Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Chương 81

Trong đại sảnh của cao ốc RoYal tập trung khá nhiều nhà báo, phóng viên trải dài cả một hàng từ ngoài vào trong. Buổi lễ giới thiệu sản phẩm nữ trang mới nhất do người mẫu Lâm Hân làm đại diện thật sự được quan tâm rất nhiều từ giới chuyên môn. Nhưng nhà báo xuất hiện tại nơi này không hẳn là vì sản phẩm này của RoYal, họ tới vì những tin đồn bên lề có thể hút lượng đọc giả.

Những mặt hàng được nhân viên bày ra cho khách tham quan và bên báo chí chụp hình lại. Poster của Lâm Hân treo xung quanh hội trường, người người sút xoa vì nét đẹp của cô gái trong ảnh.

Mọi người đều hướng về phía bên ngoài, Lâm Hân khoát tay Minh Trí cùng bước vào lễ đài dưới sự ngưỡng mộ của mọi người. Những ống kính xoay sang hai người chụp lia lịa, trên người Lâm Hân những trang sức lấp lánh ánh kim cương sang trọng. Cả hai bước lên lễ đài dưới sự vỗ tay chúc mừng sản phẩm mới của RoYal đã chính thức ra thị trường.

- Cảm ơn mọi người đã đến sự buỗi lễ giới thiệu sản phẩm mới của chúng tôi, hy vọng sẽ được sự ủng hộ của tất cả mọi người. - Minh Trí mỉm cười trước tất cả quan khách.

Sau đó anh và Lâm Hân cùng nhau đi xuống phía dưới tiếp chuyện các khách mời và phóng viên.

- Trần tổng, xin hỏi vì sao anh lại chọn người mẫu Lâm Hân làm người đại diện cho sản phẩm lần này, được biết cô ấy rất nổi tiếng ở nước ngoài, nhưng ở trong nước có rất ít người biết đến. - Một phóng viên hỏi.

- Chào bạn, có lẽ hiểu biết của bạn về lĩnh vực thời trang không tốt, Lâm Hân hiện đang rất được nhắc đến trong nước, cô ấy trẻ, đẹp và có tài. - Minh Trí đáp lời phóng viên.

- Ở những sản phẩm nữ trang sau của RoYal, anh có dự định tiếp tục hợp tác với cô ấy.?

- Tôi có thể suy nghĩ.

- Trong bộ sưu tập này, nổi tiếng nhất là bộ " Tình Yêu Trọn Vẹn", vì sao hôm nay lại không xuất hiện tại đây?

- Tôi đã mua nó làm quà tặng. - Minh Trí cười đáp.

- Trần tổng có thể bật mí người được ngài ưu ái như vậy, có phải là cô Lâm Hân hay không?

- Tôi sẽ tặng Lâm Hân một bộ cô ấy thích.

- Trần tổng, nghe nói anh và Lâm Hân tiểu thư có mối quan hệ đặc biệt, có thể tiết lộ là mối quan hệ gì hay không? - Một nữ phóng viên hỏi.

- Cô ấy là người quan trọng đối với tôi. - Minh Trí đáp, sau khi nghe tiếng ồ của mọi người định nói tiếp thì phóng viên tiếp tục hỏi.

- Trần tổng, một người bên tổ chức sự kiện vừa tiết lộ rằng đang chuẩn bị một lễ cưới tại biệt thự của anh, anh sắp kết hôn sao có phải cô dâu chính là cô Lâm Hân đây.

Sau khi nghe tin tức từ phóng viên này, các phóng viên khác đều biết rằng đây chính là tin sốt dẻo nhất. Người đàn ông độc thân hấp dẫn các cô gái này lại sắp kết hôn vs cô người mẫu thật là trai tài gái sắc nha.

- Lâm Hân, có phải cô sắp kết hôn với Trần tổng?

- Lâm Hân, cô và Trần tổng yêu nhau trước hay sau khi cô nhận làm đại diện lần này?

- Tống giám, anh có thể tiết lộ ngày kết hôn của hai người.

Minh Trí không thể xữ lý trước những câu hỏi dồn về phía Lâm Hân, Đội ngũ bảo vệ chạy tới không ngăn nổi rừng phóng viên. Lâm Hân lên tiêng:" Tôi và Minh Trí yêu nhau từ trước, tôi và anh ấy sắp kết hôn, chuyện riêng tư của chúng tôi xin mọi người hãy chỉ chúc mừng đừng nên xen vào quá sâu."

Xem ra chỉ chờ có câu xác nhận của 1 trong 2 người thì rừng phóng viên chĩa máy chụp và quay phim chụp lia lịa vào hai người. Minh Trí khẽ nhíu máy nhìn Lâm Hân, sau đó nắm lấy tay cô kéo đi. Hành động của anh lại bị mọi người hiểu nhầm là anh hùng cứu mỹ nhân trong rừng người đang tấn công, bọn họ lại có thứ để viết.

Tại biệt thự Trần gia, Rin ngồi trước tivi xem tin tức từ hào hứng về sự thành công của Minh Trí, sau đó lại là một nổi buồn vô hạn. Vì sao Minh Trí không giải thích mà cứ thề bỏ đi, không lẽ mục đích của anh là sẽ cưới Lâm Hân sau khi cô chết, nên không muốn giải thích hay sao. Thiên Kim ngồi một bên tức giân.

- Cái con nhỏ đến chết này, dám bày trò sao.. - Thiên Kim nói quay sang nhìn gương mặt buồn bã của Rin. - Đừng buồn nữa, em phải tin Minh Trí chứ, cậu ấy cũng không thừa nhận việc cô ta nói.

- Nhưng anh ấy không hề phản ứng lại, có thể sau khi em đi người anh ấy muốn ở bênn cạnh chính là cô gái này. - Rin đáp lời.

- Chúng ta đợi Minh Trí về hỏi rõ, chuyện này chị sẽ làm chủ cho em, không thể để em bị ức hiếp mãi được. - Thiên Kim nắm tay Rin nói.

- Chị nghĩ xem, nếu không vì Rose thì em đã không đến nơi này. Hai người bọn họ đã cùng nhau sống hạnh phúc ở đây, có phải Minh Trí chỉ vì tội nghiệp cho số phận của em mà đồng ý cho em tá túc nơi này.

- Hãy đợi cậu ầy về chúng ta thẳng thắng nói chuyện, lúc này em không nên nghĩ ngợi nhiều. - Thiên Kim đáp.

Thiên Kim đi ra ngoài chuẩn bị vài thứ cho hôn lễ, Rin ngồi một mình suy nghĩ nhiều việc, trong lòng tự cho rằng suy nghĩ mình là đúng nên tự làm bản thân bị thương. Cô bấm điện thoại cho một người cô nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ muốn liên lạc.

- Alo, là Ken phải không?

Minh Trí kéo tay Lâm Hân vào bên trong phòng tổng giám đốc. Minh Trí không hài lòng vời hành động của Lâm Hân, khi bước vào phòng tổng giám Minh Trí buông tay mình ra giận dữ nói.

- Vì sao em lại nói với bọn họ những điều không phải sự thật. - Minh Trí nhíu đôi lông mày rậm của mình mà hỏi.

- Lúc đó bọn họ cứ như muốn tấn công chúng ta, em làm vậy chỉ để bọn họ hài lòng mà không gây thương tổn cho chúng ta. - Thiên Kim sợ hãi đôi mắt của Minh Trí, sợ rằng anh biết mục đích của cô.

- Lâm Hân, em không tin tưởng bảo vệ do RoYal tuyển vào sao, bọn họ lại để anh là tổng giám đốc và em là đại diện bị thương/

- Không, lúc ấy quả thật rất hỗn loạn. Em xin lỗi, em không cố ý.

Minh Trí chưa biết phải giải quyết chuyện này như thứ nào thì điện thoại trong túi reo lên, Minh Trí nhìn màn hình rồi nhìn Lâm Hân mà nói:" Em về khách sạn ở yên bên trong đó, anh có việc phải giải quyết. Chúng ta phải giải thích chuyện này với Rin, cô ấy hay suy nghĩ nhiều việc không tốt." - Sau đó nhanh chóng ra ngoài.

- Alo, thế nào rồi? - Minh Trí vội nghe điện thoại.

- Tôi đang đợi thiếu gia trước RoYal, nhưng phóng viên còn rất đông. - Trần Hậu đáp.

- Được, phía sau có lối đi khác. Cậu lái xe về cổng sau đợi tôi, tôi đang xuống. - Minh Trí vội nói.

- Vâng, thưa thiếu gia.

Sau khi Minh Trí lên xe thì Trần Hậu nhanh chóng lái xe đi. Hai người đi đến nơi mà Trịnh Đạt và vị pháp sư kia, trong lòng nôn nóng kết quả. Đến nơi Minh Trí bước xuống xe, nhanh chóng đi tới cửa mà gõ. Trần Hậu đứng phía sau hồi hộp không kém.

- Vào đi. - Một giọng nói ồm ồm từ phía trong vọng ra.

Cánh cửa được mở ra, chỉ nhìn thấy Trịnh Đạt đang ngồi trên chiếc ghế cũ kĩ, trên bàn tách trà đã nguội ngắt, nét mặt ông không một chút biểu cảm.

- Bà ấy đâu? - Minh Trí vội hỏi.

- Bà ta đi rồi. - Trịnh Đạt đáp, gương mặt vẫn lạnh như băng.

- Đã có chuyện gì xảy ra? Lời nguyền kia có thể huỷ bỏ. - Trần Hậu nóng lòng hỏi.

Trịnh Đạt không đáp, đứng lên đi về phía cửa ra vào mà nhìn ra ngoài. Những chuyện hai ngày qua, hệt như một giấc mơ đối với ông.

- Hai người yên tâm, Thiên Kim và Hà My sẽ không phải hứng chịu lấy lời nguyền kia. Mọi thứ đã kết thúc… bà ấy sẽ tha thứ. - Trịnh Đạt nhìn về phía xa xôi.

Minh Trí và Trần Hậu không hỏi, đưa Trịnh Đạt trở về biệt thự hoa hồng trắng. Ông ta đã nói là bọn họ sẽ không sao cả, nhưng chuyện gì đã xảy ra, vị pháp sư kia thật sự có quyền năng xoá tan lời nguyền hay sao.

**********

Hai ngày trước, tại căn nhà cũ nát một vùng xa xôi.

Trịnh Đạt bước vào một căn nhà cũ nát, trong thâm tâm cũng bất an nhưng vì hai cô con gái có nhảy vào biển lửa ông cũng không màn, nhìn thấy người đàn bà đang ngồi phía trước. Trịnh Đạt đi lại ngồi đối diện bà ta.

- Cậu là Trịnh Đạt sao, ngày xưa chỉ là một đứa trẻ chạy chơi ngoài hè nay lại là một người đàn ông có tuổi rồi.

- Bà biết tôi sao? - Trịnh Đạt ngạc nhiên hỏi.

- Ta còn biết về cha mẹ cậu, ngày xưa cũng một lần đến tìm ta.

- Và bà không giúp bọn họ. - Trịnh Đạt đáp, cũng không ngạc nhiên nữa vì cha mẹ ông có thể cũng muốn chấm dứt lời nguyền kia.

- Haha, không phải ta không muốn giúp, chỉ vì người mang huyết thống quá thù hằn với Trịnh gia.

- Vậy hôm nay bà gọi tôi đến nơi này để làm gì, người mang huyết thống cũng không còn tồn tại nữa.

- Chính cậu là người quyết định mạng sống của con cái của cậu. - Pháp sư chỉ thẳng mặt Trịnh Đạt mà nói.

- Là… tôi… sao có thể. - Trịnh Đạt kinh ngạc ấp úng.

- Trong này có viết:" Tình yêu là một loại tình cảm thiêng liêng nhất hoán, không gì có thể vượt qua nó." và " loại tình yêu trong sạch nhất, yêu không hề toan tính chính là thứ có thể hoá giải bất cứ lời nguyền rủa nào."

- Ý bà là…

- Đúng, chính là tình cảm giữa ông và người phụ nữ mang huyết thống kia.

- Nhưng, tôi… tôi đã phản bội cô ấy. - Trịnh Đạt lắc đầu, tình cảm đó không hề cao cả.

- Nhưng cô ta yêu anh rất thanh khiết, thâm tâm không hề tính toán điều gì. Hai người từ đầu đến với nhau đã nảy sinh ra một thứ gọi là " Tình yêu thanh khiết". Và nó chính là yếu tố hoá giải.

- Cô ấy đã chết, tôi đã phản bội mà lấy người phụ nữ khác. Tình yêu thanh khiết sao? không thể tưởng. - Trịnh Đạt không tin những gì pháp sư nói.

- Trịnh Đạt, ta sẽ gọi cô ấy về gặp ông. Nếu như cậu có thể cầu xin được sự tha thứ của cô ta, tình yêu sẽ nảy sinh ra mà hoá giải mọi chuyện.

- Được. - Trịnh Đạt gật đầu.

Một buổi lễ do vị pháp sư tạo nên, bà ta cho Trịnh Đạt uống một loại nước không mùi không vị. Một thoáng sau thì ông gục xuống bàn, đôi mắt khẽ nhắm lại.

Giữa một nơi toàn màu trắng, mây trôi lềnh bềnh phía dưới, xung quanh không hề có một người nào. Trịnh Đạt như lạc vào một không trung không lối thoát. Từ phía xa, ông nhìn thấy lấp loá một bóng người quen thuộc. Ông nhanh chóng chạy đến nơi ấy.

- Bảo Châu, có phải là em hay không. - Trịnh Đạt tiến gần tới thì nói.

- Là anh gọi tôi sao. -Giọng nói một người phụ nử khẽ lên tiếng.

- Là em thật sao, anh rất nhớ em. - Trịnh Đạt chạy đến muốn ôm chặt người phụ nữ trong lòng thương nhớ bấy lâu, nhưng chỉ ôm lấy không khí.

- Anh quên là tôi đã chết rồi sao?

- Bảo Châu, có thể tha thứ cho anh. Ngày xưa, anh thật có lỗi với em, điều đó đã làm anh dày vò bản thân mình cả một khoảng thời gian dài cho đến tận hôm nay.

- Tha thứ, điều này còn quan trọng hay sao?

- Rất quan trọng, hãy tha thứ cho anh. Từ ngày em đi, anh mặc dù kết hôn cùng người khác nhưng trong lòng luôn nhớ đến em. Luôn dằn vặt mình vì sao không thể mang lại hạnh phúc cho em.

- Vì hai cô con gái của anh và người phụ nữ kia, anh mới muốn tìm gặp tôi mà cầu mong tha thứ.

- Không phải, anh thật lòng cảm thấy ân hận mong sự tha thứ của anh. Anh chấp nhận làm bất cừ điều gì chỉ cần em có thể tha thứ cho anh.

- Bất kể điều gì sao?

- Đúng, em hãy nói ra điều em muốn.

- Vào ngày con gái ông hạnh phúc nhất, ông hãy chết ngay trước mặt nó để ngày hạnh phúc nhất biến thành ngày đau thương nhất. - Bảo Châu lạnh lùng nói, yêu quá hoá hận tình.

- Chỉ cần anh chết, em sẽ tha thứ cho anh. Sẽ hoá giải được lời nguyền lên bọn nhỏ.

- Được, chỉ cần anh theo tôi. Tôi sẽ sẵn lòng tha thứ.

Nói xong Bảo Châu từ từ tan vào không trung, Trịnh Đạt giật mình tỉnh lại thì chỉ còn thấy mình nằm trong căn nhà cũ nát, vị pháp sư kia cũng không còn ở lại nơi này.

**********

Trên xe, Trịnh Đạt căn dặn Minh Trí và Trần Hậu khoan nói với Thiên Kim và Hà My chuyện lời nguyền kia được hoá giải, ông nói rằng muốn chính miệng mình nói cho hai cô con gái nên Minh Trí và Trần Hậu không có ý kiến.

Ngày thứ 4:

Thiên Kim và Rin cùng nhau hoàn thiện căn biệt thự Trần gia trang hoàng lộng lẫy nhất, và thực hiện kế hoạch của hai người.

Minh Trí bay sang Mỹ để tham gia cuộc họp cấp cao của RoYal tại Mỹ, Trần Hậu bận rộn điều hành RoYal trong nước.

Ngày thứ 3:

Minh Trí nhanh chóng hoàn thành công việc về nước, khi vừa bước ra khỏi sân bay định về biệt thự Trần gia tìm Rin thì điện thoại rung lên.

- Alo, Minh Trí. Anh đã về chưa. - Giọng Lâm Hân yếu ớt.

- Em bị bệnh sao? - Minh Trí đoán.

- Em bị sốt, em rất mệt lại không có ai thân quen tại đây. Minh Trí, anh có thể đến giúp em không. - Lâm Hân nói như khóc.

- Được, đợi anh. - Minh Trí cho xe đến khách sạn RoYal.

Anh bước chân vào bên trong khách sạn, đi đến phòng của Lâm Hân đang ở. Vôi vàng lo lắng nên không để ý những máy chụp hình đang hướng về phía mình.

- Lâm Hân, là anh đây. - Minh Trí gõ cửa phòng của Lâm Hân.

Lâm Hân mặc một bộ đồ ngủ, bước ra mở cửa cho Minh Trí. Sau đó không biết cố tình hay vì quá mệt mỏi mà vửa mở cửa đã ngã nhào vào người Minh Trí. Minh Trí vội vàng bế cô lên mà đi vào bên trong.

Tại biệt thự Trần gia, ngày mai đã là ngày Thiên Kim và Trần Hậu đám cưới. Trong một căn phòng sang trọng, chỉ còn Rin và Thiên Kim ngồi bên nhau.

- Chị, chúc mừng chị. - Rin cười chúc mừng Thiên Kim.

- Con bé này, ngày mai mới là ngày chị cưới, đến lúc đó chúc mừng cũng không muộn mà. - Thiên Kim cười đáp.

- Em chúc trước, sẽ là người chúc mừng chị đầu tiên. - Rin cười buồn, cô sợ ngày mai sẽ không còn thời gian mà chúc mừng.

- Hôm nay Minh Trí về nước, em không đi đón cậu ta sao? - Thiên Kim nhìn ánh mắt Rin cũng xót xa.

- Em cũng không biết khi nào anh ấy đến nơi, vả lại em rất bận rộn vì kế hoạch của chị mà. - Rin lắc đầu. - Em thật sự không muốn tham gia chút nào, Trần Hậu sẽ rất rất tức giận.

- Không được đổi ý, chúng ta đã kì công bao nhiêu. - Thiên Kim đe doạ.

- Dạ được, em sẽ giúp chị vì chị là chị gái em mà. - Rin đành chịu thua.

Rin cười rồi đi ra ngoài, bên ngoài mọi người đang làm việc thì cả đám người tụ lại một chiếc điện thoại của ai đó mà bàn tán. Rin đi tới, anh mắt của mọi người lơ đi mà giấu đi chiếc điện thoại.

- Mọi người không làm việc ạ, ngày mai là đến ngày rồi. - Rin sợ sẽ không kịp.

- Vâng, chúng tôi làm ngay đây ạ. - Một cô gái nói.

Rin quay bước đi chưa xa, một giọng xa xa nói.

- Hừ, cũng không phải chủ nhà này mà lên mặt. Lâm Hân đã tuyên bố là bạn gái Trần tổng rồi, hôm nay Trần tổng về nước lại ngay lập tức đến khách sạn của Lâm Hân. Trên mạng còn có hình Trần tổng ôm cô ấy trước cửa khách sạn thật thân mật.

Rin hơi khững người, cô gắng bình tĩnh bước tiếp. Không muốn quan tâm đến những gì mọi người nói, những gì đang xảy ra và hiện tại Minh Trí đang bên cạnh ai. Cô đã kiên định với quyết định của mình.
Tác giả : Song Tử
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại