Thông tin truyện
Truyen24.com trang web đọc truyện Nhảy múa với Con Chữ mới nhất và cập nhật nhanh nhất từ các nguồn, hỗ trợ đọc truyện trên mọi nền tảng thiết bị.
Tóm tắt truyện Nhảy múa với Con Chữ:
- Tên truyện: Nhảy múa với Con Chữ
- Thể loại: Truyện Ngôn Tình, Truyện Khác
- Tác giả: Dã Thảo Hoang Sơn
Nội dung truyện:
Nhân vật chính là nữ tiểu thuyết gia đã gác bút gần một năm vì cạn ý tưởng. Sau đó cô ấy tìm được phương pháp đả thông ý tưởng bằng cách cầm bút viết tay. Nhưng kết quả, cô ấy lại phát hiện ra truyện mình viết đều "được" hoàn thành một cách kỳ lạ, mà bản thân cô ta lại không hề có chút ký ức gì về điều đó. Vậy lý do có thể là gì?
Sau khi gắn camera giám sát và được bác sĩ hỗ trợ điều trị tâm lý cô ấy nhận ra, hằng đêm mình xuyên vào những bộ tiểu thuyết chính mình viết ra. Bản thân cô ấy là nhân vật trong tiểu thuyết chính mình. Điều đó tạo ra hàng loạt tình huống dở khóc dở cười khác của nữ chính trong truyện cô ấy viết lẫn ngoài đời thực.
Trích đoạn truyện:
Tôi mở mắt nhìn trời, bầu trời xanh trong và cao rộng, chung quanh là rừng cây cao vút tận mây. Tôi nhớ rất rõ hai mươi mấy năm sống trên đời tôi chưa từng đến một nơi nào tươi mát và hoang dại thế này. Đây là đâu? Đây là mơ sao? Vừa rồi tôi vừa tỉnh ngủ, không lẽ là mơ trong mơ?
Tôi nhấc chân định đi một vòng xem nơi này là nơi nào nhưng tôi không thể nhấc chân lên. Tôi cúi đầu nhìn xuống mới thấy thân mình bị chôn xuống đất. Không đúng, là tôi mọc trên đất, và tôi là một bụi cỏ không có tay chân. Nơi lẽ ra là phần chân của tôi cắm sâu vào lòng đất, còn thân người lại là cành lá xum xuê. Đôi mắt tôi treo trên đóa hoa màu thiên thanh phất phơ trong gió.
Nhờ ngọn gió làm chao đảo tôi có thể nhìn rõ thế giới này hơn một chút. Nơi này là khu rừng lá kim, xa xa có vài chú rùa to tổ chảng bò chậm chạp. Trên không, bầy chuồn chuồn to như những chiếc trực thăng bay lượn. Vài con bay ngang chỗ tôi, gió phát ra từ đôi cánh muốn làm rớt cặp mắt treo trên đầu ngọn cỏ của tôi xuống đất.
"Bộp bộp."
Ngay sau đó tôi nghe thấy hai tiếng rơi ngay dưới chân mình. Tôi oằn mình nhìn xuống xem thứ gì rơi mà nghe to như vậy. Loay hoay một lát tôi nhìn thấy được thứ vừa rơi, đó là một đôi mắt.
Mẹ ơi!
Tôi muốn thét lên nhưng chợt nhận ra mình không có miệng để thét.
Hãy tiếp tục đọc truyện tại Truyện 24 để theo dõi những diễn biến tiếp theo của bộ truyện này nhé!