Nhóc, Anh Thua Rồi
Chương 19: Dạ tiệc- 1
Giữa lúc Thiên lâm vào thế bí không biết xoay xở ra sao thì HOÀNG HẢI VI cầm 33% cổ phần chuyển nhượng từ Trần Thị về xoay chuyển tình thế.
-Vi. Số cổ phần này là sao? Phương nhíu mày
-Bé nói cho anh biết bé và thằng Phong đã trao đổi gì? Nó đâu dễ dàng giao lại cho chúng ta số cổ phần này nếu không có điều kiện.
-Chẳng phải hội trưởng nói không bán sao? Phương nói
-Phải đấy! Vi mày nói cho mọi người biết đi.
-đúng đó
-Liên hôn. Cậu ta muốn thế
-Bé đồng ý! …. không được dù mất công ty anh cũng không muốn đánh đổi bằng hạnh phúc của bé bé hiểu chưa… cầm lấy trả nó mau lên.
Thiên không thể chấp nhận chuyện này, con bé đau khổ quá nhiều rồi …anh tự trách mình vô dụng để em gái mình chịu bao khổ cực
Nó ôm lấy anh, nó biết anh lo cho nó, cũng biết anh đang tự trách mình. Con đường này là do nó chọn anh không có lỗi, đã đi gần tới đích nó không thể dừng lại
-Đừng lo, bé không sao đâu, anh Thiên phải tin bé. Thằng Phong sẽ không bắt nạt bé đâu…bé biết mình còn có anh mà.
Thiên ôm chặt nó, vòng tay anh rộng lớn, ấm áp cho nó cảm thấy an toàn
**—-**—**
Mèo nhỏ ơi mèo nhỏ để xem lần này em chạy đâu cho thoát…
Có đứa tưng tửng ngồi điên một mình.
Nhẩy lên giường đi ngủ với tâm tình cực thoải mái…
Đang mơ màng thì điện thoại reo. Phong nheo mày
– Gì thế?
" Phong anh gặp chú một chút được không? "
Phong ngồi bật dậy…
-Anh! Em xin lỗi. Em tưởng thằng Tuấn Anh.
"Anh đợi chú ở NIGHT "
-Vâng anh chờ em một chút. 10 phút nữa em tới
Phong bật dậy quơ vội cái áo khoác rồi thẳng tiến đến NIGHT. Gặp anh vợ là phải đàng hoàng lễ phép không được ăn nói xuề xòa, Hải Thiên tuy dễ tính nhưng muốn anh ấy cam tâm tình nguyện gả bảo bối đi cũng không chắc anh ấy đã đồng ý , anh phải ứng phó thật tốt mới được
-Trần thiếu, giám đốc Hoàng đang đợi cậu ở phòng Vip1
Cậu nhân viên nói, anh gật đầu.
-Đến rồi sao? Ngồi đi
-Anh gọi em là vì việc đính hôn của em và Vi?
-Chính vì vậy.
Dù biết tên nhóc này tài giỏi , nhưng không ngờ nó lại bản lĩnh tới vậy cũng tốt như vậy nó sẽ bảo vệ được cho bé con
-Anh có gì thắc mắc. Anh cứ hỏi
– Uống đã.
Thiên uống cạn cốc rượu, hôm nay anh muốn say…
-Chú có thích con bé không?
Phong mỉm cười lắc đầu, Thiên nhíu mày.
-Em vốn không thích Vi…mà em yêu cô ấy anh ạ! Yêu từ lần đầu gặp cô ấy bên Pháp…
Đôi mắt xanh lục bảo nhìn về một khoảng không vô định, anh nhớ về ngày đó
-Yêu????
-Dạ…anh có thể cười chê cũng được. Vốn định sẽ thổ lộ từ từ với Vi nhưng bọn em có chút hiểu lầm nên đành dùng hạ sách này. Nói thật thì nếu Vi cứ cương quyết từ trối thì em cũng vẫn giúp….
Thiên cười tươi
-Chú khá đấy! Dám nừa con bé.
-Tại Vi dễ tin quá thôi ạ. Phong đáp
-Anh dao con bé cho chú. Không chăm sóc cho nó tốt là anh nôi nó về đấy
-Dạ. Em cám ơn. Anh cứ tin em
– Được.
Mong rằng nhóc có thể bảo vệ được con bé… thay anh chăm sóc con bé, yêu thương con bé.
**********************
Mọi người cho mình ý kiến nhé
Nếu hay cho mình vài phiếu để có động lực viết tiếp nhé!
-Vi. Số cổ phần này là sao? Phương nhíu mày
-Bé nói cho anh biết bé và thằng Phong đã trao đổi gì? Nó đâu dễ dàng giao lại cho chúng ta số cổ phần này nếu không có điều kiện.
-Chẳng phải hội trưởng nói không bán sao? Phương nói
-Phải đấy! Vi mày nói cho mọi người biết đi.
-đúng đó
-Liên hôn. Cậu ta muốn thế
-Bé đồng ý! …. không được dù mất công ty anh cũng không muốn đánh đổi bằng hạnh phúc của bé bé hiểu chưa… cầm lấy trả nó mau lên.
Thiên không thể chấp nhận chuyện này, con bé đau khổ quá nhiều rồi …anh tự trách mình vô dụng để em gái mình chịu bao khổ cực
Nó ôm lấy anh, nó biết anh lo cho nó, cũng biết anh đang tự trách mình. Con đường này là do nó chọn anh không có lỗi, đã đi gần tới đích nó không thể dừng lại
-Đừng lo, bé không sao đâu, anh Thiên phải tin bé. Thằng Phong sẽ không bắt nạt bé đâu…bé biết mình còn có anh mà.
Thiên ôm chặt nó, vòng tay anh rộng lớn, ấm áp cho nó cảm thấy an toàn
**—-**—**
Mèo nhỏ ơi mèo nhỏ để xem lần này em chạy đâu cho thoát…
Có đứa tưng tửng ngồi điên một mình.
Nhẩy lên giường đi ngủ với tâm tình cực thoải mái…
Đang mơ màng thì điện thoại reo. Phong nheo mày
– Gì thế?
" Phong anh gặp chú một chút được không? "
Phong ngồi bật dậy…
-Anh! Em xin lỗi. Em tưởng thằng Tuấn Anh.
"Anh đợi chú ở NIGHT "
-Vâng anh chờ em một chút. 10 phút nữa em tới
Phong bật dậy quơ vội cái áo khoác rồi thẳng tiến đến NIGHT. Gặp anh vợ là phải đàng hoàng lễ phép không được ăn nói xuề xòa, Hải Thiên tuy dễ tính nhưng muốn anh ấy cam tâm tình nguyện gả bảo bối đi cũng không chắc anh ấy đã đồng ý , anh phải ứng phó thật tốt mới được
-Trần thiếu, giám đốc Hoàng đang đợi cậu ở phòng Vip1
Cậu nhân viên nói, anh gật đầu.
-Đến rồi sao? Ngồi đi
-Anh gọi em là vì việc đính hôn của em và Vi?
-Chính vì vậy.
Dù biết tên nhóc này tài giỏi , nhưng không ngờ nó lại bản lĩnh tới vậy cũng tốt như vậy nó sẽ bảo vệ được cho bé con
-Anh có gì thắc mắc. Anh cứ hỏi
– Uống đã.
Thiên uống cạn cốc rượu, hôm nay anh muốn say…
-Chú có thích con bé không?
Phong mỉm cười lắc đầu, Thiên nhíu mày.
-Em vốn không thích Vi…mà em yêu cô ấy anh ạ! Yêu từ lần đầu gặp cô ấy bên Pháp…
Đôi mắt xanh lục bảo nhìn về một khoảng không vô định, anh nhớ về ngày đó
-Yêu????
-Dạ…anh có thể cười chê cũng được. Vốn định sẽ thổ lộ từ từ với Vi nhưng bọn em có chút hiểu lầm nên đành dùng hạ sách này. Nói thật thì nếu Vi cứ cương quyết từ trối thì em cũng vẫn giúp….
Thiên cười tươi
-Chú khá đấy! Dám nừa con bé.
-Tại Vi dễ tin quá thôi ạ. Phong đáp
-Anh dao con bé cho chú. Không chăm sóc cho nó tốt là anh nôi nó về đấy
-Dạ. Em cám ơn. Anh cứ tin em
– Được.
Mong rằng nhóc có thể bảo vệ được con bé… thay anh chăm sóc con bé, yêu thương con bé.
**********************
Mọi người cho mình ý kiến nhé
Nếu hay cho mình vài phiếu để có động lực viết tiếp nhé!
Tác giả :
LeeHannie