Nhặt Tổng Tài Sinh Bánh Bao

Chương 36

Edit+Beta: Minh Miu

Oa ah ah ah, rốt cục tiến vào rồi. Cái này gọi là * ah. Đại Tráng kích động đến chân tay đều rối loạn, đầu đầy mồ hôi như hạt mưa rơi xuống, kích động đến nổi đều nói không ra lời, không ngừng biểu đạt cảm thán cùng cảm kích: “Tiểu Mãn, em thật tuyệt...bên trong em thật thoải mái, giống như nhung tơ..."

Tiểu Mãn nghe được nghĩ thầm mắt trợn trắng, ít nói lời vô ích, làm việc được không nào?

Đại Tráng muốn trắng trợn cướp đoạt mà ra vào, rồi lại sợ Tiểu Mãn sẽ đau, đành phải chịu đựng xúc động, tạm hỏi: “Tiểu Mãn, em có đau hay không?"

Tiểu Mãn nhíu lại lông mày, cố gắng thích ứng phía sau không thoải mái, nói: “Đau cũng không quá đau, chính là trướng đến khó chịu."

Đại Tráng nghĩ nghĩ, cẩn thận từng li từng tí nói: “Trướng đến khó chịu à? Vậy lúc nào cũng có đi, một gia hỏa lớn như vậy nhét vào, có thể không trướng sao? Nếu em nếu không quá đau..."

Tiểu Mãn không kiên nhẫn được nữa, nói: “Em đau, anh có thể đi ra ngoài sao?"

Đại Tráng lần này bị nghẹn lời, tội nghiệp nói: “Tiểu Mãn...thật sự đau không? Nếu đau, anh đây sẽ chờ một lát lại động."

Tiểu Mãn liếc mắt, nói: “Anh cũng tiến vào rồi, còn không mau động, anh đem bên trong em thành chỗ ấp trứng gà con sao?"

Đại Tráng ngẩn người, dở khóc dở cười nói: “Anh còn không phải sợ làm em đau?"

Tiểu Mãn quả thực muốn gầm thét: “Muốn đau liền đau một phát, anh cũng là đàn ông, nào có không hiểu chuyện như vậy? còn có thể đau chết? Mịa nó, anh nhanh một chút đi, nhanh một chút làm xong, nhanh một chút xong việc."

Đã được vợ chính miệng phê chuẩn, còn chờ cái gì nữa? Đại Tráng rạo rực ở trên mũi Tiểu Mãn “bẹp" một cái, bắt đầu anh dũng đánh thẳng vào, một lần một lần đâm vào chỗ sâu kín nhất của Tiểu Mãn, kích động Tiểu Mãn thiếu chút nữa hô lên thanh âm.

Tiểu Mãn nghĩ đến phòng ở nông thôn không cách âm, hiện tại là giữa ban ngày, để người ta nghe thấy không tốt lắm, đành phải dốc sức liều mạng cắn môi, toàn thân phát run đón nhận anh đập mạnh. Thật sự nhịn không được, mới từ trong môi tràn ra mấy tiếng thanh âm “ê a" trầm trầm.

Vừa mới bắt đầu xác thực đỉnh đến Tiểu Mãn có chút không chịu đựng nổi, giống như là ruột bị đỉnh lên, nhưng, theo bên trong dần dần mở ra, động tác đâm xuyên của Đại Tráng cũng từ kích động thô lỗ càng ngày càng trôi chảy, Tiểu Mãn rốt cục cũng nếm được sung sướng, trong miệng ngâm nga phát ra càng ngày càng mềm mại êm tai. Đại Tráng trong lỗ tai nghe thấy, quả thực chính là thuốc thôi tình tự nhiên, càng dốc sức đỉnh đâm vào.

Nghe nói nhiều xử nam lần thứ nhất đều là tính bằng giây, Đại Tráng tuy không đến mức yếu như vậy, tốt xấu gì tính ra cũng tăng lên một cấp bậc, là tính bằng phút, giữ được khoảng năm phút, chỉ là cũng đơn giản là chó chê mèo lắm lông, thuộc về phạm trù tiết sơm.Đáng thương Đại Tráng một xử nam, lần đầu xách thương ra trận, nghiệp vụ còn không quá thuần thục, hay bởi vì bên trong Tiểu Mãn vừa nóng vừa ướt, thật sự là quá * rồi, khiến cho Đại Tráng quả thực giống như là lỗ chân lông toàn chân đều mở ra, thoải mái vô cùng, liền khống chế không nổi chính mình, rõ ràng muốn trước mặt Tiểu Mãn biểu hiện chính mình hùng phong châu Á, nhưng, gần đến giờ ra trận, Đại Tráng chỉ cảm thấy trên người như là có tiếng sấm liên tục lăn qua, lập tức mãnh liệt run rẩy một phát, tinh quan chảy nước lớn, toàn bộ bắn vào bên trong Tiểu Mãn.

Hai người lập tức đều ngây dại.

Đại Tráng ngượng ngùng trên mặt không có biểu lộ gì, cũng không biết là mừng hay là lo nhìn Tiểu Mãn, nhỏ giọng, sợ hãi hỏi: “Vợ, em đau không?" Giọng nói tội nghiệp, như học sinh tiểu học quên mang vở chờ giáo viên phê bình.

Tiểu Mãn khóe môi ngoéo một cái, nói: “Em còn chưa kịp đau nữa, anh liền đã xong."

Đại Tráng hận không thể đào một cái động chui vào, cái này cũng quá thật xấu hổ chết người ta rồi.

Tiểu Mãn đẩy anh, nói: “Cuối cùng tiêu phí xong mười phần thưởng của anh? Đi xuống đi."

Đại Tráng uể oải cực kì, vất vả trêu ghẹo cả buổi, khó khăn mới tiến vào, còn chưa kịp hướng vợ biểu hiện ra thực lực cường đại của mình nữa, liền...Đại Tráng không cam lòng, ở bên trong không chịu đi ra ngoài.

Tiểu Mãn nổi giận, dùng sức đẩy bả vai của anh, nói: “Mau đi ra. Xách một chút nước đến cho em rửa, dính dính khó chịu muốn chết."

Lần này biên độ động tác có chút lớn, phía dưới có chút co lại, Đại Tráng chợt cảm thấy một cổ nhiệt bay thẳng lên ót, vốn liền đang lên, vừa kích thích như vậy, lập tức lại trương lớn lên.

“Anh..." Tiểu Mãn cũng phản ứng đặc biệt, vội vàng lui về sau, nghĩ muốn chạy trốn, nói: “Chỉ đáp ứng anh mười lần đổi một lần, hôm nay số định mức đã hết..."

Đại Tráng tinh lực bị kích đến tròng mắt đều đỏ, lập tức cũng không nói chuyện, trực tiếp dùng bàn tay lớn ngăn chặn eo Tiểu Mãn, luôn nắm chặt không buông lỏng, động thân một cái lại tiến vào bên trong, lại trở về thế giới cực lạc.

Lần này vì chứng minh mình, Đại Tráng lại bất chấp tâm ý ôn nhu rồi, chơi bạc mạng giống như liều chết tiến vào bên trong, may mắn trước đó làm đúng chỗ cộng thêm một đống chất lỏng bắn trước đó, bên trong Tiểu Mãn trơn vô cùng, Đại Tráng dễ dàng công thành đoạt đất.

Lúc này liền con mẹ nó quá lâu rồi, Đại Tráng giống như ăn Vigara, đem hai đùi của Tiểu Mãn đẩy qua hai bên, chốc lát lại vòng ở trên lưng Đại Tráng, chốc lát đặt ở trên bả vai, một cái một cái giống như đóng cọc mà đỉnh vào bên trong, trái phải ầm ĩ đủ một giờ, Đại Tráng trong thanh âm vừa cầu khẩn vừa tức giận mắng của Tiểu Mãn mới thu binh, chỉnh lý cho Tiểu Mãn sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái sau đó nằm sấp bên tai người ta nịnh nọt nói: “Vợ, hiện tại em cuối cùng biết anh đến cùng được hay không đi à nha."

Tiểu Mãn toàn thân mệt mỏi cũng mất khí lực, nhất là chỗ bắp đùi, luôn bị anh giơ, đoán chừng là kéo quá mức, quả thực giống như là vọp bẻ, nghe xong lời này, không khỏi kéo ra khóe miệng, nói: “Anh được. Anh đương nhiên được. Nói chỉ một lần, rõ ràng là lật lọng. Anh tự nói làm sao đây?"Ai ôi!!! Nghe giọng nói này của vợ, vốn thanh âm thanh nhuận dễ nghe cứ như bị giấy ráp mài, đoán chừng là vừa rồi bởi vì đau hay vì sướng, hừ hừ đến lợi hại? Đại Tráng cái này là vừa yêu vừa thương, khỏi cần nói, tất nhiên là chịu nhận lỗi cả buổi, hận không thể giống như cung nữ thái giám diễn ở bên trong kịch truyền hình tự mình đánh miệng mình, bồi tội lại cam đoan nói, lần sau nhất định nghe lời vợ nói, vợ hô ngừng liền ngừng, tuyệt không dây dưa dài dòng các loại vân vân...

Tiểu Mãn là người tinh ranh, cho dù vừa rồi bị giày vò giống như hấp hối không có tinh thần, nhưng vẫn là có thể bắt được trọng điểm, không có bị vài câu nhận tội cực kì thành khẩn của Đại Tráng mà lừa gạt cho qua, như trước xụ mắt nói: “Đã nói mười lần khen thưởng đổi một lần lớn, anh làm hai lần, hơn nữa một lần cuối cùng còn đặc biệt thời gian dài, anh tiêu hết vốn đầu tư rồi, anh biết không?"

Đại Tráng không hiểu danh từ “đầu tư" mới này, liền hỏi: “Đầu tư? Đầu tư cái gì? Anh không có đầu tư cái gì, à, em có phải hay không nói anh bắn ở bên trong em? Cái đó anh có rất nhiều, em còn muốn không? Anh tiếp tục bắn cho em."

Tiểu Mãn tức giận đến mắng to: “Điền Đại Tráng a Điền Đại Tráng, anh có tiến bộ à. Lại có thể còn đùa nghịch lưu manh."

Đại Tráng ủy khuất nói: “Không có, em cũng trở thành vợ anh rồi, anh còn đối với em đùa nghịch lưu manh cái gì?"

Tiểu Mãn cố ý bẻ cong ý của anh, cười lạnh nói: “ Ý đây là, anh còn định đối với người ngoài đùa nghịch lưu manh? À, tôi dù sao cũng bị anh ngủ qua hưởng thụ qua mùi vị, anh liền không lạ gì, cũng không đáng cho anh đùa nghịch lưu manh nữa."

Đại Tráng gấp đến độ xua tay, nói: “Anh không phải ý đó, Tiểu Mãn, em anh tuấn như vậy, đẹp như vậy, quả thực đẹp vô cùng, anh hận không thể cả đời đều đối với em đùa nghịch lưu manh."

Nói xong Đại Tráng chính mình cũng bị luẩn quẩn hồ đồ rồi, dở khóc dở cười nói: “Tiểu Mãn, em rốt cuộc là thích anh đối với em đùa nghịch lưu manh, hay là không đùa nghịch lưu manh?"

Tiểu Mãn trừng mắt nhìn anh trong chốc lát, ho khan một tiếng, nói: “Vậy phải xem tâm tình của em. Tâm tình em tốt, liền cho phép anh đùa nghịch lưu manh, khi tâm tình không tốt, hừ hừ hừ...Tóm lại, chính anh nên có tâm nhãn một chút."

Đại Tráng vội nói: “Dạ dạ phải, về sau vợ nói chính là điều lệ Đảng, em nói cái gì chính là cái đó. Hiện tại có muốn hay không anh chuẩn bị nước cho em rửa?"

Đại Tráng đổ nước ra, lúc thanh lý cho Tiểu Mãn phát hiện phía sau cậu tuy có chút sung đỏ, lại không đổ máu, cũng không có rách da, vội vàng lấy thuốc mỡ bác sĩ Lưu cho, bôi một lớp cho Tiểu Mãn, tự đắc cười nói: “Anh cảm thấy anh làm rất tốt, nhìn xem, một chút cũng không chảy máu. Bác sĩ Lưu nói ngu xuẩn một chút sẽ đem người làm chảy máu đầy giường. Nói rõ anh chuyện này trước học tập cùng công tác chuẩn bị đều làm tốt, kĩ thuật cũng phải tốt, phải hay không, Tiểu Mãn?"

Tiểu Mãn hung ác liếc anh, nói: “Anh đương nhiên tốt rồi. Năm phút liền OK, có thể không tốt sao?"

Đại Tráng không phục nói: “Vậy lần sau thì sao, được một giờ? Em như thế nào không khen ngợi anh?"

Tiểu Mãn mệt mỏi, nhắm mắt lại nói: “Khen anh, khen anh, coi như anh là nam nhân có chút kĩ thuật chuyên môn, được chưa?"

Đại Tráng nhếch miệng cười cười, nói: “Này không khác lắm."

Tiểu Mãn trong lòng oán thầm: “Đó là cách nói ẩn dụ đối với ngưu lang, được rồi, anh em nông dân nghe không hiểu."

Đúng vào lúc này, cửa ra vào truyền đến vào tiếng động lớn thanh âm huyện náo, Tiểu Mãn kinh ngạc nói: “Chuyện gì xảy ra? Như thế nào giống như là có người trước của nhà mình gây rối?"

Đại Tráng tập trung tinh thần nghe trong chốc lát, sắc mặt chuyển sang lạnh lẽo, đem Tiểu Mãn trở lại trong chăn, nói: “Xác thực là có người đến gây sự, em đừng quan tâm, em ngủ đi, anh ra ngoài xem."

Tiểu Mãn làm sao có thể mặc kệ, thoáng cái liền khẩn trưởng, vội vàng hỏi Đại Tráng: “Người nào? Em cùng với anh đi nhìn."

Đại Tráng hời hợt nói:“Là chú tốt của anh, mang theo mấy anh em họ của anh đến. Anh đi ra ngoài chào hỏi một chút, sẽ trở về. Em đừng quan tâm, cũng không thể quan tâm."
Tác giả : Bộ Khoái A
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại