Như Lang

Chương 5: Kẻ xâm nhập

Thức ăn của Mỹ tuy rằng không thể khiến cơn đau dạ dày hoàn toàn tiêu biến, nhưng là cũng làm cho nó dịu đi ít nhiều, uống thêm một chút nước, hắn không cần suy nghĩ thêm mà kéo cái cơ thể mệt mỏi đang muốn đứt ra đến nơi về phòng ngủ.

“Chắc là nên chuyển sang ở một ngôi nhà tiện nghi hơn….." Khách sạn vừa đẹp vừa xa hoa hẳn là rất đắt tiền, hắn lại không phải là một kẻ nhiều tiền, chung quy sống ở trong nhà vẫn là tốt hơn.

“Đến nhà ta ở có được không?" Còn chưa mở của phòng ra, phía sau truyền đến một giọng nói, thần kinh Chu Mặc lập tức căng thẳng.

“Là ai?!" Chu Mặc hướng tới chỗ âm thanh phát ra lên tiếng hỏi, không biết vì sao người đó lại đột ngột xông tới, hắn hốt hoảng không hiểu được gã đàn ông kia muốn gì.

“Ha hả, có phải là lớn tuổi rồi nên trí nhớ của ngươi không được tốt hả? Nếu ngươi không nhớ ta lập tức khiến ngươi nhớ lại." Y cười đen tối, tấm màng che mặt nhanh chóng được kéo xuống, một màu tóc vàng đậm chất New York trong bóng đêm hiện ra rõ ràng, màu sắc sáng chói không chút e dè mà xông thẳng vào trong đầu Chu Mặc, kia không phải là mơ, cái người nam tử kì quặc đó lại xuất hiện nữa rồi!

Người này thật là kì quái, Chu Mặc rất muốn đuổi y đi ngay lập tức, nhưng vừa lúc đang định kêu bảo vệ thì Chu Mặc thấy được nam tử kia trầm mặt xuống thở dài nhỏ giọng nói: “Không cần vội."

Nhưng Chu Mặc lại không muốn nghe nam tử đó nói hết câu, đột ngột xoay người, nhanh như cắt chạy vào trong phòng ngủ. Nhưng nam tử trong bóng tối kia cũng không phải tay vừa, cũng rất nhanh mà lao đến dùng tay bịt kín miệng của Chu Mặc, lại hung hăng kéo lấy hắn, lợi dụng sức nặng của cơ thể đem Chu Mặc áp chế trên cánh cửa vừa đóng lại.

“Ngô!" Cơ thể yếu ớt của Chu Mặc qua lớp quần áo mơ hồ cảm nhận được nhiệt độ ấm áp từ cơ thể nam tử kia áp sát vào mình, bất giác lòng hắn sợ hãi không thôi, điên cuồng mà giãy giụa. Vì vậy mà khiến cho hai người đồng lúc ngã xuống đất, lợi dụng lúc ấy, tên tóc vàng liền nhanh chóng áp trù thân thể hắn: “Ta ở Trung Quốc có học qua kung fu, ngươi đánh không lại ta đâu, Chu Mặc."

“Ngô……" Người này làm sao mà lại biết tên ta?!

Giống như muốn dò xét người bên dưới, nam tử hai tay ra sức gồng lực áp chế, một bên kề sát miệng vào tai Chu Mặc, nói: “Ta không những biết tên của ngươi là Chu Mặc, ta còn biết rất là nhiều chuyện về ngươi , ví dụ như — cái nguyên nhân khiến ngươi chán ghét nam nhân chạm vào mình."

Lời nói vừa dứt, gương mặt Chu Mặc đóng thành băng, phản ứng ấy thực khiến cho người kia cao hứng cười thành tiếng, miệng nói một câu như trêu tức: “Ba năm trước đây cùng một cô gái muốn có một đêm tình ái, không hề biết rằng nữ nhân đó đã có chồng, sau đó thì bị chồng của cô ta bắt gian tại giường…… ngươi chính bị nam nhân đó cường bạo đúng không?"

“Ngô!" Đừng…… Đừng nói nữa! Đừng nói về chuyện này nữa!

Chu Mặc giãy giụa ngày càng kịch liệt hơn……..

“Có phải là ngươi rất hận chồng của cô gái đó, vì lí do gì mà người đó lại cường bạo ngươi? Thật là khó giải thích, nếu là bình thường thì đáng lẽ người đó phải đánh ngươi, chứ không phải đem ngươi lên giường mà cường bạo." Mile thì thầm, nhưng ngay lúc đó lại cảm thấy như mình bị đánh ngã ngửa ra đằng sau.

“Ngươi làm sao mà biết chuyện này? Làm sao mà biết?" Chu Mặc lộ rõ ra vẻ mặt khiếp sợ đến tột độ, hắn không biết được làm sao cái người mới gặp mặt có một lần kia lại biết được cơn ác mộng hàng đêm của mình.

“Khí lực ghê gớm thật." Mile xoa xoa cái bả vai của mình, từ từ đứng dậy, tiến về chiếc ghế sô pha mà ngồi xuống, đưa mắt dò xét con người đang vô cùng hoảng loạn kia, “Ngươi muốn thế nào đây, bí mật của ngươi, ta đã biết, ha hả, ngươi có muốn hay không ta đem chuyện này đi nói với các đồng nghiệp của ngươi trong công ty, ngươi bị một nam nhân cường bạo?"

Nam tử tóc vàng nói như uy hiếp khiến cho Chu Mặc khẽ nhíu mày.

Không được hoảng loạn, thời điểm này không được hoảng loạn! Bình tĩnh, phải thật bình tĩnh! Phải suy nghĩ thật cẩn thận…… Chu Mặc không ngừng tự trấn an mình, cố gắng hết sức bình tĩnh.

“Ta không biết vì sao mà ngươi lại biết chuyện này, nhưng đừng lợi dụng điều đó mà uy hiếp ta, ngươi nên nhanh chóng rời đi, bằng không ta sẽ báo cảnh sát." Nam nhân tỉnh táo lại trầm giọng nói.

Đôi mắt màu lục lập tức lóe lên một tia sáng, nhưng vẫn yên vị trên ghế sô pha, cũng không hề để ý đến lời cảnh báo của Chu Mặc, cười nói: “Uy hiếp? Ngươi như thế nào lại có thể nói ta như vậy, ta ngay từ đầu đã nói qua, ta đối với ngươi quả thực là có hứng thú."

Mile đứng lên, tiến về phía Chu Mặc: “Ngươi kỳ thật là đồng tính luyến ái, thật lợi hại, không biết đã có bao nhiêu người bị ngươi lừa gạt, nhưng ngươi có thể lừa người khác nhưng ngươi không lừa ta được đâu. Ha hả, ta đã sớm biết ngươi là đồng tính luyến ái, nhưng vì bị nam nhân cường bạo mà trở nên chán ghét thậm chí là sợ hãi khi nam nhân chạm vào?"

“Nói bậy…… Ngươi nói bậy bạ gì đó…….." Thần sắc nam nhân có chút tái nhợt.

“Nghĩ thật là buồn? Không thích nữ nhân, cũng không tiếp nhận nam nhân, sống một cuộc sống cô độc như vậy thật khó chịu." Khoảng cách giữa y và Chu Mặc bị rút lại chỉ còn ba bước chân, Mile dừng bước mỉm cười, “Ta có thể giúp ngươi."
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247
Tran 2 năm trước
đã có chap mới nhất rồi nha anh em. link đây nha: bit.ly/mga899

Truyện cùng thể loại