Nhóc Lạnh Lùng!! Tôi Sẽ Mãi Mai Bên Cạnh Em!!
Chương 34: Khi tôi không cho phép
Hôm nay là một ngày thật đẹp tụi nó hơi mệt nên xin nghĩ hết để nghĩ ngơi. Nhưng không khí trong nhà thật không đẹp tí nào. Từ sớm tụi hắn đã tới nhà nó như chờ đợi một điều gì đó. Tụi nó ngồi trên ghế, tụi hắn ngồi đối diện tụi nó, Zimba ngồi kế nó.
- Các cô nói đi.-hắn nghiêm giọng.
- Nói gì, sáng nay các anh bị gì vậy.-nhỏ hỏi.
- Chuyện tối qua.-cậu hỏi tiếp.
- Có gì để nói.-cô nói thêm.
- Các anh là ai mà dám nói ba mẹ của tôi như vậy, các anh có biết mẹ tôi là ai.-Zimba liếc nhìn tụi hắn
- Là ai.-hắn thấy thằng bé như biết chuyện gì đó.
- Zimba con nói nhiều quá rồi, là học sinh từ Mĩ chuyển về, đơn giản là vậy nhưng là ai có liên quan các anh.-nó hỏi tụi hắn.
- Nhưng tụi tui muốn biết.-anh thật muốn biết.
- Ờk không liên quan.-hắn quay mặt chỗ khác, nó muốn nói cho hắn biết nhưng chưa tới lúc.
Tất cả im lặng như không muốn nói thêm gì nữa. Kết quả cuối cùng cũng chĩ một.
- Tối nay các anh có đi đâu.-nhỏ phá vỡ bầu không khí.
- Thì hậu quả của tối hôm qua đó, nhưng ở một chỗ rất thuận lợi.-anh trả lời nhanh.
- Mấy giờ.-cô hỏi.
- Bảy giờ.-cậu trả lời nhanh.
- Cẩn thận bọn chúng mưu mẹo rất nhiều.-nó nói nhìn hắn, hắn quay lại nhìn nó ánh mắt đó "em lo cho tôi sau, tôi có nhìn lầm".
- Tôi tự lo được.-hắn nói lạnh đi ngay ra xe chuẩn bị cuộc chiến.
- Tụi tui về đây.-cậu và anh nhìn nhỏ và cô nháy mắt cái cũng đi ngay ra xe.
Nó nhìn cậu và anh cũng bó tay hết nói nổi bốn người này, nổi hết da gà.
- Sau My tụi mình không đi hả.-nhỏ hỏi nó.
- Đi cho thêm nghi ngờ chứ làm gì, tụi hắn chắt chắn không sau, tao đã sai người bảo vệ tụi hắn rồi.-nó nói nhẹ.
- Tại sau phải làm vậy, mầy ghét mấy thứ này lắm mà.-cô nghi hoặc.
- Đơn giản là bạn.-nó đi thẳng ra vườn ngắm hoa hồng.
Vườn nhà nó rất đẹp nhiều loại hoa nhiều cây cảnh không khí trong lành, ngồi đây có thể thư giản đầu óc buôn thả những suy nghĩ thả hồn theo gió rất thoải mái. "Anh nghĩ có thể bị thương khi tôi không cho phép, điều đó sẽ không bao giờ xãy ra"
••••••••••Tại Bar PNK••••••••••
- Chuẩn bị sẵn sàng chưa.-cậu hỏi.
- Dạ xong hết, đủ hết mọi thứ.-Gin trả lời nhanh.
- Nên nhớ không được chủ quan, cẩn trọng mọi lúc mọi nơi.-hắn nhắc nhở.
- Dạ em nhớ.-Gin nghe theo.
- Đi thôi, sắp tới giờ rồi.-anh lên tiếng.
- Đi.-hắn quay đi.
Bảy giờ tụi nó đã có mặt tại điểm hẹn đó là một bãi đất trống rất rộng lại vắng vẻ. Hắn dẫn theo rất nhiều người toàn là người giỏi với lại đem theo rất nhiều vũ khí đã được cải tiến. Nó đã biết được địa điểm nên bố trí vài tên sát thủ chuyên dụng tại đây, bảo đảm an toàn tụi hắn. Bọn chúng cũng đem đến đây rất nhiều người, nhìn cũng bự con cao lớn nhưng dám chắt chỉ được vẻ bề ngoài.
- Muốn gì.-hắn hỏi thẳng.
- Giành địa bàn thôi, xem thử bên nào đủ tư cách.-tên đó lớn tiếng.
- Được nhanh đi.-cậu nói như muốn khởi động chân tay lắm rồi.
- Đúng rồi, chậm chạp quá.-cậu hứng thú.
- Tụi bây gan lắm không sợ chết ak.-tên đó còn lớn giọng.
- Đúng là nhiều lời lên hết một lược đi tụi tao không có thời gian giỡn với tụi mầy.-hắn nói giọng cực lạnh làm bọn chúng cũng phải rùng mình nhưng lỡ leo rồi không xuống được mà nếu thắng thì rất có lợi. (Tyty:ảo tưởng)
- Tụi bây lên hết đi.-tên đó la lớn.
- Cuộc chơi bắt đầu.-cậu nói lớn tiến lên trước.
Tụi hắn chỉ dùng một chiêu đã có một tên ngã, cậu thì cười toe toét, bọn chúng bắt đầu lo sợ. Đàn em của hắn đánh kịch liệt không lo sợ ý chí kiên quyết cũng hạ được rất nhiều tên.
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Muốn biết đọc tiếp chương sau....! Hẹn gặp lại..... Iu iu iu.....!!!!!
- Các cô nói đi.-hắn nghiêm giọng.
- Nói gì, sáng nay các anh bị gì vậy.-nhỏ hỏi.
- Chuyện tối qua.-cậu hỏi tiếp.
- Có gì để nói.-cô nói thêm.
- Các anh là ai mà dám nói ba mẹ của tôi như vậy, các anh có biết mẹ tôi là ai.-Zimba liếc nhìn tụi hắn
- Là ai.-hắn thấy thằng bé như biết chuyện gì đó.
- Zimba con nói nhiều quá rồi, là học sinh từ Mĩ chuyển về, đơn giản là vậy nhưng là ai có liên quan các anh.-nó hỏi tụi hắn.
- Nhưng tụi tui muốn biết.-anh thật muốn biết.
- Ờk không liên quan.-hắn quay mặt chỗ khác, nó muốn nói cho hắn biết nhưng chưa tới lúc.
Tất cả im lặng như không muốn nói thêm gì nữa. Kết quả cuối cùng cũng chĩ một.
- Tối nay các anh có đi đâu.-nhỏ phá vỡ bầu không khí.
- Thì hậu quả của tối hôm qua đó, nhưng ở một chỗ rất thuận lợi.-anh trả lời nhanh.
- Mấy giờ.-cô hỏi.
- Bảy giờ.-cậu trả lời nhanh.
- Cẩn thận bọn chúng mưu mẹo rất nhiều.-nó nói nhìn hắn, hắn quay lại nhìn nó ánh mắt đó "em lo cho tôi sau, tôi có nhìn lầm".
- Tôi tự lo được.-hắn nói lạnh đi ngay ra xe chuẩn bị cuộc chiến.
- Tụi tui về đây.-cậu và anh nhìn nhỏ và cô nháy mắt cái cũng đi ngay ra xe.
Nó nhìn cậu và anh cũng bó tay hết nói nổi bốn người này, nổi hết da gà.
- Sau My tụi mình không đi hả.-nhỏ hỏi nó.
- Đi cho thêm nghi ngờ chứ làm gì, tụi hắn chắt chắn không sau, tao đã sai người bảo vệ tụi hắn rồi.-nó nói nhẹ.
- Tại sau phải làm vậy, mầy ghét mấy thứ này lắm mà.-cô nghi hoặc.
- Đơn giản là bạn.-nó đi thẳng ra vườn ngắm hoa hồng.
Vườn nhà nó rất đẹp nhiều loại hoa nhiều cây cảnh không khí trong lành, ngồi đây có thể thư giản đầu óc buôn thả những suy nghĩ thả hồn theo gió rất thoải mái. "Anh nghĩ có thể bị thương khi tôi không cho phép, điều đó sẽ không bao giờ xãy ra"
••••••••••Tại Bar PNK••••••••••
- Chuẩn bị sẵn sàng chưa.-cậu hỏi.
- Dạ xong hết, đủ hết mọi thứ.-Gin trả lời nhanh.
- Nên nhớ không được chủ quan, cẩn trọng mọi lúc mọi nơi.-hắn nhắc nhở.
- Dạ em nhớ.-Gin nghe theo.
- Đi thôi, sắp tới giờ rồi.-anh lên tiếng.
- Đi.-hắn quay đi.
Bảy giờ tụi nó đã có mặt tại điểm hẹn đó là một bãi đất trống rất rộng lại vắng vẻ. Hắn dẫn theo rất nhiều người toàn là người giỏi với lại đem theo rất nhiều vũ khí đã được cải tiến. Nó đã biết được địa điểm nên bố trí vài tên sát thủ chuyên dụng tại đây, bảo đảm an toàn tụi hắn. Bọn chúng cũng đem đến đây rất nhiều người, nhìn cũng bự con cao lớn nhưng dám chắt chỉ được vẻ bề ngoài.
- Muốn gì.-hắn hỏi thẳng.
- Giành địa bàn thôi, xem thử bên nào đủ tư cách.-tên đó lớn tiếng.
- Được nhanh đi.-cậu nói như muốn khởi động chân tay lắm rồi.
- Đúng rồi, chậm chạp quá.-cậu hứng thú.
- Tụi bây gan lắm không sợ chết ak.-tên đó còn lớn giọng.
- Đúng là nhiều lời lên hết một lược đi tụi tao không có thời gian giỡn với tụi mầy.-hắn nói giọng cực lạnh làm bọn chúng cũng phải rùng mình nhưng lỡ leo rồi không xuống được mà nếu thắng thì rất có lợi. (Tyty:ảo tưởng)
- Tụi bây lên hết đi.-tên đó la lớn.
- Cuộc chơi bắt đầu.-cậu nói lớn tiến lên trước.
Tụi hắn chỉ dùng một chiêu đã có một tên ngã, cậu thì cười toe toét, bọn chúng bắt đầu lo sợ. Đàn em của hắn đánh kịch liệt không lo sợ ý chí kiên quyết cũng hạ được rất nhiều tên.
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Muốn biết đọc tiếp chương sau....! Hẹn gặp lại..... Iu iu iu.....!!!!!
Tác giả :
Tyty Lùn