Nhất Phẩm Phong Lưu
Chương 125: Cấu kiện kim loại
Mạc Ngôn suy nghĩ, đem quả dại này đặt ở đầu giường, trái cây tuy rằng nhìn rất bình thường, nhưng tản mát ra hơi hơi cay có tác dụng nâng cao tinh thần, thật là có thể đặt ở đầu giường làm không khí tươi mát.Sau đó, hắn đem những đồ ngọt đã cũ nhét vào túi nhựa, ném vào thùng rác ven đường.Cam Lam rất thích đồ ngọt, nếu bị nàng phát hiện số đồ ngọt bị mất đi, quá nửa chắc chắn sẽ tốn 1 phen chém gió, theo tính tình của nàng, nói không chừng vì những đồ ngọt mua tại siêu thị mà trách cứ…Làm xong, Mạc Ngôn lại mua một số lượng đồ ngọt như cũ, đem nhồi vào tủ lạnh, rồi đợi tiểu quỷ kia đến.Từ siêu thị trở về, đã là quá chín giờ sáng, Mạc Ngôn nhàn rỗi không có gì làm, liền lên mạng tìm tòi tin tức về ký tự của phiến đá.Hoa văn trên phiến đá đồng kia, so với chữ triện có chút tương đồng, nhưng có vẻ tự nhiên hơn, không theo một quy tắc đã định nào. Mạc Ngôn bắt đầu theo chữ giáp côt, rồi đến kim văn cùng khoa đầu văn, tìm khoảng 1 giờ, nhưng không có kết quả gì…- Như vậy việc tìm hiểu xem ra là không thể thực hiện được…Mạc ngôn châm điếu thuốc suy nghĩ:- Không bằng đem ký tự vẽ ra giấy, sau đó đi thỉnh giáo các chuyên gia khảo cổ về những văn tự cổ này.Nghĩ là làm, hắn lập tức tìm giấy bút, đem một vài ký tự nhớ trong đầu, vẽ ra giấy.Làm xong, hắn cầm di động, bấm số gọi cho Tô Vũ.- Tô Vũ, cô có biết chuyên gia văn tự cổ và chuyên gia khảo cổ nào không?Tô Vũ nói:- Chuyên gia văn tự cổ và chuyên gia khảo cổ? Xin lỗi, ông chủ, tôi không biết những người này.Có chút dừng lại, rồi lại nói:- Ông chủ. Anh có sự tình gì hãy giao phó đi, tôi tuy rằng không biết những người này, nhưng nếu anh cần, những người này cũng không khó tìm.Mạc Ngôn cười nói:- Là thế này, chỗ tôi có mấy thứ, có một phù văn tự cổ lớn. Muốn mời người ta giúp xem giùm một phần. Nếu cô có thời gian, hãy giúp tôi liên hệ một chút.Tô Vũ nói:- Không thành vấn đề, tôi có thể tới đại học tìm các chuyên gia có liên quan.Mạc ngôn nói:- Vậy làm phiền cô… Mặt khác, nếu có phát sinh phí tổn, cô cứ nói với tôi một tiếng.Tô Vũ làm việc rất nhanh, mười phút sau đã có mặt tại tiểu viện 36.Mạc Ngôn đem những ký tự vẽ trên giấy giao cho nàng, nói:- Cam Lam? Tôi còn tường cô ấy sẽ cùng đi với ngươi.Tô Vũ kinh ngạc nói:- Cô ấy muốn quay về trường, anh không biết sao?Mạc Ngôn ngẩn ra, lập tức cười nói:- Hôm qua bực mình với tôi, bảo là muốn quay về, tôi còn tưởng rằng nói đùa. Nha đầu kia…Tô Vũ cười nói: Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn- Sớm hôm nay cô ấy đã rời đi, nhưng lại nói. Buổi chiều hết khóa học, cô bé không có ý định nghỉ lại ở trường.Mạc Ngôn lắc lắc đầu nói:- Tùy nó đi… Đúng rồi, Tô Vũ, nó ở chỗ của cô. Có ảnh hưởng tới cô không?Tô Vũ cười nói:- Không sao, tôi ở tại Uyển Lăng cũng là chưa quen, có cô ấy theo giúp tôi, rất tốt..Tô Vũ đi rồi, Mạc Ngôn ngồi xuống, đang chuẩn bị tắt máy tính. Bất ngờ trên trang nhất có tin tức về Hồ Mạc Sầu.Hắn đưa tay, mở tin tức ra.Tin tức này quả nhiên cùng với văn kiện quỷ dị kia có quan hệ. đưa tin có nội dung không chính xác, chỉ nói tiểu khu cư dân xảy ra ác mộng, nghi là có khoáng vật ngầm … Trung quy tin tức không chỉ đem việc sử lý bất động sản Kim Điền làm nhạt đi, hơn nữa cũng không đề cập tới cái chết của 3 người kia. Mạc Ngôn trong lòng đã rõ, chắc là bất động sản Kim Điền đã đứng sau điều khiển. Lúc này mới đem tin tức 3 cư dân chết dấu đi.Theo những gì biểu hiện ra ngoài, đa phần tin tức giống như tin bên lề. Trang phía dưới cũng chỉ có vài cái bình luận ít ỏi…Mạc Ngôn hít một hơi thuốc, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, hồi tưởng đến những tin tức những người ở đó nói cho hắn biết.- Vốn là mất ngủ, sau đó là ác mộng, cuối cùng vì kinh sợ quá độ mà dẫn tới cái chết…- Nếu như là do vật chất nào đó sinh ra ảnh hường, ngọn nguồn có bao nhiêu khả năng,việc này cần tới hiện trường điều tra, mới có thể xác định.- Nếu như là do con người tạo nên, rõ ràng là sẽ còn tiếp tục không phải một lần là xong. Xem ra thủ pháp, thật có chút tương tự với thủ đoạn nhỏ của ta để đối phó với mấy tay súng ở Đạm Thủy sơn trang.- Thuật thôi miên dường như cũng có thể làm được điểm này, thông qua miệng hoặc cử chỉ tứ chi, không ngừng gợi ý tâm chí, từng chút từng chút một khai thác nội tâm sợ hãi của mọi người. Không hề đứt đoạn hay khoa chương…Mạc Ngôn trong đầu suy diễn đến các loại khả năng, nhưng do thiếu tin tức, nên kiểu suy diễn này khó mà có được một đáp án chuẩn xác.Nói ví dụ như thuật thôi miên, hiệu quả cũng có chút tương tự, nhưng nó cũng có giới hạn rất lớn, một thôi miên đại sư, trong một hoàn cảnh riêng cùng với một số đạo cụ, đích xác có thể làm được một số chuyện bất khả tư nghị, nhưng tiểu khu Hồ Mạc Sầu bị ác mộng quấn quanh nhiều người, như vậy số lượng người là rất lớn, thời gian lại không tương liên, thủ đoạn có cao minh tới đâu thôi miện đại sư cũng không thể trong bất đồng thời gian và địa điểm, đối với nhiều người như vậy tạo ra ảnh hưởng.- Nếu không phải thuật thôi miên, vậy là cái gì đây?Mạc Ngôn đối với việc này vốn là có chút hứng thú, lúc này sau khi trả qua những suy diễn đơn giản, sự hiếu kì càng trở lên mãnh liệt hơn.Bởi vì ở sự việc này, hắn mơ hồ cảm giác thấy một chút bóng dáng phi nhân.Cái gọi là phi nhân, kỳ thật chính là tu sĩ hoặc là quỷ vật nào đó.Khả năng là quỷ vật kỳ thật cũng không lớn, cả tiểu khu Hồ Mạc Sầu cư dân ít nhất cũng tới ngàn người, dương khí nặng như vậy, đừng nói là quỷ vật thông thường, dù là âm thần quỷ vật cũng không giám thiện nhập vào đó. Hơn nữa, hiện giờ thế giới này, quỷ vật quá hiếm lạ, Mạc Ngôn có thể gặp được một con, đã là may mắn lắm rồi, thiên hạ này khi nào nhiều quỷ như vậy?Về phần tu sĩ…Mạc Ngôn rất tin, trên đời này người như mình khẳng định là có tồn tại, tuy rằng chưa chắc là có chân chính truyền thừa, về thực lực có thể không so sánh được, nhưng tuyệt đối sẽ không phải là không có!Trên thực tế, Mạc Ngôn cùng Concha tiếp xúc, cũng thông qua hắn thi triển"Cổ", thấy được tương lai.Nói qua một chút, cổ là một loại tu luyện trong hệ thống. Hơn nữa còn là loại thấp kém nhất.Cổ hệ thống truyền lưu đến nay, ngoài hắn ra hệ thống hẳn là cũng sẽ có truyền thừa trên đời, đơn giản là nhiều hay ít thôi…- Chẳng lẽ phương diện này thật sự có bóng dáng tu sĩ?- Khả năng không lớn…Mạc Ngôn lắc đầu, phủ định ý nghĩ này.- Chuyện này nếu như là do con người gây ra, xem qua thủ đoạn. Tối đa cũng chỉ là một kẻ gà mờ. Nếu ngay cả loại gà mờ này cũng tạm coi là tu sĩ, ta đây chẳng phải là có thể khai tông lập phái sao?Hắn khép laptop lại, quyết định trước cứ từ từ tìm hiểu tin tức, không bột đố gột nên hồ. Hắn thôi diễn dù thế nào cũng chỉ là suy diễn, không chặt chẽ cẩn thận được…Khoảng 2h chiều, chuông cửa vang lên.Mạc Ngôn mở cửa ra sau, chỉ thấy Hứa trợ lý mang theo hai công nhân đứng ngoài cửa, ở phía sau hắn, là một chiến tốn chừng nửa tấn.- Mạc tiên sinh, quấy rầy…Hứa trợ lý vẻ mặt tươi cười nói:- Cấu kiện Kim loại anh cần đã làm tốt. anh xem, đem chúng để ở đâu cho thích hợp.Hắn nói cấu kiện kim loại kỳ thật chính là lấy 5000 g bạc tinh khiết đúc thành một chiếc bàn bằng kim loại, cùng với đồng thau đúc vài món để đỡ.Ngũ hành vật mà Mạc Ngôn cần còn phải mất một khoảng thời gian nữa, nhưng 5000 g bạc tinh khiết mà hắn cần lại sớm đưa đến.Mạc Ngôn cũng không có trực tiếp nhận lấy, mà vẽ một bản vẽ giao cho Hứa trợ lý. Để cho hắn dựa theo bản vẽ, đem 5000 g bạc tinh khiết đúc thành khay bạc, đồng thời ngoài định mức đồng thau còn gia tăng thêm chất liệu gỗ để chống đỡ.Hứa trợ lý cầm bản vẽ, không dám lãnh đạm, lập tức tìm được nơi gia công, dựa theo bản vẽ hoàn thành cấu kiện.- Kích thước có đúng không?Mạc Ngôn mở rộng cửa ra. Nói:- Đưa đến hậu viện đi, nới đó có một tàa mộc đình, đặt ở trong đình sẽ tốt hơn.Hứa trợ lý vung tay lên. Đám công nhân đem kim chúc cấu kiện dọn xuống xe, trong miệng nói:- Yên tâm đi, Mạc tiên sinh, toàn bộ cấu kiện tôi ều tự mình đo lường qua, cùng với hình vẽ trên giấy không sai tới cả nửa phân.Sau khi từ trên xe chuyển xuống, cấu kiện đều được cẩn thận dùng song tầng giấy dai gói kỹ lưỡng, bên ngoài còn bọc thêm một tầng thảm mỏng.Làm như vậy thứ nhất là giữ bí mật. Thứ hai là vì phòng ngừa tổn hại.Công nhân theo sự phân phó của Mạc Ngôn, đem cấu kiện đưa tới hậu viện. Liền lái xe rời đi, Hứa trợ lý nói:- Mạc tiên sinh, đồ vật này toàn bộ đều ở đây, mời anh kiểm tra một chút.Mạc Ngôn gật gật đầu, bóc lớp thảm cùng giấy dai bên ngoài ra, nhìn kỹ một lần rồi nói:- Không sai, kích thước không sai biệt, công nghệ đúc quả là không tồi.Hứa trợ lý nghe vậy , nhẹ nhàng thở ra , cười nói:- Tôi cứ sợ là có chỗ nào sai sót, làm lại chỉ là việc nhỏ, chỉ sợ làm chậm trễ thời gian, đó mới là lỗi lớn.Mạc Ngôn cười cười, nói:- Không nên nói quá như vậy… Đúng rồi, Mai tiểu thư gần đây có khỏe không?Hứa trợ lý nói:- Sau khi bác sĩ đổi Chris cùng hộ lý, Mai tiểu thư dưới sự chăm sóc của bác sĩ, sức khỏe luôn tốt lắm…Có chút dừng lại, hắn lại nói:- Đúng rồi, Mạc tiên sinh, Mai Lạc tiên sinh muốn rời khỏi đây.Mạc ngôn ngẩn ra, nói:- Mai Lạc? Chính là Lạc thiếu gia đó phải không… Việc hắn rời khỏi đây có liên quan gì tới tôi ?Hứa trợ lý không khỏi có chút xấu hổ, nói:- Là lão gia phân phó… Hắn nói Mai Lạc đối với anh bất kính, đuổi hắn đi là trừng phạt đối với hắn.Mạc Ngôn nhún vai, nói:- Không cần phải… anh không đề cập tới người này, tôi hẳn là đã quên hắn là ai.Hứa trợ lý nghe vậy, không nói gì, trong lòng cũng vì Mai Lạc cảm thấy bi ai...Thân là con cháu Mai gia, bị lão gia tử chính mồm đuổi ra khỏi tỉnh. Trên thực tế cũng không khác gì đuổi ra khỏi Mai gia. Trừng phạt như thế là quá nặng đối với Mai Lạc. Càng bi ai chính là, Mạc Ngôn là " đầu sỏ " gây nên chuyện này lại sớm đem hắn quên đến chín tầng mây...- Đúng rồi, tôi muốn Ngọc thạch, khi nào thì có thể đưa đến?Mạc Ngôn vừa xắp xếp lại đống cấu kiện kim loại vừa thuận miệng hỏi.Hứa trợ lý hồi đáp :- Đã cho người đi mua nguyên liêu, tới xế chiều có thể đưa tới được không ạ?Mạc Ngôn gật đầu, nói:- Chiều mai mang tới cũng được...Mấy phút đồng hồ sau Hứa trợ lý rời khỏi tiểu viện.Mạc Ngôn tiễn hắn ra cửa viện, lập tức quay lại hậu viện.Hắn đem cấu kiện này toàn bộ dời đi, sau đó đem những chiếc ván ở mộc đình theo trật tự nhất nhất bóc ra...Khi xây dựng chỗ này, hắn cũng đã vạch ra một kế hoạch chu toàn, phải xắp xếp Ngũ Hành Tụ Linh trận ở dưới mộc đình.Cho nên, khi xây dựng, hắn đã sớm xây dưới mộc đình một không gian.
Tác giả :
Đồ Cùng