Như Quả Tái Hồi Đáo Tòng Tiền
Chương 29
Editor: Kaori Kawa
Beta: Mai Kari
Hoàng Hiếu Toàn chỉ trúng một súng, người giết gã cũng chỉ bắn một phát.
Lúc đó gã đang ở trên xe, ngoại trừ tài xế ra, trước sau đều có bảo vệ, gã ngồi ở vị trí phía sau tài xế, vị trí an toàn nhất, một phát đạn từ ngoài cửa sổ bay vào, găm ngay giữa ngực gã, may mà không có vào tim, chỉ xuyên qua phổi. Mấy tên bảo vệ quá sợ hãi không kịp đưa gã về biệt thự Hoàng gia tại vùng ngoại ô, quyết định thật nhanh, quay đầu xe lại, đưa gã đến Trần trạch luôn phòng bị nghiêm mật. Sau đó bác sĩ làm giải phẫu cho Hoàng Hiếu Toàn, bảo vệ mạng của gã.
Chuyện này khiến Trần lão thái thái nổi giận, thậm chí so với lưỡng nhi tử bị người phục kích đánh thành trọng thương còn phẫn nộ hơn. Bà nhiều lần căn dặn Trần Tam lập tức điều tra, lại muốn cầu Trần Trí Phàm chiếu cố sinh ý Hoàng gia.
Trần Trí Phàm lễ phép thăm hỏi cậu còn đang hôn mê bất tỉnh, sau đó đi công ty đi làm, trước khi xuất môn còn căn dặn trợ thủ, “Gọi điện thoại cho vợ ta, bảo cô ấy về trấn an mẫu thân ta."
Trần Tam nghe nói Hoàng Hiếu Toàn trúng đạn, thờ ơ mà liếc Vương Hiểu Chu. Vị thanh niên này thần sắc tự nhiên vẫn ở bên cạnh hắn cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc, dường như đối với việc này hoàn toàn không quan tâm, cái gì cũng không biết. Trần Tam nói với mẫu thân: “Chuyện này ta sẽ tự mình tra." Sau đó mang theo Vương Hiểu Chu xuất môn. Thương thế hắn còn chưa tốt, sắc mặt tái nhợt, bước đi rất chậm, thế nhưng không có bất luận kẻ nào hoài nghi năng lực của hắn, hay có tâm tư cầu may nào.
Bởi vì Hoàng Hiếu Toàn bị trọng thương, cho nên tụ hội tại Trần trạch bị hủy, Dung Tịch thấy Trần Trí Phàm tới công ty, liền muốn đem công tác giao cho y, đang nghĩ ngợi mình sắp vô sự nhẹ nhàng tự tại lại bị Trần Trí Phàm tạt một chậu nước lạnh, “Lão tứ, hiện tại ngươi đối với nghiệp vụ công ty đã hiểu biết rất nhiều, cứ thế tiếp tục giúp ta chiếu cố đi. Gần nhất giới bất động sản rất nóng, ta nghĩ phát triển tiến thêm một bước, hiện nay chuyện lớn nhất là lấy được mảnh đất khu Tây của bản thị, sau đó chúng ta cùng tập đoàn Thương Lan của Hứa tổng hợp tác, cùng nhau khai phá hai bờ sông Đông Hà. Những việc này đều là đại hạng mục, chỉ mình ta thì không đủ lực, chuyện bên kia của lão tam thì nhiều, không giúp ta được, có ngươi ở đây hỗ trợ là hay nhất."
Dung Tịch biết y đang phát triển mấy cái hạng mục này, xác thực hai hạng mục đều rất quan trọng, hơn nữa phân ra hai mảnh đất, chỉ một mình Trần Trí Phàm có điểm khó vẹn toàn. Dung Tịch suy tư một chút liền gật đầu, “Được, vậy ta ở lại giúp đại ca vậy."
“Rất tốt." Trần Trí Phàm khoái trá nở nụ cười, “Từ hôm nay trở đi, ngươi tiến vào làm thành viên ban giám đốc Trần thị, song song đảm nhiệm phó tổng tài Trần thị, phương diện nghiệp vụ ngươi phụ trách, các loại nhân mạch, quan hệ ta phụ trách, ngươi xem thế nào?"
“Đại ca nói như thế nào thì làm thế ấy." Dung Tịch rất ôn hòa, “Công ty đang bành trướng, nhân tài lại quá ít, ngươi một người chống đỡ lâu như vậy, nhất định mệt chết, ta có thể giúp gì sẽ giúp."
“Một câu nói của ngươi liền nói được điểm quan trọng rồi." Trần Trí Phàm vui mừng than nhẹ, “Ta tuy rằng làm sinh ý chính đạo nhưng thân phận rốt cuộc tương đối đặc thù, không dám tùy tiện đem người cất nhắc lên chức vụ cao, sợ cảnh sát trà trộn vào nằm vùng, nguy hiểm cho chuyện tình bên kia của lão tam, cho nên phải cố gắng gánh hết. Ngươi là thân huynh đệ của chúng ta, trên người mang cùng dòng máu, tự nhiên tin được. Trợ thủ Lộ Phi của ngươi cũng rất lợi hại, hoàn toàn có thể độc diễn, lấy một chọi mười. Có hai người các ngươi giúp ta, ta sẽ dễ dàng rất nhiều."
Dung Tịch cười gật đầu, rất lý giải tâm tình của Trần Trí Phàm. Bằng vốn kiến thức của y với công ty này, Trần Trí Phàm có thể chống đỡ đến bây giờ không những thế còn đem quy mô làm lớn như vậy, thực sự rất giỏi, nhưng muốn tiếp tục mở rộng khẳng định gặp khó khăn, bởi vì công ty khuyết thiếu nhân tài cùng hệ thống quản lý kiện toàn, hiện tại có thể miễn cưỡng vận hành, nhưng một ngày ngoài ý muốn, hậu quả sẽ khó lường. Trần Trí Phàm biết được điểm này, đem Dung Tịch cùng Lộ Phi lưu lại, trên thực tế là vô cùng thông minh, cũng khiến Dung Tịch rất thưởng thức vị thương nhân xuất thân từ hắc đạo gia tộc lại nỗ lực đi vào thế giới thương trường quang minh này, cũng nguyện ý hợp tác, kề vai chiến đấu.
Trần Trí Phàm cao hứng tính, “Như vậy, vậy phải chính thức giới thiệu ngươi ra ngoài. Tụ hội trong nhà không làm được, vậy lấy danh nghĩa công ty mở tiệc rượu vậy, đem chính giới, thương giới cùng một ít bằng hữu công – kiểm – pháp mời tới, các ngươi biết nhau rồi, sau này thiết lập công việc cũng dễ."
“Tốt, do đại ca sắp xếp vậy." Dung Tịch không có ý kiến.
Trần Trí Phàm đối với đệ đệ nửa đường tìm trở về càng ngày càng tán thưởng.
Trước đây Trần Trí Phàm cùng Trần Tam căn bản không biết bên ngoài còn có một thân huynh đệ cùng cha khác mẹ, chỉ biết là mẫu thân thường thường cãi nhau cùng phụ thân, quát tháo mắng “Hồ ly tinh", nên khiến cho bọn họ suy đoán đại thể là phụ thân có người phụ nữ khác ở bên ngoài, mà phụ thân thường thường không nói gì, chưa bao giờ biện giải. Trần Trí Phàm cùng Trần Tam đều là người học qua giáo dục cao đẳng, từ nhỏ đến lớn thấy tình hình tình cảm của phụ mẫu, nên đều rất đồng tình phụ thân, bởi vậy đối với việc ông tìm một hồng nhan tri kỷ ở bên ngoài đều có thể lý giải, nhưng lại chưa bao giờ biết người phụ nữ đó có sinh con cho ông, đến tận khi phụ thân tạ thế mới nói cho bọn họ, muốn bọn họ chiếu cố đệ đệ lưu lạc bên ngoài. Tuy rằng phụ thân cùng mẫu thân không hòa thuận nhưng đối với người thân đều phi thường tốt, Trần Trí Phàm cùng Trần Lệ Thủy, Trần Tam đều rất yêu phụ thân, đối với nguyện vọng ông tự nhiên kiên quyết chấp hành, tuyệt không vi phạm.
Khi tìm thông tin về đệ đệ này, tất cả thông tin mọi người cung cấp cho bọn họ đều là thanh niên nhân này thành thật phúc hậu, hiếu thuận với mẫu thân, khiêm nhượng với đồng sự, nỗ lực phấn đấu, là người tốt điển hình. Bọn họ nghĩ để đệ đệ này sống sung sướng hẳn không vấn đề gì, y không có sở thích xa xỉ gì, tiêu chẳng bao nhiêu tiền, thế nào cũng không nghĩ tới, bất ngờ thình lình xảy ra lại khiến y biểu hiện ra tài cán kinh người cùng khí thế bình tĩnh, lại còn có một số bằng hữu xuất sắc cùng nhân mạch mạnh mẽ đến thế, khiến tất cả mọi người rất kinh dị, ấn tượng với y thay đổi rất nhiều.
Quả nhiên không hổ là người Trần gia, chỉ cần có cho chỗ y diễn, là có thể kích phát năng lực tiềm tàng từ trong máu của y, mà loại năng lực này khác hẳn Trần Trí Phàm, cũng không giống Trần Tam, đại khái do hắn chưa bao giờ dính vào hắc đạo, vẫn đều ở thế giới quang minh mà lớn lên, bởi vậy trên người mang theo khí tức rất sạch sẽ, quang minh lỗi lạc lại có thâm bất khả trắc, có thể nói xuất hiện của y tăng thêm sức mạnh Trần gia rất nhiều.
Trần Trí Phàm chỉ thị bộ hành chính tập đoàn an bài tiệc rượu cùng các công việc liên quan, tất cả đã được sắp xếp.
Tiệc rượu tiến hành tại khách sạn cấp năm sao tốt nhất thành phố, chủ đề là mừng hai mươi lăm thành lập của tập đoàn Trần thị cùng nghi thức quyên tặng công trình Hy Vọng. Tập đoàn Trần thị vì vùng núi nghèo khó quyên tặng 5.000.000 để mà xây dựng trường tiểu học Hy Vọng, có chủ đề này, mọi người đều có thể danh chính ngôn thuận mà đến, bởi vậy mỗi lãnh đạo được mời đều vui vẻ đáp ứng tham gia.
Dung Tịch đương nhiên muốn cùng Giải Ý đi đến, hai người mặc chính trang mới mua, cravat, nút tay áo phối màu phối sắc không chê vào đâu được, một người khí vũ hiên ngang, một người tuấn mỹ ưu nhã, vừa đi đến đại sảnh tiệc rượu liền khiến mọi người chú mục.
Trần Trí Phàm tới trước so với bọn họ, vừa nhìn thấy họ tới liền ra đón, đưa Dung Tịch qua, nhất nhất giới thiệu y cho khách quý. Không hề ít nhân sĩ thương giới cùng lãnh đạo chính phủ đều đã biết y khi y tiếp nhận nghiệp vụ tập đoàn Trần thị, lúc này liền cùng y nhiệt tình bắt tay, trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Giải Ý chưa tới chỗ Dung Tịch, hắn mà cầm một ly nước chanh đứng một bên, mỉm cười quan sát hội trường.
Làm trợ thủ Dung Tịch, hơn nữa từng có thân phận hiển hách, Lộ Phi đương nhiên cũng phải tới tham gia tiệc rượu, đi theo Dung Tịch xã giao. Người biết năng lực Dung Tịch đối với bản thân Lộ Phi rất coi trọng, mà người không biết vị Trần gia tứ công tử mới xuất hiện này thì nghe tin Lộ Phi chạy đi trợ thủ cho Trần thị cũng nhìn vị công tử mới xuất hiện này với cặp mắt khác xưa. Tất cả mọi người là người thông minh, tư thái trên tràng diện đều rất đẹp, bầu không khí rất nhiệt liệt.
Tất cả khách nhân được mời đến đủ, tiệc rượu đúng giờ bắt đầu. Trần Trí Phàm làm một bài bắt đầu ngắn gọn, “Tập đoàn Trần thị từ khi thành lập cho tới hôm nay đã hai mươi lăm năm cũng nhờ được ủng hộ cùng ưu ái của đông đảo bằng hữu, tại đây xin hướng mọi người biểu thị lời cảm ơn chân thành. Chúng ta sau này tiếp tục cố gắng, không ngừng phát triển, nỗ lực làm việc, tạo phúc cho dân." Nói xong, Trần Trí Phàm tuyên bố quyên góp cho công trình Hi Vọng 5.000.000, tu kiến trường học cho vùng núi nghèo khó, để bọn trẻ có cơ hội học hành.
Trần Trí Phàm nói xong, lãnh đạo cũng đi lên phát biểu, khen ngợi nhiệt tâm công ích của tập đoàn Trần thị, quan tâm khu nghèo khó làm việc thiện, hy vọng tất cả mọi người học tập bọn họ, vì xã hội cống hiến.
Trần Trí Phàm đem đại chi phiếu đặc chế có ghi 5.000.000 nhân dân tệ giao cho lãnh đạo, nghi thức kết thúc. Tất cả đều rất khiêm tốt, không hề lấy lòng mọi người, lãnh đạo thoả mãn, khách cổ động, mọi người đều vui mừng.
Kế tiếp mọi người tự do hoạt động, mỗi người đều cầm ly, biểu hiện ra phong độ tốt nhất, ở nơi nào chuyện trò vui vẻ, khí thế ngất trời. Giải Ý tuy rằng khí chất bên ngoài xuất chúng nhưng người biết hắn cơ bản không có, có chút người biết hắn là hảo hữu Trần tứ công tử, nhưng cụ thể là làm cái gì thì không rõ ràng lắm, nhìn hắn như là văn nhân, cũng không rõ là thương giới hay chính giới, vì thế không có người bắt chuyện.
Giải Ý nhìn một vòng, phát hiện Viên Hân của bất động sản Quảng Hạ không ở đây, không khỏi cảm thấy bất ngờ. Theo lý thuyết công ty cô ta là đối tác Trần thị, nên chắc được mời, bất quá chuyện này không dính đến hắn, vì vậy hắn thầm nghĩ một chút liền ném ra sau đầu.
Trần Trí Phàm xã giao một vòng, đi tới bên cạnh Giải Ý, mỉm cười hỏi: “Có thấy buồn chán không?"
“Cũng tạm." Giải Ý khoái trá mà nhìn về phía y, “Ta là người ngoài cuộc, cũng chỉ là xem náo nhiệt, lại không cần tốn tâm tư nói chuyện với người ta, nghĩ cũng thú vị."
Trần Trí Phàm khẽ gật đầu, lấy một ly nước chanh trên khay của bồi bàn, ôn hòa mà nói: “Ngươi là nghệ thuật gia, ta sợ ngươi theo mấy tục nhân chúng ta cùng một chỗ thì ủy khuất."
“Thế nào vậy chứ?" Giải Ý vô cùng kinh ngạc, “Ta chỉ là người thường, các ngươi mới là tinh anh a."
Trần Trí Phàm bật cười, “Cái gì tinh anh? Bất quá là kiếm nhiều tiền hơn người khác mà thôi. Người ở đây chân chính hiểu cuộc sống không có mấy người, so ra đều kém ngươi."
“Đại ca quá khen." Giải Ý cười nói, “Ta cũng chưa nói tới biết cái gì cuộc sống, bất quá tận lực sống dễ chịu một chút, song song không thương tổn những người khác mà thôi, không có gì đặc biệt cả."
Trần Trí Phàm đang muốn nói, cửa đại sảnh bỗng nhiên xuất hiện một trận xôn xao nho nhỏ. Hai người nhìn ra, phát hiện hai người nam tử anh tuấn suất khí trẻ tuổi đang đi đến, một mặc áo sơmi, quần jean, một mặc âu phục bình thường, vừa nhìn không phải tới tham gia tiệc rượu. Nhân viên công tác ở cửa không chịu để cho bọn họ tiến đến, nhưng bọn họ kiên trì muốn vào, vì vậy xảy ra tranh chấp.
Trần Trí Phàm thở dài, “Thực sự là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, ngươi không trêu phiền phức, phiền phức cũng muốn đến gây chuyện với ngươi."
Giải Ý nghe ra ý trong lời nói đó, nhịn không được hỏi: “Hai người đó là ai vậy?"
“Là đội hình cảnh, một là đội trưởng, Trương Minh Hạo, một là phó đội trưởng, Thạch Đào, đều là mới vừa được điều đến đây không lâu, rất chính trực. Tiểu Ý, ngươi ở chỗ này đừng nhúc nhích, ta đi xem." Trần Trí Phàm hờ hững nói, trầm ổn đi qua.
Beta: Mai Kari
Hoàng Hiếu Toàn chỉ trúng một súng, người giết gã cũng chỉ bắn một phát.
Lúc đó gã đang ở trên xe, ngoại trừ tài xế ra, trước sau đều có bảo vệ, gã ngồi ở vị trí phía sau tài xế, vị trí an toàn nhất, một phát đạn từ ngoài cửa sổ bay vào, găm ngay giữa ngực gã, may mà không có vào tim, chỉ xuyên qua phổi. Mấy tên bảo vệ quá sợ hãi không kịp đưa gã về biệt thự Hoàng gia tại vùng ngoại ô, quyết định thật nhanh, quay đầu xe lại, đưa gã đến Trần trạch luôn phòng bị nghiêm mật. Sau đó bác sĩ làm giải phẫu cho Hoàng Hiếu Toàn, bảo vệ mạng của gã.
Chuyện này khiến Trần lão thái thái nổi giận, thậm chí so với lưỡng nhi tử bị người phục kích đánh thành trọng thương còn phẫn nộ hơn. Bà nhiều lần căn dặn Trần Tam lập tức điều tra, lại muốn cầu Trần Trí Phàm chiếu cố sinh ý Hoàng gia.
Trần Trí Phàm lễ phép thăm hỏi cậu còn đang hôn mê bất tỉnh, sau đó đi công ty đi làm, trước khi xuất môn còn căn dặn trợ thủ, “Gọi điện thoại cho vợ ta, bảo cô ấy về trấn an mẫu thân ta."
Trần Tam nghe nói Hoàng Hiếu Toàn trúng đạn, thờ ơ mà liếc Vương Hiểu Chu. Vị thanh niên này thần sắc tự nhiên vẫn ở bên cạnh hắn cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc, dường như đối với việc này hoàn toàn không quan tâm, cái gì cũng không biết. Trần Tam nói với mẫu thân: “Chuyện này ta sẽ tự mình tra." Sau đó mang theo Vương Hiểu Chu xuất môn. Thương thế hắn còn chưa tốt, sắc mặt tái nhợt, bước đi rất chậm, thế nhưng không có bất luận kẻ nào hoài nghi năng lực của hắn, hay có tâm tư cầu may nào.
Bởi vì Hoàng Hiếu Toàn bị trọng thương, cho nên tụ hội tại Trần trạch bị hủy, Dung Tịch thấy Trần Trí Phàm tới công ty, liền muốn đem công tác giao cho y, đang nghĩ ngợi mình sắp vô sự nhẹ nhàng tự tại lại bị Trần Trí Phàm tạt một chậu nước lạnh, “Lão tứ, hiện tại ngươi đối với nghiệp vụ công ty đã hiểu biết rất nhiều, cứ thế tiếp tục giúp ta chiếu cố đi. Gần nhất giới bất động sản rất nóng, ta nghĩ phát triển tiến thêm một bước, hiện nay chuyện lớn nhất là lấy được mảnh đất khu Tây của bản thị, sau đó chúng ta cùng tập đoàn Thương Lan của Hứa tổng hợp tác, cùng nhau khai phá hai bờ sông Đông Hà. Những việc này đều là đại hạng mục, chỉ mình ta thì không đủ lực, chuyện bên kia của lão tam thì nhiều, không giúp ta được, có ngươi ở đây hỗ trợ là hay nhất."
Dung Tịch biết y đang phát triển mấy cái hạng mục này, xác thực hai hạng mục đều rất quan trọng, hơn nữa phân ra hai mảnh đất, chỉ một mình Trần Trí Phàm có điểm khó vẹn toàn. Dung Tịch suy tư một chút liền gật đầu, “Được, vậy ta ở lại giúp đại ca vậy."
“Rất tốt." Trần Trí Phàm khoái trá nở nụ cười, “Từ hôm nay trở đi, ngươi tiến vào làm thành viên ban giám đốc Trần thị, song song đảm nhiệm phó tổng tài Trần thị, phương diện nghiệp vụ ngươi phụ trách, các loại nhân mạch, quan hệ ta phụ trách, ngươi xem thế nào?"
“Đại ca nói như thế nào thì làm thế ấy." Dung Tịch rất ôn hòa, “Công ty đang bành trướng, nhân tài lại quá ít, ngươi một người chống đỡ lâu như vậy, nhất định mệt chết, ta có thể giúp gì sẽ giúp."
“Một câu nói của ngươi liền nói được điểm quan trọng rồi." Trần Trí Phàm vui mừng than nhẹ, “Ta tuy rằng làm sinh ý chính đạo nhưng thân phận rốt cuộc tương đối đặc thù, không dám tùy tiện đem người cất nhắc lên chức vụ cao, sợ cảnh sát trà trộn vào nằm vùng, nguy hiểm cho chuyện tình bên kia của lão tam, cho nên phải cố gắng gánh hết. Ngươi là thân huynh đệ của chúng ta, trên người mang cùng dòng máu, tự nhiên tin được. Trợ thủ Lộ Phi của ngươi cũng rất lợi hại, hoàn toàn có thể độc diễn, lấy một chọi mười. Có hai người các ngươi giúp ta, ta sẽ dễ dàng rất nhiều."
Dung Tịch cười gật đầu, rất lý giải tâm tình của Trần Trí Phàm. Bằng vốn kiến thức của y với công ty này, Trần Trí Phàm có thể chống đỡ đến bây giờ không những thế còn đem quy mô làm lớn như vậy, thực sự rất giỏi, nhưng muốn tiếp tục mở rộng khẳng định gặp khó khăn, bởi vì công ty khuyết thiếu nhân tài cùng hệ thống quản lý kiện toàn, hiện tại có thể miễn cưỡng vận hành, nhưng một ngày ngoài ý muốn, hậu quả sẽ khó lường. Trần Trí Phàm biết được điểm này, đem Dung Tịch cùng Lộ Phi lưu lại, trên thực tế là vô cùng thông minh, cũng khiến Dung Tịch rất thưởng thức vị thương nhân xuất thân từ hắc đạo gia tộc lại nỗ lực đi vào thế giới thương trường quang minh này, cũng nguyện ý hợp tác, kề vai chiến đấu.
Trần Trí Phàm cao hứng tính, “Như vậy, vậy phải chính thức giới thiệu ngươi ra ngoài. Tụ hội trong nhà không làm được, vậy lấy danh nghĩa công ty mở tiệc rượu vậy, đem chính giới, thương giới cùng một ít bằng hữu công – kiểm – pháp mời tới, các ngươi biết nhau rồi, sau này thiết lập công việc cũng dễ."
“Tốt, do đại ca sắp xếp vậy." Dung Tịch không có ý kiến.
Trần Trí Phàm đối với đệ đệ nửa đường tìm trở về càng ngày càng tán thưởng.
Trước đây Trần Trí Phàm cùng Trần Tam căn bản không biết bên ngoài còn có một thân huynh đệ cùng cha khác mẹ, chỉ biết là mẫu thân thường thường cãi nhau cùng phụ thân, quát tháo mắng “Hồ ly tinh", nên khiến cho bọn họ suy đoán đại thể là phụ thân có người phụ nữ khác ở bên ngoài, mà phụ thân thường thường không nói gì, chưa bao giờ biện giải. Trần Trí Phàm cùng Trần Tam đều là người học qua giáo dục cao đẳng, từ nhỏ đến lớn thấy tình hình tình cảm của phụ mẫu, nên đều rất đồng tình phụ thân, bởi vậy đối với việc ông tìm một hồng nhan tri kỷ ở bên ngoài đều có thể lý giải, nhưng lại chưa bao giờ biết người phụ nữ đó có sinh con cho ông, đến tận khi phụ thân tạ thế mới nói cho bọn họ, muốn bọn họ chiếu cố đệ đệ lưu lạc bên ngoài. Tuy rằng phụ thân cùng mẫu thân không hòa thuận nhưng đối với người thân đều phi thường tốt, Trần Trí Phàm cùng Trần Lệ Thủy, Trần Tam đều rất yêu phụ thân, đối với nguyện vọng ông tự nhiên kiên quyết chấp hành, tuyệt không vi phạm.
Khi tìm thông tin về đệ đệ này, tất cả thông tin mọi người cung cấp cho bọn họ đều là thanh niên nhân này thành thật phúc hậu, hiếu thuận với mẫu thân, khiêm nhượng với đồng sự, nỗ lực phấn đấu, là người tốt điển hình. Bọn họ nghĩ để đệ đệ này sống sung sướng hẳn không vấn đề gì, y không có sở thích xa xỉ gì, tiêu chẳng bao nhiêu tiền, thế nào cũng không nghĩ tới, bất ngờ thình lình xảy ra lại khiến y biểu hiện ra tài cán kinh người cùng khí thế bình tĩnh, lại còn có một số bằng hữu xuất sắc cùng nhân mạch mạnh mẽ đến thế, khiến tất cả mọi người rất kinh dị, ấn tượng với y thay đổi rất nhiều.
Quả nhiên không hổ là người Trần gia, chỉ cần có cho chỗ y diễn, là có thể kích phát năng lực tiềm tàng từ trong máu của y, mà loại năng lực này khác hẳn Trần Trí Phàm, cũng không giống Trần Tam, đại khái do hắn chưa bao giờ dính vào hắc đạo, vẫn đều ở thế giới quang minh mà lớn lên, bởi vậy trên người mang theo khí tức rất sạch sẽ, quang minh lỗi lạc lại có thâm bất khả trắc, có thể nói xuất hiện của y tăng thêm sức mạnh Trần gia rất nhiều.
Trần Trí Phàm chỉ thị bộ hành chính tập đoàn an bài tiệc rượu cùng các công việc liên quan, tất cả đã được sắp xếp.
Tiệc rượu tiến hành tại khách sạn cấp năm sao tốt nhất thành phố, chủ đề là mừng hai mươi lăm thành lập của tập đoàn Trần thị cùng nghi thức quyên tặng công trình Hy Vọng. Tập đoàn Trần thị vì vùng núi nghèo khó quyên tặng 5.000.000 để mà xây dựng trường tiểu học Hy Vọng, có chủ đề này, mọi người đều có thể danh chính ngôn thuận mà đến, bởi vậy mỗi lãnh đạo được mời đều vui vẻ đáp ứng tham gia.
Dung Tịch đương nhiên muốn cùng Giải Ý đi đến, hai người mặc chính trang mới mua, cravat, nút tay áo phối màu phối sắc không chê vào đâu được, một người khí vũ hiên ngang, một người tuấn mỹ ưu nhã, vừa đi đến đại sảnh tiệc rượu liền khiến mọi người chú mục.
Trần Trí Phàm tới trước so với bọn họ, vừa nhìn thấy họ tới liền ra đón, đưa Dung Tịch qua, nhất nhất giới thiệu y cho khách quý. Không hề ít nhân sĩ thương giới cùng lãnh đạo chính phủ đều đã biết y khi y tiếp nhận nghiệp vụ tập đoàn Trần thị, lúc này liền cùng y nhiệt tình bắt tay, trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Giải Ý chưa tới chỗ Dung Tịch, hắn mà cầm một ly nước chanh đứng một bên, mỉm cười quan sát hội trường.
Làm trợ thủ Dung Tịch, hơn nữa từng có thân phận hiển hách, Lộ Phi đương nhiên cũng phải tới tham gia tiệc rượu, đi theo Dung Tịch xã giao. Người biết năng lực Dung Tịch đối với bản thân Lộ Phi rất coi trọng, mà người không biết vị Trần gia tứ công tử mới xuất hiện này thì nghe tin Lộ Phi chạy đi trợ thủ cho Trần thị cũng nhìn vị công tử mới xuất hiện này với cặp mắt khác xưa. Tất cả mọi người là người thông minh, tư thái trên tràng diện đều rất đẹp, bầu không khí rất nhiệt liệt.
Tất cả khách nhân được mời đến đủ, tiệc rượu đúng giờ bắt đầu. Trần Trí Phàm làm một bài bắt đầu ngắn gọn, “Tập đoàn Trần thị từ khi thành lập cho tới hôm nay đã hai mươi lăm năm cũng nhờ được ủng hộ cùng ưu ái của đông đảo bằng hữu, tại đây xin hướng mọi người biểu thị lời cảm ơn chân thành. Chúng ta sau này tiếp tục cố gắng, không ngừng phát triển, nỗ lực làm việc, tạo phúc cho dân." Nói xong, Trần Trí Phàm tuyên bố quyên góp cho công trình Hi Vọng 5.000.000, tu kiến trường học cho vùng núi nghèo khó, để bọn trẻ có cơ hội học hành.
Trần Trí Phàm nói xong, lãnh đạo cũng đi lên phát biểu, khen ngợi nhiệt tâm công ích của tập đoàn Trần thị, quan tâm khu nghèo khó làm việc thiện, hy vọng tất cả mọi người học tập bọn họ, vì xã hội cống hiến.
Trần Trí Phàm đem đại chi phiếu đặc chế có ghi 5.000.000 nhân dân tệ giao cho lãnh đạo, nghi thức kết thúc. Tất cả đều rất khiêm tốt, không hề lấy lòng mọi người, lãnh đạo thoả mãn, khách cổ động, mọi người đều vui mừng.
Kế tiếp mọi người tự do hoạt động, mỗi người đều cầm ly, biểu hiện ra phong độ tốt nhất, ở nơi nào chuyện trò vui vẻ, khí thế ngất trời. Giải Ý tuy rằng khí chất bên ngoài xuất chúng nhưng người biết hắn cơ bản không có, có chút người biết hắn là hảo hữu Trần tứ công tử, nhưng cụ thể là làm cái gì thì không rõ ràng lắm, nhìn hắn như là văn nhân, cũng không rõ là thương giới hay chính giới, vì thế không có người bắt chuyện.
Giải Ý nhìn một vòng, phát hiện Viên Hân của bất động sản Quảng Hạ không ở đây, không khỏi cảm thấy bất ngờ. Theo lý thuyết công ty cô ta là đối tác Trần thị, nên chắc được mời, bất quá chuyện này không dính đến hắn, vì vậy hắn thầm nghĩ một chút liền ném ra sau đầu.
Trần Trí Phàm xã giao một vòng, đi tới bên cạnh Giải Ý, mỉm cười hỏi: “Có thấy buồn chán không?"
“Cũng tạm." Giải Ý khoái trá mà nhìn về phía y, “Ta là người ngoài cuộc, cũng chỉ là xem náo nhiệt, lại không cần tốn tâm tư nói chuyện với người ta, nghĩ cũng thú vị."
Trần Trí Phàm khẽ gật đầu, lấy một ly nước chanh trên khay của bồi bàn, ôn hòa mà nói: “Ngươi là nghệ thuật gia, ta sợ ngươi theo mấy tục nhân chúng ta cùng một chỗ thì ủy khuất."
“Thế nào vậy chứ?" Giải Ý vô cùng kinh ngạc, “Ta chỉ là người thường, các ngươi mới là tinh anh a."
Trần Trí Phàm bật cười, “Cái gì tinh anh? Bất quá là kiếm nhiều tiền hơn người khác mà thôi. Người ở đây chân chính hiểu cuộc sống không có mấy người, so ra đều kém ngươi."
“Đại ca quá khen." Giải Ý cười nói, “Ta cũng chưa nói tới biết cái gì cuộc sống, bất quá tận lực sống dễ chịu một chút, song song không thương tổn những người khác mà thôi, không có gì đặc biệt cả."
Trần Trí Phàm đang muốn nói, cửa đại sảnh bỗng nhiên xuất hiện một trận xôn xao nho nhỏ. Hai người nhìn ra, phát hiện hai người nam tử anh tuấn suất khí trẻ tuổi đang đi đến, một mặc áo sơmi, quần jean, một mặc âu phục bình thường, vừa nhìn không phải tới tham gia tiệc rượu. Nhân viên công tác ở cửa không chịu để cho bọn họ tiến đến, nhưng bọn họ kiên trì muốn vào, vì vậy xảy ra tranh chấp.
Trần Trí Phàm thở dài, “Thực sự là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, ngươi không trêu phiền phức, phiền phức cũng muốn đến gây chuyện với ngươi."
Giải Ý nghe ra ý trong lời nói đó, nhịn không được hỏi: “Hai người đó là ai vậy?"
“Là đội hình cảnh, một là đội trưởng, Trương Minh Hạo, một là phó đội trưởng, Thạch Đào, đều là mới vừa được điều đến đây không lâu, rất chính trực. Tiểu Ý, ngươi ở chỗ này đừng nhúc nhích, ta đi xem." Trần Trí Phàm hờ hững nói, trầm ổn đi qua.
Tác giả :
Mãn Tọa Y Quan Thắng Tuyết