Nhóc À! Em Sẽ Là Của Tôi
Chương 7: Đau lòng và cả thể xác
Trinh vừa đi vào căng tin vừa nghĩ ngợi về Hùng trong lòng cô lúc này là một cảm xúc khó tả, tim cô như bị co thắt lại, cô hận Hùng nhưng cô lại nhớ Hùng, cô yêu Hùng nhiều đến mức khi yếu đuối nhất cô cũng chỉ nghĩ tới Hùng,nghĩ rằng Hùng đang bên cô, che chở cho cô mặc dù Hùng ko bao h ở cạnh cô. Nhưng cô ko bao h hiểu rằng lúc yếu đuối chính là lúc mạnh mẽ nhất, vì vậy cô vẫn cứ vô tư mà yêu Hùng. Trinh bước đi như người mất hồn, đến chỗ Phong hồi nào cũng ko hay. Phong gọi mãi mà ko trả lời đến khi cậu đến véo má cô mới phản ứng:
_Á.... đau-Trinh xoa xoa má-anh có bị khùng ko hả?
_Con nhóc như em á đang nghĩ gì mà tôi gọi ko nghe- cậu cốc vào đầu Trinh.
_Á....tôi nghĩ về ai kệ tôi ko cần quan tâm. -cô ngồi vào bàn
Phong cũng ngồi cạnh cô với gương mặt ko mấy vui cho lắm. Vy khều Trinh nói:
_Ê nảy h nghĩ gì mà hai tôi kêu ko nghe zậy?
_Ko nghĩ gì hết ák-Trinh
_Ik nói nghe ik-Vy lay lay tay Trinh
_Về bạn trai đc chưa-giọng hơi khó chịu nhưng cô cố tình nói thật để Phong nghe
_Ở VN hả? -Vy tò mò
_Ukm-Trinh
_Người ta có người yêu rồi đó hai. Zậy mà có người hôm qua nói là bạn gái đồ, phải ko anh Thành- Vy chọc Phong
_Ukm- Thành đồng tình nhưng rồi lại đánh trống lãng- Thôi ăn đi trễ h học bây h
_ Dạ -Vy ngoan ngoãn ngồi ăn
Ko phải vì Vy nghe lời Thành mà là cả hai cùng nhận đc ánh mắt đầy sát khí của Phong nên một người đánh trống lãng, một người tuân theo. Giờ vào học cõn đã đến cả bốn người ai đi đường nấy, về lớp học. Trinh và Vy ko biết rằng những hành động cử chỉ của họ đều được rất nhiều cặp mắt ghi lại và ko cặp mắt nào là có thiện cảm.
*Reng..... Reng..... Reng*
Gời tan học cũng đến, Trinh và Vy đần thân hơn nên Vy muốn về kí túc xá Trinh chơi chút rồi về nhà. Trên đường về họ bị một đấm học sinh nữ chặng đường, tất cả đều học cùng trường với hai cô. Vy nhận ra hai người trong đám đông nói:
_Ạ....tưởng ai là hai người
_Sao lại là cô?- Trinh nhận ra một trong hai người là Thư Kỳ
_Hai người còn hỏi chúng tôi- Thư Kỳ cười khinh- lẽ ra người hỏi phải là chúng tôi mới phải
_Hai người là cái thá gì mà đeo bám Phong và Thành hả? -Bảo Hân lên tiêng ( cô là người thứ hai Vy nhận ra vì bằng tuổi) *giới thiệu sau *
_Ko cần biết chúng tao là gì? Chỉ cần biết cái thứ mặc dày cứ bám theo người ko thích mình - Vy nói móc Hân
_Phải cái loại người mặt dày bị đá mà vẫn cứ bám theo- Trinh cố tình móc Kỳ vì cô vốn ghét loại con gái mặt dày
_Tôi đã cảnh cái cô trc rồi mà cô ko nghe thì h đừng trách-Kỳ nói giọng khinh người- lên!!!
Kỳ ra hiệu cho tất cả nhào tới vay quanh Trinh, Vy và đánh hai cô. Do cả hai ko có võ với lại quá đông nên hai người bị đánh mà ko đánh trả đc. Khi Trinh cảm thấy tuyệt vọng nhất và gần bị ngất đi thì trong đầu cô lại hiện ra hình ảnh của Phong, cô thầm nói:“ Phong anh đâu rồi? “ và rồi trc khi cô ngất vô nghe đc một giọng nói lạnh lùng cất lên: Dừng lại, và rồi cô cũng chìm vào trong cơn hôn mê. Từ xa có hai người chạy lại và một trong hai người cất giọng thất thanh
_Dừng lại- giọng nói lạnh lùng mang đậm sát khí khiến người nghe phải sát thương.
_Các người làm gì zậy hả? -Thành tức giận.
Cũng may là Phong đòi đi theo hai nàng nên cả hai cùng đến kịp lúc cứu hai người.
_Ơ anh Phong- Thư kỳ bất ngờ với thái độ và sự xuất hiện của Phong.
Lúc này tất cả đều chạy về phía sau Kỳ và Hân
_Các người chán sống sao-Phong tức giận tiếng lại chỗ Trinh và bế xốc cô lên, Thành cũng bế Vy lên.
_Sao anh bênh cô ta. Cô ta bị zậy mới đáng. Ai bảo cô ta giật người yêu của em-Thư Kỳ
_Cô ta có lý do còn các người và nhất là cô đó- Thành nặng giọng nhìn Hân
_Tại sao cô dáng đụng đến em gái và người con gái của tôi hả? -Phong nặng giọng
_Hả? Băng vy là......là em gái của Phong - Hân bất ngờ
_Phải đồng thời cũng là người con gái của Lăng Thiên Thành này- Thành nói chắc chắn
_Biến hết cho tôi nếu tôi còn thấy ai động đến họ thì đừng trách tôi nhẫn tâm- Phong lạnh lùng
Nói rồi cả hai cùng đưa hai nàng vào bệnh viện để lại nỗi sợ hãi và một hận thù:
_ Huỳnh Ngọc Trinh!!! Tôi chưa tha cho cô đâu- Thư Kỳ nắm chặt tay
_Băng Vy tôi cũng ko tha cho cô - Hân cũng túc giận.
***Giới thiệu nhân vật****
Diệp Bảo Hân là con gái của tập đoàn Diệp Vân, là tập đoàn có tiếng nhưng ko bằng Lãnh Hàn và Lăng thị. Cô thích Thành lâu rồi nhưng ko đc đáp trả nên đâm ra ghen ghét.
_Á.... đau-Trinh xoa xoa má-anh có bị khùng ko hả?
_Con nhóc như em á đang nghĩ gì mà tôi gọi ko nghe- cậu cốc vào đầu Trinh.
_Á....tôi nghĩ về ai kệ tôi ko cần quan tâm. -cô ngồi vào bàn
Phong cũng ngồi cạnh cô với gương mặt ko mấy vui cho lắm. Vy khều Trinh nói:
_Ê nảy h nghĩ gì mà hai tôi kêu ko nghe zậy?
_Ko nghĩ gì hết ák-Trinh
_Ik nói nghe ik-Vy lay lay tay Trinh
_Về bạn trai đc chưa-giọng hơi khó chịu nhưng cô cố tình nói thật để Phong nghe
_Ở VN hả? -Vy tò mò
_Ukm-Trinh
_Người ta có người yêu rồi đó hai. Zậy mà có người hôm qua nói là bạn gái đồ, phải ko anh Thành- Vy chọc Phong
_Ukm- Thành đồng tình nhưng rồi lại đánh trống lãng- Thôi ăn đi trễ h học bây h
_ Dạ -Vy ngoan ngoãn ngồi ăn
Ko phải vì Vy nghe lời Thành mà là cả hai cùng nhận đc ánh mắt đầy sát khí của Phong nên một người đánh trống lãng, một người tuân theo. Giờ vào học cõn đã đến cả bốn người ai đi đường nấy, về lớp học. Trinh và Vy ko biết rằng những hành động cử chỉ của họ đều được rất nhiều cặp mắt ghi lại và ko cặp mắt nào là có thiện cảm.
*Reng..... Reng..... Reng*
Gời tan học cũng đến, Trinh và Vy đần thân hơn nên Vy muốn về kí túc xá Trinh chơi chút rồi về nhà. Trên đường về họ bị một đấm học sinh nữ chặng đường, tất cả đều học cùng trường với hai cô. Vy nhận ra hai người trong đám đông nói:
_Ạ....tưởng ai là hai người
_Sao lại là cô?- Trinh nhận ra một trong hai người là Thư Kỳ
_Hai người còn hỏi chúng tôi- Thư Kỳ cười khinh- lẽ ra người hỏi phải là chúng tôi mới phải
_Hai người là cái thá gì mà đeo bám Phong và Thành hả? -Bảo Hân lên tiêng ( cô là người thứ hai Vy nhận ra vì bằng tuổi) *giới thiệu sau *
_Ko cần biết chúng tao là gì? Chỉ cần biết cái thứ mặc dày cứ bám theo người ko thích mình - Vy nói móc Hân
_Phải cái loại người mặt dày bị đá mà vẫn cứ bám theo- Trinh cố tình móc Kỳ vì cô vốn ghét loại con gái mặt dày
_Tôi đã cảnh cái cô trc rồi mà cô ko nghe thì h đừng trách-Kỳ nói giọng khinh người- lên!!!
Kỳ ra hiệu cho tất cả nhào tới vay quanh Trinh, Vy và đánh hai cô. Do cả hai ko có võ với lại quá đông nên hai người bị đánh mà ko đánh trả đc. Khi Trinh cảm thấy tuyệt vọng nhất và gần bị ngất đi thì trong đầu cô lại hiện ra hình ảnh của Phong, cô thầm nói:“ Phong anh đâu rồi? “ và rồi trc khi cô ngất vô nghe đc một giọng nói lạnh lùng cất lên: Dừng lại, và rồi cô cũng chìm vào trong cơn hôn mê. Từ xa có hai người chạy lại và một trong hai người cất giọng thất thanh
_Dừng lại- giọng nói lạnh lùng mang đậm sát khí khiến người nghe phải sát thương.
_Các người làm gì zậy hả? -Thành tức giận.
Cũng may là Phong đòi đi theo hai nàng nên cả hai cùng đến kịp lúc cứu hai người.
_Ơ anh Phong- Thư kỳ bất ngờ với thái độ và sự xuất hiện của Phong.
Lúc này tất cả đều chạy về phía sau Kỳ và Hân
_Các người chán sống sao-Phong tức giận tiếng lại chỗ Trinh và bế xốc cô lên, Thành cũng bế Vy lên.
_Sao anh bênh cô ta. Cô ta bị zậy mới đáng. Ai bảo cô ta giật người yêu của em-Thư Kỳ
_Cô ta có lý do còn các người và nhất là cô đó- Thành nặng giọng nhìn Hân
_Tại sao cô dáng đụng đến em gái và người con gái của tôi hả? -Phong nặng giọng
_Hả? Băng vy là......là em gái của Phong - Hân bất ngờ
_Phải đồng thời cũng là người con gái của Lăng Thiên Thành này- Thành nói chắc chắn
_Biến hết cho tôi nếu tôi còn thấy ai động đến họ thì đừng trách tôi nhẫn tâm- Phong lạnh lùng
Nói rồi cả hai cùng đưa hai nàng vào bệnh viện để lại nỗi sợ hãi và một hận thù:
_ Huỳnh Ngọc Trinh!!! Tôi chưa tha cho cô đâu- Thư Kỳ nắm chặt tay
_Băng Vy tôi cũng ko tha cho cô - Hân cũng túc giận.
***Giới thiệu nhân vật****
Diệp Bảo Hân là con gái của tập đoàn Diệp Vân, là tập đoàn có tiếng nhưng ko bằng Lãnh Hàn và Lăng thị. Cô thích Thành lâu rồi nhưng ko đc đáp trả nên đâm ra ghen ghét.
Tác giả :
Vy Nguyễn