đâu, anh mau ra ngoài đi! Mau đi đi!"

Vừa ra khỏi phòng được vài bước, Nguyên Tinh Thần chợt khựng lại, cô đưa đồng hồ cho Bạch Mộc Trạch: “Cái đồng hồ này có thể điều chỉnh ngày giờ, anh cầm đi mở cửa tầng 1 trước đi, tôi… Doris có vài lời muốn nói với Viện trưởng."Nguyên Tinh Thần cảm nhận được nỗi sợ của Doris đã tan biến, Crudo chết rồi, cô bé không cần phải sợ bóng đêm nữa.Ngọn nến bà ta cầm từ đầu tới cuối đã bị ném xuống đất, ngọn lửa hừng hực bùng lên trong cô nhi viện, trong ánh lửa, Nguyên Tinh Thần chợt nhớ tới cảnh tượng cuối cùng, hóa ra chính là Viện trưởng đã cứu Doris trong lúc then chốt.“Đi thôi, bà ấy mong Doris có thể sống sót mà."

“Tôi chờ cô." Bạch Mộc Trạch không yên tâm.“Hãy nhớ rằng lúc cậu gặp nguy hiểm, Ekko sẽ luôn ở bên cạnh để bảo vệ cậu, không ai có thể chia lìa chúng ta."

Nguyên Tinh Thần cười cười tỏ vẻ rất thoải mái: “Không sao đâu, Crudo đã chết rồi, chẳng ai có thể tổn thương tôi được nữa, mau đi đi."“Đẩy tượng ra thử xem sao."Nhìn Crudo ngã trong vũng máu, cuối cùng Nguyên Tinh Thần cũng nhớ ra nhân cách Ekko này đại diện cho điều gì, anh là sự cứu rỗi cho Doris.

“Tôi chờ cô ở cửa giáo đường nhé."Nguyên Tinh Thần chạy thục mạng về phía trước, sắp tới cửa lại bị Crudo túm lại.

Bạch Mộc Trạch cầm đồng hồ rời khỏi tầng 4, nếu trong mật thất chỉ có 2 người bọn họ thì anh sẽ không ngại ngần gì mà lựa chọn ở lại, nhưng giờ vẫn còn 5 người đồng đội nữa đang chờ, Bạch Mộc Trạch không thể cản trở họ được.Bạch Mộc Trạch định giúp cô nhưng bị Nguyên Tinh Thần cản lại: “Đừng tới đây, anh mau ra ngoài đi!"

Nguyên Tinh Thần nhìn anh rời đi, thu nụ cười lại rồi nói với Viện trưởng: “Bà có biết Doris thương bà tới nhường nào không? Trong lòng cô bé, bà là mẹ, lúc còn bé cô bé không biết đi, chỉ có thể di chuyển bằng xe lăn, là bà đã đẩy cô bé ra nhìn ngắm thế giới bên ngoài, cũng là bà đã dạy cô bé biết chữ, dạy cô bé học, dù những đứa trẻ khác trong cô nhi viện đều ghét cô bé, bắt nạt cô bé, nhưng vì trong này có bà nên Doris luôn cảm thấy nơi đây là nhà mình.“Tôi đã hứa sẽ đợi cô ấy rồi."

Thế mà mẹ cô bé lại tự tay đưa cô bé cho ác quỷ, đúng là nực cười thật. Bà nghĩ 4 nhân cách của Doris được sinh ra do bệnh tâm thần phân liệt ư? Không phải, đó là sự cứu rỗi của cô bé cho chính mình, cô bé muốn sống, muốn sau này có một ngày mình có thể đi xem thế giới ngoài kia bằng 2 chân.Sau đó bà lại cản sự tấn công của Crudo cho Nguyên Tinh Thần, khoảnh khắc ngọn lửa chạm vào người, nữ tu Mary cũng biến thành một người đang bốc cháy, nhưng bà như không cảm thấy gì, chỉ lo chặn Crudo để ông ta không tiếp cận được tới Nguyên Tinh Thần.Bạch Mộc Trạch bảo vệ Nguyên Tinh Thần sau lưng, lời nói sắc nhọn: “Đấng cứu thế ủng hộ sự tự do và ánh sáng, nhưng bà lại dâng hiến Doris cho ác quỷ, bà đã vi phạm tôn chỉ của Người, sẽ phải chịu sự trừng phạt."

Cô bé có hận bà không? Hận chứ, nhưng cô bé lại rất hiểu bà, dùng một mình cô bé để đổi lại sự sống cho cả cô nhi viện là một giao dịch không bao giờ lỗ, nhưng bà có từng nghĩ tới việc này không, cô bé chỉ mới có 15 tuổi mà thôi.Bạch Mộc Trạch dồn hết sức lực đẩy tượng Chúa Giêsu, đẩy tới mức gân xanh trên mu bàn tay nổi đầy cũng chỉ nhúc nhích được một chút, dựa vào sức của 2 người thì rất khó để di chuyển được bức tượng đá này.

Bà biết chuyện này đã khiến cô bé suy sụp tới cỡ nào không, gào khóc kêu cứu nhưng chẳng một ai tới giúp, giờ tôi thay Doris hỏi bà một câu, bà có thể buông tha cho cô bé không?"“Á!"

Viện trưởng im lặng, Nguyên Tinh Thần thấy cực kỳ nực cười, tới giờ mà bà ta vẫn nghĩ mình làm đúng ư?Viện trưởng sau lưng cầm con dao trong tay, bổ thêm một nhát trí mạng nữa cho Crudo. Bà ta nhìn Nguyên Tinh Thần, ánh mắt dịu dàng: “Doris, ta xin lỗi, mau rời khỏi nơi này đi, đi tìm ánh sáng của con đi."

Lúc này, Crudo lại ôm ngực bò dậy từ dưới đất.“Nữ tu ơi, có thể giúp bọn con đẩy tượng đá này ra được không?"

Nguyên Tinh Thần khiếp đảm, chịu một dao rồi mà vẫn chưa chết ư?

“Tao sẽ cho mày và thằng nhóc kia trả giá đắt!" NPC đã bước vào chế độ nóng nảy, Nguyên Tinh Thần thấy không ổn liền quay đầu chạy xuống lầu.[Tiến độ mật thất: Trốn thoát thành công]“Tôi đâu có quen ông."

Tới tầng 1, cửa giáo đường đã mở, Bạch Mộc Trạch đang đứng trước cửa hét: “Nguyên Tinh Thần, mau lên!"

Nguyên Tinh Thần chạy thục mạng về phía trước, sắp tới cửa lại bị Crudo túm lại.Ánh mắt Viện trưởng trở nên lúng túng, không ngừng ngụy biện: “Không phải thế, bệnh của Doris không chữa hết được, nhưng số tiền đó có thể giúp những đứa trẻ khác có cuộc sống tốt hơn, ta không hề sai!"Lúc cầm đồng hồ tới trước giáo đường, những người khác đã đợi sẵn ở cửa, Bạch Mộc Trạch vặn nút phía sau để điều chỉnh ngày thành chủ nhật, cửa giáo đường tự động mở ra.

“Á!"Bạch Mộc Trạch luôn chờ ở cửa nên không biết họ đã tìm được lối ra ở chỗ nào.

Crudo hung ác nói: “Muốn đi à? Đừng hòng!"Nguyên Tinh Thần nhớ tới 2 mật thất trước, lúc chỉ còn 1 người chơi cuối cùng ở lại âm thanh nhắc nhở này mới xuất hiện, nhưng nếu tính cả cô thì họ có tới 7 người.

Bạch Mộc Trạch định giúp cô nhưng bị Nguyên Tinh Thần cản lại: “Đừng tới đây, anh mau ra ngoài đi!"Nguyên Tinh Thần bị Crudo kiềm hãm lại mắng: “Anh bị điên à, làm người chơi đàng hoàng thì không chịu mà lại muốn trở thành NPC, anh nghĩ làm NPC vui lắm hả!"Trong 4 nhân cách, Ekko xuất hiện trễ nhất, nhưng cậu ấy đã cứu vớt Doris trong lúc nguy cấp nhất.

Vừa nãy họ đã nghe được tiếng hệ thống nhắc nhở:

[5 người chơi đã thoát khỏi mật thất, lối ra sẽ đóng sau 15 phút nữa.]

Nguyên Tinh Thần nhớ tới 2 mật thất trước, lúc chỉ còn 1 người chơi cuối cùng ở lại âm thanh nhắc nhở này mới xuất hiện, nhưng nếu tính cả cô thì họ có tới 7 người.Cô bé có hận bà không? Hận chứ, nhưng cô bé lại rất hiểu bà, dùng một mình cô bé để đổi lại sự sống cho cả cô nhi viện là một giao dịch không bao giờ lỗ, nhưng bà có từng nghĩ tới việc này không, cô bé chỉ mới có 15 tuổi mà thôi.

“Tôi là NPC, không sao đâu, anh mau ra ngoài đi! Mau đi đi!"Nguyên Tinh Thần từ từ nhắm 2 mắt lại, cảm nhận được hơi ấm từ vòng tay của Bạch Mộc Trạch, “Ekko, tớ nhớ ra rồi."

Nhưng Bạch Mộc Trạch vẫn kiên quyết: “Tôi đã nói là sẽ không bỏ rơi cô mà, phải cùng đi với nhau chứ."

Anh xông lên định giành Nguyên Tinh Thần từ trong tay Crudo, Crudo ngông cuồng nói: “Không biết tự lượng sức mình, nhãi con, cửa mở thì mau đi đi, coi chừng bị nhốt trong mật thất sẽ không ra được nữa đâu."Crudo buông tay ra, bịt cổ quay đầu lại: “Mày!"

Bạch Mộc Trạch cười cợt: “Thì biến thành NPC thôi, cũng không tệ lắm, cô thấy sao hả Nguyên Tinh Thần?"

Nguyên Tinh Thần bị Crudo kiềm hãm lại mắng: “Anh bị điên à, làm người chơi đàng hoàng thì không chịu mà lại muốn trở thành NPC, anh nghĩ làm NPC vui lắm hả!"“Hóa ra cô là Nguyên Tinh Thần à, tên công tử bột này là bạn trai cô hả?"

“Hóa ra cô là Nguyên Tinh Thần à, tên công tử bột này là bạn trai cô hả?"Nguyên Tinh Thần quyết định nếu lần này ra ngoài mà dư được tí điểm thì sẽ tăng thêm chỉ số thể lực, nhìn nữ tu Mary kìa, lại nhìn sang Crudo, sức mạnh quan trọng tới nhường nào cơ chứ!“Nữ tu Mary…" Nguyên Tinh Thần nhìn bà, khóe mắt rưng rưng.

“Tôi đâu có quen ông."

“Được rồi, không quen tôi nhưng chắc quen Crudo đúng không, phòng trên lầu đã sắp xếp xong rồi, hay là chúng ta lên chơi chút đi."Nguyên Tinh Thần nhìn anh rời đi, thu nụ cười lại rồi nói với Viện trưởng: “Bà có biết Doris thương bà tới nhường nào không? Trong lòng cô bé, bà là mẹ, lúc còn bé cô bé không biết đi, chỉ có thể di chuyển bằng xe lăn, là bà đã đẩy cô bé ra nhìn ngắm thế giới bên ngoài, cũng là bà đã dạy cô bé biết chữ, dạy cô bé học, dù những đứa trẻ khác trong cô nhi viện đều ghét cô bé, bắt nạt cô bé, nhưng vì trong này có bà nên Doris luôn cảm thấy nơi đây là nhà mình.

Lúc ông ta đang thả lỏng thì bị một con dao đâm vào cổ.

“Ư…"Vì bị thương và bị lửa đốt nên Crudo có vẻ di chuyển rất chậm.

Crudo buông tay ra, bịt cổ quay đầu lại: “Mày!"Hệ thống báo hiệu chỉ còn 1 phút nữa là cửa mật thất sẽ đóng lại.

Viện trưởng sau lưng cầm con dao trong tay, bổ thêm một nhát trí mạng nữa cho Crudo. Bà ta nhìn Nguyên Tinh Thần, ánh mắt dịu dàng: “Doris, ta xin lỗi, mau rời khỏi nơi này đi, đi tìm ánh sáng của con đi."Nhìn Viện trưởng đang hoang mang, Nguyên Tinh Thần nhỏ giọng nói: “Chúng ta nên sớm rời khỏi đây thôi, tôi biết cách mở cửa giáo đường rồi."

Ngọn nến bà ta cầm từ đầu tới cuối đã bị ném xuống đất, ngọn lửa hừng hực bùng lên trong cô nhi viện, trong ánh lửa, Nguyên Tinh Thần chợt nhớ tới cảnh tượng cuối cùng, hóa ra chính là Viện trưởng đã cứu Doris trong lúc then chốt.

***

Ngọn lửa nhanh chóng lan ra, cửa kính bị sức nóng làm cho bật tung, mảnh vỡ văng đầy đất. Bạch Mộc Trạch che chở cho Nguyên Tinh Thần đi tới giáo đường, ở giữa có một bức tượng Chúa Giêsu cao chừng 2m.

Nguyên Tinh Thần hỏi: “Lối ra ở đâu?"

Bạch Mộc Trạch lắc đầu, thực ra anh cũng không biết.

Lúc cầm đồng hồ tới trước giáo đường, những người khác đã đợi sẵn ở cửa, Bạch Mộc Trạch vặn nút phía sau để điều chỉnh ngày thành chủ nhật, cửa giáo đường tự động mở ra.

Bạch Mộc Trạch bảo họ vào tìm lối ra trước, còn mình thì đứng trước cửa chờ Nguyên Tinh Thần.Nguyên Tinh Thần cười cười tỏ vẻ rất thoải mái: “Không sao đâu, Crudo đã chết rồi, chẳng ai có thể tổn thương tôi được nữa, mau đi đi."Viện trưởng đứng yên đó, 2 tay ôm đầu tỏ vẻ rất đau khổ, căn bản không hề phát hiện ra họ đã đi ngang qua mình.

“Anh Tiểu Bạch, anh không đi à?" Dương Manh Manh hơi lo lắng.

“Tôi đã hứa sẽ đợi cô ấy rồi."

Ai cũng biết cô ấy là ai, Dương Manh Manh cũng không khuyên nữa mà quay người đi vào.

Bạch Mộc Trạch luôn chờ ở cửa nên không biết họ đã tìm được lối ra ở chỗ nào.

Ngọn lửa lớn đã cháy tới giáo đường, ghế bên trong đều làm bằng gỗ nên rất dễ bén lửa. Nguyên Tinh Thần bịt mũi nhìn chằm chằm tượng Chúa Giêsu, “Trong nhật ký của Viện trưởng có nói con đường đi tới tương lai ở dưới chânNgài, có khi nào lối ra ở dưới tượng Chúa Giêsu không?"Nhưng Bạch Mộc Trạch vẫn kiên quyết: “Tôi đã nói là sẽ không bỏ rơi cô mà, phải cùng đi với nhau chứ."

“Đẩy tượng ra thử xem sao."

Lúc cả hai đang chuẩn bị hành động thì lại thấy Crudo bị cháy cả người loạng choạng đi vào: “Muốn đi à? Không dễ thế đâu!"“Tôi chờ cô ở cửa giáo đường nhé."

“Vậy mà vẫn chưa chết nữa."“Không, ta chỉ nghe theo lời dạy bảo của Đấng cứu thế mà thôi, ta chỉ vì cả cô nhi viện thôi!"

Nguyên Tinh Thần cứ nghĩ nguy hiểm đã được loại trừ, nhưng giờ xem ra ở trong mật thất thì chuyện gì cũng có thể xảy ra hết.

Vì bị thương và bị lửa đốt nên Crudo có vẻ di chuyển rất chậm.

Bạch Mộc Trạch dồn hết sức lực đẩy tượng Chúa Giêsu, đẩy tới mức gân xanh trên mu bàn tay nổi đầy cũng chỉ nhúc nhích được một chút, dựa vào sức của 2 người thì rất khó để di chuyển được bức tượng đá này.

Lúc này, Mary nữ tu bước ra từ phòng cầu nguyện.Tiến độ mật thất:

“Doris, sao con còn chưa đi?"Nguyên Tinh Thần cứ nghĩ nguy hiểm đã được loại trừ, nhưng giờ xem ra ở trong mật thất thì chuyện gì cũng có thể xảy ra hết.

“Nữ tu ơi, có thể giúp bọn con đẩy tượng đá này ra được không?"

Chỉ thấy nữ tu Mary vươn tay đụng vào một cái, tượng đá đã sụp đổ theo, đất đá vụn rơi ra đầy đất.“Anh Tiểu Bạch, anh không đi à?" Dương Manh Manh hơi lo lắng.

Nguyên Tinh Thần quyết định nếu lần này ra ngoài mà dư được tí điểm thì sẽ tăng thêm chỉ số thể lực, nhìn nữ tu Mary kìa, lại nhìn sang Crudo, sức mạnh quan trọng tới nhường nào cơ chứ!“Tao sẽ cho mày và thằng nhóc kia trả giá đắt!" NPC đã bước vào chế độ nóng nảy, Nguyên Tinh Thần thấy không ổn liền quay đầu chạy xuống lầu.Anh xông lên định giành Nguyên Tinh Thần từ trong tay Crudo, Crudo ngông cuồng nói: “Không biết tự lượng sức mình, nhãi con, cửa mở thì mau đi đi, coi chừng bị nhốt trong mật thất sẽ không ra được nữa đâu."

Nguyên Tinh Thần nói cảm ơn: “Nữ tu, cảm ơn bà ạ."

Nữ tu Mary khẽ cười nói: “Trước đây không thể bảo vệ được con là lỗi của ta, mau đi đi, rời khỏi đây rồi con sẽ được an toàn."Crudo hung ác nói: “Muốn đi à? Đừng hòng!"

Sau đó bà lại cản sự tấn công của Crudo cho Nguyên Tinh Thần, khoảnh khắc ngọn lửa chạm vào người, nữ tu Mary cũng biến thành một người đang bốc cháy, nhưng bà như không cảm thấy gì, chỉ lo chặn Crudo để ông ta không tiếp cận được tới Nguyên Tinh Thần.

“Nữ tu Mary…" Nguyên Tinh Thần nhìn bà, khóe mắt rưng rưng.

Hệ thống báo hiệu chỉ còn 1 phút nữa là cửa mật thất sẽ đóng lại.

“Đi thôi, bà ấy mong Doris có thể sống sót mà."Nhờ ký ức của Doris, Nguyên Tinh Thần đã biết cái đồng hồ báo thức này được Viện trưởng đưa cho Doris để cô bé ghi chép thời gian uống thuốc.

Bạch Mộc Trạch kéo Nguyên Tinh Thần nhảy xuống cửa hang, trong tiếng đếm ngược của hệ thống, 2 người đã trốn thoát thành công.“Ư…"

***

Từ mật thất về phòng chuẩn bị cũng là thời gian giữa.

Nhìn Bạch Mộc Trạch bên cạnh, Nguyên Tinh Thần ngạc nhiên hỏi: “Đừng nói là anh thật sự về khu chuẩn bị NPC với tôi đấy nhé?"

Bạch Mộc Trạch không hề lo lắng gì: “Cũng không tệ, tôi cũng muốn thử làm NPC thế nào."[Mức độ hoàn thành nhiệm vụ: Phát hiện thân phận Ekko, cứu Doris, giải được câu đố cửa giáo đường]

Kết thúc mật thất, bắt đầu tính điểm người chơi, máy móc hiển thị xếp hạng lần này của Bạch Mộc Trạch.Từ mật thất về phòng chuẩn bị cũng là thời gian giữa.

[Chỉ thấy nữ tu Mary vươn tay đụng vào một cái, tượng đá đã sụp đổ theo, đất đá vụn rơi ra đầy đất.Nguyên Tinh Thần khiếp đảm, chịu một dao rồi mà vẫn chưa chết ư?Chủ đề mật thất: Cô nhi viện Thánh Tâm]Tới tầng 1, cửa giáo đường đã mở, Bạch Mộc Trạch đang đứng trước cửa hét: “Nguyên Tinh Thần, mau lên!"

[Thế mà mẹ cô bé lại tự tay đưa cô bé cho ác quỷ, đúng là nực cười thật. Bà nghĩ 4 nhân cách của Doris được sinh ra do bệnh tâm thần phân liệt ư? Không phải, đó là sự cứu rỗi của cô bé cho chính mình, cô bé muốn sống, muốn sau này có một ngày mình có thể đi xem thế giới ngoài kia bằng 2 chân.Tiến độ mật thất: Trốn thoát thành công]

[Bạch Mộc Trạch cười cợt: “Thì biến thành NPC thôi, cũng không tệ lắm, cô thấy sao hả Nguyên Tinh Thần?"***Mức độ hoàn thành nhiệm vụ: Phát hiện thân phận Ekko, cứu Doris, giải được câu đố cửa giáo đường]

[Lúc này, Crudo lại ôm ngực bò dậy từ dưới đất.Xếp hạng nhiệm vụ: A+]Bạch Mộc Trạch cầm đồng hồ rời khỏi tầng 4, nếu trong mật thất chỉ có 2 người bọn họ thì anh sẽ không ngại ngần gì mà lựa chọn ở lại, nhưng giờ vẫn còn 5 người đồng đội nữa đang chờ, Bạch Mộc Trạch không thể cản trở họ được.

“Mật thất cấp 4 có độ khó khá cao, đạt được cấp A+ cũng là giỏi lắm rồi." Nguyên Tinh Thần chờ điểm của mình xuất hiện, nhưng máy đã ngưng hoạt động, “Bị hỏng rồi à?"

Cô mở cửa phòng chuẩn bị bước ra ngoài, trong nháy mắt đã trợn tròn mắt, cô đã đi theo Bạch Mộc Trạch tới khu vực người chơi.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi

Truyện cùng thể loại