Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!
Chương 171
Bốn người kia vừa khuất bóng thì thằng Tuấn quay qua nhìn mẹ của Quân, mặt nó đỏ như gấc, còn bà thì thở dài:
– Có chuyện đó nữa sao Tuấn? Con bậy bạ hết sức, lớn rồi sống phải có trách nhiệm chứ?
Còn thằng Quân thì nhăn mặt như khỉ ăn ớt:
– Chắc là con nhỏ kia giở trò đó mẹ ơi, hoặc giả là gia đình người ta muốn vậy thì sao, không trách thằng Tuấn được.
Sau đó Quân liếc thằng Tuấn một cái:
– Con cũng không tin nó dám làm chuyện đó sau lưng con!
Tuấn nghe thằng Quân nói mà nhe răng ra cười mừng rỡ như đang chết đuối mà vớ được cái phao:
– Ông nói thật không? Yeah! Vậy là tui được ông tin rồi! Ngày mai tui với ông lển trển nắm con đầu quỷ đó đi một lần nữa đi, tui sẽ la rần hết bệnh viện cho cả nhà nó mang nhục mới được. Đứng gần nó tui còn thấy tởm lợm nói chi là …
Nhưng thằng Quân lại dập tắt hy vọng của thằng Tuấn bằng tuyên bố:
– Nhưng không chừng thằng nào ham ăn, ham nhậu quá rồi không làm chủ bản thân được thì ai biết đâu chừng, biết đâu lúc đó rượu làm chứ không phải nó làm…
Tuấn méo xệch cái mặt:
– Tui đâu có vậy đâu! Tui bị thằng chó Kỳ Trương gài chứ bộ?
Vừa nói xong thằng Quân chợt nhớ lại vụ án “nhậu" vừa xãy ra cho chính bản thân nó điều đó càng khiến nó căm ghét những đứa nào nhậu tới quắc cần câu tới chẳng biết gì. Quân cắt lời nó:
– Thôi được rồi, mẹ à chuyện này để con với thằng Tuấn giải quyết, mẹ đừng lo nữa. Không có sao đâu!…
Quân kéo thằng Tuấn ra sau nhà, bất chợt nó ôm chầm và xiết chặt lấy thằng Tuấn. Một hành động vô cùng khó chịu. Tuấn vẫn để yên như vậy nhưng nó không khỏi thắc mắc:
– Ông Quân có chuyện gì vậy? Bộ ông không tin là tui không có làm chuyện đó sao? Tui không cần ai tin hết, chỉ cần một mình ông tin thôi!
Quân nói:
– Anh tin nhóc chứ! Nhưng mà Tuấn nè, tạm thời mình sẽ không liên lạc với nhau một thời gian nha!
Tuấn xô thằng Quân ra:
– Tại sao lại phải như vậy chứ? Ông nói là ông tin tôi mà? Mắc mớ gì phải xa nhau một thời gian hoài vậy? Tại sao tôi luôn tìm mọi cách để được đến gần với ông, còn trong khi đó ông thì cứ hả họng ra là cứ như muốn xô hai đứa ra xa là sao?- Không phải là vậy, nhưng mà có lý do, chỉ một thời gian thôi mà!
Tuấn ấm ức:
– Thời gian, thời gian là bao lâu? Một ngày hay hai ngày ông nói đi? Tui sẳn sàng đợi, còn lâu hơn thì… dẹp, không có đợi gì hết, bức quá tui dọn xuống ở đây luôn!
Quân phì cười:
– Thằng quỷ, chín tháng mười ngày được chưa? Tại sao lúc nào cũng giỡn được vậy hả? Anh nói nghiêm chỉnh mà, nhóc dọn xuống đây ở rồi bỏ ba mẹ sao?- Xì… tui xuống đây ở ổng bả đở tốn cơm còn khoái nữa!
Quân cố gắng nghiêm cái mặt lại:
– Không đùa nữa. Bây giờ nhóc về đi! Khi nào thích hợp anh sẽ tìm nhóc, đừng xuống đây nữa.
Tuấn sau một hồi suy nghĩ bổng nó nhảy dựng lên:
– A, tui biết rồi, thằng chó Kỳ Chương nó hù dọa ông cái gì phải không? Ông nói đi, tui tìm nó tui xử liền!
Một cái cốc đầu lên nhóc Tuấn:
– Cái tật hung hăng không bỏ chút nào cả, không nói nhiều nữa, sau hôm nay nhớ không được liên lạc với anh nữa. Nếu nhóc tin anh! Mọi chuyện còn lại hãy để cho anh tính!- Tại sao ông không nói cho tui nghe chứ?- Cái gì cũng được trừ chuyện đó ra!
Tuấn phụng phịu đi lại võng nằm, nó lôi thằng Quân theo…
– Quân nè, tui không tính hỏi chuyện này nhưng mà tui cứ thắc mắc hoài…- Chuyện gì?- Cái vụ hôm bữa đó, vụ ông với thằng Kỳ Trương đó, ông kể cho tui nghe đi… nếu ông không muốn thì thôi, nhưng ông cứ biết là tui tin ông không bao giờ làm chuyện gì có lỗi với tui cả, tui cũng vậy!
Quân im lặng rất lâu, nó không biết phải mở lời thế nào nữa:
– Tại nhóc trước thôi, anh tức quá nên uống rượu hơi nhiều, anh không biết chuyện gì đã xãy ra nữa… sau này đừng nhắc lại chuyện đó nữa, anh không thích.- Ừh! Không nhắc nữa!
Sau đó thằng Tuấn chồm tới đè lên người thằng Quân mà hăm dọa:
– Ông cũng nói giỏ quá ha bày đặt trách người ta, cái mặt cũng háu thắng, cũng mê ăn nhậu như ai bày đặt… nhục!
Quân cười hề hề:
– Thì nhờ như vậy anh mới biết điều đó xấu, anh mới không muốn nhóc vướng vào chứ bộ.- Xì… miệng ông ai nói lại! Mà… tại sao ông không cho tui liên lạc với ông nữa vậy?
Quân suy nghĩ một lát rồi nói:
– Có lẽ chuyện của anh và nhóc chưa thuyết phục được mọi người, chúng ta phải để cho tinh thần người lớn họ lắng xuống một thời gian đi đã, nhóc không thấy là chúng ta càng đấu tranh thì càng có đủ thứ chuyện tệ hại xãy ra sao? Anh tin là nếu thực sự chúng ta yêu nhau thì không có gì không thể vượt qua được, kể cả thời gian. Đây cũng là cơ hội để anh kiểm chứng xem nhóc có thật sự yêu anh không? Trong thời gian này nhóc không được cứng đầu nữa nha, trước hết nhóc phải làm sao ba mẹ vui!
Tuấn bĩu môi:
– Tui chỉ có nước cưới con Quyên ổng vui mới nổi… chán!
Tuấn chồm qua, nó hôn một cái thật sâu vào cổ và mặt của thằng Quân, nó như muốn khắc sâu vào tâm trí, hơi thở của mình mùi vị của người yêu, nó nhỏng nhẽo:
– Tui nghe lời ông như vậy mai mốt ông phải chịu làm vợ tui nha!
Quân la lên:
– Con khỉ mốc nè! Nhóc làm vợ anh thì có!- Vậy khỏi luôn đi! Tui cưới con Quyên làm chồng nó còn sướng hơn!- Nhóc dám hả?
Tuấn cười:
– Vậy làm vợ tui đi!- Đừng có mơ!
Bất chợt thằng Tuấn hỏi:
– Ủa mà ông Quân nè, tại sao hai thằng con trai yêu nhau phải phân biệt chồng vợ chi vậy?
Quân liếm môi, ngập ngừng:
– Ai biết nè, người ta chia chứ anh có chia đâu!- Có liên quan gì tới chuyện đó không?
Quân dè chừng:
– Chuyện đó là chuyện gì chứ?- Thì chuyện như trai gái người ta vẫn làm đó?- Trai gái nào vẫn làm? Thôi nói chuyện khác đi nha, nhóc bắt đầu nói nhảm rùi đó!
Tuấn không vừa:
– Nhảm cái đầu ông áh, tui nói chuyện giới tính một cách khoa học với ông đoàng hoàng chứ bộ. Hóa ra mấy chuyện đó ông chưa biết mà cũng bày đặt lên mặt!
Quân chống chế:
– Ai nói nhóc anh không biết chứ? Chỉ là…
Chết mất rồi, rơi vào bẫy thằng Tuấn rồi, Quân ú ớ còn thằng Tuấn cười khà khà:
– Biết thì nói cho tui nghe đi!- Mệt!- Giờ nói không? Không là ông hối hận đó!
Quân đẩy nhóc ra và đề phòng:
– Hối hận gì chứ? Nhóc dám làm gì chứ?- Tối nay tui ngủ lại đây!
Quân la lên:
– Ai cho? Về nhà với mẹ hay con Quyên kìa!- Không! Đêm cuối tui phải ở đây! Mà đừng hòng đánh trống lãng nữa… ông mà không nói tui lên mạng “search"(tìm kiếm) một cái cũng ra hà… lúc đó đừng trách tui nha!
Quân im re không biết nói thế nào bây giờ nữa, thằng nhóc này như một đứa con nít vậy, hết chuyện hỏi đi hỏi ba cái đó…
– Mệt! Vậy muốn biết thì lên mạng tìm đi, nhưng nói trước nha, laptop anh bán mất tiêu rồi…- Kệ ông! Tui xài máy bàn!- Vậy anh đi chỗ khác chơi àh?
Quân định hù dọa nó bằng chiêu đó nhưng mà không ngờ rằng thằng Tuấn tỉnh bơ:
– Ừh, ông muốn đi đâu thì đi, miễn tối về cho tui là được rồi!
Bịch, Quân đá nó một cái rớt xuống võng:
– Ăn nói vậy đó hả?
Mắt thằng Tuấn bây giờ long lanh đến khó tả, hình như nó đang tập trung suy nghĩ tới chuyện gì đó căng thẳng dữ lắm, dù nằm ịch dưới đất nhưng miệng nó vẫn không thôi lảm nhảm:
– Tui không tin là hai thằng con trai chỉ có mấy trò đó… phải có cái gì đó hấp dẫn hơn…
Quân đỏ mặt bỏ đi một nước sau khi chửi thằng nhóc thậm tệ:
– Đầu óc của nhóc suốt ngày chỉ biết nhồi nhét ba cái thứ đó không hả? Dẹp đi nha, anh không có giỡn đâu!- Ông nghĩ tui giỡn hả?- Xía… không giỡn cũng chẳng ai cho đụng đâu! Đừng có mơ! Sao mà thái độ này của nó khiến mình nghi nó với con Quyên chắc có gì với nhau quá…
Tuấn cười khà khà:
– Tạm thời thì chưa có, nhưng mà ông cứ “làm giá" như vậy hoài thì tui kiếm người khác lúc đó đừng có khóc à nha!
Quân le lưỡi nhìn nó chửi:
– Đồ *** tặc! Lêu lêu!
Tuấn gật gù:
– Ờ phải rồi, ông hiền lắm! Chứ không phải đạo đức giả hả? Tui không phải là tui không để ý ông đâu nha, mỗi lần làm chuyện đó ông cũng như quỷ chứ đâu ….
Tuấn chưa kịp nói thì thằng Quân đã nhảy xổ tới giả vào má rồi bịt mõ nó lại:
– Câm mồm nha thằng kia! Ăn nói vậy thì sau này đừng hòng…- Ha ha! Mắc cở kìa! Tui bêu rếu ông cho mọi người biết hết mới được! Để coi thằng nào *** tặc hơn thằng nào!
Quân nóng máu lên:
– Biến về trển đi, ăn nói gì thô bỉ quá!- Ông thô bỉ trước còn nói tui hả?
Sau đó anh chự vươn vai đứng dậy:
– Haizzzzzzzzz, thôi không rãnh nói chuyện với ông nữa đâu, tui đi tìm hiểu thêm về chuyện đó đây!…Thấy thằng Quân lui cui soạn mớ chiếu, gối mẹ nó không khỏi thắc mắc:
– Ủa mền mùng bên kho có sẳn rùi mà, con lấy thêm chi vậy?
Quân cười:
– Dạ chút con với nhóc ra ngoài trời nằm ngắm sao và lai rai chút đỉnh, mẹ ngủ trước đi!- Ừh! Tụi bây thật là lắm trò. Thế thằng Tuấn ngủ lại nhà nó không la àh?
Quân đấm bóp nhẹ vào vai mẹ và nịnh hót:
– Đêm cuối rồi mà mẹ, sẽ không sao đâu!
Sau đó cậu la chói lói:
– Thằng nhóc kia làm cái trò gì cả buổi trời trên máy vậy? Không biết ra dọn đồ phụ anh àh?
Tiếng thằng Tuấn vọng ra:
– Ông làm một mình đi, tui là khách mà!
Quân hậm hực:
– Xong rồi này, có ra không? Hay là anh đi ngủ trước vậy?
Giọng thằng Tuấn ranh mãnh pha chút hăm dọa:
– Ông ngủ trước được mới sợ. Đang tắt máy nè, chờ chút xíu! Mới cách nhau có vài bước chân trong vòng một chút xíu đã kêu réo nhặng xị cả lên, không biết ngày mai không gặp tui nữa thì ông còn lăn quăn như thế nào nữa.- Thằng nhóc kia, ăn nói vậy hả?…
Hai tên con trai trãi chiếc chiếu ra giữa sân, bày một đĩa khô bò, vài bịch đậu phộng muối, thêm một vài xiên lạp xưởng tươi () vừa được mẹ thằng Quân nướng cồn xong.
() dùng đũa xiên qua để nướng.
Khui chai bia Sài Gòn đỏ đã được ướp lạnh từ chiều thằng Quân khoe khoang:
– Ăn thử món lạp xưởng tươi này đi nhóc, đặc sản quê anh đó, lạp xưởng Sóc Trăng đi theo xách dép nó mấy năm cũng chưa bằng một góc đó!
Tuấn tò mò nhìn cái bình nhựa một lít đen đen đỏ đỏ sóng sánh hỏi thằng Quân:
– Còn cái này là cái gì?- Rượu nếp than ướp lạnh, uống bia xong xử tới nó, bảo đảm thích chí mê tơi. Đặc sản số một Việt Nam đó!
Tuấn nhìn thằng Quân dò xét:
– Có nổ quá không đó cha?
Quân cười hề hề:
– Thì nhóc cứ ra đường hỏi thiên hạ xem rượu đế số một Việt Nam tên là gì thì biết xem anh có nổ không chứ gì, thế biết hồi chiều này nhóc ăn cơm gì không?
Tuấn nghệch mặt ra thơ ngây:
– Cơm gì là sao?
Quân lại cười hề hề:
– Cơm nhóc ăn được nấu từ loại gạo số một thế giới đó, biết gạo đó là gạo gì không?- Thôi được rồi, đây chả phải là kho đạn Long Bình gần Thủ Đức đâu mà ông nổ quá cha nội ơi, dzô đi!- Dzô nhóc!…
Hai đứa cụng ly qua lại bổng thằng Quân thắc mắc trước thái độ của nhóc yêu:
– Làm gì cười hoài vậy?- Trăng hôm nay sáng quá ông nhỉ? Rằm àh? Có sao băng không ta? Tui nghe nói là…
Nó chưa kịp nói hết câu thì thằng Quân đã cắt ngang:
– Thôi dẹp mấy cái lãng mạn kia qua một bên đi, sến giống Hàn Quốc quá! Giờ nói anh nghe coi mơi giờ mò cái gì trong máy tính anh vậy?
Tuấn lại cười hề hề, sau đó nó nhìn thằng Quân dò xét:
– Ông Quân này!- Gì nhóc? Sao tự nhiên lại nghiêm chỉnh thế? Phong cách của nhóc đâu phải như vậy đâu?
Thằng Tuấn cầm cái ly bia đầy ánh trăng bên trong còn đang sủi bọt trắng xóa lên gần miệng rồi lẩm bẩm:
– Ông có thương tôi không vậy?- Tại sao hỏi chuyện đó chứ nhóc?- Ừh thì… nói sao nhỉ? Khó mở lời quá cha ơi! Ông gợi ý trước đi!
Quân cười:
– Thằng nhóc này, hôm nay làm sao thế? Biết nhóc tính nói cái gì mà gợi ý chứ? Nhưng tóm lại là có chuyện gì?
Tuấn trầm ngâm:
– Mình sẽ xa nhau một thời gian đúng không?- Ừh! Thì sao nào?
Tuấn ngập ngừng:
– Đêm nay tui muốn…
Quân nhìn nó dò xét:
– Tính giở trò gì àh? Nói đại đi, đừng có úp mở như thế, khó chịu lắm!- Ông để tui yêu ông nha!
Quân cười phì:
– Lại trò gì nữa àh? Nhóc đã coi cái gì trên web vậy?- Thì ông cho tui yêu ông nha!- Xì… thôi đi nhóc, anh không cho cũng có thoát khỏi tay nhóc nhóc? Đừng có bày đặt giở giọng đạo đức mà xin phép ra đây!- Tôi không nói chuyện đó, cái đó chán thấy bà…
Nụ cười thằng Quân chợt tắt đi thay vào đó là một ánh mắt tròn xoe:
– Muốn giở chiêu gì tiếp vậy ông tướng?- Tui muốn tình cảm của mình sẽ tiến xa hơn một bước nữa…
Quân bắt đầu bò ra mà cười:
– Ôi anh đến chết vì cười bể bụng với nhóc quá! Sến quá ba ơi!…
– ĐÊM NAY MÌNH QUAN HỆ THỬ VỚI NHAU NHA!
Tuấn nói thật nhanh như thể nó sợ thằng Quân kịp nghe thấy vậy, đầu nó cúi xuống đất một tí, còn thằng Quân đang cười ngã nghiêng khi nghe xong và hiểu ra vấn đề của thằng Tuấn bèn lăn đùng ra chiếu. Sau đó cậu ngồi xổm dậy:
– Nhóc điên àh? Không bao giờ có chuyện đó!
Tuấn nhào qua, nằm lên đùi thằng Quân và… nũng nịu:
– Đi mà, một lần thôi ông Quân, thử một chút xíu thôi!
Quân nhìn nó nghiêm nghị:
– Nhóc nghĩ chuyện đó là chuyện gì mà đòi thử hả?- Vậy làm thiệt, không thử!- Nhóc biết gì về cái đó mà đòi thử với thiệt chứ, bỏ qua đi, nhậu xong rồi ngủ. Đang vui làm mất cả hứng!
Bổng nhiên thằng Tuấn trở chứng:
– Mệt ông quá! Bộ tui đòi hỏi quá đáng hả? Bộ ông không thích chuyện đó sao? Ông nghĩ là tui bỏ cả ngày ra lên mạng mà không biết gì sao? Bây giờ tui tin là tui biết rõ, biết nhiều hơn ông nữa là khác! Tui biết cách…
Quân ngạc nhiên, cắt lời nó:
– Ơ! Cái thằng này, dám nổi nóng với anh hả?- Tóm lại bữa nay ông không ngoan ngoãn thì biết tay tui! Tui đã nói rồi đó, tui nhịn ông như vậy là đủ rồi, chuyện này nhất định không nhượng bộ nữa.
Nói xong nó đùng đùng đứng dậy và đi vào kho, thằng Quân hoảng hồn gọi với theo:
– Êh thằng kia, khùng hả? Đừng có giả điên rồi bắt anh dọn cả đống này một mình nha!- Ông đi mà tự dọn, tui ngủ!
Quân lui cui gom đồ đạc la liệt trên chiếu, miệng lầm bầm không ngớt:
– Nói ngủ thì nhớ mà ngủ nha, vô dziên hết sức, tính rũ nó nằm nhìn lên trời đếm sao hay đi bắt đom đóm mà lại trở chứng như vậy thì thôi. Khỏe.
Tại sao Quân lại phản ứng như vậy nó cũng không rõ nữa, nhưng mà nó thấy kỳ kỳ và chưa thực sự sẳn sàng cho chuyện đó, mà chuyện đó là chuyện gì nó cũng chưa biết phải hình dung ra thế nào nữa……
Quân choàng người qua ôm thằng nhóc Tuấn đang quay mặt vào trong tường hờn dỗi:
– Nhóc, tự nhiên lại như vậy là sao? Thì đó giờ mình làm vậy cũng gọi là quan hệ mà…
Tuấn trả treo:
– Mệt, cái đó chả là gì cả, tui muốn cái khác!- Từ từ đi mà… anh… chưa…
Tuấn hừ mũi:
– Ông nói là ông chưa sẳn sàng chứ gì đúng không? Suốt đời ông cũng chỉ biết nói câu đó thôi. Tui rành quá mà, cái vụ làm bằng miệng ấy, ban đầu ông cũng la lối là chưa chuẩn bị tâm lý, thế thì sao đó thì sao chứ? Cái này cũng như vậy thôi!
Quân vuốt ve nhóc:
– Không phải mà, cái này khác…
Tuấn bắt đầu chịu xoay qua, nó hí hửng:
– Sao ông dám giấu tui chuyện đó chứ?- Giấu chuyện gì chứ?- Thì chuyện quan hệ với nhau bằng con đường…
Quân co rúm người lại:
– Ghê quá, đừng nói nữa..- Ông này, tui đang nói chuyện một cách nghiêm chỉnh và khoa học mà!- Dẹp cái khoa học của nhóc đi! Anh không muốn nghe! Tóm lại là làm như cũ, không làm thì thôi!
Cha già này đúng là cứng đầu thiệt, cũng hên là qua bên “TX" kết hợp với “GK" coi được một số tuyệt chiêu, phải… thực hành liền mới được, nếu không sẽ quên hết mấy cái kiến thức học được hết sao? Nhưng mà Uke, Seme là cái quái gì cơ chứ? Đọc trẹo cả quai hàm mà chả nhớ cái gì là cái gì cả…
– Nhóc! Làm gì im re vậy? Giận anh àh?
Quân khều thằng Tuấn khi thấy anh chự tự nhiên đang cãi hăng máu lại bổng nhiên im re.
Tuấn không nói không rằng bổng nhiên nó ngồi dậy và leo lên nằm trên người thằng Quân, cu cậu bắt đầu vuốt ve, hôn lên cổ thằng Quân, thật nhẹ nhưng cũng thật nồng nhiệt. Quân cảm nhận rõ được sức nặng của thằng Tuấn trên cơ thể mình và mọi thứ dính trên người tại sao lại “không cánh mà bay":
– Này.. này nhóc tính giở trò gì àh?
Chuyện gì chứ ba cái này Tuấn nghĩ là nó cũng có chút kinh nghiệm. Lưỡi của cu cậu lướt nhẹ khắp vành tai của Quân, thằng Quân bây giờ co rúm người lại, thở nhẹ:
– Nhóc, nhột quá…
Tuấn uốn cong người như gợn sóng để hai cơ thể bắt cọ xát với nhau nhiều hơn qua từng bộ phận đối xứng nhau (Đồ đạc đang tiếp tục được gỡ bỏ từ từ một cách bài bản). Thằng Quân thì chỉ bối rối nằm yên bên dưới, một phần thì muốn xô thằng Tuấn ra nhưng mà tới chín mươi chín phần còn lại bắt nó phải… để yên. Quân cảm giác phần cơ thể nhạy cảm nhất của mình bắt đầu nóng dần và lớn lên vì những tiếp xúc dồn dập, nó cố gắng phản đối:
– Nhóc… kỳ quá… àh…
Tuấn vẫn im lặng, nó bắt đầu cho lưỡi mình di chuyển xuống dưới để thằng Quân bắt đầu cảm thấy quen thuộc. Quân thấy cơ thể mình mềm nhũn ra rã rời, niềm cảm hứng và khao khát của nó đã dâng cao đến tột đỉnh…
Bữa nay tui cho ông chết ông Quân ơi, biết thế thì tui đã lên mạng coi mấy dzụ này từ lâu rồi! Trong web nói phải nhẹ nhàng kích thích ham muốn để cho ổng thấy thoải mái lâng lâng cực độ rồi muốn gì thế nào ổng cũng chìu mình tới bến cho mà coi. Tuấn sau khi nuốt trọn và làm đủ trò trên cái mà mọi người cho là nhạy cảm nhất của thằng con trai thì nó bắt đầu chuyển sang tấn công hai anh em sinh đôi bám chặt bên dưới cậu nhỏ, thằng Quân nẩy người lên:
– Aooo… nhóc… cái gì nữa vậy? Aaao… nhóc… khó chịu quá…
Quân chẳng biết phải diển tả cái cảm giác bi khích thích ở đó như thế nào cả, nó gán đại rằng như thế là “khó chịu" chẳng biết có chính xác không nữa, nhưng lẽ nào lại thốt ra là… “đã quá" có vẻ như chẳng nết na và uy nghiêm chút nào.
Tuấn leo hẳn xuống giường, thằng Quân sau khi chết giấc vì mấy cái trò hơi bị lạ hôm nay cũng thằng Tuấn. Đúng là… “Lướt (web) một ngày đàng, học một sàng khôn mà". Nó xoay úp người thằng Quân lại:
– Nhóc làm trò gì vậy?
Tuấn nói nhỏ nhẹ để thằng Quân an tâm:
– Để tôi mátxa cho ông nha!
Sau đó cu cậu chồm người lên tiếp tục hôn lên ót, lên tai thằng Quân để đánh lạc hướng. Kế đến chàng bắt đầu dùng tay đấm bóp và xoa điều trên lưng thằng Quân, anh chự cũng không quên những gì vừa coi… Quân nói nhỏ:
– Oái nhóc, cái đó đụng anh nhột quá, xích ra đi…- Tui có làm gì đâu?- Nó cà cà trúng mông anh nhột quá!- Có sao đâu, matxa mà…
Quân nằm nhắm mắt im lặng, Tuấn cung nắm tay ấn xuống lưng thằng Quân và xoay tròn…
– Chiêu này được đó nhóc! Tiếp tục đi!
Miệng nhóc làu bàu trong đầu: "- Được cái đầu ông áh, vừa mỏi tay, vừa mỏi lưng, vừa mỏi cổ, ông là ông nội tui chắc!"
Sau đó nó lướt tay nhẹ xuống vùng hông và eo thằng Quân, thật nhẹ, hai làn da dường như tiếp xúc nhau mỏng manh nhất, Quân uốn mình thì thào ngáy ngủ:
– Ây da, nhột nhóc! Đừng đụng eo anh!
Tuấn bắt đầu tiếp tục lướt nhẹ bàn tay lên phần mông đít của thằng Quân sau khi cái hai cái quần bị hất tung xuống đất.
– Ao đừng đụng chỗ đó, nhột chết đi được!
Cu Tuấn chẳng phải tay vừa, nó giả vờ đặt tay đi chỗ khác một chút nhưng cuối cùng cái mục tiêu nó hướng tới vẫn là cái… nơi mà nó nghĩ sẽ là hấp dẫn nhất. Sự tò mò, hiếu kỳ và mong muốn được sở hữu người yêu bằng cách đó khiến nó càng hăng máu hơn.
Quân chắc đang lâng lâng sắp ngủ, bây giờ bàn tay thằng Tuấn chỉ tập trung chuyên môn cao độ vào chỗ đó, nó cọ sát rồi lâu lâu nhử nhử bằng cách… vạch nhẹ lên thật nhanh rồi lại xoa bóp chung quanh…
Quân gần ngủ, một chút bia và rượu nếp than làm nó chuyếnh choáng. Thêm vào đó nhóc Tuấn với bàn tay điêu luyện đang matxa khiến nó thấy thoải mái vô cùng…
Rồi trong mơ Quân thấy Tuấn đang đặt một nụ hôn thật sâu vào sau ót của mình, tay của nhóc đang lướt nhẹ trên eo của cậu. Úi… nhưng mà kèm theo đó hình như có cái gì đó, một cảm giác…
He he chết ông rùi ông Quân ơi!
Quân giật mình khi bắt đầu cảm thấy hơi ê ẩm và xốn phía sau lưng, cậu xoay lưng lại làm thằng Tuấn đang hì hục ngã nhào lăng trên nhường. Cậu thì thào như đang hét lên:
– Nhóc làm cái trò gì vậy? Đã nói là không được mà!
Trời ơi, công tình nai lưng ra vượt biết bao chướng ngại vật trên đường đi, tốn bao nhiêu là công sức vừa tới cổng kinh thành thì bị phát hiện và tống cổ đi, cảm giác ấy thật là oan ức và tức tối. Mọi cố gắng và thủ đoạn bổng nhiên đổ sông, đổ biển. Nó bực dọc:
– Ông làm trò gì thì có… có gì đâu?- Nhóc nghĩ vậy mà không có gì đâu hả? Nhóc đè anh ra làm cái trò đó mà bảo là không có gì đâu àh? Nếu anh mà ngủ quên chắc chết rồi quá!
Tuấn dụ dỗ:
– Không sao đâu mà, người ta nói lần đầu sẽ hơi khó chịu một tí, nhưng những lần sau…- Dẹp nhóc qua một bên đi, anh không phải con nít đâu mà nhóc đi giáo huấn mấy chuyện đó. Mà xin lỗi nhé, nếu có mấy chuyện đó thì… thì…- Thì sao chứ?- Thì nhóc phải là đứa nằm dưới áh! Chứ không phải là anh!
Quân vừa thốt ra thì nó biết mặt trời đang mọc trên mặt nó và hy vọng trong bóng tối thì chả ai nhận ra. Sau đó cậu nói tiếp để che đi sự bối rối:
– Mà nói vậy thôi, nhóc chưa biết cái quái gì hết mà đã bày đặt rồi hả? Muốn chết sao?- Thôi mà, có sao đâu, ông cho tui thử một lần đi, tui đã tìm hiểu kỹ hết mấy chuyện đó rồi! Đi nha! Một lần thôi! Ông Quân yêu dấu của tui!
Tuấn nài nỉ, thằng Quân bật cười:
– Dẹp nhóc qua một bên đi! Hiểu kỹ mà như vậy hả?- Vậy là sao chứ? Tui làm bài bản theo sách báo khoa học đàng hoàng chứ bộ!
Tuấn phụng phịu và nói lý lẽ. Quân cốc đầu nó:
– Đừng có xạo, sách báo nào nói như thế?- Chứ ông không thấy phê sao? Nếu không phê thì sao..- Im đi, cái anh nói là nhóc phải chuẩn bị các biện pháp an toàn kìa, sao mà ngu quá vậy!
Tuấn cải bướng:
– An toàn gì chứ? Chơi không có chửi nha bạn.
Quân thở dài nằm xuống:
– Thì ra là vậy? Thế mà cứ ba hoa là đã tìm hiểu, thôi được rồi! Chịu khó mơ đi em! Nhóc không biết những kiến thức cơ bản nhất đó thì còn khuya mới có chuyện kia xảy ra!- Cái ông này chảnh hả? Ý ông nói là xài Bao cao su đó hả?
Quân nằm quay mặt vô tường trả lời:
– Chỉ là một phần nhỏ…
Tuấn nhào qua ôm nó và nói:
– Ông đừng có lo, từ đó tới giờ tui chỉ quan hệ có hai đứa con gái hà, lần nào tui cũng có xài Bao hết đó, chỉ có ông được ưu tiên vậy mà còn… với lại ông không biết là nếu mà làm không có Bao thì cảm giác sẽ “đã" hơn rất nhiều. Tui với ông đã yêu nhau thật lòng thì đâu cần phải dùng tới mấy cái đó! Ông sợ có bầu àh?
Chát! Quân quay tát một cái vô mặt nó làm cu cậu nhăn nhó:
– Nói giỡn mà làm gì dữ vậy?
Quân làm một lèo:
– Không phải vì chuyện nhóc giỡn mà là chuyện quan niệm sai lầm của nhóc đó! Đồng ý là cho dù vì anh chưa quan hệ với ai lần nào và những lần trước nhóc quan hệ có dùng bao thì bây giờ chúng ta yêu nhau không có nghĩa là không dùng?
– Tại sao chứ? Vậy thì đâu có “phê"… hóa ra là ông không tin tưởng tui thì nói đại đi!
Tuấn hơi bực dọc còn thằng Quân thì tức tối hơn nữa:
– Trời ơi! Thế cả buổi nhóc lên mạng là để làm gì? Chả lẽ trong Táo Xanh hay Tình yêu trai Việt không nói với nhóc là chúng ta cần phải dùng Bao Cao Su khi quan hệ để bảo vệ chúng ta khỏi các bệnh truyền nhiễm nguy hiểm khác và cả HIV nữa sao?
Tuấn phụng phịu:
– Tui muốn cảm giác chúng ta hoàn toàn thuộc về nhau và không còn khoảng cách nào cả. Đó mới là tin tưởng và yêu nhau thật sự.- Sai rồi nhóc! Nếu nhóc yêu anh thì phải làm là bảo vệ anh và nhóc khỏi các nguy cơ nhiễm bệnh… nhóc không biết những việc cơ bản đó àh?
– Ai biết nè… bên Táo Xanh với Tình Yêu Trai Việt chán òm, mấy cái truyện bên Góc Khuất người ta chỉ làm chuyện đó tỉ mỉ hơn mà… mà chả có ai khi quan hệ với nhau lại đi nói chuyện như ông cả.
Quân muốn điên cái đầu:
– Trời, bó tay với nhóc rồi! Trong phim trong truyện thì nó khác, chúng ta đang ở thực tế. Nếu đã nói vậy thì thôi ngủ đi! Cơ hội phía sau còn nhiều mà.- Trời ông giỡn mặt hả? Tui nai lưng ra mátxa cho ông đã rồi giờ ngủ là sao?- Ai biểu matxa chi? Ngủ!- Thôi mà ông Quân, giờ tui phải làm sao để có thể… làm chuyện đó chứ…- Tìm hiểu thêm đi! Khi nào trả lời chính xác mấy câu hỏi của anh thì nghĩ tới chuyện đó!- Ý ông là dùng Bao Cao Su chứ gì? Ok, tui sẽ…
Quân cắt ngang:
– Còn nữa nhóc, không chỉ đơn giản là thế!- Còn gì nữa cha già, sao mà rắc rối thế?
Quân im lặng một lát, nó đắn đo không biết nên nói ra không nữa, ngại chết:
– Cần có Gel bôi trơn nữa nhóc biết không? Đó không phải là chuyện đùa đâu, thực tế không phải như trong truyện hay trong phim đâu! Hãy tập tìm hiểu trước trước khi làm chuyện đó!
Tuấn vò đầu:
– Ok! OK! Tui ngủ, không cần ông phải nói nhiều như thế đâu cha già lẩm cẩm ạh!- Ngoan!
Tuấn bổng cười hề hề:
– Nhưng trước khi ngủ tui cũng phải xử ông theo cách cũ đã!
Quân la lên:
– Cũng không được! Làm cái đó cũng cần phải có Bao cao su dành riêng cho…
Nhưng muộn rồi:
– Dẹp ông qua một bên đi, làm bằng miệng mà cũng có Bao hả?- Á… nhóc.. nhóc buông anh ra.. á.. từ từ thôi nhóc.. ui ui.. nhóc! Thiệt mà… phải dùng Bao…
– Có chuyện đó nữa sao Tuấn? Con bậy bạ hết sức, lớn rồi sống phải có trách nhiệm chứ?
Còn thằng Quân thì nhăn mặt như khỉ ăn ớt:
– Chắc là con nhỏ kia giở trò đó mẹ ơi, hoặc giả là gia đình người ta muốn vậy thì sao, không trách thằng Tuấn được.
Sau đó Quân liếc thằng Tuấn một cái:
– Con cũng không tin nó dám làm chuyện đó sau lưng con!
Tuấn nghe thằng Quân nói mà nhe răng ra cười mừng rỡ như đang chết đuối mà vớ được cái phao:
– Ông nói thật không? Yeah! Vậy là tui được ông tin rồi! Ngày mai tui với ông lển trển nắm con đầu quỷ đó đi một lần nữa đi, tui sẽ la rần hết bệnh viện cho cả nhà nó mang nhục mới được. Đứng gần nó tui còn thấy tởm lợm nói chi là …
Nhưng thằng Quân lại dập tắt hy vọng của thằng Tuấn bằng tuyên bố:
– Nhưng không chừng thằng nào ham ăn, ham nhậu quá rồi không làm chủ bản thân được thì ai biết đâu chừng, biết đâu lúc đó rượu làm chứ không phải nó làm…
Tuấn méo xệch cái mặt:
– Tui đâu có vậy đâu! Tui bị thằng chó Kỳ Trương gài chứ bộ?
Vừa nói xong thằng Quân chợt nhớ lại vụ án “nhậu" vừa xãy ra cho chính bản thân nó điều đó càng khiến nó căm ghét những đứa nào nhậu tới quắc cần câu tới chẳng biết gì. Quân cắt lời nó:
– Thôi được rồi, mẹ à chuyện này để con với thằng Tuấn giải quyết, mẹ đừng lo nữa. Không có sao đâu!…
Quân kéo thằng Tuấn ra sau nhà, bất chợt nó ôm chầm và xiết chặt lấy thằng Tuấn. Một hành động vô cùng khó chịu. Tuấn vẫn để yên như vậy nhưng nó không khỏi thắc mắc:
– Ông Quân có chuyện gì vậy? Bộ ông không tin là tui không có làm chuyện đó sao? Tui không cần ai tin hết, chỉ cần một mình ông tin thôi!
Quân nói:
– Anh tin nhóc chứ! Nhưng mà Tuấn nè, tạm thời mình sẽ không liên lạc với nhau một thời gian nha!
Tuấn xô thằng Quân ra:
– Tại sao lại phải như vậy chứ? Ông nói là ông tin tôi mà? Mắc mớ gì phải xa nhau một thời gian hoài vậy? Tại sao tôi luôn tìm mọi cách để được đến gần với ông, còn trong khi đó ông thì cứ hả họng ra là cứ như muốn xô hai đứa ra xa là sao?- Không phải là vậy, nhưng mà có lý do, chỉ một thời gian thôi mà!
Tuấn ấm ức:
– Thời gian, thời gian là bao lâu? Một ngày hay hai ngày ông nói đi? Tui sẳn sàng đợi, còn lâu hơn thì… dẹp, không có đợi gì hết, bức quá tui dọn xuống ở đây luôn!
Quân phì cười:
– Thằng quỷ, chín tháng mười ngày được chưa? Tại sao lúc nào cũng giỡn được vậy hả? Anh nói nghiêm chỉnh mà, nhóc dọn xuống đây ở rồi bỏ ba mẹ sao?- Xì… tui xuống đây ở ổng bả đở tốn cơm còn khoái nữa!
Quân cố gắng nghiêm cái mặt lại:
– Không đùa nữa. Bây giờ nhóc về đi! Khi nào thích hợp anh sẽ tìm nhóc, đừng xuống đây nữa.
Tuấn sau một hồi suy nghĩ bổng nó nhảy dựng lên:
– A, tui biết rồi, thằng chó Kỳ Chương nó hù dọa ông cái gì phải không? Ông nói đi, tui tìm nó tui xử liền!
Một cái cốc đầu lên nhóc Tuấn:
– Cái tật hung hăng không bỏ chút nào cả, không nói nhiều nữa, sau hôm nay nhớ không được liên lạc với anh nữa. Nếu nhóc tin anh! Mọi chuyện còn lại hãy để cho anh tính!- Tại sao ông không nói cho tui nghe chứ?- Cái gì cũng được trừ chuyện đó ra!
Tuấn phụng phịu đi lại võng nằm, nó lôi thằng Quân theo…
– Quân nè, tui không tính hỏi chuyện này nhưng mà tui cứ thắc mắc hoài…- Chuyện gì?- Cái vụ hôm bữa đó, vụ ông với thằng Kỳ Trương đó, ông kể cho tui nghe đi… nếu ông không muốn thì thôi, nhưng ông cứ biết là tui tin ông không bao giờ làm chuyện gì có lỗi với tui cả, tui cũng vậy!
Quân im lặng rất lâu, nó không biết phải mở lời thế nào nữa:
– Tại nhóc trước thôi, anh tức quá nên uống rượu hơi nhiều, anh không biết chuyện gì đã xãy ra nữa… sau này đừng nhắc lại chuyện đó nữa, anh không thích.- Ừh! Không nhắc nữa!
Sau đó thằng Tuấn chồm tới đè lên người thằng Quân mà hăm dọa:
– Ông cũng nói giỏ quá ha bày đặt trách người ta, cái mặt cũng háu thắng, cũng mê ăn nhậu như ai bày đặt… nhục!
Quân cười hề hề:
– Thì nhờ như vậy anh mới biết điều đó xấu, anh mới không muốn nhóc vướng vào chứ bộ.- Xì… miệng ông ai nói lại! Mà… tại sao ông không cho tui liên lạc với ông nữa vậy?
Quân suy nghĩ một lát rồi nói:
– Có lẽ chuyện của anh và nhóc chưa thuyết phục được mọi người, chúng ta phải để cho tinh thần người lớn họ lắng xuống một thời gian đi đã, nhóc không thấy là chúng ta càng đấu tranh thì càng có đủ thứ chuyện tệ hại xãy ra sao? Anh tin là nếu thực sự chúng ta yêu nhau thì không có gì không thể vượt qua được, kể cả thời gian. Đây cũng là cơ hội để anh kiểm chứng xem nhóc có thật sự yêu anh không? Trong thời gian này nhóc không được cứng đầu nữa nha, trước hết nhóc phải làm sao ba mẹ vui!
Tuấn bĩu môi:
– Tui chỉ có nước cưới con Quyên ổng vui mới nổi… chán!
Tuấn chồm qua, nó hôn một cái thật sâu vào cổ và mặt của thằng Quân, nó như muốn khắc sâu vào tâm trí, hơi thở của mình mùi vị của người yêu, nó nhỏng nhẽo:
– Tui nghe lời ông như vậy mai mốt ông phải chịu làm vợ tui nha!
Quân la lên:
– Con khỉ mốc nè! Nhóc làm vợ anh thì có!- Vậy khỏi luôn đi! Tui cưới con Quyên làm chồng nó còn sướng hơn!- Nhóc dám hả?
Tuấn cười:
– Vậy làm vợ tui đi!- Đừng có mơ!
Bất chợt thằng Tuấn hỏi:
– Ủa mà ông Quân nè, tại sao hai thằng con trai yêu nhau phải phân biệt chồng vợ chi vậy?
Quân liếm môi, ngập ngừng:
– Ai biết nè, người ta chia chứ anh có chia đâu!- Có liên quan gì tới chuyện đó không?
Quân dè chừng:
– Chuyện đó là chuyện gì chứ?- Thì chuyện như trai gái người ta vẫn làm đó?- Trai gái nào vẫn làm? Thôi nói chuyện khác đi nha, nhóc bắt đầu nói nhảm rùi đó!
Tuấn không vừa:
– Nhảm cái đầu ông áh, tui nói chuyện giới tính một cách khoa học với ông đoàng hoàng chứ bộ. Hóa ra mấy chuyện đó ông chưa biết mà cũng bày đặt lên mặt!
Quân chống chế:
– Ai nói nhóc anh không biết chứ? Chỉ là…
Chết mất rồi, rơi vào bẫy thằng Tuấn rồi, Quân ú ớ còn thằng Tuấn cười khà khà:
– Biết thì nói cho tui nghe đi!- Mệt!- Giờ nói không? Không là ông hối hận đó!
Quân đẩy nhóc ra và đề phòng:
– Hối hận gì chứ? Nhóc dám làm gì chứ?- Tối nay tui ngủ lại đây!
Quân la lên:
– Ai cho? Về nhà với mẹ hay con Quyên kìa!- Không! Đêm cuối tui phải ở đây! Mà đừng hòng đánh trống lãng nữa… ông mà không nói tui lên mạng “search"(tìm kiếm) một cái cũng ra hà… lúc đó đừng trách tui nha!
Quân im re không biết nói thế nào bây giờ nữa, thằng nhóc này như một đứa con nít vậy, hết chuyện hỏi đi hỏi ba cái đó…
– Mệt! Vậy muốn biết thì lên mạng tìm đi, nhưng nói trước nha, laptop anh bán mất tiêu rồi…- Kệ ông! Tui xài máy bàn!- Vậy anh đi chỗ khác chơi àh?
Quân định hù dọa nó bằng chiêu đó nhưng mà không ngờ rằng thằng Tuấn tỉnh bơ:
– Ừh, ông muốn đi đâu thì đi, miễn tối về cho tui là được rồi!
Bịch, Quân đá nó một cái rớt xuống võng:
– Ăn nói vậy đó hả?
Mắt thằng Tuấn bây giờ long lanh đến khó tả, hình như nó đang tập trung suy nghĩ tới chuyện gì đó căng thẳng dữ lắm, dù nằm ịch dưới đất nhưng miệng nó vẫn không thôi lảm nhảm:
– Tui không tin là hai thằng con trai chỉ có mấy trò đó… phải có cái gì đó hấp dẫn hơn…
Quân đỏ mặt bỏ đi một nước sau khi chửi thằng nhóc thậm tệ:
– Đầu óc của nhóc suốt ngày chỉ biết nhồi nhét ba cái thứ đó không hả? Dẹp đi nha, anh không có giỡn đâu!- Ông nghĩ tui giỡn hả?- Xía… không giỡn cũng chẳng ai cho đụng đâu! Đừng có mơ! Sao mà thái độ này của nó khiến mình nghi nó với con Quyên chắc có gì với nhau quá…
Tuấn cười khà khà:
– Tạm thời thì chưa có, nhưng mà ông cứ “làm giá" như vậy hoài thì tui kiếm người khác lúc đó đừng có khóc à nha!
Quân le lưỡi nhìn nó chửi:
– Đồ *** tặc! Lêu lêu!
Tuấn gật gù:
– Ờ phải rồi, ông hiền lắm! Chứ không phải đạo đức giả hả? Tui không phải là tui không để ý ông đâu nha, mỗi lần làm chuyện đó ông cũng như quỷ chứ đâu ….
Tuấn chưa kịp nói thì thằng Quân đã nhảy xổ tới giả vào má rồi bịt mõ nó lại:
– Câm mồm nha thằng kia! Ăn nói vậy thì sau này đừng hòng…- Ha ha! Mắc cở kìa! Tui bêu rếu ông cho mọi người biết hết mới được! Để coi thằng nào *** tặc hơn thằng nào!
Quân nóng máu lên:
– Biến về trển đi, ăn nói gì thô bỉ quá!- Ông thô bỉ trước còn nói tui hả?
Sau đó anh chự vươn vai đứng dậy:
– Haizzzzzzzzz, thôi không rãnh nói chuyện với ông nữa đâu, tui đi tìm hiểu thêm về chuyện đó đây!…Thấy thằng Quân lui cui soạn mớ chiếu, gối mẹ nó không khỏi thắc mắc:
– Ủa mền mùng bên kho có sẳn rùi mà, con lấy thêm chi vậy?
Quân cười:
– Dạ chút con với nhóc ra ngoài trời nằm ngắm sao và lai rai chút đỉnh, mẹ ngủ trước đi!- Ừh! Tụi bây thật là lắm trò. Thế thằng Tuấn ngủ lại nhà nó không la àh?
Quân đấm bóp nhẹ vào vai mẹ và nịnh hót:
– Đêm cuối rồi mà mẹ, sẽ không sao đâu!
Sau đó cậu la chói lói:
– Thằng nhóc kia làm cái trò gì cả buổi trời trên máy vậy? Không biết ra dọn đồ phụ anh àh?
Tiếng thằng Tuấn vọng ra:
– Ông làm một mình đi, tui là khách mà!
Quân hậm hực:
– Xong rồi này, có ra không? Hay là anh đi ngủ trước vậy?
Giọng thằng Tuấn ranh mãnh pha chút hăm dọa:
– Ông ngủ trước được mới sợ. Đang tắt máy nè, chờ chút xíu! Mới cách nhau có vài bước chân trong vòng một chút xíu đã kêu réo nhặng xị cả lên, không biết ngày mai không gặp tui nữa thì ông còn lăn quăn như thế nào nữa.- Thằng nhóc kia, ăn nói vậy hả?…
Hai tên con trai trãi chiếc chiếu ra giữa sân, bày một đĩa khô bò, vài bịch đậu phộng muối, thêm một vài xiên lạp xưởng tươi () vừa được mẹ thằng Quân nướng cồn xong.
() dùng đũa xiên qua để nướng.
Khui chai bia Sài Gòn đỏ đã được ướp lạnh từ chiều thằng Quân khoe khoang:
– Ăn thử món lạp xưởng tươi này đi nhóc, đặc sản quê anh đó, lạp xưởng Sóc Trăng đi theo xách dép nó mấy năm cũng chưa bằng một góc đó!
Tuấn tò mò nhìn cái bình nhựa một lít đen đen đỏ đỏ sóng sánh hỏi thằng Quân:
– Còn cái này là cái gì?- Rượu nếp than ướp lạnh, uống bia xong xử tới nó, bảo đảm thích chí mê tơi. Đặc sản số một Việt Nam đó!
Tuấn nhìn thằng Quân dò xét:
– Có nổ quá không đó cha?
Quân cười hề hề:
– Thì nhóc cứ ra đường hỏi thiên hạ xem rượu đế số một Việt Nam tên là gì thì biết xem anh có nổ không chứ gì, thế biết hồi chiều này nhóc ăn cơm gì không?
Tuấn nghệch mặt ra thơ ngây:
– Cơm gì là sao?
Quân lại cười hề hề:
– Cơm nhóc ăn được nấu từ loại gạo số một thế giới đó, biết gạo đó là gạo gì không?- Thôi được rồi, đây chả phải là kho đạn Long Bình gần Thủ Đức đâu mà ông nổ quá cha nội ơi, dzô đi!- Dzô nhóc!…
Hai đứa cụng ly qua lại bổng thằng Quân thắc mắc trước thái độ của nhóc yêu:
– Làm gì cười hoài vậy?- Trăng hôm nay sáng quá ông nhỉ? Rằm àh? Có sao băng không ta? Tui nghe nói là…
Nó chưa kịp nói hết câu thì thằng Quân đã cắt ngang:
– Thôi dẹp mấy cái lãng mạn kia qua một bên đi, sến giống Hàn Quốc quá! Giờ nói anh nghe coi mơi giờ mò cái gì trong máy tính anh vậy?
Tuấn lại cười hề hề, sau đó nó nhìn thằng Quân dò xét:
– Ông Quân này!- Gì nhóc? Sao tự nhiên lại nghiêm chỉnh thế? Phong cách của nhóc đâu phải như vậy đâu?
Thằng Tuấn cầm cái ly bia đầy ánh trăng bên trong còn đang sủi bọt trắng xóa lên gần miệng rồi lẩm bẩm:
– Ông có thương tôi không vậy?- Tại sao hỏi chuyện đó chứ nhóc?- Ừh thì… nói sao nhỉ? Khó mở lời quá cha ơi! Ông gợi ý trước đi!
Quân cười:
– Thằng nhóc này, hôm nay làm sao thế? Biết nhóc tính nói cái gì mà gợi ý chứ? Nhưng tóm lại là có chuyện gì?
Tuấn trầm ngâm:
– Mình sẽ xa nhau một thời gian đúng không?- Ừh! Thì sao nào?
Tuấn ngập ngừng:
– Đêm nay tui muốn…
Quân nhìn nó dò xét:
– Tính giở trò gì àh? Nói đại đi, đừng có úp mở như thế, khó chịu lắm!- Ông để tui yêu ông nha!
Quân cười phì:
– Lại trò gì nữa àh? Nhóc đã coi cái gì trên web vậy?- Thì ông cho tui yêu ông nha!- Xì… thôi đi nhóc, anh không cho cũng có thoát khỏi tay nhóc nhóc? Đừng có bày đặt giở giọng đạo đức mà xin phép ra đây!- Tôi không nói chuyện đó, cái đó chán thấy bà…
Nụ cười thằng Quân chợt tắt đi thay vào đó là một ánh mắt tròn xoe:
– Muốn giở chiêu gì tiếp vậy ông tướng?- Tui muốn tình cảm của mình sẽ tiến xa hơn một bước nữa…
Quân bắt đầu bò ra mà cười:
– Ôi anh đến chết vì cười bể bụng với nhóc quá! Sến quá ba ơi!…
– ĐÊM NAY MÌNH QUAN HỆ THỬ VỚI NHAU NHA!
Tuấn nói thật nhanh như thể nó sợ thằng Quân kịp nghe thấy vậy, đầu nó cúi xuống đất một tí, còn thằng Quân đang cười ngã nghiêng khi nghe xong và hiểu ra vấn đề của thằng Tuấn bèn lăn đùng ra chiếu. Sau đó cậu ngồi xổm dậy:
– Nhóc điên àh? Không bao giờ có chuyện đó!
Tuấn nhào qua, nằm lên đùi thằng Quân và… nũng nịu:
– Đi mà, một lần thôi ông Quân, thử một chút xíu thôi!
Quân nhìn nó nghiêm nghị:
– Nhóc nghĩ chuyện đó là chuyện gì mà đòi thử hả?- Vậy làm thiệt, không thử!- Nhóc biết gì về cái đó mà đòi thử với thiệt chứ, bỏ qua đi, nhậu xong rồi ngủ. Đang vui làm mất cả hứng!
Bổng nhiên thằng Tuấn trở chứng:
– Mệt ông quá! Bộ tui đòi hỏi quá đáng hả? Bộ ông không thích chuyện đó sao? Ông nghĩ là tui bỏ cả ngày ra lên mạng mà không biết gì sao? Bây giờ tui tin là tui biết rõ, biết nhiều hơn ông nữa là khác! Tui biết cách…
Quân ngạc nhiên, cắt lời nó:
– Ơ! Cái thằng này, dám nổi nóng với anh hả?- Tóm lại bữa nay ông không ngoan ngoãn thì biết tay tui! Tui đã nói rồi đó, tui nhịn ông như vậy là đủ rồi, chuyện này nhất định không nhượng bộ nữa.
Nói xong nó đùng đùng đứng dậy và đi vào kho, thằng Quân hoảng hồn gọi với theo:
– Êh thằng kia, khùng hả? Đừng có giả điên rồi bắt anh dọn cả đống này một mình nha!- Ông đi mà tự dọn, tui ngủ!
Quân lui cui gom đồ đạc la liệt trên chiếu, miệng lầm bầm không ngớt:
– Nói ngủ thì nhớ mà ngủ nha, vô dziên hết sức, tính rũ nó nằm nhìn lên trời đếm sao hay đi bắt đom đóm mà lại trở chứng như vậy thì thôi. Khỏe.
Tại sao Quân lại phản ứng như vậy nó cũng không rõ nữa, nhưng mà nó thấy kỳ kỳ và chưa thực sự sẳn sàng cho chuyện đó, mà chuyện đó là chuyện gì nó cũng chưa biết phải hình dung ra thế nào nữa……
Quân choàng người qua ôm thằng nhóc Tuấn đang quay mặt vào trong tường hờn dỗi:
– Nhóc, tự nhiên lại như vậy là sao? Thì đó giờ mình làm vậy cũng gọi là quan hệ mà…
Tuấn trả treo:
– Mệt, cái đó chả là gì cả, tui muốn cái khác!- Từ từ đi mà… anh… chưa…
Tuấn hừ mũi:
– Ông nói là ông chưa sẳn sàng chứ gì đúng không? Suốt đời ông cũng chỉ biết nói câu đó thôi. Tui rành quá mà, cái vụ làm bằng miệng ấy, ban đầu ông cũng la lối là chưa chuẩn bị tâm lý, thế thì sao đó thì sao chứ? Cái này cũng như vậy thôi!
Quân vuốt ve nhóc:
– Không phải mà, cái này khác…
Tuấn bắt đầu chịu xoay qua, nó hí hửng:
– Sao ông dám giấu tui chuyện đó chứ?- Giấu chuyện gì chứ?- Thì chuyện quan hệ với nhau bằng con đường…
Quân co rúm người lại:
– Ghê quá, đừng nói nữa..- Ông này, tui đang nói chuyện một cách nghiêm chỉnh và khoa học mà!- Dẹp cái khoa học của nhóc đi! Anh không muốn nghe! Tóm lại là làm như cũ, không làm thì thôi!
Cha già này đúng là cứng đầu thiệt, cũng hên là qua bên “TX" kết hợp với “GK" coi được một số tuyệt chiêu, phải… thực hành liền mới được, nếu không sẽ quên hết mấy cái kiến thức học được hết sao? Nhưng mà Uke, Seme là cái quái gì cơ chứ? Đọc trẹo cả quai hàm mà chả nhớ cái gì là cái gì cả…
– Nhóc! Làm gì im re vậy? Giận anh àh?
Quân khều thằng Tuấn khi thấy anh chự tự nhiên đang cãi hăng máu lại bổng nhiên im re.
Tuấn không nói không rằng bổng nhiên nó ngồi dậy và leo lên nằm trên người thằng Quân, cu cậu bắt đầu vuốt ve, hôn lên cổ thằng Quân, thật nhẹ nhưng cũng thật nồng nhiệt. Quân cảm nhận rõ được sức nặng của thằng Tuấn trên cơ thể mình và mọi thứ dính trên người tại sao lại “không cánh mà bay":
– Này.. này nhóc tính giở trò gì àh?
Chuyện gì chứ ba cái này Tuấn nghĩ là nó cũng có chút kinh nghiệm. Lưỡi của cu cậu lướt nhẹ khắp vành tai của Quân, thằng Quân bây giờ co rúm người lại, thở nhẹ:
– Nhóc, nhột quá…
Tuấn uốn cong người như gợn sóng để hai cơ thể bắt cọ xát với nhau nhiều hơn qua từng bộ phận đối xứng nhau (Đồ đạc đang tiếp tục được gỡ bỏ từ từ một cách bài bản). Thằng Quân thì chỉ bối rối nằm yên bên dưới, một phần thì muốn xô thằng Tuấn ra nhưng mà tới chín mươi chín phần còn lại bắt nó phải… để yên. Quân cảm giác phần cơ thể nhạy cảm nhất của mình bắt đầu nóng dần và lớn lên vì những tiếp xúc dồn dập, nó cố gắng phản đối:
– Nhóc… kỳ quá… àh…
Tuấn vẫn im lặng, nó bắt đầu cho lưỡi mình di chuyển xuống dưới để thằng Quân bắt đầu cảm thấy quen thuộc. Quân thấy cơ thể mình mềm nhũn ra rã rời, niềm cảm hứng và khao khát của nó đã dâng cao đến tột đỉnh…
Bữa nay tui cho ông chết ông Quân ơi, biết thế thì tui đã lên mạng coi mấy dzụ này từ lâu rồi! Trong web nói phải nhẹ nhàng kích thích ham muốn để cho ổng thấy thoải mái lâng lâng cực độ rồi muốn gì thế nào ổng cũng chìu mình tới bến cho mà coi. Tuấn sau khi nuốt trọn và làm đủ trò trên cái mà mọi người cho là nhạy cảm nhất của thằng con trai thì nó bắt đầu chuyển sang tấn công hai anh em sinh đôi bám chặt bên dưới cậu nhỏ, thằng Quân nẩy người lên:
– Aooo… nhóc… cái gì nữa vậy? Aaao… nhóc… khó chịu quá…
Quân chẳng biết phải diển tả cái cảm giác bi khích thích ở đó như thế nào cả, nó gán đại rằng như thế là “khó chịu" chẳng biết có chính xác không nữa, nhưng lẽ nào lại thốt ra là… “đã quá" có vẻ như chẳng nết na và uy nghiêm chút nào.
Tuấn leo hẳn xuống giường, thằng Quân sau khi chết giấc vì mấy cái trò hơi bị lạ hôm nay cũng thằng Tuấn. Đúng là… “Lướt (web) một ngày đàng, học một sàng khôn mà". Nó xoay úp người thằng Quân lại:
– Nhóc làm trò gì vậy?
Tuấn nói nhỏ nhẹ để thằng Quân an tâm:
– Để tôi mátxa cho ông nha!
Sau đó cu cậu chồm người lên tiếp tục hôn lên ót, lên tai thằng Quân để đánh lạc hướng. Kế đến chàng bắt đầu dùng tay đấm bóp và xoa điều trên lưng thằng Quân, anh chự cũng không quên những gì vừa coi… Quân nói nhỏ:
– Oái nhóc, cái đó đụng anh nhột quá, xích ra đi…- Tui có làm gì đâu?- Nó cà cà trúng mông anh nhột quá!- Có sao đâu, matxa mà…
Quân nằm nhắm mắt im lặng, Tuấn cung nắm tay ấn xuống lưng thằng Quân và xoay tròn…
– Chiêu này được đó nhóc! Tiếp tục đi!
Miệng nhóc làu bàu trong đầu: "- Được cái đầu ông áh, vừa mỏi tay, vừa mỏi lưng, vừa mỏi cổ, ông là ông nội tui chắc!"
Sau đó nó lướt tay nhẹ xuống vùng hông và eo thằng Quân, thật nhẹ, hai làn da dường như tiếp xúc nhau mỏng manh nhất, Quân uốn mình thì thào ngáy ngủ:
– Ây da, nhột nhóc! Đừng đụng eo anh!
Tuấn bắt đầu tiếp tục lướt nhẹ bàn tay lên phần mông đít của thằng Quân sau khi cái hai cái quần bị hất tung xuống đất.
– Ao đừng đụng chỗ đó, nhột chết đi được!
Cu Tuấn chẳng phải tay vừa, nó giả vờ đặt tay đi chỗ khác một chút nhưng cuối cùng cái mục tiêu nó hướng tới vẫn là cái… nơi mà nó nghĩ sẽ là hấp dẫn nhất. Sự tò mò, hiếu kỳ và mong muốn được sở hữu người yêu bằng cách đó khiến nó càng hăng máu hơn.
Quân chắc đang lâng lâng sắp ngủ, bây giờ bàn tay thằng Tuấn chỉ tập trung chuyên môn cao độ vào chỗ đó, nó cọ sát rồi lâu lâu nhử nhử bằng cách… vạch nhẹ lên thật nhanh rồi lại xoa bóp chung quanh…
Quân gần ngủ, một chút bia và rượu nếp than làm nó chuyếnh choáng. Thêm vào đó nhóc Tuấn với bàn tay điêu luyện đang matxa khiến nó thấy thoải mái vô cùng…
Rồi trong mơ Quân thấy Tuấn đang đặt một nụ hôn thật sâu vào sau ót của mình, tay của nhóc đang lướt nhẹ trên eo của cậu. Úi… nhưng mà kèm theo đó hình như có cái gì đó, một cảm giác…
He he chết ông rùi ông Quân ơi!
Quân giật mình khi bắt đầu cảm thấy hơi ê ẩm và xốn phía sau lưng, cậu xoay lưng lại làm thằng Tuấn đang hì hục ngã nhào lăng trên nhường. Cậu thì thào như đang hét lên:
– Nhóc làm cái trò gì vậy? Đã nói là không được mà!
Trời ơi, công tình nai lưng ra vượt biết bao chướng ngại vật trên đường đi, tốn bao nhiêu là công sức vừa tới cổng kinh thành thì bị phát hiện và tống cổ đi, cảm giác ấy thật là oan ức và tức tối. Mọi cố gắng và thủ đoạn bổng nhiên đổ sông, đổ biển. Nó bực dọc:
– Ông làm trò gì thì có… có gì đâu?- Nhóc nghĩ vậy mà không có gì đâu hả? Nhóc đè anh ra làm cái trò đó mà bảo là không có gì đâu àh? Nếu anh mà ngủ quên chắc chết rồi quá!
Tuấn dụ dỗ:
– Không sao đâu mà, người ta nói lần đầu sẽ hơi khó chịu một tí, nhưng những lần sau…- Dẹp nhóc qua một bên đi, anh không phải con nít đâu mà nhóc đi giáo huấn mấy chuyện đó. Mà xin lỗi nhé, nếu có mấy chuyện đó thì… thì…- Thì sao chứ?- Thì nhóc phải là đứa nằm dưới áh! Chứ không phải là anh!
Quân vừa thốt ra thì nó biết mặt trời đang mọc trên mặt nó và hy vọng trong bóng tối thì chả ai nhận ra. Sau đó cậu nói tiếp để che đi sự bối rối:
– Mà nói vậy thôi, nhóc chưa biết cái quái gì hết mà đã bày đặt rồi hả? Muốn chết sao?- Thôi mà, có sao đâu, ông cho tui thử một lần đi, tui đã tìm hiểu kỹ hết mấy chuyện đó rồi! Đi nha! Một lần thôi! Ông Quân yêu dấu của tui!
Tuấn nài nỉ, thằng Quân bật cười:
– Dẹp nhóc qua một bên đi! Hiểu kỹ mà như vậy hả?- Vậy là sao chứ? Tui làm bài bản theo sách báo khoa học đàng hoàng chứ bộ!
Tuấn phụng phịu và nói lý lẽ. Quân cốc đầu nó:
– Đừng có xạo, sách báo nào nói như thế?- Chứ ông không thấy phê sao? Nếu không phê thì sao..- Im đi, cái anh nói là nhóc phải chuẩn bị các biện pháp an toàn kìa, sao mà ngu quá vậy!
Tuấn cải bướng:
– An toàn gì chứ? Chơi không có chửi nha bạn.
Quân thở dài nằm xuống:
– Thì ra là vậy? Thế mà cứ ba hoa là đã tìm hiểu, thôi được rồi! Chịu khó mơ đi em! Nhóc không biết những kiến thức cơ bản nhất đó thì còn khuya mới có chuyện kia xảy ra!- Cái ông này chảnh hả? Ý ông nói là xài Bao cao su đó hả?
Quân nằm quay mặt vô tường trả lời:
– Chỉ là một phần nhỏ…
Tuấn nhào qua ôm nó và nói:
– Ông đừng có lo, từ đó tới giờ tui chỉ quan hệ có hai đứa con gái hà, lần nào tui cũng có xài Bao hết đó, chỉ có ông được ưu tiên vậy mà còn… với lại ông không biết là nếu mà làm không có Bao thì cảm giác sẽ “đã" hơn rất nhiều. Tui với ông đã yêu nhau thật lòng thì đâu cần phải dùng tới mấy cái đó! Ông sợ có bầu àh?
Chát! Quân quay tát một cái vô mặt nó làm cu cậu nhăn nhó:
– Nói giỡn mà làm gì dữ vậy?
Quân làm một lèo:
– Không phải vì chuyện nhóc giỡn mà là chuyện quan niệm sai lầm của nhóc đó! Đồng ý là cho dù vì anh chưa quan hệ với ai lần nào và những lần trước nhóc quan hệ có dùng bao thì bây giờ chúng ta yêu nhau không có nghĩa là không dùng?
– Tại sao chứ? Vậy thì đâu có “phê"… hóa ra là ông không tin tưởng tui thì nói đại đi!
Tuấn hơi bực dọc còn thằng Quân thì tức tối hơn nữa:
– Trời ơi! Thế cả buổi nhóc lên mạng là để làm gì? Chả lẽ trong Táo Xanh hay Tình yêu trai Việt không nói với nhóc là chúng ta cần phải dùng Bao Cao Su khi quan hệ để bảo vệ chúng ta khỏi các bệnh truyền nhiễm nguy hiểm khác và cả HIV nữa sao?
Tuấn phụng phịu:
– Tui muốn cảm giác chúng ta hoàn toàn thuộc về nhau và không còn khoảng cách nào cả. Đó mới là tin tưởng và yêu nhau thật sự.- Sai rồi nhóc! Nếu nhóc yêu anh thì phải làm là bảo vệ anh và nhóc khỏi các nguy cơ nhiễm bệnh… nhóc không biết những việc cơ bản đó àh?
– Ai biết nè… bên Táo Xanh với Tình Yêu Trai Việt chán òm, mấy cái truyện bên Góc Khuất người ta chỉ làm chuyện đó tỉ mỉ hơn mà… mà chả có ai khi quan hệ với nhau lại đi nói chuyện như ông cả.
Quân muốn điên cái đầu:
– Trời, bó tay với nhóc rồi! Trong phim trong truyện thì nó khác, chúng ta đang ở thực tế. Nếu đã nói vậy thì thôi ngủ đi! Cơ hội phía sau còn nhiều mà.- Trời ông giỡn mặt hả? Tui nai lưng ra mátxa cho ông đã rồi giờ ngủ là sao?- Ai biểu matxa chi? Ngủ!- Thôi mà ông Quân, giờ tui phải làm sao để có thể… làm chuyện đó chứ…- Tìm hiểu thêm đi! Khi nào trả lời chính xác mấy câu hỏi của anh thì nghĩ tới chuyện đó!- Ý ông là dùng Bao Cao Su chứ gì? Ok, tui sẽ…
Quân cắt ngang:
– Còn nữa nhóc, không chỉ đơn giản là thế!- Còn gì nữa cha già, sao mà rắc rối thế?
Quân im lặng một lát, nó đắn đo không biết nên nói ra không nữa, ngại chết:
– Cần có Gel bôi trơn nữa nhóc biết không? Đó không phải là chuyện đùa đâu, thực tế không phải như trong truyện hay trong phim đâu! Hãy tập tìm hiểu trước trước khi làm chuyện đó!
Tuấn vò đầu:
– Ok! OK! Tui ngủ, không cần ông phải nói nhiều như thế đâu cha già lẩm cẩm ạh!- Ngoan!
Tuấn bổng cười hề hề:
– Nhưng trước khi ngủ tui cũng phải xử ông theo cách cũ đã!
Quân la lên:
– Cũng không được! Làm cái đó cũng cần phải có Bao cao su dành riêng cho…
Nhưng muộn rồi:
– Dẹp ông qua một bên đi, làm bằng miệng mà cũng có Bao hả?- Á… nhóc.. nhóc buông anh ra.. á.. từ từ thôi nhóc.. ui ui.. nhóc! Thiệt mà… phải dùng Bao…
Tác giả :
PchyMew